Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1082: Tam muội chân hỏa.

Ám Ma Sư

12/12/2015

Phốc!

Há mồm phun ra ngụm máu tươi, thân thể Bạo Liệt Vương hung hăng nện vào trong mặt biển, uy áp cường đại đem nước biển trong vòng trăm dặm đều nén xuống, hình thành một hố sâu nửa vòng tròn trên biển, hỏa hệ chân nguyên nồng đậm đem nước biển bốc hơi, cả mặt biển biến thành mù mịt bức người.

Bạo Liệt Vương thật chật vật, bản thân Lâm Tiêu cũng không chịu nổi, hắn không thể tránh thoát toàn bộ công kích, một tia chân nguyên hỏa hệ khủng bố tràn vào người hắn, tàn sát bừa bãi trong thân thể hắn.

- Tam muội chân hỏa, diệt!

Vận chuyển tam muội chân hỏa, Lâm Tiêu nháy mắt đem toàn bộ hỏa độc cắn nuốt sạch sẽ.

- Lực phòng ngự của vương giả nhị trọng quả nhiên mạnh mẽ, một búa vừa rồi ta đã thi triển công kích cực mạnh của Toái Thiên phủ, nhưng vẫn không thể làm hắn bị thương tổn trí mạng, chỉ khiến cho hắn bị thương, nhưng rất nhanh đã có thể khôi phục!

Đây là ý nghĩ của hắn, nhưng nhóm người Lam Du Vân bên trong Thương Long Tí lại ngây dại, thật lâu sau vẫn không nói nên lời.

- Tiểu tử này giao phong với đại ca, lại vẫn chiếm được thượng phong!

Oanh!

Nước biển khuấy động, hơi nước tung hoành, Bạo Liệt Vương phóng lên cao, đứng ngạo nghễ trong hư không.

- Tiểu tử, hôm nay ngươi chết chắc rồi!

- Một chiêu này sẽ lấy mạng của ngươi!

Khí thế trên người Bạo Liệt Vương dâng lên chưa từng có, uy áp hỏa hệ mãnh liệt làm hư không rạn vỡ lan tràn, ngọn lửa thiêu đốt trên người hắn, nhất thời nhìn hắn như biến thành một hỏa nhân.

- Thiên Long Ngạo Thế!

Ngao hống!

Một đao chém xuống, trong Long Văn đao truyền ra tiếng long ngâm, một đầu giao long ngạo tiếu cửu thiên bay ra, giương nanh múa vuốt điên cuồng cắn xé về hướng Lâm Tiêu.

Giao lòng vừa xuất hiện, thiên địa tan vỡ, uy áp cường đại gấp mấy lần, chỉ là khí tức trấn áp đã làm chân nguyên Lâm Tiêu chậm lại ngạt thở!

Thời khắc mấu chốt, Lâm Tiêu không dám khinh thường, rốt cục vận chuyển ra tuyệt chiêu đáng sợ nhất của mình, Thiên Tinh Thần Khung Ấn - Địa Khung Ấn!

Ông!

Hắc ấn hiện lên trên hư không, khắp mặt đất như lật ngược, hắc ấn hung hăng nện thẳng lên người giao long.

Phanh!

Tiếng va chạm kịch liệt vang vọng khắp thiên địa, lực trùng kích đánh bay cả Lâm Tiêu lẫn Bạo Liệt Vương ra ngoài.



- Đây là vũ kỹ gì!

Áo bào của Bạo Liệt Vương dập nát, máu tươi giàn dụa, trong mắt không thể tin, Thiên Long Ngạo Thế của hắn một chiêu trong là một quyển đao pháp vương cấp đồng bộ với Long Văn đao, tuy chỉ mới tu luyện thức thứ nhất nhưng uy lực lớn không tưởng nổi, bằng vào một chiêu này Bạo Liệt Vương thậm chí có thể vượt cấp đối chiến, nhưng gặp được chiêu thức của Lâm Tiêu lại không chiếm được chút thượng phong.

- Khái khái…

Miệng phun máu tươi, lực phòng ngự của Lâm Tiêu dù sao vẫn kém hơn Bạo Liệt Vương, thương thế khá nặng, bộ dáng thê thảm.

- Vô Không Đoạt Nguyên Chỉ - Đoạt!

Bất chấp chữa thương, Lâm Tiêu điểm ngón tay, chỉ ảnh dài hơn trăm trượng bắn ra với tốc độ cực nhanh, hoàn toàn vượt khỏi phản ứng của Bạo Liệt Vương, chỉ ảnh phút chốc xuyên qua thân thể hắn, hung hăng cướp đi thật nhiều chân nguyên, đồng thời một cỗ chân nguyên vô hình phản hồi trở lại bổ sung vào thân thể Lâm Tiêu.

Một chỉ này là chiêu thức Lâm Tiêu kết hợp giữa Đoạt Nguyên Linh Chỉ cùng Vô Không Thần Chỉ, có được đặc tính của hai loại võ học, uy lực lớn kinh người.

- Di?

Đột nhiên Lâm Tiêu cảm nhận một chút không thích hợp, trong chân nguyên của đối phương ẩn chứa khí tức của Tử Tuyền Thiên Thương Viêm, mà tia khí tức kia vẫn chưa gia nhập vào chân nguyên của Bạo Liệt Vương, ngược lại vẫn đang đối kháng với chân nguyên của hắn.

- Khó trách đối phương vừa xuất hiện, ta luôn cảm giác khí huyết của hắn không ổn định, tựa hồ đã bị tổn thương, nguyên lai là vì vậy, nhưng vì sao trong thân thể hắn có được lực lượng của Tử Tuyền Thiên Thương Viêm?

Trong lòng Lâm Tiêu nghi hoặc, đột nhiên như nghĩ tới điều gì, chợt tỉnh ngộ.

- Nguyên lai là ngươi?

Lâm Tiêu lập tức nhớ tới lúc trước Tử Tuyền Thiên Thương Viêm từng giao thủ với cường giả thần bí, vì vậy làm khí tức của nó yếu bớt, nhờ vậy mình đúng lúc hấp thu, mà cường giả thần bí kia không biết là ai, hiện tại xem ra tuyệt đối là Bạo Liệt Vương không cần nghi ngờ.

- Xem ra Bạo Liệt Vương đã đối chiến với Tử Tuyền Thiên Thương Viêm, làm thương thế của hắn vẫn chưa chữa khỏi.

Ý niệm trong đầu vừa chuyển, trong lòng Lâm Tiêu đã có chủ ý.

- Chậc chậc, trong chân nguyên của ngươi còn lưu lại lực lượng của Tử Tuyền Thiên Thương Viêm, khí huyết của ngươi không ổn định như vậy có đủ cho ngươi khôi phục không?

Lâm Tiêu nhanh chóng chữa trị thương thế trên người, nhìn Bạo Liệt Vương cười lạnh.

- Hừ, giết ngươi cũng đủ!

Thần sắc Bạo Liệt Vương lạnh lùng, sát khí bốc lên, Lâm Tiêu tới từ Đảo Mê Thất nên biết về Tử Tuyền Thiên Thương Viêm cũng không gì lạ, nhưng thiên hỏa kia chính là bí mật trong lòng hắn, không chấp nhận cho người rình rập, lúc này sát khí của hắn càng sâu, dù làm nội thương bùng nổ hắn cũng phải giết cho được Lâm Tiêu.

Nghĩ tới đây, trên thân thể hắn bắn ra không gian lực thật lớn.

Ông ông ông ông!

Không gian lực đầy trời thổi quét, đem hư không trong phạm vi trăm dặm hóa thành một lồng giam.

- Tiểu tử, ngươi mới bước vào vương giả nhất trọng, chỉ có năm không gian đạo văn lực đi, ta tung hoành hơn hai trăm năm, đánh chết chín Vương giả Sinh tử cảnh, thu nhập đạo văn lực của bọn hắn, hiện tại ta có mười bảy không gian đạo văn lực, gấp bốn lần của ngươi, ngươi lấy thứ gì chiến với ta, hiện tại ta đã phong tỏa hư không này, ngươi muốn chạy cũng không thoát, hôm nay ngươi hẳn phải chết!



Nổi giận gầm lên một tiếng, Long Văn đao chợt bắn ra hào quang, tản mát ra uy áp như từ thời hồng hoang viễn cổ.

- Để cho ngươi tới kiến thức một kích cực mạnh của ta đi, có thể chết dưới một kích này là vinh hạnh của ngươi!

- Hoang Long Lăng Tiêu!

Oanh long!

Một đạo đao mang càng thêm đáng sợ bay ra, hóa thành viễn cổ hoang long trấn áp hết thảy, như một ngọn núi lớn gắt gao đè nặng Lâm Tiêu, không sao địch nổi.

- Thiên Khung Ấn!

Trong mắt Lâm Tiêu hiện tinh mang, trực tiếp oanh thẳng ra ngoài.

Đồng thời đối mặt công kích cường đại của Bạo Liệt Vương, hắn không lùi mà tiến tới phía trước.

Oanh long!

Ca sát!

Tiếng nổ lớn vang vọng thiên địa, trong hư không xuất hiện lỗ thủng màu đen thật dài hơn ngàn thước, khuếch tán khắp bốn phương tám hướng, như khối băng vỡ vụn lan tràn vô số khe rãnh.

Phốc!

Bạo Liệt Vương bay ngược ra ngoài, làm hắn khó thể tin chính là Lâm Tiêu không màng tới sóng xung kích thật lớn, mạnh mẽ xông qua khu vực nổ mạnh, trên người huyết nhục mơ hồ, đã bị trọng thương, quả thật nhìn thấy vô cùng thê thảm.

- Đoạn Thiên Thức!

Vung cao Toái Thiên phủ, Lâm Tiêu hung hăng chém xuống.

- Tiểu tử, ngươi đang tự sát sao, ta thành toàn ngươi, chết cho ta!

Một tiếng ầm vang, Đoạn Thiên thức không phải đối thủ của Thiên Long Ngạo Thế, thiên long nháy mắt đánh tan phủ mang, mãnh liệt công kích về hướng Lâm Tiêu.

Thời khắc mấu chốt, trên người Lâm Tiêu chợt hiện ra bộ khải giáp màu đen, ngăn chặn công kích.

- Cái gì?

Bạo Liệt Vương trợn mắt:

- Không ngờ là vương phẩm khải giáp!

Ánh mắt Lâm Tiêu lạnh lùng, đột nhiên điểm ra một chỉ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook