Võ Đạo Đan Tôn

Chương 910: Tầng cuối cùng.

Ám Ma Sư

14/11/2015

Lâm Nhu siết chặt nắm tay, ánh mắt kiên cường nhủ thầm:

- Còn hai tầng cuối cùng. Nhị ca, cố lên, ta tin tưởng nhị ca sẽ làm được!

Lâm Nhu đứng thẳng tắp trên quảng trường, thực lực đáng sợ, khuôn mặt xinh đẹp làm nàng trở thành tuyển thủ được yêu thích nhất đại tái Phong Vân bảng lần này. Lâm Nhu cũng là tình nhân trong mộng của các võ giả nam giới.

Trong hoàng cung đế đô, đằng trước Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận, nhiều đệ tử hoàng thất giật mình ngạc nhiên.

- Không ngờ xông lên tầng thứ mười hai Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận.

- Lâm Tiêu thật khủng bố, đến tầng này chứng minh tinh thần, ý chí, thực lực của hắn đã rất mạnh mẽ rồi. Trong toàn bộ hoàng tử Bách Lý thị chúng ta số người xông lên tầng thứ mười hai đếm trên đầu ngón tay, đáng sợ là Lâm Tiêu không có huyết mạch hoàng thất.

- Thật khó tin.

- Không ngờ.

Các hoàng tử xì xầm với nhau.

Đám người tứ hoàng tử Bách Lý Huyền, La Kinh Thiên từ ban đầu còn bình tĩnh, khinh thường đến khi Lâm Tiêu thành công xông vào tầng thứ mười hai thì nhíu mày.

Mắt Bách Lý Huyền như điện, mặt chứa sát khí, đôi mắt âm trầm nhìn nguyên đăng bên ngoài đại điện:

- Ta không tin, hắn chỉ là võ giả Quy Nguyên cảnh trung kỳ đỉnh phong bình thường sẽ vượt qua được mười ba tầng Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận! Theo lý luận thì đây là mười chết không sống, trừ phi có huyết mạch hoàng tộc Bách Lý thị nếu không hắn chết chắc!

Trong đại điện sâu trong hoàng cung.

Bách Lý Tỉ bệ hạ ngồi trên ngai vàng, đôi mắt như xuyên thấu hư không vô tận nhìn hướng đại điện Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận.

Đôi mắt hiện bóng rồng, mắt Bách Lý Tỉ tràn đầy chờ mong:

- Lâm Tiêu, ngươi được gọi là thiên tài có thiên phú cao nhất Đế quốc Võ Linh ta trong ngàn năm qua, ta rất muốn nhìn xem ngươi có thể đi đến bước nào.

Thành Tinh Tú, cuộc so tài xếp hạng bắt đầu.

Lâm Nhu vô địch trong tiểu tổ của mình, đến vòng thứ bảy gặp một thủ lĩnh thế hệ trẻ Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đỉnh phong.

Thủ lĩnh thế hệ trước mặc áo đen kiêu ngạo nói:

- Lâm Nhu, nàng rất đẹp, ta không nhẫn tâm ra tay với nàng. Nhưng vì vậy ta càng sẽ không nương tay, vì ta sẽ đánh bại nàng, rồi mới theo đuổi nàng. Chỉ có nam nhân cường đại mới được tình cảm của nàng, ta muốn nàng trở thành nữ nhân của ta!

Mắt gã sáng rực, toát ra khí thế dồi dào tựa biển cả.

Đáp lại là Lâm Nhu vỗ tình vỗ một chưởng. Hơi thở chân nguyên đáng sợ khuếch tán, Lâm Nhu đánh nát nguyên lực hộ thể của đối phương, đánh gã bị thương nặng, hộc máu thua cuộc.



- Cái gì ?

- Lâm Nhu mạnh đến nhường này ? Đã cô đọng ra nửa bước chân nguyên, cách chuyển hóa chân nguyên chính thức chỉ khoảng nửa bước là sẽ đột phá thành cường giả Quy Nguyên cảnh ?

Mọi người rung động, rất giật mình. Hiện tại Lâm Nhu thể hiện ra thực lực không thua gì La Thiên Đô quý trước, làm người ta giật mình.

- Lâm Nhu đúng là kỳ tài. Nghe nói Lâm Tiêu còn một đại ca, lúc trong Quận Võ Uy, mới là Quy Nguyên cảnh hậu kỳ, Tương Thiên Thần phái một đống cường giả đi mà không bắt được hắn. Ba huynh muội lâm gia làm người ta giật mình.

Võ Vương Bách Lý Chiến cũng kinh ngạc. Lúc trước trong so đấu Lâm Nhu thể hiện ra ra tinh thần lực cường đại, theo tình báo thì nàng còn là một luyện dược sư lục phẩm cường đại, năm nay mới hai mươi hai tuổi.

Trong tiếng kinh thán của mọi người, Lâm Nhu mặt không biểu tình bước xuống lôi đài, bỏ lại thanh niên áo đen chật vật hộc máu.

Bên ngoài đại điện Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận, mười hai ngọn nguyên đăng bập bùng cháy.

Bách Lý Tuyền áo đỏ trở lại, nàng nhìn nguyên đăng, ánh mắt sốt ruột lo âu.

Bách Lý Tuyền thầm nhủ:

- Lâm Tiêu, ngươi phải vượt qua, nhất định phải vượt qua!

Đông Phương Hiên Viên đứng trước cửa đại điện nhìn chằm chằm bên trong:

- Phải đi ra!

Bên ngoài đại điện Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận tụ tập nhiều đệ tử hoàng gia, các quận vương, cường giả. Bọn họ nín thở nhìn khí lưu mông lung trong đại điện, và cả nguyên đăng còn đang rực cháy.

Ánh mắt Diệp Lâm Sơn lạnh lùng rủa thầm:

- Tiểu tử thối phải chết bên trong, ngươi không thể xông ra được ?

Đám người La Kinh Thiên, tứ hoàng tử Bách Lý Huyền sắc mặt càng âm trầm. Với địa vị, danh tiếng của Lâm Tiêu trong Đế quốc Võ Linh, bọn họ không có khả năng công khai giết hắn. Sự kiện Lâm Tiêu giết Tương Thiên Thần Quận Võ Uy vương là cơ hội tốt nhất cho nhóm La Kinh Thiên công khai giết Lâm Tiêu. Nhưng Bách Lý Tỉ bệ hạ lại cố tình cho Lâm Tiêu một cơ hội sống sót, chẳng ngờ hắn chọn lựa chọn thứ hai gần như chết chắc. Nếu Lâm Tiêu không chết, đám người tứ hoàng tử Bách Lý Huyền không dám tưởng tượng tiếp.

Trong phút chốc mọi người nhìn chăm chú vào đại điện. Theo thời gian trôi qua, áp lực càng lúc càng lớn.

Thật lâu sau.

Dao động mãnh liệt truyền đến. Mắt đám người tứ hoàng tử Bách Lý Huyền sáng rực.

Đã chết ?

Phụt!

Trước bao cặp mắt, nguyên đăng thứ mười ba ngoài đại điện sáng lên.



- Cái gì ?

- Lâm Tiêu lên tầng thứ mười ba ?

- Hiện tại chỉ còn tầng cuối cùng, nếu Lâm Tiêu cũng vượt qua tức là thành công!

Mọi người kinh kêu, khó tin, vô cùng kích động. Nguyên đăng thứ mười ba sáng lên đại biểu Lâm Tiêu vượt qua tầng cuối cùng là kết thúc thử thách của Bách Lý Tỉ bệ hạ, khi đó hắn không cần nhận trừng phạt gì.

Mắt Bách Lý Huyền long lên sòng sọc, thầm nguyền rủa:

- Không thể nào! Tuyệt đối không thể được, tầng thứ mười ba là tầng khó khăn nhất, hắn sẽ không thành công!

Bách Lý Huyền là tứ hoàng tử có thiên phú nhất, hai năm nay đã đột phá Quy Nguyên cảnh hậu kỳ, cách Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong chỉ có một bước nhưng không dám vỗ ngực bảo sẽ xông qua tầng thứ mười ba Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận. Bách Lý Huyền tin tưởng Lâm Tiêu không làm được.

La Kinh Thiên lắc đầu, lão không tin chỉ dựa vào tạo nghệ trận pháp, kêu lão thử phá Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận cũng rất khó khăn huống chi là tiểu tử Lâm Tiêu ?

Ngược lại đám người Đông Phương Hiên Viên, Bách Lý Tuyền nhìn chằm chằm đại điện, trán toát mồ hôi lạnh.

- Lâm Tiêu, chỉ kém một bước, ngươi nhất định phải thành công!

Đột nhiên dao động hư không khuếch tán, một bóng người áo vàng xuất hiện trong đại điện.

Mọi người vội hành lễ:

- Phụ hoàng!

- Bệ hạ!

Người đến là Bách Lý Tỉ, gã vẫy tay miễn mọi người cung kính hành lễ, Bách Lý Tỉ nhìn chằm chằm đại điện trước mặt, biểu tình nghiêm túc.

Đám người Tinh Băng Vân, Uất Trì Chiến thầm kinh thán. Nếu Lâm Tiêu bình an ra khỏi Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận sẽ dấy lên cơn bão lớn trong đế quốc, thanh thế to lớn không thấp hơn ngày xưa hắn đánh bại La Thiên Đô giành quán quân đại tái Phong Vân bảng.

Mọi người đứng trước đại điện, yên lặng nhìn đằng trước.

Không biết qua bao lâu.

Trong đại điện đột nhiên chấn động, hơi thở mênh mông phát tán rồi bình tĩnh lại. Một thanh niên tóc đen cười tủm tỉm, bộ dáng hơi chật vật đi ra từ đại điện. Thanh niên tóc đen bước ra ngưỡng cửa, đi ra ngoài đại điện.

Thanh niên tóc đen bước tới trước mặt Bách Lý Tỉ, cung kính nói:

- Bách Lý Tỉ bệ hạ, ta đã thành công xông qua mười ba tầng Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận.

Đằng trước đại điện rộng mênh mông, đông nghịt người, khoảng trăm ngàn người, tập thể khó tin nhìn thanh niên tóc đen xõa vai.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook