Võ Đạo Đan Tôn

Chương 711: Thắng liên tiếp.

Ám Ma Sư

12/10/2015

- Bát Hoang Lục Hợp Quyền thức thứ tám -- Duy Ngã Độc Tôn.

Trong tiếng rống to, Hoàng Phủ Chân rốt cục thi triển ra một quyền cường đại nhất của mình, toàn bộ lôi đài phút chốc như bị phong bạo bao phủ, lập tức đánh cho đao mang mà Lâm Tiêu bổ ra nát bấy.

BA~ BA~

Trong tiếng bước chân, Hoàng Phủ Chân từng bước một đến trước mặt Lâm Tiêu, lực lượng toàn thân ngưng tụ đến cực hạn, nhắm ngay Lâm Tiêu thi triển ra một quyền đáng sợ nhất, thiết quyền cực lớn đi thẳng tới trước mặt Lâm Tiêu, cơ hồ muốn hủy diệt tất cả.

- Cuối cùng vẫn là ta chiến thắng ta mới chính thức là đệ nhất tổ 9, mặc ngươi mạnh mẽ tới mấy cũng phải thua trên tay ta thôi, cút xuống cho ta.

Hoàng Phủ Chân vung quyền đồng thời liều lĩnh cười to, diện mục dữ tợn, phẫn nộ và oán hận trong lòng giờ phút này rốt cục đã phát tiết ra hết.

- Thật sao?

Trước mắt bao người, Lâm Tiêu mặt không đổi sắc, BOANG... một tiếng thu Thái Huyền Đao vào vỏ.

- Cái gì? Lại tới nữa

- Lâm Tiêu rõ ràng lại thu chiến đao vào, chẳng lẽ hắn còn công kích đáng sợ hơn đao ý ngũ phẩm sao?

- Trước kia hắn đối chiến với Vương Phong đã từng thi triển qua quyền pháp, uy lực quả thật kinh người, nhưng so với uy lực của đao ý ngũ phẩm mà nói tựa hồ còn kém một chút a?

- Chẳng lẽ hắn còn quyền pháp mạnh mẽ hơn nữa.

Người xem ở đây nguyên một đám trợn mắt há hốc mồm, khiếp sợ lên tiếng.

Trên lôi đài, khóe miệng Lâm Tiêu lộ ra một tia cười lạnh, tay phải nắm chặt nắm đấm, cũng đánh ra một quyền tới Hoàng Phủ Chân:

- Ngươi không phải am hiểu quyền pháp sao, ta liền dùng quyền pháp một chiêu đánh bại ngươi.

- Man Vương Bá Quyền -- Thiên Băng Địa Liệt.



Đối mặt một thức mạnh nhất Duy Ngã Độc Tôn trong Bát Hoang Lục Hợp Quyền của Hoàng Phủ Chân, Lâm Tiêu tăng nguyên lực Cửu Chuyển Huyền Công lên tới cực hạn, hơn nữa còn trộn vào đao ý ngũ phẩm, Man Vương Bá Quyền thức thứ hai Thiên Băng Địa Liệt ầm ầm thi triển ra.

Ầm ầm ...

Trong hư không hai đôi thiết quyền trùng trùng điệp điệp đụng vào nhau, trong ánh mắt khó có thể tin của mọi người, nắm tay phải Hoàng Phủ Chân lập tức vặn vẹo, hư ảnh quyền uy hắn đánh ra phút chốc vỡ tan, đồng thời hộ thể nguyên lực bên ngoài thân cũng như vỡ nát như thủy tinh, tiếng cốt cách vỡ vụn vang lên, cả người trùng trùng điệp điệp bay ngược ra sau, để lại trong hư không một mảnh huyết tinh rơi vãi.

Ở bên khác, Lâm Tiêu vững như Thái Sơn, thân hình lù lù bất động, bá đạo nguy nga.

- Vậy mà một quyền đánh bại Hoàng Phủ Chân, cái này. . .

- Không thể tưởng tượng nổi, quyền pháp của Lâm Tiêu vậy mà còn đáng sợ hơn cả đao pháp.

- Thật sự là biến thái, Hoàng Phủ Chân thất bại, thất bại thảm hại, không ngờ trên chính quyền pháp mà mình am hiểu nhất bị Lâm Tiêu nghiền áp, chỉ sợ trong lòng của hắn vĩnh viễn sẽ lưu lại một đạo bóng mờ không thể xóa nhòa.

Trong đám người vang lên tiếng xôn xao, tất cả người xem trợn mắt há hốc mồm, khó mà tin một màn trước mắt.

Trong hư không, ngôi sao lớn đối ứng trên đỉnh đầu Lâm Tiêu mãnh liệt hấp xả đại bộ phận Tinh Thần số mệnh đối ứng với Hoàng Phủ Chân tới, đại tinh vốn có chút dễ khiến người khác chú ý lại càng thêm khổng lồ và chói mắt rồi, tản mát ra hào quang sáng lạn.

Trong tiếng tuyên bố của trọng tài, Lâm Tiêu nhìn cũng chưa từng nhìn Hoàng Phủ Chân, chậm rãi đi xuống lôi đài.

- Cái này cái này, Lâm Tiêu rõ ràng chiến thắng Hoàng Phủ Chân, thật sự là. . .

Trên khán đài, ba gã phó doanh chủ Bạch Hồng Phi nguyên một đám đều trợn tròn mắt, khó có thể tin nhìn Lâm Tiêu đi xuống lôi đài, tâm thần kích động.

- Không thể tưởng tượng nổi, sự phát triển của Lâm Tiêu thật sự quá nhanh, không nghĩ tới hơn một năm ngắn ngủi mà hắn đã trưởng thành tới tình trạng này, vốn ta còn tưởng rằng thực lực của hắn tuy rằng vượt qua Lý Dật Phong, nhưng cũng sẽ không mạnh hơn quá nhiều, so với Đông Phương Nguyệt Mính còn hơi kém hơn không ít, nhưng hiện giờ xem ra hắn đã hoàn toàn bước chân vào hàng ngũ cự đầu trẻ tuổi, coi như so với Đông Phương Nguyệt Mính, trước khi chưa phân ra thắng bại thì khó mà nói được ai thắng ai bại.

Phó doanh chủ Bạch Hồng Phi trừng lớn hai mắt nói.

Phó doanh chủ Nguyên Chí Sĩ đôi mắt tinh mang lóng lánh, khóe miệng dáng cười dào dạt:



- Lúc trước thả hắn ra ngoài lịch lãm rèn luyện quả nhiên chính xác, chỉ sợ trong hơn một năm lịch lãm rèn luyện này, tu luyện của hắn nhất định cực kỳ khắc khổ, không biết đã trải qua bao nhiêu trắc trở, nếu không căn bản không có khả năng có được thành tựu như hôm nay được.

- Ha ha, nếu thế, quận Hiên Dật đã có hai gã đệ tử tiến vào Top 10 rồi, đã bao nhiêu năm, bao nhiêu năm quận Hiên Dật chúng ta không xuất hiện qua thành tích kinh người như thế rồi, Lâm Tiêu quả nhiên là một người giỏi về sáng tạo kỳ tích, quả thật khiến người phải khiếp sợ.

Phó doanh chủ Vương An cũng vô cùng kích động.

Lâm Tiêu ngang trời xuất thế hoàn toàn ngoài dự liệu của bọn họ, mang đến cho bọn họ một kinh hỉ rất lớn, bởi vì Lâm Tiêu nên khiến cho tuyển thủ Top 10 Phong Vân Bảng lần này quận Hiên Dật bọn hắn rất có thể sẽ chiếm hai ghế, khiến trong lòng bọn hắn vô cùng hưng phấn và mừng rỡ.

Trên thực tế, trong lịch sử Phong Vân Bảng đế quốc, quận Hiên Dật Quận đã có mấy trăm năm không xuất hiện qua chuyện hai tuyển thủ cùng tiến vào Top 10 Phong Vân Bảng, bảo bọn hắn sao không hưng phấn, không kinh hỉ cho được.

Chẳng những Bạch Hồng Phi bọn hắn vô cùng kích động, trên đài hội nghị, quận vương Đông Phương Hiên Viên cũng mỉm cười, trong nội tâm cơ hồ cười nở hoa, trái lại quận vương Tương Thiên Thần quận Võ Uy thì sắc mặt âm trầm, cực kỳ khó chịu.

- Không có khả năng.

Trên lôi đài, Hoàng Phủ Chân sắc mặt khó coi, căn bản không cách nào tiếp nhận tất cả mọi chuyện, Lâm Tiêu vậy mà ở trên quyền pháp mà hắn cực kỳ kiêu ngạo đánh bại hắn, so với dùng đao pháp đánh bại hắn càng khiến hắn khó có thể tiếp nhận và cực kỳ đả kích.

Chỗ lôi đài tổ 2, Đoạn Thiên Cừu lạnh lùng nhìn qua Lâm Tiêu:

- Lâm Tiêu này có chút ý tứ, không nghĩ tới am hiểu nhất lại là quyền pháp, hơn nữa ngay cả đao ý cũng tăng lên tới ngũ phẩm.

Đều là đao ý ngũ phẩm, Đoạn Thiên Cừu hiếu rất rõ muốn tăng đao ý lên đến phẩm cấp này là chuyện khó khăn cỡ nào, cái này không chỉ cần thiên phú, càng cần vô số kỳ ngộ và trầm mê đối với đao đạo.

- Đáng tiếc, đao ý của ta tuy rằng cũng chỉ có ngũ phẩm, nhưng lại khác với đao khách bình thường, chính là sát lục đao ý trong thuộc tính đao ý, gặp phải ta, ngươi không có nửa phần phần thắng.

Cười lạnh một tiếng, Đoạn Thiên Cừu không hề chú ý Lâm Tiêu nữa.

- Có chút ý tứ.

Cùng lúc đó, cự đầu trẻ tuổi còn lạ cũng nhao nhao rơi ánh mắt lên người Lâm Tiêu, lộ ra các loại thần sắc bất đồng, có kiêng kị, có lạnh lùng, không hề chú ý, cũng có khinh miệt.

Bất quá bất kể nói thế nào, đánh xong trận này, Lâm Tiêu đã triệt để chứng thực thân phận cự đầu trẻ tuổi của hắn, cũng khiến mọi người hiểu rõ, Tinh Thần lôi đài tuyển bạt tuyển thủ hạt giống là công chính tuyệt đối.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook