Chương 894: Thánh khí của yêu tộc.
Ám Ma Sư
12/11/2015
Lần này Lâm Tiêu không dám lơ là, hắn trực tiếp thi triển Địa Khung Ấn Thiên Tinh Thần Khung Ấn. Địa Khung Ấn che trên đầu Lâm Tiêu, đại ca Lâm Hiên, Hiên Viên quận vương.
Bùm!
Lần này mọi người thảm hơn, trừ nhóm Uất Trì Chiến, Lâm Hiên, Lâm Tiêu có lực phòng ngự kinh người hoặc mặc hộ giáp thượng phẩm ra, mấy cường giả khác lại hộc máu, da rách toạc phun tơ máu, người đẫm máu. Mọi người uể oải, ánh mắt chỉ còn lỗi kinh khủng.
Đòn công kích mới rồi vì có Lâm Tiêu ra tay chặn lại phần lớn lực công kích của Thiên Mãn Vương, nếu không nhờ hắn thi triển Địa Khung Ấn e rằng mọi người đã thành thịt vụn.
Thiên Mãn Vương quét mắt qua Lâm Tiêu, giễu cợt nói:
- Ủa? Tiểu tử, thực lực của ngươi không tệ, tiếc rằng phải chết trước Thiên Mãn Vương ta. Yên tâm, ta sẽ chơi chết các ngươi từ từ, xem như trừng phạt vì xâm nhập vào ngôi mộ của ta.
Ánh mắt Thiên Mãn Vương như xem món đồ chơi thú vị, gác sang một bên chờ cuối cùng hưởng dụng.
Mọi người hoàn toàn tuyệt vọng. Hư không bên cạnh bọn họ đã bị giam cầm, không thể nào rời khỏi đây, cứ tiếp tục thế này thì khoảng hai chiêu nữa là mọi người sẽ bị Thiên Mãn Vương đè bẹp dí không chừa mẩu xương.
Đám quận vương Hoàng Phủ Vô Danh thầm hối hận, bọn họ hối hận vì mình bị ích lợi che mờ mắt, xâm nhập vào tuyệt địa chết chắc.
Lâm Tiêu thầm nóng nảy. Địa Khung Ấn mất công hiệu trước Hư ảnh Thiên Mãn Vương ảnh, Lâm Tiêu lại không dám triệu hoán Phân thân Toản Địa Giáp ra, vì hắn cảm giác được lúc này Phân thân Toản Địa Giáp có đi ra cũng không làm nên chuyện gì.
Trong lúc mọi người hối hận, sốt ruột thì đợt công kích thứ ba của Thiên Mãn Vương ập đến.
Vào phút mấu chốt Lâm Hiên hét to một tiếng:
- Thái Thần Tháp, quay về đây!
Người Lâm Hiên phát ra chân nguyên dồi dào gọi về Thái Thần Tháp ở dưới Hư ảnh Thiên Mãn Vương.
Có chân nguyên của Lâm Hiên lan đến, Thái Thần Tháp rung rinh sắp thoát khỏi Hư ảnh Thiên Mãn Vương bay về bên Lâm Hiên. Bản thân Thiên Mãn Vương cũng trở nên không ổn định.
Biến đổi đột ngột làm Thiên Mãn Vương dừng công kích, biểu tình trầm trọng hơi dữ tợn liếc Lâm Hiên. Người Thiên Mãn Vương phát ra lực lượng không gian định cướp về quyền khống chế Thái Thần Tháp.
Cảnh tượng này làm đám người Hoàng Phủ Vô Danh từ tuyệt vọng lại bốc cháy niềm hy vọng. Tháp cổ bí ẩn dường như là nền móng để Thiên Mãn Vương hình thành ảo ảnh, tháp bị Lâm Hiên khống chế thì rất có thể Hư ảnh Thiên Mãn Vương sẽ tan biến.
Trong phút chốc lòng mọi người thít chặt.
Khiến đám người tuyệt vọng là Thiên Mãn Vương điều khiển lực lượng không gian vô tận hiện ra, Thái Thần Tháp rung rinh dần ổn định lại. Thiên Mãn Vương hừ mạnh, khí thế đáng sợ khuếch tán cắt đứt liên kết giữa Lâm Hiên và Thái Thần Tháp.
Chân nguyên bị cắt đứt, người Lâm Hiên run lên, miệng hộc máu, sắc mặt ủ rũ.
Lâm Tiêu căng thẳng kêu lên:
- Đại ca!
Lâm Hiên truyền âm lại:
- Ta không sao.
Giọng Lâm Hiên yếu ớt:
- Thái Thần Tháp của ta bị Thiên Mãn Vương khống chế, ta cảm giác được sau khi Thiên Mãn Vương chết có thể hình thành Hư ảnh vương giả hoàn toàn là nhờ Thái Thần Tháp. Miễn là giành lại được quyền khống chế Thái Thần Tháp thì nó sẽ tự sụp đổ. Tiếc rằng Thiên Mãn Vương quá mạnh, ta không cướp lại quyền khống chế Thái Thần Tháp được.
Có chuyện như vậy sao?
Lâm Tiêu nhíu mày, mắt lóe tia sáng, dường như hắn nghĩ được điều gì.
Lúc này Thiên Mãn Vương từ căng thẳng thần kinh lấy lại tinh thần. Thiên Mãn Vương sợ xảy ra ngoài ý muốn, liên tục thi triển nhiều tầng cấm chế vào Thái Thần Tháp, đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn Lâm Hiên.
- Tiểu tử, ta còn thấy trên Thái Thần Tháp có dấu ấn tinh thần, thì ra là của tiểu tử nhà ngươi. Hừ, không biết ngươi từ đâu có được Thái Thần Tháp này, thật may mắn, nhưng cuối cùng vẫn thuộc về Thiên Mãn Vương ta.
Mắt Thiên Mãn Vương lộ sát khí lạnh lẽo và mừng như điên:
- Có lẽ ngươi không biết, Thái Thần Tháp là thánh khí của tộc ta, sau khi bị ngươi luyện hóa thì ta chỉ có thể khống chế một phần uy lực của nó. Hiện tại chỉ cần giết ngươi là ta sẽ hoàn toàn luyện hóa nó. Có Thái Thần Tháp không chừng Thiên Mãn Vương ta sẽ từ cõi chết mà sống lại, lần nữa quân lâm đại lục.
Cái gì? Phục sinh?
Mọi người trợn mắt há hốc mồm, giật mình nhìn Lâm Hiên. Chính Lâm Hiên cũng rất ngạc nhiên, gã không ngờ tháp cổ có nguồn gốc sâu xa như vậy.
Thiên Mãn Vương cười lạnh lùng:
- Ha ha ha ha! Ta sốt ruột muốn khống chế Thái Thần Tháp này ngay, các ngươi chết hết đi!
Cơ thể khổng lồ lại đè xuống, lần này Lâm Tiêu cảm giác rõ ràng Thiên Mãn Vương dốc hết sức mạnh. Nguy hiểm nghẹt thở nổi lên trong lòng Lâm Tiêu, uy nhiếp cường đại làm Thiên Nguyên Long Lân giáp hộ giáp thượng phẩm trên người hắn kêu két két ê răng, nó không chịu nổi gánh nặng sắp tan vỡ.
Lâm Tiêu biến sắc mặt, hắn biết nếu bị Thiên Mãn Vương đánh trúng, dù hắn có Thiên Nguyên Long Lân giáp, Tinh Thần Tôi Thể quyết phòng ngự thì e rằng sẽ bị thương nặng, thậm chí là chết. Hiện tại Lâm Tiêu mới tu luyện Tinh Thần Tôi Thể quyết đến đệ nhị trọng, chưa tới cảnh giới đệ tam trọng tái sinh tay gãy.
Đám người Hiên Viên quận vương càng không chịu nổi. Cơ thể khổng lồ của Thiên Mãn Vương chưa rơi xuống, uy nhiếp khủng bố đã làm thân thể đám Quận vương Đông Phương Hiên Viên gấp khúc, mặt trắng bệch liên tục ọc máu.
Vào phút mấu chốt Lâm Tiêu vội vàng truyền âm cho Lâm Hiên:
- Đại ca, chút nữa ta sẽ thử phá giam cầm Thiên Mãn Vương đối với Thái Thần Tháp, đại ca nhớ nắm bắt cơ hội tranh thủ cướp lại Thái Thần Tháp!
Lâm Hiên ngây người nhìn Lâm Tiêu, gã không biết hắn có cách nào phá được Thiên Mãn Vương giam cầm Thái Thần Tháp nhưng vẫn nghiêm túc gật đầu.
Không đợi Lâm Hiên trả lời Lâm Tiêu đã vội vàng hành động. Lâm Tiêu thúc giục căn nguyên Cửu U Huyền Tâm Diễm, bất chấp tất cả bắn hướng Thái Thần Tháp bên dưới Hư ảnh Thiên Mãn Vương.
Một đốm lửa đen hư vô hiện ra trong hư không nhanh chóng đốt Thái Thần Tháp.
Đám người Uất Trì Chiến căng thẳng, bọn họ đã bó tay trước nguy hiểm nên thấy Lâm Tiêu hành động thì mọi người trái tim treo cao, thầm cầu nguyện.
Thiên Mãn Vương cười to bảo:
- Ha ha ha ha! Tiểu tử, đến lúc này mà ngươi còn muốn chống cự?
Thiên Mãn Vương khinh thường Lâm Tiêu phát ra ngọn lửa hư vô, tiếp tục oanh kích. Nhưng giây sau ánh mắt Thiên Mãn Vương thay đổi.
Ngọn lửa đen hư vô lan tràn, nơi nó đi qua các tầng lực lượng không gian nhanh chóng bị đốt cháy, không ngừng thẩm thấu tới Thái Thần Tháp ở tận cùng bên trong.
Thiên Mãn Vương tức giận quát:
- Chết tiệt, đây là lửa gì mà có thể đốt lực lượng không gian của ta?
Thiên Mãn Vương vận dụng các tầng lực lượng không gian phong tỏa, định dập tắt ngọn lửa.
Lâm Tiêu sao chịu cho Thiên Mãn Vương cơ hội đó? Lâm Tiêu không ngừng thả căn nguyên Cửu U Huyền Tâm Diễm trong đầu ra, vươn tới trước. Lâm Tiêu thấy rõ căn nguyên Cửu U Huyền Tâm Diễm nhanh chóng giảm mạnh, làm hắn lòng nhỏ máu.
Đây là căn nguyên Thiên Hỏa Cửu U Huyền Tâm Diễm, một chút xíu đã cực kỳ quý giá, uy lực vô cùng đáng sợ. Tiêu hao một chút là Lâm Tiêu phải bỏ ra thời gian dài bổ sung, giờ bỗng chốc tiêu hao một phần ba, hỏi sao hắn không đau lòng?
Bùm!
Lần này mọi người thảm hơn, trừ nhóm Uất Trì Chiến, Lâm Hiên, Lâm Tiêu có lực phòng ngự kinh người hoặc mặc hộ giáp thượng phẩm ra, mấy cường giả khác lại hộc máu, da rách toạc phun tơ máu, người đẫm máu. Mọi người uể oải, ánh mắt chỉ còn lỗi kinh khủng.
Đòn công kích mới rồi vì có Lâm Tiêu ra tay chặn lại phần lớn lực công kích của Thiên Mãn Vương, nếu không nhờ hắn thi triển Địa Khung Ấn e rằng mọi người đã thành thịt vụn.
Thiên Mãn Vương quét mắt qua Lâm Tiêu, giễu cợt nói:
- Ủa? Tiểu tử, thực lực của ngươi không tệ, tiếc rằng phải chết trước Thiên Mãn Vương ta. Yên tâm, ta sẽ chơi chết các ngươi từ từ, xem như trừng phạt vì xâm nhập vào ngôi mộ của ta.
Ánh mắt Thiên Mãn Vương như xem món đồ chơi thú vị, gác sang một bên chờ cuối cùng hưởng dụng.
Mọi người hoàn toàn tuyệt vọng. Hư không bên cạnh bọn họ đã bị giam cầm, không thể nào rời khỏi đây, cứ tiếp tục thế này thì khoảng hai chiêu nữa là mọi người sẽ bị Thiên Mãn Vương đè bẹp dí không chừa mẩu xương.
Đám quận vương Hoàng Phủ Vô Danh thầm hối hận, bọn họ hối hận vì mình bị ích lợi che mờ mắt, xâm nhập vào tuyệt địa chết chắc.
Lâm Tiêu thầm nóng nảy. Địa Khung Ấn mất công hiệu trước Hư ảnh Thiên Mãn Vương ảnh, Lâm Tiêu lại không dám triệu hoán Phân thân Toản Địa Giáp ra, vì hắn cảm giác được lúc này Phân thân Toản Địa Giáp có đi ra cũng không làm nên chuyện gì.
Trong lúc mọi người hối hận, sốt ruột thì đợt công kích thứ ba của Thiên Mãn Vương ập đến.
Vào phút mấu chốt Lâm Hiên hét to một tiếng:
- Thái Thần Tháp, quay về đây!
Người Lâm Hiên phát ra chân nguyên dồi dào gọi về Thái Thần Tháp ở dưới Hư ảnh Thiên Mãn Vương.
Có chân nguyên của Lâm Hiên lan đến, Thái Thần Tháp rung rinh sắp thoát khỏi Hư ảnh Thiên Mãn Vương bay về bên Lâm Hiên. Bản thân Thiên Mãn Vương cũng trở nên không ổn định.
Biến đổi đột ngột làm Thiên Mãn Vương dừng công kích, biểu tình trầm trọng hơi dữ tợn liếc Lâm Hiên. Người Thiên Mãn Vương phát ra lực lượng không gian định cướp về quyền khống chế Thái Thần Tháp.
Cảnh tượng này làm đám người Hoàng Phủ Vô Danh từ tuyệt vọng lại bốc cháy niềm hy vọng. Tháp cổ bí ẩn dường như là nền móng để Thiên Mãn Vương hình thành ảo ảnh, tháp bị Lâm Hiên khống chế thì rất có thể Hư ảnh Thiên Mãn Vương sẽ tan biến.
Trong phút chốc lòng mọi người thít chặt.
Khiến đám người tuyệt vọng là Thiên Mãn Vương điều khiển lực lượng không gian vô tận hiện ra, Thái Thần Tháp rung rinh dần ổn định lại. Thiên Mãn Vương hừ mạnh, khí thế đáng sợ khuếch tán cắt đứt liên kết giữa Lâm Hiên và Thái Thần Tháp.
Chân nguyên bị cắt đứt, người Lâm Hiên run lên, miệng hộc máu, sắc mặt ủ rũ.
Lâm Tiêu căng thẳng kêu lên:
- Đại ca!
Lâm Hiên truyền âm lại:
- Ta không sao.
Giọng Lâm Hiên yếu ớt:
- Thái Thần Tháp của ta bị Thiên Mãn Vương khống chế, ta cảm giác được sau khi Thiên Mãn Vương chết có thể hình thành Hư ảnh vương giả hoàn toàn là nhờ Thái Thần Tháp. Miễn là giành lại được quyền khống chế Thái Thần Tháp thì nó sẽ tự sụp đổ. Tiếc rằng Thiên Mãn Vương quá mạnh, ta không cướp lại quyền khống chế Thái Thần Tháp được.
Có chuyện như vậy sao?
Lâm Tiêu nhíu mày, mắt lóe tia sáng, dường như hắn nghĩ được điều gì.
Lúc này Thiên Mãn Vương từ căng thẳng thần kinh lấy lại tinh thần. Thiên Mãn Vương sợ xảy ra ngoài ý muốn, liên tục thi triển nhiều tầng cấm chế vào Thái Thần Tháp, đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn Lâm Hiên.
- Tiểu tử, ta còn thấy trên Thái Thần Tháp có dấu ấn tinh thần, thì ra là của tiểu tử nhà ngươi. Hừ, không biết ngươi từ đâu có được Thái Thần Tháp này, thật may mắn, nhưng cuối cùng vẫn thuộc về Thiên Mãn Vương ta.
Mắt Thiên Mãn Vương lộ sát khí lạnh lẽo và mừng như điên:
- Có lẽ ngươi không biết, Thái Thần Tháp là thánh khí của tộc ta, sau khi bị ngươi luyện hóa thì ta chỉ có thể khống chế một phần uy lực của nó. Hiện tại chỉ cần giết ngươi là ta sẽ hoàn toàn luyện hóa nó. Có Thái Thần Tháp không chừng Thiên Mãn Vương ta sẽ từ cõi chết mà sống lại, lần nữa quân lâm đại lục.
Cái gì? Phục sinh?
Mọi người trợn mắt há hốc mồm, giật mình nhìn Lâm Hiên. Chính Lâm Hiên cũng rất ngạc nhiên, gã không ngờ tháp cổ có nguồn gốc sâu xa như vậy.
Thiên Mãn Vương cười lạnh lùng:
- Ha ha ha ha! Ta sốt ruột muốn khống chế Thái Thần Tháp này ngay, các ngươi chết hết đi!
Cơ thể khổng lồ lại đè xuống, lần này Lâm Tiêu cảm giác rõ ràng Thiên Mãn Vương dốc hết sức mạnh. Nguy hiểm nghẹt thở nổi lên trong lòng Lâm Tiêu, uy nhiếp cường đại làm Thiên Nguyên Long Lân giáp hộ giáp thượng phẩm trên người hắn kêu két két ê răng, nó không chịu nổi gánh nặng sắp tan vỡ.
Lâm Tiêu biến sắc mặt, hắn biết nếu bị Thiên Mãn Vương đánh trúng, dù hắn có Thiên Nguyên Long Lân giáp, Tinh Thần Tôi Thể quyết phòng ngự thì e rằng sẽ bị thương nặng, thậm chí là chết. Hiện tại Lâm Tiêu mới tu luyện Tinh Thần Tôi Thể quyết đến đệ nhị trọng, chưa tới cảnh giới đệ tam trọng tái sinh tay gãy.
Đám người Hiên Viên quận vương càng không chịu nổi. Cơ thể khổng lồ của Thiên Mãn Vương chưa rơi xuống, uy nhiếp khủng bố đã làm thân thể đám Quận vương Đông Phương Hiên Viên gấp khúc, mặt trắng bệch liên tục ọc máu.
Vào phút mấu chốt Lâm Tiêu vội vàng truyền âm cho Lâm Hiên:
- Đại ca, chút nữa ta sẽ thử phá giam cầm Thiên Mãn Vương đối với Thái Thần Tháp, đại ca nhớ nắm bắt cơ hội tranh thủ cướp lại Thái Thần Tháp!
Lâm Hiên ngây người nhìn Lâm Tiêu, gã không biết hắn có cách nào phá được Thiên Mãn Vương giam cầm Thái Thần Tháp nhưng vẫn nghiêm túc gật đầu.
Không đợi Lâm Hiên trả lời Lâm Tiêu đã vội vàng hành động. Lâm Tiêu thúc giục căn nguyên Cửu U Huyền Tâm Diễm, bất chấp tất cả bắn hướng Thái Thần Tháp bên dưới Hư ảnh Thiên Mãn Vương.
Một đốm lửa đen hư vô hiện ra trong hư không nhanh chóng đốt Thái Thần Tháp.
Đám người Uất Trì Chiến căng thẳng, bọn họ đã bó tay trước nguy hiểm nên thấy Lâm Tiêu hành động thì mọi người trái tim treo cao, thầm cầu nguyện.
Thiên Mãn Vương cười to bảo:
- Ha ha ha ha! Tiểu tử, đến lúc này mà ngươi còn muốn chống cự?
Thiên Mãn Vương khinh thường Lâm Tiêu phát ra ngọn lửa hư vô, tiếp tục oanh kích. Nhưng giây sau ánh mắt Thiên Mãn Vương thay đổi.
Ngọn lửa đen hư vô lan tràn, nơi nó đi qua các tầng lực lượng không gian nhanh chóng bị đốt cháy, không ngừng thẩm thấu tới Thái Thần Tháp ở tận cùng bên trong.
Thiên Mãn Vương tức giận quát:
- Chết tiệt, đây là lửa gì mà có thể đốt lực lượng không gian của ta?
Thiên Mãn Vương vận dụng các tầng lực lượng không gian phong tỏa, định dập tắt ngọn lửa.
Lâm Tiêu sao chịu cho Thiên Mãn Vương cơ hội đó? Lâm Tiêu không ngừng thả căn nguyên Cửu U Huyền Tâm Diễm trong đầu ra, vươn tới trước. Lâm Tiêu thấy rõ căn nguyên Cửu U Huyền Tâm Diễm nhanh chóng giảm mạnh, làm hắn lòng nhỏ máu.
Đây là căn nguyên Thiên Hỏa Cửu U Huyền Tâm Diễm, một chút xíu đã cực kỳ quý giá, uy lực vô cùng đáng sợ. Tiêu hao một chút là Lâm Tiêu phải bỏ ra thời gian dài bổ sung, giờ bỗng chốc tiêu hao một phần ba, hỏi sao hắn không đau lòng?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.