Chương 1092: Thề sống chết huyết chiến. (2)
Ám Ma Sư
14/12/2015
- Các vị, tuyệt đối không thể để thú triều xông vào thành trì!
- Số lượng Nửa Bước Yêu Vương quá nhiều, hoàn toàn vượt qua số lượng cường giả bên chúng ta, phải ngăn lại!
- Ta đi tổ chức thành viên!
Mọi người lòng nặng trĩu. Trong chiến tranh quy mô lớn này số lượng cường giả đỉnh cao thường quyết định kết quả. Lúc này đây số lượng Nửa Bước Yêu Vương hoàn toàn vượt trên số Nửa Bước Vương giả ở Quận Hiên Dật, khiến bọn họ cảm thấy cực kỳ nguy hiểm.
- Các vị!
Vù vù vù!
Vù vù vù!
Lúc này hai bóng người bay tới đáp xuống bên mọi người.
Lâm Nhu, Đông Phương Nguyệt Mính đồng thanh kêu lên:
- Đại ca!
- Tỷ!
Người đến là Lâm Hiên, Đông Phương Nguyệt Linh.
Đông Phương Hiên Viên nhướng mày nói:
- Lâm Hiên, Nguyệt Linh, sao các người đến đây?
Lâm Hiên mắt lạnh băng, cười tủm tỉm:
- Quận vương đại nhân, đang vào phút Quận Hiên Dật sống còn, hai chúng ta sao có thể nằm trên giường bệnh? Đương nhiên phải góp một phần sức.
Có người lên tiếng:
- Nhưng hai người . . .
Lâm Hiên cười sáng sủa:
- Các vị yên tâm, hai chúng ta chưa chết được. Mọi người đừng quên chúng ta là Nửa Bước Vương giả nắm giữ áo nghĩa sinh tử, mấy vết thương bình thường này muốn lấy mạng chúng ta thì chờ kiếp sau đi!
Đông Phương Nguyệt Linh yên lặng đứng cạnh Lâm Hiên.
- Các vị, chúng ta hãy đồng tâm hiệp lực, cộng đồng chống đỡ thú triều lần này!
- Giết!!!
Cùng với tiếng rống, đám cường giả bay ra, lao hướng thú triều.
- Giết!!!
- Cho đám súc sinh này xéo về nhà bọn chúng!
- Các vị, ở sau lưng mọi người là người thân, người yêu, nhi nữ của các vị. Quyết không thể để đám súc sinh bước vào Quận Hiên Dật một bước!
Dưới tường thành vô số võ giả gầm rống ra tiếng, mặt vặn vẹo dữ tợn đi theo các cường giả lao ra thành trì.
Cuộc đại chiến khốc liệt bùng nổ.
Không ai hình dung nổi trận đại chiến thảm khốc cỡ nào. Mỗi giây mỗi phút có nhiều võ giả, yêu thú chết đi. Có tiếng kêu thảm thiết, tiếng gầm rống kéo dài không dứt. Vì ngăn cản thú triều công kích, võ giả Quận Hiên Dật không chết trận quyết không lùi bước. Thú triều cũng tấn công dồn dập, không công phá Quận Hiên Dật quyết không bỏ qua. Hai phe đánh nhau liều mạng trước Quận Hiên Dật.
Chiến tranh từ đêm khuya kéo dài đến giữa trưa ngày thứ hai.
Mặt trời nóng cháy treo trên bầu trời. Ánh nắng ấm áp chiếu rọi mặt đất, đưa mắt nhìn khắp nơ imáu chảy thành sông, tay chân cụt của yêu tộc, võ giả nhân loại đầy đất. Quận Hiên Dật như địa ngục Tu La.
Liên tục tấn công khiến đội quân thú triều sớm đến trước tuường thành Quận Hiên Dật. Trên tường thành đầy dấu móng vuốt, hố sâu lỗ chỗ, hỗn độn không chịu nổi. Nhưng võ giả Quận Hiên Dật chặt chẽ bảo vệ lằn ranh cuối cùng, không cho yêu thú vượt qua Lôi Trì nửa bước.
- A!
Một võ giả gần hai mươi tuổi bị một con cọp răn nhỏ vỗ móng vuốt bẻ gãy eo. Võ giả cắn chặt răng, mắt đỏ ngầu dốc hết sức cuối cùng cắm phập chiến đao vào đầu kẻ thù.
Một võ giả gần trăm tuổi trong địa chiến liên tục đã tiêu hao hết tia chân nguyên cuối cùng.
Vẻ mặt lão nhân mệt mỏi rống to:
- Các huynh đệ hãy canh giữ chặt chẽ, không thể để đám súc sinh bước vào quận thành nửa bước!
Lão nhân lao vào sâu trong bầy thú, kích phát báu vật thất giai Thiên Lôi Hỏa.
Ầm ầm ầm!
Hỏa quang văng khắp nơi, lão nhân thành tro không còn mẩu xương. Phạm vi vài trăm thước bị dọn dẹp trống trơn. Một đống yêu thú bị nổ máu thịt tứ tung, té ngã dưới đất thê lương gào rống.
Cảnh tượng này xảy ra ở các góc bên dưới tường thành Quận Hiên Dật.
Thú triều vô cùng tận làm mọi người tuyệt vọng, nhưng không ai bỏ cuộc. Dù chết thì bọn họ phải đứng chết, chết trong quá trình giết địch. Vì bọn họ bảo vệ thứ quan trọng nhất trong lòng, là thứ quý giá nhất trong sinh mệnh của bọn họ.
Trong Quận thành Hiên Dật, các dân chúng bình thường chỉ có thể cầu nguyện, cầu phúc cho các dũng sĩ đi tiền tuyến.
Trên chiến trường phía xa, cường giả đỉnh cao Quận Hiên Dật rơi vào tình thế nguy hiểm.
Các cường giả gầm rống dốc hết sức đánh trả một đống Nửa Bước Yêu Vương. Bọn họ hộc máu, bộ dạng chật vật.
Không phải bọn họ quá yếu mà là đối phương quá mạnh, Nửa Bước Vương giả Quận Hiên Dật ít hơn Nửa Bước Yêu Vương rất nhiều.
Nguyên Quận Hiên Dật chỉ có tám người là Nửa Bước Vương giả. Hứa Chính, Lãnh Uyên Minh, Giang Trần, Đông Phương Nguyệt Linh, Lâm Hiên, ba Nửa Bước Vương giả khác trước kia ẩn cư khổ tu trong Quận Hiên Dật. Phe yêu tộc có mười một Nửa Bước Yêu Vương, thực lực Nửa Bước Yêu Vương yêu tộc không yếu hơn Nửa Bước Vương giả nhân loại.
Trong chiến trường quy mô lớn thế này chênh lệch một Nửa Bước Yêu Vương đủ làm toàn cục diện tan vỡ. Quận Hiên Dật có thể kiên trì đến bây giờ hoàn toàn là nhờ đám cường giả vô địch Quy Nguyên cảnh hậu kỳ Thái Thúc Ngọc, Đông Phương Hiên Viên, Đông Phương Nguyệt Mính, Lâm Nhu liều chết chiến đấu. Bọn họ dựa vào vài món chí bảo trong tay thủ lĩnh đại thế lực cứng rắn chặn lại hai Nửa Bước Yêu Vương khác.
Một mình Lâm Hiên đại chiến hai Nửa Bước Yêu Vương, đẫm máu anh dũng chiến đấu.
Thực lực của Lâm Hiên một chọi hai Nửa Bước Yêu Vương dễ như trở bàn tay, nhưng vì bị liên minh ngầm đánh lén khiến gã bị thương, đánh nhau thời gian dài dẫn đế vết thương trong cơ thể. Lâm Hiên chỉ có sức phòng ngự.
Vù vù vù!
Một Nửa Bước Yêu Vương xoay tít, cơ thể to như ngọn núi đập mạnh vào người Lâm Hiên kích thích vết thương trong người gã. Lâm Hiên ho búng máu, rớt xuống bầy thú.
Phập phụt!
Đám thú bên dưới nổ tung, Lâm Hiên lại bắn lên cao. Đối diện Lâm Hiên là một Nửa Bước Yêu Vương khác mạnh mẽ công kích. Vuốt nhọn sắc bén như cương đao xé rách hộ giáp của Lâm Hiên, để lại vết cào thật sâu, máu phun ra.
Nếu Lâm Hiên không né nhanh thì một vuốt này đã mổ bụng gã.
Đông Phương Nguyệt Linh lo lắng kêu lên:
- Lâm Hiên!
Đông Phương Nguyệt Linh bị phân tâm nên trúng chiêu của Nửa Bước Yêu Vương đối địch, nàng chật vật bay ngược ra, mặt trắng bệch.
Cùng lúc đó, mấy Nửa Bước Vương giả khác cũng gặp tình huống nguy hiểm, ai nấy bị thương hộc máu, chật vật không chịu nổi.
Nửa Bước Yêu Vương đối chiến với Lâm Hiên ồm ồm nói:
- Nhân loại, từ bỏ chống cự đi. Chỉ có bỏ chống cự thì các ngươi mới có con đường sống.
Nửa Bước Yêu Vương mắt lạnh băng.
- Nằm mơ!
Lâm Hiên cười to bảo:
- Đời người xưa nay khó thoát cái chết, nhân tộc Quận Hiên Dật ta chỉ có người chết trận, không có kẻ sống thừa!
Lâm Hiên rống to:
- Giết!!!
Nửa Bước Vương giả Quận Hiên Dật hét theo:
- Giết!!!
Mấy Nửa Bước Yêu Vương ánh mắt mỉa mai cười nhạt:
- Nhân loại buồn cười.
Các Nửa Bước Yêu Vương tấn công gắt hơn.
Quận Hiên Dật vô cùng nguy hiểm.
Giờ phút này, hư không cách Quận Hiên Dật hơn ngàn dặm, một bóng người xé rách hư không bay ra. Người đó có mái tóc đen, võ phục màu lam bay trong gió, là Lâm Tiêu từ biển bắc vô tận chi hải xa xôi vượt qua nguyên Đại lục Thương Khung trở về.
Lâm Tiêu xuất hiện giữa hư không lập tức cảm ứng tình hình Quận Hiên Dật, hắn biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi, thú triều tập kích!
Thần thức của Lâm Tiêu thẩm thấu vào Thương Long Tí.
- Số lượng Nửa Bước Yêu Vương quá nhiều, hoàn toàn vượt qua số lượng cường giả bên chúng ta, phải ngăn lại!
- Ta đi tổ chức thành viên!
Mọi người lòng nặng trĩu. Trong chiến tranh quy mô lớn này số lượng cường giả đỉnh cao thường quyết định kết quả. Lúc này đây số lượng Nửa Bước Yêu Vương hoàn toàn vượt trên số Nửa Bước Vương giả ở Quận Hiên Dật, khiến bọn họ cảm thấy cực kỳ nguy hiểm.
- Các vị!
Vù vù vù!
Vù vù vù!
Lúc này hai bóng người bay tới đáp xuống bên mọi người.
Lâm Nhu, Đông Phương Nguyệt Mính đồng thanh kêu lên:
- Đại ca!
- Tỷ!
Người đến là Lâm Hiên, Đông Phương Nguyệt Linh.
Đông Phương Hiên Viên nhướng mày nói:
- Lâm Hiên, Nguyệt Linh, sao các người đến đây?
Lâm Hiên mắt lạnh băng, cười tủm tỉm:
- Quận vương đại nhân, đang vào phút Quận Hiên Dật sống còn, hai chúng ta sao có thể nằm trên giường bệnh? Đương nhiên phải góp một phần sức.
Có người lên tiếng:
- Nhưng hai người . . .
Lâm Hiên cười sáng sủa:
- Các vị yên tâm, hai chúng ta chưa chết được. Mọi người đừng quên chúng ta là Nửa Bước Vương giả nắm giữ áo nghĩa sinh tử, mấy vết thương bình thường này muốn lấy mạng chúng ta thì chờ kiếp sau đi!
Đông Phương Nguyệt Linh yên lặng đứng cạnh Lâm Hiên.
- Các vị, chúng ta hãy đồng tâm hiệp lực, cộng đồng chống đỡ thú triều lần này!
- Giết!!!
Cùng với tiếng rống, đám cường giả bay ra, lao hướng thú triều.
- Giết!!!
- Cho đám súc sinh này xéo về nhà bọn chúng!
- Các vị, ở sau lưng mọi người là người thân, người yêu, nhi nữ của các vị. Quyết không thể để đám súc sinh bước vào Quận Hiên Dật một bước!
Dưới tường thành vô số võ giả gầm rống ra tiếng, mặt vặn vẹo dữ tợn đi theo các cường giả lao ra thành trì.
Cuộc đại chiến khốc liệt bùng nổ.
Không ai hình dung nổi trận đại chiến thảm khốc cỡ nào. Mỗi giây mỗi phút có nhiều võ giả, yêu thú chết đi. Có tiếng kêu thảm thiết, tiếng gầm rống kéo dài không dứt. Vì ngăn cản thú triều công kích, võ giả Quận Hiên Dật không chết trận quyết không lùi bước. Thú triều cũng tấn công dồn dập, không công phá Quận Hiên Dật quyết không bỏ qua. Hai phe đánh nhau liều mạng trước Quận Hiên Dật.
Chiến tranh từ đêm khuya kéo dài đến giữa trưa ngày thứ hai.
Mặt trời nóng cháy treo trên bầu trời. Ánh nắng ấm áp chiếu rọi mặt đất, đưa mắt nhìn khắp nơ imáu chảy thành sông, tay chân cụt của yêu tộc, võ giả nhân loại đầy đất. Quận Hiên Dật như địa ngục Tu La.
Liên tục tấn công khiến đội quân thú triều sớm đến trước tuường thành Quận Hiên Dật. Trên tường thành đầy dấu móng vuốt, hố sâu lỗ chỗ, hỗn độn không chịu nổi. Nhưng võ giả Quận Hiên Dật chặt chẽ bảo vệ lằn ranh cuối cùng, không cho yêu thú vượt qua Lôi Trì nửa bước.
- A!
Một võ giả gần hai mươi tuổi bị một con cọp răn nhỏ vỗ móng vuốt bẻ gãy eo. Võ giả cắn chặt răng, mắt đỏ ngầu dốc hết sức cuối cùng cắm phập chiến đao vào đầu kẻ thù.
Một võ giả gần trăm tuổi trong địa chiến liên tục đã tiêu hao hết tia chân nguyên cuối cùng.
Vẻ mặt lão nhân mệt mỏi rống to:
- Các huynh đệ hãy canh giữ chặt chẽ, không thể để đám súc sinh bước vào quận thành nửa bước!
Lão nhân lao vào sâu trong bầy thú, kích phát báu vật thất giai Thiên Lôi Hỏa.
Ầm ầm ầm!
Hỏa quang văng khắp nơi, lão nhân thành tro không còn mẩu xương. Phạm vi vài trăm thước bị dọn dẹp trống trơn. Một đống yêu thú bị nổ máu thịt tứ tung, té ngã dưới đất thê lương gào rống.
Cảnh tượng này xảy ra ở các góc bên dưới tường thành Quận Hiên Dật.
Thú triều vô cùng tận làm mọi người tuyệt vọng, nhưng không ai bỏ cuộc. Dù chết thì bọn họ phải đứng chết, chết trong quá trình giết địch. Vì bọn họ bảo vệ thứ quan trọng nhất trong lòng, là thứ quý giá nhất trong sinh mệnh của bọn họ.
Trong Quận thành Hiên Dật, các dân chúng bình thường chỉ có thể cầu nguyện, cầu phúc cho các dũng sĩ đi tiền tuyến.
Trên chiến trường phía xa, cường giả đỉnh cao Quận Hiên Dật rơi vào tình thế nguy hiểm.
Các cường giả gầm rống dốc hết sức đánh trả một đống Nửa Bước Yêu Vương. Bọn họ hộc máu, bộ dạng chật vật.
Không phải bọn họ quá yếu mà là đối phương quá mạnh, Nửa Bước Vương giả Quận Hiên Dật ít hơn Nửa Bước Yêu Vương rất nhiều.
Nguyên Quận Hiên Dật chỉ có tám người là Nửa Bước Vương giả. Hứa Chính, Lãnh Uyên Minh, Giang Trần, Đông Phương Nguyệt Linh, Lâm Hiên, ba Nửa Bước Vương giả khác trước kia ẩn cư khổ tu trong Quận Hiên Dật. Phe yêu tộc có mười một Nửa Bước Yêu Vương, thực lực Nửa Bước Yêu Vương yêu tộc không yếu hơn Nửa Bước Vương giả nhân loại.
Trong chiến trường quy mô lớn thế này chênh lệch một Nửa Bước Yêu Vương đủ làm toàn cục diện tan vỡ. Quận Hiên Dật có thể kiên trì đến bây giờ hoàn toàn là nhờ đám cường giả vô địch Quy Nguyên cảnh hậu kỳ Thái Thúc Ngọc, Đông Phương Hiên Viên, Đông Phương Nguyệt Mính, Lâm Nhu liều chết chiến đấu. Bọn họ dựa vào vài món chí bảo trong tay thủ lĩnh đại thế lực cứng rắn chặn lại hai Nửa Bước Yêu Vương khác.
Một mình Lâm Hiên đại chiến hai Nửa Bước Yêu Vương, đẫm máu anh dũng chiến đấu.
Thực lực của Lâm Hiên một chọi hai Nửa Bước Yêu Vương dễ như trở bàn tay, nhưng vì bị liên minh ngầm đánh lén khiến gã bị thương, đánh nhau thời gian dài dẫn đế vết thương trong cơ thể. Lâm Hiên chỉ có sức phòng ngự.
Vù vù vù!
Một Nửa Bước Yêu Vương xoay tít, cơ thể to như ngọn núi đập mạnh vào người Lâm Hiên kích thích vết thương trong người gã. Lâm Hiên ho búng máu, rớt xuống bầy thú.
Phập phụt!
Đám thú bên dưới nổ tung, Lâm Hiên lại bắn lên cao. Đối diện Lâm Hiên là một Nửa Bước Yêu Vương khác mạnh mẽ công kích. Vuốt nhọn sắc bén như cương đao xé rách hộ giáp của Lâm Hiên, để lại vết cào thật sâu, máu phun ra.
Nếu Lâm Hiên không né nhanh thì một vuốt này đã mổ bụng gã.
Đông Phương Nguyệt Linh lo lắng kêu lên:
- Lâm Hiên!
Đông Phương Nguyệt Linh bị phân tâm nên trúng chiêu của Nửa Bước Yêu Vương đối địch, nàng chật vật bay ngược ra, mặt trắng bệch.
Cùng lúc đó, mấy Nửa Bước Vương giả khác cũng gặp tình huống nguy hiểm, ai nấy bị thương hộc máu, chật vật không chịu nổi.
Nửa Bước Yêu Vương đối chiến với Lâm Hiên ồm ồm nói:
- Nhân loại, từ bỏ chống cự đi. Chỉ có bỏ chống cự thì các ngươi mới có con đường sống.
Nửa Bước Yêu Vương mắt lạnh băng.
- Nằm mơ!
Lâm Hiên cười to bảo:
- Đời người xưa nay khó thoát cái chết, nhân tộc Quận Hiên Dật ta chỉ có người chết trận, không có kẻ sống thừa!
Lâm Hiên rống to:
- Giết!!!
Nửa Bước Vương giả Quận Hiên Dật hét theo:
- Giết!!!
Mấy Nửa Bước Yêu Vương ánh mắt mỉa mai cười nhạt:
- Nhân loại buồn cười.
Các Nửa Bước Yêu Vương tấn công gắt hơn.
Quận Hiên Dật vô cùng nguy hiểm.
Giờ phút này, hư không cách Quận Hiên Dật hơn ngàn dặm, một bóng người xé rách hư không bay ra. Người đó có mái tóc đen, võ phục màu lam bay trong gió, là Lâm Tiêu từ biển bắc vô tận chi hải xa xôi vượt qua nguyên Đại lục Thương Khung trở về.
Lâm Tiêu xuất hiện giữa hư không lập tức cảm ứng tình hình Quận Hiên Dật, hắn biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi, thú triều tập kích!
Thần thức của Lâm Tiêu thẩm thấu vào Thương Long Tí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.