Chương 661: Thiên tài tập hợp.
Ám Ma Sư
08/10/2015
- Không phải là hóa phàm hậu kỳ sao, vậy thì có gì, những lần thi đấu trước vượt cấp khiêu chiến cũng không ít, tu vi chỉ cân nhắc một bộ phận thực lực mà thôi, ta không tin với thực lực của ta mà không vào được Phong Vân Bảng.
- Đại hội thi đấu Phong Vân Bảng lần này quả nhiên là lần cường thịnh nhất trong gần ngàn năm nay, thiên tài đông đúc thật làm người rung động, không biết là phúc hay họa.
Các cường giả đại quận thành nhận được tin tức, thầm giật mình, luôn có câu nói trước rầm rộ tất có đại họa, gần đây đế quốc không ổn, chung quanh đều là thú triều tập kích, đồng thời số lượng thiên tài viễn siêu dĩ vãng, ngược lại làm trong lòng không ít cường giả cảm thấy mờ mịt bất an.
Trong nháy mắt hai ngày thời gian trôi qua, các đệ tử tám quận thành đều tập hợp, số lượng võ giả trên bình nguyên càng nhiều hơn không ít, nhìn thấy sắp tới lúc mở cửa Thành Tinh Túc, vô số người hội tụ trên bình nguyên, chân khí kinh người thậm chí dâng lên trong mây.
- Nhìn xem, đó là tiểu thư Thiến Mộng Vũ của quận Vân Long, lần này Thiến tiểu thư tuyệt đối đạt được trước ba trong thi đấu.
- Hừ, Hoàng Phủ Chân quận Đôn Hoàng của chúng ta mới là thiên tài chân chính, hơn một năm trước đã có thực lực vô địch Hóa phàm hậu kỳ, từng một chưởng đánh chết yêu thú bá chủ lục tinh, là người mạnh mẽ nhất.
Trước cổng Thành Tinh Túc, những đầu lĩnh trẻ tuổi đứng trước nhất, mà những đệ tử còn lại theo sát phía sau đứng ở khu vực thứ hai, mà đứng phía trước đều là người nổi bật trong tám đại quận thành, khoảng chừng mười người.
- Đây đều là đối thủ trong Phong Vân Bảng lần này của ta sao? Thực lực tựa hồ không tệ, đáng tiếc bất kể thế nào cuối cùng chỉ làm nền cho ta.
Hoàng Phủ Chân quận Đôn Hoàng là một thanh niên thân hình cao lớn, hai tay thật dài, nhìn quanh bốn phía thầm cười lạnh.
- Lần này vị trí thứ nhất Phong Vân Bảng chỉ có Tuyệt Vô Danh này mới đủ tư cách.
Tuyệt Vô Danh quận Lộ Tây cao ngạo, biểu tình nhìn người khác đều mang theo vẻ khinh thường, cao cao tại thượng.
Đoạn Thiên Cừu Quận Võ Lăng ôm chiến đao màu đen, đôi mắt băng sương sát khí, im lặng không lên tiếng, chỉ có một ý niệm trong đầu: bất kể là ai, một đao chém giết!
- Hắc hắc, thật nhiều cao thủ, vừa lúc cho ta thử nghiệm sự cường đại của Huyền Phương Bất Diệt thể.
Uất Trì Quật Quận Sóc Phương sừng sững như tháp sắt, hưng phấn không thôi.
Vương Thái Quận Định An khoanh chân ngồi, hai chân thật lớn, nhìn qua như thần giữ cửa, trên người tản mát chân khí đáng sợ.
Bên cạnh Vương Thái là Trương Thuần Hi quận Kim Hà, nhìn qua thật bình thường, đôi mắt nhìn lướt cửa nam Thành Tinh Túc, giống như trên thế gian không có chuyện gì làm hắn chú ý, trên người tản ra khí tràng độc đáo.
Thiến Mộng Vũ quận Vân Long tay áo phiêu phiêu, như tiên tử phiêu nhiên giáng trần.
Đông Phương Nguyệt Mính chắp tay sau lưng, trong lòng nhủ thầm:
- Tỷ tỷ, mặc kệ người khác mạnh bao nhiêu, chuyện tỷ từng làm được muội nhất định cũng phải làm được.
- Thật mạnh, làm sao có thể mạnh như vậy, những người này nhiều lắm hơn hai mươi tuổi, nhưng khí tức lại không kém hơn Kim Thương Tình, làm sao có thể?
Đồng tử Lý Dật Phong co rụt lại, trong lòng rung động, vốn trải qua lịch lãm trong Cổ địa Thái Thần, hắn cảm thấy mình có tư cách tranh đoạt trước mười trong Phong Vân Bảng, nhưng hôm nay chứng kiến nhóm cao thủ kia trong lòng kinh hãi không thôi, khí tức của những người này đã bao trùm trên hắn, tuyệt đối đạt tới thực lực đỉnh phong của Kim Thương Tình, chỉ hơn chứ không kém.
- Lần này trận thi đấu Phong Vân Bảng quả nhiên biến thái, mặc dù Kim Thương Tình từng đạt bài danh mười tám, nhưng cũng đã qua năm năm, tuy hắn chưa thể đột phá Quy nguyên cảnh, nhưng trong hóa phàm cảnh xem như vô địch, nhưng đứng cùng những người này cũng không hề ưu thế, ta có thể cảm giác được cho dù Kim Thương Tình tham gia thi đấu lần này cũng chỉ có thể tranh trước hai mươi mà thôi.
Lý Dật Phong rung động không thôi.
- Di, lại có người tới!
Đột nhiên một đạo lưu quang xuất hiện cuối chân trời, chỉ thấy một thanh niên tuấn mỹ áo trắng ngồi trên một đầu tiên hạc, tiên hạc tê minh một tiếng, đã đi tới trước cửa nam Thành Tinh Túc, nhẹ nhàng hạ xuống ở khu vực thứ nhất.
Thanh niên áo trắng bước xuống tiên hạc, sắc mặt không chút thay đổi đi tới chỗ khu vực đầu tiên.
- Tiểu tử kia là ai, lại dám đi tới khu vực thứ nhất, chẳng phải là muốn chết!
Quả nhiên thanh niên vừa đi tới, ngay lập tức gợi lên khí tức của thiên tài bốn phía, uy áp khủng bố như mãnh hổ bị xâm phạm lãnh địa, bỗng dưng hướng thanh niên phát động tiến công mãnh liệt.
Một cỗ kiếm thế tận trời từ trên người thanh niên phóng lên cao, kiếm thế sắc bén như tuyệt phong độc lập, bộc lộ hung mang, nháy mắt gạt bỏ uy áp chung quanh, chiếm cứ một mảnh phương vị, ngang ngửa cùng các thiên tài đứng đầu các thế lực khác.
- Cái gì? Lại là một đầu lĩnh trẻ tuổi?
Vô số võ giả kinh ngạc kêu lên.
- Thanh niên này là ai, vì sao ta chưa từng nghe nói qua!
- Xem khí thế trên người hắn tuyệt đối không tầm thường, hẳn không phải kẻ vô danh, vì sao bây giờ mới xuất hiện?
- Bằng hữu, thực lực không tệ, thuộc thế lực nào? Tại hạ Uất Trì Quật quận Sóc Phương!
Uất Trì Quật cười ha ha, tiến lên bắt chuyện.
- Mặc Thanh Hiên Thông Thiên kiếm phái.
Thanh niên lạnh lùng nói.
- Nguyên lai là Thông Thiên kiếm phái, khó trách chưa từng nghe qua.
- Tuy Thông Thiên kiếm phái được xưng một trong những thế lực lớn của Đế quốc Võ Linh, nhưng trước kia chưa từng có đệ tử tham gia Phong Vân Bảng, vì sao lần này ngoại lệ?
- Quả nhiên không hổ là một trong những thế lực đỉnh cấp đế quốc, cho dù không thường xuyên xuất hiện, nhưng thực lực không thể khinh thường.
- Hẳn là đều tới đông đủ rồi đi.
Có người nói.
- Không đúng, còn có một người chưa tới.
- Phải rồi, đích thật còn một người trọng yếu nhất chưa tới.
Có võ giả đế đô nói như đinh đóng cột.
- Người trọng yếu nhất?
Võ giả của các quận vẻ mặt nghi hoặc hỏi.
Trên bình nguyên đột nhiên vang lên tiếng xé gió, một thân ảnh từ chân trời bay vút, khí lãng gạt ra hai bên, bộc phát tiếng nổ vang thật lớn, nháy mắt dừng trên bình nguyên.
- Là cường giả Quy nguyên cảnh nào tới sao?
- Di, không đúng, khí tức của hắn không phải chân nguyên mà là nguyên lực, lại có một ít đặc tính chân nguyên, chẳng lẽ đang bắt đầu chuyển hóa.
- Thật khủng khiếp, người này rõ ràng là Hóa phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong, nhưng cấp cho ta cảm giác như võ giả Quy nguyên cảnh.
Đó là một thanh niên mặc áo vàng, tướng mạo bình thường, nhưng lại có cảm giác làm người kinh sợ, vô luận đi tới đâu thanh niên cũng giống như đế vương liếc nhìn thiên hạ, tản ra uy áp khiến người thần phục, nguyên lực mênh mông lan tràn, chậm rãi đi tới khu vực thứ nhất.
Oanh long…
Dưới uy áp khủng bố, khí tràng khu vực đầu tiên giống như bị quấy động, vô luận hắn đi tới chỗ nào khí cơ các cường giả đứng đầu đều tản mát né tránh, giống như thần tử nghênh đón đối phương trở về, bao trùm lên những đầu lĩnh trẻ tuổi.
- Đại hội thi đấu Phong Vân Bảng lần này quả nhiên là lần cường thịnh nhất trong gần ngàn năm nay, thiên tài đông đúc thật làm người rung động, không biết là phúc hay họa.
Các cường giả đại quận thành nhận được tin tức, thầm giật mình, luôn có câu nói trước rầm rộ tất có đại họa, gần đây đế quốc không ổn, chung quanh đều là thú triều tập kích, đồng thời số lượng thiên tài viễn siêu dĩ vãng, ngược lại làm trong lòng không ít cường giả cảm thấy mờ mịt bất an.
Trong nháy mắt hai ngày thời gian trôi qua, các đệ tử tám quận thành đều tập hợp, số lượng võ giả trên bình nguyên càng nhiều hơn không ít, nhìn thấy sắp tới lúc mở cửa Thành Tinh Túc, vô số người hội tụ trên bình nguyên, chân khí kinh người thậm chí dâng lên trong mây.
- Nhìn xem, đó là tiểu thư Thiến Mộng Vũ của quận Vân Long, lần này Thiến tiểu thư tuyệt đối đạt được trước ba trong thi đấu.
- Hừ, Hoàng Phủ Chân quận Đôn Hoàng của chúng ta mới là thiên tài chân chính, hơn một năm trước đã có thực lực vô địch Hóa phàm hậu kỳ, từng một chưởng đánh chết yêu thú bá chủ lục tinh, là người mạnh mẽ nhất.
Trước cổng Thành Tinh Túc, những đầu lĩnh trẻ tuổi đứng trước nhất, mà những đệ tử còn lại theo sát phía sau đứng ở khu vực thứ hai, mà đứng phía trước đều là người nổi bật trong tám đại quận thành, khoảng chừng mười người.
- Đây đều là đối thủ trong Phong Vân Bảng lần này của ta sao? Thực lực tựa hồ không tệ, đáng tiếc bất kể thế nào cuối cùng chỉ làm nền cho ta.
Hoàng Phủ Chân quận Đôn Hoàng là một thanh niên thân hình cao lớn, hai tay thật dài, nhìn quanh bốn phía thầm cười lạnh.
- Lần này vị trí thứ nhất Phong Vân Bảng chỉ có Tuyệt Vô Danh này mới đủ tư cách.
Tuyệt Vô Danh quận Lộ Tây cao ngạo, biểu tình nhìn người khác đều mang theo vẻ khinh thường, cao cao tại thượng.
Đoạn Thiên Cừu Quận Võ Lăng ôm chiến đao màu đen, đôi mắt băng sương sát khí, im lặng không lên tiếng, chỉ có một ý niệm trong đầu: bất kể là ai, một đao chém giết!
- Hắc hắc, thật nhiều cao thủ, vừa lúc cho ta thử nghiệm sự cường đại của Huyền Phương Bất Diệt thể.
Uất Trì Quật Quận Sóc Phương sừng sững như tháp sắt, hưng phấn không thôi.
Vương Thái Quận Định An khoanh chân ngồi, hai chân thật lớn, nhìn qua như thần giữ cửa, trên người tản mát chân khí đáng sợ.
Bên cạnh Vương Thái là Trương Thuần Hi quận Kim Hà, nhìn qua thật bình thường, đôi mắt nhìn lướt cửa nam Thành Tinh Túc, giống như trên thế gian không có chuyện gì làm hắn chú ý, trên người tản ra khí tràng độc đáo.
Thiến Mộng Vũ quận Vân Long tay áo phiêu phiêu, như tiên tử phiêu nhiên giáng trần.
Đông Phương Nguyệt Mính chắp tay sau lưng, trong lòng nhủ thầm:
- Tỷ tỷ, mặc kệ người khác mạnh bao nhiêu, chuyện tỷ từng làm được muội nhất định cũng phải làm được.
- Thật mạnh, làm sao có thể mạnh như vậy, những người này nhiều lắm hơn hai mươi tuổi, nhưng khí tức lại không kém hơn Kim Thương Tình, làm sao có thể?
Đồng tử Lý Dật Phong co rụt lại, trong lòng rung động, vốn trải qua lịch lãm trong Cổ địa Thái Thần, hắn cảm thấy mình có tư cách tranh đoạt trước mười trong Phong Vân Bảng, nhưng hôm nay chứng kiến nhóm cao thủ kia trong lòng kinh hãi không thôi, khí tức của những người này đã bao trùm trên hắn, tuyệt đối đạt tới thực lực đỉnh phong của Kim Thương Tình, chỉ hơn chứ không kém.
- Lần này trận thi đấu Phong Vân Bảng quả nhiên biến thái, mặc dù Kim Thương Tình từng đạt bài danh mười tám, nhưng cũng đã qua năm năm, tuy hắn chưa thể đột phá Quy nguyên cảnh, nhưng trong hóa phàm cảnh xem như vô địch, nhưng đứng cùng những người này cũng không hề ưu thế, ta có thể cảm giác được cho dù Kim Thương Tình tham gia thi đấu lần này cũng chỉ có thể tranh trước hai mươi mà thôi.
Lý Dật Phong rung động không thôi.
- Di, lại có người tới!
Đột nhiên một đạo lưu quang xuất hiện cuối chân trời, chỉ thấy một thanh niên tuấn mỹ áo trắng ngồi trên một đầu tiên hạc, tiên hạc tê minh một tiếng, đã đi tới trước cửa nam Thành Tinh Túc, nhẹ nhàng hạ xuống ở khu vực thứ nhất.
Thanh niên áo trắng bước xuống tiên hạc, sắc mặt không chút thay đổi đi tới chỗ khu vực đầu tiên.
- Tiểu tử kia là ai, lại dám đi tới khu vực thứ nhất, chẳng phải là muốn chết!
Quả nhiên thanh niên vừa đi tới, ngay lập tức gợi lên khí tức của thiên tài bốn phía, uy áp khủng bố như mãnh hổ bị xâm phạm lãnh địa, bỗng dưng hướng thanh niên phát động tiến công mãnh liệt.
Một cỗ kiếm thế tận trời từ trên người thanh niên phóng lên cao, kiếm thế sắc bén như tuyệt phong độc lập, bộc lộ hung mang, nháy mắt gạt bỏ uy áp chung quanh, chiếm cứ một mảnh phương vị, ngang ngửa cùng các thiên tài đứng đầu các thế lực khác.
- Cái gì? Lại là một đầu lĩnh trẻ tuổi?
Vô số võ giả kinh ngạc kêu lên.
- Thanh niên này là ai, vì sao ta chưa từng nghe nói qua!
- Xem khí thế trên người hắn tuyệt đối không tầm thường, hẳn không phải kẻ vô danh, vì sao bây giờ mới xuất hiện?
- Bằng hữu, thực lực không tệ, thuộc thế lực nào? Tại hạ Uất Trì Quật quận Sóc Phương!
Uất Trì Quật cười ha ha, tiến lên bắt chuyện.
- Mặc Thanh Hiên Thông Thiên kiếm phái.
Thanh niên lạnh lùng nói.
- Nguyên lai là Thông Thiên kiếm phái, khó trách chưa từng nghe qua.
- Tuy Thông Thiên kiếm phái được xưng một trong những thế lực lớn của Đế quốc Võ Linh, nhưng trước kia chưa từng có đệ tử tham gia Phong Vân Bảng, vì sao lần này ngoại lệ?
- Quả nhiên không hổ là một trong những thế lực đỉnh cấp đế quốc, cho dù không thường xuyên xuất hiện, nhưng thực lực không thể khinh thường.
- Hẳn là đều tới đông đủ rồi đi.
Có người nói.
- Không đúng, còn có một người chưa tới.
- Phải rồi, đích thật còn một người trọng yếu nhất chưa tới.
Có võ giả đế đô nói như đinh đóng cột.
- Người trọng yếu nhất?
Võ giả của các quận vẻ mặt nghi hoặc hỏi.
Trên bình nguyên đột nhiên vang lên tiếng xé gió, một thân ảnh từ chân trời bay vút, khí lãng gạt ra hai bên, bộc phát tiếng nổ vang thật lớn, nháy mắt dừng trên bình nguyên.
- Là cường giả Quy nguyên cảnh nào tới sao?
- Di, không đúng, khí tức của hắn không phải chân nguyên mà là nguyên lực, lại có một ít đặc tính chân nguyên, chẳng lẽ đang bắt đầu chuyển hóa.
- Thật khủng khiếp, người này rõ ràng là Hóa phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong, nhưng cấp cho ta cảm giác như võ giả Quy nguyên cảnh.
Đó là một thanh niên mặc áo vàng, tướng mạo bình thường, nhưng lại có cảm giác làm người kinh sợ, vô luận đi tới đâu thanh niên cũng giống như đế vương liếc nhìn thiên hạ, tản ra uy áp khiến người thần phục, nguyên lực mênh mông lan tràn, chậm rãi đi tới khu vực thứ nhất.
Oanh long…
Dưới uy áp khủng bố, khí tràng khu vực đầu tiên giống như bị quấy động, vô luận hắn đi tới chỗ nào khí cơ các cường giả đứng đầu đều tản mát né tránh, giống như thần tử nghênh đón đối phương trở về, bao trùm lên những đầu lĩnh trẻ tuổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.