Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1270: Thông đạo chưa biết. (1)

Ám Ma Sư

09/01/2016

Nhìn thấy đàn Thiết Đao thú càng lúc càng gần, Đại Tế Ti Man tộc cao giọng lên tiếng.

- Dưới lòng đất?

- Đúng vậy, hình thể Thiết Đao thú khổng lồ, tốc độ xuyên qua trong lòng đất rất chậm, hơn nữa tầm mắt dưới đất không tốt, cảm giác sẽ bị suy yếu không ít, chỉ cần chúng ta chạy trốn tới địa phương đủ sâu, tốc độ nhanh một chút sẽ an toàn.

Dưới lòng đất không như không trung, đại quy mô bao vây cũng không có hiệu quả, người truy đuổi cần tìm kiếm, sẽ tiêu hao nhiều năng lượng, mà người chạy trốn chỉ cần chạy loạn là được, bởi vậy tiến vào lòng đất khả năng sinh tồn sẽ thật cao.

Không chút do dự, một đám người trùng xuống dưới đất.

Oanh long…

Mặt đất cứng rắn vô cùng, không biết do loại nham thạch gì cấu thành, nhưng dù cứng thế nào cũng không chịu nổi vương giả tam trọng tấn công, trong nháy mắt bị phá khai động khẩu, mọi người nhanh chóng lao xuống.

Hưu…

Thiết Đao thú tự nhiên không cho họ rời khỏi, thật nhiều Thiết Đao thú nhanh chóng đuổi theo bọn họ, mà những Thiết Đao thú còn lại huy vũ chiến đao lao vào trong lòng đất.

- Không tốt, tốc độ Thiết Đao thú trong lòng đất cũng rất nhanh!

Sắc mặt mọi người đại biến.

Trong cảm giác của họ, Thiết Đao thú huy động chiến đao, nham thạch cứng rắn chẳng khác gì gỗ mục bị đào thành thông đạo, không ngừng đi xuống dưới, tốc độ không hề chậm hơn bọn hắn.

- Để ta tới!

Thứ Châm man vương quát một tiếng, đi tới phía trước đội ngũ, châm nhọn toàn thân nhanh chóng nhuyễn động, lực xuyên thấu vượt xa những vương giả khác, như thanh kiếm sắc bén xuyên phá lòng đất thành thông đạo, mà tốc độ những người khác đều chậm hơn hắn.

Ánh mắt mọi người sáng ngời vội vàng lao theo sau hắn.

Vài trăm thước.

Mấy ngàn thước.

Hơn vạn thước.

Mấy chục dặm.

Tốc độ của mọi người chậm hơn trên mặt đất không ít, mà Thiết Đao thú vẫn tiếp tục truy đuổi, còn phân tán ra bốn phương tám hướng, chỉ cần có một nhóm đuổi kịp bọn họ ngăn cản khoảnh khắc đã đủ cho những nhóm khác lao tới, dưới địa phương hẹp hòi như trong lòng đất, muốn trốn cũng không trốn được, chết nhanh hơn.

Tình thế không chút lạc quan.



- Đàn Thiết Đao thú này không khỏi quá thông minh đi!

Sắc mặt mọi người khó xem, đối phương hiển nhiên sớm có chuẩn bị, bố trí cạm bẫy chờ mọi người đi vào, nếu không không khả năng chỉ tích tắc tràn ra nhiều Thiết Đao thú như vậy, nói là trùng hợp sẽ không ai tin tưởng.

Nhưng hiện tại đã không ai nghĩ tới chuyện này, hiển nhiên chỉ biết chạy trối chết.

- Di, phía trước có thông đạo!

Đột nhiên Huyền Diệu Vương kinh nghi một tiếng, hắn tu luyện công pháp có cảm giác thập phần cường đại, phát hiện được trong lòng đất có một thông đạo rất sâu.

- Đúng vậy, ta cũng cảm giác được.

Đại Tế Ti Man tộc gật gật đầu, ánh mắt sáng ngời:

- Thứ Châm, đào theo phương hướng bên trái phía trước chừng ba mươi độ.

- Dạ!

Thứ Châm khẽ quát một tiếng, gai nhọn toàn thân run rẩy, nham thạch lập tức bị chấn nát như đậu hũ, chỉ hơn mười lần hô hấp mọi người đã đi tới thông đạo phía trước, thông đạo cao chừng hai ba thước, hiển nhiên là do sinh vật nào đó đào móc, mà nhìn dáng vẻ còn rất mới, đường kính chừng ba thước, đủ cho mọi người thông qua, ngược lại thân hình bảy tám thước của Thiết Đao thú không cách nào thông hành.

- Đi, trước tiên xông ra phạm vi truy sát của Thiết Đao thú!

Sưu…

Xuôi theo thông đạo, tốc độ của đoàn người tăng nhiều, một khi trốn khỏi vòng vây của Thiết Đao thú, đàn thú muốn tiếp tục vây quanh cũng khó khăn, dù sao trên tốc độ Thiết Đao thú cũng không chiếm ưu thế.

Nhưng mọi người còn chưa kịp chạy thoát, đột nhiên…

Một cỗ dao động quỷ dị lướt qua trên thân mọi người.

- Không tốt, bị phát hiện!

Mọi người cau mày, Thiết Đao thú không có linh hồn, lại có kỹ xảo tìm kiếm đặc biệt, giống như cảm giác của nhân loại, vừa rồi cảm giác của Thiết Đao thú lướt qua bọn hắn, trong nháy mắt tiếng kêu bén nhọn vang lên, nhanh chóng truyền khắp bốn phương tám hướng.

Oanh oanh oanh…

Trong nháy mắt khắp bốn phía không biết có bao nhiêu Thiết Đao thú xuôi theo thông đạo đuổi tới.

Nham thạch phía trước nứt vụn, lại có ba đầu Thiết Đao thú xông tới điên cuồng chém thẳng về hướng mọi người.

- Giết!

Thiết Đao thú trước mắt cũng không đáng sợ, đáng sợ là bị bao vây, man vương Tà Đa quát một tiếng, một cỗ man nguyên ầm ầm phun ra nhanh như chớp oanh thẳng lên đầu một Thiết Đao thú.



Oanh long một tiếng, man nguyên trực tiếp oanh nát Thiết Đao thú, ngay lập tức Ma Nhãn lại mở mắt, một đạo hắc sắc ma quang hoành tảo đem Thiết Đao thú bị oanh nát chấn thành hư không.

Ở một bên, vương giả Nhân tộc cùng Yêu tộc đều xuất thủ, chiếc đuôi cứng rắn của Thiên Ngạc Vương vung tới, nham thạch trước mặt vỡ ra, dễ dàng chụp vỡ đầu một Thiết Đao thú, ngay lập tức lân giáp trên thân Thiết Lân Vương bay ra hóa thành nước lũ quét qua đối phương, đem nó tiêu diệt thành tro bụi, mà bên Nhân tộc Thiên Uyên Vương một chưởng chụp vỡ Thiết Đao thú, Linh Diệt Vương lập tức vung trảo, một cỗ lực lượng quỷ dị hình thành đem đầu Thiết Đao thú cuối cùng giảo thành bụi phấn.

Trong thời điểm nguy nan, mọi người đều xuất ra thực lực thật sự của chính mình.

Nhưng chỉ thoáng khựng lại một khoảnh khắc, bốn phía trên đỉnh đầu không ngừng truyền tới tiếng chấn chiến, không biết có bao nhiêu Thiết Đao thú xuôi theo thông đạo từ bốn phương tám hướng truy sát tới, đem đoàn người vây bên trong.

- Trời ạ, rốt cục có bao nhiêu Thiết Đao thú đang truy sát chúng ta?

Mọi người đều rùng mình, trong mắt lộ vẻ kinh hãi, theo chấn động từ bốn phía truyền xuống, ngoại trừ dưới lòng đất những phương hướng khác đều có vô số Thiết Đao thú, cố gắng đem đoàn người bao phủ bên trong.

- Thứ Châm, đi từ phía dưới!

Đại Tế Ti quát một tiếng, hiện tại trong thông đạo đều có truy binh, mọi người chỉ đành bỏ qua thông đạo tiếp tục đào xuống lòng đất.

- Được.

Thứ Châm đáp ứng một tiếng, lại tiếp tục mở đường.

- Nham thạch bên dưới quá dày đặc.

Đi xuống thêm trăm dặm, tốc độ của Thứ Châm rõ ràng giảm rất nhiều, mỗi khi tiến xuống một ngàn thước man nguyên tiêu hao gấp mấy chục lần, nếu còn đi nữa không biết gặp phải áp lực thêm bao nhiêu, mà ở phía sau Thiết Đao thú vẫn truy theo sát.

- Đại Tế Ti, ta tiêu hao quá nhiều man nguyên rồi, man nguyên hấp thu mới có chút không theo kịp.

Vương giả tam trọng tuy được xưng chân nguyên vô cùng vô tận, nhưng thực tế không phải như vậy mà là tốc độ hấp thu nhanh chóng nên bổ sung kịp thời, nhưng hiện tại đang ở dưới lòng đất Sơn lĩnh Tử Tịch, thiên địa nguyên khí cực kỳ thưa thớt, Thứ Châm tiêu hao quá nhiều man nguyên nên tốc độ hấp thu không kịp bổ sung.

- Đổi lại ta tới đi.

Tà Thử Vương lạnh lùng lên tiếng, thân hình chợt biến hóa thành một con chuột màu đen lớn chừng ba thước, móng vuốt huy vũ, nham thạch dập nát, tốc độ cũng không kém Thứ Châm.

Nhưng đào móc xuống thêm trăm dặm tốc độ của Tà Thử Vương cũng chậm lại.

Phía sau mơ hồ truyền tới tiếng động, hiển nhiên Thiết Đao thú vẫn còn đuổi theo.

- Ta tới.

Thiết Lân Vương nhanh chóng đi lên, thay thế Tà Thử Vương, nhưng tốc độ của hắn cũng không nhanh hơn được Tà Thử Vương bao nhiêu.

- Thiết Lân Vương đại nhân, đổi ta tới đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook