Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1243: Tiểu Viêm

Ám Ma Sư

05/01/2016

- Chẳng lẽ ta thật sự phải đi vào tận sâu trong mộ địa Long tộc gặp gia gia của tiểu Viêm?

Nghĩ tới bên trong còn một lão gia hỏa tồn tại, trong lòng Lâm Tiêu có chút sợ hãi, nhân vật như thế không cần gặp mới là tốt nhất.

Nếu không tìm được tàn hồn, thử hấp thu long hồn lực xem sao.

Tâm niệm vừa động, Lâm Tiêu thúc giục Thương Long Tí bắt đầu hấp thu long hồn lực chung quanh, long hồn lực giống như sương khói hư vô mờ mịt, không ngừng tiến vào trong Thương Long Tí, đồng thời thần thức của Lâm Tiêu cũng tìm hiểu biến hóa bên trong.

Bên trong Thương Long Tí vẫn thật yên lặng, không hề có chút động tĩnh.

Chẳng lẽ long hồn lực vô dụng? Lâm Tiêu gia tăng độ hấp thu, trong quá trình phi hành điên cuồng hút vào long hồn lực, nhưng mặc cho hắn hấp thu bao nhiêu, Thương Long Tí vẫn không có chút động tĩnh.

Chẳng lẽ Long gia đã vẫn lạc?

Trong lòng Lâm Tiêu trầm xuống.

Long gia từng nói qua, muốn làm cho hắn sống lại hữu hiệu nhất chính là dùng bổn mạng long phách của Long tộc, ngoài ra là long hồn lực, nhưng bây giờ đã hấp thu nhiều long hồn lực như thế, Thương Long Tí lại không nửa điểm động tĩnh, điều này hiển nhiên cực kỳ không bình thường.

Tuy rằng long hồn lực cực loãng, nhưng hấp thu thời gian dài như vậy cũng nên có chút biến hóa, hơn nữa long hồn lực bên trong mộ địa Long tộc tuyệt đối là tinh thuần.

Nghĩ tới Long gia không thể sống lại, tâm tình Lâm Tiêu thật mất mát.

- Người nào, dám tự tiện xông vào cấm địa Long tộc!

Đột nhiên…

Oanh long!

Một cỗ uy áp khủng bố vô tận bao phủ tới, như một tòa núi lớn thái cổ từ trên trời giáng xuống, hung hăng đặt lên thân thể Lâm Tiêu, uy áp lan tràn khắp thiên địa, trực tiếp trấn áp Lâm Tiêu rơi xuống, hai chân hãm sâu vào trong lòng đất.

- Uy áp thật khủng khiếp, đây là gia gia của tiểu Viêm sao?

Sắc mặt Lâm Tiêu trắng bệch, lực lượng có thể so với vương giả tam trọng lúc này lại vô cùng nhỏ bé, hắn ngẩng đầu, trên bầu trời xuất hiện một hư ảnh cự long già nua khổng lồ, đôi mắt thâm thúy, phảng phất như có luân hồi vô tận cuồn cuộn xoay quanh, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêu, mang theo sát khí làm người sợ hãi.

Đứng trước mặt hư ảnh cự long, Lâm Tiêu chẳng khác gì một con kiến đối diện thần long, bị áp chế cơ hồ không thể ngẩng đầu.

- Gia gia, đây là Lâm Tiêu ca ca.

Tiểu Viêm kêu lên:

- Lâm Tiêu ca ca là người tốt.

- Người tốt?

Long ảnh thật lớn xuy cười một tiếng:



- Tiểu Viêm, là chuyện gì xảy ra?

Tiểu Viêm nói:

- Lâm Tiêu ca ca nói hắn tới nơi này là vì cứu tộc nhân của chúng ta, hơn nữa trên người hắn thật sự có chân khí của tộc nhân, tiểu Viêm mới đưa hắn tới gặp gia gia.

- Cứu tộc nhân của chúng ta?

Long ảnh lắc đầu, ánh mắt vô cùng lạnh lùng:

- Tiểu Viêm, ngươi còn quá nhỏ, nhân loại là chủng tộc giả dối nhất, những lời bọn hắn nói cùng hứa hẹn đều không đáng tin cậy, đều là gạt người, ngươi đã bị hắn lừa!

- Gạt ta?

Tiểu Viêm nhìn Lâm Tiêu, nghi ngờ nói:

- Lâm Tiêu ca ca không giống kẻ lừa đảo, hắn còn cho tiểu Viêm ăn trái cây, đối với tiểu Viêm rất tốt.

Trong mắt long ảnh tràn đầy sát khí:

- Tiểu tử, ngươi thật sự có gan, lại dám lừa gạt Long tộc chúng ta!

- Tiền bối.

Lâm Tiêu đã phục hồi lại tinh thần, cung kính nói:

- Tại hạ Lâm Tiêu, đi tới mộ địa Long tộc là vì cứu một cự long, không phải cố ý mạo phạm, xin tiền bối thứ lỗi…

- Ngươi đừng nói nữa.

Long ảnh ngắt lời Lâm Tiêu, cười lạnh nói:

- Cuộc chiến viễn cổ Long tộc đều bị giết, căn bản không còn tộc nhân sống trên đại lục, ngươi còn có thể cứu ai, lời của ngươi lừa ai cũng được nhưng không lừa được ta, mạo phạm cấm địa Long tộc, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ!

Ông!

Một cỗ dao động vô hình buông xuống, hóa thành trận gió lốc hiện lên đỉnh đầu Lâm Tiêu, Lâm Tiêu cảm nhận được cỗ gió lốc cực kỳ khủng bố, uy lực kinh thiên động địa, cơ hồ kéo theo toàn bộ khí cơ mộ địa Long tộc, chỉ cần hạ xuống hắn tuyệt đối sẽ dữ nhiều lành ít.

- Tiền bối, chậm đã, ngươi muốn giết ta không sao, nhưng ta làm người đỉnh thiên lập địa, nói một là một hai là hai, ta đích thật là vì muốn cứu sống thành viên Long tộc.

Ánh mắt Lâm Tiêu kiên định, thúc giục Thương Long Tí, ngay lập tức trong Thương Long Tí tản mát ra một cỗ chân khí mỏng manh.

- Ân? Đích xác giống như có cỗ uy áp Long tộc, nhưng căn bản không có sinh mệnh khí tức, thậm chí còn không có sinh cơ tàn hồn, đã hoàn toàn vẫn lạc, thậm chí không tồn tại linh hồn, ngươi làm sao cứu sống? Nhân loại giảo hoạt, đây chỉ là cái cớ của ngươi mà thôi, nếu ta không đoán sai ngươi tới cấm địa Long tộc là vì trộm cắp long hồn lực tu luyện tà pháp linh hồn nào đó, vừa rồi hành động của ngươi đủ chứng minh chuyện này, ngươi nghĩ rằng ta không biết?



Long ảnh cười lạnh quát.

- Nguyên lai ngươi cũng giống như Tà Hỏa Long, là vì long hồn mà tới!

Tiểu Viêm phẫn nộ.

Oanh long!

Thân thể hắn chợt lớn lên, hóa thành hỏa long, đôi mắt đỏ nhìn chằm chằm Lâm Tiêu, phun tràn lửa giận, hắn nghĩ Lâm Tiêu là người tốt, không nghĩ tới là một tên lường gạt.

Nghe được lời của long ảnh, Lâm Tiêu chấn động, linh hồn của Long gia đã không tồn tại, chẳng lẽ hắn thật sự đã chết rồi sao?

Thời khắc nguy cấp hắn lại chỉ nghĩ tới việc này.

- Nhân loại, chết!

Long ảnh chợt động, gió lốc khủng bố trực tiếp nghiền áp xuống Lâm Tiêu, cả hư không đều chấn động, không gian như thủy tinh bạo vỡ, không ngừng chấn đãng.

Dưới cơn gió lốc, thân thể Lâm Tiêu bị áp chế gắt gao, không thể nhúc nhích.

Thời khắc nguy cấp…

- Ha ha ha…

Một thanh âm tiếng cười to sang sảng vang lên, đột nhiên một tiếng ầm vang, trong Thương Long Tí dâng lên một long ảnh cực lớn, long ảnh ngưng tụ hóa thành một đầu viễn cổ thương long, một trảo hung hăng đánh vào trên long uy gió lốc trên đỉnh đầu Lâm Tiêu.

Một tiếng nổ vang, long uy gió lốc bạo vỡ, một đầu thái cổ thương long khổng lồ xuất hiện trong hư không.

- Huyền Thịnh, ánh mắt của ngươi không khỏi quá kém rồi, thậm chí lão tử đã chết hay chưa ngươi cũng không nhìn ra, hơn nữa còn không biết nói lý lẽ, động một chút là giết người, khó trách Long tộc ở trong tay ngươi không chút tiền đồ.

Thái cổ thương long nhìn chằm chằm long ảnh trước mặt, cười lạnh nói.

- Long gia!

Lâm Tiêu vui mừng kêu lên.

Viễn cổ thương long đột nhiên xuất hiện trên bầu trời, không phải Long gia thì còn là ai?

- Ha ha, tiểu tử, ngươi làm không tệ, lại tìm được mộ địa Long tộc chúng ta, nếu không nhờ ngươi dẫn ta tới nơi này, ta muốn bằng vào thực lực của mình sống lại còn phải chờ lâu hơn, hơn nữa cũng không thể vừa hồi sinh liền có được thực lực này.

- Long gia, thực lực của ngươi đã khôi phục rồi sao?

Lúc trước long ảnh thi triển long uy gió lốc kinh thiên động địa, cho dù với thực lực của Lâm Tiêu cũng không hề có chút lực chống cự, nhưng bị một trảo của Long gia lập tức dập nát, thực lực như thế Lâm Tiêu cũng không dám nghĩ.

- Ha ha, tiểu tử, còn chưa đâu, lúc trước do Huyền Thịnh thi triển long uy gió lốc của Long tộc ta, thân là Long tộc, Long gia ta tự nhiên có thể phá vỡ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook