Võ Đạo Đan Tôn

Chương 369: Vạn chúng chú mục. (2)

Ám Ma Sư

08/09/2015

PHỐC

Một cái đầu lâu của bóng người mặc võ bào màu đen bay lên trời, tán loạn trong hư không, trên chiến trường chỉ còn lại có một bóng người mặc võ bào màu đen, mấy chiêu qua đi, cái đầu bóng người mặc võ bào màu đen còn lại cũng bay lên trời, tiêu tán ở trên hư không.

- Khó trách đại đa số đệ tử đều có thể vọt tới đệ tam quan, thực lực tinh thần thể tuy rằng cũng giống ta, nhưng phản ứng lại chậm chạp, không đủ linh hoạt, kinh nghiệm chiến đấu cũng không đủ, chỉ cần chớ ngu ngốc bị mấy người vây quanh thì chiến thắng bọn hắn cũng không phải chuyện gì quá mức khó khăn.

Trong nội tâm Lâm Tiêu nghĩ như vậy.

"Ông" "Ông" "Ông" "Ông"

Bốn đạo bóng người màu đen lại lần nữa xuất hiện trong hư không.

- Giết.

Không chờ bóng người ra chiêu, Lâm Tiêu đã phát động công tích với một người gần nhất.

Bốn cái tinh thần thể rõ ràng khó hơn hai cái tinh thần thể rất nhiều, hai cái tinh thần thể ngươi chỉ cần liều mạng cuốn lấy một cái, mặc kệ một cái khác, mau chóng đánh chết hắn thì tiếp theo không đáng lo nữa.

Nhưng bốn cái tinh thần thể lại khác, hơi không cẩn thận thì sẽ bị đối phương vây quanh, coi như là tinh thần thể kinh nghiệm chiến đấu chưa đủ, không đủ linh hoạt, nhưng bốn người đồng thời ra tay cũng có thể khiến ngươi bị thương, khó có thể chống đỡ.

- Giết.

Gầm lên giận dữ, Lâm Tiêu một đao chặt đứt đầu một tinh thần thể, tinh thần thể kia tán loạn, sau một khắc dưới chân Lâm Tiêu nguyên lực phụt lên, Điện Quang Phi Thệ thi triển, cả người không ngờ bay vút ra vài trăm mét đi tới một góc khác.

XIU.... XIU... XÍU... UU!

Thân hình Lâm Tiêu vừa rời đi, ba đạo đao mang lập tức rơi vào trước chỗ Lâm Tiêu đứng lúc trước, nếu không phải hắn rời đi nhanh thì cả người đã sớm bị đao mang chém nát bấy rồi.

"Xùy~~" "Xùy~~" "Xùy~~"

Ba gã tinh thần thể áo đen đồng thời thi triển Điện Quang Phi Thệ lướt tới chỗ Lâm Tiêu.

- Bạo.



Bản thể Lâm Tiêu run lên, hóa thành hai đạo tàn ảnh, hướng ba đạo tinh thần thể đuổi giết mà đến, tốc độ có nhanh có chậm, thừa dịp khe hở này thân hình Lâm Tiêu né qua công kích của ba người, trong hư không một đạo đao mang hiện lên, chợt lặng yên dập tắt.

Trong ba người lại có đầu lâu một người bay lên trời, tán loạn trong không gian.

- Đến đây đi.

Chỉ còn lại hai người, tâm thần khẩn trương của Lâm Tiêu lập tức hòa hoãn rất nhiều, khóe miệng cong lên một tia cười sâm lãnh.

- Lâm Tiêu này tiến vào hơn hai mươi phút đồng hồ rồi, sao còn chưa đi ra thế.

Bên ngoài thí luyện thất, không ít đệ tử đều đang chờ đợi danh tự Lâm Tiêu xuất hiện, nhưng hiện giờ cách khi hắn tiến vào thí luyện thất đã qua hơn hai mươi phút đồng hồ, nhưng khảo hạch vẫn chưa chấm dứt.

Điều này khiến không ít các học viên ở tràng đều nghị luận nhao nhao, bắt đầu thiếu kiên nhẫn rồi, hôm nay tất cả học viên mới đều đã khảo hạch xong, chỉ còn lại một mình Lâm Tiêu là còn chưa khảo thí chấm dứt, mọi người sở dĩ lưu đến bây giờ, chính là vì nhìn thành tích của Lâm Tiêu mà thôi.

- Lâm Tiêu này đi vào thời gian dài như vậy rồi, cũng tương đương thời gian với Lưu Vân lúc trước, căn cứ tình huống trong thí luyện thất, lúc này chắc có lẽ đã là cuối đệ tam quan a, nếu nhanh một ít, cũng có thể tiến vào đệ tứ quan.

- Đệ tứ quan, nói đùa gì vậy, có thể tiến vào đệ tứ quan chỉ có hơn bảy mươi người thôi đấy.

- Nói không chừng Lâm Tiêu kia tiến vào cũng không lập tức bắt đầu khảo thí cũng nên.

- Cái này rất không có khả năng a? Ai lại ngây ngốc không bắt đầu khảo thí chứ?

- Bất kể như thế nào, thời gian lâu như vậy, Lâm Tiêu kia ít nhất đã xông đến đệ tam quan, cái này cũng đã không tính kém, nhưng nếu thật bị hắn xông đến đệ tứ quan, vậy thì cực kỳ khủng khiếp rồi.

- Đúng vậy a, Lâm Tiêu này trước kia đã từng đánh bại Vương Cường bài danh 121, nói rõ thực lực của hắn cũng không yếu, nếu có thể đủ nhảy vào đệ tứ quan, tăng thêm thực lực bản thân hắn, cũng rất có hi vọng tiến vào Top 100 đấy.

- Lần thứ nhất khảo hạch có thể nhảy vào Top 100, vừa nãy đã có một Lưu Vân, chẳng lẽ huấn luyện doanh chúng ta lần này lại ra thêm một thiên tài sao?

Trong khi chờ đợi, bên ngoài thí luyện thất tất cả mọi người nắm chặt hai đấm.

Phải biết rằng đây là lần đầu tiên khảo thí a, hiện giờ Đông Phương Nguyệt Mính xếp hạng đệ nhất trên bài danh ngọc bích tuy rằng thí luyện thất đạt đến đệ lục quan, nhưng đây là chuyện nàng tốn hao mấy năm mới làm được, lúc trước Đông Phương Nguyệt Mính lần đầu tiên tiến hành thí luyện thất khảo hạch cũng chỉ xông đến đệ tứ quan mà thôi.

Trong lịch sử Thiên Tài Huấn Luyện Doanh, trên cơ bản cứ cách vài năm mới xuất hiện một yêu nghiệt lần đầu khảo thí đã xông qua đệ tứ quan, hôm nay đã có Lưu Vân, nếu lại xuất hiện một Lâm Tiêu thì mọi người cũng không biết nên nói thế nào mới tốt đây.

Trong hư ảo không gian của ý niệm chi thạch.



Đầy trời đao mang lóng lánh, từng đạo nguyên lực giống như mạng nhện lan tràn ra, rậm rạp chằng chịt, nghe rợn cả người.

Xuy xuy Xùy~~

Thân ảnh Lâm Tiêu giống như điện quang không ngừng lập lòe trong không gian hư ảo, tốc độ nhanh như thiểm điện, căn bản không dám dừng lại lâu ở một chỗ dù chỉ nháy mắt.

- Giết.

Đao mang sáng chói hiện lên, ý cảnh tứ quý luân hồi lưu chuyển, càng mang theo một tia khí tức đao ý, đao khí lăng lệ ác liệt kia xông thẳng lên trời, huyễn hóa ra một mảnh đao quang lóng lánh.

Phốc phốc

Một cái đầu lâu ngũ quan mơ hồ bay lên trời, không có chút máu tươi nào tung tóe ra, vừa văng ra đã lập tức hóa thành hư vô.

Sưu sưu sưu

Bên cạnh Lâm Tiêu, khoảng chừng năm đạo hắc bào nhân ảnh điên cuồng truy đuổi, phát ra tiến công điên cuồng lăng lệ ác liệt tới hắn.

- Đã giết ba cái rồi, còn thừa năm cái, áp lực giảm bớt rất nhiều.

Lâm Tiêu thở hổn hển, trong khi bay vút lại có chút điều chỉnh khí tức trong cơ thể.

Đây là đệ tứ quan.

Đệ tứ quan chính là tám gã tinh thần thể đồng thời công kích, trong tích tắc vừa bắt đầu đao mang đầy trời bay vút mà đến, Lâm Tiêu thiếu chút nữa đã không chống được, trên người đã lưu lại hai vết đao, nếu không phải hắn phản ứng kịp thời, dùng mấy lần Điện Quang Phi Thệ lao ra khỏi vòng vây trùng trùng điệp điệp thì chỉ sợ đã sớm bỏ mình rồi.

Sau khi thoát khỏi vòng vây Lâm Tiêu không liều mạng với tám gã tinh thần thể mà ở một bên tránh né đồng thời một bên đánh trả, tràng cảnh tám gã cao thủ thực lực ngang với mình ở sau lưng điên cuồng đuổi theo coi như là Lâm Tiêu cũng phải hơi biến sắc, cũng may Lâm Tiêu trải qua thú triều sóng to gió lớn gì mà chưa gặp qua, tâm hắn trầm xuống lập tức liền nắm lấy cơ hội đánh chết một gã tinh thần thể.

Rồi sau đó lại đánh chết thêm hai gã tinh thần thể khác.

Hàn mang lập loè, Lâm Tiêu dán người xuống mặt đất né qua mấy đạo đao mang công kích, thân thể quay cuồng một cái, cũng không thèm nhìn lại liền bổ ra hai đao về sau lưng.

Năm tên tinh thần thể trong quá trình truy đuổi Lâm Tiêu bắt đầu phân tán ra, có nhanh, có chậm, thời gian dần qua kéo thành một đường.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook