Chương 734: Vô tận đối đầu Sát lục. (1)
Ám Ma Sư
12/10/2015
Nhiều võ giả chiến đấu hay gặp tình huống này. Sơ sẩy, lơ là, vô tình, coi thường một cái là sẽ có người tan rã hoàn toàn. Cường giả thật sự dù gặp đối thủ yếu đến mấy cũng không khinh thường.
Trước lôi đài số một, trọng tài cao giọng tuyên bố:
- Trận thứ hai mươi hai, Lâm Tiêu đấu với Đoạn Thiên Cừu.
Ồn ào!
Toàn trường sôi trào.
Chưa hết trận so đấu nhưng cơ bản thứ hạng tốp năm đại tái Phong Vân bảng đã có. La Thiên Đô là ứng cử viên tuyệt đối cho vị trí số một. Mặc Thanh Hiên, Uất Trì Quật, Đoạn Thiên Cừu, Lâm Tiêu tranh giành bốn danh ngạch tốp năm. Trong đó khiến người chú ý nhất là cuộc so đấu giữa Lâm Tiêu và Đoạn Thiên Cừu.
Hai người cùng là đao khách, cuộc chiến này quyết định ai là đao khách số một Phong Vân bảng đế quốc. Thân phận đệ tử Quận Hiên Dật của Lâm Tiêu, đệ tử Quận Võ Uy của Đoạn Thiên Cừu cũng hấp dẫn ánh mắt.
- Ngươi nói xem ai thắng ai thua trận chiến này?
- Khó đoán. Chỉ tính đao pháp thì Lâm Tiêu mới có đao ý ngũ phẩm, khó đấu lại Đoạn Thiên Cừu có đao ý sát lục (đao ý chết chóc). Nhưng thực lực mấy mặt khác của Lâm Tiêu siêu cao, có thể nói là tuyển thủ phát triển toàn diện, nên khó thể đoán ai thắng ai thua.
- Đúng, ta cũng thấy vậy. Nhưng chiến đấu đao khách thì dùng đao kích động lòng người hơn. Tiếc rằng về mặt đao ý thì Lâm Tiêu chịu thiệt lớn.
Mọi người bàn tán sôi nổi, háo hức nhìn chăm chú.
Lúc mới bắt đầu so đấu xếp hạng mọi người không xem trọng Lâm Tiêu. Chỉ nói thuộc tính đao ý thì Đoạn Thiên Cừu đã nghiền áp Lâm Tiêu. Nhưng sau trận so đấu, Lâm Tiêu thể hiện thực lực cường đại về mọi mặt, quyền pháp, thân pháp, cảm giác nhạy bén, hiểu biết chiêu thức, Lâm Tiêu đáng sợ làm cuộc so đấu càng mơ hồ hơn.
Xẹt xẹt xẹt!
Trên lôi đài, hai đao khách đứng đối mặt, bốn mắt nhìn nhau, giữa hư không có hoa lửa tung tóe, sát khí sôi trào.
Đoạn Thiên Cừu cười tà:
- Thế nào? Ngươi cũng không nhận thua luôn sao? Không sợ kết cuộc của Đông Phương Nguyệt Mính sẽ xảy ra trên người mình sao?
Đoạn Thiên Cừu nhếch mép, ánh mắt đầy khinh bỉ.
Thật ra so đấu đến bây giờ thì không có tuyển thủ nào sẽ nhận thua ngay. Cùng là đứng đầu thế hệ trẻ, trong lòng mỗi người vô cùng kiêu ngạo. Tuyệt Vô Danh đối diện La Thiên Đô, dù biết mình sẽ thua nhưng Tuyệt Vô Danh không chịu thua ngay. Nếu không có can đảm bước lên sàn đấu thì bọn họ đã không có khả năng đứng đầu trong thế hệ trẻ.
Võ giả thua trận không sao cả, điều khó khăn nhất chính là sự can đảm đối diện thất bại. Những người đứng đầu thế hệ trẻ đi tới bước này đương nhiên có phẩm chất như thế.
Đoạn Thiên Cừu nói câu này đúng hơn là khiêu khích.
Lâm Tiêu lạnh nhạt nói:
- Nhận thua? Ngươi mới là người nên nghĩ đến chuyện đó hơn là ta đấy.
Đoạn Thiên Cừu nghe thấy câu nói của Lâm Tiêu cảm thấy như là nghe được một câu chuyện cươi vậy, hắn cười phá lên:
- Ha ha ha!
Đoạn Thiên Cừu nheo mắt bắn ra sát khí dữ dằn:
- Ngươi rất tự tin, tốt lắm, chút nữa đừng trách ta không nhắc nhở ngươi.
- Sát Loạn!
Đoạn Thiên Cừu lắc người kéo gần khoảng cách với Lâm Tiêu còn mấy thước. Đoạn Thiên Cừu rút đao khỏi vỏ, đao quang màu đỏ như máu kèm theo đao ý sát lục sắc bén phóng lên cao, nháy mắt đến trước mặt Lâm Tiêu, sát ý như muốn chém chết hết thảy.
Keng!
Lâm Tiêu mặt không biểu tình, đao ý lóe qua, cũng chém một đao, ra sau mà tới trước. Hai thanh chiến đao một xanh một đen va chạm trong không trung phát ra tiếng vang giòn tai, bắn ra hoa lửa tung tóe.
Đao ý khủng bố thổi quét, Lâm Tiêu thụt lùi ba bước. Đoạn Thiên Cừu thì đứng vững vàng như Thái sơn.
Đoạn Thiên Cừu hét to một tiếng:
- Đến nữa!
Vẻ mặt Đoạn Thiên Cừu tự tin, ánh mắt cao cao tại thượng, đao chiêu đại khai đại hợp làm người ta chỉ nhìn thôi mà máu nóng muốn sôi trào. Đao quang như biển cả đổ ập tới trước, rậm rạp phô thiên cái địa, không thể địch lại.
Đinh đinh đinh!
Lâm Tiêu liên tục ngăn cản, mỗi khi ngăn cản một kích là hắn lại lùi hai bước, lộ vẻ khó khăn khi chống đỡ đao chiêu đáng sợ của Đoạn Thiên Cừu, dường như hắn đã rơi vào thế yếu.
- Các người có cảm giác gì không? So với lúc đấu với Mặc Thanh Hiên, La Thiên Đô thì chiêu thức đao pháp hiện tại của Đoạn Thiên Cừu tuy vẫn giống nhau nhưng uy lực mạnh hơn chút.
- Ta cũng thấy vậy, thế là sao?
Nhiều người nhíu mày nhìn chiến đấu trên lôi đài, bởi vì bọn họ cảm giác cùng một chiêu thức nhưng lúc này Đoạn Thiên Cừu ra chiêu càng sắc bén, bá đạo hơn, uy lực cường đại hơn.
Một thanh âm lạnh lùng nói:
- Vì tự tin.
Là vị đao khách Quy Nguyên cảnh cách gần đó lên tiếng.
- Tự tin?
- Đúng vậy! Khi đối diện Mặc Thanh Hiên, La Thiên Đô mặc dù Đoạn Thiên Cừu không e ngại nhưng trong lòng có chút sợ, nên lúc ra chiêu tự động giữ lại một phần thực lực, không dùng hết chiêu thức được, uy lực đao chiêu không thể phát ra hoàn toàn. Đối diện Lâm Tiêu thì khác, cùng là đao khách, biết rõ thực lực của đối thủ, Đoạn Thiên Cừu tự tin có thể nghiền áp đối phương, bởi vậy đao chiêu hoàn toàn giải phóng, uy lực tăng rõ rệt.
Nghe đao khách giải thích, mọi người hiểu ra.
- Thì ra là vậy.
Nhìn kỹ thì đúng là giống như đao khách nói.
Keng keng keng!
Trên lôi đài, tiếng sắt thép va nhau kịch liệt không ngừng vang lên. Đao pháp Diệt Sát của Đoạn Thiên Cừu với đao ý sát lục ngũ phẩm đỉnh phong điên cuồng công kích, Lâm Tiêu liên tục thụt lùi, hoàn toàn dưới cơ.
Mọi người kinh kêu:
- Uy lực đao chiêu của hai người gần giống nhau nhưng chênh lệch đao ý quá lớn.
- Cứ tiếp tục thế này thì Lâm Tiêu sẽ chịu thiệt.
Đao pháp của Lâm Tiêu không yếu, hắn hiểu biết về đao hơn Đoạn Thiên Cừu một bậc. Nhưng đao ý sát lục thêm vào ngũ phẩm đỉnh phong so với đao ý bình thường về mặt uy lực sinh ra hiệu quả khác hẳn.
Mọi người thầm khó hiểu, về đao ý tuy Lâm Tiêu thua nhưng tạo nghệ quyền pháp của hắn vô cùng đáng sợ, trong tình huống khó khăn thế này cách tốt nhất là vứt bỏ đao pháp chuyển sang tấn công bằng cách khác. Nhưng Lâm Tiêu cố tình dùng đao pháp đối cứng với Đoạn Thiên Cừu, chính điều này làm mọi người không hiểu.
- Ha ha ha! Ngươi chỉ có bấy nhiêu thực lực thôi sao? Nếu chỉ có thế, xem ta một đao diệt ngươi đây!
Đoạn Thiên Cừu liên tục tấn công, càng chiến càng dũng mãnh, cảm giác bực tức lúc chiến đấu với Mặc Thanh Hiên, La Thiên Đô nay hoàn toàn giải phóng. Tinh thần khí của Đoạn Thiên Cừu dần tăng lên đến cực độ trong chiến đấu.
Đoạn Thiên Cừu gầm rống chém ra một đao.
- Diệt Sát đao pháp, Đồ Lục!
Đao quang dài mấy chục trượng bắn lên trời, như cột sáng thông thiên ầm ầm đẩy tới trước, chém chết hết thảy.
Lâm Tiêu nhếch mép:
- Đây chính là đao ý sát lục sao?
Trước cột sáng hùng hổ ập đến, Lâm Tiêu chợt dừng thụt lùi.
Lúc trước Lâm Tiêu dùng đao ý ngũ phẩm đấu với Đoạn Thiên Cừu thì muốn cảm nhận sự chênh lệch giữa đao ý bình thường và đao ý thuộc tính, hiểu biết đao ý, khác biệt rõ ràng đao ý thuộc tính đem lại sức chiến đấu cho đao khách. Nay Lâm Tiêu đã biết hết thực lực của Đoạn Thiên Cừu, hắn chính thức phô bày tạo nghệ đao pháp của mình.
Trước lôi đài số một, trọng tài cao giọng tuyên bố:
- Trận thứ hai mươi hai, Lâm Tiêu đấu với Đoạn Thiên Cừu.
Ồn ào!
Toàn trường sôi trào.
Chưa hết trận so đấu nhưng cơ bản thứ hạng tốp năm đại tái Phong Vân bảng đã có. La Thiên Đô là ứng cử viên tuyệt đối cho vị trí số một. Mặc Thanh Hiên, Uất Trì Quật, Đoạn Thiên Cừu, Lâm Tiêu tranh giành bốn danh ngạch tốp năm. Trong đó khiến người chú ý nhất là cuộc so đấu giữa Lâm Tiêu và Đoạn Thiên Cừu.
Hai người cùng là đao khách, cuộc chiến này quyết định ai là đao khách số một Phong Vân bảng đế quốc. Thân phận đệ tử Quận Hiên Dật của Lâm Tiêu, đệ tử Quận Võ Uy của Đoạn Thiên Cừu cũng hấp dẫn ánh mắt.
- Ngươi nói xem ai thắng ai thua trận chiến này?
- Khó đoán. Chỉ tính đao pháp thì Lâm Tiêu mới có đao ý ngũ phẩm, khó đấu lại Đoạn Thiên Cừu có đao ý sát lục (đao ý chết chóc). Nhưng thực lực mấy mặt khác của Lâm Tiêu siêu cao, có thể nói là tuyển thủ phát triển toàn diện, nên khó thể đoán ai thắng ai thua.
- Đúng, ta cũng thấy vậy. Nhưng chiến đấu đao khách thì dùng đao kích động lòng người hơn. Tiếc rằng về mặt đao ý thì Lâm Tiêu chịu thiệt lớn.
Mọi người bàn tán sôi nổi, háo hức nhìn chăm chú.
Lúc mới bắt đầu so đấu xếp hạng mọi người không xem trọng Lâm Tiêu. Chỉ nói thuộc tính đao ý thì Đoạn Thiên Cừu đã nghiền áp Lâm Tiêu. Nhưng sau trận so đấu, Lâm Tiêu thể hiện thực lực cường đại về mọi mặt, quyền pháp, thân pháp, cảm giác nhạy bén, hiểu biết chiêu thức, Lâm Tiêu đáng sợ làm cuộc so đấu càng mơ hồ hơn.
Xẹt xẹt xẹt!
Trên lôi đài, hai đao khách đứng đối mặt, bốn mắt nhìn nhau, giữa hư không có hoa lửa tung tóe, sát khí sôi trào.
Đoạn Thiên Cừu cười tà:
- Thế nào? Ngươi cũng không nhận thua luôn sao? Không sợ kết cuộc của Đông Phương Nguyệt Mính sẽ xảy ra trên người mình sao?
Đoạn Thiên Cừu nhếch mép, ánh mắt đầy khinh bỉ.
Thật ra so đấu đến bây giờ thì không có tuyển thủ nào sẽ nhận thua ngay. Cùng là đứng đầu thế hệ trẻ, trong lòng mỗi người vô cùng kiêu ngạo. Tuyệt Vô Danh đối diện La Thiên Đô, dù biết mình sẽ thua nhưng Tuyệt Vô Danh không chịu thua ngay. Nếu không có can đảm bước lên sàn đấu thì bọn họ đã không có khả năng đứng đầu trong thế hệ trẻ.
Võ giả thua trận không sao cả, điều khó khăn nhất chính là sự can đảm đối diện thất bại. Những người đứng đầu thế hệ trẻ đi tới bước này đương nhiên có phẩm chất như thế.
Đoạn Thiên Cừu nói câu này đúng hơn là khiêu khích.
Lâm Tiêu lạnh nhạt nói:
- Nhận thua? Ngươi mới là người nên nghĩ đến chuyện đó hơn là ta đấy.
Đoạn Thiên Cừu nghe thấy câu nói của Lâm Tiêu cảm thấy như là nghe được một câu chuyện cươi vậy, hắn cười phá lên:
- Ha ha ha!
Đoạn Thiên Cừu nheo mắt bắn ra sát khí dữ dằn:
- Ngươi rất tự tin, tốt lắm, chút nữa đừng trách ta không nhắc nhở ngươi.
- Sát Loạn!
Đoạn Thiên Cừu lắc người kéo gần khoảng cách với Lâm Tiêu còn mấy thước. Đoạn Thiên Cừu rút đao khỏi vỏ, đao quang màu đỏ như máu kèm theo đao ý sát lục sắc bén phóng lên cao, nháy mắt đến trước mặt Lâm Tiêu, sát ý như muốn chém chết hết thảy.
Keng!
Lâm Tiêu mặt không biểu tình, đao ý lóe qua, cũng chém một đao, ra sau mà tới trước. Hai thanh chiến đao một xanh một đen va chạm trong không trung phát ra tiếng vang giòn tai, bắn ra hoa lửa tung tóe.
Đao ý khủng bố thổi quét, Lâm Tiêu thụt lùi ba bước. Đoạn Thiên Cừu thì đứng vững vàng như Thái sơn.
Đoạn Thiên Cừu hét to một tiếng:
- Đến nữa!
Vẻ mặt Đoạn Thiên Cừu tự tin, ánh mắt cao cao tại thượng, đao chiêu đại khai đại hợp làm người ta chỉ nhìn thôi mà máu nóng muốn sôi trào. Đao quang như biển cả đổ ập tới trước, rậm rạp phô thiên cái địa, không thể địch lại.
Đinh đinh đinh!
Lâm Tiêu liên tục ngăn cản, mỗi khi ngăn cản một kích là hắn lại lùi hai bước, lộ vẻ khó khăn khi chống đỡ đao chiêu đáng sợ của Đoạn Thiên Cừu, dường như hắn đã rơi vào thế yếu.
- Các người có cảm giác gì không? So với lúc đấu với Mặc Thanh Hiên, La Thiên Đô thì chiêu thức đao pháp hiện tại của Đoạn Thiên Cừu tuy vẫn giống nhau nhưng uy lực mạnh hơn chút.
- Ta cũng thấy vậy, thế là sao?
Nhiều người nhíu mày nhìn chiến đấu trên lôi đài, bởi vì bọn họ cảm giác cùng một chiêu thức nhưng lúc này Đoạn Thiên Cừu ra chiêu càng sắc bén, bá đạo hơn, uy lực cường đại hơn.
Một thanh âm lạnh lùng nói:
- Vì tự tin.
Là vị đao khách Quy Nguyên cảnh cách gần đó lên tiếng.
- Tự tin?
- Đúng vậy! Khi đối diện Mặc Thanh Hiên, La Thiên Đô mặc dù Đoạn Thiên Cừu không e ngại nhưng trong lòng có chút sợ, nên lúc ra chiêu tự động giữ lại một phần thực lực, không dùng hết chiêu thức được, uy lực đao chiêu không thể phát ra hoàn toàn. Đối diện Lâm Tiêu thì khác, cùng là đao khách, biết rõ thực lực của đối thủ, Đoạn Thiên Cừu tự tin có thể nghiền áp đối phương, bởi vậy đao chiêu hoàn toàn giải phóng, uy lực tăng rõ rệt.
Nghe đao khách giải thích, mọi người hiểu ra.
- Thì ra là vậy.
Nhìn kỹ thì đúng là giống như đao khách nói.
Keng keng keng!
Trên lôi đài, tiếng sắt thép va nhau kịch liệt không ngừng vang lên. Đao pháp Diệt Sát của Đoạn Thiên Cừu với đao ý sát lục ngũ phẩm đỉnh phong điên cuồng công kích, Lâm Tiêu liên tục thụt lùi, hoàn toàn dưới cơ.
Mọi người kinh kêu:
- Uy lực đao chiêu của hai người gần giống nhau nhưng chênh lệch đao ý quá lớn.
- Cứ tiếp tục thế này thì Lâm Tiêu sẽ chịu thiệt.
Đao pháp của Lâm Tiêu không yếu, hắn hiểu biết về đao hơn Đoạn Thiên Cừu một bậc. Nhưng đao ý sát lục thêm vào ngũ phẩm đỉnh phong so với đao ý bình thường về mặt uy lực sinh ra hiệu quả khác hẳn.
Mọi người thầm khó hiểu, về đao ý tuy Lâm Tiêu thua nhưng tạo nghệ quyền pháp của hắn vô cùng đáng sợ, trong tình huống khó khăn thế này cách tốt nhất là vứt bỏ đao pháp chuyển sang tấn công bằng cách khác. Nhưng Lâm Tiêu cố tình dùng đao pháp đối cứng với Đoạn Thiên Cừu, chính điều này làm mọi người không hiểu.
- Ha ha ha! Ngươi chỉ có bấy nhiêu thực lực thôi sao? Nếu chỉ có thế, xem ta một đao diệt ngươi đây!
Đoạn Thiên Cừu liên tục tấn công, càng chiến càng dũng mãnh, cảm giác bực tức lúc chiến đấu với Mặc Thanh Hiên, La Thiên Đô nay hoàn toàn giải phóng. Tinh thần khí của Đoạn Thiên Cừu dần tăng lên đến cực độ trong chiến đấu.
Đoạn Thiên Cừu gầm rống chém ra một đao.
- Diệt Sát đao pháp, Đồ Lục!
Đao quang dài mấy chục trượng bắn lên trời, như cột sáng thông thiên ầm ầm đẩy tới trước, chém chết hết thảy.
Lâm Tiêu nhếch mép:
- Đây chính là đao ý sát lục sao?
Trước cột sáng hùng hổ ập đến, Lâm Tiêu chợt dừng thụt lùi.
Lúc trước Lâm Tiêu dùng đao ý ngũ phẩm đấu với Đoạn Thiên Cừu thì muốn cảm nhận sự chênh lệch giữa đao ý bình thường và đao ý thuộc tính, hiểu biết đao ý, khác biệt rõ ràng đao ý thuộc tính đem lại sức chiến đấu cho đao khách. Nay Lâm Tiêu đã biết hết thực lực của Đoạn Thiên Cừu, hắn chính thức phô bày tạo nghệ đao pháp của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.