Chương 908: Vượt ải. (1)
Ám Ma Sư
13/11/2015
Bách Lý Tuyền cắn môi hồng:
- Nếu phụ hoàng làm đúng thì Tuyền nhi sẽ nghe theo, nhưng hiện tại phụ hoàng sai rồi, Tuyền nhi không thèm nghe!
Bách Lý Tỉ bệ hạ nhướng mày:
- Hừ!
Bách Lý Tỉ vung tay.
Lực lượng vô hình sinh ra đẩy Bách Lý Truyền ra khỏi đại điện.
Bách Lý Tỉ chuyển sang nhìn Lâm Tiêu:
- Hiện tại ngươi còn cơ hội rút lui, ta vẫn cho ngươi thực hiện lựa chọn thứ nhất. Nếu không lùi thì hãy bước vào quảng trường, bên trong có Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận của Bách Lý thị ta.
- Mỗi khi ngươi vào một tầng là nguyên đăng bên ngoài đại điện sẽ sáng lên một ngọn đèn. Nếu qua tầng thứ mười ba, đại trận tự động truyền tống ngươi ra khỏi đại điện, còn không qua được thì chờ đợi ngươi là thân chết đạo tiêu.
Đông Phương Hiên Viên nóng nảy kêu lên:
- Lâm Tiêu!
Lâm Tiêu mỉm cười nhìn Quận vương Đông Phương Hiên Viên, cất bước vào đại điện.
Đại điện tỏa sáng rực rỡ, ngọn đèn ngoài cùng đột nhiên thắp sáng, trận văn lấp lóe, khí thế đáng sợ chuyển động, như hỗn độn khai thiên.
Con ngươi La Kinh Thiên co rút nhìn Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận, lòng thầm kiêng dè, bắt chặt cơ hội quan sát mỗi trận văn trên đại điện. Đôi mắt sắc bén lóe thần quang muốn nhìn thấu hư vọng ngoài đại điện nhìn tình huống bên trong.
Về mặt trận pháp thì La Kinh Thiên đã đến cảnh giới đăng phong tạo cực, nếu không ngày xưa đã chẳng luyện chế Chu Thiên La Sơn đại trận cho La Thiên Đô. Nhưng La Kinh Thiên nhìn chằm chằm mãi mà đại điện vẫn mông lung mơ hồ, không thể thấy tình huống bên trong thế nào.
Khóe mắt Bách Lý Tỉ liếc La Kinh Thiên:
- Bách Lý Chiến, ngươi chủ trì đại tái Phong Vân bảng lần này, ta sẽ kêu ngươi khác giám thị chỗ này.
Bách Lý Tỉ bệ hạ bỗng chốc biến mất.
- Tuân lệnh bệ hạ!
Võ Vương Bách Lý Chiến bước ra một bước, hòa vào hư không.
Người đứng trong quảng trường không ai rời đi, chỉ nhìn chăm chú.
Đông Phương Hiên Viên căng thẳng thầm nghĩ:
- Lâm Tiêu, ngươi nhất định phải sống đi ra!
Việc đến bây giờ Đông Phương Hiên Viên không thể đoán trước sống chết của Lâm Tiêu thế nào.
Trong Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận.
Lâm Tiêu xuất hiện ở tầng thứ nhất. Hơi thở bao la dao động, mênh mông, hóa thành các luồng sáng ập đến, quấn quanh thân thể Lâm Tiêu.
Xẹt xẹt xẹt!
Từng đợt hơi thở hùng hồn chứa tính công kích mãnh liệt đập vào người Lâm Tiêu nhưng không tổn thương được hắn một li.
Khí lưu mạnh mẽ công kích, mỗi một khí lưu tương đương võ giả Quy Nguyên cảnh trung kỳ dốc sức công kích, không chỗ không lọt vào được.
Lâm Tiêu hơi giật mình, thầm nghĩ:
- May mắn Tinh Thần Tôi Thể quyết đã đến đệ nhị trọng, công kích bình thường không có hiệu quả với ta. Không biết Cửu Tinh Ngạo Thế quyết có thể phá những đại trận này không ?
Lâm Tiêu kiên trì muốn vào Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận là vì Cửu Tinh Ngạo Thế quyết hắn nhận từ Thiên Tinh Cung ghi chép một môn bí pháp có thể xóa bỏ trận pháp. Trong đó ghi miễn là tinh thần lực, tinh thần chân nguyên đủ cường đại, bất cứ trận pháp nào cũng không thể giam cầm võ giả tu luyện Cửu Tinh Ngạo Thế quyết, bởi vì trận pháp đáng sợ nhất trên đời là ngôi sao vận chuyển.
Tuy khí lưu tầng thứ nhất không thể tổn thương được Lâm Tiêu nhưng hắn không sơ sẩy, hắn cẩn thận vận chuyển bí pháp ghi trong Cửu Tinh Ngạo Thế quyết. Thoáng chốc người Lâm Tiêu lóe ánh sáng sao bí ẩn, tinh thần lực bát phẩm dung hợp những ánh sao lan tràn bốn phương tám hướng.
Cảnh tượng kỳ lạ nhất xảy ra. Khi Lâm Tiêu phát ra tinh thần lực thì đằng trước vẫn là một mảnh mông lung, không thấy thứ gì. Tuy nhiên khi kết hợp với ánh sáng sao phát tán, đại điện cửu muội như có nước đổ vào pha lê, từng trận văn thần kỳ, huyền diệu, quái dị hiện ra rõ ràng. Cảnh tượng trong tầng thứ nhất đại điện đập vào mắt Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu bị rung động:
- Kỳ diệu quá!
Trận văn như bức tranh hiện ra rõ ràng trước mặt Lâm Tiêu, mỗi một đường nét cực kỳ rõ rệt, hắn muốn đi qua tầng thứ nhất dễ như chơi.
Lâm Tiêu là luyện dược sư, hắn có chút tạo nghệ về trận pháp. Nhìn rõ ràng trận văn, muốn vào tầng tiếp theo không quá khó khăn với Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu cất bước đi vào trận văn, chốc lát sau hắn vượt qua tầng thứ nhất, đi tầng thứ hai.
Ngoài đại điện, nguyên đăng thứ hai sáng lên, nhiều võ giả bàn tán.
- Lâm Tiêu xông tầng thứ hai.
Tốc độ không chậm.
Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền biết khó khăn của Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận, gã nhếch môi lạnh lùng nói:
- Tầng thứ nhất không là gì, mấy tầng trước của Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận hơi dễ, võ giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ nào cũng có thể nhẹ nhàng vượt qua. Nhưng đến tầng thứ năm, thứ sáu thì khó khăn sẽ càng lúc càng lớn, đến cuối cùng dù là võ giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong sơ sẩy một cái sẽ chết trong đó, xác suất thành công không quá ba mươi phần trăm.
Ngọn đèn thứ ba, bốn . . .
Lâm Tiêu không ngừng tiến vào tầngg tiếp theo Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận, thời gian tiến lên càng lúc càng dài.
Tầng thứ năm, tầng thứ sáu, dần dần thời gian Lâm Tiêu ở lại một tầng dài hẳn ra. Lâm Tiêu đến tầng thứ bảy trời đã chạng vạng, suốt hai canh giờ hắn không nhúc nhích.
Bên ngoài đại điện, trái tim Đông Phương Hiên Viên treo cao, thần kinh căng thẳng.
May mà từ ngoài đại điện thấy được Lâm Tiêu còn ở trong Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận, chưa chết.
Trong Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận.
Lâm Tiêu nhíu mày, không nhẹ nhàng như ban đầu. Lâm Tiêu cẩn thận nhìn bốn phía, ánh sáng sao và tinh thần lực bát phẩm chỉ giúp hắn khám phá bài bố trận văn mỗi tầng. Ban đầu trận văn hơi đơn giản, không quá khó khăn với Lâm Tiêu, nhưng càng về sau mỗi tầng càng tăng độ khó. Đặc biệt đến tầng thứ bảy, khó khăn bỗng chốc tăng rất nhiều. Dù khám phá được trận văn, Lâm Tiêu phải tốn thời gian dài mới ra khỏi tầng thứ bảy được.
Lâm Tiêu vốn muốn nhanh chóng xông qua cả đại trận giờ bình tâm lại, không sốt ruột nữa. Lâm Tiêu yên lặng quan sát mỗi đường trận văn thay đổi, suy tư tuyến đường.
Cùng lúc đó, chuyện xảy ra trong hoàng cung nhanh chóng truyền vào Thành Tinh Tú, gây sóng gió lớn.
- Cái gì ? Lâm Tiêu xông Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận ?
- Nghe nói trận pháp này là đệ nhất tổ trận của Đế quốc Võ Linh ta, có thể giết cả Vương giả Sinh Tử cảnh. Tuy chỉ là mười ba tầng đầu nhưng võ giả Quy Nguyên cảnh không vượt qua được, Lâm Tiêu muốn tự sát sao ?
- Nếu là ta chắc chắn sẽ chọn bảo vệ Quận Võ Uy hai mươi năm, tuy thời gian hơi dài nhưng không là gì với võ giả Quy Nguyên cảnh, búng tay một cái là qua.
- Thật khó hiểu.
Trong Thành Tinh Tú, đám cường giả nghe tin thì giật mình trợn mắt há hốc mồm, không hiểu nổi vì sao Lâm Tiêu lựa chọn như thế. Có người truyền tin giữa hoàng cung và Thành Tinh Tú, kể lại tiến độ xông trận, làm nhiều người hào hứng theo dõi.
Nhất là Lâm Tiêu vượt qua mỗi một tầng làm đám cường giả trong Thành Tinh Tú kinh kêu. Mọi người tò mò Lâm Tiêu có vượt qua được tầng thứ mười ba đại trận mạnh nhất Đế quốc Võ Linh trong truyền thuyết không ?
Sau cuộc thi Tinh Quang Huyễn giới thường được nghỉ ngơi ba ngày lấy sức, ba ngày sau mới là ngày thi đấu chính thức bắt đầu.
- Nếu phụ hoàng làm đúng thì Tuyền nhi sẽ nghe theo, nhưng hiện tại phụ hoàng sai rồi, Tuyền nhi không thèm nghe!
Bách Lý Tỉ bệ hạ nhướng mày:
- Hừ!
Bách Lý Tỉ vung tay.
Lực lượng vô hình sinh ra đẩy Bách Lý Truyền ra khỏi đại điện.
Bách Lý Tỉ chuyển sang nhìn Lâm Tiêu:
- Hiện tại ngươi còn cơ hội rút lui, ta vẫn cho ngươi thực hiện lựa chọn thứ nhất. Nếu không lùi thì hãy bước vào quảng trường, bên trong có Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận của Bách Lý thị ta.
- Mỗi khi ngươi vào một tầng là nguyên đăng bên ngoài đại điện sẽ sáng lên một ngọn đèn. Nếu qua tầng thứ mười ba, đại trận tự động truyền tống ngươi ra khỏi đại điện, còn không qua được thì chờ đợi ngươi là thân chết đạo tiêu.
Đông Phương Hiên Viên nóng nảy kêu lên:
- Lâm Tiêu!
Lâm Tiêu mỉm cười nhìn Quận vương Đông Phương Hiên Viên, cất bước vào đại điện.
Đại điện tỏa sáng rực rỡ, ngọn đèn ngoài cùng đột nhiên thắp sáng, trận văn lấp lóe, khí thế đáng sợ chuyển động, như hỗn độn khai thiên.
Con ngươi La Kinh Thiên co rút nhìn Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận, lòng thầm kiêng dè, bắt chặt cơ hội quan sát mỗi trận văn trên đại điện. Đôi mắt sắc bén lóe thần quang muốn nhìn thấu hư vọng ngoài đại điện nhìn tình huống bên trong.
Về mặt trận pháp thì La Kinh Thiên đã đến cảnh giới đăng phong tạo cực, nếu không ngày xưa đã chẳng luyện chế Chu Thiên La Sơn đại trận cho La Thiên Đô. Nhưng La Kinh Thiên nhìn chằm chằm mãi mà đại điện vẫn mông lung mơ hồ, không thể thấy tình huống bên trong thế nào.
Khóe mắt Bách Lý Tỉ liếc La Kinh Thiên:
- Bách Lý Chiến, ngươi chủ trì đại tái Phong Vân bảng lần này, ta sẽ kêu ngươi khác giám thị chỗ này.
Bách Lý Tỉ bệ hạ bỗng chốc biến mất.
- Tuân lệnh bệ hạ!
Võ Vương Bách Lý Chiến bước ra một bước, hòa vào hư không.
Người đứng trong quảng trường không ai rời đi, chỉ nhìn chăm chú.
Đông Phương Hiên Viên căng thẳng thầm nghĩ:
- Lâm Tiêu, ngươi nhất định phải sống đi ra!
Việc đến bây giờ Đông Phương Hiên Viên không thể đoán trước sống chết của Lâm Tiêu thế nào.
Trong Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận.
Lâm Tiêu xuất hiện ở tầng thứ nhất. Hơi thở bao la dao động, mênh mông, hóa thành các luồng sáng ập đến, quấn quanh thân thể Lâm Tiêu.
Xẹt xẹt xẹt!
Từng đợt hơi thở hùng hồn chứa tính công kích mãnh liệt đập vào người Lâm Tiêu nhưng không tổn thương được hắn một li.
Khí lưu mạnh mẽ công kích, mỗi một khí lưu tương đương võ giả Quy Nguyên cảnh trung kỳ dốc sức công kích, không chỗ không lọt vào được.
Lâm Tiêu hơi giật mình, thầm nghĩ:
- May mắn Tinh Thần Tôi Thể quyết đã đến đệ nhị trọng, công kích bình thường không có hiệu quả với ta. Không biết Cửu Tinh Ngạo Thế quyết có thể phá những đại trận này không ?
Lâm Tiêu kiên trì muốn vào Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận là vì Cửu Tinh Ngạo Thế quyết hắn nhận từ Thiên Tinh Cung ghi chép một môn bí pháp có thể xóa bỏ trận pháp. Trong đó ghi miễn là tinh thần lực, tinh thần chân nguyên đủ cường đại, bất cứ trận pháp nào cũng không thể giam cầm võ giả tu luyện Cửu Tinh Ngạo Thế quyết, bởi vì trận pháp đáng sợ nhất trên đời là ngôi sao vận chuyển.
Tuy khí lưu tầng thứ nhất không thể tổn thương được Lâm Tiêu nhưng hắn không sơ sẩy, hắn cẩn thận vận chuyển bí pháp ghi trong Cửu Tinh Ngạo Thế quyết. Thoáng chốc người Lâm Tiêu lóe ánh sáng sao bí ẩn, tinh thần lực bát phẩm dung hợp những ánh sao lan tràn bốn phương tám hướng.
Cảnh tượng kỳ lạ nhất xảy ra. Khi Lâm Tiêu phát ra tinh thần lực thì đằng trước vẫn là một mảnh mông lung, không thấy thứ gì. Tuy nhiên khi kết hợp với ánh sáng sao phát tán, đại điện cửu muội như có nước đổ vào pha lê, từng trận văn thần kỳ, huyền diệu, quái dị hiện ra rõ ràng. Cảnh tượng trong tầng thứ nhất đại điện đập vào mắt Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu bị rung động:
- Kỳ diệu quá!
Trận văn như bức tranh hiện ra rõ ràng trước mặt Lâm Tiêu, mỗi một đường nét cực kỳ rõ rệt, hắn muốn đi qua tầng thứ nhất dễ như chơi.
Lâm Tiêu là luyện dược sư, hắn có chút tạo nghệ về trận pháp. Nhìn rõ ràng trận văn, muốn vào tầng tiếp theo không quá khó khăn với Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu cất bước đi vào trận văn, chốc lát sau hắn vượt qua tầng thứ nhất, đi tầng thứ hai.
Ngoài đại điện, nguyên đăng thứ hai sáng lên, nhiều võ giả bàn tán.
- Lâm Tiêu xông tầng thứ hai.
Tốc độ không chậm.
Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền biết khó khăn của Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận, gã nhếch môi lạnh lùng nói:
- Tầng thứ nhất không là gì, mấy tầng trước của Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận hơi dễ, võ giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ nào cũng có thể nhẹ nhàng vượt qua. Nhưng đến tầng thứ năm, thứ sáu thì khó khăn sẽ càng lúc càng lớn, đến cuối cùng dù là võ giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong sơ sẩy một cái sẽ chết trong đó, xác suất thành công không quá ba mươi phần trăm.
Ngọn đèn thứ ba, bốn . . .
Lâm Tiêu không ngừng tiến vào tầngg tiếp theo Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận, thời gian tiến lên càng lúc càng dài.
Tầng thứ năm, tầng thứ sáu, dần dần thời gian Lâm Tiêu ở lại một tầng dài hẳn ra. Lâm Tiêu đến tầng thứ bảy trời đã chạng vạng, suốt hai canh giờ hắn không nhúc nhích.
Bên ngoài đại điện, trái tim Đông Phương Hiên Viên treo cao, thần kinh căng thẳng.
May mà từ ngoài đại điện thấy được Lâm Tiêu còn ở trong Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận, chưa chết.
Trong Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận.
Lâm Tiêu nhíu mày, không nhẹ nhàng như ban đầu. Lâm Tiêu cẩn thận nhìn bốn phía, ánh sáng sao và tinh thần lực bát phẩm chỉ giúp hắn khám phá bài bố trận văn mỗi tầng. Ban đầu trận văn hơi đơn giản, không quá khó khăn với Lâm Tiêu, nhưng càng về sau mỗi tầng càng tăng độ khó. Đặc biệt đến tầng thứ bảy, khó khăn bỗng chốc tăng rất nhiều. Dù khám phá được trận văn, Lâm Tiêu phải tốn thời gian dài mới ra khỏi tầng thứ bảy được.
Lâm Tiêu vốn muốn nhanh chóng xông qua cả đại trận giờ bình tâm lại, không sốt ruột nữa. Lâm Tiêu yên lặng quan sát mỗi đường trận văn thay đổi, suy tư tuyến đường.
Cùng lúc đó, chuyện xảy ra trong hoàng cung nhanh chóng truyền vào Thành Tinh Tú, gây sóng gió lớn.
- Cái gì ? Lâm Tiêu xông Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận ?
- Nghe nói trận pháp này là đệ nhất tổ trận của Đế quốc Võ Linh ta, có thể giết cả Vương giả Sinh Tử cảnh. Tuy chỉ là mười ba tầng đầu nhưng võ giả Quy Nguyên cảnh không vượt qua được, Lâm Tiêu muốn tự sát sao ?
- Nếu là ta chắc chắn sẽ chọn bảo vệ Quận Võ Uy hai mươi năm, tuy thời gian hơi dài nhưng không là gì với võ giả Quy Nguyên cảnh, búng tay một cái là qua.
- Thật khó hiểu.
Trong Thành Tinh Tú, đám cường giả nghe tin thì giật mình trợn mắt há hốc mồm, không hiểu nổi vì sao Lâm Tiêu lựa chọn như thế. Có người truyền tin giữa hoàng cung và Thành Tinh Tú, kể lại tiến độ xông trận, làm nhiều người hào hứng theo dõi.
Nhất là Lâm Tiêu vượt qua mỗi một tầng làm đám cường giả trong Thành Tinh Tú kinh kêu. Mọi người tò mò Lâm Tiêu có vượt qua được tầng thứ mười ba đại trận mạnh nhất Đế quốc Võ Linh trong truyền thuyết không ?
Sau cuộc thi Tinh Quang Huyễn giới thường được nghỉ ngơi ba ngày lấy sức, ba ngày sau mới là ngày thi đấu chính thức bắt đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.