Võ Đạo Đan Tôn

Chương 823: Yêu Dực Cửu Trảm.

Ám Ma Sư

29/10/2015

- Kim Bằng đại thánh, Yêu Dực Cửu Trảm, quả nhiên bá đạo khủng bố.

Trong lòng Lâm Tiêu rung động thật sâu.

Trước kia Lâm Tiêu cũng đem đôi cánh của Phân thân Toản Địa Giáp làm như đao trảm, nhưng đó chỉ là bản năng của đao khách thi triển kỹ xảo mà thôi, nhiều lắm có thêm chút đao ý, nhưng Yêu Dực Cửu Trảm càng thêm đáng sợ, sát nhập vào pháp tắc đại đạo, uy lực kinh người hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của Lâm Tiêu.

Càng làm cho Lâm Tiêu hưng phấn chính là Yêu Dực Cửu Trảm chẳng những là bí pháp công kích, còn có thể xem là thân pháp kỳ lạ, chỉ cần vỗ cánh đã có thể bay lượn cửu thiên.

- Tốt, trước kia ta luôn phiền não làm sao gia tăng thực lực cho Phân thân Toản Địa Giáp, hiện tại có Yêu Dực Cửu Trảm như hổ thêm cánh, làm cho thực lực phân thân Toản Địa Giáp gia tăng thêm một bước.

Trong lòng Lâm Tiêu kích động.

- Phân thân Toản Địa Giáp muốn tu luyện Yêu Dực Cửu Trảm nhất định phải tìm một nơi không người, mà ta đã ở lại Đảo Đao Vương thời gian quá dài, hiện tại Đao vực biến mất, tiếp tục lưu lại nơi đây cũng vô dụng, một khi đã như vậy thì rời đi thôi.

Vào ban đêm, Lâm Tiêu cáo biệt Nhiếp Hùng, rời khỏi Đảo Đao Vương bay về hướng Yêu Ma lĩnh.

Yêu Ma lĩnh là một nơi mạo hiểm cực kỳ đáng sợ nằm giữa quận Hiên Dật cùng quận Định An, thật nhiều di tích viễn cổ, yêu thú khắp nơi nơi, thích hợp cho Phân thân Toản Địa Giáp ở lại tu luyện, đồng thời Lâm Tiêu cũng có thể cô đọng tâm hỏa.

Sau khi Lâm Tiêu rời khỏi Đảo Đao Vương, Nhiếp Hùng triệu tập mọi người trong gia tộc, nói:

- Chư vị, mấy ngày nay ta có chút cảm ngộ, nguyên lực trong cơ thể tựa hồ có chút biến chất, hiện tại mặc dù Đao vực đã biến mất, nhưng đao ý vẫn còn sót lại, cho nên ta quyết định rời khỏi Đảo Đao Vương bế quan tu luyện, hết thảy mọi việc trong gia tộc làm phiền chư vị.

- Tộc trưởng, ngươi cần đột phá!

Toàn bộ tộc nhân Nhiếp gia đều trừng lớn mắt vui mừng, hiện tại Nhiếp Hùng đạt tới hóa phàm hậu kỳ đỉnh, như vậy có cơ hội lên Quy nguyên cảnh, nếu quả thật thành công địa vị của Nhiếp gia tại Sông Đao Lãng sẽ tăng lên thật lớn.

- Đúng vậy.

Nhiếp Hùng gật đầu nói:

- Tuy hiện tại Đao vực biến mất, nhưng đao tinh vẫn còn, mỗi tháng phân chia lợi ích cho Liên minh Bách Đảo cùng Quận Hiên Dật phải đầy đủ, hiểu chưa?

- Dạ!

Các trưởng lão Nhiếp gia lớn tiếng đáp.

Nhiếp Hùng vốn không biết khi Đao vực biến mất toàn bộ đao tinh đều bị hủy diệt, hiện tại đao tinh trong sông chỉ là một bộ phận còn sót lại ngày trước, nhưng không qua bao lâu cũng sẽ triệt để biến mất, tới lúc đó Đảo Đao Vương chỉ còn là một hòn đảo bình thường.

Ngày thứ ba sau khi Lâm Tiêu cùng Nhiếp Hùng rời đi.

Đêm khuya.

Trong phòng Nhiếp gia đại trưởng lão, hắn vừa chuẩn bị nằm xuống, đột nhiên cửa phòng bật ra, hai thân ảnh như quỷ mị xuất hiện trong phòng.

- Ai!



Đại trưởng lão cả kinh bật dậy, sau khi cảm nhận được chân khí của đối phương liền chấn kinh.

- Không biết hai vị đêm khuya đến phỏng Nhiếp gia có gì chỉ giáo, chỉ cần Nhiếp gia làm được tuyệt không chối từ.

Vẻ mặt đại trưởng lão căng thẳng, trong lòng sản sinh cảm giác sợ hãi.

- Hắc hắc.

Đầu lĩnh là một lão giả khô gầy mặc áo choàng, đôi mắt xanh mượt nhìn đại trưởng lão, âm hiểm cười nói:

- Nói cho ta biết Lâm Tiêu đang ở nơi nào.

Người này chính là Thiên Ma lão nhân, sau khi biết tin Lâm Tiêu từng xuất hiện trong Đảo Đao Vương lập tức chạy tới.

- Là tìm Lâm thiếu hiệp!

Đại trưởng lão biến sắc, đôi mắt lập tức lạnh xuống, nói:

- Tại hạ không biết!

- Có chút khí khái, đáng tiếc dùng sai địa phương.

Thiên Ma lão nhân âm lãnh cười, cũng không nhiều lời, đột nhiên điểm ra, một cỗ ma sát khí màu đen nhanh chóng bắn vào trong thân thể đại trưởng lão.

- A!

Trên mặt đại trưởng lão biến thành tối đen, toàn thân đau đớn, phảng phất như có hàng ngàn côn trùng cắn xé tủy xương của hắn, đau đớn kịch liệt khiến hắn kêu lên thảm thiết, làn da nhanh chóng biến đen, nhanh chóng thối rữa rơi xuống từng khối máu mủ lở loét.

Thiên Ma lão nhân âm hiểm cười nói:

- Chỉ cần nói hành tung của Lâm Tiêu, ta sẽ miễn thống khổ cho ngươi.

- Nằm mơ!

Đại trưởng lão vẫn bảo trì lý trí, cắn chặt răng không nói.

- Thật sự là phiền toái, xem ta!

Thiên Ma lão nhân nhướng mày, đột nhiên quát lên, đôi mắt lạnh lùng nhìn chăm chú hai mắt đại trưởng lão, tinh thần ba động vô hình bắn ra ngoài.

Đại trưởng lão đột nhiên ngây dại.

- Lâm Tiêu ở đâu?

Thiên Ma lão nhân nhìn chằm chằm đại trưởng lão, thanh âm mê hoặc hỏi.

Sắc mặt đại trưởng lão không chút thay đổi, lẩm bẩm:



- Ba ngày trước đã rời khỏi Đảo Đao Vương.

- Đi đâu?

- Ta không biết.

- Vậy ngươi biết cái gì?

- Ta cái gì cũng không biết.

- Đáng chết!

Thiên Ma lão nhân dữ tợn quát một tiếng, một chưởng vỗ lên đầu đại trưởng lão, bồng một tiếng thân hình đại trưởng lão hóa thành bụi bay, tiêu tán không thấy.

- Bát Quái Lô cùng tâm hỏa quả nhiên có chỗ thần kỳ.

Lâm Tiêu căn cứ theo đan phương mình biết, đem từng gốc linh dược bỏ vào bên trong.

Từng gốc linh dược nhanh chóng hòa tan, ngay sau đó đủ loại dược dịch dung hợp lẫn nhau, giống như tự có được linh tính, tự nhiên dung hòa vào nhau.

Hô hô…

Tâm hỏa thiêu đốt, chân nguyên cùng tinh thần lực trong thân thể Lâm Tiêu nhanh chóng tiêu hao, tốc độ kinh người.

- Tâm hỏa thiêu đốt tiêu hao quá nhiều chân nguyên, chiếu theo cách này dù ta đột phá tới Quy nguyên cảnh sơ kỳ đỉnh phong thì chân nguyên sẽ tiêu hao hầu như không còn, tinh thần lực càng không chịu nổi, chỉ sợ kiên trì không được nửa canh giờ, thời gian ngắn ngủi như vậy còn luyện chế được đan dược gì.

Làm cho Lâm Tiêu không ngờ chính là tâm hỏa không ngừng thiêu đốt, thời gian qua một nén nhang từ trong Bát Quái Lô đã toát ra từng trận hương thơm đan dược, hương vị ngày càng nồng đậm, cuối cùng tràn ngập cả sơn động, Lâm Tiêu cảm thấy chân nguyên trong thân thể tựa hồ tăng trưởng, càng thêm sinh động.

Qua thêm một lát.

Xuy một tiếng, một mảnh khói nhẹ bay lên.

- Nhanh như vậy đã luyện thành sao?

Lâm Tiêu ngẩn ra, khói nhẹ toát ra thường báo hiệu đan dược đã luyện thành mới có.

Thu hồi tâm hỏa, Lâm Tiêu nghi hoặc mở Bát Quái Lô, dược khí bốc lên, năm viên đan dược trong sáng tản ra hương thơm nồng nàn lẳng lặng nằm bên trong, sáng bóng xinh đẹp.

- Nguyên Khí đan thất phẩm, độ dung hợp mười thành, độ hoàn thành mười thành.

Lâm Tiêu cầm đan dược, cảm giác được tin tức hiện lên, trong lòng nhất thời chấn động.

- Thời gian một nén nhang luyện chế một lô đan dược, độ dung hợp dược tính cùng độ hoàn thành đều đạt tới mười thành hoàn mỹ, lợi hại, Bát Quái Lô cùng tâm hỏa thật thần kỳ.

Tuy trong lòng đã sớm có chuẩn bị, nhưng khi kiến thức sự thần kỳ của Bát Quái Lô Lâm Tiêu thật sự chấn động, đây là lần đầu tiên hắn luyện chế Nguyên Khí đan thất phẩm, không nghĩ tới lại luyện chế ra đan dược hoàn mỹ như vậy, mặc dù Lâm Tiêu cực kỳ tự tin đối với thiên phú của mình trong phương diện chế dược, nhưng cũng hiểu được càng nhiều là nhờ công hiệu ảo diệu của Bát Quái Lô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook