Chương 268: Phong mang
Tàm Kiểng
13/11/2018
Thạch Phá Thiên đại chiến Tần Chính, có uy lực long trời lở đất, công kích của Thạch Phá Thiên cuồng mãnh bá đạo. Thủ đoạn cảu Tần Chính phong phú, lại tinh thông rất nhiều thủ đoạn thần thông, hơn nữa có thể phát huy cực kỳ hoàn mỹ, khiến hắn mặc dù công kích thua kém Thạch Phá Thiên, nhưng lại không thất bại.
Rốt cục, trong chớp mắt hai người chạm trán, Tinh Nguyên đột nhiên bạo phát, trên người Tần Chính lại xuất hiện Tinh Hồn xiềng xích đáng sợ, nháy mắt trói buộc thân thể Thạch Phá Thiên, như có ý cầm long.
Mà trên người Tần Chính, bộc phát quang mang không gian cực mạnh, luồng khí gió càn quét qua, trong hư không xuất hiện một Cổ Kiếm rực rỡ.
- Chém…
Tần Chính quát lạnh một tiếng, trong tích tắc, hư không như bị chém đứt, xé rách hết thảy, ánh mắt mọi người chăm chú nhìn Thạch Phá Thiên đang khoác áo giáp Kim Long, một kích này, hắn có thể chịu đựng được hay không.
Trong mắt Thạch Phá Thiên tuôn ra một đạo phong mang đáng sợ, hắn không hề né tránh, dường như chờ đợi một kích kia giáng xuống.
- Ô...ô...n… g!
Đột nhiên, công kích của Tần Chính hạ xuống, nhưng thân ảnh của Thạch Phá Thiên biến mất, cứ như vậy biến mất trong hư không, sau đó thần sắc Tần Chính đại biến, phong lực bao phủ, thân ảnh của hắn cấp tốc thối lui.
- Oành...
Một cỗ lực lượng khiến người ta sợ hãi càn quét ở trên người Tần Chính, thân thể hắn bị quét bay ra, rơi xuống phía xa, người còn ở trong không trung, phun ra mấy ngụm máu tươi.
Tần Chính ổn định thân hình, ánh mắt nhìn chiến đài Chu Tước, khí tức phù động, máu tươi tràn ra, trong mắt không có phẫn nộ cũng không có nỗi nhục thất bại, mà lại rất bình tĩnh.
- Vừa rồi là Đại Hạ tuyệt học mà ngươi có được khi trao đổi?
Thạch Phá Thiên đứng trên chiến đài Chu Tước, mắt nhìn Tần Chính, bình tĩnh nói:
- Có thể đánh đến trình độ như vậy, ngươi đã đủ tự hào, dựa vào thực lực của ngươi, còn có cơ hội xông kích đến sáu vị trí đầu. Còn một kích vừa rồi, chính là thân pháp tuyệt học duy nhất trong Đại Hạ cổ tuyệt học, hơn nữa, chỉ có một chiêu thức, Đấu Chuyển Tinh Di.
- Quả nhiên là Đấu Chuyển Tinh Di, khó trách.
Trong lòng mọi người chấn động, Thạch Phá Thiên trừ Kim Long Chiến Quyết, lại nắm chắc Đấu Chuyển Tinh Di, bây giờ lực chiến đấu của hắn đã khủng bố đến mức độ nào?
Tuy Đấu Chuyển Tinh Di chỉ có một chiêu thức nhưng có khả năng biến ảo vị trí trong nháy mắt, cần thiêu đốt lực lượng Tinh Thần khủng bố mới có khả năng phát ra một kích này. Thạch Phá Thiên trông như cuồng bạo, nhưng kì thực cũng có chút cẩn thận, vẫn luôn đề phòng Tần Chính, mới có thể sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di vào thời khắc mấu chốt.
Ở thời khắc sinh tử giao phong, một thức thân pháp như vậy đôi khi có thể cứu mạng, đôi khi thậm chí có khả năng nghịch chuyển chiến cuộc giết chết đối thủ.
Mặc dù Thạch Phá Thiên nhìn như cường đại hơn Tần Chính, nhưng Tần Chính có nhiều thủ đoạn, buộc hắn phải sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di mới giành được thắng lợi.
Cứ như vậy, vị trí của Thạch Phá Thiên tạm địnhở sáu vị trí đầu. xếp hạng của Tần Chính tạm xếp sau năm vị trí đầu, nhưng dựa vào sự cường đại của Tần Chính, hắn còn có cơ hội đánh vào sáu vị trí đầu.
Sau đó, trận chiến thứ hai, Tư Khung giao chiến Mộ Phong.
Khi hai người bước lên chiến đài Chu Tước, mọi người mới vừa bình phục tâm cảnh lại bắt đầu kích động Tư Khung được cho là nhân vật hắc mã mạnh nhất của Thiên Mệnh bảng. Mộ Phong, tâm tính đại biến, độc thuật của hắn càng thêm đáng sợ, hai người chiến đấu, sẽ kịch liệt như thế nào?
- Ngươi cho rằng, từ chối giao dịch là có thể chạy trốn?
Tư Khung nhìn Mộ Phong, thần sắc hiện lên một đạo lãnh mang, trên người, một cỗ uy thế lan tràn bắn tới Mộ Phong.
Tư Khung nói, đương nhiên là việc Mộ Phong cự tuyệt việc lấy bí pháp Cổ Vận có được để trao đổi Đại Hạ cổ tuyệt học.
Trừ chín đại tuyệt học công khai rathì tất cả những bí pháp kia của Đại Hạ Hoàng Triều đều không tầm thường, là thứ mà bọn họ vẫn luôn muốn có được, không nghĩ rằng lại bị Chu Tước Trận chặn, đại năng giả của bọn họ lại không dám tùy tiện phá hủy, nếu không sẽ dẫn động Chu Tước Trận hủy diệt tất cả trong trận, như vậy hết thảy đều biến thành không.
Nhưng mà thế lực của hắn rất kiên trì, mấy nghìn năm có như thế nào thì đối với một số nhân vật tiền bối trong bọn hắn cũng chờ được. Bây giờ Tinh Vận Đại Hạ phát sinh biến hóa, hắn liền điều động thế lựctới Đại Hạ, hành động lần này sao có thể thất bại.
Giống như dự liệu của đại năng giả, Tinh Vận Đại Hạ biến hóa, tranh đoạt Thiên Mệnh bảng phát sinh biến số, Cổ Vận Chu Tước Trận tề hiện, trận hủy.
Như vậy những bí pháp cường đại kia của Đại Hạ, hắn đương nhiên phụng mệnh lấy đi.
Những người này cho rằng có khả năng giữ lại, thật là ngây thơ.
Tư Khung, hắn rõ ràng không để Mộ Phong vào mắt.
Trong mắt hắn, đám người Mộ Phong, một người cũng đừng nghĩ tới việc chạy thoát, không ai có thể cự tuyệt bọn hắn.
Những người này là tự tìm đường chết.
Thần sắc Mộ Phong bình tĩnh, nhìn chằm chằm Tư Khung, trong mắt lộ ra lãnh mang.
- Đùng!
Ý chí Huyết Chi bạo phát, Tư Khung cảm giác huyết mạch chấn động, hắn cười lạnh một tiếng, trên người có hào quanglấp lánh, lại có ý chí nóng rực đáng sợ tràn ngập, như lực đạo Đại Nhật Càn Khôn.
- Đây là, Đại Nhật Càn Khôn tâm pháp...
Mọi người thấy một màn như vậy đều rung động, Tư Khung cũng am hiểu Đại Hạ tuyệt học?
Trong tay Tư Khung xuất hiện một thanh Cổ Kiếm kim sắc, hắn bước ra, một kiếm từ trên trời giáng xuống, như thiên hoa nở rộ, lửa cháy đốt trời.
- Ỷ Thiên Kiếm, Đại Nhật Càn Khôn tâm pháp.
Đám người Thiên Cơ lão nhân thấy một màn như vậy nội tâm cũng cso phần không bình tĩnh, tuy biết những người này có được chín Đại Hạ tuyệt học hoàn chỉnh, nhưng thấy Tư Khung dễ dàng thi triển Đại Hạ tuyệt học, trong lòng bọn họ không ngừng cảm thán.
Thân hình Mộ Phong chớp động, bàn tay huy động, trong nháy mắt một chưởng ấn đen như nước mực oanh sát, lộ ra khí tức khủng bố âm trầm.
Tiếng phù xì truyền ra, chưởng ấn bị xé rách, bàn tay Tư Khung run lên. Ánh mặt trời chói chang đáng sợ thiêu diệt độc khí, thân ảnh của hắn như gió, tiếp tục truy kích, lại chém ra một kiếm, ánh sáng chói mắt, thân thể Mộ Phong liên tục lui về phía sau, nếu không phải hắn am hiểu ý chí Phong Chi, sợ rằng rất khó để tránh né Ỷ Thiên Kiếm.
Thân ảnh của Tư Khung đáp xuống đất, chỉ thấy môi hắn nhúc nhích, từng đợt thanh âm lan tràngiống như một khúc âm.
Khúc âm này hóa thành bùa chú đáng sợ, hóa thành lực lượng vô hình, xâm nhập vào tai Mộ Phong, Mộ Phong nhướng mày, chỉ cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, dường như linh hồn cũng đang run rẩy.
Tư Khung bước từng bước, khúc âm không ngừng gặm nhấm, mái tóc đen của Mộ Phong tung bay, chăm chú nhìn đối phương, chỉ thấy thân ảnh Tư Khung lập loè, lại chém ra một kiếm.
Thân thể Mộ Phong lại lui, thở hổn hển... một đạo huyết quang xuất hiện, bay tung tóe trên chiến đài Chu Tước, thân ảnh Mộ Phong bị ép vào góc chết, khúc âm vẫn như trước, Tư Khung bước từng bước về phía hắn.
- Thuật công kích hồn phách...
Nội tâmnhiều người nhảy lên, Tư Khung này thật đáng sợ.
Bọn họ đột nhiên ý thức được, Trần Vương, không nhất định là nhân vật đáng sợ nhất Thiên Mệnh bảng lần này. Tư Khung không chỉ am hiểu Đại Hạ cổ tuyệt học, mà còn có thuật công kích linh hồn đáng sợ bậc này.
Linh hồn, chính là vật hư vô mờ mịt, Nguyên Phủ cảnh, căn bản không cảm giác được sự tồn tại củalinh hồn, nhưng Tư Khung có thiên phú linh hồn đáng sợ, có thể tu hành thuật công kích linh hồn.
Trong nháy mắt, thân ảnh Tư Khung biến mất, một trận tinh quang mãnh liệt bộc phát.
- Đấu Chuyển Tinh Di!
Chỉ thấy thân ảnh Tư Khung xuất hiện trước người Mộ Phong, bàn tay trực tiếp chế trụ đỉnh đầu của Mộ Phong, bờ môi của hắn không ngừng nhúc nhích, khúc âm thấm vào tai Mộ Phong, một màn này khiến nội tâm mọi người run rẩy mạnh mẽ.
Thật cường đại, con hắc mã Tư Khung này quá đáng sợ rồi.
Hắn đây là...
- Sưu hồn, nghe nói có người am hiểu năng lực linh hồn, có lực lượng sưu hồn.
- Tư Khung, hắn đang sưu hồn Mộ Phong?
- Người bị sưu hồn, nghe nói có thể sẽ trở nên si ngốc, đần độn, biến thành một phế vật!
Đám người Tần Vấn Thiên thấy một màn như vậy tất cả đều hiện lên lãnh mang, dường như hiểu rõ Tư Khung muốn làm gì.
Hắn, Mộ Phong, Mạc Khuynh Thành, Vân Mộng Di và Tần Chính đều cự tuyệt những kẻ đó, Tư Khung muốn đối phó bọn họ như vậy sao?
Hơn nữa, thực lực của Tư Khung này, quả thực cực kỳ đáng sợ.
Tần Vấn Thiên ngưng mắt nhìn Mộ Phong trên chiến đài Chu Tước, người nhà hắn gặp phải độc thủ, chẳng lẽ không tìm ra hung thủ, nên muốn mất mạng trên chiến đài Chu Tước sao?
Nếu Tư Khung có được thứ hắn muốn, chỉ sợ sẽ không tha cho Mộ Phong.
- Xì xì...
Trên chiến đài Chu Tước, cánh tay của Tư Khung bỗng nhiên bắt đầu đục ruỗng, sau đó điên cuồng khuếch tán lan tràn khắp thân thể hắn, trên mặt hắn xuất hiện một đám hắc khí. Thần sắc Tư Khung đột nhiên biến hóa, sau đó một luồng máu tươi đáng sợ điên cuồng trào ra từ trên người Mộ Phong.
- Ầm!
Tinh quang khủng bố lần nữa nở rộ, Tư Khung lại sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, thân thể hắn lui về phía sau, nhìn cánh tay của mình, sắc mặt xanh mét.
Mộ Phong mở mắt ra, chỉ cảm thấy đầu đau nhức, ánh mắt băng lãnh quét nhìn Tư Khung, sau đó xoay người nhảy xuống chiến đài Chu Tước. Mặc dù bị thương rất nặng, nhưng hắn vẫn tĩnh táo như vậy, bình tĩnh khiến người ta cảm thấy đáng sợ.
Không ai có thể dựa vào Mộ Phong gần như vậy, Tư Khung cũng không thể. Chỉ thấy thân ảnh hắn như gió, trong nháy mắt đi xuống chiến đài Chu Tước, ngồi xếp bằng, từng đạo quang hoa lấp lánh bao phủ thân thể, bắt đầu bức độc. Rất hiển nhiên, trận chiến vừa rồi hắn cũng cũng không dễ vượt qua.
trận chiến này, người thắng đương nhiên là Tư Khung, hắn xếp vào sáu vị trí đầu, sự cường đại của hắn lưu lại cho người ta ấn tượng sâu sắc.
Mà Mộ Phong tuy thất bại, nhưng cũng khiến người ta nhớ kỹ hắn.
Trận chiến thứ ba, Trảm Trần quyết đấu Vân Mộng Di.
Khi Trảm Trần bước lên chiến đài, trong mắt hắn mang theo sự tự tin cường đại đến đáng sợ, ánh mắt như hiện lên kim mang nhìn Vân Mộng Di, bình tĩnh nói:
- Ngươi có quan hệ như thế nào với Tần Vấn Thiến?
Nhớ lần trước, hắn truy sát Tần Vấn Thiên, bị Vân Mộng Di và người mặc áo đen phá hỏng.
- Không liên quan đến ngươi.
Vân Mộng Di bình tĩnh nói, trong tay nàng xuất hiện một thanh Tinh Thần lợi kiếm, trên người nàng có ý chí Hàn Băng đáng sợ lan tràn.
- Ta sẽ không giết ngươi.
Trảm Trần nhìn chằm chằm Vân Mộng Di, hắn bước lên phía trước:
- Ỷ Thiên kiếm pháp, ta cũng biết.
Vừa dứt lời trong tay hắn cũng xuất hiện một thanh lợi kiếm kim sắc.
Bàn tay vung lên, lợi kiếm kim sắc như mượn ánh sáng trời đất, chói mắt vô biên.
Trên người Trảm Trần, một đám quang mang kim sắc lấp lánh, bao trùm thân thể hắn, như hóa thành Bất Diệt Kim Thân, thân thể hắn chuyển động, đi về phía Vân Mộng Di.
Trong mắt Trảm Trần, một đạo quang mang rực rỡ bộc phát, đó là lưỡi dao kim sắc, đâm về phía Vân Mộng Di.
Lập tức, Vân Mộng Di cảm thấy tròng mắt đau đớn, dường như trong mắt đối phương có một thân ảnh kim sắc tay cầm lợi kiếm công kích nàng.
Tay Vân Mộng Di đánh ra, sức lực Hàn Băng khủng bố đóng băng tất cả, sau đó bỗng nhiên một đấm, nàng không lui mà ngược lại, bước về phía trước, Ỷ Thiên Kiếm hạ xuống, chín kiếm liên hoàn, uy lực không biết đáng sợ cỡ nào, trong hư không, chỉ có thân thể uyển chuyển kia.
Trảm Trần nhìn chằm chằm nàng, trên trán Vân Mộng Di thấm ra mồ hôi lạnh, nhưng kiếm của nàng lại không nương tay.
- Phụt!
Kiếm chém xuống, đánh vào trên người Trảm Trần, kim thân kia như nứt ra, nhưng mọi người lại phát hiện, Trảm Trần không có chuyện gì. Kim thân như là thân thể hư ảo, kiếm của hắn, cũng chém tới, trong mắt lộ ra nụ cười lạnh lùng mà sắc bén.
Huyết quang hiện ra, nhuộm đỏ quần áo của Vân Mộng Di, thân thể nàng bay ra ngoài, bàn tay Tần Vấn Thiên chuyển động, một nguồn sức mạng tác động lên người Vân Mộng Di, nâng thân thể nàng đáp xuống đất.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn Trảm Trần trên chiến đài Chu Tước, chỉ thấy đối phương đi tới bên lề chiến đài, ánh mắt cũng đang nhìn hắn.
Trảm Trần chỉ kiếm về phía Tần Vấn Thiên, ý cười trong con ngươi kim sắc của hắn, yêu dị mà đầy tự tin!
Rốt cục, trong chớp mắt hai người chạm trán, Tinh Nguyên đột nhiên bạo phát, trên người Tần Chính lại xuất hiện Tinh Hồn xiềng xích đáng sợ, nháy mắt trói buộc thân thể Thạch Phá Thiên, như có ý cầm long.
Mà trên người Tần Chính, bộc phát quang mang không gian cực mạnh, luồng khí gió càn quét qua, trong hư không xuất hiện một Cổ Kiếm rực rỡ.
- Chém…
Tần Chính quát lạnh một tiếng, trong tích tắc, hư không như bị chém đứt, xé rách hết thảy, ánh mắt mọi người chăm chú nhìn Thạch Phá Thiên đang khoác áo giáp Kim Long, một kích này, hắn có thể chịu đựng được hay không.
Trong mắt Thạch Phá Thiên tuôn ra một đạo phong mang đáng sợ, hắn không hề né tránh, dường như chờ đợi một kích kia giáng xuống.
- Ô...ô...n… g!
Đột nhiên, công kích của Tần Chính hạ xuống, nhưng thân ảnh của Thạch Phá Thiên biến mất, cứ như vậy biến mất trong hư không, sau đó thần sắc Tần Chính đại biến, phong lực bao phủ, thân ảnh của hắn cấp tốc thối lui.
- Oành...
Một cỗ lực lượng khiến người ta sợ hãi càn quét ở trên người Tần Chính, thân thể hắn bị quét bay ra, rơi xuống phía xa, người còn ở trong không trung, phun ra mấy ngụm máu tươi.
Tần Chính ổn định thân hình, ánh mắt nhìn chiến đài Chu Tước, khí tức phù động, máu tươi tràn ra, trong mắt không có phẫn nộ cũng không có nỗi nhục thất bại, mà lại rất bình tĩnh.
- Vừa rồi là Đại Hạ tuyệt học mà ngươi có được khi trao đổi?
Thạch Phá Thiên đứng trên chiến đài Chu Tước, mắt nhìn Tần Chính, bình tĩnh nói:
- Có thể đánh đến trình độ như vậy, ngươi đã đủ tự hào, dựa vào thực lực của ngươi, còn có cơ hội xông kích đến sáu vị trí đầu. Còn một kích vừa rồi, chính là thân pháp tuyệt học duy nhất trong Đại Hạ cổ tuyệt học, hơn nữa, chỉ có một chiêu thức, Đấu Chuyển Tinh Di.
- Quả nhiên là Đấu Chuyển Tinh Di, khó trách.
Trong lòng mọi người chấn động, Thạch Phá Thiên trừ Kim Long Chiến Quyết, lại nắm chắc Đấu Chuyển Tinh Di, bây giờ lực chiến đấu của hắn đã khủng bố đến mức độ nào?
Tuy Đấu Chuyển Tinh Di chỉ có một chiêu thức nhưng có khả năng biến ảo vị trí trong nháy mắt, cần thiêu đốt lực lượng Tinh Thần khủng bố mới có khả năng phát ra một kích này. Thạch Phá Thiên trông như cuồng bạo, nhưng kì thực cũng có chút cẩn thận, vẫn luôn đề phòng Tần Chính, mới có thể sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di vào thời khắc mấu chốt.
Ở thời khắc sinh tử giao phong, một thức thân pháp như vậy đôi khi có thể cứu mạng, đôi khi thậm chí có khả năng nghịch chuyển chiến cuộc giết chết đối thủ.
Mặc dù Thạch Phá Thiên nhìn như cường đại hơn Tần Chính, nhưng Tần Chính có nhiều thủ đoạn, buộc hắn phải sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di mới giành được thắng lợi.
Cứ như vậy, vị trí của Thạch Phá Thiên tạm địnhở sáu vị trí đầu. xếp hạng của Tần Chính tạm xếp sau năm vị trí đầu, nhưng dựa vào sự cường đại của Tần Chính, hắn còn có cơ hội đánh vào sáu vị trí đầu.
Sau đó, trận chiến thứ hai, Tư Khung giao chiến Mộ Phong.
Khi hai người bước lên chiến đài Chu Tước, mọi người mới vừa bình phục tâm cảnh lại bắt đầu kích động Tư Khung được cho là nhân vật hắc mã mạnh nhất của Thiên Mệnh bảng. Mộ Phong, tâm tính đại biến, độc thuật của hắn càng thêm đáng sợ, hai người chiến đấu, sẽ kịch liệt như thế nào?
- Ngươi cho rằng, từ chối giao dịch là có thể chạy trốn?
Tư Khung nhìn Mộ Phong, thần sắc hiện lên một đạo lãnh mang, trên người, một cỗ uy thế lan tràn bắn tới Mộ Phong.
Tư Khung nói, đương nhiên là việc Mộ Phong cự tuyệt việc lấy bí pháp Cổ Vận có được để trao đổi Đại Hạ cổ tuyệt học.
Trừ chín đại tuyệt học công khai rathì tất cả những bí pháp kia của Đại Hạ Hoàng Triều đều không tầm thường, là thứ mà bọn họ vẫn luôn muốn có được, không nghĩ rằng lại bị Chu Tước Trận chặn, đại năng giả của bọn họ lại không dám tùy tiện phá hủy, nếu không sẽ dẫn động Chu Tước Trận hủy diệt tất cả trong trận, như vậy hết thảy đều biến thành không.
Nhưng mà thế lực của hắn rất kiên trì, mấy nghìn năm có như thế nào thì đối với một số nhân vật tiền bối trong bọn hắn cũng chờ được. Bây giờ Tinh Vận Đại Hạ phát sinh biến hóa, hắn liền điều động thế lựctới Đại Hạ, hành động lần này sao có thể thất bại.
Giống như dự liệu của đại năng giả, Tinh Vận Đại Hạ biến hóa, tranh đoạt Thiên Mệnh bảng phát sinh biến số, Cổ Vận Chu Tước Trận tề hiện, trận hủy.
Như vậy những bí pháp cường đại kia của Đại Hạ, hắn đương nhiên phụng mệnh lấy đi.
Những người này cho rằng có khả năng giữ lại, thật là ngây thơ.
Tư Khung, hắn rõ ràng không để Mộ Phong vào mắt.
Trong mắt hắn, đám người Mộ Phong, một người cũng đừng nghĩ tới việc chạy thoát, không ai có thể cự tuyệt bọn hắn.
Những người này là tự tìm đường chết.
Thần sắc Mộ Phong bình tĩnh, nhìn chằm chằm Tư Khung, trong mắt lộ ra lãnh mang.
- Đùng!
Ý chí Huyết Chi bạo phát, Tư Khung cảm giác huyết mạch chấn động, hắn cười lạnh một tiếng, trên người có hào quanglấp lánh, lại có ý chí nóng rực đáng sợ tràn ngập, như lực đạo Đại Nhật Càn Khôn.
- Đây là, Đại Nhật Càn Khôn tâm pháp...
Mọi người thấy một màn như vậy đều rung động, Tư Khung cũng am hiểu Đại Hạ tuyệt học?
Trong tay Tư Khung xuất hiện một thanh Cổ Kiếm kim sắc, hắn bước ra, một kiếm từ trên trời giáng xuống, như thiên hoa nở rộ, lửa cháy đốt trời.
- Ỷ Thiên Kiếm, Đại Nhật Càn Khôn tâm pháp.
Đám người Thiên Cơ lão nhân thấy một màn như vậy nội tâm cũng cso phần không bình tĩnh, tuy biết những người này có được chín Đại Hạ tuyệt học hoàn chỉnh, nhưng thấy Tư Khung dễ dàng thi triển Đại Hạ tuyệt học, trong lòng bọn họ không ngừng cảm thán.
Thân hình Mộ Phong chớp động, bàn tay huy động, trong nháy mắt một chưởng ấn đen như nước mực oanh sát, lộ ra khí tức khủng bố âm trầm.
Tiếng phù xì truyền ra, chưởng ấn bị xé rách, bàn tay Tư Khung run lên. Ánh mặt trời chói chang đáng sợ thiêu diệt độc khí, thân ảnh của hắn như gió, tiếp tục truy kích, lại chém ra một kiếm, ánh sáng chói mắt, thân thể Mộ Phong liên tục lui về phía sau, nếu không phải hắn am hiểu ý chí Phong Chi, sợ rằng rất khó để tránh né Ỷ Thiên Kiếm.
Thân ảnh của Tư Khung đáp xuống đất, chỉ thấy môi hắn nhúc nhích, từng đợt thanh âm lan tràngiống như một khúc âm.
Khúc âm này hóa thành bùa chú đáng sợ, hóa thành lực lượng vô hình, xâm nhập vào tai Mộ Phong, Mộ Phong nhướng mày, chỉ cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, dường như linh hồn cũng đang run rẩy.
Tư Khung bước từng bước, khúc âm không ngừng gặm nhấm, mái tóc đen của Mộ Phong tung bay, chăm chú nhìn đối phương, chỉ thấy thân ảnh Tư Khung lập loè, lại chém ra một kiếm.
Thân thể Mộ Phong lại lui, thở hổn hển... một đạo huyết quang xuất hiện, bay tung tóe trên chiến đài Chu Tước, thân ảnh Mộ Phong bị ép vào góc chết, khúc âm vẫn như trước, Tư Khung bước từng bước về phía hắn.
- Thuật công kích hồn phách...
Nội tâmnhiều người nhảy lên, Tư Khung này thật đáng sợ.
Bọn họ đột nhiên ý thức được, Trần Vương, không nhất định là nhân vật đáng sợ nhất Thiên Mệnh bảng lần này. Tư Khung không chỉ am hiểu Đại Hạ cổ tuyệt học, mà còn có thuật công kích linh hồn đáng sợ bậc này.
Linh hồn, chính là vật hư vô mờ mịt, Nguyên Phủ cảnh, căn bản không cảm giác được sự tồn tại củalinh hồn, nhưng Tư Khung có thiên phú linh hồn đáng sợ, có thể tu hành thuật công kích linh hồn.
Trong nháy mắt, thân ảnh Tư Khung biến mất, một trận tinh quang mãnh liệt bộc phát.
- Đấu Chuyển Tinh Di!
Chỉ thấy thân ảnh Tư Khung xuất hiện trước người Mộ Phong, bàn tay trực tiếp chế trụ đỉnh đầu của Mộ Phong, bờ môi của hắn không ngừng nhúc nhích, khúc âm thấm vào tai Mộ Phong, một màn này khiến nội tâm mọi người run rẩy mạnh mẽ.
Thật cường đại, con hắc mã Tư Khung này quá đáng sợ rồi.
Hắn đây là...
- Sưu hồn, nghe nói có người am hiểu năng lực linh hồn, có lực lượng sưu hồn.
- Tư Khung, hắn đang sưu hồn Mộ Phong?
- Người bị sưu hồn, nghe nói có thể sẽ trở nên si ngốc, đần độn, biến thành một phế vật!
Đám người Tần Vấn Thiên thấy một màn như vậy tất cả đều hiện lên lãnh mang, dường như hiểu rõ Tư Khung muốn làm gì.
Hắn, Mộ Phong, Mạc Khuynh Thành, Vân Mộng Di và Tần Chính đều cự tuyệt những kẻ đó, Tư Khung muốn đối phó bọn họ như vậy sao?
Hơn nữa, thực lực của Tư Khung này, quả thực cực kỳ đáng sợ.
Tần Vấn Thiên ngưng mắt nhìn Mộ Phong trên chiến đài Chu Tước, người nhà hắn gặp phải độc thủ, chẳng lẽ không tìm ra hung thủ, nên muốn mất mạng trên chiến đài Chu Tước sao?
Nếu Tư Khung có được thứ hắn muốn, chỉ sợ sẽ không tha cho Mộ Phong.
- Xì xì...
Trên chiến đài Chu Tước, cánh tay của Tư Khung bỗng nhiên bắt đầu đục ruỗng, sau đó điên cuồng khuếch tán lan tràn khắp thân thể hắn, trên mặt hắn xuất hiện một đám hắc khí. Thần sắc Tư Khung đột nhiên biến hóa, sau đó một luồng máu tươi đáng sợ điên cuồng trào ra từ trên người Mộ Phong.
- Ầm!
Tinh quang khủng bố lần nữa nở rộ, Tư Khung lại sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, thân thể hắn lui về phía sau, nhìn cánh tay của mình, sắc mặt xanh mét.
Mộ Phong mở mắt ra, chỉ cảm thấy đầu đau nhức, ánh mắt băng lãnh quét nhìn Tư Khung, sau đó xoay người nhảy xuống chiến đài Chu Tước. Mặc dù bị thương rất nặng, nhưng hắn vẫn tĩnh táo như vậy, bình tĩnh khiến người ta cảm thấy đáng sợ.
Không ai có thể dựa vào Mộ Phong gần như vậy, Tư Khung cũng không thể. Chỉ thấy thân ảnh hắn như gió, trong nháy mắt đi xuống chiến đài Chu Tước, ngồi xếp bằng, từng đạo quang hoa lấp lánh bao phủ thân thể, bắt đầu bức độc. Rất hiển nhiên, trận chiến vừa rồi hắn cũng cũng không dễ vượt qua.
trận chiến này, người thắng đương nhiên là Tư Khung, hắn xếp vào sáu vị trí đầu, sự cường đại của hắn lưu lại cho người ta ấn tượng sâu sắc.
Mà Mộ Phong tuy thất bại, nhưng cũng khiến người ta nhớ kỹ hắn.
Trận chiến thứ ba, Trảm Trần quyết đấu Vân Mộng Di.
Khi Trảm Trần bước lên chiến đài, trong mắt hắn mang theo sự tự tin cường đại đến đáng sợ, ánh mắt như hiện lên kim mang nhìn Vân Mộng Di, bình tĩnh nói:
- Ngươi có quan hệ như thế nào với Tần Vấn Thiến?
Nhớ lần trước, hắn truy sát Tần Vấn Thiên, bị Vân Mộng Di và người mặc áo đen phá hỏng.
- Không liên quan đến ngươi.
Vân Mộng Di bình tĩnh nói, trong tay nàng xuất hiện một thanh Tinh Thần lợi kiếm, trên người nàng có ý chí Hàn Băng đáng sợ lan tràn.
- Ta sẽ không giết ngươi.
Trảm Trần nhìn chằm chằm Vân Mộng Di, hắn bước lên phía trước:
- Ỷ Thiên kiếm pháp, ta cũng biết.
Vừa dứt lời trong tay hắn cũng xuất hiện một thanh lợi kiếm kim sắc.
Bàn tay vung lên, lợi kiếm kim sắc như mượn ánh sáng trời đất, chói mắt vô biên.
Trên người Trảm Trần, một đám quang mang kim sắc lấp lánh, bao trùm thân thể hắn, như hóa thành Bất Diệt Kim Thân, thân thể hắn chuyển động, đi về phía Vân Mộng Di.
Trong mắt Trảm Trần, một đạo quang mang rực rỡ bộc phát, đó là lưỡi dao kim sắc, đâm về phía Vân Mộng Di.
Lập tức, Vân Mộng Di cảm thấy tròng mắt đau đớn, dường như trong mắt đối phương có một thân ảnh kim sắc tay cầm lợi kiếm công kích nàng.
Tay Vân Mộng Di đánh ra, sức lực Hàn Băng khủng bố đóng băng tất cả, sau đó bỗng nhiên một đấm, nàng không lui mà ngược lại, bước về phía trước, Ỷ Thiên Kiếm hạ xuống, chín kiếm liên hoàn, uy lực không biết đáng sợ cỡ nào, trong hư không, chỉ có thân thể uyển chuyển kia.
Trảm Trần nhìn chằm chằm nàng, trên trán Vân Mộng Di thấm ra mồ hôi lạnh, nhưng kiếm của nàng lại không nương tay.
- Phụt!
Kiếm chém xuống, đánh vào trên người Trảm Trần, kim thân kia như nứt ra, nhưng mọi người lại phát hiện, Trảm Trần không có chuyện gì. Kim thân như là thân thể hư ảo, kiếm của hắn, cũng chém tới, trong mắt lộ ra nụ cười lạnh lùng mà sắc bén.
Huyết quang hiện ra, nhuộm đỏ quần áo của Vân Mộng Di, thân thể nàng bay ra ngoài, bàn tay Tần Vấn Thiên chuyển động, một nguồn sức mạng tác động lên người Vân Mộng Di, nâng thân thể nàng đáp xuống đất.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn Trảm Trần trên chiến đài Chu Tước, chỉ thấy đối phương đi tới bên lề chiến đài, ánh mắt cũng đang nhìn hắn.
Trảm Trần chỉ kiếm về phía Tần Vấn Thiên, ý cười trong con ngươi kim sắc của hắn, yêu dị mà đầy tự tin!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.