Võ Đạo Trường Sinh: Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền (Dịch)
Chương 7: Chú Tạo Sư Chính Thức! Ninh Tráng Thể Thang!
Chân Bất Thị Hứa Tiên
02/08/2022
"Trang chủ, mời ngài xem thanh binh khí này."
Trong một gian phòng của Hắc Thiết sơn trang, Dương Triêu cung kính nói với một tráng hán trung niên, trong tay hắn đang cầm một thanh trường kiếm lấp lóa hàn quang.
Trung niên tráng hán này đúng là trang chủ Mạc Thiết của Hắc Thiết sơn trang.
Mạc Thiết cầm trường kiếm, cẩn thận quan sát.
Sau một lúc lâu, trước mắt hắn mới tỏa sáng, nói: "Đại khái là thứ này đã trải qua chừng 20 lần gấp rèn tôi luyện, lưỡi dao sắc bén lại không yếu ớt, cũng nắm giữ hỏa hầu vừa đúng khi tôi vào nước lạnh, phẩm chất không tầm thường. Là ai tạo ra vậy?"
Lấy ánh mắt của Mạc Thiết, chỉ liếc mắt một cái cũng nhìn ra dù thanh kiếm này ở một nơi nghiêm khắc như Hắc Thiết sơn trang, thì phẩm chất của nó cũng được coi là đủ tư cách!
Dương Triêu nói: "Là Tô Trường Không."
"Tô Trường Không? Không phải mấy tháng trước hắn mới bắt đầu chính thức học tập rèn sao?" Mạc Thiết lập tức sửng sốt.
Tình hình chung, một chú tạo sư cần mất hai ba năm, mới có thể tạo ra đao kiếm có phẩm chất đủ tư cách.
Nhưng Tô Trường Không chỉ tốn chừng bốn tháng, đã tạo ra binh khí khiến cho hắn cảm thấy phẩm chất của nó đủ tư cách rồi?
"Đúng vậy, theo ta quan sát, từ một tháng trước, phẩm chất đao kiếm do Tô Trường Không tạo ra đã gần như đủ tư cách rồi. Người này thông minh hiếu học lại có hiệu suất cực kỳ cao, là mầm tốt!" Dương Triêu gật đầu, vui lòng tán thưởng nói.
Tố chất thân thể của Tô Trường Không thật tốt, hiệu suất cao, lại bởi vì giá trị tiềm năng tăng lên, khiến cho năng lực học tập rất mạnh, mới có thể chỉ dùng ba bốn tháng thời gian đã tạo ra binh khí có phẩm chất đủ tư cách như vậy!
"Ừm... Ngược lại là một nhân tài, vậy cứ cho hắn chuyển chính thức đi, được hưởng thụ đãi ngộ của chú tạo sư chính thức." Mạc Thiết hơi hơi trầm ngâm, sau đó ngẩng đầu lên nói với Dương Triêu.
"Được! Để ta đi báo cho Tô Trường Không!" Dương Triêu nghe vậy, khóe miệng cũng lộ ra nụ cười.
Ai ai cũng yêu mến những người đã thông minh còn chịu cố gắng, huống chi là Dương Triêu, người trực tiếp dạy kỹ thuật chú tạo cho Tô Trường Không.
Tô Trường Không có thể chuyển chính thức nhanh như vậy, cũng làm cho Dương Triêu đạt được thanh danh không nhỏ, đương nhiên hắn sẽ để bụng chuyện Tô Trường Không chuyển chính thức rồi!
"Ta... Có thể thành chú tạo sư chính thức?"
Ngay khi Dương Triêu thông báo cho Tô Trường Không tin tức tốt này, Tô Trường Không lập tức cảm thấy tinh thần rung động.
"Ừm, đãi ngộ của chú tạo sư chính thức được tính toán dựa trên kết quả làm việc. Mỗi khi rèn ra binh khí, đều được trích phần trăm là một lượng bạc. Đương nhiên, binh khí đó cần phải thông qua kiểm tra đo lường, cảm thấy phẩm chất đủ tư cách mới được!" Dương Triêu nở nụ cười nói.
Hiện giờ là thời loạn thế, binh khí đao kiếm có đẳng cấp là hàng bán chạy nhất, mà Hắc Thiết sơn trang lại nổi tiếng khắp Thanh Thủy thành, binh khí từ nơi này tạo ra đều có phẩm chất đạt tới thượng giai, giá cả không hề rẻ nhưng lại là cung không đủ cầu. Cũng bởi vậy, một ít chú tạo sư có tay nghề thật tốt, đều nhận được đãi ngộ tốt tương đương.
Chú tạo sư bình thường, tạo ra một thanh binh khí đủ tư cách, có thể nhận được thù lao một lượng bạc.
"Nếu ta làm tốc độ nhanh một chút, một tháng tạo ra hai thanh binh khí là không thành vấn đề, nghĩa là hai lượng bạc!"
Trong mắt Tô Trường Không tỏa sáng, lúc trước khi hắn còn là một học đồ, một tháng chỉ nhận được hai trăm tiền đồng mà thôi. Hiện giờ, thù lao đã trực tiếp tăng lên gấp mười lần, coi như một khoản thu nhập cực kỳ cao trong đám người bình thường!
Tính đến bây giờ, Tô Trường Không đã đến Hắc Thiết sơn trang được một năm, chi tiêu tiết kiệm đến mấy cũng chỉ tích cóp được hai lượng bạc thôi.
Mà một khi có tiền, hắn có thể đi chọn mua dược liệu, điều phối Tráng Thể thang.
"Chờ ngày mai nghỉ ngơi, phải tới Thanh Thủy thành một chuyến, chọn mua mấy loại dược liệu, thử điều phối Tráng Thể thang xem sao!" Trong lòng Tô Trường Không đầy lửa nóng, hắn thầm đưa ra quyết định.
Ở Hắc Thiết sơn trang, mỗi tuần đều có một ngày nghỉ ngơi, và ngày nghỉ ngơi của hắn là ngày hôm sau.
Từ buổi sáng, Tô Trường Không đã lên đường tới Thanh Thủy thành.
Đoạn đường từ Hắc Thiết sơn trang đến Thanh Thủy thành đại khái là ba, bốn mươi dặm, nếu một mực đi bộ tới, trên đường không ngừng lại để nghỉ ngơi, qua lại cũng mấy đến mười mấy giờ.
Cũng may Tô Trường Không tu luyện Ngũ Cầm Hí, thể phách cường kiện, bước chân nhẹ nhàng lại nhanh chóng đi về phía Thanh Thủy thành.
Thanh Thủy thành là một tòa thành nhỏ xem như khá phồn hoa thuộc phạm vi Đại Phong phủ của Đại Viêm hoàng triều, bởi vậy có không ít lữ khách hoặc là thương nhân, đều sẽ đặt chân đến Thanh Thủy thành.
Tô Trường Không xuất phát từ sáng sớm, khi đến Thanh Thủy thành đã gần giữa trưa.
Sau khi hắn tiến vào Thanh Thủy thành, chuyện đầu tiên là móc ra ba tiền đồng, sung sướng thưởng thức một chén mì đao tước. Chờ đến khi hắn uống cạn sạch của nước canh trong chén mới đứng lên hỏi thăm tiệm bán thuốc trong Thanh Thủy thành, tiếp đó đi tới chọn mua dược liệu.
Cũng may, dược liệu cần đểu điều phối Tráng Thể thang vẫn có chút thông thường, tuy giá cả hơi đắt đỏ một xíu.
Tô Trường Không dùng một lượng bạc, chọn mua đủ năm loại dược liệu của Tráng Thể thang, chỉ một loáng đã tiêu hoa phân nửa số tiền tích cóp, khiến cho hắn có chút đau lòng.
"Chờ đến khi ta kiếm được tiền, sẽ không tiếp tục túng quẫn như thế." Tô Trường Không thầm nghĩ.
Tô Trường Không chọn mua xong dược liệu, lập tức ngựa không dừng vó trở về Hắc Thiết sơn trang.
Giá cả lữ quán trong Thanh Thủy thành đắt đỏ, Tô Trường Không không muốn tiêu phí khoản tiền đó, thêm nữa ban đêm cũng nguy hiểm hơn ban ngày nhiều, đương nhiên Tô Trường Không cần phải nắm chắc thời gian, trở về Hắc Thiết sơn trang trước khi trời tối.
Cũng may, trên đường cũng không gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn, tới chạng vạng, Tô Trường Không đã quay về Hắc Thiết sơn trang.
"Ngân Quả Thảo một tiền, Hồng Diệp Hoa hai tiền... Nghiền nát thành bột, ninh chừng một canh giờ."
Tô Trường Không cầm một cái cân nhỏ, dựa theo phương thuốc lượng cần dùng của các loại dược liệu, chia chúng nó theo tỷ lệ rồi, nghiền nát thành bột, tiếp đó để vào một chiếc nồi đun nước nhỏ, bắt đầu ninh.
Một canh giờ đi qua, nước thuốc trong nồi sôi trào, tản ra một luồng hơi nước chua chát mang mùi thuốc Đông y.
Tô Trường Không mở nắp nồi, nhìn một nồi đầy nước thuốc màu đen, hương vị thực gay mũi, y chang thuốc Đông y.
Đó là Tráng Thể thang.
Trong một gian phòng của Hắc Thiết sơn trang, Dương Triêu cung kính nói với một tráng hán trung niên, trong tay hắn đang cầm một thanh trường kiếm lấp lóa hàn quang.
Trung niên tráng hán này đúng là trang chủ Mạc Thiết của Hắc Thiết sơn trang.
Mạc Thiết cầm trường kiếm, cẩn thận quan sát.
Sau một lúc lâu, trước mắt hắn mới tỏa sáng, nói: "Đại khái là thứ này đã trải qua chừng 20 lần gấp rèn tôi luyện, lưỡi dao sắc bén lại không yếu ớt, cũng nắm giữ hỏa hầu vừa đúng khi tôi vào nước lạnh, phẩm chất không tầm thường. Là ai tạo ra vậy?"
Lấy ánh mắt của Mạc Thiết, chỉ liếc mắt một cái cũng nhìn ra dù thanh kiếm này ở một nơi nghiêm khắc như Hắc Thiết sơn trang, thì phẩm chất của nó cũng được coi là đủ tư cách!
Dương Triêu nói: "Là Tô Trường Không."
"Tô Trường Không? Không phải mấy tháng trước hắn mới bắt đầu chính thức học tập rèn sao?" Mạc Thiết lập tức sửng sốt.
Tình hình chung, một chú tạo sư cần mất hai ba năm, mới có thể tạo ra đao kiếm có phẩm chất đủ tư cách.
Nhưng Tô Trường Không chỉ tốn chừng bốn tháng, đã tạo ra binh khí khiến cho hắn cảm thấy phẩm chất của nó đủ tư cách rồi?
"Đúng vậy, theo ta quan sát, từ một tháng trước, phẩm chất đao kiếm do Tô Trường Không tạo ra đã gần như đủ tư cách rồi. Người này thông minh hiếu học lại có hiệu suất cực kỳ cao, là mầm tốt!" Dương Triêu gật đầu, vui lòng tán thưởng nói.
Tố chất thân thể của Tô Trường Không thật tốt, hiệu suất cao, lại bởi vì giá trị tiềm năng tăng lên, khiến cho năng lực học tập rất mạnh, mới có thể chỉ dùng ba bốn tháng thời gian đã tạo ra binh khí có phẩm chất đủ tư cách như vậy!
"Ừm... Ngược lại là một nhân tài, vậy cứ cho hắn chuyển chính thức đi, được hưởng thụ đãi ngộ của chú tạo sư chính thức." Mạc Thiết hơi hơi trầm ngâm, sau đó ngẩng đầu lên nói với Dương Triêu.
"Được! Để ta đi báo cho Tô Trường Không!" Dương Triêu nghe vậy, khóe miệng cũng lộ ra nụ cười.
Ai ai cũng yêu mến những người đã thông minh còn chịu cố gắng, huống chi là Dương Triêu, người trực tiếp dạy kỹ thuật chú tạo cho Tô Trường Không.
Tô Trường Không có thể chuyển chính thức nhanh như vậy, cũng làm cho Dương Triêu đạt được thanh danh không nhỏ, đương nhiên hắn sẽ để bụng chuyện Tô Trường Không chuyển chính thức rồi!
"Ta... Có thể thành chú tạo sư chính thức?"
Ngay khi Dương Triêu thông báo cho Tô Trường Không tin tức tốt này, Tô Trường Không lập tức cảm thấy tinh thần rung động.
"Ừm, đãi ngộ của chú tạo sư chính thức được tính toán dựa trên kết quả làm việc. Mỗi khi rèn ra binh khí, đều được trích phần trăm là một lượng bạc. Đương nhiên, binh khí đó cần phải thông qua kiểm tra đo lường, cảm thấy phẩm chất đủ tư cách mới được!" Dương Triêu nở nụ cười nói.
Hiện giờ là thời loạn thế, binh khí đao kiếm có đẳng cấp là hàng bán chạy nhất, mà Hắc Thiết sơn trang lại nổi tiếng khắp Thanh Thủy thành, binh khí từ nơi này tạo ra đều có phẩm chất đạt tới thượng giai, giá cả không hề rẻ nhưng lại là cung không đủ cầu. Cũng bởi vậy, một ít chú tạo sư có tay nghề thật tốt, đều nhận được đãi ngộ tốt tương đương.
Chú tạo sư bình thường, tạo ra một thanh binh khí đủ tư cách, có thể nhận được thù lao một lượng bạc.
"Nếu ta làm tốc độ nhanh một chút, một tháng tạo ra hai thanh binh khí là không thành vấn đề, nghĩa là hai lượng bạc!"
Trong mắt Tô Trường Không tỏa sáng, lúc trước khi hắn còn là một học đồ, một tháng chỉ nhận được hai trăm tiền đồng mà thôi. Hiện giờ, thù lao đã trực tiếp tăng lên gấp mười lần, coi như một khoản thu nhập cực kỳ cao trong đám người bình thường!
Tính đến bây giờ, Tô Trường Không đã đến Hắc Thiết sơn trang được một năm, chi tiêu tiết kiệm đến mấy cũng chỉ tích cóp được hai lượng bạc thôi.
Mà một khi có tiền, hắn có thể đi chọn mua dược liệu, điều phối Tráng Thể thang.
"Chờ ngày mai nghỉ ngơi, phải tới Thanh Thủy thành một chuyến, chọn mua mấy loại dược liệu, thử điều phối Tráng Thể thang xem sao!" Trong lòng Tô Trường Không đầy lửa nóng, hắn thầm đưa ra quyết định.
Ở Hắc Thiết sơn trang, mỗi tuần đều có một ngày nghỉ ngơi, và ngày nghỉ ngơi của hắn là ngày hôm sau.
Từ buổi sáng, Tô Trường Không đã lên đường tới Thanh Thủy thành.
Đoạn đường từ Hắc Thiết sơn trang đến Thanh Thủy thành đại khái là ba, bốn mươi dặm, nếu một mực đi bộ tới, trên đường không ngừng lại để nghỉ ngơi, qua lại cũng mấy đến mười mấy giờ.
Cũng may Tô Trường Không tu luyện Ngũ Cầm Hí, thể phách cường kiện, bước chân nhẹ nhàng lại nhanh chóng đi về phía Thanh Thủy thành.
Thanh Thủy thành là một tòa thành nhỏ xem như khá phồn hoa thuộc phạm vi Đại Phong phủ của Đại Viêm hoàng triều, bởi vậy có không ít lữ khách hoặc là thương nhân, đều sẽ đặt chân đến Thanh Thủy thành.
Tô Trường Không xuất phát từ sáng sớm, khi đến Thanh Thủy thành đã gần giữa trưa.
Sau khi hắn tiến vào Thanh Thủy thành, chuyện đầu tiên là móc ra ba tiền đồng, sung sướng thưởng thức một chén mì đao tước. Chờ đến khi hắn uống cạn sạch của nước canh trong chén mới đứng lên hỏi thăm tiệm bán thuốc trong Thanh Thủy thành, tiếp đó đi tới chọn mua dược liệu.
Cũng may, dược liệu cần đểu điều phối Tráng Thể thang vẫn có chút thông thường, tuy giá cả hơi đắt đỏ một xíu.
Tô Trường Không dùng một lượng bạc, chọn mua đủ năm loại dược liệu của Tráng Thể thang, chỉ một loáng đã tiêu hoa phân nửa số tiền tích cóp, khiến cho hắn có chút đau lòng.
"Chờ đến khi ta kiếm được tiền, sẽ không tiếp tục túng quẫn như thế." Tô Trường Không thầm nghĩ.
Tô Trường Không chọn mua xong dược liệu, lập tức ngựa không dừng vó trở về Hắc Thiết sơn trang.
Giá cả lữ quán trong Thanh Thủy thành đắt đỏ, Tô Trường Không không muốn tiêu phí khoản tiền đó, thêm nữa ban đêm cũng nguy hiểm hơn ban ngày nhiều, đương nhiên Tô Trường Không cần phải nắm chắc thời gian, trở về Hắc Thiết sơn trang trước khi trời tối.
Cũng may, trên đường cũng không gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn, tới chạng vạng, Tô Trường Không đã quay về Hắc Thiết sơn trang.
"Ngân Quả Thảo một tiền, Hồng Diệp Hoa hai tiền... Nghiền nát thành bột, ninh chừng một canh giờ."
Tô Trường Không cầm một cái cân nhỏ, dựa theo phương thuốc lượng cần dùng của các loại dược liệu, chia chúng nó theo tỷ lệ rồi, nghiền nát thành bột, tiếp đó để vào một chiếc nồi đun nước nhỏ, bắt đầu ninh.
Một canh giờ đi qua, nước thuốc trong nồi sôi trào, tản ra một luồng hơi nước chua chát mang mùi thuốc Đông y.
Tô Trường Không mở nắp nồi, nhìn một nồi đầy nước thuốc màu đen, hương vị thực gay mũi, y chang thuốc Đông y.
Đó là Tráng Thể thang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.