Chương 7: Gia Đình Trần Thị
Trần Phạm Văn Tài
30/03/2024
- Gia gia, tại sao người lại ra tay bảo vệ hắn ?! - Đào Hàm.
- Hừ, còn không phải do ngươi tính giết người ta à ?
- Nhưng hắn ta muốn giết con mà ? - Đào Hàm.
- Bốp
- Ai da. Sao người đánh con ?! - Đào Hàm.
- Tưởng ta già hoa mắt nên không biết hai huynh đệ bây muốn ức hiệp Trần Mạnh à ?!
- Gia gia, sao người lại bảo vệ hắn ? - Đào Hàm.
- Do gia gia của Trần Mạnh là huynh đệ của ta, và ta không cho phép giết người.
Đào Cương Liệt, 75 tuổi, gia gia ( ông nội) của anh em Đào Hàm. Ông là cường giả Võ sư ngũ trọng, được xem là một trong những cao thủ trong làng.
- Huynh đệ ư ? - Trần Mạnh.
- Khụ khụ. Điều này chắc gia gia cháu chưa nói cho biết. Thật ta và gia gia của con là huynh đệ kết nghĩa, cho nên không có gì là khi ta cùng hắn có mối quan hệ cực tốt vsf là một trong ba cao thủ trong làng. - Đào Cương Liệt, trưởng làng.
- Ta vốn mắt nhắm mắt mở cho qua, thế nhưng bây lại không xem ta ra gì thì phải Để ta xem về nhà có đánh đòn bây không ?!
- Đào Cương Liệt, trưởng làng.
Nói rồi trưởng làng dùng hai tay nhẹ nhàng kéo hai anh em đi, mặc dù Đào Hàm cũng khá nặng nhưng bị mang đi nhẹ nhàng như thế khiến cho tôi có chút kinh ngạc.
- Phù...
Tiếp theo tôi trở về nhà, theo ký ức của nguyên chủ thì tôi có hai vị tỷ ca vô cùng thân thiết, đã vậy còn có muội muội và đệ đệ cũng vô cùng tốt.
Gia đình sống tại một căn nhà lá tương đối rộng, đằng sau còn có ruộng đồng và trước sân có nuôi bò, gà, vịt.
Wow. Cuối cùng ca ca đã về rồi.
- Ừ, ca ca về rồi. - Trần Mạnh.
Nhìn thấy con bé, trong lòng của hắn tỏ vẻ vô cùng nhớ nhung đứa em gái của mình. Mặc dù đã có chồng lấy con nhưng vẫn luôn giữ liên lạc, và luôn yêu thương vô bờ bến, giúp đỡ anh trai mình.
Haizz.
- Sao ca ca lại thở dài vậy ?
- Không... không có gì đâu. - Trần Mạnh.
- Hừm. Ca ca thật là lạ.
Trần Như Ngọc, 14 tuổi, là em gái của Trần Mạnh. Tuy cảnh giới là Luyện thể cảnh nhị trùng nhưng về mặt chiến đấu không kén gì ca ca của mình.
- Là ca ca về kìa.
Trần Hùng, 12 tuổi, là con út trong nhà. Cậu nhóc có tình yêu thương vô cùng đối với nguyên chủ Trần Mạnh. Cảnh giới mới chỉ là Luyện thể cảnh nhất trùng.
- Về rồi sao ? Mau vào nhà ăn cơm đi con.
Ngô Á Vy, 44 tuổi, là mẫu thân của anh chị em Trần Mạnh. Cảnh giới tuy là Võ sư nhất trọng nhưng là một đạo phù sư nhất phẩm.
- Về trễ thế ? Con đi la cà đâu đó à ?
Trần Việt, 44 tuổi, là phụ thân của anh chị em Trần Việt. Ông có cảnh giới là Võ sư tam trọng nhưng lại là một người cha luôn yêu thương và ủng hộ quyết định của con cái mình.
- Vâng. Con vào ngay đây. - Trần Mạnh.
Mới vào trong nhà, bụng của Trần Mạnh kêu òng ọc. Người nhà thấy thế lấy làm trêu chọc, khiến cho cậu cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Trong khi cậu đang ăn cơm, thì có một cái đũa gắp thịt qua. Đó là một người tỷ tỷ luôn yêu thương đệ đệ mình, luôn dành cho cậu miếng thịt ngon nhất.
- Không công bằng, em cũng muốn thịt. - Trần Hùng.
Rồi, rồi.
Tỷ tỷ nhanh chóng gắp thịt cho Trần Hùng, với nụ cười tươi ở trên môi.
- Em cảm ơn tỷ tỷ. - Trần Hùng.
Cậu nhóc sau đó cố gắng ăn lấy, vẻ mặt của cậu nhóc vô cùng vui vẻ. Một khung cảnh ấm cúng như vầy khiến cho bản thân Trần Mạnh cảm thấy hoài niệm.
- Sao thế? Đệ tính không ăn à ?
Trần Dũng, 21 tuổi, là ca ca ruột và con trưởng trong nhà. Đã đạt tới cảnh giới Võ sinh nhất trọng vào 1 tháng trước, và anh còn là một người nấu ăn giỏi trong làng.
- Không ăn là tỷ tỷ giận đó.
Trần Mỹ Diệp, 18 tuổi, là tỷ tỷ ruột của Trần Mạnh. Được mệnh là một trong tam đại mỹ nhân trong làng, nên có nhiều người theo đuổi. Cô có cảnh giới là võ đồ bát trọng, và là cao thủ sử dụng kiếm.
- Vâng, tỷ tỷ gắp sao tiểu đệ này không dám ăn cho được chứ ? - Trần Mạnh.
- Thằng bé này, từ đâu mà học ra mấy câu nịnh bợ này thế ? - Trần Dũng.
- Đâu có, em khen thật lòng mà. - Trần Mạnh.
- Thật không ? - Trần Mỹ Diệp.
- Tất nhiên rồi. - Trần Mạnh đáp.
- Thôi được, tỷ tỷ tin đệ. - Trần Mỹ Diệp.
Bữa ăn sau đó thuận lợi kết thúc, Trần Mạnh giúp gia đình rửa bát nhưng lại khiến cho họ bất ngờ.
- Không ngờ đệ lại biết rửa chén đấy. - Trần Mỹ Diệp.
- Đệ rửa chén thì lạ lắm sao ? - Trần Mạnh.
- Lạ sao không lạ, mấy lần trước em rửa toàn bể bát không. - Trần Mỹ Diệp.
Câu nói này của tỷ tỷ khiến cho Trần Mạnh ngạc nhiên, khi xem lại ký ức thì hóa ra nguyên chủ không biết rửa chén, mỗi lần rửa chén lại chính là bể không sót cái nào.
- Thôi được rồi, để ca ca giúp cho. Chứ để làm tiếp lại bị nói đấy. - Trần Dũng.
Nghe ca ca nói vậy, Trần Mạnh không rửa nữa mà trực tiếp đi gặp gia gia. Ông lúc này đang cày ruộng thì thấy cháu mình ở đây nên có chút ngạc nhiên.
- Sao thế ? Có chuyện gì à ?!
Trần Vũ Dương, 78 tuổi, là ông nội của Trần Mạnh. Ông là một luyện đan sư tam phẩm và là một cường giả Võ sư cảnh lục trọng. Do đó, ông được xem là một trong 3 cường giả trong làng.
- Hừ, còn không phải do ngươi tính giết người ta à ?
- Nhưng hắn ta muốn giết con mà ? - Đào Hàm.
- Bốp
- Ai da. Sao người đánh con ?! - Đào Hàm.
- Tưởng ta già hoa mắt nên không biết hai huynh đệ bây muốn ức hiệp Trần Mạnh à ?!
- Gia gia, sao người lại bảo vệ hắn ? - Đào Hàm.
- Do gia gia của Trần Mạnh là huynh đệ của ta, và ta không cho phép giết người.
Đào Cương Liệt, 75 tuổi, gia gia ( ông nội) của anh em Đào Hàm. Ông là cường giả Võ sư ngũ trọng, được xem là một trong những cao thủ trong làng.
- Huynh đệ ư ? - Trần Mạnh.
- Khụ khụ. Điều này chắc gia gia cháu chưa nói cho biết. Thật ta và gia gia của con là huynh đệ kết nghĩa, cho nên không có gì là khi ta cùng hắn có mối quan hệ cực tốt vsf là một trong ba cao thủ trong làng. - Đào Cương Liệt, trưởng làng.
- Ta vốn mắt nhắm mắt mở cho qua, thế nhưng bây lại không xem ta ra gì thì phải Để ta xem về nhà có đánh đòn bây không ?!
- Đào Cương Liệt, trưởng làng.
Nói rồi trưởng làng dùng hai tay nhẹ nhàng kéo hai anh em đi, mặc dù Đào Hàm cũng khá nặng nhưng bị mang đi nhẹ nhàng như thế khiến cho tôi có chút kinh ngạc.
- Phù...
Tiếp theo tôi trở về nhà, theo ký ức của nguyên chủ thì tôi có hai vị tỷ ca vô cùng thân thiết, đã vậy còn có muội muội và đệ đệ cũng vô cùng tốt.
Gia đình sống tại một căn nhà lá tương đối rộng, đằng sau còn có ruộng đồng và trước sân có nuôi bò, gà, vịt.
Wow. Cuối cùng ca ca đã về rồi.
- Ừ, ca ca về rồi. - Trần Mạnh.
Nhìn thấy con bé, trong lòng của hắn tỏ vẻ vô cùng nhớ nhung đứa em gái của mình. Mặc dù đã có chồng lấy con nhưng vẫn luôn giữ liên lạc, và luôn yêu thương vô bờ bến, giúp đỡ anh trai mình.
Haizz.
- Sao ca ca lại thở dài vậy ?
- Không... không có gì đâu. - Trần Mạnh.
- Hừm. Ca ca thật là lạ.
Trần Như Ngọc, 14 tuổi, là em gái của Trần Mạnh. Tuy cảnh giới là Luyện thể cảnh nhị trùng nhưng về mặt chiến đấu không kén gì ca ca của mình.
- Là ca ca về kìa.
Trần Hùng, 12 tuổi, là con út trong nhà. Cậu nhóc có tình yêu thương vô cùng đối với nguyên chủ Trần Mạnh. Cảnh giới mới chỉ là Luyện thể cảnh nhất trùng.
- Về rồi sao ? Mau vào nhà ăn cơm đi con.
Ngô Á Vy, 44 tuổi, là mẫu thân của anh chị em Trần Mạnh. Cảnh giới tuy là Võ sư nhất trọng nhưng là một đạo phù sư nhất phẩm.
- Về trễ thế ? Con đi la cà đâu đó à ?
Trần Việt, 44 tuổi, là phụ thân của anh chị em Trần Việt. Ông có cảnh giới là Võ sư tam trọng nhưng lại là một người cha luôn yêu thương và ủng hộ quyết định của con cái mình.
- Vâng. Con vào ngay đây. - Trần Mạnh.
Mới vào trong nhà, bụng của Trần Mạnh kêu òng ọc. Người nhà thấy thế lấy làm trêu chọc, khiến cho cậu cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Trong khi cậu đang ăn cơm, thì có một cái đũa gắp thịt qua. Đó là một người tỷ tỷ luôn yêu thương đệ đệ mình, luôn dành cho cậu miếng thịt ngon nhất.
- Không công bằng, em cũng muốn thịt. - Trần Hùng.
Rồi, rồi.
Tỷ tỷ nhanh chóng gắp thịt cho Trần Hùng, với nụ cười tươi ở trên môi.
- Em cảm ơn tỷ tỷ. - Trần Hùng.
Cậu nhóc sau đó cố gắng ăn lấy, vẻ mặt của cậu nhóc vô cùng vui vẻ. Một khung cảnh ấm cúng như vầy khiến cho bản thân Trần Mạnh cảm thấy hoài niệm.
- Sao thế? Đệ tính không ăn à ?
Trần Dũng, 21 tuổi, là ca ca ruột và con trưởng trong nhà. Đã đạt tới cảnh giới Võ sinh nhất trọng vào 1 tháng trước, và anh còn là một người nấu ăn giỏi trong làng.
- Không ăn là tỷ tỷ giận đó.
Trần Mỹ Diệp, 18 tuổi, là tỷ tỷ ruột của Trần Mạnh. Được mệnh là một trong tam đại mỹ nhân trong làng, nên có nhiều người theo đuổi. Cô có cảnh giới là võ đồ bát trọng, và là cao thủ sử dụng kiếm.
- Vâng, tỷ tỷ gắp sao tiểu đệ này không dám ăn cho được chứ ? - Trần Mạnh.
- Thằng bé này, từ đâu mà học ra mấy câu nịnh bợ này thế ? - Trần Dũng.
- Đâu có, em khen thật lòng mà. - Trần Mạnh.
- Thật không ? - Trần Mỹ Diệp.
- Tất nhiên rồi. - Trần Mạnh đáp.
- Thôi được, tỷ tỷ tin đệ. - Trần Mỹ Diệp.
Bữa ăn sau đó thuận lợi kết thúc, Trần Mạnh giúp gia đình rửa bát nhưng lại khiến cho họ bất ngờ.
- Không ngờ đệ lại biết rửa chén đấy. - Trần Mỹ Diệp.
- Đệ rửa chén thì lạ lắm sao ? - Trần Mạnh.
- Lạ sao không lạ, mấy lần trước em rửa toàn bể bát không. - Trần Mỹ Diệp.
Câu nói này của tỷ tỷ khiến cho Trần Mạnh ngạc nhiên, khi xem lại ký ức thì hóa ra nguyên chủ không biết rửa chén, mỗi lần rửa chén lại chính là bể không sót cái nào.
- Thôi được rồi, để ca ca giúp cho. Chứ để làm tiếp lại bị nói đấy. - Trần Dũng.
Nghe ca ca nói vậy, Trần Mạnh không rửa nữa mà trực tiếp đi gặp gia gia. Ông lúc này đang cày ruộng thì thấy cháu mình ở đây nên có chút ngạc nhiên.
- Sao thế ? Có chuyện gì à ?!
Trần Vũ Dương, 78 tuổi, là ông nội của Trần Mạnh. Ông là một luyện đan sư tam phẩm và là một cường giả Võ sư cảnh lục trọng. Do đó, ông được xem là một trong 3 cường giả trong làng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.