Võ Đế Vô Cực (Võ Đạo Chi Lộ)

Chương 176: Đạo Cổ Thất Thế, Máu Của Kẻ Bị Nguyền Rủa

Lục Thế Điển

07/04/2024

Hắc nói xong cũng là lúc đám hắc khí được hắn toả ra cũng đã bị hắn hấp thụ lại. Một bộ giáp đen tuyền hiện ra, với hoạ tiết đầu lâu và rất nhiều hoạ tiết khác. Hắc sờ qua bộ giáp rồi nói:

- Nó là Hỗn Loạn Chiến Giáp! Và như cái tên của nó, ta và nó sẽ đem thế giới này đến hỗn loạn!

Thông Tuệ đột nhiên nhận được thông báo tin nhắn, trưởng lão trong thánh địa đã gấp rút xin chỉ thị tác chiến với loại sinh vật lạ. Thông Tuệ quay sang nói thầm với Chí Dũng và Nhẫn Dạ:

- Hai vị tiền bối! Hư Không Giới gặp rất nhiều sinh vật lạ tấn công, cần chỉ thị tác chiến ạ.

Chí Dũng gật đầu rồi ra hiệu Nhẫn Dạ trở lại trận chiến, sau đó hắn gọi Cơ Minh ra rồi nói:

- Ngươi nhìn trước tương lai hộ ta xem là Hư Không Giới qua khỏi nạn này được không?

Cơ Minh đen mặt gào lên:

- Sao ngài không bảo ta hồi sinh Vô Cực huynh đi!

Chí Dũng biết Cơ Minh hiều lầm liền cho hắn xem tình hình Hư Không Giới hiện tại. Hắn xem xong liền ngồi xuống, cắn ngón tay hắn lấy máu bôi lên trán rồi lúc sau hắn nói:

- Cánh Phải, Cửa Đông, Cửa Nam. Đó là tất cả những gì ta có thể nói.

Chí Dũng nghe xong cũng liền vạch ra kế hoạch, một hồi sau hắn đã gửi đi tin nhắn. Vừa gửi xong thì một tia sáng bắn roẹt qua, nhìn theo hướng đó Chí Dũng thấy Hắc đã dùng bộ giáp kì lạ nào đó mà tấn công Đạo Cổ. Hắn liền tức giận vác 10 quả The Zero ra mà hét lên rất lớn:

- Đạo Cổ tiền bối lùi ra xa chút!

Tần Lãnh sau khi biết uy lực cũng nhanh chóng tốc biến về sau, Đạo Cổ thấy vậy liền hô lên:

- Xích Quang Minh!

Hàng ngàn sợi xích lao ra quấn lấy người tên Hắc, Đạo Cổ có mặt ở phía sau cũng là lúc 10 quả The Zero của Chí Dũng bay đến nơi. Hắc thấy vậy tức giận gào lên:

- Tên khốn nhà ngươi dùng ám khí…

Liên tục mười vụ nổ xảy ra, trực tiếp đưa một nửa cái trung cấp thế giới này đi về với cát bụi. Đạo Cổ cũng há hốc mồm, ngạc nhiên với uy lực như vậy của mấy cục bé như cục đá. Hắn hỏi:

- Cục đá đó mạnh như vậy thì sao lại là ám khí chứ?



Chí Dũng liền chẹp miệng lắc đầu rồi nói:

- Đấy là bom chứ không phải cục đá, nó là vũ khí hủy diệt chứ không phải ám khí.

Một tia sáng lại roẹt qua, Đạo Cổ lập tức lao ra đỡ cho mọi người, Hắc tức giận gào lên:

- Tên khốn! Nhãi nhép như ngươi mà dám làm ta bị thương?

Đòn vừa rồi khiến Hắc trực tiếp bỏ lại một chân để chạy trốn, Đạo Cổ tuy đã kịp đỡ cho mọi ngươi nhưng cũng rất gấp gáp nên đã bị tia sáng quét qua bả vai. Khiến hắn rất đau đớn, ở dưới âm phủ thiếu niên kia cũng nghe thấy tiếng nổ rất lớn. Hắn lại ôm đầu gào lên:

- Ta là ai chứ? Ta muốn gạch tên cho ai vậy? Sao ta không thể nhớ được gì hết?

Hắn liên tục đấp xuống đất khiến Nhất Điện bị san bằng, từ trần nhà một giọt máu rời xuống trán của thiếu niên ấy. Hắn biết mình cần gạch tên cho ngươi nào đó tên Dương Vô Cực rồi phải đi đến tìm Mạnh Bà. Hắn liền vui vẻ trở lại mà gạch tên của kẻ kia rồi chạy đi tìm Mạnh Bà. Giọt máu kia cũng đã khiến thiếu niên ấy mạnh lên rất nhiều, một đường hắn đi hắn cũng phá sạch mấy cái Điện nữa. Ở gần cầu Nại Hà, Diêm Vương sau khi nghe quỷ sai báo cáo liền tức giận gào lên:

- Tên đó là ai được chứ? Mà tên Nam Tào với tên Bắc Đẩu chết tiệt kia nữa! Sổ sinh không đưa mà chỉ đưa sổ tử, muốn Thập Điện Diêm La ta tức chết đấy à?

Mạnh Bà từ từ đi ra đầu cầu rồi nói:

- Người có cần phải tức giận như vậy không Diêm Vương?

Diêm Vương liền thở dài đáp:

- Hắn thật sự là quỷ đấy!

Mạnh Bà khó hiểu hỏi:

- Vậy ta với ngài là gì?

Diêm Vương liền cứng họng, một hồi lão lại nói:

- Ý ta là hắn không phải con người ấy, chả tên con người nào làm được như vậy cả.

Mạnh Bà lại khó hiểu hỏi:

- Nhưng hắn chết rồi thì giờ hắn là hồn ma hoặc là vong linh chứ đâu phải người?

Diêm Vương liền gào lên:



- Nàng có thể bớt đùa được không vậy? Hắn, một mình hắn thôi đã phá nát năm trong mười cái điện của Thập Điện Diêm La rồi đấy.

Mạnh Bà cũng ngạc nhiên đáp:

- Mạnh như vậy sao?

Diêm Vương gật đầu lia lịa, Mạnh Bà lại chẳng mảy may đáp:

- Mà thôi kệ đi, hắn đến đây rồi cũng chẳng đánh nhau nổi. Giờ thì hắn chắc vẫn còn sức đánh tiếp đấy!

Câu Mạnh Bà vừa nói cũng là lúc Hắc lên tiếng như vậy:

- Giờ thì chắc ngươi vẫn còn sức đánh ta tiếp nhỉ Đạo Cổ?

Đạo Cổ ôm vết thương mà gào lên:

- Ngươi đừng tưởng như thế là đã hết! Cổ Y!

Đạo Cổ hét lên tên của Cổ Y, Hắc phì cười rồi gào lên một cách điên cuồng:

- Hahahaha! Đường đường là một trong Tam Đại Chí Tôn cũng có ngày bị điên à?

Thời gian liền được ngưng lại, nhưng Đạo Cổ vẫn đứng dậy được mà nói:

- Cảm ơn cậu Cổ Y, giờ thì nghỉ ngơi chút đi, để ta lo phần còn lại!

Đạo Cổ liền lao tới vung Quang Minh Chi Phủ về phía Hắc, khi lưỡi rìu gần chạm đến cổ Hắc thì hắn liền tóm lấy được cây rìu mà cười phá lên rồi nói:

- Lần này thì ngươi chết chắc!

Sau đó hắn tung một cú đấm thẳng vào bụng Đạo Cổ khiến Đạo Cổ bay đi và đập mạnh xuống đất. Hắc vẫn bay trên trời ngạo nghễ nói:

- Dừng thời gian với ta thì cũng phải có thực lực chứ? Hahahaha!

Đòn vừa rồi của Hắc trực tiếp khiến Đạo Cổ bii trọng thương, tình thế càng ngày càng tệ hơn khi chiến lực mạnh nhất cũng gục xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đế Vô Cực (Võ Đạo Chi Lộ)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook