Chương 138: Ma Thần Phục Sinh
Lục Thế Điển
18/10/2023
Tên ma thần kia cười lớn rồi nói:
- Ta đã trở lại! Thế giới này sẽ biết Dương Vô Cực ta đã trở lại! Hahahahaha!
Ba người Cổ, Thiên Tôn và Lăng Lịch cũng rất bất ngờ, không nhịn được họ cùng đồng thanh thốt lên:
- Ngươi tên Vô Cực ư?
Dương Tử tuy biết bản thân mình có một bản thể theo ma đạo nên cũng không quá bất ngờ mà nói:
- Vậy ra ngươi là kẻ đó à?
Tên kia liền đáp:
- Nếu ngươi nghĩ vậy thì cứ cho là vậy đi! Còn giờ thì chết đi!
Ngay sau câu nó ấy một chưởng lực vô cùng lớn đánh đến phía Dương Tử. Chỉ thấy thân thể hắn bị chia làm hai, tên Ma Thần liền cười lên rồi nói:
- Hahahaha! Vạn Đạo Chi Tâm cũng chỉ có vậy thôi, Hỗn Độn Thần Thể cũng chỉ đến thế!
Không nghĩ trận chiến lại nghiêng hắn về một bên như vậy, khiến ba người kia vô cùng sửng sốt. Nhưng đột nhiên giọng nói của Dương Tử lại cất lên:
- Ta nói đấy, ngươi bớt tự kiêu đi được không?
Chỉ thấy thân hình bị chia đôi kia từ từ tan biến, còn Dương Tử thì lại từ từ hiện ra. Hắn thở dài mà nói:
- Vạn Đạo Chi Tâm này cũng có chút khó dùng đấy, nhưng với tâm đắc của ta trong việc sử dụng nó bây giờ đủ để giết ngươi rồi!
Sau đó Dương Tử lập tức thuấn di đến sau lưng tên Ma Thần, rút Tru Đế ra chém một đòn với sự cộng hưởng của kiếm đạo. Khiến nhát chém ấy uy lực hơn rất nhiều, tên ma thần phải dùng hai tay mới đỡ lại được. Hắn lại cười phá lên mà nói:
- Hahahahaha! Cũng chỉ có....
Chưa nói hết câu Dương Tử đã ném Sát Thần đến ghim thẳng vào ngực hắn. Dương Tử thở dài mà nói:
- Hắn nói đúng, ngươi không lúc nào là không im miệng được!
Sau đó Dương Tử hô lên:
- Sát Thần Thương! Vực Địa! Vạn Thương Khu!
Lập tức tên Ma Thần bị kéo vào Vực Địa của Sát Thần Thương, Dương Tử quay lại nói với Cổ:
- Mấy vị nên về sắp xếp lại Hư Không Giới đi, ta sẽ sử lý hắn, cũng nhờ mấy vị báo bình an giúp tới mấy vị nương tử của ta.
Sau đó hắn cũng tiến vào Vực Địa của Sát Thần Thương, vừa tiền vào hắn đã bị tên Ma Thần lao tới đấm liên tục vào người. Nhưng Dương Tử thật sự lại đang đứng đằng sau, hắn nói:
- Này! Nhìn có kĩ vào chứ.
Cầm Tru Đế lao đến Dương Tử lập tức dùng Kỳ đạo khiến tên Ma Thần bị cầm cố. Ngay sau đó hắn hô lên:
- Vô Cực Kiếm Pháp! Phạt!
Không gian lại bị chém vỡ, tên Ma Thần lại chẳng hề hấn gì, hắn gào lên:
- Ngươi cũng yếu quá rồi đấy!
Lập tức hắn biến mất trong chớp mắt, một đấm lao thằng đến Dương Tử từ sau lưng. Khiến hắn bị đánh bật đi khá xa, ngay sau đó tên kia cũng rút ra một thanh kiếm giống Tru Đế đến chín phần. Hắn nói:
- Cái thứ này trước đây cũng gọi là Tru Đế đấy, nhưng giờ nó cũng chẳng càn tên nữa! Vô Cực Kiếm Pháp! Diệt!
Một thanh kiếm khổng lồ từ trên trời lao xuống, Dương Tử lập tức hô lên:
- Vạn Thương Khu! Trấn!
Lập tức có vô vàn cây thương bay ra, chúng lao tới đâm thẳng vào thanh kiếm khổng lồ kia và người tên Ma Thần. Sau đó một cây thương khổng lồ hiện ra, sau đó nhưng sợi xích từ từ buộc chặt thanh kiếm và tên Ma Thần. Dương Tử không dừng lại, hắn lập tức bố chí Tuyệt Ô Toả Long Trận. Lại thêm một tầng không chế đối với tên Ma Thần, sau đó Dương Tử mới nói:
- Ngươi cũng cứ từ từ mà thưởng thức, ta còn nhiều thứ lắm!
Ngay sau đó hắn lại gào lên:
- Vô Cực Thương Kĩ! Tru Thiên!
Cầm Sát Thần Thương dưới sự gia trì của Vực Địa là khiến nó bây giờ mạnh vô cùng. Càng là đòn đánh ấy lại được tăng thêm uy lực, khiến nó bây giờ là một sát chiêu mạnh khủng khiếp. Một thương lao thẳng đến người tên Ma Thần, khói bụi mù mịt khiến cả vài dặm trong Vực Địa chẳng thể nhìn rõ. Ở ngoài Hư Không Giới, sau khi Cổ và Thiên Tôn cùng với Lăng Lịch bay về Hỗn Độn Thần Tông. Họ cũng kể lại cho mọi người nghe mọi việc xảy ra, rồi Cổ đứng lên nói với Bắc Phi:
- Bắc Phi cô nương không cần quá lo, sức mạnh của Vô Cực huynh bây giờ đã ở một cột mốc mới rồi. Huynh ấy bây giờ rất mạnh, dù có không giết được tên kia nhưng cũng đủ sức thoát thân.
Bắc Phi cũng gật đầu mà đáp:
- Ta biết, nhưng vẫn có chút bất an trong lòng thôi.
Linh Nhi cùng với Hình Ân liền chạy vào kéo cô nàng đi, để lại mấy vị Võ Đế ở đó. Nhẫn Dạ thở dài lên tiếng đầu tiên:
- Ta biết các vị đang nghĩ gì, nhưng cũng đừng quá tự ti về sức mạnh của bản thân. Thời nào cũng có thiên tài mà thôi nên mọi người cũng không cần thấy mình yếu đuối.
Chí Dũng liền gào lên:
- Lão già! Hắn là yêu nghiệt chứ thiên tài cái quỷ gì, họ cũng là thiên tài mới lên được Võ Đế cảnh đấy chứ!
Sau đó họ lại cãi nhau, Hoàng Tuyền cũng lên tiếng giải quyết rồi nói:
- Có thể các vị đã nghe hoặc chưa nghe, nhưng tương truyền ở mấy vạn vạn nắm trước. Vạn Cổ Đệ Nhất Đế đã từng phá vực ra ngoài, tiến đến nhiều thế giới cao hơn. Sau chuyện này chắc chúng ta cũng đưa Hỗn Độn Thánh Địa đi đến nơi mới thôi.
Mọi người đều đồng ý với nó, họ đồng ý còn chủ nhân của nó thì chưa chắc. Vì đang bị ăn hành đáp trả liên tục đến từ Ma Thần, sau lớp khói bụi ấy Ma Thần cũng chỉ bị chảy ít máu rồi lại lao vào đánh nhau với Dương Tử.
- Ta đã trở lại! Thế giới này sẽ biết Dương Vô Cực ta đã trở lại! Hahahahaha!
Ba người Cổ, Thiên Tôn và Lăng Lịch cũng rất bất ngờ, không nhịn được họ cùng đồng thanh thốt lên:
- Ngươi tên Vô Cực ư?
Dương Tử tuy biết bản thân mình có một bản thể theo ma đạo nên cũng không quá bất ngờ mà nói:
- Vậy ra ngươi là kẻ đó à?
Tên kia liền đáp:
- Nếu ngươi nghĩ vậy thì cứ cho là vậy đi! Còn giờ thì chết đi!
Ngay sau câu nó ấy một chưởng lực vô cùng lớn đánh đến phía Dương Tử. Chỉ thấy thân thể hắn bị chia làm hai, tên Ma Thần liền cười lên rồi nói:
- Hahahaha! Vạn Đạo Chi Tâm cũng chỉ có vậy thôi, Hỗn Độn Thần Thể cũng chỉ đến thế!
Không nghĩ trận chiến lại nghiêng hắn về một bên như vậy, khiến ba người kia vô cùng sửng sốt. Nhưng đột nhiên giọng nói của Dương Tử lại cất lên:
- Ta nói đấy, ngươi bớt tự kiêu đi được không?
Chỉ thấy thân hình bị chia đôi kia từ từ tan biến, còn Dương Tử thì lại từ từ hiện ra. Hắn thở dài mà nói:
- Vạn Đạo Chi Tâm này cũng có chút khó dùng đấy, nhưng với tâm đắc của ta trong việc sử dụng nó bây giờ đủ để giết ngươi rồi!
Sau đó Dương Tử lập tức thuấn di đến sau lưng tên Ma Thần, rút Tru Đế ra chém một đòn với sự cộng hưởng của kiếm đạo. Khiến nhát chém ấy uy lực hơn rất nhiều, tên ma thần phải dùng hai tay mới đỡ lại được. Hắn lại cười phá lên mà nói:
- Hahahahaha! Cũng chỉ có....
Chưa nói hết câu Dương Tử đã ném Sát Thần đến ghim thẳng vào ngực hắn. Dương Tử thở dài mà nói:
- Hắn nói đúng, ngươi không lúc nào là không im miệng được!
Sau đó Dương Tử hô lên:
- Sát Thần Thương! Vực Địa! Vạn Thương Khu!
Lập tức tên Ma Thần bị kéo vào Vực Địa của Sát Thần Thương, Dương Tử quay lại nói với Cổ:
- Mấy vị nên về sắp xếp lại Hư Không Giới đi, ta sẽ sử lý hắn, cũng nhờ mấy vị báo bình an giúp tới mấy vị nương tử của ta.
Sau đó hắn cũng tiến vào Vực Địa của Sát Thần Thương, vừa tiền vào hắn đã bị tên Ma Thần lao tới đấm liên tục vào người. Nhưng Dương Tử thật sự lại đang đứng đằng sau, hắn nói:
- Này! Nhìn có kĩ vào chứ.
Cầm Tru Đế lao đến Dương Tử lập tức dùng Kỳ đạo khiến tên Ma Thần bị cầm cố. Ngay sau đó hắn hô lên:
- Vô Cực Kiếm Pháp! Phạt!
Không gian lại bị chém vỡ, tên Ma Thần lại chẳng hề hấn gì, hắn gào lên:
- Ngươi cũng yếu quá rồi đấy!
Lập tức hắn biến mất trong chớp mắt, một đấm lao thằng đến Dương Tử từ sau lưng. Khiến hắn bị đánh bật đi khá xa, ngay sau đó tên kia cũng rút ra một thanh kiếm giống Tru Đế đến chín phần. Hắn nói:
- Cái thứ này trước đây cũng gọi là Tru Đế đấy, nhưng giờ nó cũng chẳng càn tên nữa! Vô Cực Kiếm Pháp! Diệt!
Một thanh kiếm khổng lồ từ trên trời lao xuống, Dương Tử lập tức hô lên:
- Vạn Thương Khu! Trấn!
Lập tức có vô vàn cây thương bay ra, chúng lao tới đâm thẳng vào thanh kiếm khổng lồ kia và người tên Ma Thần. Sau đó một cây thương khổng lồ hiện ra, sau đó nhưng sợi xích từ từ buộc chặt thanh kiếm và tên Ma Thần. Dương Tử không dừng lại, hắn lập tức bố chí Tuyệt Ô Toả Long Trận. Lại thêm một tầng không chế đối với tên Ma Thần, sau đó Dương Tử mới nói:
- Ngươi cũng cứ từ từ mà thưởng thức, ta còn nhiều thứ lắm!
Ngay sau đó hắn lại gào lên:
- Vô Cực Thương Kĩ! Tru Thiên!
Cầm Sát Thần Thương dưới sự gia trì của Vực Địa là khiến nó bây giờ mạnh vô cùng. Càng là đòn đánh ấy lại được tăng thêm uy lực, khiến nó bây giờ là một sát chiêu mạnh khủng khiếp. Một thương lao thẳng đến người tên Ma Thần, khói bụi mù mịt khiến cả vài dặm trong Vực Địa chẳng thể nhìn rõ. Ở ngoài Hư Không Giới, sau khi Cổ và Thiên Tôn cùng với Lăng Lịch bay về Hỗn Độn Thần Tông. Họ cũng kể lại cho mọi người nghe mọi việc xảy ra, rồi Cổ đứng lên nói với Bắc Phi:
- Bắc Phi cô nương không cần quá lo, sức mạnh của Vô Cực huynh bây giờ đã ở một cột mốc mới rồi. Huynh ấy bây giờ rất mạnh, dù có không giết được tên kia nhưng cũng đủ sức thoát thân.
Bắc Phi cũng gật đầu mà đáp:
- Ta biết, nhưng vẫn có chút bất an trong lòng thôi.
Linh Nhi cùng với Hình Ân liền chạy vào kéo cô nàng đi, để lại mấy vị Võ Đế ở đó. Nhẫn Dạ thở dài lên tiếng đầu tiên:
- Ta biết các vị đang nghĩ gì, nhưng cũng đừng quá tự ti về sức mạnh của bản thân. Thời nào cũng có thiên tài mà thôi nên mọi người cũng không cần thấy mình yếu đuối.
Chí Dũng liền gào lên:
- Lão già! Hắn là yêu nghiệt chứ thiên tài cái quỷ gì, họ cũng là thiên tài mới lên được Võ Đế cảnh đấy chứ!
Sau đó họ lại cãi nhau, Hoàng Tuyền cũng lên tiếng giải quyết rồi nói:
- Có thể các vị đã nghe hoặc chưa nghe, nhưng tương truyền ở mấy vạn vạn nắm trước. Vạn Cổ Đệ Nhất Đế đã từng phá vực ra ngoài, tiến đến nhiều thế giới cao hơn. Sau chuyện này chắc chúng ta cũng đưa Hỗn Độn Thánh Địa đi đến nơi mới thôi.
Mọi người đều đồng ý với nó, họ đồng ý còn chủ nhân của nó thì chưa chắc. Vì đang bị ăn hành đáp trả liên tục đến từ Ma Thần, sau lớp khói bụi ấy Ma Thần cũng chỉ bị chảy ít máu rồi lại lao vào đánh nhau với Dương Tử.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.