Chương 7
Điểm Tâm
12/02/2016
Mùi hương quen thuộc xông vòa mũi, cô buộc chặt thân mình rồi đột nhiên buông lỏng.
“Lần sau không cần lén lút như vậy !” Cô tức giận kêu, bỏ bàn tay to trên vai ra.“Còn nữa, cảnh cáo anh bao nhiêu lần? Không được gọi ta là tiểu béo!”
Trong bóng đêm truyền đến tiếng Lăng Vân cười khẽ.
“Anh không có chuyện gì sao đem tắt đèn?” Oa Oa tức giận hỏi.
“Ta ở kiểm tra bóng đèn.” Ngọn đèn sáng lên, bên trong một mảnh sáng nhẹ. Lăng Vân liền đứng ở bên cạnh cô, cầm trong tay điều khiển từ xa, kiên nhẫn kiểm tra hiệu quả của ngọn đèn.
Hắn là loại người cận lực cản thận, luôn luôn tự thể nghiệm, đối đối với từng chi tiết đều phải hoàn mĩ, không bỏ qua bất cứ phần gì.
“Nhân viên khác đâu?” Cô nhìn chung quanh, phát hiện hội trường thực im ắng, không có thanh âm gì. Cảnh mọi người bận rôn gia tăng tốc độ, lúc này tất cả đều không thấy.
“Tôi để bọn họ tăng ca sớm, trở về chuẩn bị nâng cao tinh thần, mới có thể ứng phó với triển lam đặc biệt ngày mai.” Lăng Vân đơn giản nói, đi đến trước một tủ quần áo, xác định hiệu ứng của mỗi ngọn đèn tỏa ra, đều có thể tô nét thêm những dụng cụ trong phòng.
Oa Oa cũng xoay người đi đến góc, lôi trong túi ra một chiếc máy tính xach tay, lướt nhẹ nhàng trên máy tính, xác nhận hệ thống bảo toàn vận hành bình thường.
Trong thời gian này, cô dựa vào bộ giám thị hệ thống, đã phát hiện ra vài kẻ xâm nhập, bọn họ tiếp cân hội trường ới tư cách là giúp việc vặt, nhưng bọ họ đọng tác không dủ nhanh, còn chưa đạt được thành quả đã bị Oa Oa bắt được, kinh hãi bị cô lập và thẩm vấn.
Tuy rằng nói “Thu hoạch” được không ít, nhưng mà manh mỗi vẫn thiếu một cách đáng thương, những người này nói là đều cùng đến từ Đài Loan, đều do người khác trả tiền thuê thay người làm việc, không hề biết than phận thực sự của chủ nhân la ai.
Thực chất mọi tình huống này đều phát sinh do một công ty tên “Sa ha”, công ty này có nguy cơ bùng nổ suy sụp nguồn tài chính.
Công ty kia có cùng một hình thức kinh doanh , một loại sản phảm kinh doanh, cùng một đối tượng khách hàng giống với “Phúc nhĩ ma sa”. (ối marketing, I hate you)
Có sự kiện quan trọng, lần này cũng tích cực tham dự đặc triển cạnh tranh. Nghe nói, lỗ hổng tài chính của “Sa ha”vốn đã sẵn tồn tại, vốn định nhờ đặc triển lần này mà xoay mình thây đổi vận mệnh, cũng không nghĩ sẽ phải thất bại dưới tay “Phúc ngươi ma sa”.
“Sa ha” bùng nổ nguy cơ về tài chính, ở trên thị trường nổi sóng to gió lớn, giám đó trốn mất không thấy bong dáng, không ít vấn đề nổi lên, còn có người nói phương thức kinh doanh của “sa ha”, vốn vốn không phải là chính phái, không tốt đẹp gì.
Oa Oa lớn mật đoán, lần này đặc triển có khúc chiết, vô luận là uy hiếp, vẫn là hành động không chuyên nghiệp, đại khái “sa ha” sẽ không thể thoát được có quan hệ với sự việc này.
Bất quá, nếu hung thủ sau màn đã trốn chạy, nguy cơ cũng nên được giải trừ.
Hô, hiện tại, sẽ chờ đến đặc triển chấm dứt, cô có thể quay về Đài Loan. Cô rất nhớ mẹ hai, nhớ cái bao cát (thói quen bạo lục đúng là không sửa được), tưởng niệm đến đồ ăn vặt ở Đài Loan, còn có Trương Triệt Nhất ──
Oa Oa đột nhiên toàn thân cứng ngắc, không hề chớp mắt, khó có thể tin được. Cô không thể tin được, Trương Triệt Nhất trong tận tâm của cô, thế nhưng vị trí lưu lại đến tận sau cả đồ ăn vặt.
“Em không phải về khách sạn nghỉ ngơi sao? Như thế nào lại chạy tới đây?” Trầm thấp tiếng nói ở bên tai vang lên, quấy rầy suy nghĩ của cô, hơi thở nhiệt năng phất quá bên tai của cô.
Cô toàn thân nổi lên một trận run rẩy, không tự chủ được lùi lại hai bước, như là tiểu động vật nhận thấy được nguy hiểm, bản năng tránh đi.
“Tôi đến kiểm tra bảo toàn hệ thống.” Cô lấy tiểu máy tính, cởi giày cao gót, đi chân trần dưới nền nhà.
“Nha.” Hắn giọng nói mang theo ý cười, vẫn là nhắm mắt theo đuôi, đi theo phía sau cô.“Em không phải lo lắng cho tôi sao?” Hắn hỏi.
Oanh!
Nhiệt đọ hạ xuống, cô sững lại. Thẳng đến khi Lăng Vân mở miệng vạch trần trong nháy mắt, cô mới đột nhiên tỉnh ngộ, bản thân cả đêm nôn nóng, kỳ thật cùng đặc triển không quan hệ, một lòng của cô, chính là bởi vì nhìn không thấy hắn, mới có thể đến chỗ này ──(*cười gian* thừa nhận rồi a)
Cô lo lắng cho hắn? Cô lo lắng cho Lăng Vân? Bởi vì hắn là lão bản của cô? Hoặc là bởi vì, hắn là mấu chốt cảu đặc triển lần này, hay là tại hắn là quân sư của cô?
Bày ra đủ loại lí do, đột nhiên trong lúc đó đều có vẻ mất trọng lượng, cô không thể tìm ra lý do, chỉ cảm thấy trọng lượng của Lăng Vân ở trong lòng cô, tựa hồ trở nên càng lúc càng nặng ──
“Như thế nào không nói?” Lăng Vân thanh âm lại càng ôn nhu, gần sát của bên tai cô. Hắn lại tới gần lại đây.
Cô nháy mắt kinh hoảng đứng lên, đẩy ra những suy nghĩ làm loạn đó, không dám suy nghĩ sâu hơn.
“Mới không phải, tôi ──” Cô xoay người, muốn chỉ trích hắn nói hươu nói vượn, ai biết vừa mới xoay người, cái bài mắng ấy chưa ra khỏi miệng, giày cao gót đã bị mắc vào một cái dây điện, cô cả người trọng tâm không cố định được loạng choạng, ngã vào trong long hắn.
Lăng Vân vươn tay, đem cô ôm vào lòng.
“Như vậy, em là tới tìm tôi để “ôn tập bài học” ?” Hắn thanh âm rất ôn nhu, thân mật mà trầm thấp.
Hơi thở nam tính như tràn ngập lồng ngực, hại cô mặt đỏ, mà câu hỏi của hắn, càng làm cho toàn thân cô lại bắt đầu như nhũn ra, kìm lòng không được hồi tưởng trong khoảng thời gian này, hắn “Dạy” cô như thế nào.
Lăng Vân không buông tha gì cơ hội, khéo lập các loại danh mục, dạy cô một số loại hôn kì quái, đem cô dạy theo “Sơ cấp” đến “Trung cấp”, sử dụng cả người, dạy cô hôn kiểu Hà Lan, hôn kiểu Đức, hôn kiểu Tây Ban Nha, hôn kiểu Bồ Đào Nha…… Cô cơ hồ đem toàn bộ kiểu hôn của lien minh châu Âu đều tiếp thu thành công…(ngất tập 1)
chương trình học như vậy, tuy rằng làm cách hôn của cô rất có tiến bộ, nhưng là cũng mang đến không ít di chứng. Vừa nhìn thấy môi Lăng Vân, cô bắt đầu mất hồn mất vía, đoán hắn hôm nay muốn dạy gì cô, sẽ kiểu hôn của quốc gia nào; Thấy hắn tinh tráng thân hình, cô liền ──(ngất tập 2)
Tóm lại, từng cái hôn của Lăng Vân, đều có thể làm cho cô đầu óc choáng váng.
Cô vẫn rất muốn hỏi, hắn hoc cái công phu tà quái gì, vì sao mỗi hồi hắn vừa hôn cô, cô sẽ cảm thấy toàn thân như nhũn ra, khí lực như bay đi đâu mất?
Nhớ lại những lúc ấy, làm cho cô có chút không thở nổi, mặt cô nóng hồng, hai tay phía trước duỗi ra, dùng sức đẩy hắn.
“anh nói hươu nói vượn!” nhớ lại khóa “Ôn tập” Trong lời nói của cô tuy dùng phẫn nộ biểu tình nhưng căn bản là che dấu sự xấu hổ trong lòng.“Tôi, tôi, tôi lo lắng cho việc đặc triển ──”
Người phụ trách công ty ‘Sa ha’ không phải cuốn gói lẩn trốn sao? Còn có cái gì cần lo lắng ?” Lăng Vân nhẹ giọng thấp hỏi, con ngươi đen sau viền vàng kính mắt, hiện lên doanh nhiên ý cười, không dấu vết lại từng bước đi tới gần cô.
Lòng của cô thật mạnh nhảy một chút, vội vàng lại duỗi thẳng hai tay, đem hắn đẩy ra xa chút.
“Anh thật ngu ngốc, cũng không ngẫm nghĩ lại xem , đối phương cần lượng tiền mặt lớn, nên tìm anh gây ra phiền toái, khẳng định là cói anh là cái đinh trong mắt. Nay công ty đóng cửa, khó bảo toàn hắn sẽ không phát rồ, đem hết thảy đỗ lỗi đến trên đầu anh ──”
“Nguyên lai, em thật lo lắng cho tôi!” Hắn ôn nhu nói.
Cô dùng lực mạnh lắc đầu, hận không ngăn chặn mặt trở nên đỏ bừng, hai tay bắt đầu m hắn trong nuốn thoát ra khỏi ngực hắn.
“Tôi là không hy vọng anh bị người khác xử lý, hỏng mất thanh danh của tôi, đến lúc đó mặt mũi của tôi biết để đi đâu?” cái khác không nói, nhưng cô không thể đánh mất mặt mũi “Dương thị bảo toàn” được?
“Tiểu béo, đừng hung dữ như vậy, tôi sẽ sợ.” Lăng Vân bị cô thôi liên tục lui về phía sau, cuối cùng thân mình cao lớn đã bị đổ lên tường, rốt cuộc không đường thối lui.
“Sợ?! Hừ! căn nguyên phát sinh đều là bởi vì anh thân thủ quá kém, tôi mới vất vả như vậy, phải theo anh đến trễ, giống như bảo mẫu luôn phải ở phía sau anh, không thấy anh, liền cảm thấy lo lắng đề phòng!” Cô càng kêu càng lớn tiếng, hoàn toàn không nghĩ tính tình dịu hiền.
Hắn con ngươi lóe ra ý cười, tầm mắt tập trung trên khuôn mặt nhỏ nhắn thở phì phì, tha một vòng, tiếp theo quay lại đằng sau cô, dương tay vung lên.
“A, a Nhất ──”
Trương Triệt Nhất?!
Đôi mắt đẹp Oa Oa trợn lên, toàn thân cứng đờ, lập tức thu miệng ngậm miệng, nháy mắt theo hỏa bạo đại tỉ đã biến thân thành tiểu nữ nhân kiều ngọt, trở lại ôn nhu chính:
“Trương tiên sinh, trễ ──” cái chữ kia còn chưa nói xong, cô liền đột nhiên im miệng, viên lượng mắt nhi trừng thật lớn.
Chỉ thấy hội trường trống rỗng, đừng nói là người, liền ngay cả cái quỷ ảnh đều không có!
Đáng chết, Trương Triệt Nhất còn xa ở mấy ngàn km ngoại Đài Loan đâu, làm sao lại chạy đến nơi đây? Người kia cư nhiên dám lừa cô!
“Thật có lỗi, tôi nhầm.” Lăng Vân loan môi cười yếu ớt, thoạt nhìn hảo vô tội.“Tôi đại khái là quá mệt mỏi, nhất thời có chút hoa mắt.”
“anh ── tôi đánh chết anh!” Tiểu nữ nhân đã biến mất, uy lực đại tỉ lại xuất hiện.
Oa Oa tức giận đến choáng váng, tay nắm chặt quyền, giận kêu lên một tiếng, tiểu sư tử đã bị chọc giận, hận không một bước tiến lên, một quyền liền đem hắn đánh ngã xuốn đất không đứng dậy nổi.
Thế nhưng Lăng Vân còn bồi thêm.
“em tại sa lại phải ngụy trang như thế? Sao không để cho hắn nhìn xem tính cách thật của em, nói không chừng hắn lại hiểu được và tán dương sức mạnh của em, sự thô lỗ của em ──”
Cô rốt cuộc nhịn không được, vẫy tay chính đánh một quyền.“Tôi nào có thô lỗ?!”
Lăng Vân gót chân xoay tròn, thân hình linh hoạt ngoài ý muốn, dễ dàng đỡ được của cô một quyền. quyền của cô như không chính xác, bỏ qua mục tiêu, đánh nhầm sang một bên, trúng cây lập đăng (hình như là cây đèn cột thì phải)
Phanh!
Lập đăng lên tiếng trả lời rồi ngã xuống, áp đến một tòa lục trúc bình phong, bình phong lại đổ hướng mộc quỹ, mộc quỹ lung lay nhoáng lên một cái cũng theo rồi ngã xuống. Chỉ nghe đến một trận binh lách cách bùng nổ, nhất định là đống dụng cụ, bởi vì vô địch thần quyền của cô, giống như món đồ chơi quân bài, ở trước mắt hai người ầm vang lên rồi toàn bộ ngã xuống.(Vân ca ca em kiến nghị sau này anh có cưới chị Oa Oa thì mua đồ nhựa plastic mà dùng, )
Sau một lúc lâu, làm hết thảy bám bụi, Lăng Vân mới nhíu mày, một tay phủ cằm, có chút đăm chiêu gật gật đầu.
“Ân, tôi nói sai rồi, em không phải thô lỗ,” Hắn nhìn đống gia cụ, miệng chậc chậc có thanh thở dài.“em căn bản chính là thô bạo.” (ngất tập 3)
“Tôi, tôi, tôi mới không có thô bạo ──” Chứng cớ còn rành rành, thanh âm phản bác của cô không khỏi càng ngày càng giảm. Vì tiêu diệt chứng cớ, cô vội vàng bắt đầu thu thập tàn cục, xắn cao tay áo, đem gia cụ đã rơi xuống nâng dậy, đặt lại vị trí như cũ, từng bước từng bước gọn gàng.
May mắn “Phúc nhĩ ma sa” danh bất hư truyền, thợ gia cụ khéo vững chắc, lại rơi trên thảm, cho nên trừ bỏ lập đăng kia xui xẻo bị trúng quyền, còn lại gia cụ đều hoàn hảo vô khuyết. Oa Oa ngồi xổm , lo lắng trong chốc lát, cuối cùng rốt cục quyết định, muốn đem lập đăng mang về khách sạn nên đứng lên.
Cô vác lập đăng đặt lên vai, trở lại phát hiện Lăng Vân không hề đổng thủ giúp đỡ, ngược lại là thoải mái ngồi thong thả ở ghế, tiếu tựa phi tiếu (cười mà như không cười) nhìn cô, thưởng thức bộ dạng của cô bận rộn chạy đông chạy tây.
Thân hình hắn cao lớn đứng dựa ở ghế, chân dài bắt chéo lên nhau, một tay để ở đầu gối, áo sơmi không đính khuy, hở ra một khuôn ngực rắn chắc, tư thái kia thoạt nhìn như “Liêu nhân”.(tớ hem hiểu đoạn này ai giúp tớ với)
Nói thật, bộ dáng của hắn cũng đủ để xem.(Oa Oa tỷ, lau nước miếng đi kìa)
Khuôn mặt tuấn mĩ kia, khắc sâu như đao tước kiếm tạc, khi dôi môi mỏng manh hắn gợi lên tươi cười tạo ả một loại sức quyến rũ không nói nên lời, có thể làm cho tim mỗi cô gái gia tăng lực đập. Oa Oa nhất thời nhìn ra được, không khỏi hồi tưởng lại, đôi môi xinh đẹp như kia đã cắn cô,(ách, vân ca anh là vampire hở?), hôn cô thật sâu ──
Nha, không nên không nên, không thể để mình tuột dốc, cô phải nhanh quay đầu lại mới được!
Đúng rồi, cô phải nghĩ tới Trương Triệt Nhất!
Oa Oa xoay lược chải tóc, dùng sức nhắm mắt lại, đối chọi với sự “Dụ hoặc”, miệng thì thào niệm tên Trương Triệt Nhất, (tôi niệm nam mô a di Trương Triệt Nhất), bức chính mình phải hồi tưởng, nam nhân cô thầm mến đã nhiều năm.
Đặc triển lần thứ nhất kết thúc, cô sẽ lập tức bay trở về Đài Loan, cùng Trương Triệt Nhất hảo hảo “Ở chung”, dùng hôn kiểu Hà Lan, hôn kiểu Đức, hôn kiểu Tây Ban Nha, hôn kiểu Bồ Đào Nha cô học, cùng hắn thực tế diễn luyện một phen.
Đầu tiên cô sẽ nhẹ nhàng đặt môi lên môi hắn, cắn nhẹ lưỡi hắn, thử phản ứng hắn, sẽ đem lưỡi tham tiến vào miệng hắn, sau đó, Lăng Vân sẽ ──
Một cái lại một ý nghĩ trong đầu làm cô lẫn loạn cả lên, đối tượng cô mơ ước lại trở thành “lão sư chị đạo”, bóng dáng Trương Triệt Nhất dần dần bị pha loãng, nhất cử nhất động của Lăng Vân, lại ảnh hưởng trực đến tâm tư trí óc cô, thậm chí dần dần vượt qua hình ảnh Trương Triệt Nhất.
A, tránh ra tránh ra!
Oa Oa nhắm mắt lại, bê lên cây lập đăng vubg lung tung trong không gian, muốn đêm những ý nghĩ ban nãy trục xuất ra khỏi trí óc.
Không xong a, cô làm sao có thể có những ý nghĩ hoang tưởng như thế?
“Em lại tiếp tục làm loạn rồi, một chút là lại đụng ngã các đò dùng trong phòng.” Trên ghế truyền đến tiếng nói bao hàm ý cười.
Cô liên tục hô hấp, cuối cùng giữ được một chút lí trí, dôi mắt đáng yêu trong trẻo mở lớn, tức giận trừng mắt nhìn hắn, liếc mắt một cái.“anh là đầu sỏ gây nên chuyện, còn dám ngồi ở chỗ kia nói nói mát? Nếu anh không tránh tôi làm sao có thể đánh tới lập đăng?”
“Tôi không phải là da thô hị nhiều, quyền của em mạnh như vậy , tôi không tránh được không?”
“Kia mới không phải da thô thịt hậu, là rắn chắc!” Cô cất cao tiếng nói, lớn tiếng ồn ào, vì người trong lòng mà cãi lại.“Namnhân nên giống như hắn vậy, đỉnh thiên lập, hùng tráng uy vũ, mới xứng danh là nam tử hán a!” Cô nâng cằm lên, cảnh cáo Lăng Vân, nhìn hắn dám nói gì nữa không.
Nhưng tất cả ở ngoài dự định của cô, hắn bỗng trầm mặc, ngay cả cặp mắt ôn nhu nay cũng dã biến đi đâu mất, đôi mắt bây giờ chỉ hiện lên mpptj tia quang mang âm u .
“Trừ bỏ Trương Triệt Nhất , em thật sự không nghĩ tới nam nhân khác hay sao?” Hắn từ từ mở miệng, tuy rằng giọng điệu vẫn là nhu hòa bình thản, thanh âm đã có chút buộc chặt khàn khàn.
“Cái gì nam nhân khác hay sao?” Cô hoang mang nhìn hắn.
Lần này, hắn trầm mặc càng lâu.
Sau một lúc lâu sau, Lăng Vân mới lại mở miệng.
“Nếu có một người nam nhân, có thể thưởng thức diện mạo chân thật nhất của em, bất luận ngươi là mềm mại, hay là hung bạo, đều nguyện ý sủng em, yêu em ──”(don’t care who you are, where you’re from, what you do, as long as you love me)
Theo mỗi câu của hắn, đều như là lấy kim đâm vào của ngực của cô.
Ở trong lòng của cô, có một nơi nào đó, hơi hơi co rút đau đớn một chút, nơi đó có không thể nhìn đến, dùng i nhiều đồ trang điểm đều không che đậy được.
Cô dùng sức lắc đầu, còn tại mạnh miệng, cự tuyệt sự yếu thế của mình.
“Trừ bỏ Trương Triệt Nhất, bất cứ ai đều không cần!” Nhiều năm như vậy, cô chuyên tâm nhất trí truy đuổi tình yêu, Trương Triệt Nhất một là đại biểu sự khất khao, cô chưa bao giờ nghĩ tới, chính mình có khả năng yêu thượng người khác.
Đúng vậy, không có người khác, không có ──
Oa Oa nắm chặt hai tay, nắm chặt lập đăng.
“Tôi mệt mỏi, phải đi về ngủ,?” Cô không nghĩ sẽ cùng Lăng Vân thảo luận vấn đề này, thầm tâm nghĩ mau chóng né ra.
“Em đi về trước đi, tôi ở lại kiểm tra một ít hạng mục, tối nay tôi ở lại đây.” Lăng Vân trên môi luôn duy trì một nụ cười mỉm cười, ánh mắt lại càng lúc càng âm u, con ngươi đen sáng ngời có chút không tầm thường, cbàn tay to cũng nắm chặt thành quyền, thân hình cao lớn cũng cố đè nén.
Đầu cô cúi xuống như là cô đang ngắm bàn chân nhỏ của mình, , không phát hiện ra cặp con ngươi đen kia, đang thiêu đốt bởi lửa giận hừng hực.
“Được rồi, tôi không chờ anh nữa.” Oa Oa xoay người đi ra hội trường đặc triển, hy vọng ban đêm gió lạnh lùng, có thể thổi lạnh nhiệt khí.trong mắt cô.
Nhìn chăm chú thân nahr của kiều nhân, đi thong thả chạy bộ vào trong thang máy, Lăng Vân đột nhiên dương tay, vung quyền đấm vào tường, một bộ song cửa sổ cổ điển tinh xảo, ở dưới cú đấm của hắn, nháy mắt trở nên rách tung toé.
Hắn bình tĩnh kiềm chế, đã muốn Oa Oa đang mù quáng ăn một giọt cũng không còn.
Thế nhưng tiểu nữ nhân này dến bây giờ còn lừa mình dối người!
Lăng Vân nghiến răng nghiến lợi, lửa giận trong mắt càng thiêu càng mạnh, hắn tức giận phun ra mắng liên tiếp, bình thường bộ dáng nhã nhặn, rồi đột nhiên chuyển biến sang vẻ giận dữ dọa người, trên trán gân xanh cũng nổi lên không thôi.
Trong khoảng thời gian, hắn dùng thủ đoạn, đem cô ở bên cạnh mình, còn tìm ra đủ loại lý do, hôn cô đầu óc choáng váng, thậm chí lần nữa khắc chế dục vọng của chính mình, chịu đựng những phản ứng do cô cố ý tạo thành, làm cho nhiệt nổi toàn thân, đau đớn.
Hắn đã làm nhiều như vậy, thậm chí còn mở miệng chỉ điểm , cô lại vẫn là mù quáng không muốn thừa nhận, thậm chí trước mặt hắn cô thề cô chỉ cần Trương Triệt Nhất?!
Đáng chết!
Lăng Vân từ lúc chào đời tới nay, giờ mới nổi lên cảm giác ghen tỵ Trong nháy mắt, hắn quả thực muốn trở về Đài Loan, giết Trương Triệt Nhất, đem bạn tốt vùi vào bên trong thâm sơn, bắt buộc cặp con ngươi xinh đẹp kia của Oa Oa, từ nay về sau chỉ có thể nhìn hắn. (Vân ca, anh đáng sợ quá, nhưng mà em thích)
Thân thể mềm mại kia, rõ ràng cũng đã thừa nhận, bọn họ trong lúc lửa tình bốc lên mãnh liệt đầy hấp dẫn, trong nụ hôn triền mien đầy nhiệt tình, trong miệng cô nhiệt tình nỉ non, đã tiết lộ khát vọng giống như hắn, nếu như hắn không sắp xếp gọn gang ở thời điểm cuối cùng, thì trong nụ hôn dài kia, chỉ sợ cô sớm đã lột quần áo hắn, động thủ “chà đạp” hắn.
Xem ra, hắn vẫn là rất “Quân tử” ──
Lăng Vân chậm rãi nheo lại con ngươi, lúc này hắn kiên định hạ quyết tâm.
Nên động thủ ! (chết tỷ nhé)
Đặc triển như đoán trước được sẽ thành công, một lượng lớn khách hàng dũng mãnh vào hội trường, nơi đó vốn rộng lớn nay lại chật như nêm cối. Tổng bộ nhóm viên chức đều tham gia đãi khách hàng, ngay cả Bối Lý đều tự mình ra trận, đơn đặt hang nhiều nhu tuyết rơi, quả thực làm cho mọi người ứng phó không nổi.
Oa Oa ở hội trường, ứng phó những những câu hỏi của khách hang, khóe miệng cười ngọt ngào lại càng lúc càng cứng ngắc.
Trực giác chiến đấu của cô sâu sắc cảm giác được ánh mắt “bất lương” nào đó đang chăm chú nhìn cô, chặt chẽ khóa trụ cô, truy đuổi nhất cử nhất động của cô ──
Đầu cô cảnh giác nhìn chung quanh, chú ý nhìn các ánh mắt khác, lại thấy Lăng Vân đang nhìn cô , khi tiếp xúc với ánh mắt của cô, khuôn mặt tuấn dung kia còn hiện ra ý cười yếu ớt, không có chút thích hợp.(Vân ca đang chột dạ vì bị phát hiện đang nhìn lén đấy ạ)
Buộc chặt thần kinh, bởi vì nét cười ôn hòa kia, làm cho cô có hơi chút thả lỏng.
Cô hướng hắn gật gật đầu, xoay người lại đi tiếp khách, nhưng không đến chốc lát, cso ánh mắt lại làm cho cô lông tơ dựng thẳng, lại lặng lẽ lưu hồi trên người cô.
Quái, chẳng lẽ là trong hội trường lẫn vào phần tử bất lương sao?
Cô hồ nghi nhướng mày, ánh mắt lại quay lại trên người Lăng Vân, vẫn chỉ nhìn thấy hắn mỉm cười.
Nhóm kẻ bắt cóc này, có phải hay không liền tránh phụ cận của Lăng Vân, cho nên hắn mới có thể lần nữa cảm thấy ánh mắt nguy hiểm này, là nhằm phương hướng của hắn mà phóng tới ? Xem hắn cười không hề phòng bị đến như vậy, nếu đã xảy tình huống nào bột phát ngoài dự kiến, khẳng định sẽ bị làm thịt ngay lập tức!
Oa Oa càng lúc càng lo lắng, cách vầ giây, sẽ nhìn hướng Lăng Vân liếc mắt xem xét tình hình một lát, thậm chí bắt đầu hoài nghi những người khách tiếp cận hắn, đều là “Thích khách” giả trang.
Vì bảo đảm cho Lăng Vân được an toàn, cô lập tức quyết định, bỏ ngoài tai mấy cái ý không lời của mấy người Anh kia, xông ra biển người, trực tiếp đi đến bên cạnh hắn, một tấc cũng không rời hắn.
Đại khái là“người cần bảo hộ” của cô đã được sự đe dọa của cô có tác dụng, làm cho nhóm ác đồ không dám ra tay, nên ngày đặc triển thuận lợi chấm dứt, không có phát sinh gì ngoài ý muốn, Lăng Vân cũng bình yên vô sự, ngay cả cộng tóc nhỏ cũng không bị động đến.
Nhưng thật ra Oa Oa cảnh giới cả một ngày, tiêu hao mất không ít thể lực, khi hai người ra khỏi hội trường, cô đã đói lả đi rồi, cứ muôn tìm thức ăn bổ sung cho cái dạ dày đang kêu gào kia.
Cho nên khi cô trở lại phòng ở khách sạn, thấy bàn phong phú thức ăn kia, cô quả thực muốn hoan hô ra tiếng.
“A, thật tốt quá, tôi đang đói bụng lắm.” Cô thùng thùng thùng chạy đến bàn ăn, hưng phấn nhìn miếng bít tết nướng nhuyễn nộn nhiều nước, nhịn không được dùng ngón trỏ tìm hiểu, dính mĩ vị món ngon, bỏ vào trong miệng nhấm nháp, vì tư vị tuyệt vời kia phát ra thở dài hạnh phúc.
Động tác của đứa nhỏ này, làm cho con ngươi đen sau viền vàng kính mắt, lóe ra quá dục vọng hỏa diễm. Chính là, Lăng Vân rất nhanh thu lại, trên khuôn mặt tuấn dung biểu tình không có gì thay đổi.
“Tôi nhờ khác sạn chuẩn bị bàn thức ăn này, xem như cảm tạ em trong khoảng thời gian này vất vả.” Hắn săn sóc thay cô lôi ra ghế dựa, còn lấy ra trong ngăn đá một chai rượu nho ướp lạnh nguyên chất, khuynh thân thay cô rót đầy chén thủy tinh trước mặt.
“Không được, tôi không thể uống rượu.” Cô xem ly rượu ngon kia, có chút tiếc hận lắc đầu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy uể oải. Cô ghi nhớ quy định của “Dương thị bảo toàn”, ở nơi đâu có dấu hiệu của sự nguy hiểm, tuyệt đối không được uống rượu.
A, nhưng là ── nhưng là ── thật đáng tiếc a, kia bình rượu nho thoạt nhìn bộ dạng thật tốt!
“Yên tâm đi, khách sạn lý có bảo vệ thật mạnh, những kẻ tâm địa dã man kia, tuyệt đối sẽ không tìm tới nơi này.” Lăng Vân phi thường kiên trì, cố ý muốn cùng cô chia sẻ bình rượu ngon này.
Hắn ấm áp tươi cười, làm cho Oa Oa có thể lơi lỏng toàn thân, cô tiếp nhận chén thủy tinh, cảm thấy gánh nặng trên vai biến mất, cả người nháy mắt thoải mái không ít.
Đúng vậy, đi vào sau cánh cửa, em có thể thả lỏng cảnh giới, dù sao ở khách sạn này có không ít đại nhân vật, thiết bị lại tuyệt hỏa an toàn, dưới lầu cũng có bảo vệ thật mạnh, có thể nói là gác cổng sâm nghiêm, ở chỗ này tuyệt đối không có nguy hiểm.
“Được rồi, dù sao chỉ là một chai rượu nho, có uống cũng không thể đánh ngã tôi!” Oa Oa tự tin tràn đầy nói, quyết định nhận hảo ý,(cuối cùng cừu non ngây thơ cũng không thể thoát được cái bẫy do con cáo gài kia bày ra) sảng khoái uống cụng ly rượu ngon.
Cô từ nhỏ đã bị lão ba cùng các ca ca, huấn luyện ra tửu lượng vô bờ, làm sao có thể đem chính một lọ rượu nho để vào mắt?
Lăng Vân phục vụ chu đáo, lập tức lại khuynh thân rót rượu, cái chén của cô chưa từng có lúc nào trống rỗng, vẫn là duy trì trạng thái chữ bát (chắc là luôn luôn đầy). Mà hắn chuyện trò vui vẻ, càng làm cho cô tâm tình khoái trá, món ngon trên bàn rất nhanh đã bị nuốt vào bụng.
Nhưng thật ra một lọ rượu nho kia, dường như vĩnh viễn uống không xong, cô uống lên một ly một ly lại một ly, rõ ràng thấy Lăng Vân cũng uống đi không ít, nhưng là rượu ngon hương thuần, vẫn cuồn cuộn không dứt theo bình rượu rót ra.
Cô vẫn uống, uống, uống đến toàn thân khinh phiêu phiêu, trước mắt hình ảnh Lăng Vân theo một cái biến thành hai cái, lại theo hai cái biến thành ba cái, mới cảm thấy có chút không thích hợp.
“Kỳ quái, tửu lượng của tôi tốt lắm ──” Cô đặt ly rượu xuống bàn, mờ mịt mở to hai mắt, nhìn ly rượu bị rót đầy, túc khởi mày, thực cố gắng suy nghĩ trong chốc lát.“A, đúng rồi, tôi, tôi đại khái là mệt mỏi ──”
“Đúng vậy, em vừa bay sang đây công tác, vừa phải bảo vệ sự an toàn của tôi, thật sự rất vất vả.” Lăng Vân dùng cái loại tiếng nói thôi miên này nói chuyện, con ngươi đen theo ly rượu bên cạnh, lẳng lặng xem xét cô.
“Đừng, đừng khách khí với tôi──” Oa Oa tâm tình thật tốt, lại đánh một sạch một ly rượu, còn vươn bàn tay nhỏ bé vỗ vỗ ngực, hào khí mà cam đoan.“Yên tâm, có tôi ở đây, không ai có thể chạm đến anh!”
Hắn cầm chến rượu, lặng lẽ đá văng xuống bà lượng lớn vỏ chai rượu, đứng dậy gạt bàn sang bên, dắt đôi tay nhỏ bé mềm nhũn của cô, từng bước một hướng đến phòng ngủ.
Cô như là một viên khí cầu, bị hắn dụ tiến đến phòng ngủ, không có gì phản kháng, nghĩ là hắn săn sóc muốn cho cô nghỉ ngơi.
“Tiểu béo,” Thẳng đi đến bên giường, Lăng Vân mới quay đầu, ôn nhu tựa vào bên tai cô hỏi.“Tôi nên như thế nào báo đáp em đây?”
Cô xem kia trương đẹp mặt môi, đột nhiên cảm thấy miệng khô lưỡi khô đứng lên, đầu óc chỉ còn lại có một cái ý niệm trong đầu.
“Anh, anh có thể theo giúp tôi ‘Luyện tập’──” Cô lòng tràn đầy chờ mong nhìn hắn, lúc cô tỉnh mà nói ra cô tuyệt đối xâú hổ vì những lời này.
“Tôi rất thích.” hô hấp nóng bóng ở môi cô trêu chọc, dụ hoặc cô hé miệng, sau đó tiếp theo trong nháy mắt, bạc môi kia đã hôn trụ cô.
Lăng Vân thuận thế đem cô tiến đến giường mềm mại, hai tay ôm hai bên sườn của cô, thậm chí không có chạm đến cô, chính là dùng làn môi mê người kia, triền miên hôn cô, hôn cho đến khi cô toàn thân như là có hỏa thiêu.
Cô không tự giác phun ra tiếng rên rỉ kiều mỵ, thân thể mềm mại nằm ở trên giường, tùy hắn đầu lưỡi tiến vào, lúc buộc chặt mà lỏng, lại lúc lại lỏng mà buộc chặt, sau đó lâm vào run run kịch liệt.
Nụ hôn như vậy, kỳ thật sớm vượt qua giới tuyến “Luyện tập”, chỉ có nam nữ cục kỳ yêu nhau, mới có thể hôn môi âu yếm lẫn nhau như vậy.
Nhưng là thần trí của cô, đã sớm bởi vì rượu mà mê muội, căn bản không thể nhận hai người bất đồng, chỉ có thể thuận theo bản năng hành động, nụ hôn vơi hán càng ngày càng mẫn cảm.
Hồi lâu sau, Lăng Vân như là mỗi lần trước, chủ động sửa lại gọn gang,, kết thúc nụ hôn
“Hôm nay ‘Chương trình học’ đến vậy chấm dứt, tôi phải trở lại trên giường phòng khách.” Hắn thấp giọng nói, thái độ lại khác thường không nhúc nhích, vẫn là nằm nằm ở bên cạnh cô, hơi thở ấm áp vẫn pahr ra bên tai cô.
Oa Oa không thể tự kiềm chế tự buôn lỏng, cô liên tục lắc đầu, đôi tay nhỏ bé ba ôm chặt khuôn mặt tuấn tú, xoay người đem hắn áp đảo, đem toàn thân sức nặng dồn lên trên người hắn, chỉ sợ hắn thật sự chạy.
“Không, không, không thể ──” Cô kháng nghị, thuận theo bản năng cùng khát vọng, đôi môi nhuyễn nộn ma sát trên môi hắn.
“Ngô, tôi, tôi còn muốn ──”
“Còn muốn làm cái gì?”
“Luyện, luyện tập ──”
Không chỉ là luyện tập, cô còn muốn càng nhiều càng nhiều!
Than hình cao lớn dưới thân cô hơi có chút cử động.
“Không cho phép nhúc nhích!” Cô bá đạo ra mệnh lệnh, đè lên bả vai rộng lớn kia, ngốc hôn hắn, tham lam cắn môi hắn, hưởng vị rượu ngon trong miệng hắn.
Chán ghét, hắn lại cử động, cô phải ép hắn càng mạn mới được──
Oa Oa ngẩng đầu, khóa mình đè trên ngực hắn, cúi người dùng những nụ hôn nhanh công kích hắn, đôi tay nhỏ bé cũng không nhà rỗi, sờ sờ nơi nà, vuốt ve nơi kia.(nơi nào a?)
Lăng Vân tim đập thật mạnh, chấn động màng tai của cô, vào trong tai cô, như là tiếng sấm bay xa.
Ngô, không đúng, kia không phải tim hắn đập, mà là lòng của cô đang gọi ──
Cô chỉ cảm thấy thân thể càng lúc càng nóng, có loại mãnh liệt dục vọng, đánh thẳng vào trung tâm non mềm giũa hai chân cô, cơ hồ như cô đang khát vọng sự đau đớn, thậm chí nhịn không được dùng thân thể ma sát hắn, muốn chậm lại cái loại đau đớn này.
Lăng Vân dùng ngón cái nhẹ nhàng đẩy môi của cô ra, cô phát ra kháng nghị nỉ non, cái miệng nhỏ nhắn hơi hơi mở ra, lại muốn gọi hắn ngoan ngoãn nằm xuống. Nếu không luyến tiếc tiếp xúc mê hồn này tạm dưng, cô thật muốn nhảy xuống giường, đi tìm đay thừng lớn trói hặn lại ( để làm chi a? *cười gian*).
“Tôi là ai?” Lăng Vân giữ trụ khuôn mặt đang đỏ bừng kia, nhìn thẳng cặp mắt đáng yêu đang mơ mơ mamg.
“Ân? Cái gì?”
Cô thở dốc, không nghĩ tới nói chuyện, thầm nghĩ hôn hắn.
“Tôi là ai?” Hắn cực có kiên nhẫn hỏi, toàn thân cơ bắp buộc chặt, biểu tình ôn nhu nhưng cũng nghiêm túc, vấn đè này so với hắn mà nói, so với tánh mạng quan trọng hơn.
Cô cố gắng mở to hai mắt đang tràn ngập sương mù, đem đầu đặt ở hắn lòng bàn tay, như là lần đầu tiên nhìn thấy hắn, hảo cẩn thận, hảo cẩn thận nhìn hắn.
Lăng Vân lẳng lặng chờ đợi, lúc đó dang quyết định mình đâng ở thiên đường hay đại ngục.
Sau một lúc lâu sau, trên khuôn mặt đẹp thanh lệ kia lộ ra một nụ cười tuyệt đẹp.“Anh là Lăng Vân.” Cô cúi người lại hôn thân hình tráng kiện dưới thân mình, bốn chữ đơn giản kia nhưng không hề buộc chặt.
Ngô, tốt lắm tốt lắm, hắn không hề lộn xộn, thậm chí còn thuận theo của cô hôn môi, ngoan ngoãn hôn cô.
Cô hoàn toàn cảm giác được, hắn nâng thân mình, dùng cái bộ vị nóng rực kia đặt vào chô đang cảm thấy đau đớn kia của cô mà như muốn săn sóc vì cô giải dục vọng.
Tiếp xúc như vậy lại kích phát cô càng nhiều khát vọng, cô nhịn không được vươn hai tay, dùng sức xé mở quần áo hắn, bắt đầu muốn làm gì với hắn thì làm ──
“Lần sau không cần lén lút như vậy !” Cô tức giận kêu, bỏ bàn tay to trên vai ra.“Còn nữa, cảnh cáo anh bao nhiêu lần? Không được gọi ta là tiểu béo!”
Trong bóng đêm truyền đến tiếng Lăng Vân cười khẽ.
“Anh không có chuyện gì sao đem tắt đèn?” Oa Oa tức giận hỏi.
“Ta ở kiểm tra bóng đèn.” Ngọn đèn sáng lên, bên trong một mảnh sáng nhẹ. Lăng Vân liền đứng ở bên cạnh cô, cầm trong tay điều khiển từ xa, kiên nhẫn kiểm tra hiệu quả của ngọn đèn.
Hắn là loại người cận lực cản thận, luôn luôn tự thể nghiệm, đối đối với từng chi tiết đều phải hoàn mĩ, không bỏ qua bất cứ phần gì.
“Nhân viên khác đâu?” Cô nhìn chung quanh, phát hiện hội trường thực im ắng, không có thanh âm gì. Cảnh mọi người bận rôn gia tăng tốc độ, lúc này tất cả đều không thấy.
“Tôi để bọn họ tăng ca sớm, trở về chuẩn bị nâng cao tinh thần, mới có thể ứng phó với triển lam đặc biệt ngày mai.” Lăng Vân đơn giản nói, đi đến trước một tủ quần áo, xác định hiệu ứng của mỗi ngọn đèn tỏa ra, đều có thể tô nét thêm những dụng cụ trong phòng.
Oa Oa cũng xoay người đi đến góc, lôi trong túi ra một chiếc máy tính xach tay, lướt nhẹ nhàng trên máy tính, xác nhận hệ thống bảo toàn vận hành bình thường.
Trong thời gian này, cô dựa vào bộ giám thị hệ thống, đã phát hiện ra vài kẻ xâm nhập, bọn họ tiếp cân hội trường ới tư cách là giúp việc vặt, nhưng bọ họ đọng tác không dủ nhanh, còn chưa đạt được thành quả đã bị Oa Oa bắt được, kinh hãi bị cô lập và thẩm vấn.
Tuy rằng nói “Thu hoạch” được không ít, nhưng mà manh mỗi vẫn thiếu một cách đáng thương, những người này nói là đều cùng đến từ Đài Loan, đều do người khác trả tiền thuê thay người làm việc, không hề biết than phận thực sự của chủ nhân la ai.
Thực chất mọi tình huống này đều phát sinh do một công ty tên “Sa ha”, công ty này có nguy cơ bùng nổ suy sụp nguồn tài chính.
Công ty kia có cùng một hình thức kinh doanh , một loại sản phảm kinh doanh, cùng một đối tượng khách hàng giống với “Phúc nhĩ ma sa”. (ối marketing, I hate you)
Có sự kiện quan trọng, lần này cũng tích cực tham dự đặc triển cạnh tranh. Nghe nói, lỗ hổng tài chính của “Sa ha”vốn đã sẵn tồn tại, vốn định nhờ đặc triển lần này mà xoay mình thây đổi vận mệnh, cũng không nghĩ sẽ phải thất bại dưới tay “Phúc ngươi ma sa”.
“Sa ha” bùng nổ nguy cơ về tài chính, ở trên thị trường nổi sóng to gió lớn, giám đó trốn mất không thấy bong dáng, không ít vấn đề nổi lên, còn có người nói phương thức kinh doanh của “sa ha”, vốn vốn không phải là chính phái, không tốt đẹp gì.
Oa Oa lớn mật đoán, lần này đặc triển có khúc chiết, vô luận là uy hiếp, vẫn là hành động không chuyên nghiệp, đại khái “sa ha” sẽ không thể thoát được có quan hệ với sự việc này.
Bất quá, nếu hung thủ sau màn đã trốn chạy, nguy cơ cũng nên được giải trừ.
Hô, hiện tại, sẽ chờ đến đặc triển chấm dứt, cô có thể quay về Đài Loan. Cô rất nhớ mẹ hai, nhớ cái bao cát (thói quen bạo lục đúng là không sửa được), tưởng niệm đến đồ ăn vặt ở Đài Loan, còn có Trương Triệt Nhất ──
Oa Oa đột nhiên toàn thân cứng ngắc, không hề chớp mắt, khó có thể tin được. Cô không thể tin được, Trương Triệt Nhất trong tận tâm của cô, thế nhưng vị trí lưu lại đến tận sau cả đồ ăn vặt.
“Em không phải về khách sạn nghỉ ngơi sao? Như thế nào lại chạy tới đây?” Trầm thấp tiếng nói ở bên tai vang lên, quấy rầy suy nghĩ của cô, hơi thở nhiệt năng phất quá bên tai của cô.
Cô toàn thân nổi lên một trận run rẩy, không tự chủ được lùi lại hai bước, như là tiểu động vật nhận thấy được nguy hiểm, bản năng tránh đi.
“Tôi đến kiểm tra bảo toàn hệ thống.” Cô lấy tiểu máy tính, cởi giày cao gót, đi chân trần dưới nền nhà.
“Nha.” Hắn giọng nói mang theo ý cười, vẫn là nhắm mắt theo đuôi, đi theo phía sau cô.“Em không phải lo lắng cho tôi sao?” Hắn hỏi.
Oanh!
Nhiệt đọ hạ xuống, cô sững lại. Thẳng đến khi Lăng Vân mở miệng vạch trần trong nháy mắt, cô mới đột nhiên tỉnh ngộ, bản thân cả đêm nôn nóng, kỳ thật cùng đặc triển không quan hệ, một lòng của cô, chính là bởi vì nhìn không thấy hắn, mới có thể đến chỗ này ──(*cười gian* thừa nhận rồi a)
Cô lo lắng cho hắn? Cô lo lắng cho Lăng Vân? Bởi vì hắn là lão bản của cô? Hoặc là bởi vì, hắn là mấu chốt cảu đặc triển lần này, hay là tại hắn là quân sư của cô?
Bày ra đủ loại lí do, đột nhiên trong lúc đó đều có vẻ mất trọng lượng, cô không thể tìm ra lý do, chỉ cảm thấy trọng lượng của Lăng Vân ở trong lòng cô, tựa hồ trở nên càng lúc càng nặng ──
“Như thế nào không nói?” Lăng Vân thanh âm lại càng ôn nhu, gần sát của bên tai cô. Hắn lại tới gần lại đây.
Cô nháy mắt kinh hoảng đứng lên, đẩy ra những suy nghĩ làm loạn đó, không dám suy nghĩ sâu hơn.
“Mới không phải, tôi ──” Cô xoay người, muốn chỉ trích hắn nói hươu nói vượn, ai biết vừa mới xoay người, cái bài mắng ấy chưa ra khỏi miệng, giày cao gót đã bị mắc vào một cái dây điện, cô cả người trọng tâm không cố định được loạng choạng, ngã vào trong long hắn.
Lăng Vân vươn tay, đem cô ôm vào lòng.
“Như vậy, em là tới tìm tôi để “ôn tập bài học” ?” Hắn thanh âm rất ôn nhu, thân mật mà trầm thấp.
Hơi thở nam tính như tràn ngập lồng ngực, hại cô mặt đỏ, mà câu hỏi của hắn, càng làm cho toàn thân cô lại bắt đầu như nhũn ra, kìm lòng không được hồi tưởng trong khoảng thời gian này, hắn “Dạy” cô như thế nào.
Lăng Vân không buông tha gì cơ hội, khéo lập các loại danh mục, dạy cô một số loại hôn kì quái, đem cô dạy theo “Sơ cấp” đến “Trung cấp”, sử dụng cả người, dạy cô hôn kiểu Hà Lan, hôn kiểu Đức, hôn kiểu Tây Ban Nha, hôn kiểu Bồ Đào Nha…… Cô cơ hồ đem toàn bộ kiểu hôn của lien minh châu Âu đều tiếp thu thành công…(ngất tập 1)
chương trình học như vậy, tuy rằng làm cách hôn của cô rất có tiến bộ, nhưng là cũng mang đến không ít di chứng. Vừa nhìn thấy môi Lăng Vân, cô bắt đầu mất hồn mất vía, đoán hắn hôm nay muốn dạy gì cô, sẽ kiểu hôn của quốc gia nào; Thấy hắn tinh tráng thân hình, cô liền ──(ngất tập 2)
Tóm lại, từng cái hôn của Lăng Vân, đều có thể làm cho cô đầu óc choáng váng.
Cô vẫn rất muốn hỏi, hắn hoc cái công phu tà quái gì, vì sao mỗi hồi hắn vừa hôn cô, cô sẽ cảm thấy toàn thân như nhũn ra, khí lực như bay đi đâu mất?
Nhớ lại những lúc ấy, làm cho cô có chút không thở nổi, mặt cô nóng hồng, hai tay phía trước duỗi ra, dùng sức đẩy hắn.
“anh nói hươu nói vượn!” nhớ lại khóa “Ôn tập” Trong lời nói của cô tuy dùng phẫn nộ biểu tình nhưng căn bản là che dấu sự xấu hổ trong lòng.“Tôi, tôi, tôi lo lắng cho việc đặc triển ──”
Người phụ trách công ty ‘Sa ha’ không phải cuốn gói lẩn trốn sao? Còn có cái gì cần lo lắng ?” Lăng Vân nhẹ giọng thấp hỏi, con ngươi đen sau viền vàng kính mắt, hiện lên doanh nhiên ý cười, không dấu vết lại từng bước đi tới gần cô.
Lòng của cô thật mạnh nhảy một chút, vội vàng lại duỗi thẳng hai tay, đem hắn đẩy ra xa chút.
“Anh thật ngu ngốc, cũng không ngẫm nghĩ lại xem , đối phương cần lượng tiền mặt lớn, nên tìm anh gây ra phiền toái, khẳng định là cói anh là cái đinh trong mắt. Nay công ty đóng cửa, khó bảo toàn hắn sẽ không phát rồ, đem hết thảy đỗ lỗi đến trên đầu anh ──”
“Nguyên lai, em thật lo lắng cho tôi!” Hắn ôn nhu nói.
Cô dùng lực mạnh lắc đầu, hận không ngăn chặn mặt trở nên đỏ bừng, hai tay bắt đầu m hắn trong nuốn thoát ra khỏi ngực hắn.
“Tôi là không hy vọng anh bị người khác xử lý, hỏng mất thanh danh của tôi, đến lúc đó mặt mũi của tôi biết để đi đâu?” cái khác không nói, nhưng cô không thể đánh mất mặt mũi “Dương thị bảo toàn” được?
“Tiểu béo, đừng hung dữ như vậy, tôi sẽ sợ.” Lăng Vân bị cô thôi liên tục lui về phía sau, cuối cùng thân mình cao lớn đã bị đổ lên tường, rốt cuộc không đường thối lui.
“Sợ?! Hừ! căn nguyên phát sinh đều là bởi vì anh thân thủ quá kém, tôi mới vất vả như vậy, phải theo anh đến trễ, giống như bảo mẫu luôn phải ở phía sau anh, không thấy anh, liền cảm thấy lo lắng đề phòng!” Cô càng kêu càng lớn tiếng, hoàn toàn không nghĩ tính tình dịu hiền.
Hắn con ngươi lóe ra ý cười, tầm mắt tập trung trên khuôn mặt nhỏ nhắn thở phì phì, tha một vòng, tiếp theo quay lại đằng sau cô, dương tay vung lên.
“A, a Nhất ──”
Trương Triệt Nhất?!
Đôi mắt đẹp Oa Oa trợn lên, toàn thân cứng đờ, lập tức thu miệng ngậm miệng, nháy mắt theo hỏa bạo đại tỉ đã biến thân thành tiểu nữ nhân kiều ngọt, trở lại ôn nhu chính:
“Trương tiên sinh, trễ ──” cái chữ kia còn chưa nói xong, cô liền đột nhiên im miệng, viên lượng mắt nhi trừng thật lớn.
Chỉ thấy hội trường trống rỗng, đừng nói là người, liền ngay cả cái quỷ ảnh đều không có!
Đáng chết, Trương Triệt Nhất còn xa ở mấy ngàn km ngoại Đài Loan đâu, làm sao lại chạy đến nơi đây? Người kia cư nhiên dám lừa cô!
“Thật có lỗi, tôi nhầm.” Lăng Vân loan môi cười yếu ớt, thoạt nhìn hảo vô tội.“Tôi đại khái là quá mệt mỏi, nhất thời có chút hoa mắt.”
“anh ── tôi đánh chết anh!” Tiểu nữ nhân đã biến mất, uy lực đại tỉ lại xuất hiện.
Oa Oa tức giận đến choáng váng, tay nắm chặt quyền, giận kêu lên một tiếng, tiểu sư tử đã bị chọc giận, hận không một bước tiến lên, một quyền liền đem hắn đánh ngã xuốn đất không đứng dậy nổi.
Thế nhưng Lăng Vân còn bồi thêm.
“em tại sa lại phải ngụy trang như thế? Sao không để cho hắn nhìn xem tính cách thật của em, nói không chừng hắn lại hiểu được và tán dương sức mạnh của em, sự thô lỗ của em ──”
Cô rốt cuộc nhịn không được, vẫy tay chính đánh một quyền.“Tôi nào có thô lỗ?!”
Lăng Vân gót chân xoay tròn, thân hình linh hoạt ngoài ý muốn, dễ dàng đỡ được của cô một quyền. quyền của cô như không chính xác, bỏ qua mục tiêu, đánh nhầm sang một bên, trúng cây lập đăng (hình như là cây đèn cột thì phải)
Phanh!
Lập đăng lên tiếng trả lời rồi ngã xuống, áp đến một tòa lục trúc bình phong, bình phong lại đổ hướng mộc quỹ, mộc quỹ lung lay nhoáng lên một cái cũng theo rồi ngã xuống. Chỉ nghe đến một trận binh lách cách bùng nổ, nhất định là đống dụng cụ, bởi vì vô địch thần quyền của cô, giống như món đồ chơi quân bài, ở trước mắt hai người ầm vang lên rồi toàn bộ ngã xuống.(Vân ca ca em kiến nghị sau này anh có cưới chị Oa Oa thì mua đồ nhựa plastic mà dùng, )
Sau một lúc lâu, làm hết thảy bám bụi, Lăng Vân mới nhíu mày, một tay phủ cằm, có chút đăm chiêu gật gật đầu.
“Ân, tôi nói sai rồi, em không phải thô lỗ,” Hắn nhìn đống gia cụ, miệng chậc chậc có thanh thở dài.“em căn bản chính là thô bạo.” (ngất tập 3)
“Tôi, tôi, tôi mới không có thô bạo ──” Chứng cớ còn rành rành, thanh âm phản bác của cô không khỏi càng ngày càng giảm. Vì tiêu diệt chứng cớ, cô vội vàng bắt đầu thu thập tàn cục, xắn cao tay áo, đem gia cụ đã rơi xuống nâng dậy, đặt lại vị trí như cũ, từng bước từng bước gọn gàng.
May mắn “Phúc nhĩ ma sa” danh bất hư truyền, thợ gia cụ khéo vững chắc, lại rơi trên thảm, cho nên trừ bỏ lập đăng kia xui xẻo bị trúng quyền, còn lại gia cụ đều hoàn hảo vô khuyết. Oa Oa ngồi xổm , lo lắng trong chốc lát, cuối cùng rốt cục quyết định, muốn đem lập đăng mang về khách sạn nên đứng lên.
Cô vác lập đăng đặt lên vai, trở lại phát hiện Lăng Vân không hề đổng thủ giúp đỡ, ngược lại là thoải mái ngồi thong thả ở ghế, tiếu tựa phi tiếu (cười mà như không cười) nhìn cô, thưởng thức bộ dạng của cô bận rộn chạy đông chạy tây.
Thân hình hắn cao lớn đứng dựa ở ghế, chân dài bắt chéo lên nhau, một tay để ở đầu gối, áo sơmi không đính khuy, hở ra một khuôn ngực rắn chắc, tư thái kia thoạt nhìn như “Liêu nhân”.(tớ hem hiểu đoạn này ai giúp tớ với)
Nói thật, bộ dáng của hắn cũng đủ để xem.(Oa Oa tỷ, lau nước miếng đi kìa)
Khuôn mặt tuấn mĩ kia, khắc sâu như đao tước kiếm tạc, khi dôi môi mỏng manh hắn gợi lên tươi cười tạo ả một loại sức quyến rũ không nói nên lời, có thể làm cho tim mỗi cô gái gia tăng lực đập. Oa Oa nhất thời nhìn ra được, không khỏi hồi tưởng lại, đôi môi xinh đẹp như kia đã cắn cô,(ách, vân ca anh là vampire hở?), hôn cô thật sâu ──
Nha, không nên không nên, không thể để mình tuột dốc, cô phải nhanh quay đầu lại mới được!
Đúng rồi, cô phải nghĩ tới Trương Triệt Nhất!
Oa Oa xoay lược chải tóc, dùng sức nhắm mắt lại, đối chọi với sự “Dụ hoặc”, miệng thì thào niệm tên Trương Triệt Nhất, (tôi niệm nam mô a di Trương Triệt Nhất), bức chính mình phải hồi tưởng, nam nhân cô thầm mến đã nhiều năm.
Đặc triển lần thứ nhất kết thúc, cô sẽ lập tức bay trở về Đài Loan, cùng Trương Triệt Nhất hảo hảo “Ở chung”, dùng hôn kiểu Hà Lan, hôn kiểu Đức, hôn kiểu Tây Ban Nha, hôn kiểu Bồ Đào Nha cô học, cùng hắn thực tế diễn luyện một phen.
Đầu tiên cô sẽ nhẹ nhàng đặt môi lên môi hắn, cắn nhẹ lưỡi hắn, thử phản ứng hắn, sẽ đem lưỡi tham tiến vào miệng hắn, sau đó, Lăng Vân sẽ ──
Một cái lại một ý nghĩ trong đầu làm cô lẫn loạn cả lên, đối tượng cô mơ ước lại trở thành “lão sư chị đạo”, bóng dáng Trương Triệt Nhất dần dần bị pha loãng, nhất cử nhất động của Lăng Vân, lại ảnh hưởng trực đến tâm tư trí óc cô, thậm chí dần dần vượt qua hình ảnh Trương Triệt Nhất.
A, tránh ra tránh ra!
Oa Oa nhắm mắt lại, bê lên cây lập đăng vubg lung tung trong không gian, muốn đêm những ý nghĩ ban nãy trục xuất ra khỏi trí óc.
Không xong a, cô làm sao có thể có những ý nghĩ hoang tưởng như thế?
“Em lại tiếp tục làm loạn rồi, một chút là lại đụng ngã các đò dùng trong phòng.” Trên ghế truyền đến tiếng nói bao hàm ý cười.
Cô liên tục hô hấp, cuối cùng giữ được một chút lí trí, dôi mắt đáng yêu trong trẻo mở lớn, tức giận trừng mắt nhìn hắn, liếc mắt một cái.“anh là đầu sỏ gây nên chuyện, còn dám ngồi ở chỗ kia nói nói mát? Nếu anh không tránh tôi làm sao có thể đánh tới lập đăng?”
“Tôi không phải là da thô hị nhiều, quyền của em mạnh như vậy , tôi không tránh được không?”
“Kia mới không phải da thô thịt hậu, là rắn chắc!” Cô cất cao tiếng nói, lớn tiếng ồn ào, vì người trong lòng mà cãi lại.“Namnhân nên giống như hắn vậy, đỉnh thiên lập, hùng tráng uy vũ, mới xứng danh là nam tử hán a!” Cô nâng cằm lên, cảnh cáo Lăng Vân, nhìn hắn dám nói gì nữa không.
Nhưng tất cả ở ngoài dự định của cô, hắn bỗng trầm mặc, ngay cả cặp mắt ôn nhu nay cũng dã biến đi đâu mất, đôi mắt bây giờ chỉ hiện lên mpptj tia quang mang âm u .
“Trừ bỏ Trương Triệt Nhất , em thật sự không nghĩ tới nam nhân khác hay sao?” Hắn từ từ mở miệng, tuy rằng giọng điệu vẫn là nhu hòa bình thản, thanh âm đã có chút buộc chặt khàn khàn.
“Cái gì nam nhân khác hay sao?” Cô hoang mang nhìn hắn.
Lần này, hắn trầm mặc càng lâu.
Sau một lúc lâu sau, Lăng Vân mới lại mở miệng.
“Nếu có một người nam nhân, có thể thưởng thức diện mạo chân thật nhất của em, bất luận ngươi là mềm mại, hay là hung bạo, đều nguyện ý sủng em, yêu em ──”(don’t care who you are, where you’re from, what you do, as long as you love me)
Theo mỗi câu của hắn, đều như là lấy kim đâm vào của ngực của cô.
Ở trong lòng của cô, có một nơi nào đó, hơi hơi co rút đau đớn một chút, nơi đó có không thể nhìn đến, dùng i nhiều đồ trang điểm đều không che đậy được.
Cô dùng sức lắc đầu, còn tại mạnh miệng, cự tuyệt sự yếu thế của mình.
“Trừ bỏ Trương Triệt Nhất, bất cứ ai đều không cần!” Nhiều năm như vậy, cô chuyên tâm nhất trí truy đuổi tình yêu, Trương Triệt Nhất một là đại biểu sự khất khao, cô chưa bao giờ nghĩ tới, chính mình có khả năng yêu thượng người khác.
Đúng vậy, không có người khác, không có ──
Oa Oa nắm chặt hai tay, nắm chặt lập đăng.
“Tôi mệt mỏi, phải đi về ngủ,?” Cô không nghĩ sẽ cùng Lăng Vân thảo luận vấn đề này, thầm tâm nghĩ mau chóng né ra.
“Em đi về trước đi, tôi ở lại kiểm tra một ít hạng mục, tối nay tôi ở lại đây.” Lăng Vân trên môi luôn duy trì một nụ cười mỉm cười, ánh mắt lại càng lúc càng âm u, con ngươi đen sáng ngời có chút không tầm thường, cbàn tay to cũng nắm chặt thành quyền, thân hình cao lớn cũng cố đè nén.
Đầu cô cúi xuống như là cô đang ngắm bàn chân nhỏ của mình, , không phát hiện ra cặp con ngươi đen kia, đang thiêu đốt bởi lửa giận hừng hực.
“Được rồi, tôi không chờ anh nữa.” Oa Oa xoay người đi ra hội trường đặc triển, hy vọng ban đêm gió lạnh lùng, có thể thổi lạnh nhiệt khí.trong mắt cô.
Nhìn chăm chú thân nahr của kiều nhân, đi thong thả chạy bộ vào trong thang máy, Lăng Vân đột nhiên dương tay, vung quyền đấm vào tường, một bộ song cửa sổ cổ điển tinh xảo, ở dưới cú đấm của hắn, nháy mắt trở nên rách tung toé.
Hắn bình tĩnh kiềm chế, đã muốn Oa Oa đang mù quáng ăn một giọt cũng không còn.
Thế nhưng tiểu nữ nhân này dến bây giờ còn lừa mình dối người!
Lăng Vân nghiến răng nghiến lợi, lửa giận trong mắt càng thiêu càng mạnh, hắn tức giận phun ra mắng liên tiếp, bình thường bộ dáng nhã nhặn, rồi đột nhiên chuyển biến sang vẻ giận dữ dọa người, trên trán gân xanh cũng nổi lên không thôi.
Trong khoảng thời gian, hắn dùng thủ đoạn, đem cô ở bên cạnh mình, còn tìm ra đủ loại lý do, hôn cô đầu óc choáng váng, thậm chí lần nữa khắc chế dục vọng của chính mình, chịu đựng những phản ứng do cô cố ý tạo thành, làm cho nhiệt nổi toàn thân, đau đớn.
Hắn đã làm nhiều như vậy, thậm chí còn mở miệng chỉ điểm , cô lại vẫn là mù quáng không muốn thừa nhận, thậm chí trước mặt hắn cô thề cô chỉ cần Trương Triệt Nhất?!
Đáng chết!
Lăng Vân từ lúc chào đời tới nay, giờ mới nổi lên cảm giác ghen tỵ Trong nháy mắt, hắn quả thực muốn trở về Đài Loan, giết Trương Triệt Nhất, đem bạn tốt vùi vào bên trong thâm sơn, bắt buộc cặp con ngươi xinh đẹp kia của Oa Oa, từ nay về sau chỉ có thể nhìn hắn. (Vân ca, anh đáng sợ quá, nhưng mà em thích)
Thân thể mềm mại kia, rõ ràng cũng đã thừa nhận, bọn họ trong lúc lửa tình bốc lên mãnh liệt đầy hấp dẫn, trong nụ hôn triền mien đầy nhiệt tình, trong miệng cô nhiệt tình nỉ non, đã tiết lộ khát vọng giống như hắn, nếu như hắn không sắp xếp gọn gang ở thời điểm cuối cùng, thì trong nụ hôn dài kia, chỉ sợ cô sớm đã lột quần áo hắn, động thủ “chà đạp” hắn.
Xem ra, hắn vẫn là rất “Quân tử” ──
Lăng Vân chậm rãi nheo lại con ngươi, lúc này hắn kiên định hạ quyết tâm.
Nên động thủ ! (chết tỷ nhé)
Đặc triển như đoán trước được sẽ thành công, một lượng lớn khách hàng dũng mãnh vào hội trường, nơi đó vốn rộng lớn nay lại chật như nêm cối. Tổng bộ nhóm viên chức đều tham gia đãi khách hàng, ngay cả Bối Lý đều tự mình ra trận, đơn đặt hang nhiều nhu tuyết rơi, quả thực làm cho mọi người ứng phó không nổi.
Oa Oa ở hội trường, ứng phó những những câu hỏi của khách hang, khóe miệng cười ngọt ngào lại càng lúc càng cứng ngắc.
Trực giác chiến đấu của cô sâu sắc cảm giác được ánh mắt “bất lương” nào đó đang chăm chú nhìn cô, chặt chẽ khóa trụ cô, truy đuổi nhất cử nhất động của cô ──
Đầu cô cảnh giác nhìn chung quanh, chú ý nhìn các ánh mắt khác, lại thấy Lăng Vân đang nhìn cô , khi tiếp xúc với ánh mắt của cô, khuôn mặt tuấn dung kia còn hiện ra ý cười yếu ớt, không có chút thích hợp.(Vân ca đang chột dạ vì bị phát hiện đang nhìn lén đấy ạ)
Buộc chặt thần kinh, bởi vì nét cười ôn hòa kia, làm cho cô có hơi chút thả lỏng.
Cô hướng hắn gật gật đầu, xoay người lại đi tiếp khách, nhưng không đến chốc lát, cso ánh mắt lại làm cho cô lông tơ dựng thẳng, lại lặng lẽ lưu hồi trên người cô.
Quái, chẳng lẽ là trong hội trường lẫn vào phần tử bất lương sao?
Cô hồ nghi nhướng mày, ánh mắt lại quay lại trên người Lăng Vân, vẫn chỉ nhìn thấy hắn mỉm cười.
Nhóm kẻ bắt cóc này, có phải hay không liền tránh phụ cận của Lăng Vân, cho nên hắn mới có thể lần nữa cảm thấy ánh mắt nguy hiểm này, là nhằm phương hướng của hắn mà phóng tới ? Xem hắn cười không hề phòng bị đến như vậy, nếu đã xảy tình huống nào bột phát ngoài dự kiến, khẳng định sẽ bị làm thịt ngay lập tức!
Oa Oa càng lúc càng lo lắng, cách vầ giây, sẽ nhìn hướng Lăng Vân liếc mắt xem xét tình hình một lát, thậm chí bắt đầu hoài nghi những người khách tiếp cận hắn, đều là “Thích khách” giả trang.
Vì bảo đảm cho Lăng Vân được an toàn, cô lập tức quyết định, bỏ ngoài tai mấy cái ý không lời của mấy người Anh kia, xông ra biển người, trực tiếp đi đến bên cạnh hắn, một tấc cũng không rời hắn.
Đại khái là“người cần bảo hộ” của cô đã được sự đe dọa của cô có tác dụng, làm cho nhóm ác đồ không dám ra tay, nên ngày đặc triển thuận lợi chấm dứt, không có phát sinh gì ngoài ý muốn, Lăng Vân cũng bình yên vô sự, ngay cả cộng tóc nhỏ cũng không bị động đến.
Nhưng thật ra Oa Oa cảnh giới cả một ngày, tiêu hao mất không ít thể lực, khi hai người ra khỏi hội trường, cô đã đói lả đi rồi, cứ muôn tìm thức ăn bổ sung cho cái dạ dày đang kêu gào kia.
Cho nên khi cô trở lại phòng ở khách sạn, thấy bàn phong phú thức ăn kia, cô quả thực muốn hoan hô ra tiếng.
“A, thật tốt quá, tôi đang đói bụng lắm.” Cô thùng thùng thùng chạy đến bàn ăn, hưng phấn nhìn miếng bít tết nướng nhuyễn nộn nhiều nước, nhịn không được dùng ngón trỏ tìm hiểu, dính mĩ vị món ngon, bỏ vào trong miệng nhấm nháp, vì tư vị tuyệt vời kia phát ra thở dài hạnh phúc.
Động tác của đứa nhỏ này, làm cho con ngươi đen sau viền vàng kính mắt, lóe ra quá dục vọng hỏa diễm. Chính là, Lăng Vân rất nhanh thu lại, trên khuôn mặt tuấn dung biểu tình không có gì thay đổi.
“Tôi nhờ khác sạn chuẩn bị bàn thức ăn này, xem như cảm tạ em trong khoảng thời gian này vất vả.” Hắn săn sóc thay cô lôi ra ghế dựa, còn lấy ra trong ngăn đá một chai rượu nho ướp lạnh nguyên chất, khuynh thân thay cô rót đầy chén thủy tinh trước mặt.
“Không được, tôi không thể uống rượu.” Cô xem ly rượu ngon kia, có chút tiếc hận lắc đầu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy uể oải. Cô ghi nhớ quy định của “Dương thị bảo toàn”, ở nơi đâu có dấu hiệu của sự nguy hiểm, tuyệt đối không được uống rượu.
A, nhưng là ── nhưng là ── thật đáng tiếc a, kia bình rượu nho thoạt nhìn bộ dạng thật tốt!
“Yên tâm đi, khách sạn lý có bảo vệ thật mạnh, những kẻ tâm địa dã man kia, tuyệt đối sẽ không tìm tới nơi này.” Lăng Vân phi thường kiên trì, cố ý muốn cùng cô chia sẻ bình rượu ngon này.
Hắn ấm áp tươi cười, làm cho Oa Oa có thể lơi lỏng toàn thân, cô tiếp nhận chén thủy tinh, cảm thấy gánh nặng trên vai biến mất, cả người nháy mắt thoải mái không ít.
Đúng vậy, đi vào sau cánh cửa, em có thể thả lỏng cảnh giới, dù sao ở khách sạn này có không ít đại nhân vật, thiết bị lại tuyệt hỏa an toàn, dưới lầu cũng có bảo vệ thật mạnh, có thể nói là gác cổng sâm nghiêm, ở chỗ này tuyệt đối không có nguy hiểm.
“Được rồi, dù sao chỉ là một chai rượu nho, có uống cũng không thể đánh ngã tôi!” Oa Oa tự tin tràn đầy nói, quyết định nhận hảo ý,(cuối cùng cừu non ngây thơ cũng không thể thoát được cái bẫy do con cáo gài kia bày ra) sảng khoái uống cụng ly rượu ngon.
Cô từ nhỏ đã bị lão ba cùng các ca ca, huấn luyện ra tửu lượng vô bờ, làm sao có thể đem chính một lọ rượu nho để vào mắt?
Lăng Vân phục vụ chu đáo, lập tức lại khuynh thân rót rượu, cái chén của cô chưa từng có lúc nào trống rỗng, vẫn là duy trì trạng thái chữ bát (chắc là luôn luôn đầy). Mà hắn chuyện trò vui vẻ, càng làm cho cô tâm tình khoái trá, món ngon trên bàn rất nhanh đã bị nuốt vào bụng.
Nhưng thật ra một lọ rượu nho kia, dường như vĩnh viễn uống không xong, cô uống lên một ly một ly lại một ly, rõ ràng thấy Lăng Vân cũng uống đi không ít, nhưng là rượu ngon hương thuần, vẫn cuồn cuộn không dứt theo bình rượu rót ra.
Cô vẫn uống, uống, uống đến toàn thân khinh phiêu phiêu, trước mắt hình ảnh Lăng Vân theo một cái biến thành hai cái, lại theo hai cái biến thành ba cái, mới cảm thấy có chút không thích hợp.
“Kỳ quái, tửu lượng của tôi tốt lắm ──” Cô đặt ly rượu xuống bàn, mờ mịt mở to hai mắt, nhìn ly rượu bị rót đầy, túc khởi mày, thực cố gắng suy nghĩ trong chốc lát.“A, đúng rồi, tôi, tôi đại khái là mệt mỏi ──”
“Đúng vậy, em vừa bay sang đây công tác, vừa phải bảo vệ sự an toàn của tôi, thật sự rất vất vả.” Lăng Vân dùng cái loại tiếng nói thôi miên này nói chuyện, con ngươi đen theo ly rượu bên cạnh, lẳng lặng xem xét cô.
“Đừng, đừng khách khí với tôi──” Oa Oa tâm tình thật tốt, lại đánh một sạch một ly rượu, còn vươn bàn tay nhỏ bé vỗ vỗ ngực, hào khí mà cam đoan.“Yên tâm, có tôi ở đây, không ai có thể chạm đến anh!”
Hắn cầm chến rượu, lặng lẽ đá văng xuống bà lượng lớn vỏ chai rượu, đứng dậy gạt bàn sang bên, dắt đôi tay nhỏ bé mềm nhũn của cô, từng bước một hướng đến phòng ngủ.
Cô như là một viên khí cầu, bị hắn dụ tiến đến phòng ngủ, không có gì phản kháng, nghĩ là hắn săn sóc muốn cho cô nghỉ ngơi.
“Tiểu béo,” Thẳng đi đến bên giường, Lăng Vân mới quay đầu, ôn nhu tựa vào bên tai cô hỏi.“Tôi nên như thế nào báo đáp em đây?”
Cô xem kia trương đẹp mặt môi, đột nhiên cảm thấy miệng khô lưỡi khô đứng lên, đầu óc chỉ còn lại có một cái ý niệm trong đầu.
“Anh, anh có thể theo giúp tôi ‘Luyện tập’──” Cô lòng tràn đầy chờ mong nhìn hắn, lúc cô tỉnh mà nói ra cô tuyệt đối xâú hổ vì những lời này.
“Tôi rất thích.” hô hấp nóng bóng ở môi cô trêu chọc, dụ hoặc cô hé miệng, sau đó tiếp theo trong nháy mắt, bạc môi kia đã hôn trụ cô.
Lăng Vân thuận thế đem cô tiến đến giường mềm mại, hai tay ôm hai bên sườn của cô, thậm chí không có chạm đến cô, chính là dùng làn môi mê người kia, triền miên hôn cô, hôn cho đến khi cô toàn thân như là có hỏa thiêu.
Cô không tự giác phun ra tiếng rên rỉ kiều mỵ, thân thể mềm mại nằm ở trên giường, tùy hắn đầu lưỡi tiến vào, lúc buộc chặt mà lỏng, lại lúc lại lỏng mà buộc chặt, sau đó lâm vào run run kịch liệt.
Nụ hôn như vậy, kỳ thật sớm vượt qua giới tuyến “Luyện tập”, chỉ có nam nữ cục kỳ yêu nhau, mới có thể hôn môi âu yếm lẫn nhau như vậy.
Nhưng là thần trí của cô, đã sớm bởi vì rượu mà mê muội, căn bản không thể nhận hai người bất đồng, chỉ có thể thuận theo bản năng hành động, nụ hôn vơi hán càng ngày càng mẫn cảm.
Hồi lâu sau, Lăng Vân như là mỗi lần trước, chủ động sửa lại gọn gang,, kết thúc nụ hôn
“Hôm nay ‘Chương trình học’ đến vậy chấm dứt, tôi phải trở lại trên giường phòng khách.” Hắn thấp giọng nói, thái độ lại khác thường không nhúc nhích, vẫn là nằm nằm ở bên cạnh cô, hơi thở ấm áp vẫn pahr ra bên tai cô.
Oa Oa không thể tự kiềm chế tự buôn lỏng, cô liên tục lắc đầu, đôi tay nhỏ bé ba ôm chặt khuôn mặt tuấn tú, xoay người đem hắn áp đảo, đem toàn thân sức nặng dồn lên trên người hắn, chỉ sợ hắn thật sự chạy.
“Không, không, không thể ──” Cô kháng nghị, thuận theo bản năng cùng khát vọng, đôi môi nhuyễn nộn ma sát trên môi hắn.
“Ngô, tôi, tôi còn muốn ──”
“Còn muốn làm cái gì?”
“Luyện, luyện tập ──”
Không chỉ là luyện tập, cô còn muốn càng nhiều càng nhiều!
Than hình cao lớn dưới thân cô hơi có chút cử động.
“Không cho phép nhúc nhích!” Cô bá đạo ra mệnh lệnh, đè lên bả vai rộng lớn kia, ngốc hôn hắn, tham lam cắn môi hắn, hưởng vị rượu ngon trong miệng hắn.
Chán ghét, hắn lại cử động, cô phải ép hắn càng mạn mới được──
Oa Oa ngẩng đầu, khóa mình đè trên ngực hắn, cúi người dùng những nụ hôn nhanh công kích hắn, đôi tay nhỏ bé cũng không nhà rỗi, sờ sờ nơi nà, vuốt ve nơi kia.(nơi nào a?)
Lăng Vân tim đập thật mạnh, chấn động màng tai của cô, vào trong tai cô, như là tiếng sấm bay xa.
Ngô, không đúng, kia không phải tim hắn đập, mà là lòng của cô đang gọi ──
Cô chỉ cảm thấy thân thể càng lúc càng nóng, có loại mãnh liệt dục vọng, đánh thẳng vào trung tâm non mềm giũa hai chân cô, cơ hồ như cô đang khát vọng sự đau đớn, thậm chí nhịn không được dùng thân thể ma sát hắn, muốn chậm lại cái loại đau đớn này.
Lăng Vân dùng ngón cái nhẹ nhàng đẩy môi của cô ra, cô phát ra kháng nghị nỉ non, cái miệng nhỏ nhắn hơi hơi mở ra, lại muốn gọi hắn ngoan ngoãn nằm xuống. Nếu không luyến tiếc tiếp xúc mê hồn này tạm dưng, cô thật muốn nhảy xuống giường, đi tìm đay thừng lớn trói hặn lại ( để làm chi a? *cười gian*).
“Tôi là ai?” Lăng Vân giữ trụ khuôn mặt đang đỏ bừng kia, nhìn thẳng cặp mắt đáng yêu đang mơ mơ mamg.
“Ân? Cái gì?”
Cô thở dốc, không nghĩ tới nói chuyện, thầm nghĩ hôn hắn.
“Tôi là ai?” Hắn cực có kiên nhẫn hỏi, toàn thân cơ bắp buộc chặt, biểu tình ôn nhu nhưng cũng nghiêm túc, vấn đè này so với hắn mà nói, so với tánh mạng quan trọng hơn.
Cô cố gắng mở to hai mắt đang tràn ngập sương mù, đem đầu đặt ở hắn lòng bàn tay, như là lần đầu tiên nhìn thấy hắn, hảo cẩn thận, hảo cẩn thận nhìn hắn.
Lăng Vân lẳng lặng chờ đợi, lúc đó dang quyết định mình đâng ở thiên đường hay đại ngục.
Sau một lúc lâu sau, trên khuôn mặt đẹp thanh lệ kia lộ ra một nụ cười tuyệt đẹp.“Anh là Lăng Vân.” Cô cúi người lại hôn thân hình tráng kiện dưới thân mình, bốn chữ đơn giản kia nhưng không hề buộc chặt.
Ngô, tốt lắm tốt lắm, hắn không hề lộn xộn, thậm chí còn thuận theo của cô hôn môi, ngoan ngoãn hôn cô.
Cô hoàn toàn cảm giác được, hắn nâng thân mình, dùng cái bộ vị nóng rực kia đặt vào chô đang cảm thấy đau đớn kia của cô mà như muốn săn sóc vì cô giải dục vọng.
Tiếp xúc như vậy lại kích phát cô càng nhiều khát vọng, cô nhịn không được vươn hai tay, dùng sức xé mở quần áo hắn, bắt đầu muốn làm gì với hắn thì làm ──
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.