Quyển 1 - Chương 359: Cấp thứ 6.
Đại Đại Vương
12/04/2013
Diệp Thiên Vân nhìn thấy Ngô Hạo Thiên bay tới thì có chút ngạc nhiên, thân hình di chuyển ra vùng an toàn sau đó mới nói: “ Chờ đã, công phu con vẫn chưa được học, thế này có phải là quá đường đột không?”
Khi nãy mới chỉ là nghe Đinh Lão Quái giới thiệu về Long Hình, vốn dĩ vẫn chưa được tập luyện, sáu thức đến bây giờ mới chỉ biết tên, những thứ khác đều không biết gì, đương nhiên là khiến hắn không kịp trở tay. Chuyện này giống như một tướng trong quân đội nói cho học viên về công dụng và tính năng của súng rồi cho họ ra trận, ngay cả chốt bảo hiểm cũng không bảo họ cách làm thế nào để mở ra.
Ngô Hạo Thiên nghe xong cũng dừng lại cười ha hả nói: “ Ta đang dạy ngươi cách dùng Long Hình.”
Diệp Thiên Vân loạn hết cả lên, vốn dĩ là Đinh Lão Quái dạy hắn Long Hình, Ngô Hạo Thiên đột nhiên lại nhảy vào khiến cho hắn không hiểu nổi hai người này có quan hệ gì nữa. Giao đấu thế này thì có nghĩa gì?
Đinh Lão Quái cười nói: “ Ngô Hạo Thiên luyện Hầu Hình, dùng Hầu Hình để luyện Long Hình là cách tốt nhất. Trước khi ngươi đạt được mức độ linh hoạt nhất định thì ta sẽ không dạy ngươi Long Hình vì có dạy thì cũng như không thôi.
Bây giờ Diệp thiên Vân mới hiểu ra, Ngô Hạo Thiên luyện Hầu Hình mà Hầu Hình thân pháp nhanh, nếu như so về thân pháp thì Hầu Hình có thể coi là đứng đầu trong Thập Nhị Hình.
Ngô Hạo Thiên cũng không cho Diệp Thiên Vân cơ hội, động tác của ông ta rất kì quái, lùi về sau một bước rồi lại tiến về phía trước, giơ tay định tóm lấy Diệp Thiên Vân.
Diệp Thiên Vân cũng vắt óc suy nghĩ làm thế nào tránh được đòn này nhưng lại nghe thấy Đinh Lão Quái nhắc nhở bên cạnh: “ Nghĩ về rồng ở sau ngươi, nhất định phải nhớ đặc điểm của rồng, thần phát ra ở mắt, uy lực nằm ở móng, lực phát ra ở ngực.”
Vừa mới nói xong, Diệp Thiên Vân đã hứng trọn hai đòn. Đây có thể coi là một kiểu huấn luyện, vốn dĩ không thể chống đỡ nếu không thì rõ ràng là bất kính nhưng động tác của Ngô Hạo Thiên nhanh như gió, hết Đông lại Tây, Đinh Lão Quái vừa mới nói xong thì áo của Diệp Thiên Vân đã bị xé toạc.
Hắn ngẫm nghĩ lời của Đinh Lão Quái, trong lòng có hiểu ra chút ít, trong tình thế lúc đó có lẽ càng dễ hiểu ra chiêu thức. Hắn thu mình lại liên tiếp tránh Ngô Hạo Thiên.
Đinh Lão Quái nhìn thấy Diệp Thiên Vân đã hiểu ra chút ít bèn nói tiếp: “ Long Chiết Thân, Chiết chính là chỉ Tam Khúc, đó là khuỷu tay uốn lượn, thân hình uốn lượn, hai chân uốn lượn, Tam Khúc ở đây chủ yếu nói đến tay không uốn lượn thì không thể chính xác được, cơ thể không uốn lượn thì không thể tạo ra sức mạnh, hai chân không uốn lượn thì không thể có sức bay lên và tiếp đất được nên Long Chiết Thân giống như côn trùng ngủ đông tỉnh giấc. Không khom không khúc thì làm sao có thể thành Hình Ý Long Hình của Long Chiết Thân.
Diệp Thiên Vân lúc này như một mục tiêu di động, hắn đã bị tấn công mấy chục đòn, vẫn còn may là mấy quyền này không mạnh, chỉ là khi đánh lên người thì cảm thấy có chút nội lực, hơi đau nhưng cũng chính trong tình trạng này hắn tiếp thu thêm nhiều kiến thức
Đinh Lão Quái cũng chăm chú nhìn Diệp Thiên Vân, nhìn kĩ từng hành động của hắn để chỉ điểm: “ Cần phải phát toàn lực từ lưng, không chỉ tránh đòn tấn công không như thế được, cần phải dùng ưu thế của thân mình để khiến cho đòn tấn công của ông ta vô hiệu, đó mới là cái mà ngươi phải học từ Long Hình.”
Thân hình của Ngô Hạo Thiên rất nhanh, mặc dù bình thường trông có vẻ
cao khỏe nhưng khi hành động mới thấy được sự huyền diệu của nó, thân hình quả thật không khác gì thanh niên, thậm chí còn hơn, sự nhanh nhạy và sắc bén vốn dĩ không phải là của một ông già.
Hai người cứ giao đấu trong một trận chiến không cân sức suốt hai tiếng đồng hồ, ngay cả Diệp Thiên Vân cũng phải toát mồ hôi hột, chảy tong tong xuống đất. Lông mày và râu đều bám đầy sương, trông chẳng khác gì ông già tuyết cả. Ngô Hạo Thiên thì cười rất sảng khoái nói: “ Quả nhiên là da dày nhiều thịt, nếu như là người khác thì đã chết đi sống lại mấy chục lần rồi.”
Đinh Lão Quái nhìn bộ quần áo của Diệp Thiên Vân rách tả tơi cũng không nhịn được cười, thở dài nói: “ Thân pháp của ngươi vẫn còn hơi kém một chút, nếu như muốn luyện tốt Long Hình thì phải vượt qua trở ngại của bản thân có lẽ là vì thân hình của ngươi quá to, ta cũng không muốn làm khó ngươi nếu không mấy người bọn họ lại bảo ta mang Long Hình vào quan tài, từ hôm nay trở đi mỗi ngày ta sẽ dạy ngươi một thức.”
Thân thể Diệp Thiên Vân lúc này tốt hơn bao giờ hết, Kim Chung Tráo sau khi ngâm thuốc cơ thể vẫn còn chưa phát hết lực, sau khi ngâm thuốc cơ thể giống như quá trình phát điện phải phát cho hết thì sau này mới có thể nạp tốt được, đó cũng là những gì mà hắn rút ra khi ở đây.
Diệp Thiên Vân chỉ nghe đã có thể thu nhận chiêu thức vậy thì có thể nhập môn được rồi, đến lúc đó dù có thế nào Long Hình cũng đã học được rồi nên hắn cảm kích nói: “ Cảm ơn, Lão Quái.”
Đinh Lão Quái khẽ gật đầu nhưng lại nói: “ Mặc dù ta có thể dạy ngươi nhưng sư phụ chỉ là người chỉ đường thôi, còn tu hành thế nào là do ngươi, ai cũng không thể giúp được, nếu như có vấn đề gì ngươi phải tự mình tìm ra nguyên nhân. Sáu ngày, ta chỉ dạy ngươi sáu ngày, hơn một ngày ta cũng không dạy.”
Diệp Thiên Vân cũng hiểu, tư chất của hắn không phải là kém nhưng về Long Hình mà nói thì có vẻ không thích hợp lắm. Bây giờ hắn không phải là không muốn chọn mà là không được chọn. Mười hai hình của tông sư đời thứ nhất hắn đã học được hai hình, sắp thêm ba hình, không cần phải nghĩ đến chuyện hợp hay không nữa hãy cứ học cho xong đã.
Huống hồ Kim Chung Tráo rất dẻo dai, không biết chừng đến một mức nào đó lại phù hợp thì sao nên những gì hắn có thể làm lúc này là học, cuối cùng luyện cái gì hắn tự chọn là được rồi. Đến lúc đã nắm công phu trong tay rồi, ngay cả không luyện thì cũng coi là biết thêm một môn công phu.
Đinh Lão Quaí tiến lại gần nói: “ Mọi người đều nói Hình Ý độc nhưng độc ở đâu thì không ai nói ra, ta sẽ cho ngươi biết Hình Ý tại sao lại độc. Thức thứ nhất là “Triết long phục địa” thật ra nói cho cùng thì nó đã được mĩ miều hóa rồi. Trong võ lâm trước giờ đều lấy sống chết làm ranh giới chứ không lấy độc hay không độc làm ranh giới nên nếu như ngươi có dùng Long Hình cũng không ai nói ngươi không quang minh lỗi lạc cả.”
Đinh Lão Quái di chuyển ba bước, bàn tay khẽ động nói: “ nắm lấy thời cơ bước chân tự nhiên, đưa tay trái ra trước, điểm tấn công là mặt của đối phương, lấy bước khó để lay chuyển bước tiến công của đối phương sau đó tay trái hướng vào trong, quay người sang trái, quỳ xuống, đồng thời tay phải tấn công hạ bộ đối phương.” Nói xong ông ta thử làm cho Diệp Thiên Vân xem hai lần.
Diệp Thiên Vân xem xong cũng thấy quả thật chiêu này rất độc, vừa đánh vào mặt vừa tấn công vào hạ bộ. Hổ Hình và Ưng Hình đều không có chiêu thức như thế nên hắn chăm chỉ học.
Đinh Lão Quái sợ hắn không biết nên nói ra điểm chủ chốt: “ Khi công kích sức lực phải đủ mạnh, quyền của tay trái phải đủ mạnh, lực đạt đến mức căn bản, ngẩng cao đầu ngang thắt lưng, quì xuống ở mức vừa phải. Quan trọng nhất là khi đối phương hóa giải chiêu thức này phải đứng dậy biến quyền, phải để tâm trước sau đó mới đánh, trước tiên vặn người sau đó tay trái tấn công vào mặt, tay phải tấn công hạ bộ, lặp lại liên tục khiến đối phương bị thương.”
Diệp Thiên Vân nghe xong cũng thấy lạnh hết sống lưng. Chiêu thức như này của Long Hình quả thật là khiến hắn cảm thấy độc. Hắn không thể không nghĩ rằng tông sư đời thứ nhất không ai dám trêu Đinh Lão Quái có lẽ là vì nguyên nhân này.
Đinh Lão Quái nói xong không thèm để ý đến Diệp Thiên Vân nữa mà đi thẳng vào phòng còn Ngô Hạo Thiên thì đi quanh hắn một vòng nhìn tư thế nói: “ Không tồi, nhớ luyện thâm thân hình, công phu của Lão Quái rất độc phải không, nếu như ngươi luyện tốt đến lúc đó ôm cái cột phát lực mà phát ra âm thanh thì người ta cũng phải nể ngươi vài phần.” Nói xong ông ta cũng đi vào phòng.
Lông mày và râu của Diệp Thiên Vân toàn sương, hắn đã nhớ tất cả. Hai người bọn họ đều không vừa ý lắm với thân pháp của hắn nhưng đó cũng là chuyện không thể khác được không thể khiến hổ biết trèo cây được. Cứ từng bước tiến lên, Kim Chung Tráo của hắn lên một cấp thì tốc độ cũng nhanh lên một chút nên bây giờ học để biết đã, sau này luyện sau, đó cũng là một phương pháp hay.
Cái lạnh của mùa đông như cắt da cắt thịt nhưng hắn lại không hề bận tâm, liên tục luyện tập lại những động tác vừa rồi, trong đầu không ngừng tái hiện lại, tốc độ chưa được nhưng động tác có thể nói là khá chuẩn.
Những lời của Ngô Hạo Thiên còn khiến cho hắn có chút hi vọng, rõ ràng là trong ba hình Hổ Mãnh, Ưng Lợi, Long này độc nhất, học được ba hình thì sức mạnh cũng sẽ tăng lên, đến lúc ba hình hợp nhất Hổ Ưng Long không ngừng biến hóa thì sức công kích sẽ nâng lên gấp bội.
Hắn đang luyện thì Lý Thiên Kiêu huýt sáo trở về, nhìn thấy Diệp Thiên Vân giữa mùa đông mà không mặc gì cô ta chạy ngay vào phòng, lát sau lấy ra một chiếc áo bông chạy đến cạnh quan tâm nói: “ Đừng có để cơ thể bị lạnh nếu không sau này bị bệnh thì sẽ không có lợi cho việc tập võ.”
Diệp Thiên Vân nhìn thấy Lý Thiên Kiêu thì vội dừng lại, mặc dù hắn không cần đến nhưng cũng nói : “ Cảm ơn.”
Lý Thiên Kiêu cười mãi mới dừng lại, cô ta mặc không ít quần áo, nhồi nhét chẳng khác gì quả bóng, mặt nghiêm nghị nói: “ Ta nấu cơm cho đệ nhé, đệ tiếp tục luyện đi.” Nói xong cô ta không làm phiền nữa mà nhanh chóng rời đi.
Diệp Thiên Vân trở lại mạch suy nghĩ, hắn định luyện tiếp Long Hình thì đột nhiên thấy rất đau bụng, hắn nghĩ ngay là do ăn phải đồ ăn ôi thiu nhưng cũng thấy không đúng, từ khi hắn lên cấp ba đến giờ chưa từng bị bệnh, vốn dĩ không phải là đau bụng. Quả nhiên lát sau bụng hắn phồng lên nhiệt độ cơ thể tăng lên. Diệp Thiên Vân kinh hãi nhìn hắn cứ như sắp nổ tung.
Khi nãy mới chỉ là nghe Đinh Lão Quái giới thiệu về Long Hình, vốn dĩ vẫn chưa được tập luyện, sáu thức đến bây giờ mới chỉ biết tên, những thứ khác đều không biết gì, đương nhiên là khiến hắn không kịp trở tay. Chuyện này giống như một tướng trong quân đội nói cho học viên về công dụng và tính năng của súng rồi cho họ ra trận, ngay cả chốt bảo hiểm cũng không bảo họ cách làm thế nào để mở ra.
Ngô Hạo Thiên nghe xong cũng dừng lại cười ha hả nói: “ Ta đang dạy ngươi cách dùng Long Hình.”
Diệp Thiên Vân loạn hết cả lên, vốn dĩ là Đinh Lão Quái dạy hắn Long Hình, Ngô Hạo Thiên đột nhiên lại nhảy vào khiến cho hắn không hiểu nổi hai người này có quan hệ gì nữa. Giao đấu thế này thì có nghĩa gì?
Đinh Lão Quái cười nói: “ Ngô Hạo Thiên luyện Hầu Hình, dùng Hầu Hình để luyện Long Hình là cách tốt nhất. Trước khi ngươi đạt được mức độ linh hoạt nhất định thì ta sẽ không dạy ngươi Long Hình vì có dạy thì cũng như không thôi.
Bây giờ Diệp thiên Vân mới hiểu ra, Ngô Hạo Thiên luyện Hầu Hình mà Hầu Hình thân pháp nhanh, nếu như so về thân pháp thì Hầu Hình có thể coi là đứng đầu trong Thập Nhị Hình.
Ngô Hạo Thiên cũng không cho Diệp Thiên Vân cơ hội, động tác của ông ta rất kì quái, lùi về sau một bước rồi lại tiến về phía trước, giơ tay định tóm lấy Diệp Thiên Vân.
Diệp Thiên Vân cũng vắt óc suy nghĩ làm thế nào tránh được đòn này nhưng lại nghe thấy Đinh Lão Quái nhắc nhở bên cạnh: “ Nghĩ về rồng ở sau ngươi, nhất định phải nhớ đặc điểm của rồng, thần phát ra ở mắt, uy lực nằm ở móng, lực phát ra ở ngực.”
Vừa mới nói xong, Diệp Thiên Vân đã hứng trọn hai đòn. Đây có thể coi là một kiểu huấn luyện, vốn dĩ không thể chống đỡ nếu không thì rõ ràng là bất kính nhưng động tác của Ngô Hạo Thiên nhanh như gió, hết Đông lại Tây, Đinh Lão Quái vừa mới nói xong thì áo của Diệp Thiên Vân đã bị xé toạc.
Hắn ngẫm nghĩ lời của Đinh Lão Quái, trong lòng có hiểu ra chút ít, trong tình thế lúc đó có lẽ càng dễ hiểu ra chiêu thức. Hắn thu mình lại liên tiếp tránh Ngô Hạo Thiên.
Đinh Lão Quái nhìn thấy Diệp Thiên Vân đã hiểu ra chút ít bèn nói tiếp: “ Long Chiết Thân, Chiết chính là chỉ Tam Khúc, đó là khuỷu tay uốn lượn, thân hình uốn lượn, hai chân uốn lượn, Tam Khúc ở đây chủ yếu nói đến tay không uốn lượn thì không thể chính xác được, cơ thể không uốn lượn thì không thể tạo ra sức mạnh, hai chân không uốn lượn thì không thể có sức bay lên và tiếp đất được nên Long Chiết Thân giống như côn trùng ngủ đông tỉnh giấc. Không khom không khúc thì làm sao có thể thành Hình Ý Long Hình của Long Chiết Thân.
Diệp Thiên Vân lúc này như một mục tiêu di động, hắn đã bị tấn công mấy chục đòn, vẫn còn may là mấy quyền này không mạnh, chỉ là khi đánh lên người thì cảm thấy có chút nội lực, hơi đau nhưng cũng chính trong tình trạng này hắn tiếp thu thêm nhiều kiến thức
Đinh Lão Quái cũng chăm chú nhìn Diệp Thiên Vân, nhìn kĩ từng hành động của hắn để chỉ điểm: “ Cần phải phát toàn lực từ lưng, không chỉ tránh đòn tấn công không như thế được, cần phải dùng ưu thế của thân mình để khiến cho đòn tấn công của ông ta vô hiệu, đó mới là cái mà ngươi phải học từ Long Hình.”
Thân hình của Ngô Hạo Thiên rất nhanh, mặc dù bình thường trông có vẻ
cao khỏe nhưng khi hành động mới thấy được sự huyền diệu của nó, thân hình quả thật không khác gì thanh niên, thậm chí còn hơn, sự nhanh nhạy và sắc bén vốn dĩ không phải là của một ông già.
Hai người cứ giao đấu trong một trận chiến không cân sức suốt hai tiếng đồng hồ, ngay cả Diệp Thiên Vân cũng phải toát mồ hôi hột, chảy tong tong xuống đất. Lông mày và râu đều bám đầy sương, trông chẳng khác gì ông già tuyết cả. Ngô Hạo Thiên thì cười rất sảng khoái nói: “ Quả nhiên là da dày nhiều thịt, nếu như là người khác thì đã chết đi sống lại mấy chục lần rồi.”
Đinh Lão Quái nhìn bộ quần áo của Diệp Thiên Vân rách tả tơi cũng không nhịn được cười, thở dài nói: “ Thân pháp của ngươi vẫn còn hơi kém một chút, nếu như muốn luyện tốt Long Hình thì phải vượt qua trở ngại của bản thân có lẽ là vì thân hình của ngươi quá to, ta cũng không muốn làm khó ngươi nếu không mấy người bọn họ lại bảo ta mang Long Hình vào quan tài, từ hôm nay trở đi mỗi ngày ta sẽ dạy ngươi một thức.”
Thân thể Diệp Thiên Vân lúc này tốt hơn bao giờ hết, Kim Chung Tráo sau khi ngâm thuốc cơ thể vẫn còn chưa phát hết lực, sau khi ngâm thuốc cơ thể giống như quá trình phát điện phải phát cho hết thì sau này mới có thể nạp tốt được, đó cũng là những gì mà hắn rút ra khi ở đây.
Diệp Thiên Vân chỉ nghe đã có thể thu nhận chiêu thức vậy thì có thể nhập môn được rồi, đến lúc đó dù có thế nào Long Hình cũng đã học được rồi nên hắn cảm kích nói: “ Cảm ơn, Lão Quái.”
Đinh Lão Quái khẽ gật đầu nhưng lại nói: “ Mặc dù ta có thể dạy ngươi nhưng sư phụ chỉ là người chỉ đường thôi, còn tu hành thế nào là do ngươi, ai cũng không thể giúp được, nếu như có vấn đề gì ngươi phải tự mình tìm ra nguyên nhân. Sáu ngày, ta chỉ dạy ngươi sáu ngày, hơn một ngày ta cũng không dạy.”
Diệp Thiên Vân cũng hiểu, tư chất của hắn không phải là kém nhưng về Long Hình mà nói thì có vẻ không thích hợp lắm. Bây giờ hắn không phải là không muốn chọn mà là không được chọn. Mười hai hình của tông sư đời thứ nhất hắn đã học được hai hình, sắp thêm ba hình, không cần phải nghĩ đến chuyện hợp hay không nữa hãy cứ học cho xong đã.
Huống hồ Kim Chung Tráo rất dẻo dai, không biết chừng đến một mức nào đó lại phù hợp thì sao nên những gì hắn có thể làm lúc này là học, cuối cùng luyện cái gì hắn tự chọn là được rồi. Đến lúc đã nắm công phu trong tay rồi, ngay cả không luyện thì cũng coi là biết thêm một môn công phu.
Đinh Lão Quaí tiến lại gần nói: “ Mọi người đều nói Hình Ý độc nhưng độc ở đâu thì không ai nói ra, ta sẽ cho ngươi biết Hình Ý tại sao lại độc. Thức thứ nhất là “Triết long phục địa” thật ra nói cho cùng thì nó đã được mĩ miều hóa rồi. Trong võ lâm trước giờ đều lấy sống chết làm ranh giới chứ không lấy độc hay không độc làm ranh giới nên nếu như ngươi có dùng Long Hình cũng không ai nói ngươi không quang minh lỗi lạc cả.”
Đinh Lão Quái di chuyển ba bước, bàn tay khẽ động nói: “ nắm lấy thời cơ bước chân tự nhiên, đưa tay trái ra trước, điểm tấn công là mặt của đối phương, lấy bước khó để lay chuyển bước tiến công của đối phương sau đó tay trái hướng vào trong, quay người sang trái, quỳ xuống, đồng thời tay phải tấn công hạ bộ đối phương.” Nói xong ông ta thử làm cho Diệp Thiên Vân xem hai lần.
Diệp Thiên Vân xem xong cũng thấy quả thật chiêu này rất độc, vừa đánh vào mặt vừa tấn công vào hạ bộ. Hổ Hình và Ưng Hình đều không có chiêu thức như thế nên hắn chăm chỉ học.
Đinh Lão Quái sợ hắn không biết nên nói ra điểm chủ chốt: “ Khi công kích sức lực phải đủ mạnh, quyền của tay trái phải đủ mạnh, lực đạt đến mức căn bản, ngẩng cao đầu ngang thắt lưng, quì xuống ở mức vừa phải. Quan trọng nhất là khi đối phương hóa giải chiêu thức này phải đứng dậy biến quyền, phải để tâm trước sau đó mới đánh, trước tiên vặn người sau đó tay trái tấn công vào mặt, tay phải tấn công hạ bộ, lặp lại liên tục khiến đối phương bị thương.”
Diệp Thiên Vân nghe xong cũng thấy lạnh hết sống lưng. Chiêu thức như này của Long Hình quả thật là khiến hắn cảm thấy độc. Hắn không thể không nghĩ rằng tông sư đời thứ nhất không ai dám trêu Đinh Lão Quái có lẽ là vì nguyên nhân này.
Đinh Lão Quái nói xong không thèm để ý đến Diệp Thiên Vân nữa mà đi thẳng vào phòng còn Ngô Hạo Thiên thì đi quanh hắn một vòng nhìn tư thế nói: “ Không tồi, nhớ luyện thâm thân hình, công phu của Lão Quái rất độc phải không, nếu như ngươi luyện tốt đến lúc đó ôm cái cột phát lực mà phát ra âm thanh thì người ta cũng phải nể ngươi vài phần.” Nói xong ông ta cũng đi vào phòng.
Lông mày và râu của Diệp Thiên Vân toàn sương, hắn đã nhớ tất cả. Hai người bọn họ đều không vừa ý lắm với thân pháp của hắn nhưng đó cũng là chuyện không thể khác được không thể khiến hổ biết trèo cây được. Cứ từng bước tiến lên, Kim Chung Tráo của hắn lên một cấp thì tốc độ cũng nhanh lên một chút nên bây giờ học để biết đã, sau này luyện sau, đó cũng là một phương pháp hay.
Cái lạnh của mùa đông như cắt da cắt thịt nhưng hắn lại không hề bận tâm, liên tục luyện tập lại những động tác vừa rồi, trong đầu không ngừng tái hiện lại, tốc độ chưa được nhưng động tác có thể nói là khá chuẩn.
Những lời của Ngô Hạo Thiên còn khiến cho hắn có chút hi vọng, rõ ràng là trong ba hình Hổ Mãnh, Ưng Lợi, Long này độc nhất, học được ba hình thì sức mạnh cũng sẽ tăng lên, đến lúc ba hình hợp nhất Hổ Ưng Long không ngừng biến hóa thì sức công kích sẽ nâng lên gấp bội.
Hắn đang luyện thì Lý Thiên Kiêu huýt sáo trở về, nhìn thấy Diệp Thiên Vân giữa mùa đông mà không mặc gì cô ta chạy ngay vào phòng, lát sau lấy ra một chiếc áo bông chạy đến cạnh quan tâm nói: “ Đừng có để cơ thể bị lạnh nếu không sau này bị bệnh thì sẽ không có lợi cho việc tập võ.”
Diệp Thiên Vân nhìn thấy Lý Thiên Kiêu thì vội dừng lại, mặc dù hắn không cần đến nhưng cũng nói : “ Cảm ơn.”
Lý Thiên Kiêu cười mãi mới dừng lại, cô ta mặc không ít quần áo, nhồi nhét chẳng khác gì quả bóng, mặt nghiêm nghị nói: “ Ta nấu cơm cho đệ nhé, đệ tiếp tục luyện đi.” Nói xong cô ta không làm phiền nữa mà nhanh chóng rời đi.
Diệp Thiên Vân trở lại mạch suy nghĩ, hắn định luyện tiếp Long Hình thì đột nhiên thấy rất đau bụng, hắn nghĩ ngay là do ăn phải đồ ăn ôi thiu nhưng cũng thấy không đúng, từ khi hắn lên cấp ba đến giờ chưa từng bị bệnh, vốn dĩ không phải là đau bụng. Quả nhiên lát sau bụng hắn phồng lên nhiệt độ cơ thể tăng lên. Diệp Thiên Vân kinh hãi nhìn hắn cứ như sắp nổ tung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.