Vô Địch Hắc Quyền

Quyển 1 - Chương 38: Một ngày đi chơi hào hoa (Thượng).

Đại Đại Vương

11/04/2013

Diệp Thiên Vân về phòng mình, tắm rửa một cái, đây là việc làm mỗi ngày của hắn, mỗi ngày vận động nhiều làm mồ hôi chảy đầm đìa, mỗi lần luyện tập xong căn bản là không tìm được chỗ nào không ẩm ướt.

Rất nhiều người luyện võ mới vài ngày đã oán hận kêu gào không có tiến triển, kì thật thì võ học cần lâu dài, bọn họ thật là nên nhìn Diệp Thiên Vân luyện tập thế nào.

Đến khi Diệp Thiên Vân tắm rửa thay quần áo xong đi ra, hắn liền cầm điện thoại gọi cho Lưu Tùng, ý định của hắn hôm nay là đi chơi với đám bạn cùng phòng, mục đích chủ yếu là kết nối tình cảm với nhau, vốn kế hoạch ngày năm tháng một là đi du lịch cùng bọn họ nhưng lại không đi được, cho nên không còn cách nào khác là rủ bọn họ đi chơi vui vẻ sớm chút.

Kì thật thì tình cảm bạn học nếu thời gian dài ít tiếp xúc thì cũng sẽ nhạt phai dần, mặc dù là bạn cùng phòng, hơn nữa còn là bạn tốt, nhưng tất cả đều không thể tránh khỏi thời gian dài xa cách.

Chỉ lát sau điện thoại đã nghe, bên trong liền truyền ra thanh âm hưng phấn của Lưu Tùng: “Ha ha, con mẹ nó, nhớ đến gọi điện cho tôi rồi à? Mấy ngày không gặp rồi, thế hôm nay muốn tổ chức hoạt động gì?” Hắn chính là cả ngày đều nhiệt tình như vậy, tựa như ngọn lửa vĩnh viễn không thể dập tắt.

Khóe miệng Diệp Thiên Vân hiển nhiên cũng nhếch lên, vốn hắn còn muốn Lưu Tùng tổ chức một chút, ví như đá bóng chẳng hạn, nhưng hắn hỏi lại làm Diệp Thiên Vân rất khó nghĩ, rồi trong đầu Diệp Thiên Vân lóe lên, nói: “Vài ngày rồi không liên lạc, cậu có tìm được hai tên kia không?”

Lưu Tùng ở bên kia cười nói: “Tôi đang ở trong phòng ngủ, bọn họ cũng ở đây. Vốn đây mồng năm tháng một có thể cùng đi chơi, ai ngờ gia đình lại gọi tôi về, ngày mai đã phải đi rồi, cho nên giờ cần sắp xếp một chút, muốn cùng đi bơi.”

Không ngờ Lưu Tùng lại có ý nghĩ này, Diệp Thiên Vân liền nói: “Tìm được chỗ chưa? Bốn người sao?” Nói xong hắn lại châm một điếu thuốc.

Lưu Tùng nói: “Tính ra tổng cộng là sáu người, tôi và Trần Nhiên đều mang theo người, còn hai người các ngươi solo! Địa điểm còn chưa nghĩ ra, chẳng lẽ cậu hôm nay mời khách lại muốn chúng tôi chuẩn bị? He he.” Lưu Tùng không có hảo ý cười, vừa mới dứt lời thì phòng ngủ bên kia đã vang lên thanh âm, còn kèm theo cả tiếng gõ bàn, xem ra là muốn Diệp Thiên Vân tự nghĩ.

Diệp Thiên Vân bất đắc dĩ, đối với mấy người này cũng không có biện pháp, liền nói: “Được rồi, ta mới khách một ngày đi. Vậy lát nữa ta tìm mấy người.”

Lưu Tùng tò mò hỏi: “Cái này hình như không phải phong cách của ngươi nha! Lúc trước đều là ta tổ chức hoạt động. Có thể tiết lộ trước cho ta xem hôm nay tiêu xài ở đâu không?”

Diệp Thiên Vân nói: “Đừng có gấp, tới rồi ngươi sẽ biết.” Hắn úp úp mở mở nói, khiến người bên kia rất lo lắng, mơ hồ còn nghe thấy tiếng nói ầm ầm bên kia: Diệp Thiên Vân, ngươi không phải là đưa chúng ta đến bể bơi của trường chứ! Rõ ràng chính là giọng của Vương Bằng trêu chọc, xem ra hắn chính là nguyên nhân của tiếng ầm ầm vừa rồi.

Diệp Thiên Vân cúp điện thoại, sau đó trực tiếp lái xe đến trường. Mới vừa rồi gọi điện hắn đã nghĩ kĩ rồi, lần trước Vương Vĩnh Cường đã làm thẻ hội viên cho hắn ở công ty tư nhân Hải Thiên, bây giờ không đi thì còn đợi bao giờ nữa.



Chỉ lát sau hắn đã đi tới túc xá trường học, rồi Diệp Thiên Vân đi thẳng đến phòng ngủ.

Không đợi hắn vào phòng, liền nghe được âm thanh đùa giỡn bên trong. Hiện giờ đang là giờ học, cả tòa nhà cũng không có bao nhiêu người, vì thế hắn nghe rất rõ ràng, nên Diệp Thiên Vân liền đẩy cửa đi vào.

Vừa mở cửa thì thấy ngay Vương Bằng trên người đầy cơm, trong tay tên này còn cầm nguyên nồi cơm ném về phía Trần Nhiên! Lưu Tùng lần đầu tiên không tham gia trận chiến, nhàn nhã ngồi xem, cười hì hì.

Diệp Thiên Vân cười cười, nói: “Các ngươi sao vậy, vừa thấy mặt đã thân thiết như vậy rồi sao?” Nói xong hắn nhìn về phía hai người bọn họ.

Vương Bằng xoay người nhìn thấy là Diệp Thiên Vân, hắn lúc này mới buông nồi cơm xuống, nói: “Chúng ta chờ ngươi nửa ngày rồi, tên khốn Trần Nhiên này nói ta là quang côn, ta muốn nói hắn quang côn cũng phải có tôn nghiêm!” Vừa nói liền vừa lau đi những thứ trên người mình.

Trần Nhiên nghe thấy hắn nói như vậy, cũng làm ra vẻ ủy khuất nói: “Ta nói lúc nào? Ta vừa từ trong WC đi ra liền bị hắn ném cơm lên người, chung quy là bị đánh oan mà!”

Vương Bằng nghe thấy, đáp ngay: “Không phải là ngươi thì là ai, Lưu Tùng nói cho ta là ngươi.” Nói xong nhìn về phía Lưu Tùng, không ngờ hắn đang cười hì hì ở đó.

Lúc này Vương Bằng và Trần Nhiên đã biết là bị lừa, Lưu Tùng không chỉ chia rẽ hai người, mà hắn còn được trận cười miễn phí.

Diệp Thiên Vân vừa nhìn lại liền cười lớn, nói: “Đi nào, mọi người đã đông đủ thì có thể xuất phát!” Nói xong, hắn nhìn lại phòng ngủ hỗn loạn, phỏng chừng là không chỉ mình Trần Nhiên phải quét.

Lưu Tùng vừa nghe thấy lập tức tinh thần tỉnh táo lại, nói: “STOP, ngừng chiến đi! Ta chỉ thấy hai người các ngươi đang chán, vì thế gợi chút hứng khởi thôi mà, các ngươi đừng đánh!”

Hai người trợn mắt nhìn, ánh mắt kinh ngạc như không phải nhìn người đối với Lưu Tùng, có vẻ như thuộc loại cầm thú.

Sau đó lực chú ý của mọi người lập tức tập trung lên người Diệp Thiên Vân, Trần Nhiên nhìn hắn nói: “Chúng ta đã bao lâu không cùng đi chơi rồi? Hôm nay vốn Lưu Tùng nói là đi bơi, ta cũng cùng bạn gái ta đi.”

Lưu Tùng nghe thấy, hắn lập tức vội nói: “Không thể nói vậy, vốn ta muốn mời các ngươi tới Shangrila ăn cơm, không nghĩ tới nơi nào tốt hơn, xem ra cảnh giới của chúng ta chưa đủ! Chúng ta đều có bạn gái, muốn đi cũng không thể đến nơi cấp bậc quá thấp, vạn nhất ngươi lại nói là trách nhiệm của người nào?”



Vương Băng vừa nghe thấy cũng hiểu ý, không khỏi gật đâu.

Diệp Thiên Vân nghe thấy, ba người này hôm nay định “chém” mình, chắc muốn mình “nôn tiền” đây, nếu như chính mình không phải đã chuẩn bị nơi đến trước, không biết hôm nay sẽ bị bọn họ càu nhàu bao nhiêu, rốt cược thì cũng được lĩnh giáo lợi hại của đám dâm nhân này rồi.

Nghĩ tới đó Diệp Thiên Vân lại gật đầu, cố ý hào phóng nói: “Ừhm, yên tâm đi, sẽ không khiến các ngươi thất vọng đâu. Mấy người kia nghe liền thấy mất hứng, xem ra Diệp Thiên Vân nói vậy thì địa phương đến chắc không tồi.

Rất nhanh mấy người đã thu thập xong, Trần Nhiên cùng Lưu Tùng đều gọi điện cho người yêu mình, hẹn địa điểm rồi cùng xuất phát.

Bốn người lên xe, Trần Nhiên cùng bạn gái và Vương Bằng đều bị phân lên xe Diệp Thiên Vân, tên Lưu Tùng thì nói là muốn có thế giới riêng của hai người, vì thế mấy người kia đành ủy khuất chui vào xe của Diệp Thiên Vân.

Xe Diệp Thiên Vân đi trước, còn xe Lưu Tùng đi sau, hướng về phía hội Hải Thiên.

Vương Bằng ngồi bên cạnh Diệp Thiên Vân, sắc mặt hưng phấn nói: “Thiên Vân, chúng ta đi đâu vậy, ngươi nói trước cho ta một chút, ta không nói cho bọn họ đâu.” Hắn mới nói xong liền bị Trần Nhiên khinh bỉ: “Không cần ngươi nói, chúng ta cũng có thể nghe thấy.”

Trần Nhiên hôm nay là lần đầu tiên dẫn bạn gái đi cùng đám bạn cùng phòng đi chơi, hắn cũng muốn trước mặt bạn gái tạo hình tượng, liền nói: “Thiên Vân, hôm nay là ngày ta cùng bà xã lần đầu ra mắt, ngươi an bài tốt chút nha, đừng phá hai chúng ta.”

Diệp Thiên Vân cười cười, nói: “Chúng ta đi Hải Thiên, các ngươi biết không?” Nói xong liền nhìn về phía Vương Bằng.

Vương Bằng vừa nghe thấy liền nhảy cả lên, hắn lắc lắc đầu, nhìn về phía Diệp Thiên Vân đầy kích động: “Thiên Vân, có phải là công ty tư nhân Hải Thiên không? Ngươi đừng gạt ta, ta con mẹ nó nằm mơ cũng muốn đến đó một lần, nghe nói trên lầu còn có cả sân trực thăng hạ cánh, dùng từ xa hoa cũng không đủ để hình dung, phải gọi là xa xỉ mới đúng!” Hai mắt hắn lúc này như hỏa nhãn kim tinh nhìn Diệp Thiên Vân như nhìn bảo vật ngàn năm vậy.

Bạn gái của Trần Nhiên là Diệp Tiểu Tuệ nghe xong cũng có phản ứng như Vương Bằng, vừa nghe thấy Diệp Thiên Vân nói ra tên này, hai mắt cũng sáng rực lên: “Hải Thiên vốn là nơi sở hội tốt nhất, hơn nữa nghe nói không có thân phận không thể gia nhập.” Nói xong hôn mạnh lên mặt Trần Nhiên một cái, rồi thân mật nói với Trần Nhiên: “Nhiên Nhiên, anh đối với em thật tốt.” Trần Nhiên nghe xong vô cùng si mê.

Vương Bằng vừa nghe xong phì cười, chỉ vào Trần Nhiên nói: “Ngươi còn được gọi là Nhiên Nhiên hả? Tên này rất con mẹ nó sáng tạo, không nói thô tục không thể hiện hết được tình cảm của ta.”

Chỉ tiếc là Lưu Tùng không có trong xe, nếu không sẽ còn càng thêm náo nhiệt. Chỉ lát sau đã thấy tòa nhà Hải Thiên, một ngày vui chơi rốt cuộc sắp bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Địch Hắc Quyền

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook