Chương 79: Cao thủ dòng Streng
Biên Thành Lãng Tử
12/04/2013
Thực lực bang Lạc Hoa Lưu Thủy ở Tịch Tĩnh Khu chỉ thuộc loại tầm tầm, nhưng danh khí lớn hơn rất nhiều so với công hội, vị này chính là một trong tam mỹ nữ lão Đại.
Đứng thứ ba là Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông, là người mượn Kiếm Thập Tam làm ra vụ scandal tình ái nổi tiếng, đứng thứ hai là Diễm Vô Song là một mỹ nữ có thực tài, hiện tại cấp bậc ở trên Bài Hành Bảng của Tịch Tĩnh Khu, Diễm Vô Song xếp hạng 8.
Trọng giáp chiến sĩ có thể chen thân vào Bài Hành Bảng, không thể không nói có điểm đặc biệt.
Đệ nhất lão Đại của Lạc Hoa Lưu Thủy - Thi Phi Vũ, đó là nhân vật thần bí cấp Truyền Thuyết, nghe nói có rất ít người có thể tận mắt nhìn thấy dung mạo, dù sao trong Thải Hồng Thành cũng có nhiều cách nói khác nhau, nhưng có thể khẳng định, các nàng chính là loại nữ nhân chạm tay là bỏng, có thể điều khiển nhiều nam cao thủ oai phong một cõi cũng chẳng có gì lạ.
Đôi mắt đẹp Diễm Vô Song vừa chuyển, nhìn chằm chằm vào Diệp Sảng nói:
- Ngươi chính là Hà Kim Ngân?
Diệp Sảng căn bản là không để ý tới nàng, bởi vì hắn hiện tại thèm thuốc lá vãi, nhịn không được liền rút một điếu Hồng Tháp Sơn, mỹ nữ thì đẹp đấy, nhưng có thể lấy đi được không? Có thể hút không? Có thể thoải mái như vậy không? (DG:Ý là khi hút thuốc ấy mà).
Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông giận dữ nói :
- Hà Kim Ngân, đảm lượng của ngươi không tệ, hôm nay dám quay lại đi tìm cái chết!
Ánh mắt Diễm Vô Song chớp động:
- Ngươi là người của Kiếm Thập Tam?
Diệp Sảng vẫn không trả lời.
Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông cả giận nói:
- Lỗ tai ngươi điếc à? Nhị tỷ ta đang hỏi ngươi đó!
Tinh Tinh hừ lạnh nói:
- Ngươi hỏi thì chúng ta phải đáp sao? Ngươi có phải hay không cho rằng cả đám người hỏi là chúng ta phải trả lời? Nếu ngươi cho là như vậy, vậy ngươi hẳn là thuộc loại thân hình không liên quan tới chỉ số thông minh, mỹ nữ dâm đãng, ngươi thật đúng là hung đại vô não! (DG: hung=ngực ^^)!
- Ngươi!
Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông cay không chịu được, nàng bị Tinh Tinh mỉa mai đến á khẩu không trả lời được, Tinh Tinh cô nương chẳng những tiễn pháp xuất sắc, hơn nữa chửi người mà không thô tục, quả nhiên là rủa cho người thành loại hung đại vô não.
Diễm Vô Song tựa hồ không hề tức giận, nhìn thoáng qua Tinh Tinh:
- Vị mỹ nữ kia, ta cùng Nhân Giả Tiên Tử đã gặp mặt vài lần, coi như là khách khí gặp mặt, khách khí chia tay.
Tinh Tinh hừ hừ nói hừ hừ nói:
- Vậy thì sao?
Bên khóe miệng Diễm Vô Song hiện lên vẻ tươi cười:
- Không có gì, đều là bằng hữu một lần, mọi người không cần tổn thương hòa khí, Lạc Hoa Lưu Thủy chúng ta ngày hôm qua cùng Hà huynh đệ có chút hiểu lầm, coi như lời xin lỗi của ta với các ngươi vậy, hai vị nếu không ngại, cùng nhau lập tổ đội đi giết BOSS nào!
Nàng nói chuyện chậm rãi, từng từ rõ ràng, ngữ khí ôn hòa, hơn nữa vừa nói còn hơi hơi cúi đầu tỏ vẻ xin lỗi.
Tinh Tinh quả nhiên giật mình, xem ra lão Nhị của Lạc Hoa Lưu Thủy cùng Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông không giống nhau a, cũng không phải kiêu ngạo ngang ngược trong truyền thuyết mà ngoại giới vẫn đồn.
Chính là truyền thuyết này thì tin đồn bên ngoài cũng chỉ có ba phần là thực, Tinh Tinh cô nương bình thường vô cùng thông minh lanh lợi, thời điểm mấu chốt liền ngẩn ra, làm nữ nhân hẳn là rõ ràng một chân lý, nữ nhân trời sinh chính là diễn viên, cho nên Diệp Sảng liền tuỳ tiện mở miệng:
- Tổ đội tất nhiên là không thể rồi, giải thích rồi thì thôi, bất quá, giải thích cũng không chỉ dùng miệng nói.
Diễm Vô Song nở nụ cười:
- Vị Hà huynh đệ này cảm thấy như thế nào thì được đây?
Diệp Sảng chìa ngón trỏ cùng ngón cái, sau đó vô sỉ chà xát.
Ý cười của Diễm Vô Song càng đậm:
- Hà huynh là người thống khoái, Lạc Hoa Lưu Thủy chúng ta ngày hôm qua có lỗi với ba người huynh đệ các ngươi, 60 điểm tín dụng đủ rồi chứ? Nếu không đủ ta có thể lấy thêm!
Tinh Tinh sửng sốt, đây không phải là thật chứ? Chỉ bằng tên A Ngân vô danh khí trên giang hồ, Nhị đương gia Lạc Hoa Lưu Thủy lại muốn bồi thường tiền, sự tình này nói ra ai tin chứ?
Lúc này cả mộ thất chợt im lặng, Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông cũng không gây ồn ào, dùng ánh mắt ngưng trọng nhìn Diệp Sảng.
Tinh Tinh tỉnh ngộ, thiếu chút nữa tự chửi mình ngu ngốc.
Diễm Vô Song này quá âm hiểm, nàng thấy sau lưng ta là Bích Thủy Lạc Ảnh Cung, tự nhiên đã nghĩ đến Thần Tiễn Gia của Mộng Tiên Thành , nàng nói cái gì cùng Nhân Giả Tiên Tử có giao tình đó là lừa dối mình, biết mình không phải đại nhân vật trong Thần Tiễn Gia nên nữ nhân này trong lòng nắm chắc, nói cái gì chịu nhận lỗi thực ra là ám chiêu, rất đơn giản, người của Lạc Hoa Lưu Thủy biết cơ quan mộ thất này, tuyệt đối không dám dễ dàng tiến lên, nói thường tiền đó là câu dẫn mình đi xuống làm pháo hôi.
Vẫn là A Ngân thông minh, nghĩ đến đây, Tinh Tinh không khỏi quay đầu dùng ánh mắt khâm phục nhìn phía Diệp Sảng, ai ngờ Diệp Sảng cười nói:
- Bảo Bảo Hi Phạn Nhĩ, mấy "hạt đậu phộng" ngày hôm qua cô đã "ăn", có muốn tiếp tục nếm thử hay không? Ồ, lão công của cô đâu? Hôm nay làm sao không tới đây? Hắn không phải nói vĩnh viễn yêu cô sao...
Xem ra bổn sự sở trường nhất của Diệp Sảng không phải giết người, mà là chọc tức, ngươi cùng hắn chém gió, không bị uất chết cũng tức mà chết.
Bảo Bảo Hi Phạn Nhĩ tức giận đến tái mặt:
- Hà Kim Ngân, hôm nay ngươi chịu chết đi!
Diễm Vô Song cau mày, Hà Kim Ngân này khẳng định không phải là người của Kiếm Thập Tam, thế nhưng hắn là người rất không đơn giản, đủ thông minh lanh lợi, cao thủ không nhất định đều thông minh lanh lợi, nhưng tinh thông như vậy cũng không dễ đối phó.
Diễm Vô Song bỗng nhiên phất phất tay, ý bảo thủ hạ lui ra phía sau.
Thấy nàng chậm rãi vào tư thế cầm kiếm, Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông liền âm thầm thoải mái, Nhị tỷ tự mình ra tay, ngay cả Kiếm Thập Tam cũng phải xốc lại tinh thần mà ứng chiến.
Tinh Tinh hơi có chút kinh ngạc, nữ nhân này dám xông vào cửu chuyển luân hồi trận? Muốn chết nha, tốt, tỷ tỷ xem hôm nay ngươi chết ra sao!
Diễm Vô Song đột nhiên phát lực, giày chạm trên mặt đất phát ra thanh âm "bùm bùm bùm ", chạy băng băng cả người ở phía trước, kiếm ở phía sau, thân mình nghiêng tới trước, làm cho người ta cảm giác là kéo cự kiếm mà chạy, mũi kiếm trên mặt đất "Xoẹt xoẹt xoẹt " tạo ra một chuỗi hoa lửa sáng ngời, áo tơi màu hỏa hồng tung bay, cả người quả thực tựa như một luồng lửa bay tới trung tâm mộ thất.
Khoan hãy nói nàng có bao nhiêu lợi hại, chỉ nhìn một cách đơn thuần, khí thế này cũng đủ làm người khác kinh sợ, quả nhiên nhìn qua thì ôn nhu, động thủ thì tuyệt không nhẹ nhàng.
Chạy đến bậc thang trung ương thì toàn bộ cơ quan quả nhiên khởi động, lần này không còn là nữ quỷ hiện thân, mà là toàn bộ những pho tượng đều di động.
Mỗi pho tượng cao 5-7 thước, thạch kiếm trên tay so với thân người bình thường không kém là mấy.
-Vù.
Pho tượng thứ nhất chém xuống.
"Rầm "một tiếng, Diệp Sảng cùng Tinh Tinh mắt đều mở to, Diễm Vô Song lại có thể không tránh né mà phản công, một đạo hàn quang hiện lên, thạch kiếm bị cự kiếm hoàng kim của nàng chém thành hai đoạn, tro bụi tràn ngập không trung đến một sợi lông trên người nàng cũng không tổn hao.
Bậc thang trung ương do bốn pho tượng bảo vệ cùng dùng song kiếm bổ xuống, Diễm Vô Song tựa hồ cũng biết lợi hại, không dám nghênh đón, lăn một vòng về phía trước, lại có thể lăn một vòng ba bốn thước, là một trọng giáp chiến sĩ, thân thủ có thể tới bực này đã là đáng quý vô cùng.
"Oành oành "Hai tiếng trầm đục, tảng đá bị chém thành hai cái hố nhỏ, trong cái hố nứt ra như mạng nhện.
Diệp Sảng vừa nhìn về phía đó, lập tức xuất ra chiêu thức cường đại nhất của mình - xoay người bỏ chạy:
- Đừng nhìn nữa, chạy mau, còn sững sờ cái gì?
- Thật không có nghĩa khí, bản thân mình thì chạy trước!
Tinh Tinh cũng biết cơ quan này chỉ sợ là không ngăn được Diễm Vô Song, bị nàng áp sát, mặc ngươi úo tiếp tục trâu bò đến đâu cũng lật nhào, bị chặt chết rất khó coi nha.
Trên cầu đá hai bóng người bay nhanh, Diệp Sảng lo lắng nói:
- Người của Lạc Hoa Lưu Thủy có biết phương pháp bài trừ luân hồi trận hay không?
Tinh Tinh nói :
- Trên lý luận hẳn là không biết?
Diệp Sảng nói :
- Trên thực tế thì sao?
Tinh Tinh nói :
- Trên thực tế nếu họ tìm tòi, phỏng chừng chưa đến 10 phút đã xong, bọn họ đông như vậy kia mà!
Diệp Sảng cảm giác những lời cuối cùng này của Tinh Tinh như lên dây cót, nhanh chóng vắt chân lên cổ, Diệp Sảng chạy trốn như bị chó đuổi.
Hai người tới cửa lớn trung ương mộ thất thì Diễm Vô Song đã xuất hiện phía cầu đối diện.
- Cô trước tiên hướng bên phải mộ thất chạy, nơi đó có cửa ngầm, ta sẽ giữ nàng ta lại!
Diệp Sảng lấy thêm một băng đạn cho khẩu MP5, tiếng lên đạn vang lên răng rắc.
Diễm Vô Song cũng không nói gì nữa, kéo kiếm xông lên.
"Chíu chíu chíu chíu! "
Tia lửa từ khẩu MP5 được Diệp Sảng bắn ra với tần suất cực nhanh.
Diễm Vô Song nâng tay trái lên, dùng cánh tay này bảo vệ mặt, cả người vẫn kéo kiếm tiến lên.
Tình huống đáng sợ xuất hiện, Diệp Sảng thấy rất rõ ràng, cạnh ngoài cánh tay của Diễm Vô Song có một tấm kim loại hình chữ nhật, màu sắc và hình dáng so với khôi giáp của nàng hoàn toàn khác nhau.
"Leng keng leng keng !"
Đạn bắn vào tấm kim loại tóe lửa ra bốn phía, nhưng trên đầu nàng trị số thương tổn cũng không bay lên.
- Ta điên mất thôi! Còn có thể đỡ đạn nữa, ông trời không có mắt a!
Diệp Sảng khẩn trương.
- Che mặt phải không? Lão tử chơi chỗ hiểm!
Đồng học Sảng Sảng đại gian ác nhắm ngay khẩu súng vào bộ phận mấu chốt dưới bụng Diễm Vô Song, với trình độ của hắn, hiện tại muốn bắn chính xác địa phương kia, khó khăn vẫn rất lớn.
" Chíu chíu chíu chíu! "
Lại một loạt đạn bắn ra.
"Phốc phốc phốc phốc! "
Hai cặp giò thon dài của Diễm Vô Song liền trúng năm viên đạn, tóe máu, thế nhưng Diệp Sảng nhìn rõ ràng, mỗi viên đạn tạo thành thương tổn chỉ là "-5 "!
Phòng ngự vật lý của Diễm Vô Song là 50 điểm, phòng ngự cao phi thường.
Tiếp tục ngây người một lúc, người đã đến trước mắt.
- Kyaaaaa!!!!
Diễm Vô Song quát một tiếng thanh lệ, cự kiếm hoàng kim vốn đang kéo lê bỗng nhiên vung lên, như thế Thái Sơn áp đỉnh lao xuống, không trung xuất hiện một đường cong hoàng kim.
Bùmmmmm! Một tiếng nổ vang, tro bụi trên cầu bay lên, đá vụn bay loạn, một kiếm của nàng đem một khối đá đập tan nát.
Có mấy viên đá vụn bay vào mặt Diệp Sảng, làm hắn đau nhói, có thể thấy được lực lượng to lớn cỡ nào, thực ra Diệp Sảng chưa bao giờ gặp qua cao thủ đi theo dòng streng (Tăng chủ yếu sức mạnh).
Diễm Vô Song cũng ngẩn người, một kiếm này khí kình mười phần, Hà Kim Ngân lại có thể tránh thoát, làm thế nào vậy nhỉ?
- Viu!
Tử quang xuất hiện, Xuyên Vân tiễn của Tinh Tinh phóng tới đúng lúc.
- Phốc!
Một kích damage " -278 "!
Sắc mặt Diễm Vô Song vẫn bình tĩnh, điểm thương tổn ấy với nàng tựa hồ như muỗi cắn.
- Muốn chạy?
Diễm Vô Song vung cự kiếm hoàng kim lên đứng trên cầu vung lên hai nhát.
" Răng rắc răng rắc " vang lên, lan can trên cầu bị nàng cắt xuống một đoạn, theo một kiếm đánh ra, thân kiếm đập trên cột đá, tạo thành một lực cực mạnh đẩy đi, trực tiếp lăng không bay về hướng Diệp Sảng đang chạy.
- Cẩn thận đó!
Tinh Tinh hét lên.
Đứng thứ ba là Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông, là người mượn Kiếm Thập Tam làm ra vụ scandal tình ái nổi tiếng, đứng thứ hai là Diễm Vô Song là một mỹ nữ có thực tài, hiện tại cấp bậc ở trên Bài Hành Bảng của Tịch Tĩnh Khu, Diễm Vô Song xếp hạng 8.
Trọng giáp chiến sĩ có thể chen thân vào Bài Hành Bảng, không thể không nói có điểm đặc biệt.
Đệ nhất lão Đại của Lạc Hoa Lưu Thủy - Thi Phi Vũ, đó là nhân vật thần bí cấp Truyền Thuyết, nghe nói có rất ít người có thể tận mắt nhìn thấy dung mạo, dù sao trong Thải Hồng Thành cũng có nhiều cách nói khác nhau, nhưng có thể khẳng định, các nàng chính là loại nữ nhân chạm tay là bỏng, có thể điều khiển nhiều nam cao thủ oai phong một cõi cũng chẳng có gì lạ.
Đôi mắt đẹp Diễm Vô Song vừa chuyển, nhìn chằm chằm vào Diệp Sảng nói:
- Ngươi chính là Hà Kim Ngân?
Diệp Sảng căn bản là không để ý tới nàng, bởi vì hắn hiện tại thèm thuốc lá vãi, nhịn không được liền rút một điếu Hồng Tháp Sơn, mỹ nữ thì đẹp đấy, nhưng có thể lấy đi được không? Có thể hút không? Có thể thoải mái như vậy không? (DG:Ý là khi hút thuốc ấy mà).
Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông giận dữ nói :
- Hà Kim Ngân, đảm lượng của ngươi không tệ, hôm nay dám quay lại đi tìm cái chết!
Ánh mắt Diễm Vô Song chớp động:
- Ngươi là người của Kiếm Thập Tam?
Diệp Sảng vẫn không trả lời.
Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông cả giận nói:
- Lỗ tai ngươi điếc à? Nhị tỷ ta đang hỏi ngươi đó!
Tinh Tinh hừ lạnh nói:
- Ngươi hỏi thì chúng ta phải đáp sao? Ngươi có phải hay không cho rằng cả đám người hỏi là chúng ta phải trả lời? Nếu ngươi cho là như vậy, vậy ngươi hẳn là thuộc loại thân hình không liên quan tới chỉ số thông minh, mỹ nữ dâm đãng, ngươi thật đúng là hung đại vô não! (DG: hung=ngực ^^)!
- Ngươi!
Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông cay không chịu được, nàng bị Tinh Tinh mỉa mai đến á khẩu không trả lời được, Tinh Tinh cô nương chẳng những tiễn pháp xuất sắc, hơn nữa chửi người mà không thô tục, quả nhiên là rủa cho người thành loại hung đại vô não.
Diễm Vô Song tựa hồ không hề tức giận, nhìn thoáng qua Tinh Tinh:
- Vị mỹ nữ kia, ta cùng Nhân Giả Tiên Tử đã gặp mặt vài lần, coi như là khách khí gặp mặt, khách khí chia tay.
Tinh Tinh hừ hừ nói hừ hừ nói:
- Vậy thì sao?
Bên khóe miệng Diễm Vô Song hiện lên vẻ tươi cười:
- Không có gì, đều là bằng hữu một lần, mọi người không cần tổn thương hòa khí, Lạc Hoa Lưu Thủy chúng ta ngày hôm qua cùng Hà huynh đệ có chút hiểu lầm, coi như lời xin lỗi của ta với các ngươi vậy, hai vị nếu không ngại, cùng nhau lập tổ đội đi giết BOSS nào!
Nàng nói chuyện chậm rãi, từng từ rõ ràng, ngữ khí ôn hòa, hơn nữa vừa nói còn hơi hơi cúi đầu tỏ vẻ xin lỗi.
Tinh Tinh quả nhiên giật mình, xem ra lão Nhị của Lạc Hoa Lưu Thủy cùng Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông không giống nhau a, cũng không phải kiêu ngạo ngang ngược trong truyền thuyết mà ngoại giới vẫn đồn.
Chính là truyền thuyết này thì tin đồn bên ngoài cũng chỉ có ba phần là thực, Tinh Tinh cô nương bình thường vô cùng thông minh lanh lợi, thời điểm mấu chốt liền ngẩn ra, làm nữ nhân hẳn là rõ ràng một chân lý, nữ nhân trời sinh chính là diễn viên, cho nên Diệp Sảng liền tuỳ tiện mở miệng:
- Tổ đội tất nhiên là không thể rồi, giải thích rồi thì thôi, bất quá, giải thích cũng không chỉ dùng miệng nói.
Diễm Vô Song nở nụ cười:
- Vị Hà huynh đệ này cảm thấy như thế nào thì được đây?
Diệp Sảng chìa ngón trỏ cùng ngón cái, sau đó vô sỉ chà xát.
Ý cười của Diễm Vô Song càng đậm:
- Hà huynh là người thống khoái, Lạc Hoa Lưu Thủy chúng ta ngày hôm qua có lỗi với ba người huynh đệ các ngươi, 60 điểm tín dụng đủ rồi chứ? Nếu không đủ ta có thể lấy thêm!
Tinh Tinh sửng sốt, đây không phải là thật chứ? Chỉ bằng tên A Ngân vô danh khí trên giang hồ, Nhị đương gia Lạc Hoa Lưu Thủy lại muốn bồi thường tiền, sự tình này nói ra ai tin chứ?
Lúc này cả mộ thất chợt im lặng, Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông cũng không gây ồn ào, dùng ánh mắt ngưng trọng nhìn Diệp Sảng.
Tinh Tinh tỉnh ngộ, thiếu chút nữa tự chửi mình ngu ngốc.
Diễm Vô Song này quá âm hiểm, nàng thấy sau lưng ta là Bích Thủy Lạc Ảnh Cung, tự nhiên đã nghĩ đến Thần Tiễn Gia của Mộng Tiên Thành , nàng nói cái gì cùng Nhân Giả Tiên Tử có giao tình đó là lừa dối mình, biết mình không phải đại nhân vật trong Thần Tiễn Gia nên nữ nhân này trong lòng nắm chắc, nói cái gì chịu nhận lỗi thực ra là ám chiêu, rất đơn giản, người của Lạc Hoa Lưu Thủy biết cơ quan mộ thất này, tuyệt đối không dám dễ dàng tiến lên, nói thường tiền đó là câu dẫn mình đi xuống làm pháo hôi.
Vẫn là A Ngân thông minh, nghĩ đến đây, Tinh Tinh không khỏi quay đầu dùng ánh mắt khâm phục nhìn phía Diệp Sảng, ai ngờ Diệp Sảng cười nói:
- Bảo Bảo Hi Phạn Nhĩ, mấy "hạt đậu phộng" ngày hôm qua cô đã "ăn", có muốn tiếp tục nếm thử hay không? Ồ, lão công của cô đâu? Hôm nay làm sao không tới đây? Hắn không phải nói vĩnh viễn yêu cô sao...
Xem ra bổn sự sở trường nhất của Diệp Sảng không phải giết người, mà là chọc tức, ngươi cùng hắn chém gió, không bị uất chết cũng tức mà chết.
Bảo Bảo Hi Phạn Nhĩ tức giận đến tái mặt:
- Hà Kim Ngân, hôm nay ngươi chịu chết đi!
Diễm Vô Song cau mày, Hà Kim Ngân này khẳng định không phải là người của Kiếm Thập Tam, thế nhưng hắn là người rất không đơn giản, đủ thông minh lanh lợi, cao thủ không nhất định đều thông minh lanh lợi, nhưng tinh thông như vậy cũng không dễ đối phó.
Diễm Vô Song bỗng nhiên phất phất tay, ý bảo thủ hạ lui ra phía sau.
Thấy nàng chậm rãi vào tư thế cầm kiếm, Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông liền âm thầm thoải mái, Nhị tỷ tự mình ra tay, ngay cả Kiếm Thập Tam cũng phải xốc lại tinh thần mà ứng chiến.
Tinh Tinh hơi có chút kinh ngạc, nữ nhân này dám xông vào cửu chuyển luân hồi trận? Muốn chết nha, tốt, tỷ tỷ xem hôm nay ngươi chết ra sao!
Diễm Vô Song đột nhiên phát lực, giày chạm trên mặt đất phát ra thanh âm "bùm bùm bùm ", chạy băng băng cả người ở phía trước, kiếm ở phía sau, thân mình nghiêng tới trước, làm cho người ta cảm giác là kéo cự kiếm mà chạy, mũi kiếm trên mặt đất "Xoẹt xoẹt xoẹt " tạo ra một chuỗi hoa lửa sáng ngời, áo tơi màu hỏa hồng tung bay, cả người quả thực tựa như một luồng lửa bay tới trung tâm mộ thất.
Khoan hãy nói nàng có bao nhiêu lợi hại, chỉ nhìn một cách đơn thuần, khí thế này cũng đủ làm người khác kinh sợ, quả nhiên nhìn qua thì ôn nhu, động thủ thì tuyệt không nhẹ nhàng.
Chạy đến bậc thang trung ương thì toàn bộ cơ quan quả nhiên khởi động, lần này không còn là nữ quỷ hiện thân, mà là toàn bộ những pho tượng đều di động.
Mỗi pho tượng cao 5-7 thước, thạch kiếm trên tay so với thân người bình thường không kém là mấy.
-Vù.
Pho tượng thứ nhất chém xuống.
"Rầm "một tiếng, Diệp Sảng cùng Tinh Tinh mắt đều mở to, Diễm Vô Song lại có thể không tránh né mà phản công, một đạo hàn quang hiện lên, thạch kiếm bị cự kiếm hoàng kim của nàng chém thành hai đoạn, tro bụi tràn ngập không trung đến một sợi lông trên người nàng cũng không tổn hao.
Bậc thang trung ương do bốn pho tượng bảo vệ cùng dùng song kiếm bổ xuống, Diễm Vô Song tựa hồ cũng biết lợi hại, không dám nghênh đón, lăn một vòng về phía trước, lại có thể lăn một vòng ba bốn thước, là một trọng giáp chiến sĩ, thân thủ có thể tới bực này đã là đáng quý vô cùng.
"Oành oành "Hai tiếng trầm đục, tảng đá bị chém thành hai cái hố nhỏ, trong cái hố nứt ra như mạng nhện.
Diệp Sảng vừa nhìn về phía đó, lập tức xuất ra chiêu thức cường đại nhất của mình - xoay người bỏ chạy:
- Đừng nhìn nữa, chạy mau, còn sững sờ cái gì?
- Thật không có nghĩa khí, bản thân mình thì chạy trước!
Tinh Tinh cũng biết cơ quan này chỉ sợ là không ngăn được Diễm Vô Song, bị nàng áp sát, mặc ngươi úo tiếp tục trâu bò đến đâu cũng lật nhào, bị chặt chết rất khó coi nha.
Trên cầu đá hai bóng người bay nhanh, Diệp Sảng lo lắng nói:
- Người của Lạc Hoa Lưu Thủy có biết phương pháp bài trừ luân hồi trận hay không?
Tinh Tinh nói :
- Trên lý luận hẳn là không biết?
Diệp Sảng nói :
- Trên thực tế thì sao?
Tinh Tinh nói :
- Trên thực tế nếu họ tìm tòi, phỏng chừng chưa đến 10 phút đã xong, bọn họ đông như vậy kia mà!
Diệp Sảng cảm giác những lời cuối cùng này của Tinh Tinh như lên dây cót, nhanh chóng vắt chân lên cổ, Diệp Sảng chạy trốn như bị chó đuổi.
Hai người tới cửa lớn trung ương mộ thất thì Diễm Vô Song đã xuất hiện phía cầu đối diện.
- Cô trước tiên hướng bên phải mộ thất chạy, nơi đó có cửa ngầm, ta sẽ giữ nàng ta lại!
Diệp Sảng lấy thêm một băng đạn cho khẩu MP5, tiếng lên đạn vang lên răng rắc.
Diễm Vô Song cũng không nói gì nữa, kéo kiếm xông lên.
"Chíu chíu chíu chíu! "
Tia lửa từ khẩu MP5 được Diệp Sảng bắn ra với tần suất cực nhanh.
Diễm Vô Song nâng tay trái lên, dùng cánh tay này bảo vệ mặt, cả người vẫn kéo kiếm tiến lên.
Tình huống đáng sợ xuất hiện, Diệp Sảng thấy rất rõ ràng, cạnh ngoài cánh tay của Diễm Vô Song có một tấm kim loại hình chữ nhật, màu sắc và hình dáng so với khôi giáp của nàng hoàn toàn khác nhau.
"Leng keng leng keng !"
Đạn bắn vào tấm kim loại tóe lửa ra bốn phía, nhưng trên đầu nàng trị số thương tổn cũng không bay lên.
- Ta điên mất thôi! Còn có thể đỡ đạn nữa, ông trời không có mắt a!
Diệp Sảng khẩn trương.
- Che mặt phải không? Lão tử chơi chỗ hiểm!
Đồng học Sảng Sảng đại gian ác nhắm ngay khẩu súng vào bộ phận mấu chốt dưới bụng Diễm Vô Song, với trình độ của hắn, hiện tại muốn bắn chính xác địa phương kia, khó khăn vẫn rất lớn.
" Chíu chíu chíu chíu! "
Lại một loạt đạn bắn ra.
"Phốc phốc phốc phốc! "
Hai cặp giò thon dài của Diễm Vô Song liền trúng năm viên đạn, tóe máu, thế nhưng Diệp Sảng nhìn rõ ràng, mỗi viên đạn tạo thành thương tổn chỉ là "-5 "!
Phòng ngự vật lý của Diễm Vô Song là 50 điểm, phòng ngự cao phi thường.
Tiếp tục ngây người một lúc, người đã đến trước mắt.
- Kyaaaaa!!!!
Diễm Vô Song quát một tiếng thanh lệ, cự kiếm hoàng kim vốn đang kéo lê bỗng nhiên vung lên, như thế Thái Sơn áp đỉnh lao xuống, không trung xuất hiện một đường cong hoàng kim.
Bùmmmmm! Một tiếng nổ vang, tro bụi trên cầu bay lên, đá vụn bay loạn, một kiếm của nàng đem một khối đá đập tan nát.
Có mấy viên đá vụn bay vào mặt Diệp Sảng, làm hắn đau nhói, có thể thấy được lực lượng to lớn cỡ nào, thực ra Diệp Sảng chưa bao giờ gặp qua cao thủ đi theo dòng streng (Tăng chủ yếu sức mạnh).
Diễm Vô Song cũng ngẩn người, một kiếm này khí kình mười phần, Hà Kim Ngân lại có thể tránh thoát, làm thế nào vậy nhỉ?
- Viu!
Tử quang xuất hiện, Xuyên Vân tiễn của Tinh Tinh phóng tới đúng lúc.
- Phốc!
Một kích damage " -278 "!
Sắc mặt Diễm Vô Song vẫn bình tĩnh, điểm thương tổn ấy với nàng tựa hồ như muỗi cắn.
- Muốn chạy?
Diễm Vô Song vung cự kiếm hoàng kim lên đứng trên cầu vung lên hai nhát.
" Răng rắc răng rắc " vang lên, lan can trên cầu bị nàng cắt xuống một đoạn, theo một kiếm đánh ra, thân kiếm đập trên cột đá, tạo thành một lực cực mạnh đẩy đi, trực tiếp lăng không bay về hướng Diệp Sảng đang chạy.
- Cẩn thận đó!
Tinh Tinh hét lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.