Chương 36: Cuối tuần vui vẻ.
Biên Thành Lãng Tử
12/04/2013
Mọi người đều biết thân pháp của Sảng Sảng rất tuyệt, mà hắn am hiểu nhất chính là lộn nhào trên không, lần này cũng không ngoại lệ. Lộn người, ngoặt vài cái, hoàn hảo là không phải là đầu tiếp đất mà là mông tiếp đất. “Bình” Một tiếng, mông Diệp Sảng chạm đất lập tức hắn cảm thấy phía dưới đau nhói, HP giảm xuống còn có 93 điểm. Diệp Sảng phỏng chừng cũng bị choáng váng, không ngừng lăn xuống dưới sơn đạo mà U Buồn Thiên Sứ cũng bị vấp nửa bước . “Bùm” một tiếng, U Buồn Thiên Sứ cũng ngã quỵ xuống, hơn nữa nàng cũng quay cuồng lăn xuống dưới sơn đạo. Lăn xuống chút nữa thì lúc này, đang đứng ở giữa đường zik zak, hai mắt Hồng đà chủ cơ hồ cũng co rút lại, chỉ thấy mông U Buồn Thiên Sứ ịn luôn lên đầu hắn.
- Đồng hương!.
Hồng đà chủ còn chưa kịp nói hết thì hai mắt liền tối sầm lại, “bình” một âm thanh trầm đục lại vang lên.Hồng đà chủ cùng U Buồn Thiên Sứ liền cuộn lại thành một đống tiếp tục lăn xuống, trọng giáp chiến sĩ vốn rất nặng điều này đồng nghĩa với việc lực hút của trái đất tác động lên cũng lớn hơn.
Xuống một chút trên đường zik zak, điện quang của Boss đang lại quét lên, lần này mọi người cũng đã hiểu lập trình viên của công ty trò chơi thật sự bỉ ổi, hạ lưu vì điện quang tấn công không gây tổn thương trực tiếp mà chính là khiến mọi người bị đánh bay ra. Nhìn tia điện quang hung bạo bay thẳng tới, kỳ thực lại giống như sợi dây thun, chỉ cần chạm vào người lập tức biến thành gấp khúc, kèm theo “tưng” một tiếng liền quấn người lại.
Mà hạp cốc lại phát ra hai tiếng thét cực kỳ bi thương:
-Lão công!
-Đồng hương!
U Buồn Thiên Sứ cùng Hồng Thất Thập Thất cùng nhau hướng về khe vực Hắc ám lăn xuống. Thần tiễn tiểu tổ lập tức giải tán, không cần nói cũng biết U Buồn Thiên Sứ lần này tiêu rồi, từ trên sáu mươi trượng vực sâu rơi xuống trừ phi có “tín xuân ca” may ra mới cứu lại được một mạng. Diệp Sảng ở trên sơn đạo liền hô lớn:
-Đồng hương, ngươi thật oan ức nha,mong ngươi hãy bảo trọng, huynh đệ ta có việc đi trước, hôm nào liên hệ sau.
Nói xong hắn liền nuốt một túi sữa bột Tam Lộc loại nhỏ sau đó cắm đầu chạy lên trên.
Boss xem ra cũng chỉ hoạt động tại phía dưới, đợi khi mọi người hổn hển chạy tới cửa thác nước thì nó cũng không truy đuổi nữa.
-Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật!
Diệp Sảng vừa lau mồ hôi vừa lẩm bẩm nói:
-May mắn U Buồn đội trưởng giúp ta cản lại một lần nếu không ta cũng xong đời, trở về thành ta nhất định phải cảm tạ nàng thật tốt.
Tinh Tinh ngây ngốc nhìn hắn, nàng ngày càng không thể hiểu nổi Diệp Sảng, tên gia hỏa này thần kinh cũng quá nhạy cảm,mỗi lần gặp vấn đề hắn đều có thể hóa nguy thành an hơn nữa còn đem địch nhân chơi đùa tới chết
-Hắn đến tột cùng là cao thủ hay chỉ là gà son (ngôn ngữ game >
- Đồng hương!.
Hồng đà chủ còn chưa kịp nói hết thì hai mắt liền tối sầm lại, “bình” một âm thanh trầm đục lại vang lên.Hồng đà chủ cùng U Buồn Thiên Sứ liền cuộn lại thành một đống tiếp tục lăn xuống, trọng giáp chiến sĩ vốn rất nặng điều này đồng nghĩa với việc lực hút của trái đất tác động lên cũng lớn hơn.
Xuống một chút trên đường zik zak, điện quang của Boss đang lại quét lên, lần này mọi người cũng đã hiểu lập trình viên của công ty trò chơi thật sự bỉ ổi, hạ lưu vì điện quang tấn công không gây tổn thương trực tiếp mà chính là khiến mọi người bị đánh bay ra. Nhìn tia điện quang hung bạo bay thẳng tới, kỳ thực lại giống như sợi dây thun, chỉ cần chạm vào người lập tức biến thành gấp khúc, kèm theo “tưng” một tiếng liền quấn người lại.
Mà hạp cốc lại phát ra hai tiếng thét cực kỳ bi thương:
-Lão công!
-Đồng hương!
U Buồn Thiên Sứ cùng Hồng Thất Thập Thất cùng nhau hướng về khe vực Hắc ám lăn xuống. Thần tiễn tiểu tổ lập tức giải tán, không cần nói cũng biết U Buồn Thiên Sứ lần này tiêu rồi, từ trên sáu mươi trượng vực sâu rơi xuống trừ phi có “tín xuân ca” may ra mới cứu lại được một mạng. Diệp Sảng ở trên sơn đạo liền hô lớn:
-Đồng hương, ngươi thật oan ức nha,mong ngươi hãy bảo trọng, huynh đệ ta có việc đi trước, hôm nào liên hệ sau.
Nói xong hắn liền nuốt một túi sữa bột Tam Lộc loại nhỏ sau đó cắm đầu chạy lên trên.
Boss xem ra cũng chỉ hoạt động tại phía dưới, đợi khi mọi người hổn hển chạy tới cửa thác nước thì nó cũng không truy đuổi nữa.
-Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật!
Diệp Sảng vừa lau mồ hôi vừa lẩm bẩm nói:
-May mắn U Buồn đội trưởng giúp ta cản lại một lần nếu không ta cũng xong đời, trở về thành ta nhất định phải cảm tạ nàng thật tốt.
Tinh Tinh ngây ngốc nhìn hắn, nàng ngày càng không thể hiểu nổi Diệp Sảng, tên gia hỏa này thần kinh cũng quá nhạy cảm,mỗi lần gặp vấn đề hắn đều có thể hóa nguy thành an hơn nữa còn đem địch nhân chơi đùa tới chết
-Hắn đến tột cùng là cao thủ hay chỉ là gà son (ngôn ngữ game >
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.