Chương 25: Tinh Tinh cô nương
Biên Thành Lãng Tử
12/04/2013
Đường phố Mộng Tiên thành thật sạch sẽ, cửa hàng hai bên đường lần lượt xuất hiện trong mắt Diệp Sảng.
- Tên Cái Bang kia gạt người!
Tinh Tinh vừa lái xe vừa nói:
- Bọn hắn chuyên lừa những người mới vào thành, mỗi người lấy tận 20 tiền, thu tiền xong là không quản nữa, rồi bắt anh đi ăn xin!
- Ặc!
Diệp Sảng thản nhiên đáp lại một tiếng, cũng không quay đầu nhìn nàng, tuy nàng rất dễ nhìn, nhưng đối với bạn Sảng Sảng của chúng ta, kiến trúc của thành phố có hứng thú hơn nhiều.
Diệp Sảng không để ý thấy Tinh Tinh đang có chút khó chịu, nghĩ lại có bao nhiêu trâu bò muốn ngấp nghé Thần
Tiễn gia mỹ nữ a, trong khi tên tiểu tử này lại có thể ngay cả mặt cũng không thèm nhìn một cái.
- Nghe Mao Đại Cô nói anh một thân một mình từ Nguyệt Lượng thôn tiến vào Mộng Tiên thành sao?
- Đúng vậy!
Diệp Sảng vẫn không thèm quay đầu, hắn thấy hai bên đường thật sự rất nhiều thành viên của Cái Bang, quả là tên Hồng Thất Thập Thất không nói phét.
Tinh Tinh khó chịu hoàn toàn, ngữ khí cũng có chút bực bội:
- Pháp bảo của anh có trong túi chứ? Anh cho một cái giá đi!
Diệp Sảng rốt cục cũng nhìn cô ta mà nói:
- Haizz, cô coi ta là loại người nào, ta mặc dù là người mới, nhưng cô cũng đừng coi thường ta thế chứ, muốn vũ nhục nhân cách của ta sao.
Tinh Tinh lại nghĩ Diệp Sảng đang muốn nâng giá , ai ngờ Diệp Sảng lại nói:
- Ta đem pháp bảo này đến Mộng Tiên thành, lý ra là đưa không cho cô... Đúng là không biết người tốt!
Bạn Sảng Sảng chúng ta quên mất mình đang mang 11 điểm tà ác trên người, lại tự nhận mình là người tốt.
"Tốt, muốn làm trò à, ta coi ngươi có thể làm trò bao lâu!" Tinh Tinh đánh tay lái, rẽ vào một công ty bảo hiểm trong thành, nàng không tin lại có một người mới chơi có pháp bảo lại không làm giá, nếu thật sự hắn không cần tiền, nhất định là có ý đồ gì với mình, loại thú vật này nàng gặp nhiều rồi.
Công ty bảo hiểm đương nhiên không phải bảo hiểm nhân thọ Trung Quốc, mà là nơi gửi vật phẩm cá nhân của Đệ Nhị Thế Giới, nó giúp mình mở ra một khoảng không gian của riêng mình, đương nhiên chỉ có bản thân có thể dẫn người vào không gian này, nhưng người đó không thể lấy đồ trong không gian này của người chủ.
Loại này thông dụng khắp nơi, trong thôn thì có thể mở ở thương khố, trong trấn thì có thể mở ở trạm phục vụ, còn trong thành thì mở tại công ty bảo hiểm.
Cửa thang máy cao ốc mở ra, một tiểu thư NPC xinh đẹp mời Diệp Sảng vào.
- Cô cùng vào đi.
Diệp Sảng thật sự hào phóng, không sợ người khác thấy tài sản của mình.
Tinh Tinh cũng không khó chịu, trực tiếp tiến vào không gian bảo hiểm của Diệp Sảng, trong đây có đầy đủ các kệ từ kệ súng đến kệ thuốc các loại, người chơi vừa nhìn là biết ngay tác dụng của các loại kệ, cái nào là đựng trang bị quần áo, cái nào là mũ giày, cái nào là thuốc...
Không gian của Diệp Sảng đúng là làm cho Tinh Tinh mở rộng tầm mắt: Kệ trang bị quần áo chỉ có mấy tấm da thú, phỏng chừng 1 tiền cũng không tới, kệ trang sức thì không có một món nào, tất cả đều là quặng sắt, vừa nhìn đã biết ngay độ tinh khiết thấp đến đáng thương, mà kệ mũ giày thì chỉ có mấy đôi giày rơm, độ bền bằng.... 0, thậm chí đến kệ thuốc cũng không có một loại thuốc trị liệu nào, chỉ có mấy đóa hoa Khiên Ngưu, Loa Kèn, cây cỏ các loại, đây là là do bạn Sảng Sảng khi thưởng thức phong cảnh tiện tay mà hái, dù gì cũng là nhân viên tiệm hoa tươi nha, cũng có chút kiến thức về hoa cỏ a.
- Thấy sao? Thấy nhiều đồ không?
Diệp Sảng cười nói, Tinh Tinh đờ người ra:
- Đúng, quả thật rất nhiều!
- Ta đối với hoa tươi có cảm tình đặc thù, thấy hoa dại ven đường liền nhịn không được muốn hái ngay!
Diệp Sảng nói mấy lời này vô cùng thành thật, nhưng khi vào đến tai Tinh Tinh thì lại thành ý nghĩa khác: "Cứ thấy hoa tươi là mạnh mẽ chiếm đoạt? Tên này quả thật là lưu manh mà, thì ra lừa ta đến đây để..." Nàng không dám nghĩ tiếp, vì ai cũng biết trong Đệ Nhị Thế Giới, người chơi có thể "này nọ lọ chai" nha.
Ai ngờ bạn Sảng Sảng không có tí phản ứng nào, cúi đầu vào rương pháp bảo mà tìm.
- Đây là cái gì?
Tinh Tinh thấy một con dao cạo râu. Diệp Sảng nói :
- Nhìn bề ngoài thì nó là một con dao cạo râu.
Tinh Tinh tò mò ngay:
- Vậy thật ra nó là gì?
Diệp Sảng cầm con dao cạo vôi lên, vung tới vung lui trước mặt:
- Thật ra, nó là một... con dao cạo râu!
Bịch!!!
Tinh Tinh trực tiếp ngất xỉu!
Rương pháp bảo sáng lóa được Diệp Sảng lấy ra:
- Cô cần cái nào?
Tinh Tinh có chút do dự, loại rương này chưa xem xét qua thì cũng đừng mơ biết bên trong có chứa gì, nếu tùy tiện chọn bừa , lỡ sao trúng một trang bị dành cho chiến sĩ hay tay súng lại mất công phiền toái.
- Cái này!
Tinh Tinh nhận rương bên tay trái của Diệp Sảng, Diệp Sảng cũng đồng thời lựa chọn: "Xác định giao dịch!"
Rời khỏi không gian bảo hiểm, Tinh Tinh không nói hai lời liền đi ngay, không để ý tới Diệp Sảng, tiểu tử này nhìn qua luôn thấy là lạ, nhất là ánh mắt u buồn kia, râu ria thì lởm chởm... làm cho Tinh Tinh luôn thấy ở hắn có vẻ hèn mọn nào đó.
Bất quá khi nàng ra lái xe ra khỏi bãi xe thì Diệp Sảng đã một thân một mình đi trên đường một cách tiêu sái.
Kiến trúc của Mộng Tiên thành lấy phong cách xa hoa trong thế giới thật làm chủ đạo làm cho Diệp Sảng cảm thấy vô cùng mới mẻ.
Sau mười hai giờ, Diệp Sảng lấy ra hai khúc bánh mì vừa đi vừa ăn, nhìn thấy cảnh này thì Tinh Tinh lại có chút áy náy, mỗi lần nhìn thấy Diệp Sảng thế này nàng lại áy náy, Diệp Sảng không phải là loại người cấu mà nàng cố gán cho hắn, cũng không phải loại heo đực chuyên tìm mỹ nữ.
Trong mắt Tinh Tinh lúc này, Diệp Sảng là một người mới chơi đáng thương, lần trước ở Thương Mang cung, thiếu chút nữa bị người của Tiểu Đao hội giết chết, lần này lại từ Nguyệt Lượng thôn mà tiến đến, trên đường chắc chịu nhiều khổ cực, cũng chỉ có thể ăn bánh mì, người ta thành thật mang pháp bảo đến cho mình.... Lúc này, Tinh Tinh cảm thấy trong lòng thật buồn.
Đương nhiên, bạn Sảng Sảng đúng là như vậy, nhưng hắn làm sao có thể buồn bực vì mấy chuyện như thế? Đoạn đường mà hắn đi, khắp nơi đều nổi lên đại sự, cả Kim Sa đều bị oanh động, ai ai cũng đã biết Tê Lợi ca bị một tên gọi là Ma Quỷ Cân Nhục Nhân giết chết.
- A Ngân!
Tinh Tinh đuổi theo nói.
- Ha ha, Tinh Tinh cô nương, không nỡ xa ta sao?
Diệp Sảng hỏi vô sỉ.
Cảm tình mới vừa dành cho Diệp Sảng của Tinh Tinh ngay lập tức trở thành chán ghét +100.
- Anh nằm mơ sao? Đúng rồi, giờ anh muốn đi đâu?
- Mộng Tiên thành này có cảnh đẹp nào đặc sắc không?
Diệp Sảng nói ngay.
Tinh Tinh thiếu chút nữa bất tỉnh ngay lập tức, tên tiểu tử điên điên khùng khùng này, chẳng lẽ hắn tham gia trò chơi là vì phong cảnh bên trong một thế giới tưởng tượng sao?
Ngẫm lại một chút, Tinh Tinh nói:
- A Ngân, anh có pháp bảo rồi, không đi cày level sao?
Diệp Sảng sực nhớ:
- A ha, đúng ha! Ta thiếu chút nữa là quên mất đại sự này!
Tinh Tinh thầm nghĩ: "Ngươi cuối cùng cũng có chút giống bình thường"
- Bất cứ chức nghiệp nào muốn lên level cũng đều tốn tiền, xem bộ dáng của anh bây giờ, tay thì cầm bánh mì mà gặm, nếu không thì ta tính như vậy, ta giúp anh lên level, tiền ta trả, tránh để người khác nói bổn cô nương chiếm tiện nghi của người mới chơi!
Diệp Sảng lại nghĩ nghĩ:
- Ngưng! Ta không phải không có tiền, ai lại đi xài tiền của nữ nhân? Thật là, đúng là nữ nhân luôn tự cao tự đại...
Tinh Tinh tức giận thật sự:
- Phí lên level mắc lắm đó, tận 1 điểm tín dụng!
Điểm tín dụng cũng là đơn vị tiền trong Đệ Nhị Thế Giới, 100 tiền tương đương 1 nguyên, 100 nguyên mới tương đương 1 điểm tín dụng, nó do các ngân hàng lớn phát hành, người chơi có thể dùng thẻ tín dụng trong túi Càn Khôn mà giao dịch, kỳ thật nó cũng là một loại giao dịch qua thẻ tín dụng của người chơi.
Nghe được mấy từ nhạy cảm "Điểm tín dụng", Diệp Sảng lập tức thay đổi thái độ:
- Thật là cô trả tiền? Thật không?
Tinh Tinh đắc ý:
- Đương nhiên là sự thật, "bé" giúp "chị" 2 lần, "chị" cũng phải giúp đỡ cho bé chứ!
- Tốt như vậy sao?
Diệp Sảng hoài nghi, mở to hai mắt mà nhìn.
Tinh Tinh rấ bất mãn:
- Óc ngươi có bệnh không thế? Ngươi nghe cho kỹ: TA TRẢ TIỀN!
- No! No! No! Cô hiểu lầm ý ta rồi.
Diệp Sảng cuống quít khoát tay nói.
Tinh Tinh nhìn hắn:
- Vậy anh có ý gì?
Diệp Sảng giải thích:
- Chẳng lẽ cô là "Người bao trai" trong truyền thuyết sao? Cửa thành có tất nhiều thành viên của Cái Bang làm "nghề" này, chắc sẽ đồng ý cho cô bao, không để ý chuyện tình một đêm đâu, ta biết , dù sao ta cũng khá là đẹp trai
- Tên Cái Bang kia gạt người!
Tinh Tinh vừa lái xe vừa nói:
- Bọn hắn chuyên lừa những người mới vào thành, mỗi người lấy tận 20 tiền, thu tiền xong là không quản nữa, rồi bắt anh đi ăn xin!
- Ặc!
Diệp Sảng thản nhiên đáp lại một tiếng, cũng không quay đầu nhìn nàng, tuy nàng rất dễ nhìn, nhưng đối với bạn Sảng Sảng của chúng ta, kiến trúc của thành phố có hứng thú hơn nhiều.
Diệp Sảng không để ý thấy Tinh Tinh đang có chút khó chịu, nghĩ lại có bao nhiêu trâu bò muốn ngấp nghé Thần
Tiễn gia mỹ nữ a, trong khi tên tiểu tử này lại có thể ngay cả mặt cũng không thèm nhìn một cái.
- Nghe Mao Đại Cô nói anh một thân một mình từ Nguyệt Lượng thôn tiến vào Mộng Tiên thành sao?
- Đúng vậy!
Diệp Sảng vẫn không thèm quay đầu, hắn thấy hai bên đường thật sự rất nhiều thành viên của Cái Bang, quả là tên Hồng Thất Thập Thất không nói phét.
Tinh Tinh khó chịu hoàn toàn, ngữ khí cũng có chút bực bội:
- Pháp bảo của anh có trong túi chứ? Anh cho một cái giá đi!
Diệp Sảng rốt cục cũng nhìn cô ta mà nói:
- Haizz, cô coi ta là loại người nào, ta mặc dù là người mới, nhưng cô cũng đừng coi thường ta thế chứ, muốn vũ nhục nhân cách của ta sao.
Tinh Tinh lại nghĩ Diệp Sảng đang muốn nâng giá , ai ngờ Diệp Sảng lại nói:
- Ta đem pháp bảo này đến Mộng Tiên thành, lý ra là đưa không cho cô... Đúng là không biết người tốt!
Bạn Sảng Sảng chúng ta quên mất mình đang mang 11 điểm tà ác trên người, lại tự nhận mình là người tốt.
"Tốt, muốn làm trò à, ta coi ngươi có thể làm trò bao lâu!" Tinh Tinh đánh tay lái, rẽ vào một công ty bảo hiểm trong thành, nàng không tin lại có một người mới chơi có pháp bảo lại không làm giá, nếu thật sự hắn không cần tiền, nhất định là có ý đồ gì với mình, loại thú vật này nàng gặp nhiều rồi.
Công ty bảo hiểm đương nhiên không phải bảo hiểm nhân thọ Trung Quốc, mà là nơi gửi vật phẩm cá nhân của Đệ Nhị Thế Giới, nó giúp mình mở ra một khoảng không gian của riêng mình, đương nhiên chỉ có bản thân có thể dẫn người vào không gian này, nhưng người đó không thể lấy đồ trong không gian này của người chủ.
Loại này thông dụng khắp nơi, trong thôn thì có thể mở ở thương khố, trong trấn thì có thể mở ở trạm phục vụ, còn trong thành thì mở tại công ty bảo hiểm.
Cửa thang máy cao ốc mở ra, một tiểu thư NPC xinh đẹp mời Diệp Sảng vào.
- Cô cùng vào đi.
Diệp Sảng thật sự hào phóng, không sợ người khác thấy tài sản của mình.
Tinh Tinh cũng không khó chịu, trực tiếp tiến vào không gian bảo hiểm của Diệp Sảng, trong đây có đầy đủ các kệ từ kệ súng đến kệ thuốc các loại, người chơi vừa nhìn là biết ngay tác dụng của các loại kệ, cái nào là đựng trang bị quần áo, cái nào là mũ giày, cái nào là thuốc...
Không gian của Diệp Sảng đúng là làm cho Tinh Tinh mở rộng tầm mắt: Kệ trang bị quần áo chỉ có mấy tấm da thú, phỏng chừng 1 tiền cũng không tới, kệ trang sức thì không có một món nào, tất cả đều là quặng sắt, vừa nhìn đã biết ngay độ tinh khiết thấp đến đáng thương, mà kệ mũ giày thì chỉ có mấy đôi giày rơm, độ bền bằng.... 0, thậm chí đến kệ thuốc cũng không có một loại thuốc trị liệu nào, chỉ có mấy đóa hoa Khiên Ngưu, Loa Kèn, cây cỏ các loại, đây là là do bạn Sảng Sảng khi thưởng thức phong cảnh tiện tay mà hái, dù gì cũng là nhân viên tiệm hoa tươi nha, cũng có chút kiến thức về hoa cỏ a.
- Thấy sao? Thấy nhiều đồ không?
Diệp Sảng cười nói, Tinh Tinh đờ người ra:
- Đúng, quả thật rất nhiều!
- Ta đối với hoa tươi có cảm tình đặc thù, thấy hoa dại ven đường liền nhịn không được muốn hái ngay!
Diệp Sảng nói mấy lời này vô cùng thành thật, nhưng khi vào đến tai Tinh Tinh thì lại thành ý nghĩa khác: "Cứ thấy hoa tươi là mạnh mẽ chiếm đoạt? Tên này quả thật là lưu manh mà, thì ra lừa ta đến đây để..." Nàng không dám nghĩ tiếp, vì ai cũng biết trong Đệ Nhị Thế Giới, người chơi có thể "này nọ lọ chai" nha.
Ai ngờ bạn Sảng Sảng không có tí phản ứng nào, cúi đầu vào rương pháp bảo mà tìm.
- Đây là cái gì?
Tinh Tinh thấy một con dao cạo râu. Diệp Sảng nói :
- Nhìn bề ngoài thì nó là một con dao cạo râu.
Tinh Tinh tò mò ngay:
- Vậy thật ra nó là gì?
Diệp Sảng cầm con dao cạo vôi lên, vung tới vung lui trước mặt:
- Thật ra, nó là một... con dao cạo râu!
Bịch!!!
Tinh Tinh trực tiếp ngất xỉu!
Rương pháp bảo sáng lóa được Diệp Sảng lấy ra:
- Cô cần cái nào?
Tinh Tinh có chút do dự, loại rương này chưa xem xét qua thì cũng đừng mơ biết bên trong có chứa gì, nếu tùy tiện chọn bừa , lỡ sao trúng một trang bị dành cho chiến sĩ hay tay súng lại mất công phiền toái.
- Cái này!
Tinh Tinh nhận rương bên tay trái của Diệp Sảng, Diệp Sảng cũng đồng thời lựa chọn: "Xác định giao dịch!"
Rời khỏi không gian bảo hiểm, Tinh Tinh không nói hai lời liền đi ngay, không để ý tới Diệp Sảng, tiểu tử này nhìn qua luôn thấy là lạ, nhất là ánh mắt u buồn kia, râu ria thì lởm chởm... làm cho Tinh Tinh luôn thấy ở hắn có vẻ hèn mọn nào đó.
Bất quá khi nàng ra lái xe ra khỏi bãi xe thì Diệp Sảng đã một thân một mình đi trên đường một cách tiêu sái.
Kiến trúc của Mộng Tiên thành lấy phong cách xa hoa trong thế giới thật làm chủ đạo làm cho Diệp Sảng cảm thấy vô cùng mới mẻ.
Sau mười hai giờ, Diệp Sảng lấy ra hai khúc bánh mì vừa đi vừa ăn, nhìn thấy cảnh này thì Tinh Tinh lại có chút áy náy, mỗi lần nhìn thấy Diệp Sảng thế này nàng lại áy náy, Diệp Sảng không phải là loại người cấu mà nàng cố gán cho hắn, cũng không phải loại heo đực chuyên tìm mỹ nữ.
Trong mắt Tinh Tinh lúc này, Diệp Sảng là một người mới chơi đáng thương, lần trước ở Thương Mang cung, thiếu chút nữa bị người của Tiểu Đao hội giết chết, lần này lại từ Nguyệt Lượng thôn mà tiến đến, trên đường chắc chịu nhiều khổ cực, cũng chỉ có thể ăn bánh mì, người ta thành thật mang pháp bảo đến cho mình.... Lúc này, Tinh Tinh cảm thấy trong lòng thật buồn.
Đương nhiên, bạn Sảng Sảng đúng là như vậy, nhưng hắn làm sao có thể buồn bực vì mấy chuyện như thế? Đoạn đường mà hắn đi, khắp nơi đều nổi lên đại sự, cả Kim Sa đều bị oanh động, ai ai cũng đã biết Tê Lợi ca bị một tên gọi là Ma Quỷ Cân Nhục Nhân giết chết.
- A Ngân!
Tinh Tinh đuổi theo nói.
- Ha ha, Tinh Tinh cô nương, không nỡ xa ta sao?
Diệp Sảng hỏi vô sỉ.
Cảm tình mới vừa dành cho Diệp Sảng của Tinh Tinh ngay lập tức trở thành chán ghét +100.
- Anh nằm mơ sao? Đúng rồi, giờ anh muốn đi đâu?
- Mộng Tiên thành này có cảnh đẹp nào đặc sắc không?
Diệp Sảng nói ngay.
Tinh Tinh thiếu chút nữa bất tỉnh ngay lập tức, tên tiểu tử điên điên khùng khùng này, chẳng lẽ hắn tham gia trò chơi là vì phong cảnh bên trong một thế giới tưởng tượng sao?
Ngẫm lại một chút, Tinh Tinh nói:
- A Ngân, anh có pháp bảo rồi, không đi cày level sao?
Diệp Sảng sực nhớ:
- A ha, đúng ha! Ta thiếu chút nữa là quên mất đại sự này!
Tinh Tinh thầm nghĩ: "Ngươi cuối cùng cũng có chút giống bình thường"
- Bất cứ chức nghiệp nào muốn lên level cũng đều tốn tiền, xem bộ dáng của anh bây giờ, tay thì cầm bánh mì mà gặm, nếu không thì ta tính như vậy, ta giúp anh lên level, tiền ta trả, tránh để người khác nói bổn cô nương chiếm tiện nghi của người mới chơi!
Diệp Sảng lại nghĩ nghĩ:
- Ngưng! Ta không phải không có tiền, ai lại đi xài tiền của nữ nhân? Thật là, đúng là nữ nhân luôn tự cao tự đại...
Tinh Tinh tức giận thật sự:
- Phí lên level mắc lắm đó, tận 1 điểm tín dụng!
Điểm tín dụng cũng là đơn vị tiền trong Đệ Nhị Thế Giới, 100 tiền tương đương 1 nguyên, 100 nguyên mới tương đương 1 điểm tín dụng, nó do các ngân hàng lớn phát hành, người chơi có thể dùng thẻ tín dụng trong túi Càn Khôn mà giao dịch, kỳ thật nó cũng là một loại giao dịch qua thẻ tín dụng của người chơi.
Nghe được mấy từ nhạy cảm "Điểm tín dụng", Diệp Sảng lập tức thay đổi thái độ:
- Thật là cô trả tiền? Thật không?
Tinh Tinh đắc ý:
- Đương nhiên là sự thật, "bé" giúp "chị" 2 lần, "chị" cũng phải giúp đỡ cho bé chứ!
- Tốt như vậy sao?
Diệp Sảng hoài nghi, mở to hai mắt mà nhìn.
Tinh Tinh rấ bất mãn:
- Óc ngươi có bệnh không thế? Ngươi nghe cho kỹ: TA TRẢ TIỀN!
- No! No! No! Cô hiểu lầm ý ta rồi.
Diệp Sảng cuống quít khoát tay nói.
Tinh Tinh nhìn hắn:
- Vậy anh có ý gì?
Diệp Sảng giải thích:
- Chẳng lẽ cô là "Người bao trai" trong truyền thuyết sao? Cửa thành có tất nhiều thành viên của Cái Bang làm "nghề" này, chắc sẽ đồng ý cho cô bao, không để ý chuyện tình một đêm đâu, ta biết , dù sao ta cũng khá là đẹp trai
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.