Võ Động Thiên Hà

Chương 547: Khôn ấn tẩy lễ

Đoan Nguyệt

29/03/2013



Vân Sách cùng với Vân Thiên Hà nói chuyện ở trong Tàng Long đại điện, chủ yếu là để Vân Thiên Hà xác định rõ phương hướng của mình.

Thế nhưng đó cũng không phải là nội dung chủ yếu của cuộc nói chuyện lần này. Vân Sách đã thông hiểu tạo hóa, lại nghiên cứu bộ điển tịch có một không hai "Huyền Thiên Bí Lục" đến mức tinh thâm, cho nên hắn có thể thôi diễn tính toán ra những diễn biến trong quá khứ hoặc tương lai cùng với quy luật phát triển của nó.

Đây chính là năng lực tiên đoán thần kỳ chấn động cổ kim mà một đời thiên kiêu Vân Ly Huyền Thiên sở hữu.

Mà bây giờ nó một lần nữa lại xuất hiện trên người Vân Sách. Hắn chính là một biến số vô cùng trọng đại mà Vân Thiên Hà phải ẩn giấu thật sâu, rất ít người biết đến.

Lần này Vân Sách trở thành Tạo Hóa chi chủ, đợi đến khi chính thức mở ra loại thiên phú năng lực thần kỳ này, lúc đó hắn chính là Vân Ly Huyền Thiên lại xuất hiện trên thế gian sau một ngàn năm.

Thực ra Vân Thiên Hà biết, đăng vị phong thần đại điển chẳng qua chỉ là một thủ đoạn để hấp dẫn lực chú ý của toàn bộ địch nhân mà thôi.

Vân Sách sớm đã nói rõ cho Vân Thiên Hà về những huyền cơ này, tuy nói rằng phù hợp với quy tắc diễn biến của Tạo Hóa chi đạo, nhưng thực ra việc này sớm đã được định trước, có thể nói đây là một tình thế bị lựa chọn.

Cũng giống như khi hài tử của Vân Thiên Hà xuất thế, tử cực thiên quang hàng lâm, khiến cho hài tử của hắn đạt được đại khí vận của tạo hóa Nhân Đạo, hấp thu đế mạch chi thực, trở thành Tử Cực Nhân Hoàng. Cho dù hài tử này không muốn vậy, nhưng việc này đã thành sự thực, nó không có quyền lựa chọn, chỉ có thể bị lựa chọn mà thôi. Đây chính là số mệnh đã được định trước.

Cho nên Vân Thiên Hà cảm thấy, Vân Sách chỉ để ba người ở trong chính điện của Tàng Long đại điện, đương nhiên là có chuyện trọng yếu muốn làm, hắn mơ hồ suy đoán rằng, việc này có liên quan đến việc mở ra thiên phú huyết mạch của thần của Vân Ly thị.

Quả nhiên, Vân Sách sau khi trầm mặc một hồi, liền hướng về phía hắn nói:

- Thiên Hà, nửa khối ngọc mẫu thân đưa cho cháu đâu?

Vân Thiên Hà gật đầu, chậm rãi vươn tay ra, tâm thần khẽ động, Bàn Long Trấn Trụ như một đạo huyễn ảnh xuất hiện giữa lòng bàn tay hắn, huyền phù trong không trung, nửa khối ngọc sau khi được bồi dưỡng bên trong đó, hé lộ ra một vầng sáng rực rỡ.

Vân Sách thấy Vân Thiên Hà dùng phương thức này để bồi dưỡng nửa khối ngọc, có phần tán thưởng gật đầu nói:

- Cháu dùng phương pháp này để dưỡng ngọc, linh phách của ngọc sẽ tương liên cùng huyết mạch và ý chí của cháu, quả thực là phương pháp tốt nhất, như vậy sẽ khiến cho việc dung hợp hai khối ngọc bớt đi không ít phiền toái!

Dứt lời, Vân Sách vươn tay ra, trong lòng bàn tay của hắn cũng trống rỗng hiện ra một nửa khối ngọc, chẳng qua vầng sáng của nửa khối ngọc này, so với vầng sáng nửa khối ngọc của Vân Thiên Hà thì càng thêm rực rỡ tươi đẹp, nhìn qua giống như một vật còn sống.

Vân Thiên Hà lấy ra nửa khối ngọc từ trong Bàn Long Trấn Trụ, giao cho Vân Sách.

Vân Sách cũng không trực tiếp đưa tay ra đón, mà bỗng nhiên hướng về phía Miên Nguyệt gật đầu, nói:

- Nửa khối ngọc của ta, là khi ta từng trà trộn vào Nhật Tông, ở trong cấm địa Nhật Tông kết giao với một vị tiền bối, được hắn dùng Nhật Càn Bí Pháp trợ giúp ta tiến hành cương dương tẩy lễ, cho nên nửa khối ngọc này của Thiên Hà, còn phải nhờ cô dùng Thiên Khôn Bí Pháp trợ giúp Thiên Hà tiến hành nhu âm tẩy lễ. Như vậy hai khối ngọc sau khi được tẩy lễ sẽ sản sinh ra một lực lượng tương hỗ hấp dẫn nhau, từ đó sẽ dễ dàng dung hợp làm một!

Miên Nguyệt gật đầu nói:



- Nghĩa bất dung từ!

Vân Sách lại quay sang nhìn về phía Cơ Hi Nhân, nói;

- Việc duy trì trận thức, liền kính nhờ vào ngài!

- Ha ha!

Cơ Hi Nhân vuốt râu cười, sau khi gật đầu, bèn lấy ra vài chiếc Bàn Long Ấn Chương, tay hắn vung lên, Bàn Long Ấn Chương đột nhiên tỏa ra một cỗ quang mang thần dị, tựa như là những cánh hoa được rải xuống, thoạt nhìn hư hư thực thực tựa như có đến mấy trăm chiếc Bàn Long Ấn Chương.

Khi những Bàn Long Ấn Chương này hạ xuống, Vân Sách lại một lần nữa bước lên Hối Long Thai, đột nhiên điểm một ngón tay về phía bức tường bức tường thủy tinh thủ vệ phía trước Hối Long Thai. Trên thủy tinh nhất thời hiện lên một cái khe, đồng thời nương theo khe là một luồngquang mang kỳ dị tỏa ra, tràn ngập thần bí.

Một màn này Vân Thiên Hà đã từng trải qua một lần, lúc đó hắn vô ý đứng trên Hối Long Thai, chẳng qua khi ấy tu vi thực lực bản thân còn thấp, thiếu chút nữa đã bị phản phệ, may mắn có An thúc đẩy hắn xuống, cho nên đối với bức tường thủy tinh này hắn sớm đã tràn ngập hiếu kỳ, chẳng qua vẫn chưa dám lỗ mãng thử nghiệm.

Hôm nay thấy Vân Sách đứng trên Hối Long Thai, biểu tình không chút thay đổi, chỉ điểm nhẹ một ngón tay liền mở ra được bức tường thủy tinh thần bí này.

Ngay khi bức tường thủy tinh hoàn toàn mở ra, một cỗ lực lượng như con sóng của đại dương mênh mông bắt đầu mãnh liệt tiến ra, tràn ngập khắp chính điện của Tàng Long đại điện.

Ầm ầm!

Trong điện bỗng nhiên sinh ra tiếng vang ầm ầm, tựa như một cơ quan nào đó bị phát động, Vân Thiên Hà quay sang nhìn, chỉ thấy những bàn long cự trụ ở hai bên trái phái của đại điện dường như sống lại, bắt đầu chậm rãi di động có tiết tấu, ở trong đại điện hình thành nên một đồ án thần kỳ ngoài vuông trong tròn.

Lúc này, Bàn Long Ấn Chương của Cơ Hi Nhân giống như bị một lực lượng cường liệt nào đó hấp thu, ào ào bay lên, rơi lên trên bàn long cự trụ, vừa khít khảm vào chỗ trống trên đôi mắt của bàn long, bắt đầu phát sáng, khiến cho bàn long càng trở nên sống động.

Sau khi bàn long cự trụ hoàn thành trận thức, Cơ Hi Nhân liền tiếp tục dùng Bàn Long Ấn Chương để duy trì vận chuyển trận thức thần kỳ này.

Vân Sách đứng trên Hối Long Thai, thân thể của hắn một lần nữa hiển hiện ra Tạo Hóa chi khu, nhìn gần như trong suốt.

Vân Thiên Hà trông thấy một màn này, trong lòng đang muốn tìm nơi phát ra lực lượng thần bí của bức tường thủy tinh, bất chợt nghe thấy Vân Sách truyền âm nói:

- Thiên Hà, bắt đầu huyết ngọc tẩy lễ, dùng lực lượng Thiên Khôn Bí Pháp rót vào trong huyết ngọc, không cần phải lo lắng đến năng lực chịu đựng của huyết ngọc, tận lực mà làm là được...

Dựa theo chỉ dẫn của Vân Sách, Vân Thiên Hà lấy nửa khối huyết ngọc ra, chỉ thấy Miên Nguyệt sớm đã chuẩn bị ổn thỏa, đang hướng về phía hắn gật đầu.

Vân Thiên Hà một tay đem nửa khối huyết ngọc nâng lên, khiến huyết ngọc huyền phù giữa không trung, một tay kia bắt đầu nhanh chóng ngưng kết khôn ấn.

Thiên Khôn Định Ấn là tinh hoa trong Thiên Khôn Bí Pháp, cũng chính là lực lượng tinh túy nhất, trong khi Vân Thiên Hà cấp tốc ngưng kết khôn ấn, Miên Nguyệt lúc này cũng bắt đầu ngưng kết khôn ấn, thoạt nhìn hai người giống như đã được trải qua huấn luyện bài bản, thủ phát và tốc độ của họ cơ hồ ngang nhau.



Miên Nguyệt trong lúc ngưng kết khôn ấn, khóa mắt khẽ liếc nhìn Vân Thiên Hà, trong lòng không khỏi giật mình, trong một hơi thở nàng ngưng kết ra bốn mươi tám đạo khôn ấn đã là cực hạn có thể đạt được ở cảnh giới hiện nay của nàng.

Nhưng khi nàng nhìn Vân Thiên Hà tập trung tinh thần ngưng kết khôn ấn, khi nàng hoàn tất một hơi thở, chuẩn bị tiếp tục ngưng tụ sang hơi thở thứ hai thì kinh ngạc phát hiện, hơi thở thứ nhất của Vân Thiên Hà vẫn còn đang tiếp tục ngưng tụ, thoạt nhìn chưa hề có dấu hiệu ngừng lại.

Bốn mươi tám, bốn mươi chín, năm mươi...

Vân Thiên Hà chuyên chú ngưng kết khôn ấn, ngay cả bản thân hắn cũng không nhận ra trong một hơi thở có thể nhanh chóng ngưng kết ra năm mươi đạo khôn ấn. Bất quá tại đạo thứ năm mươi mốt, hắn cảm thấy đã là cực hạn của hơi thở thứ nhất này, vì vậy liền điều tức một chút, nhanh chóng tiến hành ngưng kết hơi thở thứ hai, không để gián đoạn với năm mươi đạo khôn ấn trước.

Miên Nguyệt nhìn thấy một màn này, nhất thời cảm thấy quái dị, trong lòng nhớ tới đánh giá của những người khác đối với Vân Thiên Hà:

- Quả thực chính là yêu nghiệt!

Nhưng mà tiếp đó, chuyện càng khiến cho Miên Nguyệt khiếp sợ lại phát sinh.

Trong quá trình ngưng kết khôn ấn tại hơi thở thứ hai, bởi vì Miên Nguyệt tiến vào hơi thở thứ hai trước Vân Thiên Hà, cho nên khi nàng ngưng kết được sáu mươi đạo khôn ấn, bèn quay sáng lưu ý nhìn Vân Thiên Hà.

Nhưng lúc này, nàng khiếp sợ phát hiện, tốc độ của Vân Thiên Hà tại hơi thở thứ hai đột nhiên tăng lên một bước lớn, hơn nữa lực lượng khôn ấn cũng không có dấu hiệu bị tràn đầy, chứng tỏ sự khống chế lực lượng của hắn đã đạt tới một cảnh giới rất cao, khi nàng ngưng kết ra đạo khôn ấn thứ sáu mươi, Vân Thiên Hà không chỉ nhanh chóng vượt qua nàng, hơn nữa khi nàng ngưng kết đến đạo khôn ấn thứ sáu mươi tám là cực hạn của hơi thở thứ hai, thì Vân Thiên Hà đã ngưng kết đến đạo thứ bảy mươi.

Phải biết rằng, cho dù là sư phụ Thương Nguyệt của Miên Nguyệt, lúc trước khi ngưng kết lực lượng của Thiên Khôn Định Ấn, trong vòng ba hơi thở cũng chỉ ngưng kết được bảy mươi hai đạo đã là cực hạn. Lúc này Miên Nguyệt thực sự không dám tưởng tượng, khi Vân Thiên Hà bước sang hơi thở thứ ba, sẽ làm ra sự đột phá biến thái đến mức độ nào.

Ngưng kết Thiên Khôn Định Ấn, khi lực lượng khôn ấn ngưng kết với cường độ càng lớn thì càng không dễ dàng, bởi vì cỗ lực lượng này đã đủ để bài sơn đảo hải, phá núi ngăn sông, cho nên cực hạn của hắn chỉ là ba hơi thở, nếu như qua ba hơi thở còn muốn tiếp tục ngưng kết, sẽ gặp phải một loại lực lượng con người không thể khống chế được mà sinh ra phản phệ..

Như vậy cũng giống như trong chiến đấu, khi ngươi giật chốt lựu đạn, nếu như không ném ra đúng lực, cuối cùng sẽ nổ chết mình, cho nên lực lượng khôn ấn cần phải khống chế tốt tiết tấu, thời gian bạo phát và cả khả năng cực hạn của người ngưng kết khôn ấn.

Trong hơi thở thứ ba, khi Miên Nguyệt ngưng kết đến đạo khôn ấn thứ bảy mươi mốt, nàng cảm thấy đã đạt tới cực hạn muốn bạo phát.

Thế nhưng khi nàng ngừng lại, liền phát hiện Vân Thiên Hà trong hơi thở thứ ba này, đã ngưng kết được bảy mươi bốn đạo, nhưng vẫn có dấu hiệu muốn tiếp tục đột phá cực hạn.

Bất quá, khi Vân Thiên Hà ngưng kết đến đạo thứ bảy mươi sáu, lúc này Vân Sách thấy Miên Nguyệt dường như đã không thể khống chế được nữa, liền truyền âm cho Vân Thiên Hà:

- Thiên Hà, không nên làm lỡ thời gian của Miên Nguyệt, nàng sắp không chịu nổi rồi!

Sau khi nghe thấy âm thanh truyền đến, Vân Thiên Hà mới hồi phục tâm thần, hắn áy náy liếc nhìn Miên Nguyệt một cái, gật đầu với nàng.

Hai người khống chế hơn bảy mươi đạo khôn ấn, quanh thân thể mơ hồ có một cỗ dao động vặn vẹo, dường như có dấu hiệu muốn bạo phát.

Vân Thiên Hà vững vàng đem cỗ lực lượng ngưng kết này đánh vào trong huyết ngọc, Miên Nguyệt cũng liền cấp tốc đem lực lượng khôn ấn đánh vào đó.

Khi hai cỗ lực lượng vô cùng cường đại rót vào trong huyết ngọc, lúc này nó phóng ra một đoàn quang hoa huyết sắc, thập phần rực rỡ, huyết sắc càng lúc càng thêm sống động, giống như là một đoàn huyết dịch có sinh mệnh, nhưng lại mang theo một cỗ hàn ý dày đặc, trong nháy mắt khiến cho nhiệt độ của cả đại điện hạ thấp đến cực điểm, ngay cả không khí dường như cũng đọng lại, khiến cho người ta hô hấp không thông.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Động Thiên Hà

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook