Võ Động Thiên Hà

Chương 465: Tạo Hóa Trạc Linh.

Đoan Nguyệt

29/03/2013



Càn Khôn Tạo Hóa khí kỳ thực trong lòng các vị trưởng lão chính là một sỉ nhục vĩnh viễn không thể rửa sạch.

Mà lúc này lại bị Vân Thiên Hà một lần nữa nhắc tới, sắc mặt các vị trưởng lão ngồi trong đại sảnh lúc này đều có vẻ cực kỳ phức tạp.

Năm xưa, các tộc thủ hộ vật này, ngoài tính thần bí, để các vị thủ lĩnh cũng không biết công dụng cụ thể của nó, thế nhưng chúng đều là thánh vật truyền thừa luôn được đặt trong thần miếu thờ phục của các tộc.

Mà thời điểm đại tan biến phát sinh, bởi vì các tộc đều phải đối mặt với nguy cơ diệt vong, thời điểm các thủ lĩnh ra ngoài đối địch, vật Càn Khôn Tạo Hóa vẫn để trong thần miếu chưa từng mang theo, sau đó tai nạn diệt tộc và họa loạn xảy ra khắp nơi, những thủ lĩnh chủng tộc đều bị nhốt trong Quỷ Cốc không thoát thân được, việc này vẫn là bóng ma canh cánh trong lòng bọn họ.

Sắc mặt Quỷ Hoàng có chút động dung, nhìn Vân Thiên Hà, cả kinh nói:

- Hài tử, ngươi hỏi chuyện về Càn Khôn Tạo Hóa Trạc là có dụng ý gì, có phải là ngươi biết được tác dụng của những Càn Khôn Tạo Hóa Khí này, trước kia, khi tổ phụ ta lâm chung đã từng giao cho ta, Cơ thị nắm giữ Càn Khôn Tạo Hóa Trạc, cho dù tử tôn có đoạt tuyệt thì vòng tay này cũng không thể nào lạc vào tay người khác, vì vậy Cơ thị chỉ có một mình tộc trưởng mới hiểu biết bí mật, bất quá Càn Khôn Tạo Hóa khí trong tay các tộc đã thất lạc, bí mật của Cơ thị chúng ta đã không coi là bí mật gì, nói cho ngươi cũng không sao, thủ trạc này đề giấu trong thân thể tộc trưởng tùy thân bảo tồn, thẳng cho tới khi đời tộc trưởng tiếp theo kế thừa sẽ lấy từ trong thân thể ra, lại một lần nữa đẩy vào cơ thể tộc trưởng mới cất giữ!

- Như vậy chính là nói vòng tay này hiện tại đang ở ngay bên trong thân thể điện hạ?

Nhãn thần Vân Thiên Hà sáng lên nói.

- Đúng vậy!

Lúc này, Vân Thiên Hà đột nhiên dứng dậy, các trưởng lão đều sửng sốt nhìn, không biết hắn muốn làm cái gì.

Chỉ thấy lúc này Vân Thiên Hà bắt đầu cởi y phục ra, các nữ trưởng lão tuy đều có vẻ không giải thích được, nhưng trên mặt cũng hiện tia cổ quái.

Đường Linh Toa đỏ bừng mặt, sẵng giọng nói:

- Thiên Hà, huynh cởi quần áo ra làm gì?

Vân Thiên Hà trong vẻ mặt lẫn lộn của mọi người ở đây, lần lượt cởi quần ra, bên trong chỉ còn một kiện quần đùi ngắn, hắn cũng không tiếp tục cởi, mà xốc một chỗ nổi lên bên cạnh, tương đối rõ ràng nhô cao, sau đó cầm lấy thanh chủy thủ.

- Thiên Hà, huynh muốn làm gì?

Đường Linh Toa thấy Vân Thiên Hà cầm lấy chủy thủ, dĩ nhiên muốn cắt vào người chính mình, hoa dung thất sắc, đồng thời trong lòng vô cùng kinh hãi, sợ đến mức hô lên một tiếng, liền chạy tới ngăn lại.

Chỉ là nàng còn chưa kịp hành động, chỉ thấy Vân Thiên Hà đã giơ tay chém xuống.

- Thiên Hà!

Đường Linh Toa bi thiết hô lên một tiếng, thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh, một bị trưởng lão bên cạnh đỡ lấy, cười tủm tỉm khuyên nhủ nói:

- Hài tử, nếu như tiểu tử này thực sự muốn làm chuyện như vậy, chúng ta sẽ ngăn cản lại, không cần kinh hoàng!

Các vị trưởng lão thấy Vân Thiên Hà chém một đao xuống, sắc mặt không có vẻ dị thường, thần sắc đều buông lỏng, cười cười nói:

- Tiểu tử này thực sẽ trêu đùa người…



Chỉ là khi các vị trưởng lão mới nghĩ bầu không khí buông nhẹ vài phần, chờ khi bọn họ thấy Vân Thiên Hà gỡ mấy thứ để lên trên bàn, con mắt mọi người đều trừng lớn, trong sảnh chỉ còn thanh âm hít vào thở ra gấp gáp, một mảnh tĩnh mịch.

Quỷ Hoàng cho dù có tâm tình tốt hơn nữa, nhưng nhìn thấy mấy thứ vừa xuất hiện trên bàn, con mắt không khỏi trừng thật to, vẻ mặt không thể tưởng tượng, trong lòng đã nổi lên sóng lớn ngập trời.

Trên bàn kia, chính là ba kiện Càn Khôn Tạo Hóa Trạc bị thất lạc từ lâu.

Cho tới bây giờ Vân Thiên Hà vẫn cất giữ ba chiếc Càn Khôn Tạo Hóa Trạc trong quần đùi của chính mình, mới vừa rồi dùng chủy thủ bất quá là cử động mở túi quần, lấy ra ba chiếc vòng tay mà thôi.

Lúc này, hắn cấp tốc mặc quần áo vào, ngẩng đầu lên, chỉ thấy ánh mắt mọi người đều bị ba chiếc vòng tay phong cách cổ xưa hấp dẫn, mở to hai mắt nhìn không chớp, thở mạnh một hơi cũng không dám, toàn bộ không gian vô cùng yên tĩnh.

Sau đó Vân Thiên Hà cầm lấy một chiếc vòng tay, nhìn một chút nói:

- Chiếc vòng tay này là do một vị tiền bối tìm được trong đống phế tích Man tộc tại nơi hoang dã, sau đó đã để hậu bối đệ tử tới Đông vực thẩm tra, cuối cùng chuyển tới tay ta, còn hai kiện kia, một phát hiện trong Yên Liên Động trong dãy Hạ Gia Lạp Sơn, một là do cữu cữu của ta lưu lại, hơn nữa cộng thêm chiếc còn lại do điện hạ cất giữ, như vậy toàn bô Càn Khôn Tạo Hóa Trạc đã thu hồi đầy đủ rồi, chỉ còn thiếu một chiếc nhẫn bên phải mà thôi!

- Mông lỗ, đích tra, nga kính thổ nê…

Lúc này, vị trưởng lão Man tộc Da Bách đột nhiên quỳ xuống, phủ phục dưới đất, trong miệng lẩm bẩm nói điều này đó tương đối khó nghe, Vân Thiên Hà đang muốn hỏi một chút, nhưng lại bị động tĩnh trên bàn hấp dẫn.

Chỉ thấy trong ba chiếc vòng tay trên bàn, có một chiếc sau khi trưởng lão Man tộc đọc một loạt thổ ngữ quái dị, đột nhiên dọc theo đồ án khắc trên thân, phòng xuất ra quang mang màu vàng đất, cũng bắt đầu rung động.

Chiếc vòng tay cư nhiên có phản ứng rồi.

Ngay lúc Vân Thiên Hà còn chưa kịp cảm thán thần kỳ, lúc này chiếc vòng tay trong màn quang mang màu vàng đất chậm rãi bay lên cao, mà theo vẻ mặt phấn chấn và kích động của vị trưởng lão Man tộc, chiếc vòng tay huyền phù trong không trung lúc này bỗng nhiên xoay tròn, tầng quang mang bao phủ bên ngoài huyễn hóa thành một đầu mãnh thú kỳ dị nào đó, sau khi đầu mãnh thú này xuất hiện, rít gào một tiếng khiến cho toàn bộ đại sảnh rung lên kịch liệt, mọi người cũng bị một cỗ lực lượng cuồng bạo tập kích, không khỏi giật thót mình.

Thân thể Da Bách trưởng lão kịch liệt run rẩy, khi đoạn thổ ngữ trong miệng hắn hoàn thành, toàn thân hắn phóng xuất ra một cỗ lực lượng cảm giác như muốn khai thiên tích địa, một cỗ quang mang màu vàng nhạt bao phủ toàn thân hắn, chỉ thấy đầu mãnh thú huyễn hóa ra sau khi rít gào mấy tiếng, rất nhanh lao về phía Da Bách, thoáng cái đã tiến vào trong thân thể hắn.

- Ngao…

Tại lúc đầu mãnh thú tiến vào trong thân thể, Da Bách rống dài một tiếng, chỉ thấy đầu mãnh thú vừa rồi lại bắt đầu huyễn hóa phía sau Da Bách, theo đó thu thân của Da Bách cũng bắt đầu huyễn hóa, hoàn toàn ăn khớp với đầu mãnh thú, hình thành một chỉnh thể duy nhất.

Quỷ Hoàng thấy một màn như vậy, thất thanh nói:

- Trạc linh Man tộc đã mở ra rồi, cũng thức tỉnh trong cơ thể Da Bách, cư nhiên là một đầu tạo hóa chi thú!

Vân Thiên Hà cũng trừng mắt thật to nhìn lực lượng thần kỳ của trưởng lão Man tộc sau khi thức tỉnh, trong lòng cực kỳ không thể tưởng tượng.

Chỉ chốc lát, Da Bách thu thập đầu tạo hóa chi thú vào trong cơ thể, tại lúc tầng quang mang bên ngoài cơ thể hắn dần dần ảm đạm, chỉ thấy chiếc vòng tay vốn huyền phù trong không trung, lập tức hóa thành một hư ảnh, bay tới cổ tay Da Bách, hợp với lỗ hổng trên cổ tay hắn, gắn liền tại chỗ.

Lúc này Da Bách đứng dậy, đi tới trước mặt Vân Thiên Hà, một lần nữa phủ phục xuống, sau khi lẩm bẩm nói một tràng thổ ngữ không hiểu rõ nghĩa, lúc này mới ngẩng đầu, kích động dùng ngôn ngữ trúc trắc nói:

- Người hầu của thần mạch chi huyết, tại lúc thức tỉnh lực lượng, chính là thời khắc chuẩn bị kính dâng sinh mệnh cho ngô chủ!

Vân Thiên Hà không quen với những lời lẽ kiểu như thế này, chỉ là khổ người Da Bách quá lớn, Vân Thiên Hà muốn kéo cũng không nhúc nhích, chỉ đành thừa nhận nói:

- Da Bách trưởng lão, ta tiếp thu thành ý của ngươi, thỉnh đứng lên trước đi!

Nghe được lời này, Da Bách mới từ trên mặt đất đứng lên.



Bất quá một chiếc Càn Khôn Tạo Hóa Trạc có thể phát sinh phản ứng, coi như là một chuyện khiến tâm tình phấn chấn, Vân Thiên Hà thấy chiếc vòng tay đã nằm trên cánh tay vị trưởng lão Man tộc, cũng cầm lấy hai chiếc vòng tay còn lại, chỉ về phía trưởng lão Cổ Vu tộc và Linh tộc, nói:

- Mấy vị trưởng lão, không bằng đều đến thử xem, xem có thể thức tỉnh trạc linh hay không?

Sau khi mấy vị trưởng lão đều hồi phục lại tinh thần, thần sắc đều có vẻ rất phấn chấn kích động.

Lúc này, hai vị trưởng lão Cổ Vu tộc Lạc La Lục và Ngả Nhã Na đã đi tới, Lạc La Lục giữ vẻ mặt thành kính tiếp nhận chiếc vòng tay trong lòng bàn tay Vân Thiên Hà, thử rót lực lượng vào bên trong, sau đó tụng niệm một ít ngôn ngữ thần kỳ chuyên chúc của Cổ Vu tộc.

Bất quá trong ánh mắt trong mong của mọi người nhìn Lạc La Lục và chiếc vòng tay nửa ngày, cũng không phát sinh bất cứ phản ứng nào, cái trán Lạc La Lục đã bắt đầu đổ mồ hôi rồi, chiếc vòng tay chỉ rung động vài cái, sau đó không còn chút động tĩnh nào khác.

Hoán tỉnh thất bại rồi?

Lạc La Lục dừng lại, vẻ mặt thất vọng, cũng không tiếp tục thử, trịnh trọng đạt vào tay Ngả Nhã Na, nói:

- Ngả Nhã Na, ngươi tới thử một lần đi!

Ngả Nhã Na tiếp nhận, cũng dùng phương pháp giống như vậy nếm thử một phen, kết quả giống nhau, thất bại rồi.

Thần sắc hai người có vẻ có chút mất tự nhiên.

Quỷ Hoàng suy nghĩ một chút, nói:

- Càn Khôn Tạo Hóa Trạc, từ thời kỳ thượng cổ đại lục hoang dã đã truyền lưu, cho tới bây giờ không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng, mặc dù mỗi một kiện từ xưa đều nằm trong tay các thủ lĩnh chủng tộc, nhưng theo lão phu lý giải, bản thân Tạo Hóa chi trạch tự hình thành một trạc linh thần kỳ, muốn hoán tỉnh nó, không nhất thiết phải là thủ lĩnh bộ lạc, mà là chú ý vào mệnh lý, lão phu từng suy đoán, chỉ cần người phù hợp với trạc linh đều có thể hoán tỉnh lại, nếu như nhị vị trưởng lão không thể hoán tỉnh trạc linh, như vậy thử để cho các trưởng lão kế thừa đời tiếp theo đến hoán tỉnh xem sao?

Lạc La Lục gật đầu, nói:

- Ta đi gọi Tạp Dương tới thử một lần!

Nói xong, liền ra cửa.

Lúc này trong sảnh chỉ còn hai vị trưởng lão Linh tộc chưa thử, Xích Ma Đô hướng về phía nữ trưởng lão bên cạnh, nói:

- Lão phu nói thế nào đi nữa cũng chỉ là con rể thủ lĩnh, Ô Lan, nàng tới thử một lần!

Nữ trưởng lão Linh tộc Ô Lan bên cạnh giận dữ liếc mắt nhìn hắn, nói:

- Đều đã có từng này tuổi rồi, phu thê với nhau còn nói như vậy!

Bất quá Ô Lan cũng không cưỡng cầu, đứng dậy tiếp nhận chiếc vòng tay Linh tộc từ tay Vân Thiên Hà, trong miệng cũng tụng niệm một đoạn ngôn ngữ quái dị người nghe không hiểu, sau đó rót vào một cỗ lực lượng nếm thử.

Đúng lúc này, khi Ô Lan rót lực lượng vào, theo quá trình đoạn ngôn ngữ quái dị phát ra, chiếc vòng tay nhất thời sáng lên, theo đó, từ hoa văn khắc trên vòng tay, một cỗ quang mang màu xanh nhạt bao phủ vòng tay, dần dần huyền phù bay lên.

Theo đó, tại thời điểm trạc linh bắt đầu thức tỉnh, chỉ thấy trong đoàn quang mang màu xanh, bốc lên một hạt châu màu xanh nhạt, còn có một hư ảnh tiểu thụ, hạt châu xoay tròn xung quanh tiểu thụ hình thành vòng tròn, bao phủ tiểu thụ, đồng thời sau đó tiểu thụ bắt đầu lớn mạnh trưởng thành, dần dần biến thành đại thụ, lưu quang tỏa ra bốn phía.

Tạo Hóa Trạc của Linh tộc sau khi mở ra trạc linh, cư nhiên là Tạo Hóa Chi Mộc!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Động Thiên Hà

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook