Chương 111: Yết bảng
Đoan Nguyệt
29/03/2013
Trong Linh Thiên Các. Sử Trường Đức dậy từ sáng sớm bắt đầu luyện công, khi thấy Vân Thiên Hà vô cùng chật vật trở về, không khỏi cả kinh nói:
- Thiếu gia, phát sinh chuyện gì rồi, sao lại biến thành bộ dáng như thế này?
Vừa nói. Sử Trường Đức liền lập tức hô:
- Đông Hương, Thu Hương, các ngươi nhanh chóng chuẩn bị nước cho thiếu gia, Xuân Hương, Hạ Hương, các ngươi chuẩn bị quần áo và dụng cụ tắm rửa!
Bốn nhà hoàn cũng chỉ vừa mới ngủ dậy, đang mơ mơ hồ, ra cửa còn chưa kịp rủa mặt thay trang phục, nhưng nghe được tiếng phân phó của Sử Trường Đức, cũng hơi có chút ngơ ngác, nhưng đảo mắt nhìn thấy Vân Thiên Hà bẩn thỉu tiến vào, lập tức xốc tinh thần, bắt tay vào chuẩn bị.
Dùng tròn một thời thần, thay đổi ba lần nước, mãi đến khi Vân Thiên Hà hoàn toàn sạch sẽ, thân thể không còn tòa ra mùi tanh thối, thay đổi một bộ quần áo mới, lúc này trời đã sáng hẳn.
Vừa mới đi ra khỏi cửa, chỉ thấy Sử Trường Đức đang đứng chờ, mặt mang vẻ vui mừng, nói:
- Thiếu gia, hôm nay là ngày yết bảng thi Hương, Thiên Thanh thiếu gia đạt vị trí thám hoa thứ ba, lúc người đang tắm thì đã có hạ nhân chạy về báo hỉ, hiện tại lão thái thái và phu nhân thưởng cho tất cả mọi người trong phủ, cũng đang tổ chức tiệc yến ăn mừng, chỉ còn đợi một mình người nữa thôi!
- Vị trí thứ ba sao?
Vân Thiên Hà đáp lại một câu, liền đi theo Sử Trường Đức ra ngoài, cũng hỏi:
- Sáng nay là ai đi nhìn yết bảng?
Sử Trương Đức liếc mắt nhìn Vân Thiên Hà, đáp:
- Là Trịnh quản sự của Thanh Nhã Hiên, nếu thiếu gia muốn hỏi gì khác, hiện tại Trịnh quản sự và Thiên Thanh thiếu gia đang ở tiền đường, người có thể tự mình đến hỏi!
-A!
Bất quá trên đường đi, thỉnh thoảng Sử Trường Đức lại quay đầu nhìn chằm chằm vào Vân Thiên Hà, Vân Thiên Hà cảm thấy kỳ quái hỏi:
- A Lai, ngươi nhìn ra có việc gì?
- Thiếu gia, da của ngươi trắng trẻo hơn, trắng tới bóng loáng lên vậy, giống như các tiểu cô nương, phòng chừng lấy kim chích nhẹ một cái cũng có thế chảy nước, hơn nữa chiều cao cũng tựa hồ tăng lên một chút, thần thái khí thế so với trước kia có biến đổi, nhưng tiểu nhân không thể nào nói rõ được rốt cuộc là biến đổi như thế nào, dù sao đi nữa chính là so với trước kia hoàn toàn không giống nhau!
Sử Trường Đức nói.
-Kháo!
Vân Thiên Hà lập tức bật thốt nói:
- Cái gì giống như các tiểu cô nương, thiếu gia ta còn là đàn ông!
Vừa nói, hai người đã đi tới tiền đường, chỉ thấy trong tiền đường đã sớm đặt một chiếc bàn lớn che vải bên trên, rất nhiều quản sự trong phủ, nha hoàn, còn có đám gia đinh ra ra vào vào, bầu không khí rất náo nhiệt.
Thấy Vân Thiên Hà đi tới, trên mặt lão thái thái hiện lên nụ cười vui vẻ hiếm thấy, liền vẫy vẫy tay về phía Vân Thiên Hà.
Khi Vân Thiên Hà đến gần, lão thái thái dặn bảo đi tới đứng bên cạnh Vân Nương, Vân Thiên Hà đáp một tiếng, nói với Đồ Thiên Thanh bên cạnh lão thái thái vài câu, Đồ Thiên Thanh mỉm cười gật đầu, lúc này mới sang bên cạnh ngồi xuống.
Bất quá lão thái thái nhìn chằm chằm vào Vân Thiên Hà nửa ngày, làm cho hắn rất không được tự nhiên.
Chỉ nghe lão thái thái nói:
- Hà nhi, mấy tháng nay không thấy, thế nào lại trở nên trắng trẻo tuấn tú hơn nhiều rồi, ta xem giống như các tiểu cô nương vậy, mà chiều cao hình như cũng tăng lên nhiều, còn cao hơn cả Thiên Thanh!
Nghe được lời khen của lão thái thái, trong lòng Vân Nương liền vô cùng vui mừng, vuốt vuốt đầu nhi tử, cười nói:
- Con ta lại cao hơn rồi, cũng đã lớn rồi, nên tìm cho con một cônương nhà lành!
-Ách...
Vân Thiên Hà nghe xong liền nhức đầu, liếc mắt nhìn Đồ Thiên Thanh, thuận miệng nói:
- Như vậy rối loạn bối phận mất, đại ca còn chưa làm chuyện mai mối, con sao có thể đi trước, mà con cũng còn nhỏ tuổi, qua vài năm lại nói!
Lão thái thái nghe xong ngược lại rất để tâm, nhìn sang Đồ Thiên Thanh ngay bên cạnh nói:
- Uhm, Hà nhi nói cũng đúng, Thiên Thanh cũng đã mười chín tuổi rồi, nên bàn chuyện hôn sự, cháu vừa ý tiểu cô nương nhà nào cứ nói để lão thân tự mình tới cửa cầu hôn!
-Nãi nãi...
Lúc này Đồ Thiên Thanh có vẻ xấu hổ, biểu tình bối rối, ngượng nghịu nói:
- Hài nhi xác thực thích một nữ tử, thế nhưng...
Lão thái thái nói:
- Nhưng mà cái gì, nếu thích, chờ gia gia của cháu về, nãi nãi sẽ nói với hắn, để hắn tự mình đăng môn cầu hôn, giúp cháu hoàn thành chuyện tốt này, còn nhưng nhị cái gì, nói cho nãi nãi biết là cô nương nhà nào?
Vân Thiên Hà nhìn bộ dạng của Đồ Thiên Thanh, trong lòng suy đoán, sợ rằng vị nữ tử mà Đồ Thiên Thanh thích rất có khả năng có gia thế sau lưng gây ra khó khăn rắc rối làm hắn khó xử.
Bất quá Đồ Thiên Thanh thấy lão thái thái ép hỏi chặt, nhanh trí chuyển sang đề tài khác, lúc này mới coi như tạm thời ứng phó qua mặt lão thái thái.
Trong lúc bừa tiệc diễn ra,Vân Thiên Hà thừa lúc thích hợp rời khỏi chỗ ngồi, đi tới bàn Trịnh quản sự ngồi, gọi hắn theo.
Trịnh quản sự khó hiểu, chạy theo sát hỏi:
- Thiên Hà thiếu gia gọi tiểu nhân, không biết là có chuyện gì phân phó? Vân Thiên Hà nói:
- Sáng nay Trịnh quản sự là người xem yết bảng, ta chỉ là muốn biết, người xếp thứ nhất và thứ hai là ai, Trịnh quản sự có nhớ rõ?
Nghe được Vân Thiên Hà hỏi chuyện này, Trịnh quản sự cười cười nói:
- Ngoại trừ Thiên Thanh thiếu gia đạt được vị trí thám hoa thứ ba, võ trạng nguyên và võ bảng nhãn, tiểu nhân tự nhiên nhớ rõ ràng, người xếp đầu tiên, giành danh hiệu võ trạng nguyên tên là Tiêu Dũng Tuấn, nhân sĩ Hải Châu, theo như lời đồn thì hình như là cháu ruột Định Hải Vương, còn người xếp thứ hai, giành danh hiệu võ bảng nhãn tên là Mộng Thiên Nguyên Thần, nghe đồn chỉ biết là đến từ Mộng Thiên Đảo Sở Châu, lần thi Hương này, vị trí thứ nhất và thứ hai đều bị thí sinh phương nam đoạt mất, vì vậy sau khi yết bảng, rất nhiều nơi trong Kinh Thành đều nghị luận sôi nổ!
Trong lòng Vân thiên Hà hồi tưởng lại, nhớ kỹ trước kia trên đường hắn trở về Kinh Thành đã đánh chết một người tại Phong Diệp Trấn, người đó từng nhắc tới cửu đại di tộc thuộc Hỏa Nguyên Địa Môn, hiện tại chỉ còn năm, hình như trong đó có một Tiêu Thị Hải Châu và Mộng Thiên thị tại Mộng Thiên Đảo, mà lần thi Hương năm nay, hai người xếp đầu thuộc hai gia tộc trong đó, rốt cuộc là ngẫu nhiên hay là có nhân tố khác bên trong?
Lúc này, Trịnh quản sự cung kính nói:
- Thiên Hà thiếu gia, vị trí đệ nhất võ trạng nguyên, điểm tích phân rất cao, hiện tại trong Kinh Thành không phải là tin tức bí mật gì, bất quá vị trí thứ hai võ bảng nhãn, hiện tại trong Kinh Thành có lưu truyền một ít tin tức, nói vị Mộng Thiên Nguyên Thần này có thể xếp vị trí thứ hai, phòng chừng có liên quan tới hoàng quý phi Mộng Phi bên cạnh hoàng thượng, nói không chừng là do Mộng Phi thôi gió bên tai hoàng thượng mới khiến cho hắn giành được vị trí thứ hai, bởi vì hắn và Thiên Thanh thiếu gia chỉ hơn kém nhau có hai điểm tích phân, mà Mộng Phi lại là phi tử được hoàng thượng sủng ái nhất, nguyên quán của cô ta cũng đến từ Mộng Thiên Đảo Sở Châu.
Vân Thiên Hà đối với những thông tin tạp nham này không quá có hứng thú, suy nghĩ một chút, lại hỏi:
- Ngươi có nhớ kỹ bốn vị trí tiếp theo?
- Tiểu nhân đặc biệt xem qua mười người đầu, tự nhiên nhớ kỹ!
Trịnh quản sự đối với chuyện này hình như rất hăng hái, thoải mái nói:
- Người thứ tư tên gọi là Trữ Dạ, đến từ Khai Châu, xuất thân hàn môn, tại Kinh Thành được đánh giá tương đối cao, nghe nói cùng ngày cuộc thi diễn ra đặc biệt được hoàng thượng tán thưởng, bất quá tại phương diện vũ kỳ hắn lại không được cao cho lắm, cho nên mới hạ xuống xếp thứ tư, mà người thứ năm, nói vậy hẳn là Thiên Hà thiếu gia biết, chính là Giang Ngọc Tề đến từ Dư Châu, trong cuộc thi Hương lần này, hắn mới chỉ có mười bảy tuổi, coi như thí sinh ít tuổi nhất, trong Kinh Thành được nghị luận tương đối nhiều!
- Tên tiểu tử Giang Ngọc Tề kia chuẩn bị nhập ngũ sao?
Vân Thiên Hà cũng không hỏi lại những người tiếp theo, kỳ thực hắn hỏi về thứ tự trong cuộc thi hương lần này chủ yếu là vì muốn biết xem Giang gia có người nào đoạt được vị trí cao hay không? Hiện tại Giang Ngọc Tê xếp thứ năm, trong quân đội có thể đảm nhiệm chức vị quan tướng tầng trung rồi, chỉ là không biết sẽ phân phối đến quân nào mà thôi!
Nghĩ tới đây, Vân Thiên Hà gọi Sử Trường Đức lại, nói:
- Người dặn Đồ Ngũ lưu ý mọi hành động hướng đi của mười người xếp hạng đầu tiên trong cuộc thi Hương lần này, xem xem bọn họ được phân đi đâu, vừa nhận được tin tức liền hồi báo lại!
Sử Trường Đức lên tiếng trả lời rồi nhanh chóng đi tìm Đồ Ngũ.
Lúc này, Tín bá đi đến, trong tay cầm một thiếp mới giao cho Vân Thiên Hà, nói:
- Hà thiếu gia, Túc Tĩnh Vương muốn gặp ngươi, mời lập tức đến Tĩnh Vương Phủ!
Vân Thiên Hà cầm tấm thiệp vừa nhìn, nhất thời liền nhức đầu, mấy tháng nay ngoại trừ tu luyện, hình như cũng không có hoạt động gì, mà Túc Tĩnh Vương này thế nào cứ nhìn chằm chằm vào chính mình không tha, chăng lẽ nhìn đến nghiện rồi sao!
Nhưng lập tức nghĩ tới động tĩnh chính mình gây ra ngày hôm qua, trong lòng không khói hơi kinh hãi, lẽ nào tối hôm qua chính mình không cẩn thận gây ra dị tượng, bị Tuyết Ông Tiên Sinh và Tĩnh Túc Vương phát hiện ra rồi, hiện tại muốn gặp mình hỏi nguyên nhân!
Suy nghĩ hồi lâu, Vân Thiên Hà nói với lão thái thái một câu, rồi đi về phía Linh Thiên Các, nhìn bóng lưng Vân Thiên Hà lão thái thái không giải thích được nói:
- Nếu Vương gia triệu kiến, ngươi cứ đi là được, nhưng thế nào lại chạy về nhà?
Xa xa truyền tới thanh âm của Vân Thiên Hà:
- Cháu muốn hóa trang một chút, miễn cho Túc Tĩnh Vương nhìn thấy cháu nói biến thành đàn bà rồi...
Nhất thời dẫn tới tiếng cười vang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.