Chương 82: Bị hắc! Có người muốn kéo cô xuống!
Cải
09/04/2020
Đi kèm với độ nổi tiếng của bộ phim, độ hot của các diễn viên đều tăng đột biến.
Khi poster và trailer tung ra, danh tiếng của Hạ Điềm tăng vù vù, chễm chệ nằm trong top 10 nhân vật được tìm kiếm nhiều nhất. Điều này khiến cô có được nhiều fan hơn, nhưng không tránh khỏi những lời chê bai chửi rủa.
Ý kiến trái chiều càng ngày càng nhiều, nhưng người trong đoàn phim vốn đã quen với những thứ này, bọn họ còn cố tình kích động fan, để độ bàn tán về bộ phim được lan rộng ra, hết thảy đều là chiêu trò của giới giải trí cả.
Mấy ngày sau đó, trên mạng đột nhiên có tin tức lớn. Một cô gái tên M.A vì chê bai Hạ Điềm mà bị fan của Hạ Điềm dùng bạo lực mạng, bị chửi rủa nặng nề, thóa mạ không thương tiếc dẫn đến tự tử, chỉ là tự tử không thành, được người phát hiện cùng với tâm thư trong nhà tắm. Chuyện này đối với nhiều người thì chẳng to tát gì, nhưng với Hạ Điềm, thậm chí cả đoàn phim, là một tin vô cùng xấu.
Lạc Thần nhíu mày, đầu ngón trỏ nhẹ nhàng gõ trên bàn, nói:
“Có người muốn kéo Hạ Điềm xuống nước, cậu nghĩ là ai?”
“Không biết, tôi đang bận, cậu tự xử lý đi.”
Sở Dương đáp vội rồi ngồi vắt chân nghỉ ngơi trên sofa, lúc này trong phòng làm việc cũng chỉ có hai người bọn họ.
Nghĩ một lúc, Lạc Thần quyết định gọi Tô Ngữ đến để nói chuyện. Tuy Tô Ngữ không phải là người trong giới, nhưng cô nàng này có thiên phú về mặt miệng lưỡi, chửi nhau ở trên mạng lấy một địch một trăm cũng không thành vấn đề gì, lập luận chặt chẽ gọn gàng, câu cú ngắn gọn súc tích, bằng chứng đầy đủ xác thực, rất đáng tin.
Lạc Thần gọi thẳng qua cho Tô Ngữ, giải thích sơ bộ rồi nói:
“Cô đến đây một chút được không, chúng ta nói rõ hơn? Tôi sẽ cho người đi đón cô.”
Tô Ngữ cười hì hì đáp:
[À, vậy anh bảo Sở Dương đến đón tôi nha.]
“Sở Dương?” Lạc Thần hỏi lại.
Nghe đến tên mình, Sở Dương cũng ngẩng đầu lên nhìn Lạc Thần, ý hỏi kêu hắn làm gì. Nhưng chỉ thấy tên kia lắc đầu rồi nói:
“Tôi biết rồi, cô gửi địa chỉ qua đây.”
[Tôi đang ở bên ngoài mua sắm, đợi chút. Ha ha.] Tô Ngữ cười càng to, sau đó mới tắt máy.
Sở Dương ở bên cạnh không nghe được đoạn đối thoại, nhưng có thể cảm giác mình vừa bị bạn tốt bán đi, hắn còn chưa kịp mở miệng từ chối, Lạc Thần đã trịnh trọng lên tiếng:
“Có chuyện hệ trọng cần cậu đi làm đây.”
“Không, tôi đang bận, tôi nói là tôi đang bận mà!”
Lạc Thần cười tủm tỉm:
“À, bận đi xem mắt chăng, mẹ cậu chắc sẽ vui lắm? Tiểu thư của Đặng gia đang chờ cậu này.”
Sở Dương nghẹn lời, đau khổ đáp:
“Được rồi, tôi đi là được chứ gì? Cậu cứ đem chuyện xem mắt ra hù dọa bạn tốt của mình như vậy không thấy rất độc ác sao? Đợi tôi tìm được bạn gái rồi thì đừng hòng bắt nạt tôi nữa.”
Hắn phủi mông đứng dậy, sau khi nhận địa chỉ từ Lạc Thần xong thì nhận mệnh lái xe đi đón người. Thật ra trong công ty có rất nhiều tài xế riêng, nhiều người rảnh rỗi, đâu cần phải cử một nhân viên cao cấp như hắn đi chứ? Chỉ là nhìn Lạc Thần cười tủm tỉm mãi, hắn đột nhiên có cảm giác sờ sợ, cũng không dám hỏi.
Chạy thẳng đến địa chỉ trên tay, Sở Dương khó khăn đưa mắt tìm kiếm cô gái mặc váy đen vô cùng xinh đẹp trong lời của Lạc Thần. Được một lúc, cửa xe bên cạnh đột nhiên có người gõ nhẹ lên ba tiếng.
Sở Dương hạ cửa kính xuống, phát hiện một khuôn mặt đáng yêu quen thuộc đang nhoẻn miệng cười với anh.
Tô Ngữ trong chiếc váy hai dây xinh xắn vẫy tay với anh:
“Hello, Sở đại thần.”
“Là cô?”
Sở Dương khó hiểu nhìn cô, tay mở cửa xe mà trong lòng càng thêm rối rắm. Chỉ là Tô Ngữ thôi mà, sao vừa rồi Lạc Thần lại ra vẻ bí hiểm thế nhỉ?
Trong lúc hắn hoang mang, Tô Ngữ đã đem đám lớn túi to túi nhỏ trong tay nhét vào ghế sau rồi ngồi vào vị trí bên cạnh hắn, giơ tay ra chào:
“Anh khỏe không, lâu rồi không gặp.”
“À, vẫn khỏe.”
Sở Dương gật đầu với cô rồi quay đầu xe, ngoan ngoãn làm tài xế cho cô. Lần gần nhất bọn họ gặp nhau là đầy tháng của con gái Lạc Thần, khi ấy cả nhà làm tiệc to, hắn cũng đến chơi. Hiện tại đã qua bốn tháng, cũng xem là rất lâu rồi chưa gặp.
Mặc dù bình thường hai người không nói gì với nhau nhiều, nhưng Sở Dương có thể cảm giác được Tô Ngữ hình như có chút thích hắn.
Khoan đã, không đúng, cô nàng này thích trai đẹp, chỉ cần đẹp trai là thích. Hắn chỉ là một trong số những anh chàng được cô ấy liệt kê vào danh sách yêu thích mà thôi.
Khi poster và trailer tung ra, danh tiếng của Hạ Điềm tăng vù vù, chễm chệ nằm trong top 10 nhân vật được tìm kiếm nhiều nhất. Điều này khiến cô có được nhiều fan hơn, nhưng không tránh khỏi những lời chê bai chửi rủa.
Ý kiến trái chiều càng ngày càng nhiều, nhưng người trong đoàn phim vốn đã quen với những thứ này, bọn họ còn cố tình kích động fan, để độ bàn tán về bộ phim được lan rộng ra, hết thảy đều là chiêu trò của giới giải trí cả.
Mấy ngày sau đó, trên mạng đột nhiên có tin tức lớn. Một cô gái tên M.A vì chê bai Hạ Điềm mà bị fan của Hạ Điềm dùng bạo lực mạng, bị chửi rủa nặng nề, thóa mạ không thương tiếc dẫn đến tự tử, chỉ là tự tử không thành, được người phát hiện cùng với tâm thư trong nhà tắm. Chuyện này đối với nhiều người thì chẳng to tát gì, nhưng với Hạ Điềm, thậm chí cả đoàn phim, là một tin vô cùng xấu.
Lạc Thần nhíu mày, đầu ngón trỏ nhẹ nhàng gõ trên bàn, nói:
“Có người muốn kéo Hạ Điềm xuống nước, cậu nghĩ là ai?”
“Không biết, tôi đang bận, cậu tự xử lý đi.”
Sở Dương đáp vội rồi ngồi vắt chân nghỉ ngơi trên sofa, lúc này trong phòng làm việc cũng chỉ có hai người bọn họ.
Nghĩ một lúc, Lạc Thần quyết định gọi Tô Ngữ đến để nói chuyện. Tuy Tô Ngữ không phải là người trong giới, nhưng cô nàng này có thiên phú về mặt miệng lưỡi, chửi nhau ở trên mạng lấy một địch một trăm cũng không thành vấn đề gì, lập luận chặt chẽ gọn gàng, câu cú ngắn gọn súc tích, bằng chứng đầy đủ xác thực, rất đáng tin.
Lạc Thần gọi thẳng qua cho Tô Ngữ, giải thích sơ bộ rồi nói:
“Cô đến đây một chút được không, chúng ta nói rõ hơn? Tôi sẽ cho người đi đón cô.”
Tô Ngữ cười hì hì đáp:
[À, vậy anh bảo Sở Dương đến đón tôi nha.]
“Sở Dương?” Lạc Thần hỏi lại.
Nghe đến tên mình, Sở Dương cũng ngẩng đầu lên nhìn Lạc Thần, ý hỏi kêu hắn làm gì. Nhưng chỉ thấy tên kia lắc đầu rồi nói:
“Tôi biết rồi, cô gửi địa chỉ qua đây.”
[Tôi đang ở bên ngoài mua sắm, đợi chút. Ha ha.] Tô Ngữ cười càng to, sau đó mới tắt máy.
Sở Dương ở bên cạnh không nghe được đoạn đối thoại, nhưng có thể cảm giác mình vừa bị bạn tốt bán đi, hắn còn chưa kịp mở miệng từ chối, Lạc Thần đã trịnh trọng lên tiếng:
“Có chuyện hệ trọng cần cậu đi làm đây.”
“Không, tôi đang bận, tôi nói là tôi đang bận mà!”
Lạc Thần cười tủm tỉm:
“À, bận đi xem mắt chăng, mẹ cậu chắc sẽ vui lắm? Tiểu thư của Đặng gia đang chờ cậu này.”
Sở Dương nghẹn lời, đau khổ đáp:
“Được rồi, tôi đi là được chứ gì? Cậu cứ đem chuyện xem mắt ra hù dọa bạn tốt của mình như vậy không thấy rất độc ác sao? Đợi tôi tìm được bạn gái rồi thì đừng hòng bắt nạt tôi nữa.”
Hắn phủi mông đứng dậy, sau khi nhận địa chỉ từ Lạc Thần xong thì nhận mệnh lái xe đi đón người. Thật ra trong công ty có rất nhiều tài xế riêng, nhiều người rảnh rỗi, đâu cần phải cử một nhân viên cao cấp như hắn đi chứ? Chỉ là nhìn Lạc Thần cười tủm tỉm mãi, hắn đột nhiên có cảm giác sờ sợ, cũng không dám hỏi.
Chạy thẳng đến địa chỉ trên tay, Sở Dương khó khăn đưa mắt tìm kiếm cô gái mặc váy đen vô cùng xinh đẹp trong lời của Lạc Thần. Được một lúc, cửa xe bên cạnh đột nhiên có người gõ nhẹ lên ba tiếng.
Sở Dương hạ cửa kính xuống, phát hiện một khuôn mặt đáng yêu quen thuộc đang nhoẻn miệng cười với anh.
Tô Ngữ trong chiếc váy hai dây xinh xắn vẫy tay với anh:
“Hello, Sở đại thần.”
“Là cô?”
Sở Dương khó hiểu nhìn cô, tay mở cửa xe mà trong lòng càng thêm rối rắm. Chỉ là Tô Ngữ thôi mà, sao vừa rồi Lạc Thần lại ra vẻ bí hiểm thế nhỉ?
Trong lúc hắn hoang mang, Tô Ngữ đã đem đám lớn túi to túi nhỏ trong tay nhét vào ghế sau rồi ngồi vào vị trí bên cạnh hắn, giơ tay ra chào:
“Anh khỏe không, lâu rồi không gặp.”
“À, vẫn khỏe.”
Sở Dương gật đầu với cô rồi quay đầu xe, ngoan ngoãn làm tài xế cho cô. Lần gần nhất bọn họ gặp nhau là đầy tháng của con gái Lạc Thần, khi ấy cả nhà làm tiệc to, hắn cũng đến chơi. Hiện tại đã qua bốn tháng, cũng xem là rất lâu rồi chưa gặp.
Mặc dù bình thường hai người không nói gì với nhau nhiều, nhưng Sở Dương có thể cảm giác được Tô Ngữ hình như có chút thích hắn.
Khoan đã, không đúng, cô nàng này thích trai đẹp, chỉ cần đẹp trai là thích. Hắn chỉ là một trong số những anh chàng được cô ấy liệt kê vào danh sách yêu thích mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.