Chương 44: Nhà Kính [4]
Khinh Vân Đạm
13/07/2024
[Lại bị tính kế rồi]
BOSS phó bản khoác nhân vật hệ thống của Vân Lạc, khiêu khích không ngừng. Lúc thì làm ngoáo ộp, lúc thì le lưỡi, hoạt bát đáng yêu đến nỗi người ta muốn tẩn nó.
Vân Lạc bình tĩnh thở đều, hoạt động não hết công suất, định nhanh chóng tìm ra biện pháp.
BOSS phó bản chơi đùa một lát, thấy Vân Lạc không hề phản ứng lại với nó thì bĩu môi, thất vọng rời đi.
Một phút qua đi, Vân Lạc khôi phục tự do.
Nhìn hướng BOSS rời đi, cô thở ra một hơi thật dài, sâu trong nội tâm không hề muốn đuổi theo.
Bỗng nhiên, suy nghĩ trong đầu chợt loé lên, cô nhớ đến một việc —— phó bản tổng cộng có chín phòng, hiện tại chỉ mới biết được nhắc nhở 1 đến nhắc nhở 7, vậy nhắc nhở 8 và 9 là gì? Cách vượt ải liệu có phải ẩn giấu trong nhắc nhở 8 và 9?
Tinh thần Vân Lạc rung lên, lập tức muốn tìm người dò hỏi tình báo.
Nói đến cũng khéo, Faraday vì tìm kiếm cơ ( vật) thể ( chứa), đúng lúc tiến vào phòng. Thấy Vân Lạc là trạng thái linh hồn thì sửng sốt, "Sao bạn lại......"
Tình huống khẩn cấp, Vân Lạc trực tiếp đánh gãy lời nói của đối phương, đi thẳng vào vấn đề, "Bạn tìm được nhắc nhở ở đâu?"
"Tìm được nhắc nhở 5 ở phòng đâu tiên, sau đó đi về hướng bên phải, tìm được nhắc nhở 6." Faraday nói thật theo bản năng.
Ý thức được thì anh ta liền tức giận, cảm thấy chính mình bị lỗ nặng.
Ai ngờ ngay sau đó, Vân Lạc lại chủ động nói, "BOSS phó bản đi hướng kia, cơ thể của mình bị nó đoạt rồi, mau đuổi theo."
Faraday mặt lộ vẻ nghi ngờ. Anh ta không nghĩ ra tại sao đối phương lại chủ động tình báo. Chẳng lẽ dùng kế điệu hổ ly sơn?
Vân Lạc nghiêm mặt nói, "Mình nói đều là thật, coi như là thù lao vì câu trả lời của bạn."
Nói xong cô phất phất tay, rời đi theo hướng Faraday vừa đến.
Dù sao cũng không có manh mối, thử một lần cũng không tổn thất gì. Nghĩ vậy, Faraday liền chạy về hướng Vân Lạc chỉ.
Cùng thời gian, Vân Lạc vừa bay vừa toan tính trong đầu.
Vị trí đầu tiên là phòng số 5, Faraday nói tìm được nhắc nhở 5 ở đó. Bên phải là phòng số 6, Faraday tìm được nhắc nhở 6. Cẩn thận nhớ lại, nhắc nhở 1 tìm được ở phòng số 1, nhắc nhở 2 tìm được ở phòng số 2. Có thể thấy, cách đánh số của cô và hệ thống là y hệt.
Vậy thì nhắc nhở 8 hẳn là ở phòng số 8, nhắc nhở 9 sẽ ở phòng số 9.
Tại sao cô lại chủ động nói hành tung của BOSS ra, là bởi vì cô cảm thấy, nếu BOSS gom đủ bốn chiến lợi phẩm thì sẽ kích phát Cờ Tử Vong, nên cô quyết định để Faraday đến quấy rầy, kéo dài thời gian.
Đi đến phòng số 5, Vân Lạc trùng hợp gặp được Mạt Mạt trong trạng thái hồn phách.
Mạt Mạt vẫn còn nhớ cảnh tượng tao ngộ lần trước, mím chặt môi, vờ như Vân Lạc không tồn tại, mắt nhìn thẳng, đi thẳng.
Ai ngờ, Vân Lạc thình lình mở miệng, "Trao đổi thông tin không? Mình có rất nhiều thông tin."
Mạt Mạt cười nhạt một tiếng, cũng không đáp lại. Lúc trước, cô ta đã từng nói như vậy với Vân Lạc, kết quả thì sao? Hoàn toàn bị làm lơ! Cô ta cảm thấy, mình nên để Vân Lạc nếm thử cảm giác bị làm lơ.
Nhưng Vân Lạc lại chẳng hề hấn gì nói tiếp, "Không muốn trao đổi vậy thì quên đi." Cô đuổi thời gian, không rảnh để hoan phí.
Mạt Mạt, "......"
Làm việc có nguyên tắc nào không vậy?
Mạt Mạt đen mặt, tức giận nói, "Được thôi, vậy thì trao đổi, cô nói trước."
Nói thì nói vậy nhưng lòng thì nghĩ khác, nghe xong thông tin từ đối phương cô ta sẽ quay đầu bỏ chạy, vẻ mặt Vân Lạc lúc đó chắc chắn rất đặc sắc.
Vân Lạc hắng giọng, nghiêm túc nói, "Cơ thể của bạn và Phong Du Dương bị giấu đi rồi. Hiện tại BOSS đang khoác hình tượng nhân vật của mình dạo chơi khắp nơi, Phong Du Dương thì khoác cơ thể của Faraday."
Mạt Mạt ngẩn ra, sau đó ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, sắc mặt nhanh chóng thay đổi. Cô ta cầm lòng không đậu hỏi tiếp, "Còn gì nữa?"
Vân Lạc không mở miệng, chỉ lẳng lặng nhìn đối phương.
Mạt Mạt đánh nói, "Nhắc nhở 5: Sau khi cơ thể bị cướp mất, người chơi sẽ biến thành linh hồn."
Vân Lạc cạn lời, "Mình trong trạng thái linh hồn rồi, không chỉ một lần, bạn cảm thấy loại nhắc nhở này mình không biết được à? Nói thông tin hữu dụng chút được không? Thành ý chút được không?"
Mạt Mạt thầm nghĩ, còn lại là nhắc nhở 6: Linh hồn áp sát từ phía sau, đẩy hồn phách thực thể ra ngoài, thuận thế chiếm lấy cơ thể. Nhưng việc này chắc đối phương cũng đã biết.
Cô ta đành phải nói ra nhắc nhở 8 để làm trao đổi, "Nhắc nhở 8: Hồn phách có thể xuyên qua gương, cũng có thể xuyên qua tường."
Sở dĩ không nói dối, là bởi vì cô ta không thể xác định được đối phương có thể phát hiện ra không. Đối phương có thông tin cực kỳ hữu dụng, cô ta rất cần thế nên không muốn phá hư quan hệ hợp tác.
"Thật hả? Không gạt mình chứ?" Vân Lạc bán tín bán nghi.
"Thật, vì tôi muốn nghe thêm thông tin khác mà." Mạt Mạt quả quyết nói.
Vân Lạc tạm thời tin. Nhưng giây tiếp theo, cô xoay người rời đi không chút do dự.
Mạt Mạt, "!!!"
Trời, lại bị tính kế rồi.
**
Faraday chạy theo hướng Vân Lạc chỉ, thành công đi vào góc chết, hơn nữa bên đường một người cũng chưa thấy.
Đang lúc anh ta nghi ngờ mình bị lừa thì có một bóng dáng xuất hiện.
Đó là...... nhân vật khuôn mẫu hệ thống của Vân Lạc!
Faraday mừng rỡ, vội vàng đuổi theo.
Người phía trước né trái né phải tránh né truy đuổi. Người phía sau thì đuổi theo không bỏ, cắn rất chặt. Hai người một trước một sau truy đuổi gắt gao, khoảng cách dần dần ngắn lại.
Lúc này, Faraday mới kinh ngạc phát hiện, đối phương không giống người chơi bình thường, không hề bị trừ điểm sinh mệnh.
Lòng anh ta chùng xuống, suy nghĩ, người phía trước là BOSS phó bản, đối mặt như vậy sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
Nhưng nghĩ lại, bản thân anh ta đã ở trong trạng thái linh hồn quá lâu, điểm sinh mệnh còn lại cũng không quá một trăm. Không ra sức thì chắn chắn sẽ chết!
Nghĩ vậy, ánh mắt Faraday kiên định hẳn lên, nhanh chóng đuổi theo.
Không biết tại sao, khi anh ta bị linh hồn truy đuổi thì thường xuyên gặp phải nguy hiểm, dường như lúc nào cũng bị bắt được. Đến phiên anh ta đi bắt người khác, phải chạy thật nhanh thì tốc độ mới có thể ngắn lại chút ít......
"Không đuổi kịp, đố anh bắt được em!" "Vân Lạc" cười rất chi là đắc ý, còn có tâm trạng quay đầu lại làm mặt quỷ.
Faraday, "......"
Ấy vậy mà bị BOSS phó bản xem thường, không thể nhịn!
Anh ta nghẹn một hơi trong lòng, đẩy nhanh tốc độ.
Mắt thấy khoảng cách hai bên ngày càng gần, đã sắp đuổi kịp được đối phương, "Vân Lạc" cuống quít chạy trốn.
Một bước, hai bước, ba bước......
Tại lúc Faraday sắp chạm vào mục tiêu thì một linh hồn nửa trong suốt bám vào người trước.
BOSS phó bản bị đẩy ra khỏi thực thể, đứng im tại chỗ, vẻ mặt mờ mịt.
"Vân Lạc" đứng vững rồi chuyển hướng. Sau đó chạy như điên, không hề quay đầu lại.
Thuộc tính hiện lên, giá trị sinh mệnh 50/200.
Faraday phát ra vài chữ từ kẽ răng, "Mạt Mạt, lại là cô!"
Vẻ mắt anh ta dữ tợn, vội vàng đuổi theo. Mà lúc này, giá trị sinh mệnh chỉ còn 80.
Mạt Mạt khoác nhân vật hệ thống của Vân Lạc, chạy vòng vòng khắp chốn. Trên đường chạy trốn cô ta muốn bỏ người đuổi theo lại phía sau nên thấy cửa là đẩy, thời gian để thở cũng không có.
Đáng tiếc, Faraday chạy rất hăng, không hề bị bỏ lại phía sau.
Thực ra Mạt Mạt biết rõ, cấp của cô ta quá thấp, hạn mức giá trị sinh mệnh cũng không cao. Nếu cứ tiếp tục ở trong trạng thái linh hồn, vậy thì khoảng cách bị loại trừ không xa.
Cho nên, cô ta biết rõ Faraday cũng sẽ tranh giành cơ thể, sau đó sẽ truy đuổi nhau.
Cô ta cũng biết khó mà tránh khỏi việc Faraday đuổi theo, nhưng cũng muốn thử một lần
Nhưng lúc này cô ta cảm thấy chiếm cơ thể trước lại là một chiến lược thất bại. Đợi đến khi Faraday chiếm được cơ thể rồi thì cô ta lại bám vào người thì hiệu quả sẽ càng tốt hơn, ít nhất cũng không có người đuổi theo phía sau.
Nói đi cũng phải nói lại, lỡ Faraday bám vào người thành công thì không biết đợi đến khi nào mới tìm được thời cơ. Sinh mệnh của cô ta thấp, không chờ đợi nổi.
Nghĩ vậy, Mạt Mạt càng buồn phiền hơn.
Đang trong cục diện giằng co một người đuổi một người chạy thì cơ hội tới thật bất ngờ —— Mạt Mạt vui mừng phát hiện, Phong Du Dương khoác nhân vật hệ thống của Faraday đứng cách đó không xa!
Phong Du Dương và Faraday có thù cũ đó.
Hơn nữa, dù không có thù oán xưa thì trước mặt xuất hiện hai lựa chọn, không nhất định Faraday sẽ đuổi theo cô ta.
Nghĩ vậy, Mạt Mạt kích động hẳn lên. Bởi thế nên lúc đi ngang qua Phong Du Dương, cô ta chẳng nói chẳng rành mà chạy nhanh qua.
"Gì vậy?" Phong Du Dương đang điều tra manh mối, thấy có người đi ngang nên ngẩng đầu nhìn thoáng qua. Thấy Mạt Mạt vội vàng nên cô ta cũng hơi nghi ngờ.
Giây tiếp theo cô ta liền hiểu rõ. Vì người khác xuất hiện trước mặt cô ta muộn hơn một chút.
"ĐM! Linh hồn đuổi theo mà cũng không nói một tiếng, chẳng nghĩa khí gì hết!" Phong Du Dương thay đổi sắc mặt, nhấc chân chạy, trong lòng rất tức giận.
"Phong, Du, Dương!" Kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt, Faraday lập tức vọt qua.
Phong Du Dương chạy về hướng khác, hy vọng Faraday sẽ đuổi đến nơi đến chốn, tiếp tục đuổi theo Mạt Mạt.
Faraday hận mình không có thuật phân thân. Hai người này anh ta đều chán ghét, nếu có thể cướp được cả hai cơ thể thì thật tốt. Tiếc là hiện thực không cho phép.
Cân nhắc một chút anh ta liền đưa ra lựa chọn —— tiếp tục đuổi theo Mạt Mạt.
Tức khắc, có người vui, có người buồn.
Phong Du Dương thấy không ai đuổi theo, lập tức nhẹ nhàng thở ra, trốn rất xa.
Mạt Mạt cho rằng mình thoát khỏi sự đuổi bắt, ai ngờ vui chưa được bao lâu thì lại thấy Faraday xuất hiện, cô ta muốn phun ngay một ngụm máu.
Càng xui xẻo hơn là căn phòng mới này ( phòng số 7 hào), bên trái và phía sau đều là vách tường. Cô ta bị dồn vào đường cùng, không còn đường trốn thoát.
Mạt Mạt, "......"
Nhắm mắt chạy đại, sao lại chạy đến chỗ rách nát này?
Ánh mắt Faraday lóe sáng. Hiện giờ, giá trị sinh mệnh của anh ta chỉ còn 60, không còn thời gian nói lời vô nghĩa nữa.
Cướp được cơ thể, không bao lâu sâu, giá trị sinh mệnh của Mạt Mạt sẽ bị trừ rồi bị loại.
Faraday tính toan xong, nhưng Mạt Mạt cũng biết rõ điều này.
Thấy không còn đường trốn chạy, bị bám vào người thì chỉ còn con đường chết, cô ta khẽ cắn môi đẩy tấm gương gần mình xuống —— cô ta sớm đã muốn thử xem làm vỡ kính sẽ xảy ra chuyện gì.
"Ui!" Vẻ mặt Faraday lộ ra vẻ hoảng sợ, muốn bám vào vật thể theo bản năng để ngăn việc làm xằng bậy của đối phương. Không kịp.
Một loạt gương toàn thân ngã xuống, mảnh vỡ rơi đầy đất. Giây tiếp theo, giá trị sinh mệnh của Mạt Mạt trở về không. Linh hồn và cả cơ thể đều biến thành tia sáng trắng.
Tác giả có lời muốn nói:
Faraday: Một xác hai mạng......
=====
BOSS phó bản khoác nhân vật hệ thống của Vân Lạc, khiêu khích không ngừng. Lúc thì làm ngoáo ộp, lúc thì le lưỡi, hoạt bát đáng yêu đến nỗi người ta muốn tẩn nó.
Vân Lạc bình tĩnh thở đều, hoạt động não hết công suất, định nhanh chóng tìm ra biện pháp.
BOSS phó bản chơi đùa một lát, thấy Vân Lạc không hề phản ứng lại với nó thì bĩu môi, thất vọng rời đi.
Một phút qua đi, Vân Lạc khôi phục tự do.
Nhìn hướng BOSS rời đi, cô thở ra một hơi thật dài, sâu trong nội tâm không hề muốn đuổi theo.
Bỗng nhiên, suy nghĩ trong đầu chợt loé lên, cô nhớ đến một việc —— phó bản tổng cộng có chín phòng, hiện tại chỉ mới biết được nhắc nhở 1 đến nhắc nhở 7, vậy nhắc nhở 8 và 9 là gì? Cách vượt ải liệu có phải ẩn giấu trong nhắc nhở 8 và 9?
Tinh thần Vân Lạc rung lên, lập tức muốn tìm người dò hỏi tình báo.
Nói đến cũng khéo, Faraday vì tìm kiếm cơ ( vật) thể ( chứa), đúng lúc tiến vào phòng. Thấy Vân Lạc là trạng thái linh hồn thì sửng sốt, "Sao bạn lại......"
Tình huống khẩn cấp, Vân Lạc trực tiếp đánh gãy lời nói của đối phương, đi thẳng vào vấn đề, "Bạn tìm được nhắc nhở ở đâu?"
"Tìm được nhắc nhở 5 ở phòng đâu tiên, sau đó đi về hướng bên phải, tìm được nhắc nhở 6." Faraday nói thật theo bản năng.
Ý thức được thì anh ta liền tức giận, cảm thấy chính mình bị lỗ nặng.
Ai ngờ ngay sau đó, Vân Lạc lại chủ động nói, "BOSS phó bản đi hướng kia, cơ thể của mình bị nó đoạt rồi, mau đuổi theo."
Faraday mặt lộ vẻ nghi ngờ. Anh ta không nghĩ ra tại sao đối phương lại chủ động tình báo. Chẳng lẽ dùng kế điệu hổ ly sơn?
Vân Lạc nghiêm mặt nói, "Mình nói đều là thật, coi như là thù lao vì câu trả lời của bạn."
Nói xong cô phất phất tay, rời đi theo hướng Faraday vừa đến.
Dù sao cũng không có manh mối, thử một lần cũng không tổn thất gì. Nghĩ vậy, Faraday liền chạy về hướng Vân Lạc chỉ.
Cùng thời gian, Vân Lạc vừa bay vừa toan tính trong đầu.
Vị trí đầu tiên là phòng số 5, Faraday nói tìm được nhắc nhở 5 ở đó. Bên phải là phòng số 6, Faraday tìm được nhắc nhở 6. Cẩn thận nhớ lại, nhắc nhở 1 tìm được ở phòng số 1, nhắc nhở 2 tìm được ở phòng số 2. Có thể thấy, cách đánh số của cô và hệ thống là y hệt.
Vậy thì nhắc nhở 8 hẳn là ở phòng số 8, nhắc nhở 9 sẽ ở phòng số 9.
Tại sao cô lại chủ động nói hành tung của BOSS ra, là bởi vì cô cảm thấy, nếu BOSS gom đủ bốn chiến lợi phẩm thì sẽ kích phát Cờ Tử Vong, nên cô quyết định để Faraday đến quấy rầy, kéo dài thời gian.
Đi đến phòng số 5, Vân Lạc trùng hợp gặp được Mạt Mạt trong trạng thái hồn phách.
Mạt Mạt vẫn còn nhớ cảnh tượng tao ngộ lần trước, mím chặt môi, vờ như Vân Lạc không tồn tại, mắt nhìn thẳng, đi thẳng.
Ai ngờ, Vân Lạc thình lình mở miệng, "Trao đổi thông tin không? Mình có rất nhiều thông tin."
Mạt Mạt cười nhạt một tiếng, cũng không đáp lại. Lúc trước, cô ta đã từng nói như vậy với Vân Lạc, kết quả thì sao? Hoàn toàn bị làm lơ! Cô ta cảm thấy, mình nên để Vân Lạc nếm thử cảm giác bị làm lơ.
Nhưng Vân Lạc lại chẳng hề hấn gì nói tiếp, "Không muốn trao đổi vậy thì quên đi." Cô đuổi thời gian, không rảnh để hoan phí.
Mạt Mạt, "......"
Làm việc có nguyên tắc nào không vậy?
Mạt Mạt đen mặt, tức giận nói, "Được thôi, vậy thì trao đổi, cô nói trước."
Nói thì nói vậy nhưng lòng thì nghĩ khác, nghe xong thông tin từ đối phương cô ta sẽ quay đầu bỏ chạy, vẻ mặt Vân Lạc lúc đó chắc chắn rất đặc sắc.
Vân Lạc hắng giọng, nghiêm túc nói, "Cơ thể của bạn và Phong Du Dương bị giấu đi rồi. Hiện tại BOSS đang khoác hình tượng nhân vật của mình dạo chơi khắp nơi, Phong Du Dương thì khoác cơ thể của Faraday."
Mạt Mạt ngẩn ra, sau đó ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, sắc mặt nhanh chóng thay đổi. Cô ta cầm lòng không đậu hỏi tiếp, "Còn gì nữa?"
Vân Lạc không mở miệng, chỉ lẳng lặng nhìn đối phương.
Mạt Mạt đánh nói, "Nhắc nhở 5: Sau khi cơ thể bị cướp mất, người chơi sẽ biến thành linh hồn."
Vân Lạc cạn lời, "Mình trong trạng thái linh hồn rồi, không chỉ một lần, bạn cảm thấy loại nhắc nhở này mình không biết được à? Nói thông tin hữu dụng chút được không? Thành ý chút được không?"
Mạt Mạt thầm nghĩ, còn lại là nhắc nhở 6: Linh hồn áp sát từ phía sau, đẩy hồn phách thực thể ra ngoài, thuận thế chiếm lấy cơ thể. Nhưng việc này chắc đối phương cũng đã biết.
Cô ta đành phải nói ra nhắc nhở 8 để làm trao đổi, "Nhắc nhở 8: Hồn phách có thể xuyên qua gương, cũng có thể xuyên qua tường."
Sở dĩ không nói dối, là bởi vì cô ta không thể xác định được đối phương có thể phát hiện ra không. Đối phương có thông tin cực kỳ hữu dụng, cô ta rất cần thế nên không muốn phá hư quan hệ hợp tác.
"Thật hả? Không gạt mình chứ?" Vân Lạc bán tín bán nghi.
"Thật, vì tôi muốn nghe thêm thông tin khác mà." Mạt Mạt quả quyết nói.
Vân Lạc tạm thời tin. Nhưng giây tiếp theo, cô xoay người rời đi không chút do dự.
Mạt Mạt, "!!!"
Trời, lại bị tính kế rồi.
**
Faraday chạy theo hướng Vân Lạc chỉ, thành công đi vào góc chết, hơn nữa bên đường một người cũng chưa thấy.
Đang lúc anh ta nghi ngờ mình bị lừa thì có một bóng dáng xuất hiện.
Đó là...... nhân vật khuôn mẫu hệ thống của Vân Lạc!
Faraday mừng rỡ, vội vàng đuổi theo.
Người phía trước né trái né phải tránh né truy đuổi. Người phía sau thì đuổi theo không bỏ, cắn rất chặt. Hai người một trước một sau truy đuổi gắt gao, khoảng cách dần dần ngắn lại.
Lúc này, Faraday mới kinh ngạc phát hiện, đối phương không giống người chơi bình thường, không hề bị trừ điểm sinh mệnh.
Lòng anh ta chùng xuống, suy nghĩ, người phía trước là BOSS phó bản, đối mặt như vậy sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
Nhưng nghĩ lại, bản thân anh ta đã ở trong trạng thái linh hồn quá lâu, điểm sinh mệnh còn lại cũng không quá một trăm. Không ra sức thì chắn chắn sẽ chết!
Nghĩ vậy, ánh mắt Faraday kiên định hẳn lên, nhanh chóng đuổi theo.
Không biết tại sao, khi anh ta bị linh hồn truy đuổi thì thường xuyên gặp phải nguy hiểm, dường như lúc nào cũng bị bắt được. Đến phiên anh ta đi bắt người khác, phải chạy thật nhanh thì tốc độ mới có thể ngắn lại chút ít......
"Không đuổi kịp, đố anh bắt được em!" "Vân Lạc" cười rất chi là đắc ý, còn có tâm trạng quay đầu lại làm mặt quỷ.
Faraday, "......"
Ấy vậy mà bị BOSS phó bản xem thường, không thể nhịn!
Anh ta nghẹn một hơi trong lòng, đẩy nhanh tốc độ.
Mắt thấy khoảng cách hai bên ngày càng gần, đã sắp đuổi kịp được đối phương, "Vân Lạc" cuống quít chạy trốn.
Một bước, hai bước, ba bước......
Tại lúc Faraday sắp chạm vào mục tiêu thì một linh hồn nửa trong suốt bám vào người trước.
BOSS phó bản bị đẩy ra khỏi thực thể, đứng im tại chỗ, vẻ mặt mờ mịt.
"Vân Lạc" đứng vững rồi chuyển hướng. Sau đó chạy như điên, không hề quay đầu lại.
Thuộc tính hiện lên, giá trị sinh mệnh 50/200.
Faraday phát ra vài chữ từ kẽ răng, "Mạt Mạt, lại là cô!"
Vẻ mắt anh ta dữ tợn, vội vàng đuổi theo. Mà lúc này, giá trị sinh mệnh chỉ còn 80.
Mạt Mạt khoác nhân vật hệ thống của Vân Lạc, chạy vòng vòng khắp chốn. Trên đường chạy trốn cô ta muốn bỏ người đuổi theo lại phía sau nên thấy cửa là đẩy, thời gian để thở cũng không có.
Đáng tiếc, Faraday chạy rất hăng, không hề bị bỏ lại phía sau.
Thực ra Mạt Mạt biết rõ, cấp của cô ta quá thấp, hạn mức giá trị sinh mệnh cũng không cao. Nếu cứ tiếp tục ở trong trạng thái linh hồn, vậy thì khoảng cách bị loại trừ không xa.
Cho nên, cô ta biết rõ Faraday cũng sẽ tranh giành cơ thể, sau đó sẽ truy đuổi nhau.
Cô ta cũng biết khó mà tránh khỏi việc Faraday đuổi theo, nhưng cũng muốn thử một lần
Nhưng lúc này cô ta cảm thấy chiếm cơ thể trước lại là một chiến lược thất bại. Đợi đến khi Faraday chiếm được cơ thể rồi thì cô ta lại bám vào người thì hiệu quả sẽ càng tốt hơn, ít nhất cũng không có người đuổi theo phía sau.
Nói đi cũng phải nói lại, lỡ Faraday bám vào người thành công thì không biết đợi đến khi nào mới tìm được thời cơ. Sinh mệnh của cô ta thấp, không chờ đợi nổi.
Nghĩ vậy, Mạt Mạt càng buồn phiền hơn.
Đang trong cục diện giằng co một người đuổi một người chạy thì cơ hội tới thật bất ngờ —— Mạt Mạt vui mừng phát hiện, Phong Du Dương khoác nhân vật hệ thống của Faraday đứng cách đó không xa!
Phong Du Dương và Faraday có thù cũ đó.
Hơn nữa, dù không có thù oán xưa thì trước mặt xuất hiện hai lựa chọn, không nhất định Faraday sẽ đuổi theo cô ta.
Nghĩ vậy, Mạt Mạt kích động hẳn lên. Bởi thế nên lúc đi ngang qua Phong Du Dương, cô ta chẳng nói chẳng rành mà chạy nhanh qua.
"Gì vậy?" Phong Du Dương đang điều tra manh mối, thấy có người đi ngang nên ngẩng đầu nhìn thoáng qua. Thấy Mạt Mạt vội vàng nên cô ta cũng hơi nghi ngờ.
Giây tiếp theo cô ta liền hiểu rõ. Vì người khác xuất hiện trước mặt cô ta muộn hơn một chút.
"ĐM! Linh hồn đuổi theo mà cũng không nói một tiếng, chẳng nghĩa khí gì hết!" Phong Du Dương thay đổi sắc mặt, nhấc chân chạy, trong lòng rất tức giận.
"Phong, Du, Dương!" Kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt, Faraday lập tức vọt qua.
Phong Du Dương chạy về hướng khác, hy vọng Faraday sẽ đuổi đến nơi đến chốn, tiếp tục đuổi theo Mạt Mạt.
Faraday hận mình không có thuật phân thân. Hai người này anh ta đều chán ghét, nếu có thể cướp được cả hai cơ thể thì thật tốt. Tiếc là hiện thực không cho phép.
Cân nhắc một chút anh ta liền đưa ra lựa chọn —— tiếp tục đuổi theo Mạt Mạt.
Tức khắc, có người vui, có người buồn.
Phong Du Dương thấy không ai đuổi theo, lập tức nhẹ nhàng thở ra, trốn rất xa.
Mạt Mạt cho rằng mình thoát khỏi sự đuổi bắt, ai ngờ vui chưa được bao lâu thì lại thấy Faraday xuất hiện, cô ta muốn phun ngay một ngụm máu.
Càng xui xẻo hơn là căn phòng mới này ( phòng số 7 hào), bên trái và phía sau đều là vách tường. Cô ta bị dồn vào đường cùng, không còn đường trốn thoát.
Mạt Mạt, "......"
Nhắm mắt chạy đại, sao lại chạy đến chỗ rách nát này?
Ánh mắt Faraday lóe sáng. Hiện giờ, giá trị sinh mệnh của anh ta chỉ còn 60, không còn thời gian nói lời vô nghĩa nữa.
Cướp được cơ thể, không bao lâu sâu, giá trị sinh mệnh của Mạt Mạt sẽ bị trừ rồi bị loại.
Faraday tính toan xong, nhưng Mạt Mạt cũng biết rõ điều này.
Thấy không còn đường trốn chạy, bị bám vào người thì chỉ còn con đường chết, cô ta khẽ cắn môi đẩy tấm gương gần mình xuống —— cô ta sớm đã muốn thử xem làm vỡ kính sẽ xảy ra chuyện gì.
"Ui!" Vẻ mặt Faraday lộ ra vẻ hoảng sợ, muốn bám vào vật thể theo bản năng để ngăn việc làm xằng bậy của đối phương. Không kịp.
Một loạt gương toàn thân ngã xuống, mảnh vỡ rơi đầy đất. Giây tiếp theo, giá trị sinh mệnh của Mạt Mạt trở về không. Linh hồn và cả cơ thể đều biến thành tia sáng trắng.
Tác giả có lời muốn nói:
Faraday: Một xác hai mạng......
=====
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.