Vô Hạn Khủng Bố

Quyển 7 - Chương 5: Ác Ma lên đài

Zzhty

03/04/2013

Trịnh Xá chợp mắt đc hơn một giờ thì không ngủ nổi nữa, một là bản thân hắn cũng không cảm thấy mệt mỏi, hai là tam tình hắn càng lúc cang kích động, khẳn trương. Đây là một cảm giác không thể gọi tên, phảng phất như nguy hiểm đang chờ chực, mà nguy hiểm này không tới từ đám vũ khí sinh hóa như zombie, Licker, Nemesis, có phần giống như một dự cảm xa xôi, hắn thủy chung vẫn cảm thấy Ác Ma đội so với tưởng tượng của hắn càng nguy hiểm hơn, càng đáng sợ hơn.

Các thành viên còn lại trong đội có vẻ cũng không ngủ nổi, đến cả mấy người Alice cũng chỉ chợp mắt một chút mà thôi, tiếp đó tất cả ngồi trên xe bus, yên lặng không nói gì.

Alice đột nhiên mở miệng nói:

- Trịnh Xá, sau này các ngươi định thế nào? Hiện tại ngươi đã bị công ty Umbrella nhắm trúng, ta nghĩ bọn chúng sẽ phát rất nhiều lính đến truy tìm tập kích ngươi... Như vậy ngươi không trốn nổi đâu.

Trịnh Xá nhìn màn đêm đen kịt ngoài cửa sổ, hắn thì thào nói:

- Không cần chạy, có thể phản kháng thế nào thì phản kháng thế ấy, vậy còn ngươi? Ngươi định tính sao? Tựa hồ ngươi cũng là thí nghiệm công ty Umbrella muốn bắt.

Alice thở dài không đáp, Jill châm một điếu thuốc lá, hút một hơi rồi nói:

- Cái gì có thể làm thì phải làm, tố giác chân tướng của công ty Umbrella, cho mọi người cùng biết đây là công ty như thế nào, tốt nhất là tuyên truyền ra toàn thế giới... Mặc dù rất khó khăn nhưng nếu ta có thể sống sót thoát ra khỏi đây, ta nhất định đem hết sức hoàn thành việc này, nhìn thấy thảm trạng của những người trong thành phố này, nếu không làm gì... lương tâm ta vĩnh viễn không thể yên ổn được.

Cô gái cầm máy quay kia vẫn ghi lại mọi người nói chuyện, ngay khi nàng đang định lên tiếng thì đột nhiên xe bus phanh kít lại, mọi người thiếu chút nữa thì ngã văng ra ngoài, đồng thời một gã da đen tới cạnh cửa sổ xe, hắn nhìn mọi người trong xe cười nói:

- Hắc, mọi người mạnh giỏi, a, vị cảnh sát này, cô còn nhớ ta không? Trong cục cảnh sát, không phải cô đã bắn súng cứu ta một lần sao? Xem này, ta rất sạch sẽ, không có bất kỳ thương tích nào, cũng không bị zombie cắn trúng, thế nào, mọi người đem ta theo được không?

Jill nhìn mấy người còn lại gật đầu, Trình Khiếu huýt sáo một tiếng rồi mở cửa xư, gã da đen lập tức vui vẻ nhảy lên, hắn nói lớn:

- Rất cảm tạ mọi người, ha ha ha, dọc đường đi không thể dừng lại được, cứ dừng lại là thấy zombie tụ tập về phía ta, đi đến mức tê cả chân rồi, cuối cùng cũng tìm được chỗ có thể ngồi xuống... Tên ta là Jason, bình thường mọi người cứ gọi ta là J cũng được.

Tên da đen này rõ ràng là một gã lắm mồm, hắn vừa lên xe miệng đã không ngừng thao thao bất tuyệt. Trong hoàn cảnh nặng nề như thế này sự tồn tại của hắn cũng làm không khí hoàn hoãn hơn một chút, bất quá, hiện tại chẳng ai có hứng thú nói chuyện cả nên cả đoạn đường chỉ nghe Jason một mình tự biên tự diễn.

- Trước khi gặp các ngươi ta còn gặp một con zombie trông như con chó ngao chạy qua đường. Con chó này thật là kinh khủng, so với sư tử còn lớn hơn, mấy con chó zombie khác bị nó nhẹ nhàng cắn chết sạch, còn may nó không nhìn thấy ta, nếu không sợ là ta chết thế nào cũng không biết.

Jason trong lòng vẫn còn sợ hãi, thì thào nói.

Alice cuối cùng cũng không nhịn được nói:

- Được rồi, ngươi ngậm miệng lại đi, trong thành phố này đều là zombie, ngươi thấy thứ gì cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả.

Jason cười hắc hắc nói:

- Cũng chưa chắc, ta còn thấy một zombie cầm vũ khí, cao đến hơn hai mét a, cả người đầy cơ nhục. Nó cũng không ăn thịt người, chỉ cầm súng máy và tên lửa giết người, uy lực quả thực là quá khủng bố, nếu như ta không phản ứng kịp có lẽ đã biến thành đống thịt vụn ngay tại chỗ cũng chưa biết chừng, hắc hắc...

Mọi người liếc mắt nhìn nhau, bọn họ biết Jason đang nói về Nemesis, tiếp đó họ lại liếc nhìn Trịnh Xá, nam nhân này rõ ràng so với Nemesis còn đáng sợ hơn, không ngờ có thể đối mặt đánh bại Nemesis, lực lượng này đã siêu việt người bình thường rồi.

Trong lúc nói chuyện, xe bus đã dần đân vượt qua trung tâm thành phố, bắt đầu chạy về hướng trường tiểu học. Đoạn đường này cũng dần dần có thêm nhiều zombie, xe bus mặc dù cứ chạy thẳng nhưng không phải zombie nào cũng bị đâm văng ra, có rất nhiều con bị ép dưới bánh xe, tiếp đó biến thành một khối huyết nhục mơ hồ trên đường. Mọi người rất bất đắc dĩ chỉ có thể không ngừng giơ súng bắn vào những zombie tới quá gần, trên đường zombie lại càng lúc càng nhiều, may mắn là xe bus đến nhanh đi cũng nhanh, trước zombie tụ tập quy mô lớn đã chở mọi người ngêng ngang rời đi, dần dần mọi người cách trường tiểu học càng lúc càng gần.

Chạy khoảng hơn mười phút, trường tiểu học đã từ từ xuất hiện phía trước, con đường này lại rất yên tĩnh, đừng nói zombie, mà một điểm ánh sáng cũng không có, nhìn qua chỗ này cảm thấy rất yên tĩnh bình hòa.

Mọi người đi xuống khỏi xe bus, dẫn đầu vẫn như cũ là hai người Trịnh Xá và Alice, thành viên còn lại trong đội đi cùng những người khác, bọn họ theo sau hai người xuống xe. Ở bên đường hai chiếc xe bắt chó hoang cửa mở toang hoác, mấy chiếc lồng sắt nhốt chó hoang cũng mở tung, nói cách khác, mấy con chó hoang bình thường giờ phút này về cơ bản chắc chắn là đã biến thành chó zombie.

Trịnh Xá suy nghĩ một chút rồi nói:

- Không cần tất cả mọi người đi tìm Angela, như vậy đi, ta, Alice, Triệu Anh Không, ba người chúng ta đi tìm cô bé, những người còn lại tất cả đều ở đây chờ lệnh. Trình Khiếu, Trương Hằng, Jill, ba người các ngươi phụ trách bảo vệ mọi người cho tốt. Về cơ bản là như vậy, Chiêm Lam, có thể tìm được cô bé không?

Chiêm Lam nhắm mắt lại rồi lắc đầu nói

- Không được, quả nhiên là không tìm được tung tích cô bé... Các ngươi phải tự đi tìm thôi, chú ý an toàn bản thân.

Jason và hai gã tân nhân, bọn họ vốn nhìn thấy ngôi trường âm trầm đáng sợ này đã không muốn vào rồi, sau khi nghe Trịnh Xá nói càng gật đầu liên tục, còn ba người Trương Hằng cũng đều yên lặng gật đầu, cầm vũ khí của mình, chia làm ba hướng bắt đầu canh gác. Trông thấy vậy, Trịnh Xá mới gật gật đầu đi vào bên trong.

Trịnh Xá vừa đi vừa nói với Triệu Anh Không:

- Triệu Anh Không, tốc độ của mấy con chó này rất nhanh, vì vậy không nên cận chiến với chúng, sử dụng tơ kim loại là được rồi... Đúng rồi, các ngươi chờ một chút.



Trịnh Xá đột nhiên cười hắc hắc, hắn lấy từ trong Nạp giới ra mấy khối xương vụn và một nắm cát. Tiếp đó hắn lấy Cuốn sách của Anubis ra, ngâm một chú ngữ Ai Cập cổ, nhất thời hỗn hợp xương và cát bắt đầu dung hợp biến đổi, sau mấy giây, bốn tên xác ướp thị vệ đã đứng trước mặt ba người.

Vẻ mặt Triệu Anh Không vẫn lạnh nhạt như cũ, nhưng Alice lại bị dọa đến nhảy dựng lên, nàng vội đưa súng nhắm về phía bốn xác ướp thị vệ, miệng quát:

- Trịnh Xá! ngươi làm trò gì vậy, đó là thứ gì? Là zombie sao? Là T-Virus thể siêu tiến hóa mà ngươi nói sao?

Trịnh Xá vội vàng kéo tay cầm súng của nàng xuống, nói:

- A a, yên tâm đi, mấy thứ này đều do ta khống chế, bọn chúng sẽ không gây uy hiếp với ngươi đâu, cứ yên tâm. Đi đi, giết chết tất cả zombie trong sân trường!

Bốn xác ướp thị vệ tất cả đều cầm vũ khí xoay người, tiếp đó liền thấy chúng nhanh chóng chạy vào trong sân trường. Tốc độ của chúng nhanh chóng dị thường, chạy lên vách tường, trần nhà, trong nháy mắt đã không thấy tung tích.

Alice nhìn đến khi đáp xác ướp thị vệ hoàn toàn biến mất, nàng bấy giờ mới từ từ hạ súng xuống nói:

- Này, đó là thứ gì vậy? Trịnh Xá, chẳng lẽ ngươi là cái gì ma pháp sư sao? Sao lại có thể làm mấy trò ma thuật như vậy, nói cho ta biết. rút cuộc mấy thứ vừa rồi là gì?

Trịnh Xá khoát khoát tay nói:

- Một ít tiểu kỹ thôi mà, đừng quá lo lắng, a a...

Hắn còn chưa dứt lời, đột nhiên từ tầng hai phòng học truyền đến tiếng súng kịch liệt, đồng thời còn có tiếng một nam nhân gào lên, ba người liếc mắt nhìn nhau sau đó đồng thời lao lên tầng hai.

Ba người vừa mói bước lên lầu, một khẩu súng máy đã chĩa thẳng vào họ, ánh đèn laser ngắm chuẩn vào trán. Trước mặt họ, một nam tử mặc trang phục lính đánh thuê hung hăng nói:

- Mẹ kiếp, định dọa chết người sao? Là người sống thì lên tiếng a! Cái thứ lúc nãy là thứ gì? Một bộ xương mặc áo giáp không ngờ lại cầm vũ khí chạy trên trần nhà... Ta còn tưởng là Licker, lúc các ngươi đi lên đây chẳng lẽ không thấy nó chạy qua?

Ba người nhất thời cười khổ, bởi vì theo lời nam nhân này nói, rõ ràng là xác ướp thị vệ Trịnh Xá vừa chế tạo ra, không nghĩ rằng còn chưa giết nổi nửa con zombie đã bị nam nhân này bắn nát. Bất quá cũng không thể trách hắn, dù sao cả thế giới này đã tràn ngập zombie, đột nhiên có thêm một bộ hài cốt mặc áo giáp, cầm vũ khí chạy tới, trong tình huống này ai cũng sẽ bị dọa đến phát khiếp. Còn may, định lực của nam nhân này cũng coi như không kém, ít nhất hắn chưa đến mức thấy thứ gì di động là bắn liền, nếu quả thật như vậy thì ba người thật sự là muốn khóc cũng không khóc nổi.

Tên lính đáng thuê này hung hăng phát tiết một hôig, chờ đến khi hết kinh hãi, hắn mới thở ra một hơi nói:

- Mẹ nó, vừa rồi đúng là bị dọa sợ... Có thuốc không?

Trịnh Xá cười khổ, móc thuốc lá từ trong Nạp giới ra, lấy một cây đưa cho nam tử kia, tiếp đó hỏi;

- Ngươi cũng tới tìm cô bé kia phải không? Thế nào rồi? Tìm được chưa?

Tên nam nhân kia châm thuốc rít một hơi dài nói:

- Thuốc ngon... Không, còn chưa tìm thấy, bất quá đội trưởng đã đi lên lầu... Có lẽ hi vọng của chúng ta rất nhỏ, dọc đường các học sinh đều biến thành zombie, cô bé kia rất có khả năng cũng đã biến thành zombie rồi. Ai, tóm lại vẫn phải tận lực tìm kiếm một lần thôi...

- Xin lỗi, cho hỏi các người tới tìm ta phải không?

Một thanh âm rụt rè của nữ hài từ trong bóng tối vang lên, trong hoàn cảnh yên lặng này, mọi người càng bị dọa sợ, Alice và gã lính đánh thuê kia lập tức giơ súng chĩa thẳng về phía đó.

Một bé gái từ trong bóng tối rụt rè đi ra, mặt nàng cũng có vẻ hoảng sợ nhưng nhiều hơn là kích động, nhẹ nhõm...

Trịnh Xá hít sâu một hơi, hắn biết chuyện này thế nào rồi cũng sẽ đến nhưng không nghĩ rằng nó lại đến nhanh như vậy, không hiểu tại sao, hắn cảm thấy từ phía tây bắc xa xôi tựa hồ có thứ gì đang quét qua bên này.

“Chiêm Lam! Phía tây bắc, quét hình theo đường thẳng, chỗ đó có gì?”

Trịnh Xá thấp giọng quát trong ý thức.

Không lâu sau, thanh âm của Chiêm Lam truyền tới, nàng thì thào nói: “Nhưng nếu quét hình theo đường thẳng thì ngôi trường này sẽ không nằm trong phạm vi kiểm soát của ta nữa. Lúc nãy ta phát hiện có một ít Licker cùng Cerberus, trong đó còn có một con Cerberus cực lớn, ta sợ chúng sẽ công kích các ngươi....”

Trịnh Xá thở dài nói: “Đã không quản được nhiều như thế nữa rồi, quan sát tình huống bên đó trước đi... Vừa xong có lẽ chúng ta đã bị quét hình rồi”.

Cách đám người Trịnh Xá gần một trăm km, trên nóc một tòa cao ốc có hơn mười người cả nam cả nữ đột nhiên xuất hiện, trên tầng thượng này còn có một số zombie, bọn chúng giống như ruồi thấy thịt tươi, mau chóng lê lết tụ tập lại.



Pằng, pằng pằng!

Mấy tiếng súng vang lên, mấy con zombie lập tức bị bắn vỡ đầu, thân hình cũng nhanh chóng bốc cháy, hơn mười giây sau đã biến thành tro bụi.

Tám nam, hai nữ, đoàn đội này có tổng cộng mười người, tất cả đều mặc trang phục bó sát người màu đen, thậm chí cả giầy cũng cùng một kiểu, nhìn từ khí thế đã mạnh hơn Trung Châu đội rất nhiều.

Một nam tử cùng một nữ tử nắm tay nhau đứng, bọn họ cùng nhắm mắt nhìn về một hướng, sau một lát, nam tử kia mới nói:

- Đội trưởng, đã xác định phương hướng, vị trí cách chỗ này 93 km, ngoài tám người trong đội, Trung Châu đội còn ở cùng một vài nhân vật trong phim, ngời ra chúng ta còn phát hiện có xác ướp thị vệ xuất hiện, sơ bộ xác định bọn chúng đã có Cuốn sách của Anubis.

Một nam tử ngồi xổm dưới đất thản nhiên nói:

- Cuốn sách của Anubis sao? Chỉ có xác ướp thị vệ thôi, hắn hẳn là còn chưa có thực lực triệu hồi tượng nhân sư, càng không cần nói đến đội quân của thần Anubis... Bọn chúng có tinh thần khống chế giả phải không? Thực lực thế nào?

Nam nhân kia nói:

- Đúng thế, đã xác định có tinh thần khống chế giả, bất quá chỉ có một người, hơn nữa thực lực cũng chỉ tương đương Amiya, kém hơn ta, phương diện kỹ năng đã xác định được có tâm linh tỏa liên và tinh thần lực tảo miêu...

Nam tử kia vẫn ngồi dưới đất lẩm bẩm:

- Thực lực cũng rất không tệ, nếu có tâm linh tỏa liên, vậy tinh thần lực khống chế của các ngươi sẽ rất khó thực hiện... Sở Hiên, phân tích chiến lực của bọn chúng một chút đi, Thomas, đưa hình ảnh chuyển đến ý thức của mọi người!

Đứng cạnh nam tử này là một nam nhân bình thường đeo kính, vẻ mặt hắn một mực lạnh nhạt, sau khi hình ảnh xuất hiện trong đầu, hơn nửa ngày sau hắn mới lên tiếng:

- Phương diện chiến lực... bọn chúng có bốn thành viên chủ chiến. Đội trưởng Trung Châu đội, căn cứ theo tình báo của Chủ Thần, hắn là một trong bốn người đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba, thực lực tự nhiên là không kém, sơ bộ phỏng chừng là cận chiến cùng một ít kỹ năng ma pháp, so với năng lực cận chiến của hắn, cô gái đứng cạnh... Triệu Chuế Không, cô ta cũng là thích khách phải không?

Đứng cạnh nam nhân đeo kính này có một nam tử cao khoảng mét bảy mét tám, dung mạo cực kỳ anh tuấn, hắn một mực mỉm cười, đặc biệt là khi nhìn thấy cô bé kia, tiếu dung trên mặt càng đậm, đến lúc này hắn mới tò mò hỏi:

- Ngươi làm sao biết nàng là người của gia tộc thích khách?

Nam nhân tên Sở Hiên nhẹ nhàng gỡ kính xuống, hắn thản nhiên nói:

- Động tác khi đi đứng có bảy phần giống ngươi, đây là tập quán được nuôi dưỡng qua nhiều năm, ngươi muốn cố ý thay đổi cũng không được... Như vậy cô ta cũng là người của gia tộc thích khách? Về cận chiến lực, ta đề nghị không nên chính diện giao chiến với cô ta, vì thế dùng vũ khí tầm xa...

Triệu Chuế Không lập tức cười nói:

- Chờ chút, giao nàng cho ta... Đây chính muội muội thân yêu của ta mà, giao nàng cho ta đi...

Sở Hiên gật đầu nói:

- Nếu như ngươi tự tin... Tiếp theo là nam nhân cầm trường cung kia, các ngươi có để ý không, hắn liên tục run rẩy... Nhưng vĩ trí của hắn rõ ràng là một trong những người bảo vệ, điều này đại biểu cho cái gì? Nó đại biểu cho bản thân hắn đang sợ hãi, những đồng đội lại tin tưởng lực lượng của hắn, đây là một người ý chí rất bạc nhược, nhưng thực lực lại rất mạnh, vì vậy nếu có thể thì thử khống chế hắn. Mà trong thế giới này, có người còn sử dụng vũ khí nguyên thủy, vậy thì hoặc là kẻ ngốc, hoặc là kẻ có chiến lực rất mạnh mẽ, ta nghiêng về khả năng thứ hai. Ngoài ba người này ra, người chúng ta cần chú ý nhất...

- Người cuối cùng, Trình Khiếu, theo ký ức trước khi tiến vào không gian này lưu lại khi ta được nhân bản ra, thân thế hắn rất mơ hồ, đến cả ta cũng không biết lai lịch của hắn. Nhưng thực lực của hắn về phương diện cận chiến rất mạnh, người mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất đều không phải là đối thủ, đây là người trời sinh đã có nội lực, không giống với nội lực chúng ta cường hóa, kỹ xảo chiến đấu của hắn hoàn toàn từ sử dụng nội lực mà có, cho nên về phương diện cận chiến, hắn là người thứ ba sau đội trưởng Trung Châu đội và thích khách kia...

- Cuối cùng là những người còn lại, nữ nhân nhắm mắt kia rõ ràng là tinh thần khống chế giả, còn đứa bé cầm một cây ma pháp trượng kia có lẽ là người cường hóa lĩnh vực ma pháp truyền thuyết, tư liệu không đủ, không thể tiếp tục suy luận...

Nam tử đang ngồi kia nói:

- Khổ cực cho ngươi rồi, Sở Hiên, nhiệm vụ của Chủ Thần lần này là bảo vệ năm người Jill, Angela, Alice, Jason, Carlos rời khỏi thành phố, nhưng hiện tại bọn họ đều ở cạnh Trung Châu đội, tất cả còn ở trong trường tiểu học... Ngày mai tên lửa tới công kích thì làm thế nào? Có biện pháp ngăn cản tên lửa công kích không?

Sở Hiên suy nghĩ một chút, hắn lạnh nhạt nói:

- Không có biện pháp ngăn cản, cũng không cần ngăn cản. Bây giờ là gần bốn giờ, từ thời gian và độ lớn của thành phố, bọn chúng đã không còn cách nào để rời khỏi thành phố trước khi tên lửa công kích, nhưng bọn chúng vẫn ở trong trường tiểu học hoàn thành nhiệm vụ của Chủ Thần. Như vậy ta chỉ có thể cho rằng trước đó bọn chúng đã thay đổi thời gian tên lửa công kích, nói cách khác, bọn chúng đã tiến hành liên lạc hoặc giao dịch với công ty Umbrella, nếu như tiếp tục suy luận theo hướng này... Những kẻ chúng ta có thể phải đối mặt không đơn giản chỉ có Trung Châu đội mà còn cả lính đánh thuê do công ty Umbrella phái đi, thậm chí công kích từ trực thăng vũ trang... Mặt khác nhân số chúng ta nhiều hơn hai người, mà còn là tiểu đội Ác Ma, cho nên ta cảm thấy một khi chúng ta triển khai công kích, bọn chúng rất có thể sẽ tiến hành chia đội chạy trốn, cứ như vậy, lực chiến đâu phối hợp đoàn đội của hai bên đều bị giảm đi, mà chiến lực đội chúng ta mất đi càng nhiều hơn.

Nam tử ngồi dưới đất kia chậm rãi đứng lên, hắn có chút hưng phấn nói:

- Đúng vậy không? Vậy thì tốt, nếu không tập phim kinh dị này quá nhàm chán rồi... Triệu Chuế Không, muội muội của ngươi sẽ sao cho ngươi, ta khống muốn nghe có chuyện gì ngoài ý muốn. Minh Yên Vi, nam tử cầm cung kia giao cho ngươi, dùng tên của ngươi xuyên thủng hắn đi...

- Sở Hiên, ngươi mang Thomas và Amiya cùng Frodo (sao lại có Frodo nào ở đây >_

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Hạn Khủng Bố

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook