Vô Hạn Khủng Bố

Quyển 18 - Chương 2: Anh Không tác chiến (3).

Zzhty

03/04/2013

Do tốc độ của Triệu Anh Không thật sự quá đột ngột, Trịnh Xá căn bản chỉ kịp thu hồi Hổ hồn đao về. Ở trong trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai, tuy hắn phản ứng cũng nhanh nhưng sao có thể so được với Triệu Anh Không đột nhiên chuyển đổi nhân cách, chỉ trong nháy mắt, Triệu Anh Không đã áp sát tới bên người. Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh, tất cả mọi chuyện diễn ra chỉ trong một hơi thở, đến khi Trịnh Xá vung Hổ hồn lên muốn chém về phía Triệu Anh Không thì cô bé đã đưa một tay áp lên eo hắn, dùng lực đẩy mạnh, tay kia hướng về phía Hổ hồn, bàn tay đánh vừa chuẩn vào cổ tay Trịnh Xá. Cũng không biết nàng làm thế nào, khi Trịnh Xá bị một chưởng đẩy bay thì nàng đã mượn lực bay ra sau của Trịnh Xá, nắm chặt lấy cổ tay hắn. Rắc một tiếng gãy gọn, cổ tay Trịnh Xá đã bị bẻ trật khớp, còn Hổ hồn đao cuối cùng cũng rơi xuống đất.

- Đây là cách chiến đấu của ta. Anh Không ngoan, không cần biết là công kích như thế nào, chỉ cần có thể giết được đối phương thì đó chính là thủ đoạn công kích tốt nhất... Phương thức tấn công của ta là dựa vào sự khéo léo. Tuy còn chưa vượt qua được trạng thái tâm ma của tầng thứ tư nhưng chính vì như vậy nên ta liền dùng “nhập vi”, phát huy sức mạnh ta có thể có được lúc này đến tận cùng. Độ lớn của mỗi một phần sức mạnh, phương hướng của mỗi một phân lực, biến hóa của mỗi một chút lực lượng, tất cả những thứ đó đều là phương thức chiến đấu ta có thể phát huy, chỉ cần không phải đối thủ ta đang đối mặt đã vượt hơn ta rất rất xa là ta sẽ có khả năng chiến thắng... Ví dụ Hồng hoang, khai thiên tích địa của Trịnh Xá ngươi. Ta thừa nhận, dưới sức mạnh đó đến một giây ta cũng không chống đỡ nổi nhưng nếu là lực lượng khác, ta tự tin mình nhất định sẽ không thua ngươi.

Triệu Anh Không mỉm cười duyên dáng, nói.

Triệu Anh Không đã hoàn toàn chuyển đổi sang nhân cách chân thật, thực lực cũng từ một thích khách tinh nhuệ biến thành thành thiên tài trăm năm khó gặp của thích khách thế giá. Từ những gì nàng nói có thể thấy được, mục đích của nàng ngoài muốn giao chiến với Trịnh Xá ra, đúng là còn có tính toán khác, hẳn là muốn để nhân cách phụ của nàng hiểu rõ thêm một chút vè các kỹ xảo chiến đấu, chuẩn bị làm cơ sở cho trận chiến cuối cùng.

Trịnh Xá bị đánh trật khớp tay, người lại bị đẩy văng ra hơn mười mét, đến cả Hổ hồn đao cũng rơi xuống đất nhưng vẻ mặt hắn cũng không có quá nhiều biến đổi, thậm chí cổ tay cũng không hề run rẩy, chỉ khẽ nắm tay lại, nói:

- Nếu ngươi đã xuất hiện chiến đấu vậy thì ta cũng phải sử dụng chiến lực thật sự thôi... Trước tiên cứ bắt đầu từ Bạo tạc đi, ngươi thấy thế nào?

Triệu Anh Không vẫn giữ bộ dạng nhu thuận, mỉm cười tươi tắn nhưng giây tiếp theo, nàng chợt giậm chân, mượn lực nhảy lùi ra sau, đồng thời Hổ hồn đao ở dưới đất cũng bị một cước đẩy bay lên lọt vào trong tay. Thật đúng là một người đẹp thanh lệ, mỹ nhân như ngọc, kiếm như hồng (hồng là cầu vồng) chính là để hình dung về nàng lúc này, chỉ là nếu đổi kiếm thành đao thì thích hợp hơn.

Ở chỗ nàng vừa đứng, Trịnh Xá đã đạp tới một cưới, sức mạnh cực lớn làm cho mặt đất lõm hẳn cả xuống. Tuy nói chỉ là Bạo tạc nhưng dùng tố chất thân thể cùng thực lực của hắn trước mắt để sử dụng chiêu này, uy lực so với Bạo tạc lúc mới đầu đâu chỉ tăng gấp vài lần, mỗi chiêu mỗi thức đều mang khí thế như sấm sét. Hơn thế nữa, sau khi hắn ngộ thông được trạng thái tâm ma tầng thứ tư, khi chiến đấu cũng có điểm đặc sắc riêng, đó là lấy lực phá xảo, dưới sức mạnh vạn cân còn kỹ xảo nào có thể ngăn cản nổi? Vừa rồi Triệu Anh Không chính là phát hiện được khí thế của hắn nên mới tránh thoát được giữa đường tơ kẽ tóc, nếu không một cước này đã không phải đạp trúng mặt đất.

- Tốt! Cảm nhận khí thế của ta mà động sao? Tiếp đi!

Sau khi Trịnh Xá sử dụng Hủy diệt, tốc độ của hắn đã không cách nào thấy được bằng mắt thường nữa, đối mặt với kẻ địch thấp hơn một cấp cơ hồ đều là giết chết trong nháy mắt, cũng chỉ có những người cỡ như Triệu Chuế Không hoặc Triệu Anh Không nhân cách chủ mới có thể ứng phó. Mà trong cả thế giới luân hồi, những người ở đẳng cấp như vậy đếm không quá hai bàn tay, cho nên Trịnh Xá quả thật đã có tư cách lấy lực phá xảo.



Trịnh Xá dùng sức đạp mạnh, mặt đất lập tức vỡ tan một mảng lớn, hắn nương theo luồng sức mạnh đó lao về phía Triệu Anh Không. Tuy chỉ còn một tay nhưng khí thế của hắn vẫn là lôi đình vạn quân, cơ thể như hóa thành một bóng đen xông tới, vung quyền đánh thẳng vào Triệu Anh Không.

Triệu Anh Không vẫn giữ nụ cười thản nhiên, nàng cũng không hoảng hốt, cầm Hổ hồn đao trong tay chém về phía Trịnh Xá. Một đao nhìn như yếu ớt vô lực nhưng góc độ lại vô cùng xảo quyệt, nếu quyền này của Trịnh Xá cứ tiếp tục đánh tới thì khó tránh khỏi trúng vào lưỡi đao. Mặc dù tố chất thân thể của Trịnh Xá cực kỳ mạnh mẽ nhưng so với sự sắc bén của Hổ hồn đao thì còn kém xa.

Không ngờ Trịnh Xá lại căn bản không hề tránh né, trên tay hắn chợt xuất hiện một tầng ánh sáng màu trắng nhàn nhạt, chính là hình tượng sinh ra sau khi hắn ép chặt nội lực lên tay. Dựa vào cảnh giới nhập vi của tầng thứ tư sơ cấp, loại khống chế năng lượng như vậy cũng có thể gọi là đắc tâm ứng thủ, khi Hổ hồn đao chém tới hắn đã nắm lấy lưỡi đao kéo về phía mình.

- Hì hì, cầm lấy đi!

Triệu Anh Không cười nhẹ, dễ dàng buông Hổ hồn đao ra, quả nhiên Trịnh Xá vì dùng sức quá mạnh mà bật lùi ra sau nửa bước. Trong nửa bước đó, Triệu Anh Không vậy mà lại xoay người xông đến, trực tiếp áp sát vào người Trịnh Xá, tiếp đó hai cánh tay thon thả quấn về phía cổ hắn. Nhìn dáng vẻ Triệu Anh Không chẳng hề dùng chút sức lực nào, thuần túy giống như tình nhân đang đùa giỡn nhưng Trịnh Xá lại sợ đến toát cả mồ hôi lạnh. Trong ký ức của Triệu Anh Không, hắn đừng thấy qua chiêu này, bốn lượng đẩy ngàn cân, chỉ nhẹ nhàng nhảy lên là có thể vặn gãy cổ người khác. Chiêu này đâu có còn là tỷ thí nữa, rõ ràng là sát chiêu lấy mạng, Trịnh Xá hoảng hốt không kịp nghĩ ngợi, vội vã lùi về sau.

Triệu Anh Không đang chờ đợi chính thời cơ này. Động tác của nàng lúc trước là giả, tuy nói ra tay không lưu tình, lưu tình không ra tay nhưng dù sao cũng chỉ là tỷ thí, nàng cũng không thể sử dụng sát chiêu của thích khách. Nàng căn bản không sợ cận thân chiến đấu với Trịnh Xá mà chỉ sợ Trịnh Xá giống như trâu điên đâm ngang bổ dọc, vì thế sau khi Trịnh Xá lùi lại chính là thời cơ để nàng tấn công.

Trịnh Xá chỉ kịp lùi lại mấy bước, mà tốc độ của Triệu Anh Không giờ phút này còn nhanh hơn hắn, dễ dàng xông tới bên cạnh người Trịnh Xá, một tay nắm vào cổ tay đã bị vặn trật khớp của hắn, tay kia giơ lên trước ngực giống như đang chờ đợi cái gì đó. Trịnh Xá bị chụp trúng cổ tay, trên cánh tay lập tức đau đớn kịch liệt, tay kia hắn đang nắm lưỡi Hổ hồn đao, không kịp suy nghĩ liền ném ngay Hổ hồn xuống, tung quyền đánh tới Triệu Anh Không.

Bàn tay giơ lên của Triệu Anh Không cuối cùng cũng mở ra, lòng bàn tay đỡ lấy cú đấm của Trịnh Xá. Một đòn nặng như sấm sét đánh vào lòng bàn tay nàng lại phảng phất nhẹ tựa lông hồng, tất cả lực đạo bị Triệu Anh Không chuyển đến khắp toàn thân. Cả người cô bé lập tức bị đánh tung lên nhưng tay kia của nàng vẫn nắm chặt cổ tay Trịnh Xá, dưới luồng sức mạnh nó, cơ thể nàng giống như con lắc đồng hồ, xoay tròn một vòng giữa không trung, bụp một tiếng áp hẳn cánh tay Trịnh Xá ra sau lưng hắn. Sức mạnh của Bạo tạc cộng thêm lực xoay người của nàng không ngờ đã hoàn toàn bẻ gãy cánh tay Trịnh Xá.

Trịnh Xá chỉ kịp bật lên một tiếng kêu đau đớn, có điều không đợi hắn kịp có bất kỳ phản ứng nào, Triệu Anh Không ở phía sau đột nhiên dùng sức đạp mạnh, một lần nữa nắm lấy cánh tay Trịnh Xá nhảy lên cao, từ sau lưng hắn ra đến trước mặt. Cánh tay Trịnh Xá vốn đã bị gãy, lại thêm luồng sức mạnh lần này lôi kéo, trong nháy mắt khi Triệu Anh Không đáp xuống đất, cánh tay không ngờ đã bị nàng xé rời ra. Roạt một tiếng như xé vải, Triệu Anh Không cầm theo đoạn tay gãy rời nhảy ra xa hơn mười mét, còn cánh tay Trịnh Xá thì phun máu xối xả, đến mấy giây sau mới đột ngột ngừng lại.

- Hì hì... Cấp độ sức mạnh như vậy còn chưa làm khó được ta đâu. Trịnh Xá, ta chỉ có mấy phút thôi đấy, chẳng lẽ ngươi muốn trì hoãn đến bao giờ ta ngủ mới thôi? Nhanh chóng bắt đầu chiến đấu thực sự đi nào, tốc độ thế này đúng khiến ta muốn ngáp quá.



Triệu Anh Không cười hì hì nói. Kỳ thật trong lòng nàng cũng cực kỳ cố kỵ với Trịnh Xá, nếu không đã không lập tức dùng thủ pháp phế bỏ một tay hắn. Đến tận lúc này, nàng cuối cùng mới có tự tin đối mặt với Hủy diệt của Trịnh Xá.

Trịnh Xá phong bế hết mạch máu trên cánh tay bị bẻ gãy, đến cả cảm giác đau đớn cũng bị áp chế xuống, bấy giờ hắn mới nhìn sang cô bé ở cách đó hơn mười mét. Triệu Anh Không vẫn mỉm cười khả ái, tuy trên mặt và trên người có dính chút máu tươi nhưng lại càng khiến dáng vẻ của nàng thêm yêu diễm.

- Vậy thì... Đây là Hủy diệt!

Trịnh Xá bỗng bật cười, không phải bởi vì hắn mất đi một cánh tay, mà là vì sự mạnh mẽ của Triệu Anh Không đã vượt quá dự đoán của hắn, cứ như vậy đến trận chiến cuối cùng Trung Châu đội sẽ có thêm một con bài tẩy, chuyện đó khiến cho hắn vô cùng vui vẻ. Còn về chiến đấu tiếp theo sẽ như thế nào, vậy phải xem Triệu Anh Không có thể kiên trì được bao lâu.

Triệu Anh Không vốn còn đang cười hì hì đứng yên tại chỗ nhưng loáng cái nàng đã vung tay chặn phía trước người. Bịch một tiếng trầm đục, Triệu Anh Không lập tức bị đáng bay ra sau, bất quá cô bé cũng vô cùng linh hoạt, khi vừa chạm xuống đất cũng đồng thời giậm mạnh chân, cả người đột nhiên nghiêng sang một bên, lăn ra ngoài, bấy giờ mới tránh được một đòn cực mạnh đánh trúng chỗ nàng vừa hạ xuống.

Triệu Anh Không trong lòng thầm kêu khổ, chỉ đỡ một đòn này thôi đã khiến cho khớp xương nàng gần như gãy rời, mà đây còn là kết quả sau khi nàng đã sử dụng cảnh giới nhập vi. Mặc dù đã phân tán phần lớn sức mạnh xuống mặt đất nhưng lực lượng còn lại cũng không phải cỡ nàng có thể chịu đựng được, hơn đó vẫn còn chưa hết...

Là một thích khách, Triệu Anh Không nếu giết người thì tuyệt đối không có nhiều cố kỵ như bây giờ. Nói một cách khó nghe thì lúc trước khi nàng bẻ gãy cánh tay Trịnh Xá, kỳ thật đã có cơ hội để giết chết hắn nhưng do vì là tỷ thí nên mới bỏ qua, đến khi Trịnh Xá sử dụng đến Hủy diệt thì Triệu Anh Không không có vũ khí trong tay thật sự đã không còn cách nào giết chết hắn nữa, trừ phi...

- Được rồi, dừng lại đi, chỉ là tỷ thí thôi mà. Nếu như ngươi mở cơ nhân tỏa đến tầng thứ tư trung cấp đúng là có thể sử dụng thể chất hấp thu tất cả năng lượng, nhưng ngươi cũng chưa vượt qua được tâm ma, chẳng lẽ không sợ làm bị thương bọn ta sao?

Trịnh Xá trong trạng thái Hủy diệt, sử ra Thế, trong khoảnh khắc Triệu Anh Không hạ xuống đất hắn đã vọt tới trước mặt nàng, khẽ đưa tay gõ nhẹ lên trán Triệu Anh Không, mỉm cười nói.

- ...Không sai, Trung Châu đội chúng ta rất mạnh, không chỉ mình ta, tất cả mọi người đều rất mạnh!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Hạn Khủng Bố

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook