Quyển 19 - Chương 5: Đội ngũ hai bên (1)
Zzhty
03/04/2013
- Mặc dù rất không muốn thừa nhận, nhưng mà... Đây chẳng phải chuyện chúng ta thường xuyên làm sao?
Khi tàu biển chuyển hướng về Trân Châu cảng, hai tân nhân đều có chút lo lắng, dù sao thì thực lực của họ còn rất yếu, tố chất thân thể cơ bản cũng chỉ mạnh hơn người bình thường không được bao nhiêu. Nếu như có mấy binh sĩ mặt đối mặt cầm súng chĩa vào họ thì trừ phi Lưu Úc vận khi tốt triệu hồi được bài ra thì có thể may mắn sống sót còn Lâm Tuấn Thiên thì tuyệt đối chết chắc.
Do vậy, hai người họ cực kỳ lo lắng khi cướp đoạn chiến hạm sẽ bị đạn lạc bắn chết. Kể cả đã có vòng cổ long tinh bảo vệ thì chẳng may nước Mỹ không cần chiến hạm nữa, chỉ muốn dồn họ vào chỗ chết, phát xạ mấy quả tên lửa bắn tới, bị đánh trúng cũng chỉ còn nước chết, cho nên họ đều rất lo lắng, tới hỏi ý kiến Trịnh Xá.
Phản ứng của Trịnh Xá lại là thoáng kinh ngạc, tiếp đó nói ra câu vừa rồi. Hơn nửa ngày sau hắn mới nhớ ra hai người này vẫn là tân nhân, ừm, về cơ bản có thể coi là một nửa tân nhân, thực lực tính trong Trung Châu đội cũng rất kém cỏi, hơn nữa kiến thức cũng chưa nhiều, can đảm chưa được bồi dưỡng, vì thế gặp phải tình huống này khó tránh khỏi luống cuống, sợ hãi. Nghĩ lại cũng đúng, trong thế giới hiện đại có ai dám đi cướp chiến hạm của một quốc gia? Phần tử khủng bố cũng chẳng dám, chỉ có thành viên của tiểu đội luân hồi là có cái gan này.
“Đâu chỉ là dám, nếu để Sở Hiên chỉ huy, sợ rằng hủy diệt cả thế giới bất quá cũng chỉ hơi mất công chút thôi, nhưng đây chẳng phải chính là chuyện chúng ta thường xuyên làm sao?”
Nghĩ tới đây, Trịnh Xá cũng cười khổ không thôi, những thành viên có kinh nghiệm của tiểu đội luân hồi như bọn hắn, quả thật là cả suy nghĩ cũng đã chuyển hóa thành hình thức tư duy của tiểu đội luân hồi. Sống sót của bản thân, cộng với duy trì thực lực của đoàn đội, hai vấn đề này là quan trọng nhất, hơn tất cả mọi chuyện khác.
Nói một cách chính xác thì, sau khi tiến vào thế giới luân hồi, tư tưởng của mỗi người đều sẽ trải qua một quá tình chuyển biến như vậy. Đầu tiên là từ người bình thường biến thành thành viên tiểu đội luân hồi, tư tưởng cũng từ yên ổn bình hòa của thế giới hiện thực biến thành khát máu tàn bạo hoặc kiên cường dũng cảm của thế giới luân hồi, hai loại tư tưởng này buộc phải chọn lấy một. Tiếp theo đó là toàn tâm toàn ý đề cao thực lực của bản thân, cho dù là trình độ mở cơ nhân tỏa cũng được, hay cường hóa thuộc tính càng nhiều, càng mạnh cũng được, hoặc là tự sáng tạo kỹ năng cũng được, đây là bước chuyển biến tư tưởng thứ hai của tất cả thành viên tiểu đội luân hồi
Sau khi đã trải qua cả hai bước trên, bước thứ ba khiến cho tiểu đội luân hồi thật sự trở thành một chỉnh thể chính là hết sức bảo toàn thực lực của đoàn đội, khiến cho đoàn đội không ngừng được lợi, cũng có thể gọi là liên tục phát triển, bởi vì đến bước này, đoàn đội đã trở nên vô cùng quan trọng. Không cần biết là chiến thắng đoàn đội khác, hay là để tạo cơ sở cho trận chiến cuối cầu, hoặc là sau khi chết trận được người khác hồi sinh, một đoàn đội đã ghi nhớ ngươi, hơn nữa còn có thực lực cường hoành đều quan trọng hơn bất cứ chuyện gì.
Không cần biết thế nào, cho dù hai người này mới chỉ là tân nhân của đội nhưng chung quy cũng sẽ có một ngày bọn họ trưởng thành, cả về thực lực lẫn tư tưởng, trưởng thành đến mức đủ sức gánh vác trách nhiệm của mình trong Trung Châu đội, đến lúc đó, bọn họ mới là một thành viên chân chính của Trung Châu đội.
Trịnh Xá an ủi hai người mấy câu, chẳng có gì khác là nhắc lại mấy hoàn cảnh kinh khủng lúc trước đều đã vượt qua rồi cơ mà. Cứ nghĩ thử xem, trận chiến trong Independence Day không phải cũng là một hình thức biến tướng của cướp đoạt chiến hạm sao? Hơn nữa còn là chiến hạm vũ trụ, còn là chiến hạm của người ngoài hành tinh, chuyện đó so với trêu chọc nước Mỹ còn ác hơn một bậc, chính vì thế, thật không nên vì một chuyện nhỏ nhặt như xung đột với hải quân Mỹ mà phải lo lắng.
Nhìn hai tân nhân mặt đầy mồ hôi rời đi, Trịnh Xá ở lại cũng cười khổ không thôi. Con tàu càng lúc càng tới gần Trân Châu cảng, nhưng Sở Hiên lại bỗng lấy ra rất nhiều công cụ nhỏ, một mình ngồi trong thuyền đánh đánh gõ gõ cái gì đó. Những người tới gặp hắn đều phát hiện, sắc mặt tên này đầy vẻ cuồng nhiệt, trông thật sự hung tợn… Ách, gọi là hung tợn chắc cũng không sai.
Trịnh Xá vừa mới đuổi hai gã tân nhân đi thì chợt trông thấy Sở Hiên cầm một cái mũ kim loại từ trong khoang thuyền đi ra. Tên khốn này vừa nhìn thấy Trịnh Xá lập tức bước tới, dọa cho Trịnh Xá phải lập tức gào lên:
- Đừng hòng! Ngươi đừng hòng bắt ta đeo cái thứ đó lên! Khốn kiếp, ngươi lại muốn giở trò gì nữa.
Sở Hiên lại mặc kệ hắn gầm thét, chỉ thản nhiên nói:
- Những công nghệ kỹ thuật ghi lại trong điển tịch tu chân, nghiên cứu về “linh hồn”, cũng tức là phương diện ý thức, vừa được phiên dịch xong. Đây là dụng cụ chế tạo căn cứ theo kỹ thuật trong điển tịch tu chân, có thể kết nối không gian ý thức của hai người khác nhau. Tuy chỉ đạt tới ý thức ngoại tầng nhưng hệ số an toàn so với lần ngươi cứu Triệu Anh Không thì cao hơn nhiều, cơ bản không có di chứng gì về sau, cho dù là đối với người chưa đạt tới cơ nhân tỏa tầng thứ tư cũng có thể sử dụng… Chắc là vậy.
Trong lòng Trịnh Xá lập tức sinh ra dự cảm không hay, hắn vội vàng hỏi:
- Thế nào là chắc là hả? Nếu như sau khi sử dụng lại có di chứng thì sao?
Sở Hiên quay đầu sang chỗ khác, đáp:
- Chỉ là về mặt ý thức sẽ có chút vấn đề nhỏ thôi…
- Mặc dù nói như vậy, chỉ là chút vấn đề nhỏ… Thế tại sao ngươi lại phải quay đầu đi?
Trịnh Xá thật sự là nghẹn ứ cả họng, hắn trực tiếp cự tuyệt:
- Đừng có lại đây, ngươi đừng hòng bảo ta đeo cái thứ này lên. Huống hồ có thể nhanh chóng bắt được tinh thần lực khống chế giả của Đông Hải đội, ngươi để ngươi không phải tinh thần lực khống chế giả như ta tiến vào ý thức của ngươi khác, chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng ta là thần vạn năng sao?
Sở Hiên khẽ nhíu mày, tiếp đó thở dài, nói:
- Về vấn đề này, ta có thể giải thích đại khái tình huống cho ngươi. Ý thức của con người tồn tại trong bộ não, hoặc có thể nói là các thuật toán sinh vật trong não sinh ra ý thức. Phương diện này nếu giải thích sẽ rất phức tạp, với trí tuệ của ngươi ta rất khó để nói cho ngươi hiểu một cách rõ ràng được. Lấy ví dụ thế này đi, ý thức của con người là một bình nước, nhưng đó chỉ tổng thể ý thức, cơ bản còn có thể chia ra thành hai loại lớn là ý thức tự ngã và ý thức phi tự ngã. Nếu như coi ý thức tự ngã là chất lỏng chứa trong bình, vậy thì ý thức phi tự ngã là bản thân chiếc bình, tồn tại để bảo vệ ý thức tự ngã.
Sở Hiên lần này có vẻ mười phần nhẫn nại, hắn không ngờ lại tìm một chỗ ngồi xuống, chậm rãi giảng giải.
- Ý thức của người bình thường đại khái là một bình nước như vậy. Do ý thức của mỗi người khác nhau nên độ lớn của miệng bình cũng khác nhau, vì thế khi biểu hiện ra ngoài sẽ xuất hiện một số người rất dễ bị thôi người, một số người rất khó bị thôi miên. Cũng như vậy, các nhân tố khác ví dụ như chất lượng của chất lỏng trong bình sẽ quyết định xem sinh vật đó có tiềm chất của tinh thần lực khống chế giả hay không. Được rồi, ý thức con người đại khái là như thế, tiếp theo chúng ta sẽ nói vào việc chính.
….
- ….Đầu tiên, ý thức của người bình thường sẽ phát sinh trên bề mặt của chất lỏng, cũng có thể gọi nó là ý thức tầng vỏ, hoặc là ý thức hiện thực.Với những người bị thôi miên, ý thức sẽ phát sinh tại tầng trung gian của chất lỏng, cũng có thể gọi là là tiềm ý thức, hoặc là ý thức phi ký ức. Nhưng còn có một tình huống nữa, đó là tầng ý thức mà trước mắt vẫn chưa có cách nào dùng khoa học kỹ thuật đạt tới được, cũng tức là tầng sâu nhất của nước bình, ta gọi nó là ý thức “Thần ngã”, cũng tức là ánh sáng tâm linh mà ngươi từng nói tới, hoặc là trường lực AT các loại…
- Hiện tại những ngươi đang hôn mê, ý thức của họ đại khái nằm ở giữa tầng trung gian và tầng đáy của chất lỏng, thời gian họ hôn mê càng lâu, mức độ xâm nhập xuống dưới của ý thức càng lớn cho đến lúc không thể cứu chữa được nữa. Cho nên lần này nếu không bắt được tinh thần lực khống chế giả của Đông Hải đội, không cần biết là có trận chiến cuối cùng hay không, bọn họ đều chết chắc.
- Cũng như vậy, trình độ mở cơ nhân tỏa càng cao, đại biểu cho chiếc bình cùng chất lượng của chất lỏng bên trong càng tốt, cũng tức là khi người ngoài xâm nhập, công kích thì sức phòng ngự càng cao. Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao ta có thể để ngươi sớm cứu tỉnh Triệu Anh Không lúc trước, trình độ mở cơ nhân tỏa của cô ấy rất cao, có thể mặc cho ngươi thô bạo phá giải, nhưng bọn họ thì không được. Nếu như cường hành dùng bạo lực phá giải có trên 40% sẽ làm cho ý thức tan vỡ, cũng tức là biến thành người thực vật, do đó cần phải để ngươi tiến vào trong biển ý thức của họ trước, tìm tới vị trí ý thức họ đang ở, sau đó từ từ từng bước một dẫn họ thoát ra khỏi trạng thái tâm ma. Tuy làm vậy không thể cứu tỉnh bọn họ nhưng có thể đưa ý thức của họ lên tới tiềm ý thức ở tầng trung gian, sau đó lại để tinh thần lực khống chế giả dùng thủ đoạn bạo lực cứu tỉnh bọn họ, xác suất thành công là khoảng 80%.
“Tức là biến ta thành thuốc bôi trơn giữa tinh thần lực khống chế giả và người được cứu? Luôn tiện để hắn thí nghiệm quá sản phẩm mới…”
Trịnh Xá cười khổ không thôi, kết quả lần này cũng giống hệt như những lần trước. Tuy hắn biết rõ Sở Hiên chắc chắn là đang che giấu âm mưu gì đó nhưng hắn lại không cách nào cự tuyệt mỗi lần hãm hại... Tên này thật sự quá âm hiểm.
Không cần biết thế nào, Trịnh Xá cuối cùng cũng phải đồng ý với yêu cầu của Sở Hiên, đeo cái thứ quái lạ đó lên, tiến vào ý thức của mấy người Chiêm Lam. Trong mắt hắn, sau lưng tên khốn Sở Hiên rõ ràng là có một cái đuôi ác ma đang ngoe nguẩy, mặc dù nhìn tên này đang vẻ mặt bình thản đứng ăn táo, nhưng cái bộ dạng ấy rõ ràng lại càng khiến người ta phải sởn gai ốc.
“Tốt nhất là cầu mong ngươi đừng rơi vào tay ta, nếu không...”
Trên thực tế, Sở Hiên hình như chưa bao giờ rơi vào tay hắn, trong lúc Trịnh Xá còn đang âm thầm chửi bới thì trước mắt chợt tối đen, hắn đã mất tri giác.
- Sắp đến Trân Châu cảng rồi… Chuẩn bị chiến đấu đi.
Sở Hiên cũng không để ý tới Trịnh Xá, hắn cầm lõi táo đã ăn sạch ném ra khỏi thuyền rồi tiến về phía khoang thuyền nơi các thành viên đoàn đội đang tụ tập. Chiến đấu đã tới gần.
Cùng lúc ấy, ở một vùng biển cách chỗ Trung Châu đội rất xa, một chiếc tàu viễn dương đang vượt gió phá sóng, tiến thẳng về phía quần đảo Điều Ngư Đài.
- …Còn cách quần đảo Senkaku(*) bao xa?
Một nam tử mặt đầy những phù văn kỳ dị màu đen đang đứng trên đầu thuyền, nước mưa từ trên trời rơi xuống không ngờ lại không có giọt nào chạm đến người hắn, chỉ đến trên đầu khoảng nửa mét liền lập tức biến mất, từ xa nhìn lại có thể thấy quanh người hắn hình thành một nửa hình cầu có thể thấy được bằng mắt thường.
- Đại khái khoảng bốn ngày nữa sẽ tới, Trung Châu đội chắc là không đuổi kịp được chúng ta đâu.
Ở sau lưng hắn có một thiếu nữ thanh tú đang đứng, tay nàng cầm một chiếc dù gỗ, người cũng mặc áo kimono mang đậm phong tục Nhật Bản, nàng nhìn nam tử kia, nhẹ nhàng nói.
Người kia nghe vậy liền thở dài, đáp:
- Không cần biết là có đuổi kịp hay không, hiện tại, việc duy nhất chúng ta có thể làm là liều mạng chạy tới quần đảo Senkaku, thật đáng ghét! Rõ ràng là có đối thủ mạnh mẽ như thế, vậy mà chúng ta lại chỉ biết liều mạng chạy trốn! Đúng là nhục nhã…
Cô gái cũng khẽ thở dài, nói:
- Mặc dù nói như vậy nhưng chúng ta thật sự không nên đối mặt với Trung Châu đội. Đội ngũ đó đã đánh bại được cả tiểu đội Thiên Thần, đứng hàng thứ hai trong tất cả các tiểu đội luân hồi, chúng ta căn bản không thể đánh bại được bọn chúng. Không bằng toàn lực chạy trốn, sau đó trong trận chiến cuối cùng sẽ tập hợp với tiểu đội Thiên Thần, như vậy còn có được vài phần sinh cơ.
Nam tử đó yên lặng nhắm mắt lại, tiếp đó hắn hét lớn một tiếng, rút phắt trường kiếm đeo bên hông, hai tay vung lên, chém thẳng xuống mặt biển vô biên trước mắt. Một luồng ánh sáng sặc sỡ bùng lên, phảng phất như cầu vồng cắt phá mưa gió dày đặc, tạo thành một dải chân không dày tới hai mươi phân. Tiếp theo luồng kiếm quang bắn thẳng vào mặt biển, hoàn toàn biến mất.
- Bảo thuyền trưởng tăng tốc tối đa! Mục tiêu! Quần đảo Senkaku!
(*)Giải thích 1 chút, quần đảo Điếu Ngư Đài là cách gọi của người Trung Quốc, người Nhật Bản gọi là quần đảo Senkaku. Quần đảo bao gồm 8 đảo nhỏ, trong đó lớn nhất là đảo Điếu Ngư hay Uotsuri, tổng diện tích của quần đảo, tính riêng phần đảo là khoảng 7km2, còn nếu tính cả biển là khoảng 2500km2. Hiện tại quần đảo đang nằm dưới sự kiểm soát của Nhật Bản nhưng là khu vực tranh chấp chủ quyền khá gay gắt giữa Nhật Bản, Trung Quốc và Đài Loan
Khi tàu biển chuyển hướng về Trân Châu cảng, hai tân nhân đều có chút lo lắng, dù sao thì thực lực của họ còn rất yếu, tố chất thân thể cơ bản cũng chỉ mạnh hơn người bình thường không được bao nhiêu. Nếu như có mấy binh sĩ mặt đối mặt cầm súng chĩa vào họ thì trừ phi Lưu Úc vận khi tốt triệu hồi được bài ra thì có thể may mắn sống sót còn Lâm Tuấn Thiên thì tuyệt đối chết chắc.
Do vậy, hai người họ cực kỳ lo lắng khi cướp đoạn chiến hạm sẽ bị đạn lạc bắn chết. Kể cả đã có vòng cổ long tinh bảo vệ thì chẳng may nước Mỹ không cần chiến hạm nữa, chỉ muốn dồn họ vào chỗ chết, phát xạ mấy quả tên lửa bắn tới, bị đánh trúng cũng chỉ còn nước chết, cho nên họ đều rất lo lắng, tới hỏi ý kiến Trịnh Xá.
Phản ứng của Trịnh Xá lại là thoáng kinh ngạc, tiếp đó nói ra câu vừa rồi. Hơn nửa ngày sau hắn mới nhớ ra hai người này vẫn là tân nhân, ừm, về cơ bản có thể coi là một nửa tân nhân, thực lực tính trong Trung Châu đội cũng rất kém cỏi, hơn nữa kiến thức cũng chưa nhiều, can đảm chưa được bồi dưỡng, vì thế gặp phải tình huống này khó tránh khỏi luống cuống, sợ hãi. Nghĩ lại cũng đúng, trong thế giới hiện đại có ai dám đi cướp chiến hạm của một quốc gia? Phần tử khủng bố cũng chẳng dám, chỉ có thành viên của tiểu đội luân hồi là có cái gan này.
“Đâu chỉ là dám, nếu để Sở Hiên chỉ huy, sợ rằng hủy diệt cả thế giới bất quá cũng chỉ hơi mất công chút thôi, nhưng đây chẳng phải chính là chuyện chúng ta thường xuyên làm sao?”
Nghĩ tới đây, Trịnh Xá cũng cười khổ không thôi, những thành viên có kinh nghiệm của tiểu đội luân hồi như bọn hắn, quả thật là cả suy nghĩ cũng đã chuyển hóa thành hình thức tư duy của tiểu đội luân hồi. Sống sót của bản thân, cộng với duy trì thực lực của đoàn đội, hai vấn đề này là quan trọng nhất, hơn tất cả mọi chuyện khác.
Nói một cách chính xác thì, sau khi tiến vào thế giới luân hồi, tư tưởng của mỗi người đều sẽ trải qua một quá tình chuyển biến như vậy. Đầu tiên là từ người bình thường biến thành thành viên tiểu đội luân hồi, tư tưởng cũng từ yên ổn bình hòa của thế giới hiện thực biến thành khát máu tàn bạo hoặc kiên cường dũng cảm của thế giới luân hồi, hai loại tư tưởng này buộc phải chọn lấy một. Tiếp theo đó là toàn tâm toàn ý đề cao thực lực của bản thân, cho dù là trình độ mở cơ nhân tỏa cũng được, hay cường hóa thuộc tính càng nhiều, càng mạnh cũng được, hoặc là tự sáng tạo kỹ năng cũng được, đây là bước chuyển biến tư tưởng thứ hai của tất cả thành viên tiểu đội luân hồi
Sau khi đã trải qua cả hai bước trên, bước thứ ba khiến cho tiểu đội luân hồi thật sự trở thành một chỉnh thể chính là hết sức bảo toàn thực lực của đoàn đội, khiến cho đoàn đội không ngừng được lợi, cũng có thể gọi là liên tục phát triển, bởi vì đến bước này, đoàn đội đã trở nên vô cùng quan trọng. Không cần biết là chiến thắng đoàn đội khác, hay là để tạo cơ sở cho trận chiến cuối cầu, hoặc là sau khi chết trận được người khác hồi sinh, một đoàn đội đã ghi nhớ ngươi, hơn nữa còn có thực lực cường hoành đều quan trọng hơn bất cứ chuyện gì.
Không cần biết thế nào, cho dù hai người này mới chỉ là tân nhân của đội nhưng chung quy cũng sẽ có một ngày bọn họ trưởng thành, cả về thực lực lẫn tư tưởng, trưởng thành đến mức đủ sức gánh vác trách nhiệm của mình trong Trung Châu đội, đến lúc đó, bọn họ mới là một thành viên chân chính của Trung Châu đội.
Trịnh Xá an ủi hai người mấy câu, chẳng có gì khác là nhắc lại mấy hoàn cảnh kinh khủng lúc trước đều đã vượt qua rồi cơ mà. Cứ nghĩ thử xem, trận chiến trong Independence Day không phải cũng là một hình thức biến tướng của cướp đoạt chiến hạm sao? Hơn nữa còn là chiến hạm vũ trụ, còn là chiến hạm của người ngoài hành tinh, chuyện đó so với trêu chọc nước Mỹ còn ác hơn một bậc, chính vì thế, thật không nên vì một chuyện nhỏ nhặt như xung đột với hải quân Mỹ mà phải lo lắng.
Nhìn hai tân nhân mặt đầy mồ hôi rời đi, Trịnh Xá ở lại cũng cười khổ không thôi. Con tàu càng lúc càng tới gần Trân Châu cảng, nhưng Sở Hiên lại bỗng lấy ra rất nhiều công cụ nhỏ, một mình ngồi trong thuyền đánh đánh gõ gõ cái gì đó. Những người tới gặp hắn đều phát hiện, sắc mặt tên này đầy vẻ cuồng nhiệt, trông thật sự hung tợn… Ách, gọi là hung tợn chắc cũng không sai.
Trịnh Xá vừa mới đuổi hai gã tân nhân đi thì chợt trông thấy Sở Hiên cầm một cái mũ kim loại từ trong khoang thuyền đi ra. Tên khốn này vừa nhìn thấy Trịnh Xá lập tức bước tới, dọa cho Trịnh Xá phải lập tức gào lên:
- Đừng hòng! Ngươi đừng hòng bắt ta đeo cái thứ đó lên! Khốn kiếp, ngươi lại muốn giở trò gì nữa.
Sở Hiên lại mặc kệ hắn gầm thét, chỉ thản nhiên nói:
- Những công nghệ kỹ thuật ghi lại trong điển tịch tu chân, nghiên cứu về “linh hồn”, cũng tức là phương diện ý thức, vừa được phiên dịch xong. Đây là dụng cụ chế tạo căn cứ theo kỹ thuật trong điển tịch tu chân, có thể kết nối không gian ý thức của hai người khác nhau. Tuy chỉ đạt tới ý thức ngoại tầng nhưng hệ số an toàn so với lần ngươi cứu Triệu Anh Không thì cao hơn nhiều, cơ bản không có di chứng gì về sau, cho dù là đối với người chưa đạt tới cơ nhân tỏa tầng thứ tư cũng có thể sử dụng… Chắc là vậy.
Trong lòng Trịnh Xá lập tức sinh ra dự cảm không hay, hắn vội vàng hỏi:
- Thế nào là chắc là hả? Nếu như sau khi sử dụng lại có di chứng thì sao?
Sở Hiên quay đầu sang chỗ khác, đáp:
- Chỉ là về mặt ý thức sẽ có chút vấn đề nhỏ thôi…
- Mặc dù nói như vậy, chỉ là chút vấn đề nhỏ… Thế tại sao ngươi lại phải quay đầu đi?
Trịnh Xá thật sự là nghẹn ứ cả họng, hắn trực tiếp cự tuyệt:
- Đừng có lại đây, ngươi đừng hòng bảo ta đeo cái thứ này lên. Huống hồ có thể nhanh chóng bắt được tinh thần lực khống chế giả của Đông Hải đội, ngươi để ngươi không phải tinh thần lực khống chế giả như ta tiến vào ý thức của ngươi khác, chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng ta là thần vạn năng sao?
Sở Hiên khẽ nhíu mày, tiếp đó thở dài, nói:
- Về vấn đề này, ta có thể giải thích đại khái tình huống cho ngươi. Ý thức của con người tồn tại trong bộ não, hoặc có thể nói là các thuật toán sinh vật trong não sinh ra ý thức. Phương diện này nếu giải thích sẽ rất phức tạp, với trí tuệ của ngươi ta rất khó để nói cho ngươi hiểu một cách rõ ràng được. Lấy ví dụ thế này đi, ý thức của con người là một bình nước, nhưng đó chỉ tổng thể ý thức, cơ bản còn có thể chia ra thành hai loại lớn là ý thức tự ngã và ý thức phi tự ngã. Nếu như coi ý thức tự ngã là chất lỏng chứa trong bình, vậy thì ý thức phi tự ngã là bản thân chiếc bình, tồn tại để bảo vệ ý thức tự ngã.
Sở Hiên lần này có vẻ mười phần nhẫn nại, hắn không ngờ lại tìm một chỗ ngồi xuống, chậm rãi giảng giải.
- Ý thức của người bình thường đại khái là một bình nước như vậy. Do ý thức của mỗi người khác nhau nên độ lớn của miệng bình cũng khác nhau, vì thế khi biểu hiện ra ngoài sẽ xuất hiện một số người rất dễ bị thôi người, một số người rất khó bị thôi miên. Cũng như vậy, các nhân tố khác ví dụ như chất lượng của chất lỏng trong bình sẽ quyết định xem sinh vật đó có tiềm chất của tinh thần lực khống chế giả hay không. Được rồi, ý thức con người đại khái là như thế, tiếp theo chúng ta sẽ nói vào việc chính.
….
- ….Đầu tiên, ý thức của người bình thường sẽ phát sinh trên bề mặt của chất lỏng, cũng có thể gọi nó là ý thức tầng vỏ, hoặc là ý thức hiện thực.Với những người bị thôi miên, ý thức sẽ phát sinh tại tầng trung gian của chất lỏng, cũng có thể gọi là là tiềm ý thức, hoặc là ý thức phi ký ức. Nhưng còn có một tình huống nữa, đó là tầng ý thức mà trước mắt vẫn chưa có cách nào dùng khoa học kỹ thuật đạt tới được, cũng tức là tầng sâu nhất của nước bình, ta gọi nó là ý thức “Thần ngã”, cũng tức là ánh sáng tâm linh mà ngươi từng nói tới, hoặc là trường lực AT các loại…
- Hiện tại những ngươi đang hôn mê, ý thức của họ đại khái nằm ở giữa tầng trung gian và tầng đáy của chất lỏng, thời gian họ hôn mê càng lâu, mức độ xâm nhập xuống dưới của ý thức càng lớn cho đến lúc không thể cứu chữa được nữa. Cho nên lần này nếu không bắt được tinh thần lực khống chế giả của Đông Hải đội, không cần biết là có trận chiến cuối cùng hay không, bọn họ đều chết chắc.
- Cũng như vậy, trình độ mở cơ nhân tỏa càng cao, đại biểu cho chiếc bình cùng chất lượng của chất lỏng bên trong càng tốt, cũng tức là khi người ngoài xâm nhập, công kích thì sức phòng ngự càng cao. Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao ta có thể để ngươi sớm cứu tỉnh Triệu Anh Không lúc trước, trình độ mở cơ nhân tỏa của cô ấy rất cao, có thể mặc cho ngươi thô bạo phá giải, nhưng bọn họ thì không được. Nếu như cường hành dùng bạo lực phá giải có trên 40% sẽ làm cho ý thức tan vỡ, cũng tức là biến thành người thực vật, do đó cần phải để ngươi tiến vào trong biển ý thức của họ trước, tìm tới vị trí ý thức họ đang ở, sau đó từ từ từng bước một dẫn họ thoát ra khỏi trạng thái tâm ma. Tuy làm vậy không thể cứu tỉnh bọn họ nhưng có thể đưa ý thức của họ lên tới tiềm ý thức ở tầng trung gian, sau đó lại để tinh thần lực khống chế giả dùng thủ đoạn bạo lực cứu tỉnh bọn họ, xác suất thành công là khoảng 80%.
“Tức là biến ta thành thuốc bôi trơn giữa tinh thần lực khống chế giả và người được cứu? Luôn tiện để hắn thí nghiệm quá sản phẩm mới…”
Trịnh Xá cười khổ không thôi, kết quả lần này cũng giống hệt như những lần trước. Tuy hắn biết rõ Sở Hiên chắc chắn là đang che giấu âm mưu gì đó nhưng hắn lại không cách nào cự tuyệt mỗi lần hãm hại... Tên này thật sự quá âm hiểm.
Không cần biết thế nào, Trịnh Xá cuối cùng cũng phải đồng ý với yêu cầu của Sở Hiên, đeo cái thứ quái lạ đó lên, tiến vào ý thức của mấy người Chiêm Lam. Trong mắt hắn, sau lưng tên khốn Sở Hiên rõ ràng là có một cái đuôi ác ma đang ngoe nguẩy, mặc dù nhìn tên này đang vẻ mặt bình thản đứng ăn táo, nhưng cái bộ dạng ấy rõ ràng lại càng khiến người ta phải sởn gai ốc.
“Tốt nhất là cầu mong ngươi đừng rơi vào tay ta, nếu không...”
Trên thực tế, Sở Hiên hình như chưa bao giờ rơi vào tay hắn, trong lúc Trịnh Xá còn đang âm thầm chửi bới thì trước mắt chợt tối đen, hắn đã mất tri giác.
- Sắp đến Trân Châu cảng rồi… Chuẩn bị chiến đấu đi.
Sở Hiên cũng không để ý tới Trịnh Xá, hắn cầm lõi táo đã ăn sạch ném ra khỏi thuyền rồi tiến về phía khoang thuyền nơi các thành viên đoàn đội đang tụ tập. Chiến đấu đã tới gần.
Cùng lúc ấy, ở một vùng biển cách chỗ Trung Châu đội rất xa, một chiếc tàu viễn dương đang vượt gió phá sóng, tiến thẳng về phía quần đảo Điều Ngư Đài.
- …Còn cách quần đảo Senkaku(*) bao xa?
Một nam tử mặt đầy những phù văn kỳ dị màu đen đang đứng trên đầu thuyền, nước mưa từ trên trời rơi xuống không ngờ lại không có giọt nào chạm đến người hắn, chỉ đến trên đầu khoảng nửa mét liền lập tức biến mất, từ xa nhìn lại có thể thấy quanh người hắn hình thành một nửa hình cầu có thể thấy được bằng mắt thường.
- Đại khái khoảng bốn ngày nữa sẽ tới, Trung Châu đội chắc là không đuổi kịp được chúng ta đâu.
Ở sau lưng hắn có một thiếu nữ thanh tú đang đứng, tay nàng cầm một chiếc dù gỗ, người cũng mặc áo kimono mang đậm phong tục Nhật Bản, nàng nhìn nam tử kia, nhẹ nhàng nói.
Người kia nghe vậy liền thở dài, đáp:
- Không cần biết là có đuổi kịp hay không, hiện tại, việc duy nhất chúng ta có thể làm là liều mạng chạy tới quần đảo Senkaku, thật đáng ghét! Rõ ràng là có đối thủ mạnh mẽ như thế, vậy mà chúng ta lại chỉ biết liều mạng chạy trốn! Đúng là nhục nhã…
Cô gái cũng khẽ thở dài, nói:
- Mặc dù nói như vậy nhưng chúng ta thật sự không nên đối mặt với Trung Châu đội. Đội ngũ đó đã đánh bại được cả tiểu đội Thiên Thần, đứng hàng thứ hai trong tất cả các tiểu đội luân hồi, chúng ta căn bản không thể đánh bại được bọn chúng. Không bằng toàn lực chạy trốn, sau đó trong trận chiến cuối cùng sẽ tập hợp với tiểu đội Thiên Thần, như vậy còn có được vài phần sinh cơ.
Nam tử đó yên lặng nhắm mắt lại, tiếp đó hắn hét lớn một tiếng, rút phắt trường kiếm đeo bên hông, hai tay vung lên, chém thẳng xuống mặt biển vô biên trước mắt. Một luồng ánh sáng sặc sỡ bùng lên, phảng phất như cầu vồng cắt phá mưa gió dày đặc, tạo thành một dải chân không dày tới hai mươi phân. Tiếp theo luồng kiếm quang bắn thẳng vào mặt biển, hoàn toàn biến mất.
- Bảo thuyền trưởng tăng tốc tối đa! Mục tiêu! Quần đảo Senkaku!
(*)Giải thích 1 chút, quần đảo Điếu Ngư Đài là cách gọi của người Trung Quốc, người Nhật Bản gọi là quần đảo Senkaku. Quần đảo bao gồm 8 đảo nhỏ, trong đó lớn nhất là đảo Điếu Ngư hay Uotsuri, tổng diện tích của quần đảo, tính riêng phần đảo là khoảng 7km2, còn nếu tính cả biển là khoảng 2500km2. Hiện tại quần đảo đang nằm dưới sự kiểm soát của Nhật Bản nhưng là khu vực tranh chấp chủ quyền khá gay gắt giữa Nhật Bản, Trung Quốc và Đài Loan
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.