Vô Hạn Khủng Bố

Quyển 10 - Chương 16: Hoàn tất và tiến vào

Zzhty

04/04/2013

- Tính toán đại khái phạm vi công kích của đao mang này, bình quân một thành nội lực của ta hiện tại có thể kéo dài cự ly công kích lên ba mét. Vừa rồi ta sử dụng bảy thành nội lực, nói cách khác, cự ly công kích của ta vừa rồi khoảng hai mốt mét... Uy lực đúng là khiến người ta không ngờ nổi....

Mặc dù nói như vậy, nhưng Trịnh Xá vẫn cảm thấy rất thỏa mãn.

Trịnh Xá không ngừng cảm thán, ngoài vừa rồi vô ý huy động một đao, hắn còn phát hiện có thể dùng nội lực khống chế, biến đổi đao mang, mà tùy theo độ dài ngắn và hình dạng bất đồng của đao mang, uy lực Hổ hồn xuất ra cũng sẽ biến đổi. Ví dụ như hắn biến đao mang thành hình chiếc búa, một đao chém xuống, trên bước tường hợp kim dày sẽ xuất hiện một hố tròn đường kính bốn đến năm thước, sâu ba bốn thước, đây là uy lực mà Hổ hồn có được.

- Khuyết điểm duy nhát là tiêu hao quá nhiều nội lực, với tổng lượng nội lực của ta hiện tại cũng không đủ toàn lực phát huy uy lực của Hổ hồn được vài lần, không chỉ như thể, còn có một điểm là tốc độ sử dụng quá chậm, buộc ta phải không ngừng truyền nội lực vào trong đao. Nếu trong tình huống thế này gặp địch nhân thực lực yếu hơn thì còn tốt, nếu gặp phải địch nhân thực lực mạnh hơn, ví dụ như Phục chế thể thì ta thật không biết có cơ hội chém ra một đao này hay không nữa.

Cất Hổ hồn vào trong túi không gian, thanh đao này, cộng thêm Ngọn giáo của thần Osiris, là hai món vũ khí một gần một xa của hắn hiện tại, nếu như không có bất ngờ gì hắn sẽ tiếp tục sử dụng hai vũ khí này đến khi tương lai chết đi.... Hoặc rời khỏi không gian này mới thôi.

Sau khi mọi người chứng kiến uy lực của Hổ hồn cũng cảm thấy thỏa mãn, lúc này trời đã tối, La Cam Đạo cũng điều khiển người máy chạy năm vòng quanh thao trường, tên thanh niên này đã bị điện giật đến tê dại, tóc trên đầu đựng đứng, bốc khói.

Chờ mọi người rời đi, Trịnh Xá giữ Vương Hiệp lại, cùng đi tới quảng trường rồi mới cười nói:

- Trước tiên ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, ta cũng không biết món cường hóa võ công cấp A này có thể truyền thụ được cho ngươi hay không, nhưng ít nhất ta biết một điểm, cho dù có thể dạy cho ngươi được thì cũng cực kỳ khó khăn, nếu không cả đội chúng ta chỉ cần tập hợp tất cả chi tiết kịch tình lại hoán đổi một bản nội công cấp 2A là xong, tất cả đều có thể tu luyện. Ta nghĩ Chủ Thần chắc chắc sẽ không lưu lại kẽ hở lớn như vậy cho chúng ta lợi dụng, khả năng duy nhất chính là có muốn cũng không truyền thụ nổi, nếu truyền thụ được thì cũng phi thường khó khăn, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng.

Vương Hiệp cười hắc hắc, nói:

- Chuyện này chắc chắn là cực kỳ nguy hiểm, ta đương nhiên là biết. Ha ha, ta xem nhiều tiểu thuyết huyền huyễn như vậy, nếu như đến cả chút tri thức này cũng không biết thì đúng là quá lãng phí. Giống như đại tá Sở Hiên đã nói vậy, nguy hiểm ngang bằng với phần thưởng, ta hiện tại coi như thừa nhận nguy hiểm cực lớn để đổi lấy phần thưởng đi, thế nào?

Trịnh Xá cười cười nhìn Vương Hiệp, gã quân nhân chất phác, cương nghị này là người hắn cực kỳ hân thưởng, cho nên hắn lập tức để Vương Hiệp ngồi xếp bằng xuống, kỳ thật, không ngồi xếp bằng cũng chẳng sao, chỉ cần làm bản thân thấy thoải mái là được. Sau khi Vương Hiệp ngồi xuống, hắn mới đưa tay đặt lên lưng Vương Hiệp, chậm rãi truyền nội lực vào trong kinh mạch.

- Có cảm thấy một luồng khí nóng lưu động trong thân thể không? Từ đừng đừng gấp, cẩn thận quan sát lộ tuyến vận hành của luồng khí này, sau đó ghi nhớ nó lại... Yên tâm đi, lát nữa ta sẽ lưu lại một phần nội trong cơ thể ngươi, như vậy ngươi có thể cảm nhận được khí.

Trịnh Xá thấp giọng nói, đồng thời hắn cũng từ từ tập trung sức chú ý vào nội lực

Để luồng nội lực truyền vào cơ thể Vương Hiệp vận chuyển một vòn qua các kinh mạch, Trịnh Xá mới nói tiếp:

- Đừng lo, ra sẽ chuyển nội lực qua các kinh mạch này vài lần, cố gắng nhớ kỹ là được...

Thời gian cứ chậm rãi trôi qua, theo nội lực không ngừng truyền vào cơ thể, toàn thân Vương Hiệp đã dần toát một lớp mồ hôi nóng rưc, có điều lúc này là lúc vận công quan trọng, hắn căn bản không dám động đậy. Đến khi Trịnh Xá chầm chậm thu tay lại, Vương Hiệp mới nặng nề thở ra một hơi, bất quá, tâm chí hắn coi như cũng thực sự kiên định, mặc dù Trịnh Xá đã rút tay lại, nhưng hắn vẫn ngồi tại chỗ, liên tục vận nội lực, đem luồng nội lực còn lại chuyển qua kinh mạch mạch một vòng rồi mới mở mắt, kỳ quái nhìn Trịnh Xá nói:

- Trịnh Xá, ta đã ghi nhớ lộ tuyến kinh mạch vận hành này, ngoài ra phần nội lực ngươi lưu lại trong cơ thể ta cũng có thể cảm nhận được, nhưng tại sao số nội lực này lại không ngừng giảm đi? mỗi lần vận hành một vòng kinh mạch, nội lực lại giảm đi một chút, không vận hành thì không có chuyện gì xảy ra.

Trịnh Xá nghe vậy cũng ngẩn người, hắn tò mò hỏi:

- Sao lại thế? Hay là ngươi vận hành sai kinh mạch? Thử lại xem sao?

Vương Hiệp cũng không nói, hắn nhắm mắt lại vận hành nội lực mấy lần, đến khi mở mắt ra chỉ biết cười khổ nói:

- Không, nội lực thật sự giảm đi, hơn nữa mức độ giảm còn đang tăng lên, ngay cả khi không vận hành kinh mạch cũng làm nội lực biến mất, phỏng chừng không lâu nữa nội lực sẽ tiêu tan hoàn toàn.

Trịnh Xá nhất thời cảm thấy kỳ quái, hắn lại đặt tay lên lưng Vương Hiệp, cẩn thận đưa nội lực vào dò xét thân thể. Lần này hắn cũng không tự mình vận chuyển nội lực theo lộ tuyến kinh mạch mà để Vương Hiệp tự làm, ý niệm của hắn thì thuận theo nội lực không ngừng thâm nhập, đến khi xác nhận nội lực thật sự đang liên tục biến mất, hắn mới thở dài thu tay lại.

Cuối cùng hắn cũng hiểu được giá trị của nội lực hoán đổi từ chỗ Chủ Thần. Không sai, nội lực thật sự có thể dạy lại được, nhưng giống như một người đi học nội lực từ đầu, nội lực muốn truyền sang cần phải liên tục luyện tập, lĩnh ngộ từng chút từng chút một, không thể như Chủ Thần, nhắm mắt lại là hoàn toàn có nội lưc sơ cấp, trung cấp, hoặc Hỗn Nguyên nhất khí công của hắn hiện tại, những chuyện này chắc chắn không thể được.

Theo tình hình hắn cảm nhận được, kinh mạch trong cơ thể Vương Hiệp đã khô rút lại, muốn vận hành thông suốt cần không ngừng tiêu hao nội lực để kích thích những kinh mạch này khôi phục lại, chẳng trách người ta thường nói tuổi thích hợp nhất để học tập nội công là lúc thiếu niên. Còn chuyện hoán đổi nội công từ chỗ Chủ Thần thì chính là do Chủ Thần giúp ngươi kích thích kinh mạch đến khi đủ tư cách mới thôi, hơn nữa chuyển luôn lộ tuyến vận hành và nội lực cho ngươi, ngươi chỉ cần tự rèn luyện là sử dụng được.

Cho dù có thể truyền thụ, với tình huống trước mắt của Vương Hiệp, không thể có được nội lực của tự bản thân, ít nhất trước khi hắn khổ luyện hơn mười năm là không thể, cho dù được Trịnh Xá hỗ trợ cũng vô dụng, ít nhất cần mấy tháng thậm chí nửa năm không ngừng dùng nội lực giúp hắn kích thích kinh mạch, bấy giờ mới có thể giúp hắn tự có được nội lực, hơn nữa thông qua kinh mạch vận hành sinh ra nội lực mới, nhưng bọn họ thân là tiểu đội luân hồi, thứ khó kiếm nhất chính là thời gian.

Trịnh Xá thở dài, hắn biết hoán đổi loại nội công gì từ Chủ Thần thì nó sẽ chỉ kích thích cho một bộ phận kinh mạch tương ứng được thông suốt thôi, vì thế cho dù để Vương Hiệp đổi nội công sơ cấp sau đó học tập Hỗn Nguyên nhất khí công cũng vô dụng, trừ phi có co duyên xảo hợp khác.

“Đúng rồi, nếu như mở được cơ nhân tỏa tầng thứ nhất, hoặc tố chất thân thể được tăng cường thêm một chút, nói không chừng cũng có thể kích thích kinh mạch sớm một chút... Progenitor virus, chính là thứ này!”

Trịnh Xá dùng sức vỗ vỗ vai Vương Hiệp, gã này mặt mũi đang như nhà có tang, Trịnh Xá vừa cười vừa nói:

- Yên tâm đi, bắt đầu từ hôm nay, mỗi ngày ta sẽ truyền nội lực giúp ngươi kích thích kinh mạch, hơn nữa không phải ngươi còn chưa mở cơ nhân tỏa sao? Đợi sau khi chúng ta lấy được Progenitor virus, ngươi mở cơ nhân tỏa không biết chừng sẽ có cơ hội mới....

Vương Hiệp cũng mỉm cười, hắn đứng dậy cười ha ha hai tiếng rồi nhìn Trịnh Xá nói:

- Ngươi cứ yên tâm, chút khó khăn này sao có thể đánh bại được ta? Yên tâm, yên tâm, ta không dễ dàng bị đánh gục thế đâu, nếu thật sự không được ta sẽ tích điểm và chi tiết kịch tình mua trúc cơ đan. A a, ăn thứ đó vào có thể khiến tố chất thân thể biến thành thể chất tu chân đó, ta không tin rằng đã tu chân được rồi mà còn không học nổi võ công!

Trịnh Xá cũng mỉm cười, hắn nói vài câu với Vương Hiệp rồi rút ra hai điếu thuốc, Vương Hiệp chuẩn bị về phòng mình, hắn nghe Trịnh Xá nói còn có việc cần làm nên cũng không hoài nghi, phất phất tay rời đi.

“Nếu như không có gì bất ngờ... Tối nay hẳn là ngươi sẽ tra hết cả bảng hoán đổi của Chủ Thần phải không?”

Trịnh Xá trong lòng thầm nghĩ, vừa rồi khi mọi người rời đi, hắn cố ý đem con robot gấu Pooh tới phòng La Cam Đạo, tên thanh niên này mặc dù vẻ mặt rất chán chường, bất quá có thể thấy trong lòng hắn kỳ thật rất thích thú.

La Cam Đạo, sinh ra trong cô nhi viện, không biết cũng chưa từng gặp cha mẹ, do không chịu nổi ngược đãi, kham khổ trong cô nhin viện nên cùng một người bạn thân từ nhỏ trốn khỏi đó, sau đấy là xin ăn, móc túi, đánh bạc, thậm chí dùng mạng đi đua xe ngầm. Hắn một mực nói dối, kỹ xảo lái xe của hắn không phải học trong khu vui chơi, mà là học trong ranh giới sống chết của các cuộc đua xe ngầm cao tốc, năm hắn mười bảy tuổi, kinh nghiệm so với nhiều người trưởng thành còn phong phú hơn, cũng thống khổ hơn.

Gã thanh niên này tuyệt không phải một kẻ hào sảng như hắn thể hiện, sự hào sảng của hắn chẳng qua chỉ là một vỏ bọc, vỏ bọc che chắn ý nghĩ vô luận thế nào cũng phải sống sót. Người bạn thân từ nhỏ của hắn chết trong một vụ tai nạn trên đường đua xe ngầm, người bạn hơn hắn ba tuổi ấy chỉ để lại khoản tiền mười mấy vạn cùng một câu nói nhất định phải sống sót, vì thế, bắt đầu từ đó, hắn dù giết người, dù ăn phân cũng nhất định phải sống sót... Cho đến cuộc đua xe ngầm đó, xe máy của hắn bị người ta động tay động chân, vì sống sót hắn đâm thẳng vào đám người xem, làm chết cùng bị thương vài người, đối mắt mở to đau đớn đầy nước mắt của cô gái ấy khiến tim hắn đau đớn, lần đầu tiên hắn tự hỏi... Chính mình tại sao lại sống...

Đó là những gì Trịnh Xá nhìn thấy khi hồi sinh hắn, người hồi sinh có thể nhìn thấy tất cả quá khứ, cùng những gì người được sống lại đã trải qua, bất quá, do có chút nguyên nhân nên Trịnh Xá cũng không nói ra tại chỗ, mà chọn cách yên lặng chờ đợi.



Với tính cách làm tất cả để sống sót như La Cam Đạo, hắn chắc chắn không muốn đem vận mệnh của mình phó thác cho người khác, vì thế hắn nhất định sẽ nhân lúc mọi người nghỉ ngơi ra quảng trường Chủ Thần tra xét danh sách hoán đổi. Trịnh Xá yên lặng ngồi giữa quảng trường, chờ đến khi cửa phòng La Cam Đạo bật mở, hắn mới khẽ mỉm cười, đồng thời ném một điếu thuốc ra, nói:

- Lại đây, hút điếu thuốc với ta....

La Cam Đạo mới đầu hơi ngạc nhiên một chút rồi lập tức cười ha ha chạy tới chỗ Trịnh Xá, biểu hiện không có gì khác thường, rõ ràng chỉ là một thanh niên hào sảng.

Trịnh Xá cũng không nói gì thêm, hắn đưa một điếu thuốc cho La Cam Đạo, tên này cũng không từ chối, cười nhận lấy điếu thuốc cùng bật lửa, châm thuốc xong là lập tức trả bật lửa lại. Tiếp đó hắn kéo một hơi khói dài rồi lập tức hô lên kinh ngạc:

- Ngon thật, thứ này cũng mua từ Chủ Thần à? H ha ha, trong bộ phim tiếp theo phải mua mấy bao đem theo, có điều trong khoang lái cũng không thích hợp để hút thuốc...

Trịnh Xá cũng không để ý, hắn cười nói:

- La Cam Đạo, kỳ thật ngươi và ta có chút tương tự... Trong bao nhiêu người ở đây, ta cảm thấy ngươi là người duy nhất có dục vọng cầu sinh mãnh liệt, vô cùng mãnh liệt...

La Cam Đạo ngẩn người, hắn đang định cười nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt Trịnh Xá, không biết tại sao, hắn chỉ yên lặng ngồi xuống bên cạnh.

Trịnh Xá hút một hơi khói, tiếp tục nói:

- Mỗi người được ta hồi sinh, cuộc đời của hắn, cái chết của hắn, quá khứ của hắn, đến cả nội tâm ta đều nhìn thấy được, đã hiểu chưa? Vì thế ta biết những gì ngươi từng trải qua, cũng biết trong lòng ngươi mang chấp niệm tuyệt đối không muốn chết, cho nên... Rất hận bọn ta phải không? Trong bộ phim kinh dị lần trước vì bọn ta nên phải chết?

La Cam Đạo im lặng cả nửa ngày, cũng không biết qua bao lâu hắn mới khẽ ừm một tiếng. Trịnh Xá yên lặng nhìn về phía hắn, gã thanh niên này đang cúi đầu hút thuốc, nhìn bộ dạng hắn cùng kẻ vui vẻ cười nói lúc nãy như hai người hoàn toàn khác nhau.

Trịnh Xá vỗ vỗ vai hắn nói:

- Đây là điểm chúng ta giống nhau, dục vọng cầu sinh vô cùng mãnh liệt. Từ khi ta bắt đầu luân hồi phim kinh dị đến giờ, ngoài bản thân ta ra, chỉ có ngươi mới có dục vọng cầu sinh mạnh mẽ đến thế, ta phảng phất như nghe được tiếng ngươi đang không ngừng kêu gào phải sống sót, vô luận thế nào cũng phải sống sót... Rất tốt, ta nói thật đấy, nếu như ngươi có thể trong bất kỳ tình huống nào cũng duy trì được ý chí như thế này thì ngươi rất có khả năng trở thành người có thực lực cường đại số một số hai trong đoàn đội chúng ta. Như vậy, ngươi có thể sống sót trong bất kỳ tình huống nào, nhưng mà...

Trịnh Xá nói đến đây thì không ngăn được sát ý bắn ra, hắn lạnh lùng nói:

- Ngươi cũng có một điểm hoàn toàn khác với ta, đó chính là ngươi thật sự có thể vì sống sót mà làm bất kỳ chuyện gì, cho dù là đâm sau lưng đồng đội một đao cũng được.... Nếu như ngươi thật sự làm như vậy, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi, ta thề... Cho dù ngươi cũng giống như ta có dục vọng cầu sinh mãnh liệt, nhưng ta thề, thực lực của người trong thời gian ngắn tuyệt đối không thể vượt qua được ta, đừng để ta biết được ngươi làm chuyện gì gây bất lợi cho đoàn đội, nếu không, ta sẽ không nhắc nhở ngươi lần nữa đâu.

Nói đoạn, Trịnh Xá lấy trong túi không gian ra một khối vàng, hắn vận nội lực vào tay, bóp mạnh. Nhất thời khối vàng giống như một cục bùn bị ép vào trong, đến khi Trịnh Xá mở tay ra, khối vàng đã biến thành một hình thù kỳ dị in dấu năm ngón tay.

Trịnh Xá cất khối vàng vào trong túi không gian, sau đó hắn chậm rãi về phòng mình, vừa đi vừa nói:

- Hoan nghênh ngươi gia nhập Trung Châu đội... Đội ngũ này đủ để ngươi yên tâm, ít nhất... Bọn ta tuyệt đối không bóp sò súng sau lưng ngươi...

Theo tiếng nói, Trịnh Xá đã rời xa.

Cuộc nói chuyện này được hai người không hẹn mà gặp, giấu kín đi, ngày hôm sau khi mọi người cùng nhau huấn luyện, La Cam Đạo vẫn như trước không ngừng cười đùa, còn Trịnh Xá cũng sắm vai đội trưởng của hắn như cũ, hướng dẫn mọi người huấn luyện, đưa ra kiến nghị riêng biệt cho từng thanh viên. Cứ như vậy, thời gian chậm rãi trôi qua, sau mấy ngày, Sở Hiên lại mang đôi mắt thâm quầng xuất hiện, trong tay mang theo một đống đồ vật hình dạng kỳ quái.

Tất cả đồng loạt ngừng huấn luyện, Bá Vương đang cầm côn điện đuổi theo La Cam Đạo đang tập động tác lăn tròn cũng đứng lại, mà động tác đầu tiên của Sở Hiên là đi về phía con gấu hoạt hình này.

Sở Hiên ngồi xuống cạnh con gấu Pooh, thản nhiên nói:

- Đi ra, giúp ta cải tạo con robot này...

- Hả?

La Cam Đạo hơi sửng sốt, tiếp theo vội vàng ra khỏi khoang lái, nhìn mái tóc dựng đứng của hắn đủ biến vừa nãy tập luyện lăn tròn đã ăn khổ không ít.

Sở Hiên cũng không khách khí, hắn bỏa mọi người hỗ trợ vạch lớp da ngoài của con gấu Pooh ra, sau đó mở khoang linh kiện chỗ thắt lưng.

La Cam Đạo đứng bên cạnh liên tục nói vẻ lo lắng:

- Không có việc gì chứ? Ngươi có thành thạo về robot không? Không hiểu thì dừng làm bộ nhé, đây là vũ khí cấp C đấy...

Hắn cứ lảm nhảm suốt mấy phút, sở Hiên thần sắc lạnh nhạt thì chẳng sao, Bá Vương lại là người đầu tiên chịu hết nổi, trực tiếp túm cổ La Cam Đạo lôi ra xa, sau đó cũng không biết hắn mò đâu được một sợi dây, trói nghiên La Cam Đạo vào một cây cột, đến lúc ấy cái vụ ô nhiễm âm thanh này mới kết thúc.

Tiếp theo mọi người yên lặng nhìn Sở Hiên lắp đặt máy móc vào trong người máy, mấy tiếng đồng hồ trôi qua việc cải tạo mới hoàn tất. Đến khi bọc lại lớp da cho con gấu Pooh, hình dạng của nó đã biến đổi, cũng không biết nên nói là đẹp hơn hay xấu hơn, vốn tạo hình của robot này đã chẳng ra sao rồi, cho dù cải biến một chút cũng chẳng khá hơn hay tệ hơn được, chỉ có thể gọi là trông ra dáng robot hơn một chút.

Sau lưng con gấu Pooh có thêm hai khối tròn, nhìn như hái cái bướu lạc đà vậy, phân biệt chia thành hai bên trái phải trên lưng, tiếp theo phía trước mặt và sau lưng có mấy miếng thép phẳng lỳ giống như mặt gương, chỉ là trên mặt các miếng thép này khắc đầy văn tự, ký hiệu, có thể coi như tổ hợp giữa đạo cụ ma pháp truyền thuyết và đạo cụ và đạo cụ khoa học kỹ thuật.

Bá Vương thấy đã cải tạo xong, hắn mới thả La Cam Đạo ra, tên này vội vàng chạy về chỗ người máy, rồi ngơ ngẩn nhìn con gấu hoạt hình biến dị, cả nửa ngày trời vẫn không có phản ứng gì.

Sở Hiên xoa xoa hai bên thái dương, nói:

- Ngồi vào thử đi, ta đã cải tiến ba chỗ cho robot này, theo số liệu thí nghiệm, tính cơ động cùng uy lực thực chiến của nó hẳn phải được tăng lên khá cao.

La Cam Đạo nghe vậy lập tức không thể chờ được nữa, chui vào sau lưng gấu Pooh, còn Sở Hiên nói tiếp:

- Đầu tiên là thay đổi hệ thống năng lượng, chuyển đổi nội lực thành điện năng cung cấp cho ắc quy hoạt động, đương nhiên, bản thân ngươi không có nội lực nên cần Trịnh Xá truyền vào cho ngươi. Theo công thức chuyển hóa giữa nội lưc và điện năng mà ta tính, với tổng lượng nội lực của Trịnh Xá hiện tại, một thành đủ để ngươi hoạt động liên tục trong một tiếng đồng hồ, mà hệ thăng dự trữ năng lượng của robot này có thể chứa được khoảng mười ba thành nội lực, nói cách khác, chỉ cần không có tình huồng đặc biệt, nạp đầy hệ thống dự trữ năng lượng một lần là đủ để ngươi có thể hoạt động trong một bộ phim kinh dị rồi.

Nói xong, Sở Hiên nhìn Trịnh Xá khoát khoát tay, chỉ về mây tấm thép sau lưng người máy.



Trịnh Xá cũng không chần chừ, hắn tiến tới đưa tay đặt lên tấm thép, yên lặng truyền vào hai thành nội lực, cùng lúc đó, robot gấu Pooh rút cuộc cũng hoạt động.

Sở Hiên tiếp tục nói:

- Cải tạo thứ hai là tăng cường hệ thống vận hành, nhìn thấy cái nút đỏ lớn mới xuất hiện không? Sau khi bọn ta đi ra năm mươi mét ngươi hãy ấn nó.

Mọi người nghe sở Hiên nói vậy đều đi ra cách xa người máy hơn năm mươi mét, Sở Hiên cao giọng:

- Được rồi, ấn thử đi!

La Cam Đạo ngồi trong khoang lái hít một hơi thật sâu rồi dùng sức ấn xuống, dưới ánh mắt của mọi người, hai khối trong sau lưng robot gấu Pooh bỗng mở ra, sau đó một tiếng nổ vang rền, từ trong khối tròn bắn ra hai luồng điện quang màu lam. Luồng điện quang này phun dài tới gần hai mươi mét, con robot điên cuồng lao về phía trước, tốc độ nhanh đến kinh người, so với Trịnh Xá sử dụng khinh công còn nhanh hơn hai, ba lần, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã vọt tới cách bức tường hợp kim trước mặt khoảng hai trăm mét.

- Nhảy lên!

Sở Hiên quát lớn.

La Cam Đạo cũng đã sợ đến ngây ngốc, hắn vô thức điều khiển người máy nhảy lên, không ngờ cú nhảy này vọt lên cao gần mười mét, hóa ra luồng điện quang sau khi robot nhảy lên đã thay đổi góc độ, hơi hơi hướng xuống. La Cam Đạo cứ như vậy nhảy qua bức tường rồi tiếp tục điên cuồng phóng đi, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã cách mọi người hơn một nghìn mét.

Sở Hiên quay sang Chiêm Lam đứng bên cạnh, nói:

- Bảo hắn ấn cái nút màu đỏ một lần nữa.

Chiêm Lam gật đầu, nàng khởi động tâm linh tỏa liên kết nối với ý thức La Cam Đạo, nàng vừa lặp lại câu nói này, La Cam Đạo đã cuống quyết ấn bộp cái nút màu đỏ xuống. Không ngoài dự đoán, luồng điện quang màu lam nhanh chóng biến mất, khối tròn đang mở rộng từ từ khép lại, giống như tất cả mọi chuyện vừa rồi chỉ là một giấc mơ.

Sở Hiên thông qua tâm linh tỏa liên thản nhiên nói:

- Đây là cải tạo thứ hai, có thể thay đổi phương hướng luồng điện bắn ra ở một mức độ nhất định, qua đó sinh ra động năng cực lớn. Có điều, trạng thái này cực kỳ tiêu tốn năng lượng, cho nên ngươi nhất định phải sử dụng cẩn thận, đồng thời trong trạng thái đó, tốc độ phản ứng cùng trình độ điều khiển của ngươi hiện tại còn chưa đủ, nếu như mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất... Vậy thử tiếp cải tạo thứ ba đi, công kích bằng điện năng...

Robot gấu Pooh phều phào nói:

- Money... money...

Sở Hiên đẩy đẩy mắt kính, trực tiếp tới đứng cạnh Chiêm Lam, cô gái này lập tức nói:

- Ý hắn là công kích bằng điện năng này không phải sẽ nạp đầy điện vào người hắn rồi bắn ra chứ?

Sở Hiên quay đầu lại, lạnh nhạt nói:

- Yên tâm đi, sao ta có thể làm như vậy được? Nhìn thấy cái nút màu xanh bên cạnh nút đỏ lúc nãy không? Ấn nó xuống là được, thời gian giữ nút sẽ quyết định cường độ và thời gian duy trì điện năng công kích, đến khi ngươi thả tay ra dòng điện sẽ tấn công...

Con gấu hoạt hình đứng đực tại chỗ, hơn mười giây sau trên mặt tấm thép trước ngực nó lấp lóe tia điện màu lam, trong ánh mắt chăm chú của mọi người, lửa điện càng lúc càng kịch liệt, đến cuối cùng biến thanh một luồng hồ quang sáng chói, toàn thân robot và phạm vi năm mét xung quanh đều bị luồng điện bao trùm. Đến khi mọi người phục hồi tinh thần, chỗ robot gấu Pooh đứng đã biến thành một mảng đen xì, thậm chí còn thấy được một chút khói đen nhè nhẹ bốc lên.

Con gấu kêu mấy tiếng “money, money” rồi run rẩy ngã vật xuống đất, tiếng của Sở Hiên cũng đồng thời truyền tới:

- Quy tắc chuyển hóa chỉ có thể biến nội lực thành điện năng, hiện tại chúng ta thiếu mất quy tắc khống chế năng lượng vì thế không điều khiển được phương hướng cụ thể cho điện năng phóng ra, nếu không ngươi đã có thể sử dụng pháo plasma rồi. Thật đáng tiếc, không có quy tắc khống chế, chỉ có thể để điện năng tán loạn khắp nơi, mặc dù được lớp vỏ bên ngoài robot cách ly nên ngươi không bị điện giật, nhưng khí công kích bằng điện quá mạnh vẫn sẽ khiến cả ngươi tê dại... Vì vậy, ngươi nhất định phải nhanh chóng vượt qua sự tê dại này, nếu không rất có thể sẽ mất mạng trong chiến đấu.

Nói hết những lời này, người máy chỉ có thể phát ra mấy tiếng “money” rồi yên lặng nằm đó...

Mặc dù kiểu dáng con robot gấu Pooh này thật sự chẳng ra sao, nhưng khi chiến đấu cũng không vô dụng như bề ngoài, ít nhất sau khi được Sở Hiên cải tiếng, trong trạng thái gia tốc điện quang, nó không chỉ có thể phi hành trong khoảng cách gần mà còn có thể tiếng hành công kích với tốc độ cực cao. Hơn nữa, theo như La Cam Đạo nói, trên màn hình hệ thống điều khiển, bộ phận máy tính hỗ trợ chiến đấu sẽ tự động khóa chặt mục tiêu, chức năng này cực kỳ tiện lợi, ngoài ra người máy này có có radar cỡ nhỏ, có thể phân tích và xác định tất cả các sinh vật hoạt động trong phạm vi một nghìn mét, cho nên có thể nói sức chiến đấu của robot gấu Pooh không hề kém, chỉ là do La Cam Đạo chưa thuần thục kỹ năng điều khiển thôi.

“Chạy, nhảy, lăn tròn, phi hành, còn cả lúc nào sử dụng điện quang gia tốc, lúc nào sử dụng công kích bằng điện năng, lúc nào sử dụng khẩu Gatling 6 nòng này... Tóm lại, còn rất nhiều thứ ngươi cần phải thuần thục đấy.”

Trịnh Xá thông qua tâm linh tỏa liên nói với La Cam Đạo.

Sau khi Chiêm Lam cường hóa tâm linh tiên thát, đã có sức phòng ngự nhất định với người cường hóa tinh thần lực khác, ít nhất khi đối phương theo dõi đoàn đội hoặc có ý đồ khống chế thành viên trong đội, Chiêm Lam có thể dùng tâm linh tiên thát để phản ứng. Đương nhiên, nếu như tinh thần lực của đối phương mạnh hơn nàng quá nhiều thì tâm linh tiên thát của nàng cũng không có tác dụng gì lớn, nhưng cho dù thế nào, khi Chiêm Lam từng bước mạnh lên, kỹ năng tinh thần lực của nàng sẽ càng lúc càng có nhiều trợ giúp cho đoàn đội.

Ngoài Chiêm Lam và tân nhân La Cam Đạo, hiệu quả cường hóa của Bá Vương cũng đã sơ bộ thể hiện ra, cường hóa huyết thống người sói mặc dù không có năng lượng như kiểu năng lượng vampire nhưng mức tăng cường tố chất thân thể thì thật sự vượt qua cường hóa vampire. Mới chỉ là một cường hóa cấp D nhưng khi hắn biến thân thành người sói thì tố chất thân thể tăng lên cực kỳ mạnh, lực phản xạ, sức mạnh, tốc độ, tất cả đều nâng lên một mức mới, theo ước đoán của Trịnh Xá, sau khi biến thành người sói sẽ có thực lực khoảng gấp năm lần người bình thường, trình độ này đối với người mới cường hóa bước đầu như Bá Vương đã là cực kỳ kinh người rồi.

Thu hoạch của Vương Hiệp cũng không nhỏ, mặc dù hắn vẫn chưa tu luyện thành công Hỗn Nguyên nhất khí công nhưng mỗi ngày Trịnh Xá đều truyền nội lực giúp hắn kích thích kinh mạch, liên tục mấy ngày, hắn đã có thể cảm thấy trong cơ thể mình ngẫu nhiên xuất hiện một luồng khí ấm thoảng qua. Mặc dù cảm giác này rất khó phát hiện, nhưng tố chất thân thể hắn dần dần được nâng lên là chuyện không thể phủ nhận, việc này cũng khiến hắn hàng ngày càng thêm chăm chỉ tu luyện Hỗn Nguyên nhất khí công, mức độ cần cù khiến Trịnh Xá cũng phải xấu hổ.

Nhắc tới Vương Hiệp thì không thể không nhắc tới các loại vũ khí plasma, đầu tiên là lựu đạn, sau khi được Sở Hiên cải tiến hai lần, mỗi quả có thể chứa được một thành nội lực của Trịnh Xá, rút chốt ném ra sẽ sinh ra hiện tượng plasma phạm vi mười mét xuông, những vật trong phạm vi hai mươi mét vuông cũng bị công kích tới. Plasma này có nhiệt độ cực cao, sàn bằng hợp kim cũng bị hòa tan, chỉ cần bị nó lan đến thì dù là Trịnh Xá cũng không dám đảm bảo có thể sống sót. Đương nhiên, mọi người xũng thí nghiệm sức phòng ngự của vòng cổ long tinh đối với vũ khí Plasma, kết quả khiến tất cả vừa hài lòng vừa lo lắng, trước hết là vòng cổ long tinh dễ dàng ngăn cản sự ăn mòn của plasma, tầng phòng hộ bán trong suốt thậm chí có thể phòng ngự được cả nhiệt độ cao sinh ra, nhưng đồng dạng, nếu như đoàn đội đối phương cũng có loại đạo cụ phòng ngự tương tự thì vũ khí plasma có thể coi như vô dụng.

Tiếp theo là địa lôi plasma, có thể chứa được hai thành nội lực, uy lực tự nhiên là gấp bội lựu đạn, gần như tương đương với bom hẹn giờ plasma. Những thứ này đều là vũ khí công nghệ cao chế tạo ra bằng quy tắc ma pháp truyền thuyết, cũng là điểm khác biệt lớn nhất của Trung Châu đội đối với các tiểu đội bình thường khác, sự tồn tại của Sở Hiên đã mang lại cho Trung Châu đội lợi ích vô cùng lớn, chuyện này tất cả mọi người đều đồng ý.

Tính ra thì, sau bộ phim kinh vừa rồi, Zero là người cường hóa thuộc tính ít thứ hai, ngoài tiêm long huyết ra, hắn gần như không cường hóa thêm gì cả, hơn nữa vũ khí cũng hoán đổi hai viên đạn súng ngắm Gauss uy lực siêu cường, có thể hủy diệt tất cả mọi vật trong phạm vi hơn hai trăm mét. Điểm mấu chốt chính là, đạn súng ngắm khởi động sau khi bắn vào cơ thể sinh vật, uy lực sẽ tăng lên theo cấp số nhân, chỉ cần bị bắn trúng, cho dù là sinh vật to lớn kinh khủng cũng tuyệt đối một phát là chết.

Nếu nói Zero cường hóa thuộc tính ít thứ hai thì Sở Hiên thực sự là chẳng cường hóa gì hết, gần như toàn bộ điểm thưởng của hắn đều dùng để mua tài liệu và dụng cụ chế tạo, chi tiết kịch tình thì cho Chiêm Lam hoán đổi tâm linh tiên thát. Bất quá bản thân hắn tựa hồ chẳng thèm để ý đến chuyện này, sau khi cải tạo xong cho robot gấu Pooh, mỗi ngày hắn lại mang đôi mắt thâm quầng xuất ra một lượng lớn vũ khí plasma. Ngoài ra, hắn còn nâng cao tốc độ của Goblin glider lên đến gần 3000km/h, như vậy, người lái sẽ phải chịu áp lực gió kinh khủng, trước mắt ngoài Trịnh Xá ra, không ai có thể điều khiển nổi glider trong trạng thái như vậy, bởi thế theo như hắn nói thì trước khi lấy được quy tắc tránh gió, hệ thống động cơ này gần như không có giá trị sử dụng.

Trịnh Xá ngồi tại quảng trường yên lặng nhìn những người trước mặt, những người này chính là đồng đội của hắn, những người này chính là chiến hữu có thể cùng hắn kề vai chiến đấu, không biết từ lúc nào, Trung Châu đội trải qua một lần đoàn diệt đã lại mạnh mẽ lên. Hắn cũng không biết khoảng cách giữa Trung Châu đội và Ác Ma đội còn bao xa, nhưng hắn biết rằng cho dù thế nào, tương lai nhất định Trung Châu đội sẽ một lần nữa đối mặt với Ác Ma đội, sau đó đánh bại bọn chúng, sau đó rời khỏi đây.

- Đi thôi! Đừng để đội kia phải sốt ruột chờ đợi!

(lại đc 1/2 file text, 1/2 file ảnh, thật phát ốm lên đc)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Hạn Khủng Bố

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook