Vô Hạn Khủng Bố

Quyển 20 - Chương 13: Kế hoạch hoàn thiện loài người (1)

Zzhty

04/04/2013

- …Hóa ra mọi việc là như vậy.

Sở Hiên ngồi trước máy tính, lẩm bẩm nói. Trên máy tính xuất hiện một đống những con số kỳ quái, những dãy số này rất giống lời nhắn Sở Hiên để lại cho Tiêu Hoành Luật, đều hoàn toàn hỗn loạn, nhìn không ra được một quy luật nào cả. Nhưng đó chỉ vỏn vẹn là cách nhìn của những người sau lưng Sở Hiên, còn hắn thì hình như đã hiểu hết tất cả.

- Thế là sao? Rút cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Trịnh Xá liền tò mò hỏi.

Sở Hiên nhíu mày suy nghĩ hồi lâu rồi đột nhiên nói:

- Thành viên Nam Viêm Châu đội có ai còn sống không? Thi thể họ thế nào?

- Ai, không còn ai sống sót cả. Thực lực Nam Viêm Châu đội có vẻ cũng không tăng lên bao nhiêu, cứ như vậy bị hai gã kia đoàn diệt, còn có bốn người chết rất bi thảm…

Trịnh Xá thở dài đáp.

- Nói cách khác, thi thể họ vẫn tồn tại?

Sở Hiên lại nhíu mày, ngẫm nghĩ cả nửa ngày rồi mới nói tiếp:

- Ta có thể cho các ngươi biết tin tức, nhưng có một điều kiện khởi đầu rất nguy hiểm.

- Điều kiện khởi đầu rất nguy hiểm?

Trịnh Xá lập tức mẫn cảm nhận ra hai chữ “nguy hiểm”. Trên thực tế, nếu hai chữ này phát ra từ miệng Sở Hiên thì chuyện đã không còn đơn giản nữa. Mà đâu chỉ là không đơn giản, đó rõ ràng là cực kỳ hiếm gặp, cho dù chuyện rất nguy hiểm hắn cũng sẽ không nói ra, nhưng một khi hắn đã nói thì chắc chắn là chuyện cực kỳ nguy hiểm.

- Ừm, đúng vậy. Ta đại khái đã biết chuyện gì đã xảy ra, bao gồm cả nội dung La Ứng Long không thể nói ra ta cũng đã hiểu được sơ lược. Nhưng mà, không phải ta không muốn nói, mà là ta không thể nói, một khi nói sẽ có nguy hiểm sinh ra.

Sở Hiên nhìn mọi người, nói.

La Ứng Long bĩu môi:

- Vậy thì cũng chẳng khác gì ta, ngươi biết được thì có ích gì?

- …Vì thế ta mới nói, đây chỉ điều kiện khởi đầu nguy hiểm chứ không phải điều kiện khởi đầu hủy diệt.

Sở Hiên đáp lại:

- Ta nghi rằng Adam bày ra thế cục này, lừa gạt ta, clone của ta, ngươi cùng tất cả những người biết được nội tình. Tuy không biết hắn đã làm cái gì nhưng trên thực tế suy luận này ta nắm chắc được năm đến sáu phần.

- Chờ, chờ chút, cái “không phải không muốn nói mà là không thể nói” mà các ngươi đang nói phải chăng là một khi nhắc đến những từ ngữ nào đó sẽ bị Chủ Thần trực tiếp delete? Giống như hạn chế khi chúng ta trở về thế giới hiện thực?

Trịnh Xá cũng lập tức hiểu ra ý Sở Hiên muốn nói là gì, hắn vội vàng hỏi lại chi tiết.



- Đại khái là như vậy, nhưng đó chỉ vỏn vẹn là theo lẽ thường mà nói, cũng tức là, mọi người đều tin rằng một khi nói ra chuyện này sẽ bị delete, thậm chí có thể bao gồm cả clone của ta.

Sở Hiên đẩy đẩy mắt kính nói:

- Theo những gì mà chúng ta đã biết về delete của Chủ Thần, một khi nói ra từ mấu chốt sẽ bị delete, nói cách khác, nếu hiện tại ta đã nhận được tin tức hữu dụng, vậy thì suy luận theo thời gian, Nyos phải đến sau khi lưu lại tin tức mới chết. Như vậy sẽ xuất hiện mâu thuẫn, cũng tức là sau khi lưu lại tin tức Nyos không hề bị delete mà bị người của Ác Ma đội giết chết, chuyện này hoàn toàn khác với delete mà chúng ta biết. Do đó ta có lý do để tin rằng, hiệu quả delete mà các ngươi nhận định trong lòng không hề tồn tại.

- Nói chậm một chút, bọn ta không có đầu óc như của ngươi.

Trịnh Xá day day huyện thái dương, nói:

- Ý ngươi là, delete của Chủ Thần kỳ thực chỉ để lừa người, chúng ta có thể không chút cố kỵ trở về thế giới hiện thực, làm bất kỳ việc gì?

- Không, ta không hề nói như vậy, nếu muốn chết ngươi cũng có thể kiểm chứng thử xem suy đoán đúng hay sai… Ý ta muốn nói là, delete mà bọn họ nhận định có khả năng là không hề tồn tại, cũng tức là ý tưởng một khi nói ra một số chuyện nào đó sẽ bị delete có thể chỉ là giả.

Nói tới đây, Sở Hiên nhìn sang phía La Ứng Long, hỏi:

- Ta hỏi ngươi một vấn đề… Ngươi từng tận mắt nhìn thấy Adam chiến đấu với người khác chưa? Ta nói là tận mắt nhìn thấy, bất kỳ đối thủ nào cũng được, bao gồm cả kẻ địch trong thế giới phim kinh dị lẫn trong tiểu đội luân hồi.

- Ăn nói kiểu gì vậy, ngươi nghĩ tiểu đội Thiên Thần bọn ta là đội yếu sao? Mặc dù nhân số không nhiều nhưng mỗi người đều là đội trưởng của đội ngũ khác tiến lên, thực lực kém nhất cũng là trình độ tầng thứ hai, cùng với các loại thuộc tính cường hóa và kỹ năng tự sáng tạo. Lấy ta làm ví dụ đi, tốt xấu gì cũng là tu chân giả chính thống duy nhất của cả thế giới luân hồi đúng không? Hơn nữa thực lực của ta…

La Ứng Long có một loại năng khiếu cứ mở miệng là lan man không dừng, Trịnh Xá đứng bên cạnh lập tức xua xua tay:

- Nói vào trọng điểm, trọng điểm!

- …Trọng điểm chính là không có. Với thực lực Thiên Thần đội bọn ta đủ sức hoàn thành bất kỳ nhiệm vụ nào hắn đưa ra. Đương nhiên là bất kỳ nhiệm vụ hợp lý nào, vì thế đến hiện tại căn bản không có lúc nào để cho hắn ra tay…. Chờ đã, hình như có một lần.

La Ứng Long đang định lắc đầu phủ nhận thì đột nhiên ngẩn ra một chút rồi mới vừa hổi tưởng, vừa nói:

- Trong bộ phim Dragon Wars, bọn ta dựa theo bố cục của hắn, đi cài đặt bom hạt nhân... E hèm, đại khái là như vậy, còn hắn và hai thành viên hậu cần khác thì đợi ở bên ngoài thành phố, ai mà biết lại vô ý gặp phải mấy con quái vật từ dưới lòng đất chui lên tập kích. Khi bọn ta nhận được tin của tinh thần lực khống chế giả thì bọn hắn đã bị quái vật tấn công, lúc ấy ta có tốc độ nhanh nhất trong đội vội chạy tới.

- Khi ta đến nơi thì mấy con quái vật to lớn đó đã chết sạch, còn ba người bọn hắn thì không bị thương tổn chút nào. Mặc dù cả ba người đều nói là một thành viên hậu cần trong đó giết chết mấy con quái vật nhưng kẻ đó ta cũng không lạ gì, hắn không hề có kỹ năng công kích quá mạnh, ít nhất là không thể khiến quái vật chết và không để lại chút dấu vết nào bên ngoài như vậy. Nếu ngươi thật sự muốn biết thì chỉ có một lần ấy là khiến ta cảm thấy kỳ lạ nhất

La Ứng Long nghiêm túc nói.

- Vậy à?

Sở Hiên cau mày suy nghĩ hồi lâu, trong lúc đó, Trịnh Xá cũng mô phỏng phương thức suy luận của Tiêu Hoành Luật đồng thời tính toán. Chỉ là mặc cho hắn suy nghĩ thế nào cũng không hiểu được những gì Sở Hiên đã nói đến cùng là muốn biểu đạt cái gì.

- Trịnh Xá, hỏi ngươi một vấn đề.

Sở Hiên ngẫm nghĩ hồi lâu rồi mới nói:



- Nếu ngươi không muốn người khác biết được chi tiết về mình thì ngươi sẽ làm thế nào?

- À, che giấu, che giấu chuyện ta không muốn người khác biết.

Trịnh Xá không chút nghĩ ngợi, đáp.

- Vậy nếu ngươi muốn người khác biết được một tin tức sai, dùng nó để dụ hắn làm những chuyện sai lầm, ngươi sẽ làm thế nào?

Sở Hiên lại hỏi.

- …Lừa gạt, những vấn đề này thì có liên quan gì? Đều là những đạo lý rất đơn giản mà?

Trịnh Xá nhíu mày hỏi. Hắn chăm chú nhìn Sở Hiên, tuy không biết phải giải thích thế nào, nhưng bằng trực giác, hắn xác định Sở Hiên chắc chắn đang có chuyện gì cổ quái.

- Nếu có một loại lừa gạt có thể khiến người khác tin tưởng chắc chắn rằng nó là sự thật, vậy thì nó không còn lừa gạt nữa… Ngươi có thể coi loại lừa gạt này là sự thật ở một mức độ nào đó. Nói cách khác, khi tất cả mọi người đều tin tưởng giả dối là sự thật thì trong lòng những người đó, nó chính là sự thật, cho dù cái sự thật đó vốn không hề tồn tại.

Sở Hiên nhìn La Ứng Long nói:

- Ta cho rằng tất cả các ngươi đều đã bị Adam lừa gạt, cấm chế một khi nói ra bất kỳ nội dùng nào về di tích và phim kinh đó sẽ bị delete không hề tồn tại. Ta bây giờ có thể khẳng định ít nhất là trên 60%.

“Lợi hại!”

Trương Tiểu Tuyết cơ hồ trợn mắt há mồm nhìn Phong Thần bảng trên tay, hơn nửa ngày sau mới cẩn thận nhìn sang bên cạnh, Sở Hiên đang ngồi đó yên lặng ăn táo. Nhìn bộ dạng hắn có vẻ rất nhàn nhã, nhưng nếu đã thấy bản chính Sở Hiên trong Trung Châu đội có sự tính toán rõ ràng cùng tư duy logic phi phàm như vậy thì tên Sở Hiên clone trước mắt cũng tuyệt đối không rảnh rỗi vô sự gì, hắn chắc chắn cũng đang tính toán chuyện gì đó.

- Đúng là lợi hại. Dùng tin tức ít ỏi như vậy đã có được suy luận này, hắn thật lợi hại, Sở Hiên.

Trương Tiểu Tuyết thì thào nói.

- Phải là vậy, nếu như hắn là ta… Không có được suy luận này, hắn sẽ không có tư cách cùng ta bày bố thế cục cho trận chiến cuối cùng này, cũng chứng tỏ hắn không còn là ta nữa, chiến thắng đối thủ như thế chẳng có chút ý nghĩa nào.

Sở Hiên cũng không ngẩn đầu lên, đáp.

- Nhưng mà…. Thật sự không có vấn đề gì sao? Adam thật sự bị hắn suy luận ra rồi, nói cách khác, bọn chúng rất có thể sẽ không đi sang phía chúng ta mà hội hợp với tiểu phân đội kia của Trung Châu đội, cùng nhau đối phó với Adam trước, như vậy bố cục của ngươi cũng…

Trương Tiểu Tuyết thở dài, cũng không biết là đang than thở vì trí tuệ của hai gã Sở Hiên hay là than thở vì hai tên Sở Hiên đối chiến. Một lúc lâu sau nàng mới lên tiếng hỏi.

- Đã không còn vấn đề gì nữa. Mặc dù không thể dùng Phong Thần bảng phá giải mệnh lệnh mà phân đội kia của Trung Châu đội nhận được nhưng ta cũng có thể đại khái hiểu được bản chính của ta đang muốn làm gì. Ở một mức độ nào đó, giữa hắn và ta không có bí mật nào cả, chuyện bọn ta muốn làm cùng đang làm chẳng qua chỉ giống như cờ vây hoặc cờ vua, âm thầm sắp xếp bố cục trong tầm mắt đối phương. Chỉ có thực lực quân cờ trong tay chúng ta, cùng với kinh nghiệm khác biệt mà bọn ta trải nghiệm, tạo thành giá trị quan bất đồng, mới có thể quyết định thắng bại giữa ta và hắn.

Sở Hiên lại yên lặng cắn một miếng táo rồi mới nói:

- Hắn đang tính toán và bố cục tiêu diệt quân cờ của ta, ta tại sao không tương kế tựu kế đạt tới mục đích cuối cùng Vương đối vương, binh đối binh?

- Bố cục kết thúc chẳng qua chỉ là lúc chiến đấu bắt đầu… Trận chiên cuối cùng này, so với các ngươi tưởng tượng còn lâu dài hơn nhiều…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Hạn Khủng Bố

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook