Vô Hạn Khủng Bố

Quyển 11 - Chương 24: Một súng

Zzhty

04/04/2013

Tính cách Zero mãi mãi vẫn vậy, lạnh lùng, đạm mạc, nhưng nó khác với sự lạnh lùng đặc hữu của Sở Hiên, sự lạnh lùng của Zero giống như một loại bản năng chiến đấu, biến mình thành một người bàng quan đứng xa nhìn sự vật, như thế khi tác chiến hắn sẽ không tự phạm sai lầm, đồng thời cũng có thể dùng tư thái tỉnh táo nhất công kích đối phương.

Khi Zero nhận được mệnh lệnh của Trịnh Xá, hắn không chút do dự tới thẳng vị trí đánh dấu trên bản đồ quét hình, tiếp đọ dựng súng ngắm Gauss chĩa về phía miệng hang, để đề phòng vạn nhất hắn còn đặc biệt lấy viên đạn Gauss vi tụ hợp cuối cùng nạp vào nòng súng, tiếp đó quỳ gối yên lặng nhắm thẳng vào hang động phía xa. Bên cạnh Zero còn có một vài con bọ warrior to lớn nhưng vẻ mặt hắn không hề thay đổi, giống như những con bọ đó không tồn tại, hắn chỉ yên lặng quỳ ở đó.

Khi La Cam Đạo tới cạnh chỗ Zero, gã thanh niên vô cùng cẩn thận tránh né lũ bọ xung quanh, bộ dạng hắn giống như chỉ khẽ chạm vào là sẽ bị bọ tấn công mà vừa khéo gã tinh thần lực khống chế giả của Sâm Châu đội hắn đem theo cũng run như cầy sấy. Hai tên nhát gan sát vào nhau thành một khối, chật vật hết sức mới tới cạnh Zero, con gấu hoạt hình lập tức ngồi phệt xống đất, bộ dạng tựa hồ không muốn động đậy một ngón tay nữa.

- Money... money! Money...

Từ miệng robot gấu Pooh lại bắt đầu phát ra âm thanh buồn cười.

Zero lãnh đạm nói:

- Tinh thần lực khống chế giả ngươi mang theo đâu? Bảo hắn sử dụng tâm linh tỏa liên đi...

La Cam Đạo tựa hồ bây giờ mới định thần lại, hắn quay sang Niegabin trong tay “money” hai tiếng, bấy giờ mới kết nối với ý thức Zero, hắn rụt rè hỏi:

“Zero, nghe nói ngươi là sát thủ phải không... Ngươi không sợ hãi điều gì sao? Sợ phải chết, sợ bị giết...”

Zero cũng không quay đầu lại, đáp:

“Sợ, ai cũng sợ chết, kẻ không sợ chết tức là hắn không còn cách cái chết xa nữa... Nhưng so với cái chết ta càng sợ mất đi một số thứ quan trọng hơn...”

La Cam Đạo nhất thời cảm thấy hứng thú, hắn vội vàng hỏi:

“Thứ gì? Ngươi sợ mất đi thứ gì?

“Ví dụ như... đồng đội, hoặc là... tương lai!”

Zero khẽ đáp.

“Đồng đội ta còn hiểu được, tương lai thì có ý gì? Cũng tức là không có tương lai à? Sợ phải chết tại thế giới phim kinh dị này? Ý ngươi là vậy sao?”

La Cam Đạo tò mò hỏi.

“Không, tương lai có lẽ là... Chỗ dựa hoặc có thể gọi là cái cớ để sống sót, ta không muốn ngay cả cái cớ để sống sót cũng không có.”

Zero giống như một bức tượng đá nửa quỳ không hề nhúc nhích, giọng nói của hắn thông qua tâm linh tỏa liên truyền vào ý thức La Cam Đạo.

“Cái cớ để sống sót ư?”

Tạm thời bỏ qua cuộc nói chuyện giữa La Cam Đạo và Zero, Trịnh Xá sau khi giao đội viên của Sâm Châu đội cho người khác, hắn cuối cùng cũng chính diện nghênh chiến với cả biển bọ, so với lần chiến đấu tại chủ tinh Klendathu, lần này giao chiến với lũ bọ Trịnh Xá đã dốc toàn lực, ngoại trừ Bạo tạc và Hủy diệt, hắn đã sử dụng Hổ hồn đao mang, tố chất thân thể gấp mười lần người bình thường, cộng thêm cả khinh công đề cao tốc độ, khi hắn tiếp cận lũ bọ, đám bọ warrior căn bản không kịp phản ứng, một đao vung lên, mấy chục con bị chém thành mảnh vụn.

Trịnh Xá cứ đạp lên mảnh xác bọ như vậy không ngừng tiến về phía trước, theo phương hướng bản đồ quét hình trong não, hắn xuyên qua một hang động nhỏ bên rìa khu đất trống, sau đó liên tục vượt qua mấy thông đạo, đánh một vòng lớn chạy ra phía sau lưng Brain bug, việc tiếp theo là đẩy Brain bug về hướng Zero đang đợi, đến lúc đó...Tất cả chỉ có thể trông cậy vào Zero, là sống là chết, kết cục của mọi người như thế tào, tất cả phải xem một phát súng này của Zero có bắn trúng mục tiêu hay không.

“Chiêm Lam, ngoài địa hình ra thì đánh dấu tất cả bọ cho ta... Nếu một mình cô không làm được thì bảo Tuyết Linh Nhi giúp đỡ, ta cần biết vị trí của tất cả các loại bọ, trước khi tới gần Brain bug, tuyệt đối không thể đụng mặt bọ Royal...”

Trịnh Xá nói với hai cô gái Chiêm Lam trong ý thức.

Rất nhanh, dưới sự hợp tác của hai tinh thần lực khống chế giả, toàn bộ địa hình nhất nhất hiện ra, bọ warrior, bọ tanker, thậm chí còn cả một ít bọ hopper treo ngược trên vách đá, bọ Royal tất cả đều được đánh dấu lại. Lấy Brain bug làm trung tâm, trong vòng một nghìn mét đều là một loại bọ warrior vỏ ngoài ngăm đen, nhưng tốc độ của sức mạnh của chúng lớn hơn những con bọ warrior bình thường rất nhiều.

Trịnh Xá vừa chạy vừa không ngừng cẩn thận quan sát bản đồ quét hình, vô cùng đáng tiếc, trên đường hắn tới chỗ Brain bug ít nhất phải gặp ba nhóm bọ Royal, mội nhóm có từ ba đến bốn con. Đối với loại bọ gần như không sợ đao mang của Hổ hồn này, vấn đề hắn lo lắng nhất không phải là bị chúng gây thương tích, cho dù là tốc độ hay sức phản ứng loại bọ này đều không thể làm hắn bị thương, điều khiến hắn thật sự lo lắng là bị lũ bọ này làm giảm tốc độ.

Bởi vì mục tiêu của hắn lần này là uy hiếp Brain bug, một khi để nó chạy vào thông đạo khác, nhóm bị bao vây sẽ có người chết, Zero đang mai phục cũng không có tác dụng, mặc dù hắn là người không cần lo sợ nhất trong cả đội nhưng bị số đông bọ Royal bao vây khả năng hắn thụ thương vong mạng cũng tăng cao, vì thế trước khi ép được Brain bug vào thông đạo bên kia, hắn không thể bị trì hoãn tốc độ.

“...Toàn thân loại bọ Royal này đều là lớp vỏ cứng rắn, ngoại lệ duy nhất là chỗ mắt và các khớp nối, không cần biết vỏ ngoài cứng rắn đến mức nào, những chỗ khớp nối bị tấn công sẽ vặn vẹo, đây là cơ hội của ngươi... Ta cảm thấy khi ngươi không dùng Hổ hồn, sử dụng trạng thái Bạo tạc sẽ có sức sát thương lớn hơn với lũ bọ ấy.”



“Mặc dù nói như vậy... Nhưng muốn ta dùng tay trần xé xác lũ bọ trong khi trên tay có thần binh lợi khí, ngươi nói trong lòng ta sẽ có cảm giác gì?”

Đối với đề nghị của Sở Hiên, Trịnh Xá đúng là có chút dở khóc dở cười, suy nghĩ của tên này thật sự quá lý trí, mặc dù hắn cũng hiểu dùng sức mạnh phá hỏng khớp nối cơ thể đám bọ Royal, thương tổn gây ra cho chúng có lẽ thật sự là lớn hơn so với sử dụng Hổ hồn đao, nhưng đã có Hổ hồn đao mà lại đi chiến đấu như vậy thì trong lòng hắn chung quy vẫn có chút khó tiêu, mà Sở Hiên thì giống như chẳng thèm để ý chút nào đề xuất ra ý kiến này, đây là điểm khác biệt giữa người bình thường như Trịnh Xá và kẻ tyệt đối lý trí như Sở Hiên.

Trong đầu Trịnh Xá không ngừng suy nghĩ nhưng chung quy vẫn phải tiến tới trước, hắn nhanh chóng xuyên qua mấy thông đạo nhỏ, theo hình ảnh quét hình Chiêm Lam chuyển tới, đám bọ chỗ Brain bug không ngờ lại bắt đầu dừng lại. Đây chẳng phải tin tức tốt lạnh gì, ít nhất theo những dấu hiệu này rất có thể là Brain bug đã phát hiện ra ý đồ của họ hơn nữa bắt đầu chần chừ cân nhắc xem có nên tới gần đám người này không, mà hiện tại Trịnh Xá còn cách Brain bug đại khái khoảng hơn mười nghìn mét, giữa hai bên còn ba đội bo Royal, cũng là cửa ải hắn buộc phải vượt qua!

“Liều thôi! Không thể do dự được nữa!”

Trịnh Xá hét lên một tiếng cầm Hổ hồn đao xông ra khỏi thông đạo, trên đường hắn đi qua mấy chục con bọ warrior vừa lộ đầu ra lập tức bị bị một đao chém rụng, tếp đó Trịnh Xá đạp lên những cái xác còn đang co giật của chúng lao về phía trước. Trước mặt hắn nhóm bọ Royal đầu tiên đã xuất hiện, ba con bọ đen xì cao hơn những con bọ warrior xung quanh cả một cái đầu, mà chúng nó giống như cũng có chút trí tuệ, cứ yên lặng bất động giữa vô số bọ warrior, không hề có chút rối loạn bất an như đám bọ xung quanh.

Tốc độ của Trịnh Xá thật sự cực nhanh, dưới chân đạp mạnh nhảy vọt lên, tiếp đó hắn từ giữa không trung rơi xuống, đao đầu tiên chém thẳng ra, cắt đôi hơn mười con bọ warrior đứng trước đám bọ Royal, đám bọ này căn bản không thể ngăn nổi uy lực của đao mang. Nhưng khi đao mang chém trúng vỏ ngoài đen xì của bọ Royal thì lại bắn ra vô số tia lửa, giống như sắt thép ma sát, đao mang sắc bén như vậy mà chỉ cắt được vào lớp vỏ một phân, sau đó không tiến thêm được chút nào, cứ như vậy ngưng đọng giữa không trung còn Trịnh Xá cũng hạ xuống đất.

“Quả nhiên là không được, uy lực của đao mang còn chưa đủ sao? Hay là sức mạnh ta sử dụng quá nhỏ?”

Trịnh Xá trong lòng thầm tính toán nhưng hắn biết hiện tại không phải là là lúc để nghĩ tới những việc này, từ bốn phía bắt đầu có hàng đàn bọ warrior tràn tới, giữa không trung cũng truyền tới tiếng vỗ cách ù ù, đây hẳn là tiếng bọ hopper hạ xuống. Trịnh Xá hiểu rằng tiếp tục dừng tại đây chắc chắn sẽ bị lũ bọ bao vây vì thế hắn không chút chần chừ sử dụng kỹ năng Bạo tạc, dưới chân dùng sức đạp mạnh, ba một tiếng, khối đá dưới chân hắn bị đạp vỡ tan, cả người đã vọt ra phía sau đám bọ Royal.

Ba con bọ Royal ngoài con đầu tiên bị đao chém trúng thoạt nhìn có vẻ còn chưa tỉnh táo lại, hai con kia không ngờ dựng lên hai chiếc cánh nhỏ sau lưng nhảy vọt tới. Độ cao chúng nhảy thấp hơn Trịnh Xá một chút, hai bên chỉ cách nhau khoảng hai mét, hai chiếc càng bọ gần như sượt qua mặt hắn, tiếp đó Trịnh Xá lao về phía trước còn hai con bọ Royal thì rơi xuống đất nhưng chỉ riêng mùi tanh tưởi xộc vào mũi trong nháy mắt lúc trước đã đủ khiến Trịnh Xá sau lưng toát mồ hôi lạnh...

Đám bọ Royal này sức mạnh, tốc độ, lực nhảy đều vô cùng kinh người, mà điểm mấu chốt là chúng có ý thức tác chiến mà những con bọ bình thường không có, chính loại ý thức tác chiến này khiến Trịnh Xá cảm thấy rất bị động, thật sự nếu không phải tốc độ hành động và tốc độ phản ứng hơi chậm một chút thì loại tác chiến ý thức này đã làm cho bọ Royal giống như là mở cơ nhân tỏa.

Trịnh Xá nhảy vọt qua đầu ba con bọ Royal, tiếp đó hắn không ngừng lại một chút nào, điên cuồng lao về phía trước, đồng thời khi chạy hắn cũng giải trừ kỹ năng Bạo tạc mà tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa, cầm Hổ hồn liên tục chém vào những con bọ warrior trước mặt. Lũ bọ warrior này không được như bọ Royal, không thể ngăn cản nổi sự sắc bén của đao mang, thường chỉ một đao là đứt đôi, chỉ là lũ bọ này không có tâm lý sợ hãi, nếu là người bình thường gặp sát tinh như vậy chắc chắn sẽ tìm đủ đường chạy trốn rồi, đâu thể như loài bọ tiếp tục liều mạng xông lên?

Tốc độ của Trịnh Xá cực nhanh nhưng tốc độ của ba con bọ Royal sau lưng cũng chẳng kém, bọn chúng thậm chí liên tục đẩy tung những con bọ chắn đường, dùng thân thể to lớn điên cuồng lao về phía Trịnh Xá, tốc độ chỉ chậm hơn Trịnh Xá lúc này này chút ít, dù sao thì hắn cũng không chỉ chạy bộ suông mà trước mặt còn có vô số bọ đang ập tới.

Không thể không thừa nhận, loài bọ là chủng tộc thích hợp nhất để chiến đấu, ngoài Brain bug cao cấp nhất ra những loại bọ khác không hề có tư tưởng sợ hãi cái chết, bọn chúng chỉ có bản năng chiến đấu, lại cộng thêm vô số hình thái có được từ mấy trăm vạn năm tiến hóa, thậm chí cả giống bọ chuyên chở trên vũ trụ cũng có, loài bọ thật sự là chủng tộc kinh khủng.

Trịnh Xá lúc này chỉ biết cảm thán, cho dù với tố chất thân thể của hắn sau khi liên tục chém ra mấy trăm đao cũng cảm thấy cánh tay tê dại, số bọ bị hắn giết đâu chỉ mấy nghìn con, hễ là chỗ hắn đi qua đều chất đống xác bọ, bất kỳ con nào chắn trước mặt hắn đầu bị chém chết trong chớp mắt... ngoại trừ bọ Royal.

Lũ bọ Royal này đúng là dị chủng trời sinh, trong phim phần 1 căn bản chưa từng xuất hiện (trong game với novel thì có đấy), vỏ ngoài đen tuyền không ngờ có thể ngăn cản được đao mang của Hổ hồn, chỉ độ cứng thôi cũng đủ khiến người nghe chấn kinh. Càng đáng sợ hơnlà loại bọ này có ý thức chiến đấu hạng nhất, gần như mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất, đây chính là vấn đề lớn nhất mà Trịnh Xá phải đối mặt.

Sau khi hắn chém giết suốt cả nghìn mét, đội bọ Royal thứ hai đã chắn trước mặt, lần này số lượng là bốn con, mà ba con bọ Royal phía sau cũng chỉ cách hắn có một hai trăm mét, chỉ cần Trịnh Xá dừng lại một chút với tốc độ của đám bọ này có thể dễ dàng bao vây hắn.

Trịnh Xá yên lặng liếc nhìn không trung, trên trần hang đã có mấy chục con bọ hopper bay xuống, vốn với thực lực của hắn căn bản không cần sợ số bọ này nhưng nếu như hắn nhảy lên bị một con bọ hopper cản trở chút xíu thôi là đủ khiến hắn rơi xuống đất, mà một khi để lọt vào vòng vây của bọ Royal thì hắn có muốn chạy trốn cũng cực kỳ khó khăn, trừ phi sử dụng Hủy diệt.

“Nhưng kỹ năng Hủy diệt chỉ có thể sử dụng tối đa chưa tới năm giây, một khi sử dụng xong sẽ toàn thân vô lực vì thế thời gian sử dụng an toàn chỉ có từ hai đến ba giây, trước khi giết được Brain bug, sau có thể tùy ý sử dụng chứ?”

Biện pháp nhảy qua của Trịnh Xá lúc trước đã không thể sử dụng lại, bốn con bọ Royal trước mắt vừa khéo chặn hết đường tiến của hắn, mà theo tin tức hình ảnh quét hình Chiêm Lam chuyển tới, Brain quả thật đã bắt đầu tiến về hướng họ chuẩn bị ngắm bắn nhưng tốc độ của nó rất chậm, hơn nữa có vẻ vô cùng chần chừ, nếu hắn muốn nhanh chóng đẩy Brain bug vào khu vực thích hợp thì chuyền đầu tiên hắn nhất định phải làm là vượt ba ba nhóm bọ Royal cản dường, tiếp đó tới gần Brain bug khoảng một nghìn mét!

Nghĩ tới Trịnh Xá không do dự nữa, lập tức sử dụng Bạo tạc dựa vào năng lượng vampire cùng nội lực dự trữ trong hai chiếc nhẫn cộng thêm phần cơ thể tự khôi phục, mặc dù vẫn chưa bằng số năng lượng của hắn lúc đầy đủ nhưng tốt xấu gì cũng khôi phục được hơn nửa năng lượng nên ảnh hưởng với cơ thể khi sử dụng Bạo tạc trong thời gian ngắn cũng không nghiêm trọng.

Kỹ năng Bạo tạc vừa được sử ra, mọi tứ xung quanh Trịnh Xá đều trở nên chậm chạp, lại cộng thêm bản thân hắn đang mở cơ nhân tỏa nên Trịnh Xá gần như không suy nghĩ vung Hổ hồn đao trực tiếp chém tới, mấy chục con bọ warrior bình thường đứng trước đám bọ Royal lập tức bị chém thành hai đoạn. Trịnh Xá không ngừng lại chút nào, dưới chân đạp mạnh lao tới, mỗi bước đều làm nền đá dưới chân vỡ tan, chỉ vài bước hắn đã xong tới trước mặt con bọ Royal gần nhất,tiếp đó dựng đứng Hổ hồn đao dùng mũi nhọn đâm thẳng vào mắt nó.

Có điều bọ Royal không hổ là lực lượng mạnh nhất bảo vệ Brain bug, trực giác chiến đấu gần như mở cơ nhân tỏa lúc này đã cứu nó một mạng, con bọ khẽ nghiêng đầu, Hổ hồn đao cắm xuống lớp vỏ sát cạnh mắt nó. Tiếng kim loại ma sát vang lên chói tai, giống như thí nghiệm lúc trước, độ cứng của lớp vỏ thật sự vượt quá khả năng của Hổ hồn, trừ phi có bản đầy đủ của Hổ hồn đao nếu không đừng mơ đến chuyện phá vỡ lớp vỏ này.

Vỏ ngoài con bọ bị Hổ hồn đâm trúng, mặc dù không xuyên thủng được nhưng sức mạnh của Bạo tạc lại không dễ tiêu giải như vậy, thân thể to lớn của nó bị đẩy thẳng ra xa mấy mét, đâm sầm vào một đống bọ warrior, ba con bọ Royal còn lại cũng đồng thời lao về Trịnh Xá.

Trịnh Xá một nhát không trúng, đám bọ còn lại chỉ còn cách hắn một hai mét, nếu một phát đâm nữa cũng không trúng thì hắn sẽ buộc phải chịu đòn tấn công của hai con bọ Royal, vì thế hắn dứt khoát cất Hổ hồn đao vào trong Nạp giới, trực tiếp dùng hai tay tóm lấy đôi càng của con bọ gần nhất.

Sức mạnh của bọ Royal chắc chắn không thể so sánh với Trịnh Xá đang trong trạng thái Bạo tạc, lực kẹp trên hai chếc càng cố nhiên là lến đến kinh người vậy mà lại bị Trịnh Xá cứng rắn dùng sức vặn bung ra, hơn thế nữa cơ bắp trên người hắn cũng bắt đầu căng phồng, trước khi hai con bọ Royal còn lai kịp tới gần hắn đã hét lớn một tiếng, dùng lực kéo mạnh, lôi bật hai chiếc càng ra ngoài, quả đúng như Sở Hiên nói, vỏ ngoài có cứng rắn đến mức nào thì những chỗ khớp nối để đảm bảo sự linh hoạt không thể rắn chắc như lớp vỏ được.

Trịnh Xá không chút nghĩ ngợi lập tức bỏ hai chiếc càng vào trong túi không gian, trên thực tế ngay từ lúc Sở Hiên cho hắn thử nghiệm độ cứng của lớp vỏ màu đen này, trong lòng hắn đã hiểu rằng đây tuyệt đối là đồ tốt, có thể ngăn cản đao mang của Hổ hồn, cho dù là hợp kim Gundarium cũng không làm được nên hai chiếc càng này đương nhiên là không thể lãng phí. Cùng lúc đó hai con bọ Royal còn lại cũng đã tới gần, chỉ là tốc độ và sức mạnh của chúng đâu chỉ kém hơn Trịnh Xá một hai lần, Trịnh Xá cất hai chiếc càng xong liền dễ dàng tránh được cú kẹp của chúng, một con bọ công kích hơi quá đà, hắn liền lựa thế tóm lấy đầu nó, tay kia rút Hổ hồn đao đâm thẳng vào mắt, bị sức mạnh của Trịnh Xá kiềm tỏa, con bọ này không thể tránh né, roạt một tiếng, Hổ hồn đao đã đâm xuyên qua mắt nó, tiếp đó phá nát hệ thống thần kinh trung ương.

Xác con bọ này cũng bị Trịnh Xá thu vào trong túi không gian, hơn nữa số điểm giết nó thật kinh người, chỉ là muốn giết một con thật sự thiên nan vạn nan, nhân lúc bốn con bọ Royal có hai con ngã dưới đất, một con bị giết, một con ở sau lưng hắn, Trịnh Xá không chút nghĩ ngợi, lao thẳng về phía trước. Sau khi chạy được mấy chục mét hắn mới giải trừ trạng thái Bạo tạc, mà phía sau đã có sáu con bọ Royal đuổi theo, cảnh tượng đúng là có chút kinh khủng.

Trịnh Xá hít sâu một hơi hắn liên tục quan sát hình ảnh quét hình tinh thần lực, đội bọ Royal thứ ba đã ở rất gần, nhóm này cũng có bốn con nhưng chỗ bọn chúng bảo vệ là một bãi đất rộng, ở phía xa chính là Brain bug cũng nhóm bảo vệ đông đảo của nó. Ở cuối bãi đất rộng này có một thông đạo, đi tiếp vào đó là chỗ Zero phục kích, cũng không biết là Brain bug có dự cảm không tốt gì đó hay nó đã đoán được có mai phục mà cứ đứng ỳ ở hang động cuối bãi đất không đi vào trong, cùng đám bọ Royal đứng yên ở đó.

- Khốn kiếp ta không tin, một con côn trùng vớ vẩn như ngươi chẳng lẽ lại có trí tuệ biến thái như Sở Hiên?



Trịnh Xá miệng chửi vung vít, hắn cuối cùng cũng nhìn thấy cảnh tượng khủng bố cả ngàn con bọ Royal ở phía xa, số lượng bọ Royal như vậy đủ để tiêu diệt toàn bộ quân đội và căn cứ quân sự trên hành tinh này. Ở giữ đám bọ Royal là một con bọ béo ú, cao khoảng hai mét, dưới chân nó còn có rất nhiều con bọ nhỏ nhìn giống như con gián, bọn chúng có vẻ là chân di động cho con bọ to béo này.

Đuổi theo sau lưng Trịnh Xá có sáu con bọ Royal, mấy chục con bọ hopper cùng hơn nghìn con bọ warrior, mà trước mặt hắn cũng có bốn con bọ Royal dàn trận chờ sẵn, số đông bọ warrior tạm thời không cần nói, Trịnh Xá trong lòng hiểu rõ ngoài bọ Royal có thể gây phiền toái cho hắn ra những con khác chẳng qua chỉ là vật hi sinh mà thôi.

“...Nếu liều mạng rất có thể sẽ bị bọ Royal sau lưng đuổi kịp, nhảy lên thì sẽ bị bọ hopper tấn công, trừ phi nhảy lên sau đó đột ngột gia tốc... Hiểu rồi, thử một lần xem sao!”

Trịnh Xá hét lớn, dưới chân dùng sức đạp mạnh nhảy vọt lên lao về phía bốn con bọ Royal, khi bốn con bọ này chuẩn bị nhảy lên đồng thời đám bọ hopper sau lưng cũng bay vù tới, Trịnh Xá đột nhiên đạp mạnh, cả người bắn ra xa.

- Nguyệt bộ!

Đây là một loại trạng thái mà Trịnh Xá từng nghĩ qua trong bộ phim kinh dị lần trước, Hủy diệt trong nháy mắt. Do khi trong trạng thái Hủy diệt hắn thật sự mạnh đếm mức kinh khủng nhưng đồng dạng gánh nặng với cơ thể cũng lớn đến mức khó có thể chịu nổi, trừ phi là quyết đấu sinh tử, ví dụ như... đối mặt với Phục Chế Thể, nếu không tốt nhất là chỉ dùng Hủy diệt khi chắc thắng.

Ý tưởng thì tốt nhưng tình huống thực tế thì có rất nhiều điều khiến hắn không thể không sử dụng kỹ năng Hủy diệt để chiến đấu, ví như nếu bây giờ hắn sử dụng được Hủy diệt thì có thể dễ dàng xé xác lũ bọ Royal này, đương nhiên chỉ là phá hủy các chỗ khớp nối, mặc dù trong trạng thái Hủy diệt hắn đúng là chiến lực vô song nhưng hắn cũng không tự tin có thể dùng tay không phá vỡ lớp vỏ này.

Trong tình huống thực tế rất nhiều lúc cần đến trạng thái Hủy diệt nên Trịnh Xá mới cố gắng nghĩ ra một cách vận dụng của kỹ năng tự sáng tạo này, đó chính là Hủy diệt trong nháy mắt!

Bởi vì sau khi tiến vào trạng thái Hủy diệt, mọi thứ xung quanh phảng phất như đều chậm lại, mặc dù chỉ có một giây nhưng đối với Trịnh Xá đang sử dụng Hủy diệt lại dài như mấy giây, nên trong giây lát đó hắn có thể làm được rất nhiều động tác, ví dụ như đá ra một đạo Lam cước, sử dụng một phát Thế, hoặc nhảy lên rồi dùng Nguyệt bộ thay đổi phương hướng và gia tốc trong chớp mắt, mặc dù chỉ trong thoáng chốc nhưng cũng đủ để sử dụng những kỹ năng này, hơn nữa như vậy gánh nặng với thân thể cũng không quá lớn.

Khi ở Chủ Thần không gian Trịnh Xá cũng đã nghiên cứu cẩn thận khả năng này, khó khăn lơn nhất là làm thế nào để nội lực cùng năng lượng vampire va chạm kịch liệt trong nháy mắt mà thời gian va chạm cũng chỉ duy trì trong thoáng chốc, nếu như không làm được điểm này, trạng thái Hủy diệt trong nháy mắt bất quá chỉ là ảo tưởng mà thôi.

Vốn với tình huống cơ thể người mà nói thật sự rất khó để đưa nội lực tại đan điền và năng lượng vampire trong đại não hội tụ một chỗ trong chớp mắt, dù sau đây cũng là kinh mạch chứ không phải mạch điện, chỉ riêng việc đưa năng lượng tới gần đã mất thời gian rồi, mà sao đó cần để năng lượng va chạm nhau, nhưng năng lượng va chạm rồi còn có thể dễ dàng tách ra sao? Thời gian này cần ít nhất cũng khoảng một giây, vì thế về lý luận trạng thái Hủy diệt trong nháy mắt của hắn khó có khả năng tồn tại, thời gian ngắn nhất cũng cần tới một giây.

Nhưng một đạo cụ đã khiến ý tưởng này của Trịnh Xá trở thành hiện thực, đó chính là nhẫn mithril bổ sung năng lượng, là vật phẩm có thể dự trữ năng lượng, nhẫn mithril căn cứ vào ý thức để quyết định xuất ra bao nhiêu năng lượng, hơn nữa hướng truyền năng lượng là tại vị trí đeo nhẫn, khi Trịnh Xá đeo hai chiếc nhẫn lên cùng một tay, năng lượng xuất ra trong chốc lát sẽ va chạm với nhau. Khi hắn vừa chuyển hai luồng năng lượng này về phía trái tim, vừa tiến hành va chạm thì cũng chỉ cần căn cứ theo thời gian duy trì mà nâng mức năng lượng lên, sau khí sử dụng trạng thái Hủy diệt trong thoáng chốc, hai luồng năng lượng liền biến mất, nhờ thế trạng thái Hủy trong nháy mắt cuối cùng cũng thành công!

“Tuy nhiên vẫn chưa được hoàn mỹ... kinh mạch từ ngón tay tới trái tim quá đau, có vẻ đã bị nội thương, xem ra trạng thái Hủy diệt trong nháy mắt này cũng không thể sử dụng quá nhiều.”

Hai mắt Trịnh Xá hoàn toàn mờ mịt, Hủy diệt trong nháy mắt giúp hắn sử dụng được chiêu thức chỉ có thể thi triển trong trạng thái Hủy diệt, đạp lên không khí tiến về phía trước hơn mười mét, lúc này trước mặt hắn chỉ còn một lượng lớn bọ warrior, xa hơn nữa là đội bọ Royal toàn thân đen tuyền, tầng tầng lớp lớp bao quanh Brain bug. Khi Trịnh Xá tới gần, Brain bug có vẻ lo lắng động đậy thân thể nhưng có cả nghìn con bọ Royal vây quanh, con bọ béo ú này nhất thời lại an tĩnh xuống.

Trịnh Xá còn cách Brain bug khoảng sáu trăm mét nhưng tốc độ của hắn nhanh tới mức nào, bọ warrior bình thường chắn đường đều bị một đao vong mạng, bọ Royal đuổi sau lưng còn cách mấy chục tới một trăm mét, nhất thời căn bản không thể làm gì được hắn. Bằng vào tốc độ và đao mang hơn ba mét của Hổ hồn trong tay, Trịnh Xá không ngờ có thể giết một đường máu giữa biển bọ, hơn nữa hắn còn đang trong trạng thái mở cơ nhân tỏa, những con bọ hopper thỉnh thoảng đánh lén sau lưng vừa mới tới gần đều lập tức bị bổ cho một đao, dần dần vẻ mặt Trịnh Xá đã có chút điên cuồng.

Brain bug quả nhiên là sinh vật thông minh kỳ lạ, sau khi nhìn thấy tốc độ và sức chiến đấu của Trịnh Xá nó lập tức có phản ứng, nhân lúc Trịnh Xá còn cách hơn bốn trăm mét đã điều nhóm bọ Royal ở xa nhất tới cản đường, còn bản thân nó thì từng bước tiến về phía thông đạo bên kia, chỉ là tốc độ của nó cực kỳ chậm chạp, giống như còn muốn xem xem Trịnh Xá có thể địch nổi bọ Royal không vậy.

Trịnh Xá vừa chạy vừa chém giết, khi hắn chạy được hơn trăm mét đám bọ warrior đông nghịt trước mặt bỗng rẽ sang hang bên, chính diện nghênh đón hắn toàn là bọ Royal đen xì. Lúc này Brain bug còn cách hắn ba trăm tới bốn trăm mét nhóm bọ Royal gần nhất cản đường phải tới mấy trăm con, lũ bọ này đều không sợ đao mang của Hổ hồn, nếu để chúng cuốn lấy, trừ phi hắn sử dụng Hủy diệt chạy trốn nếu không chắc chắn sẽ phải chết.

Có điều trong lòng Trịnh Xá đã có tính toán, hắn cũng hiểu rằng nếu cứ cứng rắn xông vào thì tuyệt đối không thể tới gần chỗ Brain bug, càng không nói đến chuyện xua nó chạy đi, hiện tại việc duy nhất hắn có thể làm là sử dụng trạng thái Hủy diệt trong nháy mắt tiến hành đột kích, cho dù có giết được Brain bug hay không thì ít nhất cũng phải khiến nó kích động chạy qua thông đạo kia, tới chỗ Zero đang ngắm bắn.

Khi Trịnh Xá còn cách đám bọ Royal trước mặt chưa được vài ba mét, hắn dùng sức đạp mạnh, phá tan lớp đá dưới chân bắn vọt lên cao, mà đồng thời cũng có hơn trăm con bọ nhảy lên theo, chỉ là độ cao chúng nhảy không bằng Trịnh Xá có khinh công. Khi hắn tới điểm cao nhất liền đạp vào hư không, liên tục sử dụng Nguyệt bộ, cơ thể giống như một cơn gió cuốn về phía Brain bug.

Vốn Trịnh Xá cũng muốn dùng Goblin glider để di động, dù sao khoảng đất trống này cũng khá rộng rãi, không lo rằng glider sẽ đâm vào vách đá, chỉ là sau lưng và trên đầu không ngừng có bọ hopper lao đến, tốc độ của lũ bọ này thật sự đã vượt xa glider, nếu sử dụng hệ thống phóng điện thì tốc độ của glider lại quá nhanh nên không còn cách nào khác hắn chỉ có thể sử dụng Nguyệt bộ tiến tới. Bất quá, tốc độ của Nguyệt bộ cũng cực nhanh, chỉ sau mấy bước đã chỉ còn cách Brain bug khoảng hơn trăm mét.

Tới lúc này phản ứng của Bran bug cuối cùng cũng thay đổi, nó bắt đầu liên tiếp lùi vào trong thông đạo, vừa lùi vừa ra lệnh cho càng nhiều bọ Royal nhảy lên tấn công Trịnh Xá, đến cả bọ hopper cũng liều mạng xông tới, bấy giờ Trịnh Xá còn cách Brain bug khoảng một trăm mét, toàn thân hoàn toàn tiến vào trạng thái Hủy diệt thật sự!

Chỉ thấy Trịnh Xá từ trên không bắn vọt xuống đất, do tốc độ quá nhanh nên lũ bọ Royal xung quanh thậm chí không kịp phản ứng. Trịnh Xá đạp vào một con bọ nhảy lên lần nữa, con bọ kia bị đẩy ngập xuống đất còn Trịnh Xá nhảy lên cao mấy mét, dưới chân dùng sức đá mạnh, xuất ra một đạo Lam cước.

Uy lực của Lam cước thật sự cũng không quá lớn nhưng tốc độ của nó thì cực kỳ kinh người, một giây ngắn ngủi đủ vượt qua cả trăm mét, đến khi Lam cước bắn tới gần chỗ Brain bug, hơn mười con con bọ Royal to lớn mới nhảy vọt lên, dùng thân thể chính mình ngăn cản. Nhưng cho dù Lam cước uy lực không lớn thì cũng mang sức mạnh của Trịnh Xá khi sử dụng Hủy diệt, nó đẩy bắn mấy con bọ Royal ra, trong đó có vài con còn đập thẳng vào người Brain bug, khiến con bọ béo phì này bắt đầu liều mạng chạy vào trong thông đạo còn Trịnh Xá cũng từ trên không rơi xuống.

Trạng thái Hủy diệt mặc dù uy lực lớn nhưng không thể duy trì lâu, Trịnh Xá vừa hạ xuống lập tức giải trừ, vừa rồi hắn đã sử dụng khoảng hai giây, cộng thêm mấy lần Hủy diệt trong nháy mắt trước đại khái có thể coi khoảng một giât, lúc này hắn chỉ còn hai giây Hủy diệt cuối cùng. Những mạch máu nhỏ khắp toàn thân Trịnh Xá bắt đầu tan vỡ, máu tươi phun ra ào ào, cả người nhìn thê thảm hết sức, nhưng vừa chạm đất, trong chớp mắt hắn lại lập tức tiến vào trạng thái Bạo tạc nếu không sẽ bị lũ bọ xé xác ngay tức khắc, đây là chuyện hắn không hề mong muốn.

“Sống sót! Khốn kiếp, bộ phim kinh dị lần này đã trải qua bao nhiêu chuyện, lần nào cũng hiểm tử hoàn sinh, chết ở đây thì quá oan uổng, hơn nữa kiếm được bao nhiêu điểm thưởng cùng chi tiết kịch tình như vậy, giết chết Brain bug cũng kiếm được tình tiết kịch bản, mẹ nó, sao không liều được?”

Trịnh Xá trong lòng đã gần như phát cuồng, mặc kệ toàn thân vừa đau nhức vừa tê dại, hắn vẫn cầm Hổ hồn không ngừng chém loạn vào đám bọ Royal xung quanh, vừa chém vừa gào lên trong ý thức:

“Zero! Nhìn thấy Brain bug chưa? Bắn đi! Đó chính là tình tiết kịch bản của Starship Troopers!”

Thanh âm vừa dứt, Zero ở phía bên kia thông đạo đã yên lặng bóp cò, một tiếng súng kịch liệt vang lên, một viên đạn với tốc độ kinh hoàng bắn về phía Brain bug vừa mới lộ ra nửa thân hình, chuẩn xác bắn trúng giữa đầu nó. Tiếp theo một luồng sáng chói mắt bùng lên, toàn bộ thông đạo cùng phạm vi cả trăm mét xung quanh đều hoàn toàn chìm ngập trong đó...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Hạn Khủng Bố

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook