Quyển 7 - Chương 1: Tiểu đội luân hồi Ác Ma
Zzhty
03/04/2013
Lại cảm giác nửa mê nửa tỉnh, Trịnh Xá trong lòng hoàn toàn bình tĩnh, không biết bắt đầu từ khi nào, hắn đã không còn e ngại với chiến đấu cùng sống chết, thứ hắn nghĩ tới nhiều hơn là nỗ lực chiến thắng khó khăn, hoặc có lẽ, ẩn núp trong đáy lòng hắn vẫn còn một chút hồi hộp không thể nói ra, tâm tình vì sinh tử mà phấn đấu......
Lúc Trịnh Xá mở mắt ra một lần nữa thì cái nhìn đầu tiên của hắn là hướng xuống đất, lần này lại chỉ có hai gã tân nhân, một nam một nữ. Xem qua từ trang phục đến bộ dáng họ đều có vẻ phổ thông, nam nhân tuổi ước chừng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, nữ nhân tuổi áng khoảng hai mươi, chắc hẳn họ cũng đều là người bình thường.
Đây là một văn phòng cũng không rộng lắm, có một bộ bàn ghế, trên bàn ngoài máy tính còn thì cả mặt bàn đều phủ kín các loại hồ sơ giấy tờ lung tung. Trừ Trịnh Xá cùng năm đồng bạn của hắn ra, còn lại cũng chỉ có hai tân nhân trên đất, độ khó của phim kịnh dị lần này cực kỳ nhỏ, mức độ khó khăn cũng chỉ cần có tám người mà thôi, so với Resident Evil 1 thì độ khó của bộ phim kinh dị lần này không cao hơn bao nhiêu.
- Nơi này chắc là...... cục cảnh sát đúng không?
Tiêu Hoành Luật nhìn ra ngoài từ trong phòng làm việc bốn phía đều có cửa sổ kính, hắn ngắt tóc lẩm bẩm nói.
Mọi người cũng đều nhìn ra ngoài, bên ngoài phòng làm việc là một mảng hỗn loạn, không ngừng có người kêu gào xé họng. Cũng có một số cảnh sát đến trấn an bọn họ, nhưng những người này bất kể là ai tiến đến đều cắn người đó, xem bộ dáng thật sự giống như đã phát điên. Cũng có một đám người đứng một bên chứng kiến trong hoảng sợ, toàn bộ quang cảnh bên ngoài cục cảnh sát là một đống hỗn loạn.
Trịnh Xá nhìn tình hình bên ngoài, hắn cũng không quay đầu lại hỏi:
- Tiêu Hoành Luật, hiện tại cốt truyện phim đang phát triển đến đâu rồi?
Tiêu Hoành Luật nhìn ra bên ngoài, suy nghĩ một chút rồi nói:
- Ta không biết vị trí hiện tại của chúng ta, trong phim cũng không thấy xuất hiện cục cảnh sát nào vẫn có người công tác như ở đây. Ta cảm thấy cốt truyện phim hẳn là đã bắt đầu triển khai, cũng có nghĩa là virus sinh hóa mới từ phòng thí nghiệm thoát ra ngoài, vì vậy chỉ có một số người sớm bị lây nhiễm, đại đa số vẫn tiếp tục cuộc sống như bình thường, chỉ có Công ty Umbrella là biết đã có chuyện lớn xảy ra. Cốt truyện phim hiện tại hẳn là còn đang trong giai đoạn đầu khi một số người bị lây từ sớm và một lượng lớn nhân viên bắt đầu di tản......
Trịnh Xá gật đầu nói:
- Nếu nói như vậy thì ít nhất tạm thời chúng ta không có nguy hiểm. Được rồi, Trình Khiếu, mua thuốc giải chưa? Là cái loại thuốc nước, chỉ cần tiêm vào người là trong vòng ba mươi giây sau liền có hiệu quả.
Trình Khiếu rất là khó chịu miệng lẩm bẩm:
- Ta nói rồi chỉ cần dùng kim châm tiên lực cũng đủ giải quyết đại bộ phận virus, các ngươi hết lần này tới lần khác đều không tin, ta nói cho các ngươi biết a......
- Mua rồi hay chưa?
Trịnh Xá và Tiêu Hoành Luật đồng thời lớn tiếng quát hỏi, dọa Trình Khiếu sợ đến nhảy dựng lên, hắn vội vàng không ngừng gật đầu nói mua rồi.
Trịnh Xá thở ra một hơi, hắn thu lại ánh mắt đang nhìn ra ngoài, ngồi xuống bên cạnh mọi người nói:
- Trước mắt cứ xem coi đại khái nhiệm vụ là cái gì đã, có lẽ chúng ta hẳn là......
Câu tiếp theo của Trịnh Xá đã không nói ra được nữa, bởi vì trên đồng hồ đeo tay hiện lên vài dòng chữ, làm cho hắn chẳng còn chút tâm trạng để nói gì tiếp nữa.
“Tìm kiếm được con gái tiến sĩ, mang theo cô bé chạy thoát khỏi trạm kiểm tra trong thành phố Raccoon. Thưởng cho toàn đội mỗi thành viên một chi tiết kịch tình cấp d…..”
“Sau khi tìm được con gái tiến sĩ, Tiểu đội Ác ma luân hồi sẽ tiến vào thế giới phim Resident Evil 2, vị trí tiến vào ngẫu nhiên..... Giết chết thành viên chưa mở cơ nhân tỏa của tiểu đội đối phương sẽ được một ngàn điểm thưởng, một chi tiết kịch tình cấp C; giết chết thành viên đã mở cơ nhân tỏa của tiểu đội đối phương được bảy nghìn điểm thưởng, một chi tiết kịch tình cấp B. Mỗi thành viên trong đội bị giết sẽ bị âm một điểm; giết chết mỗi thành viên đội đối phương sẽ được cộng một điểm. Lấy số dư cuối cùng nhân với 2000, kết quả sẽ được chia đều cho những thành viên còn lại trong đội; luật này áp dụng đối với cả đôi bên.
Tất cả mọi người ngây ngốc nhìn đoạn tin tức này, mỗi người trong lòng đều âm thầm kêu khổ. Sau khi Trịnh Xá biết sự tồn tại của hai tiểu đội đặc biệt, mọi người ai cũng đều không nghĩ đến chuyện chạm mặt bọn chúng, nhưng không ngờ rằng thật sự gặp một trong hai tiểu đội đặc biệt đó. Như vậy xác suất và vận may thật sự là quá hẻo.
Tiêu Hoành Luật hung hăng bứt xuống mấy cọng tóc, vừa có thở gấp vừa nói:
- Làm sao có thể như vậy chứ? Hai đội đặc biệt này làm sao lại có thể được cho đấu với một tiểu đội bình thường chứ? Chuyện này căn bản là không phù hợp lẽ thường a!
Tất cả mọi người đều không nói gì, bọn họ chỉ trầm mặc nhìn Trịnh Xá, còn hắn thở dài một hơi rồi nói:
- Chuyện này, tất cả đều là sai lầm của ta ...... Tiểu đội luân hồi Ác Ma và Tiểu đội luân hồi Thiên Thần đều sẽ đấu với các tiểu đội luân hồi khác. Chủ Thần mặc dù không nói ra điểm này, nhưng từ việc bọn họ cũng được gọi là tiểu đội mà suy, ta nghĩ chắc chắn phải là như vậy. Nếu không bọn họ cũng chẳng phải là tiểu đội luân hồi...... Tiêu Hoành Luật, phân tích một chút thực lực của bọn họ.
Tiêu Hoành Luật giờ phút này cũng dần dần tỉnh táo lại, hắn khổ sở nói:
- Kì thật từ lúc ngươi nhắc qua hai tiểu đội này, ta cũng có nghĩ qua chuyện bọn họ hẳn là có chạm mặt các tiểu đội khác, chỉ là không nghĩ đến chuyện chạm mặt bọn họ nhanh đến thế. Hơn nữa so với Tiểu đội Thiên Thần...... ta cảm thấy Tiểu đội Ác Ma còn khủng bố hơn.
- Các ngươi tự mình nghĩ mà xem, nền tảng của Tiểu đội Thiên Thần chính là từng thành viên đều có thể cơ nhân tỏa tầng thứ hai. Đây là ưu thế của bọn họ, điểm này tuyệt đối không nghi ngờ gì, có thể nói, nếu như Tiểu đội Thiên thần vừa mới thành lập giao chiến với Tiểu đội Ác Ma cũng mới được lập thì như vậy phe thắng lợi chắc chắn là Tiểu đội Thiên Thần...... Nhưng có điều là, sác suất phát triển của Tiểu đội Ác Ma lại mạnh hơn rất nhiều.
- Từ tin tức mà Chủ Thần cung cấp có thể thấy tất cả thành viên của Tiểu đội Ác Ma chính là những thành viên có thực lực tiềm tàng nhất, có lực lượng phát triển triển nhấttrong các đội ngũ. Chẳng hạn như đội trưởng chúng ta, Trịnh Xá, nguơi là người có gen đã được nhân bản, mà tiềm lực của ngươi cho tới bây giờ ta còn chưa có hiểu hết. Điểm này kì thật không cần ta nhiều lời, ngươi tự suy nghĩ thử xem, từ một người bình thường, chỉ trong một thời gian ngắn ngủi trong thế giới phim kịnh dị, đã phát triển đến vị trí hiện tại, hơn nữa trong tình huống dẫn đạo giả xuất hiện chẳng những ngươi có thể sống sót mà còn từ từ hình thành đội ngũ. Có thể nói, tiềm lực của ngươi đã hoàn toàn vượt qua mọi người chúng ta.
Trịnh Xá không nói gì, hắn chỉ cúi thấp đầu hỏi tiếp:
- Vấn đề của ta tạm thời không bàn tới. Tiểu đội Ác Ma luân hồi mạnh cỡ nào. Đây mới là vấn đề ta quan tâm.
Tiêu Hoành Luật lắc đầu cười khổ nói:
- Nếu như Tiểu đội luân hồi Ác Ma có mười thành viên trong đó có ba tên có tiềm lực cường đại giống như ngươi, rồi ba tên mạnh ít nhất bằng 80% thực lực của ngươi, rồi ba tên mạnh bằng 50% thực lực của ngươi, rồi một tên so với ngươi còn mạnh hơn. Mà đội ngũ đó đã trải qua năm bộ phim kịnh dị, như vậy...... chúng ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Hơn nữa bọn họ tuyệt đối sẽ không cho một đội ngũ nhỏ yếu có cơ hội đàm phán. Bọn họ chỉ biết tìm mọi biện pháp tàn sát chúng ta để vừa được điểm thưởng đáng kể vừa được một mớ chi tiết kịch tình. Đây là câu trả lời của ta!
Trịnh Xá thở hắt ra một hơi, hắn cẩn thận suy nghĩ một chút rồi nói:
- Kỳ thật so với việc chúng ta đi trước một bước tiến vào bộ phim kinh dị, điều này đã nêu rõ thực lực chúng ta so với bọn hắn rất yếu ớt. Điểm ấy không là chắc chắn không còn nghi ngờ gì nữa. Như vậy chúng ta có thể sau khi tìm được cô bé liền lập tức mang nàng chạy ra khỏi thành hay không? Chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ, cho dù Tiểu đội Ác Ma có mạnh đến mức nào không có biện pháp bắt được chúng ta...... Chiêm Lam, rà quét bản đồ địa hình thành phố một chút nào, kể cả vị trí của cái trạm kiểm tra ấy, nhân tiện dò luôn cả vị trí của cô bé kia.
Chiêm Lam vội nói:
- Điểm ấy cũng không có biện pháp, ta còn chưa gặp qua cô bé kia cho nên không cách nào dò ra được vị trí của nàng. Dù sao ta cũng không biết tinh thần thể của ai mới là của cô bé, chỉ biết được bản đồ địa hình và vị trí trạm kiểm tra thôi......
Nói xong, Chiêm Lam liền nhắm hai mắt. Ước chừng hơn mười giây sau, nàng mang vẻ mặt là lạ mở mắt ra.
- Có được bản đồ địa hình thành phố rồi nhưng mà...... không tìm được vị trí trạm kiểm tra. Thành phố này quá lớn, phạm vi dò xét của ta là 70 km, nhưng không ngờ không thể phát hiện ra biên giới của thành phố, thành phố này so với chúng ta tưởng tượng còn lớn hơn nhiều. Có muốn ta dò quét theo kiểu đơn hướng tầm xa không?
Chiêm Lam nói nhỏ.
Trịnh Xá lắc đầu nói:
- Không cần, thành phố rất lớn...... Kịch bản phim hẳn là đã thay đổi. Đây vốn là một thành phố nhỏ không lớn lắm, nếu như đi xe thì trong vòng vài giờ có thể tới trạm kiểm tra...... Nhưng hiện tại lại biến thành cực lớn phải không? Chiêm Lam, ngươi dùng tinh thần lực tảo miêu theo một hướng duy nhất đi, để xem thành phố này đến cùng lớn bao nhiêu?
Chiêm Lam gật đầu, nàng nhắm mắt lại tiếp tục dò quét. Vài giây sau nàng mở mắt ra nói:
- Hướng ra bên rìa thành phố cách vị trí chúng ta tại đây khoảng 300 km. Nếu như chúng ta đang ở trung tâm thành phố thì thành phố này có đường kính ước chừng khoảng 600 km......
Tiêu Hoành Luật vẫn một mực yên lặng lắng nghe Chiêm Lam nói. Mãi đến lúc này, hắn mới thở dài nói:
- Kịch bản quả thật đã thay đổi. Một số thành phố lớn bất quá cũng chỉ có diện tích khoảng 100-200 km vuông, nhưng thành phố này lại đúng là khoa trương, phạm vi lên tới mấy trăm km. Nói cách khác, ý tứ của Chủ Thần rất đơn giản, sau khi chúng ta tìm được con gái của tiến sĩ, nó không cho phép chúng ta dùng tốc độ cực nhanh đến trạm kiểm tra. Vì nếu cứ như vậy Tiểu đội Ác Ma căn bản không có chút cơ hội nào chạm trán cùng chúng ta, cho nên nó mở rộng phạm vi thành phố. Nếu như chúng ta có khả năng không để phải đụng độ Tiểu đội Ác Ma thì tự nhiên là chúng ta hoàn thành nhiệm vụ, nhưng căn cứ theo tình huống này thì khi chúng ta tìm được con gái tiến sĩ cùng thời điểm đó Tiểu đội Ác Ma sẽ xuất hiện tại một chỗ ngẫu nhiên. Sau đó trong lúc chúng ta chạy trốn về phía trạm kiểm tra thì bọn họ cũng có đủ thời gian đuổi theo chúng ta, hơn nữa còn khai chiến với chúng ta...... Đây chính là điều Chủ Thần hy vọng: để cho hai đội ngũ chúng ta chạm trán, giết chóc lẫn nhau!
- Hoặc là, để cho Tiểu đội Ác Ma tàn sát chúng ta, đây là cách thức tiến hóa tốt hơn cho đội ngũ được tinh tuyển đó; làm cho bọn họ trở nên mạnh hơn......
Tất cả mọi người đều trầm mặc, cả phòng làm việc không hề có một tiếng động. Mặc dù bên ngoài phòng làm việc náo động ngất trời nhưng trong lòng sáu người vẫn như cũ lạnh lẽo, thật lạnh lẽo......
Loạt phim Resident Evil là dạng phim kinh dị thuộc thể loại khoa học viễn tưởng. Cốt truyện phim đại khái là một công ty tên là Umbrella có thế lực rất lớn trên toàn cầu, công ty này xây dựng dưới lòng đất thành phố Raccoon một hệ thống phòng thí nghiệm hình tổ ong (The Hive). Đây là hệ thống phòng thí nghiệm cực kỳ rộng lớn và hiện đại; mục đích nghiên cứu là tạo ra vũ khí virus đủ sức hủy diệt toàn bộ loài người, gọi là T-Virus.
Loại virus này sẽ làm xác người chết sống lại, kích thích dục vọng cơ bản nhất của cơ thể: ....... Ăn!
Chỉ cần trúng phải loại virus này, trong vòng mấy giờ thậm chí chưa tới, sẽ bị virus lây nhiễm; sau đó biến thành những cái zombie không hề có lý trí, bắt đầu tấn công, ăn thịt những người xung quanh. Mà cái này cũng chưa tính là gì, điều kinh khủng là bất cứ vật sống nào bị chúng gây thương tích lên cơ thể đều không lâu sau sẽ biến thành zombie, tiếp theo những zombie này lại tiếp tục công kích những vật sống khác. Cứ duy trì như vậy không ngừng mãi cho đến khi tất cả sinh vật sống, tất cả đều biến thành zombie mới thôi.
Tại thời điểm đó trong The Hive đang tiến hành nghiên cứu này, một trong những nhân viên nghiên cứu cảm thấy rằng loại virus đó nếu như được nghiên cứu thành công, hơn nữa còn được đưa vào thực chiến trên thế giới, thì sẽ đưa loài người đến chỗ diệt vong. Vì vậy cô ta liên kết với một bảo vệ phòng nghiên cứu, là nữ diễn viên chính trong loạt phim Resident Evil, cũng là một thành viên của công ty Umbrella. Bọn họ thương lượng rồi đi đến quyết định đánh cắp T-Virus, lấy đó làm chứng cớ tố cáo công ty Umbrella, nhưng kết quả cuộc nói chuyện của bọn họ bị một tên bảo vệ khác nghe lóm được, mà tên bảo vệ kia cũng muốn đánh cắp T-Virus, bởi vì loại virus này rất có giá ngoài chợ đen, đủ để hắn hưởng thụ xa xỉ cả một đời. Vì thế hắn lợi dụng cơ hội này đánh cắp T-Virus từ trong phòng nghiên cứu, hơn nữa hắn còn cố ý để T-Virus thoát ra với ý đồ giết người diệt khẩu. Nhưng lúc hắn vừa rời khỏi phòng thí nghiệm, cả hệ thống phòng ngự phòng thí nghiệm được khởi động, làm hắn và nữ diễn viên chính trong phim đều hít phải khí độc nên hôn mê, sau khi tỉnh lại cũng tạm thời bị mất trí nhớ.
Trong Resident Evil phần 1, công ty Umbrella vì biết bên trong The Hive đã xảy ra chuyện nên đã phái một tiểu đội lính đánh thuê tiến vào hệ thống phòng thí nghiệm, ngoài ra còn đưa theo một nam một nữ bảo vệ và một người ngoài không biết lai lịch thân phận. Kết quả là bọn họ bị vô số zombie vây công, rồi biết được bí mật nghiên cứu của công ty Umbrella, ngoài ra còn biết cả sự thật về gã bảo vệ làm phát sinh. Sau đó mọi người chạy được ra nhưng vẫn đụng độ đám Licker, những sinh vật tiến hóa sau khi bị nhiễm T-Virus, cho đến lúc phần một phim kết thúc thì theo kịch bản nguyên gốc chỉ còn hai người sống sót: một là nữ diễn viên chính, hai là gã người ngoài kia.
Hiện tại, mọi người đang trải qua phim Resident Evil phần 2, đang lúc virus phát tán từ phòng thí nghiệm lên đến mặt đất thành phố Raccoon. Đây là thời điểm lãnh đạo công ty Umbrella bắt đầu di tản các nhà nghiên cứu khoa học và nhân vật trọng yếu ra khỏi thành phố, đồng thời, virus bắt đầu hoành hành trong thành phố, nữ diễn viên chính cũng tỉnh dậy trong bệnh viện. Giờ phút này nàng đã được cải tạo nên có thân thủ linh mẫn và lực phản ứng cường đại của một siêu nhân, cốt truyện bắt đầu triển khai.......
Tiêu Hoành Luật ngắt tóc nói:
- Tạm thời không quản việc các nhân vật trong kịch bản rời khỏi thành phố bằng cách nào, nhưng trong thành phố này, chúng ta và bọn họ cùng xuất hiện. Trên thực tế, ta hoài nghi một chuyện, đó chính là việc tìm kiếm con gái tiến sĩ kia, hình như tên là Angela thì phải? Lúc ngươi tìm kiếm cô bé, Chiêm Lam này, tinh thần lực tảo miêu của ngươi hình như cũng không cách nào tìm ra được cô bé,nếu không thì nhiệm vụ Chủ Thần đề ra lần này hình như quá dễ. Chúng ta chỉ cần không tiếp xúc cô bé là được, triển khai tác chiến xoay quanh các nhân vật trong kịch bản phim, bảo vệ bọn họ, đồng thời không ngừng đi về hướng trạm kiểm tra. Chờ đến lúc bọn họ sắp tới thì chúng ta trở lại chỗ Angela. Như vậy chúng ta không phải rất dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ sao?
- Có lẽ Chủ Thần sẽ không để loại tình huống này phát sinh, cho nên ta cảm giác được, tinh thần lực tảo miêu của Chiêm Lam hẳn là không “thấy” được cô bé kia, khả năng này ít nhất là 80%, thậm chí là 90%. Nếu không, nhắm mắt mà đoán cũng chắc chắn đúng, ta nắm chắc 100% sẽ không đụng độ Tiểu đội Ác Ma....... Cho nên trước hết hãy chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, nếu như tinh thần lực tảo miêu của Chiêm Lam không cách nào tìm được cô bé thì như vậy chúng ta nhất định cần phải hợp tác với các nhân vật trong kịch bản phim, dựa theo diễn biến kịch bản phim để tìm ra cô bé. Tiếp theo, nhất định phải bắt đầu chạy trốn thục mạng, trên thực tế, về điểm này ta hy vọng có thể cướp được một chiếc máy bay trực thăng. Các ngươi còn nhớ công ty Umbrella có cho máy bay trực thăng vào thành phố không? Dựa vào lực chiến đấu cường đại của chúng ta, có thể dễ dàng đánh chết bọn lính đánh thuê này, sau đó cướp đoạt trực thăng của bọn họ. Đây chính phương pháp mà ta cho là thích hợp nhất để chạy trốn, chỉ cần chúng ta có máy bay trực thăng trong tay, như vậy....... Ta không tin Tiểu đội Ác Ma luân hồi có người bay được như chim phong tỏa chúng ta.
Tất cả mọi người nghe xong đều gật đầu liên tục, kế hoạch chạy trốn này thật sự là thích hợp nhất. Nếu có máy bay trực thăng thì nhiều nhất là trong vòng mấy chục phút đồng hồ có thể bay tới trạm kiểm tra, như vậy bọn họ căn bản không cần phải sợ Tiểu đội Ác Ma.
Trịnh Xá gật đầu nói:
- Đúng thật là như thế, Tiểu đội Ác ma có lẽ thật sự phi thường cường đại, nhưng chúng ta cũng không nhất định cứ phải đối kháng bọn họ. Chỉ cần chúng ta có thể tìm được phương pháp thích hợp để tránh né thì chúng ta sẽ không nhất định phải chạm trán trực diện với bọn họ! Như vậy ta bắt đầu phân công nhiệm vụ trong đoàn đội.......
Tiêu Hoành Luật lại là mở miệng nói tiếp:
- ....... Kì thật, đối kháng với bọn họ lại chính là chuyện chúng ta nên làm. Bởi vì chỉ cần bọn họ cũng tham gia đối kháng cùng các tiểu đội luân hồi khác, bọn họ sẽ càng ngày càng cường đại. Ý tứ của Chủ Thần rất đơn giản, để cho tất cả các tiểu đội cùng nhau tàn sát, kẻ mạnh thì càng mạnh, mà kẻ yếu thì càng yếu. Nếu như hôm nay chúng ta không giải quyết được Tiểu đội Ác Ma thì sau này bọn họ ngày càng mạnh, hơn nữa tốc độ mạnh lên rất có thể cao hơn rất nhiều so với tốc độ mạnh lên của chúng ta. Dù sao mỗi thành viên trong bọn họ đều có tiềm lực cực lớn, điều này so với xác suất chúng ta tìm loạn trong đám tân nhân....... Cho nên nếu như ai trong chúng ta có thực lực khá mạnh thì cứ việc yên tâm mà ngủ (ý nói: chỉ cần đi ngủ mà không cần thay đồ) thì ta thật sự hy vọng tiêu diệt Tiểu đội Ác ma luân hồi ngay tại đây a.
Tất cả mọi người đều ngây ra nhìn về phía hắn, thằng nhóc này lại cười lạnh, hắn cúi đầu nói:
- Nếu không, các ngươi tưởng rằng đây là cái dạng thế giới gì chứ? Là thế giới phim kinh dị a! Chỉ có một đội ngũ được rời khỏi thế giới này, chẳng lẽ các ngươi hy vọng cuối cùng chúng ta trở thành đá lót đường cho các đội khác đạp lên mà đi sao? Ít nhất ta cũng không nghĩ như vậy! Ta hy vọng đoàn đội chúng ta cuối cùng có thể trở thành đội rời khỏi thế giới này! Cho dù là đánh với đội Ác Ma hay Thiên Thần, thì chúng ta cũng nhất định phải còn sống trở về! Nhưng là.......
Nói tới đây, Tiêu Hoành Luật thở dài ảm đạm nói:
- Căn cứ theo tính toán của ta, xác suất chúng ta có thể vượt qua Tiểu đội Ác Ma chưa tới 10%. Phù, cho nên hay là cứ tránh né Tiểu đội Ác Ma đi đã rồi chúng ta tìm cách tồn tại lâu thêm một chút, hoặc là tìm cơ hội vượt qua bọn họ....... Ai.
Tâm tình mọi người cũng đều có chút ảm đạm, đúng lúc này, hai người trên mặt đất đều hơi động đậy. Tiếp theo tên thanh niên khoảng 24, 25 tuổi ngồi dậy, đầu tiên hắn đẩy đẩy cặp mắt kính, sau đó nhìn kĩ bốn phía. Chờ đến khi xem xong mọi thứ, lúc này hắn mới nói với những người còn lại:
- Có thể cho hỏi một chút được không? Đây là đâu? Các ngươi là bọn bắt cóc sao?
Gã thanh niên từ dưới đất đứng dậy, hắn kì quái nhìn ra ngoài cửa sổ, rồi lại nhìn kĩ bốn phía, mãi một lúc lâu sau mới nói:
- Nước ngoài sao? Rõ ràng ta đang ở nhà đánh văn bản mà, tại sao đột nhiên lại đi ra nước ngoài chứ?
Người này vừa tỉnh dậy là có thể tỉnh táo như thế, tạm thời bất luận thực lực của hắn như thế nào, chỉ riêng sự lãnh tĩnh này là đã vượt qua đại bộ phận người thường, coi như là một tân nhân có tố chất. Trịnh Xá gật đầu, rồi nhìn về phía cô gái kia đang nằm dưới đất. Cô nàng đang mặc bộ quần áo ở nhà, tóc dài đến vai, là một cô gái dịu dàng ít nói đầy nữ tính. Nàng cũng ngồi yên dưới đất nhìn về bốn phía, điểm bình tĩnh này cũng chẳng kém gì tên thanh niên kia.
Trịnh Xá nói:
- Lần này tố chất của đám tân nhân cũng không tồi đâu. Chiêm Lam, ngươi nói cho bọn họ biết một chút tình huống hiện tại của chúng ta đi.
Chiêm Lam gật đầu cười, rồi bắt đầu nói đến các loại sự tình trong phim kinh dị luân hồi. Bởi vì hiện tại phim kinh dị cũng vẫn chưa bắt đầu cho nên nàng kể lại rõ ràng mọi chi tiết. Mãi đến lúc nàng hoàn toàn nói xong, hai người kia vẫn ở trong tình trạng sững sờ, bất quá từ vẻ mặt của bọn họ mà có lẽ đã tin rồi.
Trịnh Xá nhìn bọn họ cười cười, móc trong ngực áo ra bao thuốc lá, rút một điếu đưa cho tên thanh niên kia nói:
- Hay là giới thiệu một chút đi. Sáu người chúng ta là thành viên chung một đoàn đội, chỉ cần các ngươi không có vấn đề gì quá lớn thì có thể tiếp nhận sự bảo vệ của chúng ta cho đến lúc phim kinh dị này chấm dứt. Trước tiên hãy nói rõ tên cùng nghề nghiệp đi.
Tên thanh niên kia đốt điếu thuốc, rít một hơi, khen thuốc ngon, rồi cười khổ nói:
- Ta ư? Khương Triết, luật sư, trước mắt công tác trong thành phố, sống một cuộc sống hèn nhát. Theo những gì các ngươi nói, phỏng chừng chính là ta cảm thấy mình đang sống như vậy nên tốt hơn hết là chết quách luôn cho rảnh. Vì thế mới lựa chọn ‘yes’ rồi tiến vào trong thế giới này a a......
Trịnh Xá cũng không nói gì, mà hắn nhìn về phía cô gái, nàng suy nghĩ một chút nói:
- Miêu Nhược Lãnh, ta là một họa sĩ...... Ta muốn trở thành một họa gia, nhưng vẽ bức nào cũng không bán được cho nên......
Trịnh Xá cười cười nói:
- Đừng kể bên ngoài các ngươi là người thế nào, tiến vào thế giới này rồi thì phải tuân thủ quy tắc trong này, bây giờ ta sẽ nói cho các ngươi biết một chút về quy tắc của đội Trung Châu chúng ta. Kì thật đối với tân nhân mà nói thì cũng chỉ có hai điều mà thôi; một, không cho phép làm liên lụy cả đoàn đội, không cho phép thương tổn thành viên đoàn đội, nếu không, giết......
Khương Triết lại cười lạnh nói:
- Còn tưởng rằng chỗ này khác với thế giới thực, nói chuyện thật thà với nhau một chút nhé. Ngươi nói cái kiểu như thế thì so với bọn bên ngoài có cái gì khác đâu? Dựa vào đâu mà nói không được phép liên lụy đoàn đội? Tại sao lại không phải là đoàn đội làm liên lụy bọn ta? Dựa vào cái gì mà không thể thương tổn thành viên đoàn đội, nếu không liền giết chết à? Chẳng lẽ nói, chẳng hạn một người trong số các ngươi muốn cưỡng gian nàng ta thì ta cũng chỉ đứng ở một bên xem cho vui? Còn nếu không một khi ta phản kháng, thì đó lại là thương tổn thành viên đoàn đội sao? Sau đó sẽ ‘xử’ ta gọn ghẽ, hoặc là cho ta ra đi một cách êm dịu giống như thế giới bên ngoài kia vậy? Mẹ kiếp, nếu như thật sự là vậy thì không bằng bây giờ các ngươi giết quách ta đi cho rồi!
Bọn người Trịnh Xá ngẩn cả ra, Trịnh Xá trong lòng thoáng nghĩ, đại khái liền hiểu được tại sao Khương Triết tự nhận hắn sống một cuộc sống hèn nhát. Đã là luật sư, lại là một người thẳng tính như vậy, mà còn nói ra những lời này, có thể hình dung được trong thế giới hiện thực hắn khẳng định đã làm ra chuyện gì đó, cho nên mới cảm giác được những điều lệ này không công bằng...... Có lẽ cũng thật sự không công bằng.
Trịnh Xá suy nghĩ một chút rồi nói:
- Ta làm đội trưởng Trung Châu đội, tự nhiên phải phụ trách lời nói và việc làm của bọn họ. Nếu như thành viên nào trong đoàn đội của ta vô cớ ra tay thương tổn các ngươi trước...... thì ta sẽ đem hắn ra băm làm vạn mảnh (thiên đao vạn quả)! Hơn nữa các ngươi cũng có quyền tự lựa chọn. Nếu như không cần đoàn đội chúng ta bảo vệ thì như vậy sẽ không nhất định làm liên lụy chúng ta, hoặc là làm cho chúng ta liên lụy các ngươi...... Lựa chọn đi, trong thế giới này, chỉ có sống và chết, không có chuyện phức tạp như ngươi tưởng tượng.
Khương Triết cùng Miêu Nhược Lãnh liếc mắt nhìn nhau. Bọn họ còn chưa kịp nói thì đột nhiên từ ngoài phòng làm việc vang lên tiếng sung, đám người Trịnh Xá nhìn nhau, bọn họ biết...... kịch bản phim bắt đầu rồi!
Trong hành lang bên ngoài phòng làm việc, một mỹ nữ cầm súng lục bắn liên tục về phía bọn zombie đang cắn người. Sau khi nàng vừa bắn chết một tên, một kẻ thoạt nhìn tựa như là cấp trên của nàng chạy lại quát:
- Ngươi điên rồi sao? Giết người bừa bãi!
Mỹ nữ lạnh lùng trả lời:
- Bọn chúng có còn được tính là người không?
Lời còn chưa dứt, nàng lại nâng súng bắn về phía một zombie là nữ nhân đang đứng kề bên một nam nhân da đen, đồng thời nàng cũng giơ súng nhắm ngay tên da đen này.
Gã da đen nhất thời bị dọa đến phát khiếp, hắn liên tục lắc đầu nói:
- Không, xin đừng giết ta, ta không phải là bọn nó a, xin đừng......
Pằng!
Mỹ nữ nâng súng bắn trúng sợi dây xích gã da đen vào cái ghế gã đang ngồi, bắn xong nàng mới thản nhiên nói:
- Ta chỉ bắn quái vật thôi!
Nói xong liền đi vào trong cục cảnh sát.
Tên sĩ quan cảnh sát kia lập tức rống lớn:
- Ngươi ***! Đi đâu đó? Hiện tại nơi này đã hỗn loạn đến phát điên lên rồi!
Mỹ nữ cũng không thèm quay đầu lại, chỉ nói:
- Đi tới trạm kiểm tra! Đám người của đội phó đã tới đó duy trì trật tự, nghe nói công ty Umbrella mới dựng lên một trạm kiểm tra quân sự. Ta đi xem một chút coi có phải đúng là có việc như vậy hay không!
Lúc này, một thanh âm xen vào nói:
- Như vậy cho chúng ta cùng đi nhé, được không?
Đám người Trịnh Xá lúc này đã từ trong phòng làm việc đi ra, vừa khéo nghe được mỹ nữ cảnh sát kia nói muốn tới trạm kiểm tra, Trịnh Xá cùng những người còn lại đều gật đầu, hắn vội vàng nói.
Mỹ nữ cảnh sát lấy làm lạ nhìn chằm chằm bọn tám người này, tiếp theo nàng cũng không quay đầu lại nói tiếp:
- Muốn đi thì làm ơn nhanh nhanh lên một chút mới kịp...... Vốn là có xe cảnh sát mở đường đi thì có thể tới đó lúc hoàng hôn xuống, nhưng điệu này xem ra phải chậm lại rồi.....
Chín người tự nhiên là khó có thể cùng ngồi trên xe cảnh sát cho nên cô nàng cảnh sát xinh đẹp tên là Jill Valentine này, đành phải lái một chiếc xe chở phạm nhân chạy về hướng trạm kiểm tra. Vì thế cuối cùng cả tám người đều chỉ có thể ngồi vào chỗ phạm nhân ngồi trong xe.
- Các ngươi quả là rất đáng ghét! Rõ ràng có cơ hội ngồi vào cabin chung với tài xế mà. Nàng quả là một đại mỹ nữ a! Hơn nữa trang phục và động tác cũng cực kỳ gợi cảm. Các ngươi nghĩ xem, xác suất ta có thể ‘cua’ được nàng là bao nhiêu? Ngắm thân hình của nàng mà xem, mặc dù bộ ngực cũng không có bằng trong đội chúng ta......
Bốp!
Rầm!
Sau khi bị đánh bay ra ngoài, Trình Khiếu nhanh chóng nhổm dậy từ dưới đất, trên mặt hắn hiện rõ dấu bàn tay đỏ lừ và con mắt tím đen như mắt gấu trúc, thế mà hắn vẫn tiếp tục không ngừng cười dâm hắc hắc.
Trịnh Xá cũng chẳng muốn nói tới hắn làm gì, chỉ nói với mọi người:
- Cũng không cần phải nhiều lời, mọi người cẩn thận kiểm tra lại một lần vũ khí của bản thân. Nhớ kĩ, đám zombie chỉ là sản phẩm của virus khoa học kĩ thuật tạo thành, chẳng có quan hệ gì với những sinh vật thần bí. Đừng sợ chúng nó, dùng súng hoặc vũ khí nào khác dập nát đầu bọn chúng. Ngoài ra tốt nhất là đừng để bị bọn chúng gây thương tổn, mặc dù chúng ta cũng có thuốc giải độc loại mạnh, nhưng không biết có thể trị được T-Virus hay không. Bây giờ mọi người kiểm tra vũ khí của mình đi!
Mọi người nghe vậy đều lấy balô của mình đeo trên lưng xuống, Trương Hằng vẫn luôn cầm trong tay Cổ cung Xạ Thiên Lang, chỉ là có thêm một lớp vải dày bao quanh. Chỉ thấy hắn cẩn thận mở lớp vải dày ra, lấy từ bên trong ra một cây loan cung mang cổ phác, chính là Cổ Cung Xạ Thiên Lang. Nếu chỉ nhìn ngoại hình của chiếc trường cung này, từ màu sắc cổ xưa thì tuyệt đối không thể tưởng tượng được cây cổ cung này lại có được uy lực lớn đến thế. Mà Trương Hằng lại càng cẩn thận chăm sóc cây cung tựa như chiếu cố con ruột mình, sau đó Trương Hằng đem mấy mũi phụ ma tiễn+3 sắc nhọn ra, cẩn thận dùng vải dày lau chùi.
Triệu Anh Không vẫn như cũ chỉ có mấy món vũ khí: một cây chủy thủ bừng bừng lửa đỏ, hơn mười cây phi đao bạc, một sợi kim loại mảnh như tơ, ngoài ra nàng cũng chỉ có một cái khiên phòng hộ mà tất cả mọi người đều có. Chỉ là giờ phút này cô bé này lại cầm một cuốn thơ văn đứng đó nhẹ nhàng lẩm bẩm, tựa hồ chẳng thèm để ý gì đến động tác của những người khác. Dung mạo lãnh đạm mà xinh đẹp như thế lại càng làm cho Trình Khiếu chảy nước miếng ròng ròng.
Khẩu súng của Tiêu Hoành Luật trong phim kinh dị lần trước đã bị Trình Khiếu dùng để ngăn cản công kích của Queen; kết quả là khẩu súng đó bị đánh cho nát bét. Lần này hắn dứt khoát trực tiếp đổi một cây ma pháp pháp trượng, theo lời giải thích thì chỉ có người đã khai mở cường hóa tiếp xúc mạng lưới ma pháp mới có thể sử dụng. Cái này lại đúng hợp với hắn vừa lúc. Một cây ma pháp pháp trượng có dung lượng sử dụng bốn mươi lần, hắn liền đổi ngay hai cây; đây cũng xem như là đủ tiêu hao cho những cuộc chiến đấu bình thường.
Chiêm Lam thì cầm một cây tiểu liên, đối với nàng, là một tinh thần lực khống chế giả mà nói, thì phương diện công kích ngược lại chỉ là thứ yếu đích. Tác dụng lớn nhất của nàng cũng không thể hiện ở phương diện lực công kích mà chủ yếu là ở khả năng dùng tinh thần lực tảo miêu và tâm linh tỏa liên, đoàn đội thành viên dù có bị phân tán thì trước hết cũng sẽ ưu tiên hộ vệ nàng, bảo vệ nàng không chết trong loạn chiến.
Cây Heat Hawk cũng vẫn nằm trên lưng Trình Khiếu, giống như Trương Hằng cây đại phủ của hắn cũng được bó bằng vải dày. Mặc dù thoạt nhìn quả thật rất lớn, nhưng trên thực tế trọng lượng rất nhẹ, cho nên hắn không ngờ vẫn cứ vác cây đại phủ trên lưng, phảng phất như lời Trịnh Xá nói, thể hiện mình với hình tượng một nam nhân thiết huyết. Trên thực tế, việc này không có hiệu quả, ngược lại chỉ gây tức cười mà thôi.
Trịnh Xá mang vũ khí lại tương đối nhiều một chút, một khẩu súng máy cỡ nhỏ, một lượng lớn đạn súng máy, một khẩu súng ngắm bắn tỉa, một khẩu tiểu liên, cộng thêm hơn mười mấy khối thuốc nổ siêu mạnh, một thanh quân đao. Trang bị như thế này làm cho hắn thoạt nhìn phảng phất như là chiến sĩ trong tương lai dạng người máy robot cường hãn, may mắn là, hắn còn có nạp giới, có thể chứa một lượng lớn đồ vật. Ít nhất vấn đề mang các loại vũ khí này là không thành vấn đề, việc này cũng làm cho hắn trở thành người bận rộn nhất trong mọi người.
Sau khi mọi người đều kiểm tra vũ khí xong xuôi, Trịnh Xá trong miệng lầm bầm kêu khổ, gõ gõ lên cánh cửa sổ nhỏ thông với buồng lái. Một lát sau, Jill mở cánh cửa ra liếc nhìn mọi người một cái.
Trịnh Xá cười cười nói:
- Xin hỏi đại khái lúc nào có thể tới trạm kiểm tra?
Jill vừa lái xe vừa đáp:
- Cứ yên tâm ngồi đi, từ đây tới trạm kiểm tra bên rìa thành phố còn lâu mới tới. Nếu như căn cứ theo tốc độ xe chạy như vầy mà tính thì đại khái có thể trong vòng khoảng bảy tiếng đồng hồ sẽ tới....... Có quá nhiều xe hư nát ngáng đường, nếu không thì tốc độ còn có thể nhanh hơn nhiều.
Trịnh Xá nhìn ra ngoài cửa sổ, quả nhiên trên đường phố có nhiều xe cộ hư hỏng nằm ngổn ngang. Bất quá may mắn là đường xá tương đối thoáng rộng, hơn nữa xe cộ bị hư hỏng cũng không quá nhiều, cho nên trong lúc nhất thời cũng không thể ngăn cản chiếc xe chở tù này tiếp tục tiến về phía trước. Mãi đến lúc cửa sổ nhỏ đóng lại, hắn mới quay đầu lại nói:
- Mọi người nghỉ ngơi một chút đi....... Xem ra bộ phim kinh dị này cũng sẽ phải kéo dài. Mặc kệ thế nào, bây giờ cần nghỉ ngơi bảo tồn thể lực cho tốt.
Tất cả mọi người đều gật đầu, trừ Triệu Anh Không vẫn nhẹ nhàng lẩm nhẩm thơ văn, những người còn lại đều nhắm hai mắt lại chợp mắt một chút, chỉ có Khương Triết lại mở miệng nói:
- Xin lỗi, có thể cho chúng ta một vũ khí được không? Thế giới này nếu như đúng thật là thế giới trong Resident Evil thì có vẻ chúng ta cũng không biết sẽ bị nguy hiểm vào lúc nào đúng không? Cho dù là một khẩu súng uy lực rất nhỏ cũng được, ta cũng không muốn khi gặp phải nguy hiểm thì ngay cả một chút năng lực tự vệ đều không có.
Trịnh Xá cùng số đoàn đội thành viên liếc mắt nhìn nhau, trừ Triệu Anh Không không để ý tới người khác ra, còn lại những người còn lại đều phi thường sảng khoái gật đầu đồng ý. Vì vậy hắn lại lấy từ trong nạp giới hai khẩu Desert Eagle và bốn băng đạn nói:
- Mỗi người cần sử dụng thật cẩn thận. Mặc dù đây là vũ khí cho các ngươi nhưng trên cơ bản các ngươi không có nhiều khả năng tách khỏi đoàn đội để hành động riêng lẻ. Dù sao thực lực của các ngươi phải nói là quá yếu, hơn nữa bộ phim kinh dị này yêu cầu phải tác chiến theo đoàn đội....... Ai, tóm lại các ngươi phải tự mình cẩn thận, theo sát đoàn đội chúng ta mà đi.
Tiêu Hoành Luật lại ngắt ngắt tóc, hắn tựa như muốn nói cái gì, nhưng suy nghĩ một chút rồi lại chẳng nói, chỉ là nhắm mắt như ngủ.
Thời gian cứ như vậy không ngừng trôi qua, trên đường đi cũng an tĩnh vô sự. Mọi người từ cục cảnh sát đi ra lúc khoảng gần chín giờ, đến khoảng mười hai giờ thì Jill đã đậu xe chở tù ở ven đường cạnh một siêu thị. Xung quanh chỗ này một mảng yên tĩnh, đừng nói là xe cộ gì đó, mà ngay cả một người đi đường cũng không có, còn siêu thị kia đã bị đập bể nát, mảnh thủy tinh vương vãi khắp nơi, cửa chính mở toang hoác.
Mọi người từ trong xe chở phạm nhân đi ra, lúc này Jill mới nói:
- Chúng ta vào trong siêu thị lấy vài thứ đồ ăn, nhớ kĩ, chỉ có thể ăn đồ hộp hoặc là thực phẩm chứa trong hộp, nước uống thì cũng chỉ lấy đồ uống trong bình được đóng kín, ngàn vạn lần đừng ăn thứ gì đó lộ ra ngoài không khí. Nghe nói ăn những thứ đó sẽ biến thành mấy thứ quái vật ăn thịt người này......
Trịnh Xá đang đi ngay phía trước toàn đội, hắn cười cười nói:
- Sao hồi sáng sớm ngươi lại nổ súng chứ? Nếu như bọn họ nhờ ơn trời lại là người sống mà nói, vậy thì không phải là ngươi mạo hiểm sát hại người bình thường sao? Ngươi lúc ấy thật sự là không sợ hãi sao?
Jill lắc đầu nói:
- Trên đường đi ta chứng kiến một tên bị xe cán đứt mất nửa người dưới, vậy mà hắn vẫn cố gắng dùng nửa người trên không ngừng lết tới trước, sau đó tấp vào một cái xác ngoác mồm gặm lấy gặm để. Từ lúc ấy ta biết rằng chúng nó không phải là sinh vật còn sống, ít nhất ta biết sẽ không ai nói có người nào đó không còn chút máu đọng lại mà còn có thể sống sót...... Đi thôi.
Mọi người cũng không hỏi nhiều làm gì, mà cứ như vậy theo Jill tiến vào trong siêu thị. Có thể thấy siêu thị này chắc chắn là đã bị cướp bóc rất nhiều, về cơ bản đại bộ phận đồ hộp thực phẩm và nước uống bao kín đều bị cướp bóc không còn tí nào. Nếu còn lại chút gì thì cũng chỉ là một ít đồ ăn vặt đóng gói hoặc bình nước uống nằm rải rác, tóm lại mọi người không tìm được thực phẩm đóng hộp.
Jill thở dài nói:
- Quên đi, coi như nhịn một chút đi, lát nữa tới trạm kiểm tra rồi cùng với bọn họ ăn cơm. Mọi người cần đi toilet không? Trước tiên cứ thỏa thuận như vậu, nhưng lần sau ta sẽ không dừng xe lại đâu.
Trịnh Xá cười cười nói:
- Coi như xong, cứ ăn thực phẩm chúng ta mang theo cũng được, coi như là cảm tạ ngươi đã dẫn chúng ta cùng đi tới trạm kiểm tra.
Vừa mừng vừa ngạc nhiên, Jill thấy Trịnh Xá lấy từ trong Nạp giới ra hai cái bình thủy tinh nhỏ, hắn lấy từ mỗi bình thủy tinh ra một viên tròn nhỏ:
- Ăn hết đi, một viên là thực phẩm dạng nén, một viên là nước uống ở trạng thái cố định......
Nói xong, hắn cầm hai viên tròn trông giống như viên thuốc đưa tới.
Jill cầm hai viên tựa thuốc này lên nhìn nhìn với vẻ là lạ, mãi đến lúc nàng thấy Trịnh Xá cũng ngửa cổ nuốt vài viên vào bụng mới từ từ đem mấy viên nọ ngậm vào. Nhưng không đợi đến lúc nàng có phản ứng gì, đột nhiên từ bên ngoài siêu thị truyền đến tiếng động âm vang ong ong, nghe vậy, bọn sáu người Trịnh Xá lập tức chạy ra ngoài, chỉ để lại Jill và hai gã tân nhân đứng đó sững sờ.
Bên ngoài siêu thị, có ba chiếc phi cơ trực thăng bay ngang qua đỉnh đầu mọi người, mơ hồ có thể thấy trực thăng chở đầy lính đánh thuê, mà trực thăng...... chính là hy vọng của mọi người để hoàn thành nhiệm vụ trong phim kinh dị lần này!
Lúc Trịnh Xá mở mắt ra một lần nữa thì cái nhìn đầu tiên của hắn là hướng xuống đất, lần này lại chỉ có hai gã tân nhân, một nam một nữ. Xem qua từ trang phục đến bộ dáng họ đều có vẻ phổ thông, nam nhân tuổi ước chừng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, nữ nhân tuổi áng khoảng hai mươi, chắc hẳn họ cũng đều là người bình thường.
Đây là một văn phòng cũng không rộng lắm, có một bộ bàn ghế, trên bàn ngoài máy tính còn thì cả mặt bàn đều phủ kín các loại hồ sơ giấy tờ lung tung. Trừ Trịnh Xá cùng năm đồng bạn của hắn ra, còn lại cũng chỉ có hai tân nhân trên đất, độ khó của phim kịnh dị lần này cực kỳ nhỏ, mức độ khó khăn cũng chỉ cần có tám người mà thôi, so với Resident Evil 1 thì độ khó của bộ phim kinh dị lần này không cao hơn bao nhiêu.
- Nơi này chắc là...... cục cảnh sát đúng không?
Tiêu Hoành Luật nhìn ra ngoài từ trong phòng làm việc bốn phía đều có cửa sổ kính, hắn ngắt tóc lẩm bẩm nói.
Mọi người cũng đều nhìn ra ngoài, bên ngoài phòng làm việc là một mảng hỗn loạn, không ngừng có người kêu gào xé họng. Cũng có một số cảnh sát đến trấn an bọn họ, nhưng những người này bất kể là ai tiến đến đều cắn người đó, xem bộ dáng thật sự giống như đã phát điên. Cũng có một đám người đứng một bên chứng kiến trong hoảng sợ, toàn bộ quang cảnh bên ngoài cục cảnh sát là một đống hỗn loạn.
Trịnh Xá nhìn tình hình bên ngoài, hắn cũng không quay đầu lại hỏi:
- Tiêu Hoành Luật, hiện tại cốt truyện phim đang phát triển đến đâu rồi?
Tiêu Hoành Luật nhìn ra bên ngoài, suy nghĩ một chút rồi nói:
- Ta không biết vị trí hiện tại của chúng ta, trong phim cũng không thấy xuất hiện cục cảnh sát nào vẫn có người công tác như ở đây. Ta cảm thấy cốt truyện phim hẳn là đã bắt đầu triển khai, cũng có nghĩa là virus sinh hóa mới từ phòng thí nghiệm thoát ra ngoài, vì vậy chỉ có một số người sớm bị lây nhiễm, đại đa số vẫn tiếp tục cuộc sống như bình thường, chỉ có Công ty Umbrella là biết đã có chuyện lớn xảy ra. Cốt truyện phim hiện tại hẳn là còn đang trong giai đoạn đầu khi một số người bị lây từ sớm và một lượng lớn nhân viên bắt đầu di tản......
Trịnh Xá gật đầu nói:
- Nếu nói như vậy thì ít nhất tạm thời chúng ta không có nguy hiểm. Được rồi, Trình Khiếu, mua thuốc giải chưa? Là cái loại thuốc nước, chỉ cần tiêm vào người là trong vòng ba mươi giây sau liền có hiệu quả.
Trình Khiếu rất là khó chịu miệng lẩm bẩm:
- Ta nói rồi chỉ cần dùng kim châm tiên lực cũng đủ giải quyết đại bộ phận virus, các ngươi hết lần này tới lần khác đều không tin, ta nói cho các ngươi biết a......
- Mua rồi hay chưa?
Trịnh Xá và Tiêu Hoành Luật đồng thời lớn tiếng quát hỏi, dọa Trình Khiếu sợ đến nhảy dựng lên, hắn vội vàng không ngừng gật đầu nói mua rồi.
Trịnh Xá thở ra một hơi, hắn thu lại ánh mắt đang nhìn ra ngoài, ngồi xuống bên cạnh mọi người nói:
- Trước mắt cứ xem coi đại khái nhiệm vụ là cái gì đã, có lẽ chúng ta hẳn là......
Câu tiếp theo của Trịnh Xá đã không nói ra được nữa, bởi vì trên đồng hồ đeo tay hiện lên vài dòng chữ, làm cho hắn chẳng còn chút tâm trạng để nói gì tiếp nữa.
“Tìm kiếm được con gái tiến sĩ, mang theo cô bé chạy thoát khỏi trạm kiểm tra trong thành phố Raccoon. Thưởng cho toàn đội mỗi thành viên một chi tiết kịch tình cấp d…..”
“Sau khi tìm được con gái tiến sĩ, Tiểu đội Ác ma luân hồi sẽ tiến vào thế giới phim Resident Evil 2, vị trí tiến vào ngẫu nhiên..... Giết chết thành viên chưa mở cơ nhân tỏa của tiểu đội đối phương sẽ được một ngàn điểm thưởng, một chi tiết kịch tình cấp C; giết chết thành viên đã mở cơ nhân tỏa của tiểu đội đối phương được bảy nghìn điểm thưởng, một chi tiết kịch tình cấp B. Mỗi thành viên trong đội bị giết sẽ bị âm một điểm; giết chết mỗi thành viên đội đối phương sẽ được cộng một điểm. Lấy số dư cuối cùng nhân với 2000, kết quả sẽ được chia đều cho những thành viên còn lại trong đội; luật này áp dụng đối với cả đôi bên.
Tất cả mọi người ngây ngốc nhìn đoạn tin tức này, mỗi người trong lòng đều âm thầm kêu khổ. Sau khi Trịnh Xá biết sự tồn tại của hai tiểu đội đặc biệt, mọi người ai cũng đều không nghĩ đến chuyện chạm mặt bọn chúng, nhưng không ngờ rằng thật sự gặp một trong hai tiểu đội đặc biệt đó. Như vậy xác suất và vận may thật sự là quá hẻo.
Tiêu Hoành Luật hung hăng bứt xuống mấy cọng tóc, vừa có thở gấp vừa nói:
- Làm sao có thể như vậy chứ? Hai đội đặc biệt này làm sao lại có thể được cho đấu với một tiểu đội bình thường chứ? Chuyện này căn bản là không phù hợp lẽ thường a!
Tất cả mọi người đều không nói gì, bọn họ chỉ trầm mặc nhìn Trịnh Xá, còn hắn thở dài một hơi rồi nói:
- Chuyện này, tất cả đều là sai lầm của ta ...... Tiểu đội luân hồi Ác Ma và Tiểu đội luân hồi Thiên Thần đều sẽ đấu với các tiểu đội luân hồi khác. Chủ Thần mặc dù không nói ra điểm này, nhưng từ việc bọn họ cũng được gọi là tiểu đội mà suy, ta nghĩ chắc chắn phải là như vậy. Nếu không bọn họ cũng chẳng phải là tiểu đội luân hồi...... Tiêu Hoành Luật, phân tích một chút thực lực của bọn họ.
Tiêu Hoành Luật giờ phút này cũng dần dần tỉnh táo lại, hắn khổ sở nói:
- Kì thật từ lúc ngươi nhắc qua hai tiểu đội này, ta cũng có nghĩ qua chuyện bọn họ hẳn là có chạm mặt các tiểu đội khác, chỉ là không nghĩ đến chuyện chạm mặt bọn họ nhanh đến thế. Hơn nữa so với Tiểu đội Thiên Thần...... ta cảm thấy Tiểu đội Ác Ma còn khủng bố hơn.
- Các ngươi tự mình nghĩ mà xem, nền tảng của Tiểu đội Thiên Thần chính là từng thành viên đều có thể cơ nhân tỏa tầng thứ hai. Đây là ưu thế của bọn họ, điểm này tuyệt đối không nghi ngờ gì, có thể nói, nếu như Tiểu đội Thiên thần vừa mới thành lập giao chiến với Tiểu đội Ác Ma cũng mới được lập thì như vậy phe thắng lợi chắc chắn là Tiểu đội Thiên Thần...... Nhưng có điều là, sác suất phát triển của Tiểu đội Ác Ma lại mạnh hơn rất nhiều.
- Từ tin tức mà Chủ Thần cung cấp có thể thấy tất cả thành viên của Tiểu đội Ác Ma chính là những thành viên có thực lực tiềm tàng nhất, có lực lượng phát triển triển nhấttrong các đội ngũ. Chẳng hạn như đội trưởng chúng ta, Trịnh Xá, nguơi là người có gen đã được nhân bản, mà tiềm lực của ngươi cho tới bây giờ ta còn chưa có hiểu hết. Điểm này kì thật không cần ta nhiều lời, ngươi tự suy nghĩ thử xem, từ một người bình thường, chỉ trong một thời gian ngắn ngủi trong thế giới phim kịnh dị, đã phát triển đến vị trí hiện tại, hơn nữa trong tình huống dẫn đạo giả xuất hiện chẳng những ngươi có thể sống sót mà còn từ từ hình thành đội ngũ. Có thể nói, tiềm lực của ngươi đã hoàn toàn vượt qua mọi người chúng ta.
Trịnh Xá không nói gì, hắn chỉ cúi thấp đầu hỏi tiếp:
- Vấn đề của ta tạm thời không bàn tới. Tiểu đội Ác Ma luân hồi mạnh cỡ nào. Đây mới là vấn đề ta quan tâm.
Tiêu Hoành Luật lắc đầu cười khổ nói:
- Nếu như Tiểu đội luân hồi Ác Ma có mười thành viên trong đó có ba tên có tiềm lực cường đại giống như ngươi, rồi ba tên mạnh ít nhất bằng 80% thực lực của ngươi, rồi ba tên mạnh bằng 50% thực lực của ngươi, rồi một tên so với ngươi còn mạnh hơn. Mà đội ngũ đó đã trải qua năm bộ phim kịnh dị, như vậy...... chúng ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Hơn nữa bọn họ tuyệt đối sẽ không cho một đội ngũ nhỏ yếu có cơ hội đàm phán. Bọn họ chỉ biết tìm mọi biện pháp tàn sát chúng ta để vừa được điểm thưởng đáng kể vừa được một mớ chi tiết kịch tình. Đây là câu trả lời của ta!
Trịnh Xá thở hắt ra một hơi, hắn cẩn thận suy nghĩ một chút rồi nói:
- Kỳ thật so với việc chúng ta đi trước một bước tiến vào bộ phim kinh dị, điều này đã nêu rõ thực lực chúng ta so với bọn hắn rất yếu ớt. Điểm ấy không là chắc chắn không còn nghi ngờ gì nữa. Như vậy chúng ta có thể sau khi tìm được cô bé liền lập tức mang nàng chạy ra khỏi thành hay không? Chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ, cho dù Tiểu đội Ác Ma có mạnh đến mức nào không có biện pháp bắt được chúng ta...... Chiêm Lam, rà quét bản đồ địa hình thành phố một chút nào, kể cả vị trí của cái trạm kiểm tra ấy, nhân tiện dò luôn cả vị trí của cô bé kia.
Chiêm Lam vội nói:
- Điểm ấy cũng không có biện pháp, ta còn chưa gặp qua cô bé kia cho nên không cách nào dò ra được vị trí của nàng. Dù sao ta cũng không biết tinh thần thể của ai mới là của cô bé, chỉ biết được bản đồ địa hình và vị trí trạm kiểm tra thôi......
Nói xong, Chiêm Lam liền nhắm hai mắt. Ước chừng hơn mười giây sau, nàng mang vẻ mặt là lạ mở mắt ra.
- Có được bản đồ địa hình thành phố rồi nhưng mà...... không tìm được vị trí trạm kiểm tra. Thành phố này quá lớn, phạm vi dò xét của ta là 70 km, nhưng không ngờ không thể phát hiện ra biên giới của thành phố, thành phố này so với chúng ta tưởng tượng còn lớn hơn nhiều. Có muốn ta dò quét theo kiểu đơn hướng tầm xa không?
Chiêm Lam nói nhỏ.
Trịnh Xá lắc đầu nói:
- Không cần, thành phố rất lớn...... Kịch bản phim hẳn là đã thay đổi. Đây vốn là một thành phố nhỏ không lớn lắm, nếu như đi xe thì trong vòng vài giờ có thể tới trạm kiểm tra...... Nhưng hiện tại lại biến thành cực lớn phải không? Chiêm Lam, ngươi dùng tinh thần lực tảo miêu theo một hướng duy nhất đi, để xem thành phố này đến cùng lớn bao nhiêu?
Chiêm Lam gật đầu, nàng nhắm mắt lại tiếp tục dò quét. Vài giây sau nàng mở mắt ra nói:
- Hướng ra bên rìa thành phố cách vị trí chúng ta tại đây khoảng 300 km. Nếu như chúng ta đang ở trung tâm thành phố thì thành phố này có đường kính ước chừng khoảng 600 km......
Tiêu Hoành Luật vẫn một mực yên lặng lắng nghe Chiêm Lam nói. Mãi đến lúc này, hắn mới thở dài nói:
- Kịch bản quả thật đã thay đổi. Một số thành phố lớn bất quá cũng chỉ có diện tích khoảng 100-200 km vuông, nhưng thành phố này lại đúng là khoa trương, phạm vi lên tới mấy trăm km. Nói cách khác, ý tứ của Chủ Thần rất đơn giản, sau khi chúng ta tìm được con gái của tiến sĩ, nó không cho phép chúng ta dùng tốc độ cực nhanh đến trạm kiểm tra. Vì nếu cứ như vậy Tiểu đội Ác Ma căn bản không có chút cơ hội nào chạm trán cùng chúng ta, cho nên nó mở rộng phạm vi thành phố. Nếu như chúng ta có khả năng không để phải đụng độ Tiểu đội Ác Ma thì tự nhiên là chúng ta hoàn thành nhiệm vụ, nhưng căn cứ theo tình huống này thì khi chúng ta tìm được con gái tiến sĩ cùng thời điểm đó Tiểu đội Ác Ma sẽ xuất hiện tại một chỗ ngẫu nhiên. Sau đó trong lúc chúng ta chạy trốn về phía trạm kiểm tra thì bọn họ cũng có đủ thời gian đuổi theo chúng ta, hơn nữa còn khai chiến với chúng ta...... Đây chính là điều Chủ Thần hy vọng: để cho hai đội ngũ chúng ta chạm trán, giết chóc lẫn nhau!
- Hoặc là, để cho Tiểu đội Ác Ma tàn sát chúng ta, đây là cách thức tiến hóa tốt hơn cho đội ngũ được tinh tuyển đó; làm cho bọn họ trở nên mạnh hơn......
Tất cả mọi người đều trầm mặc, cả phòng làm việc không hề có một tiếng động. Mặc dù bên ngoài phòng làm việc náo động ngất trời nhưng trong lòng sáu người vẫn như cũ lạnh lẽo, thật lạnh lẽo......
Loạt phim Resident Evil là dạng phim kinh dị thuộc thể loại khoa học viễn tưởng. Cốt truyện phim đại khái là một công ty tên là Umbrella có thế lực rất lớn trên toàn cầu, công ty này xây dựng dưới lòng đất thành phố Raccoon một hệ thống phòng thí nghiệm hình tổ ong (The Hive). Đây là hệ thống phòng thí nghiệm cực kỳ rộng lớn và hiện đại; mục đích nghiên cứu là tạo ra vũ khí virus đủ sức hủy diệt toàn bộ loài người, gọi là T-Virus.
Loại virus này sẽ làm xác người chết sống lại, kích thích dục vọng cơ bản nhất của cơ thể: ....... Ăn!
Chỉ cần trúng phải loại virus này, trong vòng mấy giờ thậm chí chưa tới, sẽ bị virus lây nhiễm; sau đó biến thành những cái zombie không hề có lý trí, bắt đầu tấn công, ăn thịt những người xung quanh. Mà cái này cũng chưa tính là gì, điều kinh khủng là bất cứ vật sống nào bị chúng gây thương tích lên cơ thể đều không lâu sau sẽ biến thành zombie, tiếp theo những zombie này lại tiếp tục công kích những vật sống khác. Cứ duy trì như vậy không ngừng mãi cho đến khi tất cả sinh vật sống, tất cả đều biến thành zombie mới thôi.
Tại thời điểm đó trong The Hive đang tiến hành nghiên cứu này, một trong những nhân viên nghiên cứu cảm thấy rằng loại virus đó nếu như được nghiên cứu thành công, hơn nữa còn được đưa vào thực chiến trên thế giới, thì sẽ đưa loài người đến chỗ diệt vong. Vì vậy cô ta liên kết với một bảo vệ phòng nghiên cứu, là nữ diễn viên chính trong loạt phim Resident Evil, cũng là một thành viên của công ty Umbrella. Bọn họ thương lượng rồi đi đến quyết định đánh cắp T-Virus, lấy đó làm chứng cớ tố cáo công ty Umbrella, nhưng kết quả cuộc nói chuyện của bọn họ bị một tên bảo vệ khác nghe lóm được, mà tên bảo vệ kia cũng muốn đánh cắp T-Virus, bởi vì loại virus này rất có giá ngoài chợ đen, đủ để hắn hưởng thụ xa xỉ cả một đời. Vì thế hắn lợi dụng cơ hội này đánh cắp T-Virus từ trong phòng nghiên cứu, hơn nữa hắn còn cố ý để T-Virus thoát ra với ý đồ giết người diệt khẩu. Nhưng lúc hắn vừa rời khỏi phòng thí nghiệm, cả hệ thống phòng ngự phòng thí nghiệm được khởi động, làm hắn và nữ diễn viên chính trong phim đều hít phải khí độc nên hôn mê, sau khi tỉnh lại cũng tạm thời bị mất trí nhớ.
Trong Resident Evil phần 1, công ty Umbrella vì biết bên trong The Hive đã xảy ra chuyện nên đã phái một tiểu đội lính đánh thuê tiến vào hệ thống phòng thí nghiệm, ngoài ra còn đưa theo một nam một nữ bảo vệ và một người ngoài không biết lai lịch thân phận. Kết quả là bọn họ bị vô số zombie vây công, rồi biết được bí mật nghiên cứu của công ty Umbrella, ngoài ra còn biết cả sự thật về gã bảo vệ làm phát sinh. Sau đó mọi người chạy được ra nhưng vẫn đụng độ đám Licker, những sinh vật tiến hóa sau khi bị nhiễm T-Virus, cho đến lúc phần một phim kết thúc thì theo kịch bản nguyên gốc chỉ còn hai người sống sót: một là nữ diễn viên chính, hai là gã người ngoài kia.
Hiện tại, mọi người đang trải qua phim Resident Evil phần 2, đang lúc virus phát tán từ phòng thí nghiệm lên đến mặt đất thành phố Raccoon. Đây là thời điểm lãnh đạo công ty Umbrella bắt đầu di tản các nhà nghiên cứu khoa học và nhân vật trọng yếu ra khỏi thành phố, đồng thời, virus bắt đầu hoành hành trong thành phố, nữ diễn viên chính cũng tỉnh dậy trong bệnh viện. Giờ phút này nàng đã được cải tạo nên có thân thủ linh mẫn và lực phản ứng cường đại của một siêu nhân, cốt truyện bắt đầu triển khai.......
Tiêu Hoành Luật ngắt tóc nói:
- Tạm thời không quản việc các nhân vật trong kịch bản rời khỏi thành phố bằng cách nào, nhưng trong thành phố này, chúng ta và bọn họ cùng xuất hiện. Trên thực tế, ta hoài nghi một chuyện, đó chính là việc tìm kiếm con gái tiến sĩ kia, hình như tên là Angela thì phải? Lúc ngươi tìm kiếm cô bé, Chiêm Lam này, tinh thần lực tảo miêu của ngươi hình như cũng không cách nào tìm ra được cô bé,nếu không thì nhiệm vụ Chủ Thần đề ra lần này hình như quá dễ. Chúng ta chỉ cần không tiếp xúc cô bé là được, triển khai tác chiến xoay quanh các nhân vật trong kịch bản phim, bảo vệ bọn họ, đồng thời không ngừng đi về hướng trạm kiểm tra. Chờ đến lúc bọn họ sắp tới thì chúng ta trở lại chỗ Angela. Như vậy chúng ta không phải rất dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ sao?
- Có lẽ Chủ Thần sẽ không để loại tình huống này phát sinh, cho nên ta cảm giác được, tinh thần lực tảo miêu của Chiêm Lam hẳn là không “thấy” được cô bé kia, khả năng này ít nhất là 80%, thậm chí là 90%. Nếu không, nhắm mắt mà đoán cũng chắc chắn đúng, ta nắm chắc 100% sẽ không đụng độ Tiểu đội Ác Ma....... Cho nên trước hết hãy chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, nếu như tinh thần lực tảo miêu của Chiêm Lam không cách nào tìm được cô bé thì như vậy chúng ta nhất định cần phải hợp tác với các nhân vật trong kịch bản phim, dựa theo diễn biến kịch bản phim để tìm ra cô bé. Tiếp theo, nhất định phải bắt đầu chạy trốn thục mạng, trên thực tế, về điểm này ta hy vọng có thể cướp được một chiếc máy bay trực thăng. Các ngươi còn nhớ công ty Umbrella có cho máy bay trực thăng vào thành phố không? Dựa vào lực chiến đấu cường đại của chúng ta, có thể dễ dàng đánh chết bọn lính đánh thuê này, sau đó cướp đoạt trực thăng của bọn họ. Đây chính phương pháp mà ta cho là thích hợp nhất để chạy trốn, chỉ cần chúng ta có máy bay trực thăng trong tay, như vậy....... Ta không tin Tiểu đội Ác Ma luân hồi có người bay được như chim phong tỏa chúng ta.
Tất cả mọi người nghe xong đều gật đầu liên tục, kế hoạch chạy trốn này thật sự là thích hợp nhất. Nếu có máy bay trực thăng thì nhiều nhất là trong vòng mấy chục phút đồng hồ có thể bay tới trạm kiểm tra, như vậy bọn họ căn bản không cần phải sợ Tiểu đội Ác Ma.
Trịnh Xá gật đầu nói:
- Đúng thật là như thế, Tiểu đội Ác ma có lẽ thật sự phi thường cường đại, nhưng chúng ta cũng không nhất định cứ phải đối kháng bọn họ. Chỉ cần chúng ta có thể tìm được phương pháp thích hợp để tránh né thì chúng ta sẽ không nhất định phải chạm trán trực diện với bọn họ! Như vậy ta bắt đầu phân công nhiệm vụ trong đoàn đội.......
Tiêu Hoành Luật lại là mở miệng nói tiếp:
- ....... Kì thật, đối kháng với bọn họ lại chính là chuyện chúng ta nên làm. Bởi vì chỉ cần bọn họ cũng tham gia đối kháng cùng các tiểu đội luân hồi khác, bọn họ sẽ càng ngày càng cường đại. Ý tứ của Chủ Thần rất đơn giản, để cho tất cả các tiểu đội cùng nhau tàn sát, kẻ mạnh thì càng mạnh, mà kẻ yếu thì càng yếu. Nếu như hôm nay chúng ta không giải quyết được Tiểu đội Ác Ma thì sau này bọn họ ngày càng mạnh, hơn nữa tốc độ mạnh lên rất có thể cao hơn rất nhiều so với tốc độ mạnh lên của chúng ta. Dù sao mỗi thành viên trong bọn họ đều có tiềm lực cực lớn, điều này so với xác suất chúng ta tìm loạn trong đám tân nhân....... Cho nên nếu như ai trong chúng ta có thực lực khá mạnh thì cứ việc yên tâm mà ngủ (ý nói: chỉ cần đi ngủ mà không cần thay đồ) thì ta thật sự hy vọng tiêu diệt Tiểu đội Ác ma luân hồi ngay tại đây a.
Tất cả mọi người đều ngây ra nhìn về phía hắn, thằng nhóc này lại cười lạnh, hắn cúi đầu nói:
- Nếu không, các ngươi tưởng rằng đây là cái dạng thế giới gì chứ? Là thế giới phim kinh dị a! Chỉ có một đội ngũ được rời khỏi thế giới này, chẳng lẽ các ngươi hy vọng cuối cùng chúng ta trở thành đá lót đường cho các đội khác đạp lên mà đi sao? Ít nhất ta cũng không nghĩ như vậy! Ta hy vọng đoàn đội chúng ta cuối cùng có thể trở thành đội rời khỏi thế giới này! Cho dù là đánh với đội Ác Ma hay Thiên Thần, thì chúng ta cũng nhất định phải còn sống trở về! Nhưng là.......
Nói tới đây, Tiêu Hoành Luật thở dài ảm đạm nói:
- Căn cứ theo tính toán của ta, xác suất chúng ta có thể vượt qua Tiểu đội Ác Ma chưa tới 10%. Phù, cho nên hay là cứ tránh né Tiểu đội Ác Ma đi đã rồi chúng ta tìm cách tồn tại lâu thêm một chút, hoặc là tìm cơ hội vượt qua bọn họ....... Ai.
Tâm tình mọi người cũng đều có chút ảm đạm, đúng lúc này, hai người trên mặt đất đều hơi động đậy. Tiếp theo tên thanh niên khoảng 24, 25 tuổi ngồi dậy, đầu tiên hắn đẩy đẩy cặp mắt kính, sau đó nhìn kĩ bốn phía. Chờ đến khi xem xong mọi thứ, lúc này hắn mới nói với những người còn lại:
- Có thể cho hỏi một chút được không? Đây là đâu? Các ngươi là bọn bắt cóc sao?
Gã thanh niên từ dưới đất đứng dậy, hắn kì quái nhìn ra ngoài cửa sổ, rồi lại nhìn kĩ bốn phía, mãi một lúc lâu sau mới nói:
- Nước ngoài sao? Rõ ràng ta đang ở nhà đánh văn bản mà, tại sao đột nhiên lại đi ra nước ngoài chứ?
Người này vừa tỉnh dậy là có thể tỉnh táo như thế, tạm thời bất luận thực lực của hắn như thế nào, chỉ riêng sự lãnh tĩnh này là đã vượt qua đại bộ phận người thường, coi như là một tân nhân có tố chất. Trịnh Xá gật đầu, rồi nhìn về phía cô gái kia đang nằm dưới đất. Cô nàng đang mặc bộ quần áo ở nhà, tóc dài đến vai, là một cô gái dịu dàng ít nói đầy nữ tính. Nàng cũng ngồi yên dưới đất nhìn về bốn phía, điểm bình tĩnh này cũng chẳng kém gì tên thanh niên kia.
Trịnh Xá nói:
- Lần này tố chất của đám tân nhân cũng không tồi đâu. Chiêm Lam, ngươi nói cho bọn họ biết một chút tình huống hiện tại của chúng ta đi.
Chiêm Lam gật đầu cười, rồi bắt đầu nói đến các loại sự tình trong phim kinh dị luân hồi. Bởi vì hiện tại phim kinh dị cũng vẫn chưa bắt đầu cho nên nàng kể lại rõ ràng mọi chi tiết. Mãi đến lúc nàng hoàn toàn nói xong, hai người kia vẫn ở trong tình trạng sững sờ, bất quá từ vẻ mặt của bọn họ mà có lẽ đã tin rồi.
Trịnh Xá nhìn bọn họ cười cười, móc trong ngực áo ra bao thuốc lá, rút một điếu đưa cho tên thanh niên kia nói:
- Hay là giới thiệu một chút đi. Sáu người chúng ta là thành viên chung một đoàn đội, chỉ cần các ngươi không có vấn đề gì quá lớn thì có thể tiếp nhận sự bảo vệ của chúng ta cho đến lúc phim kinh dị này chấm dứt. Trước tiên hãy nói rõ tên cùng nghề nghiệp đi.
Tên thanh niên kia đốt điếu thuốc, rít một hơi, khen thuốc ngon, rồi cười khổ nói:
- Ta ư? Khương Triết, luật sư, trước mắt công tác trong thành phố, sống một cuộc sống hèn nhát. Theo những gì các ngươi nói, phỏng chừng chính là ta cảm thấy mình đang sống như vậy nên tốt hơn hết là chết quách luôn cho rảnh. Vì thế mới lựa chọn ‘yes’ rồi tiến vào trong thế giới này a a......
Trịnh Xá cũng không nói gì, mà hắn nhìn về phía cô gái, nàng suy nghĩ một chút nói:
- Miêu Nhược Lãnh, ta là một họa sĩ...... Ta muốn trở thành một họa gia, nhưng vẽ bức nào cũng không bán được cho nên......
Trịnh Xá cười cười nói:
- Đừng kể bên ngoài các ngươi là người thế nào, tiến vào thế giới này rồi thì phải tuân thủ quy tắc trong này, bây giờ ta sẽ nói cho các ngươi biết một chút về quy tắc của đội Trung Châu chúng ta. Kì thật đối với tân nhân mà nói thì cũng chỉ có hai điều mà thôi; một, không cho phép làm liên lụy cả đoàn đội, không cho phép thương tổn thành viên đoàn đội, nếu không, giết......
Khương Triết lại cười lạnh nói:
- Còn tưởng rằng chỗ này khác với thế giới thực, nói chuyện thật thà với nhau một chút nhé. Ngươi nói cái kiểu như thế thì so với bọn bên ngoài có cái gì khác đâu? Dựa vào đâu mà nói không được phép liên lụy đoàn đội? Tại sao lại không phải là đoàn đội làm liên lụy bọn ta? Dựa vào cái gì mà không thể thương tổn thành viên đoàn đội, nếu không liền giết chết à? Chẳng lẽ nói, chẳng hạn một người trong số các ngươi muốn cưỡng gian nàng ta thì ta cũng chỉ đứng ở một bên xem cho vui? Còn nếu không một khi ta phản kháng, thì đó lại là thương tổn thành viên đoàn đội sao? Sau đó sẽ ‘xử’ ta gọn ghẽ, hoặc là cho ta ra đi một cách êm dịu giống như thế giới bên ngoài kia vậy? Mẹ kiếp, nếu như thật sự là vậy thì không bằng bây giờ các ngươi giết quách ta đi cho rồi!
Bọn người Trịnh Xá ngẩn cả ra, Trịnh Xá trong lòng thoáng nghĩ, đại khái liền hiểu được tại sao Khương Triết tự nhận hắn sống một cuộc sống hèn nhát. Đã là luật sư, lại là một người thẳng tính như vậy, mà còn nói ra những lời này, có thể hình dung được trong thế giới hiện thực hắn khẳng định đã làm ra chuyện gì đó, cho nên mới cảm giác được những điều lệ này không công bằng...... Có lẽ cũng thật sự không công bằng.
Trịnh Xá suy nghĩ một chút rồi nói:
- Ta làm đội trưởng Trung Châu đội, tự nhiên phải phụ trách lời nói và việc làm của bọn họ. Nếu như thành viên nào trong đoàn đội của ta vô cớ ra tay thương tổn các ngươi trước...... thì ta sẽ đem hắn ra băm làm vạn mảnh (thiên đao vạn quả)! Hơn nữa các ngươi cũng có quyền tự lựa chọn. Nếu như không cần đoàn đội chúng ta bảo vệ thì như vậy sẽ không nhất định làm liên lụy chúng ta, hoặc là làm cho chúng ta liên lụy các ngươi...... Lựa chọn đi, trong thế giới này, chỉ có sống và chết, không có chuyện phức tạp như ngươi tưởng tượng.
Khương Triết cùng Miêu Nhược Lãnh liếc mắt nhìn nhau. Bọn họ còn chưa kịp nói thì đột nhiên từ ngoài phòng làm việc vang lên tiếng sung, đám người Trịnh Xá nhìn nhau, bọn họ biết...... kịch bản phim bắt đầu rồi!
Trong hành lang bên ngoài phòng làm việc, một mỹ nữ cầm súng lục bắn liên tục về phía bọn zombie đang cắn người. Sau khi nàng vừa bắn chết một tên, một kẻ thoạt nhìn tựa như là cấp trên của nàng chạy lại quát:
- Ngươi điên rồi sao? Giết người bừa bãi!
Mỹ nữ lạnh lùng trả lời:
- Bọn chúng có còn được tính là người không?
Lời còn chưa dứt, nàng lại nâng súng bắn về phía một zombie là nữ nhân đang đứng kề bên một nam nhân da đen, đồng thời nàng cũng giơ súng nhắm ngay tên da đen này.
Gã da đen nhất thời bị dọa đến phát khiếp, hắn liên tục lắc đầu nói:
- Không, xin đừng giết ta, ta không phải là bọn nó a, xin đừng......
Pằng!
Mỹ nữ nâng súng bắn trúng sợi dây xích gã da đen vào cái ghế gã đang ngồi, bắn xong nàng mới thản nhiên nói:
- Ta chỉ bắn quái vật thôi!
Nói xong liền đi vào trong cục cảnh sát.
Tên sĩ quan cảnh sát kia lập tức rống lớn:
- Ngươi ***! Đi đâu đó? Hiện tại nơi này đã hỗn loạn đến phát điên lên rồi!
Mỹ nữ cũng không thèm quay đầu lại, chỉ nói:
- Đi tới trạm kiểm tra! Đám người của đội phó đã tới đó duy trì trật tự, nghe nói công ty Umbrella mới dựng lên một trạm kiểm tra quân sự. Ta đi xem một chút coi có phải đúng là có việc như vậy hay không!
Lúc này, một thanh âm xen vào nói:
- Như vậy cho chúng ta cùng đi nhé, được không?
Đám người Trịnh Xá lúc này đã từ trong phòng làm việc đi ra, vừa khéo nghe được mỹ nữ cảnh sát kia nói muốn tới trạm kiểm tra, Trịnh Xá cùng những người còn lại đều gật đầu, hắn vội vàng nói.
Mỹ nữ cảnh sát lấy làm lạ nhìn chằm chằm bọn tám người này, tiếp theo nàng cũng không quay đầu lại nói tiếp:
- Muốn đi thì làm ơn nhanh nhanh lên một chút mới kịp...... Vốn là có xe cảnh sát mở đường đi thì có thể tới đó lúc hoàng hôn xuống, nhưng điệu này xem ra phải chậm lại rồi.....
Chín người tự nhiên là khó có thể cùng ngồi trên xe cảnh sát cho nên cô nàng cảnh sát xinh đẹp tên là Jill Valentine này, đành phải lái một chiếc xe chở phạm nhân chạy về hướng trạm kiểm tra. Vì thế cuối cùng cả tám người đều chỉ có thể ngồi vào chỗ phạm nhân ngồi trong xe.
- Các ngươi quả là rất đáng ghét! Rõ ràng có cơ hội ngồi vào cabin chung với tài xế mà. Nàng quả là một đại mỹ nữ a! Hơn nữa trang phục và động tác cũng cực kỳ gợi cảm. Các ngươi nghĩ xem, xác suất ta có thể ‘cua’ được nàng là bao nhiêu? Ngắm thân hình của nàng mà xem, mặc dù bộ ngực cũng không có bằng trong đội chúng ta......
Bốp!
Rầm!
Sau khi bị đánh bay ra ngoài, Trình Khiếu nhanh chóng nhổm dậy từ dưới đất, trên mặt hắn hiện rõ dấu bàn tay đỏ lừ và con mắt tím đen như mắt gấu trúc, thế mà hắn vẫn tiếp tục không ngừng cười dâm hắc hắc.
Trịnh Xá cũng chẳng muốn nói tới hắn làm gì, chỉ nói với mọi người:
- Cũng không cần phải nhiều lời, mọi người cẩn thận kiểm tra lại một lần vũ khí của bản thân. Nhớ kĩ, đám zombie chỉ là sản phẩm của virus khoa học kĩ thuật tạo thành, chẳng có quan hệ gì với những sinh vật thần bí. Đừng sợ chúng nó, dùng súng hoặc vũ khí nào khác dập nát đầu bọn chúng. Ngoài ra tốt nhất là đừng để bị bọn chúng gây thương tổn, mặc dù chúng ta cũng có thuốc giải độc loại mạnh, nhưng không biết có thể trị được T-Virus hay không. Bây giờ mọi người kiểm tra vũ khí của mình đi!
Mọi người nghe vậy đều lấy balô của mình đeo trên lưng xuống, Trương Hằng vẫn luôn cầm trong tay Cổ cung Xạ Thiên Lang, chỉ là có thêm một lớp vải dày bao quanh. Chỉ thấy hắn cẩn thận mở lớp vải dày ra, lấy từ bên trong ra một cây loan cung mang cổ phác, chính là Cổ Cung Xạ Thiên Lang. Nếu chỉ nhìn ngoại hình của chiếc trường cung này, từ màu sắc cổ xưa thì tuyệt đối không thể tưởng tượng được cây cổ cung này lại có được uy lực lớn đến thế. Mà Trương Hằng lại càng cẩn thận chăm sóc cây cung tựa như chiếu cố con ruột mình, sau đó Trương Hằng đem mấy mũi phụ ma tiễn+3 sắc nhọn ra, cẩn thận dùng vải dày lau chùi.
Triệu Anh Không vẫn như cũ chỉ có mấy món vũ khí: một cây chủy thủ bừng bừng lửa đỏ, hơn mười cây phi đao bạc, một sợi kim loại mảnh như tơ, ngoài ra nàng cũng chỉ có một cái khiên phòng hộ mà tất cả mọi người đều có. Chỉ là giờ phút này cô bé này lại cầm một cuốn thơ văn đứng đó nhẹ nhàng lẩm bẩm, tựa hồ chẳng thèm để ý gì đến động tác của những người khác. Dung mạo lãnh đạm mà xinh đẹp như thế lại càng làm cho Trình Khiếu chảy nước miếng ròng ròng.
Khẩu súng của Tiêu Hoành Luật trong phim kinh dị lần trước đã bị Trình Khiếu dùng để ngăn cản công kích của Queen; kết quả là khẩu súng đó bị đánh cho nát bét. Lần này hắn dứt khoát trực tiếp đổi một cây ma pháp pháp trượng, theo lời giải thích thì chỉ có người đã khai mở cường hóa tiếp xúc mạng lưới ma pháp mới có thể sử dụng. Cái này lại đúng hợp với hắn vừa lúc. Một cây ma pháp pháp trượng có dung lượng sử dụng bốn mươi lần, hắn liền đổi ngay hai cây; đây cũng xem như là đủ tiêu hao cho những cuộc chiến đấu bình thường.
Chiêm Lam thì cầm một cây tiểu liên, đối với nàng, là một tinh thần lực khống chế giả mà nói, thì phương diện công kích ngược lại chỉ là thứ yếu đích. Tác dụng lớn nhất của nàng cũng không thể hiện ở phương diện lực công kích mà chủ yếu là ở khả năng dùng tinh thần lực tảo miêu và tâm linh tỏa liên, đoàn đội thành viên dù có bị phân tán thì trước hết cũng sẽ ưu tiên hộ vệ nàng, bảo vệ nàng không chết trong loạn chiến.
Cây Heat Hawk cũng vẫn nằm trên lưng Trình Khiếu, giống như Trương Hằng cây đại phủ của hắn cũng được bó bằng vải dày. Mặc dù thoạt nhìn quả thật rất lớn, nhưng trên thực tế trọng lượng rất nhẹ, cho nên hắn không ngờ vẫn cứ vác cây đại phủ trên lưng, phảng phất như lời Trịnh Xá nói, thể hiện mình với hình tượng một nam nhân thiết huyết. Trên thực tế, việc này không có hiệu quả, ngược lại chỉ gây tức cười mà thôi.
Trịnh Xá mang vũ khí lại tương đối nhiều một chút, một khẩu súng máy cỡ nhỏ, một lượng lớn đạn súng máy, một khẩu súng ngắm bắn tỉa, một khẩu tiểu liên, cộng thêm hơn mười mấy khối thuốc nổ siêu mạnh, một thanh quân đao. Trang bị như thế này làm cho hắn thoạt nhìn phảng phất như là chiến sĩ trong tương lai dạng người máy robot cường hãn, may mắn là, hắn còn có nạp giới, có thể chứa một lượng lớn đồ vật. Ít nhất vấn đề mang các loại vũ khí này là không thành vấn đề, việc này cũng làm cho hắn trở thành người bận rộn nhất trong mọi người.
Sau khi mọi người đều kiểm tra vũ khí xong xuôi, Trịnh Xá trong miệng lầm bầm kêu khổ, gõ gõ lên cánh cửa sổ nhỏ thông với buồng lái. Một lát sau, Jill mở cánh cửa ra liếc nhìn mọi người một cái.
Trịnh Xá cười cười nói:
- Xin hỏi đại khái lúc nào có thể tới trạm kiểm tra?
Jill vừa lái xe vừa đáp:
- Cứ yên tâm ngồi đi, từ đây tới trạm kiểm tra bên rìa thành phố còn lâu mới tới. Nếu như căn cứ theo tốc độ xe chạy như vầy mà tính thì đại khái có thể trong vòng khoảng bảy tiếng đồng hồ sẽ tới....... Có quá nhiều xe hư nát ngáng đường, nếu không thì tốc độ còn có thể nhanh hơn nhiều.
Trịnh Xá nhìn ra ngoài cửa sổ, quả nhiên trên đường phố có nhiều xe cộ hư hỏng nằm ngổn ngang. Bất quá may mắn là đường xá tương đối thoáng rộng, hơn nữa xe cộ bị hư hỏng cũng không quá nhiều, cho nên trong lúc nhất thời cũng không thể ngăn cản chiếc xe chở tù này tiếp tục tiến về phía trước. Mãi đến lúc cửa sổ nhỏ đóng lại, hắn mới quay đầu lại nói:
- Mọi người nghỉ ngơi một chút đi....... Xem ra bộ phim kinh dị này cũng sẽ phải kéo dài. Mặc kệ thế nào, bây giờ cần nghỉ ngơi bảo tồn thể lực cho tốt.
Tất cả mọi người đều gật đầu, trừ Triệu Anh Không vẫn nhẹ nhàng lẩm nhẩm thơ văn, những người còn lại đều nhắm hai mắt lại chợp mắt một chút, chỉ có Khương Triết lại mở miệng nói:
- Xin lỗi, có thể cho chúng ta một vũ khí được không? Thế giới này nếu như đúng thật là thế giới trong Resident Evil thì có vẻ chúng ta cũng không biết sẽ bị nguy hiểm vào lúc nào đúng không? Cho dù là một khẩu súng uy lực rất nhỏ cũng được, ta cũng không muốn khi gặp phải nguy hiểm thì ngay cả một chút năng lực tự vệ đều không có.
Trịnh Xá cùng số đoàn đội thành viên liếc mắt nhìn nhau, trừ Triệu Anh Không không để ý tới người khác ra, còn lại những người còn lại đều phi thường sảng khoái gật đầu đồng ý. Vì vậy hắn lại lấy từ trong nạp giới hai khẩu Desert Eagle và bốn băng đạn nói:
- Mỗi người cần sử dụng thật cẩn thận. Mặc dù đây là vũ khí cho các ngươi nhưng trên cơ bản các ngươi không có nhiều khả năng tách khỏi đoàn đội để hành động riêng lẻ. Dù sao thực lực của các ngươi phải nói là quá yếu, hơn nữa bộ phim kinh dị này yêu cầu phải tác chiến theo đoàn đội....... Ai, tóm lại các ngươi phải tự mình cẩn thận, theo sát đoàn đội chúng ta mà đi.
Tiêu Hoành Luật lại ngắt ngắt tóc, hắn tựa như muốn nói cái gì, nhưng suy nghĩ một chút rồi lại chẳng nói, chỉ là nhắm mắt như ngủ.
Thời gian cứ như vậy không ngừng trôi qua, trên đường đi cũng an tĩnh vô sự. Mọi người từ cục cảnh sát đi ra lúc khoảng gần chín giờ, đến khoảng mười hai giờ thì Jill đã đậu xe chở tù ở ven đường cạnh một siêu thị. Xung quanh chỗ này một mảng yên tĩnh, đừng nói là xe cộ gì đó, mà ngay cả một người đi đường cũng không có, còn siêu thị kia đã bị đập bể nát, mảnh thủy tinh vương vãi khắp nơi, cửa chính mở toang hoác.
Mọi người từ trong xe chở phạm nhân đi ra, lúc này Jill mới nói:
- Chúng ta vào trong siêu thị lấy vài thứ đồ ăn, nhớ kĩ, chỉ có thể ăn đồ hộp hoặc là thực phẩm chứa trong hộp, nước uống thì cũng chỉ lấy đồ uống trong bình được đóng kín, ngàn vạn lần đừng ăn thứ gì đó lộ ra ngoài không khí. Nghe nói ăn những thứ đó sẽ biến thành mấy thứ quái vật ăn thịt người này......
Trịnh Xá đang đi ngay phía trước toàn đội, hắn cười cười nói:
- Sao hồi sáng sớm ngươi lại nổ súng chứ? Nếu như bọn họ nhờ ơn trời lại là người sống mà nói, vậy thì không phải là ngươi mạo hiểm sát hại người bình thường sao? Ngươi lúc ấy thật sự là không sợ hãi sao?
Jill lắc đầu nói:
- Trên đường đi ta chứng kiến một tên bị xe cán đứt mất nửa người dưới, vậy mà hắn vẫn cố gắng dùng nửa người trên không ngừng lết tới trước, sau đó tấp vào một cái xác ngoác mồm gặm lấy gặm để. Từ lúc ấy ta biết rằng chúng nó không phải là sinh vật còn sống, ít nhất ta biết sẽ không ai nói có người nào đó không còn chút máu đọng lại mà còn có thể sống sót...... Đi thôi.
Mọi người cũng không hỏi nhiều làm gì, mà cứ như vậy theo Jill tiến vào trong siêu thị. Có thể thấy siêu thị này chắc chắn là đã bị cướp bóc rất nhiều, về cơ bản đại bộ phận đồ hộp thực phẩm và nước uống bao kín đều bị cướp bóc không còn tí nào. Nếu còn lại chút gì thì cũng chỉ là một ít đồ ăn vặt đóng gói hoặc bình nước uống nằm rải rác, tóm lại mọi người không tìm được thực phẩm đóng hộp.
Jill thở dài nói:
- Quên đi, coi như nhịn một chút đi, lát nữa tới trạm kiểm tra rồi cùng với bọn họ ăn cơm. Mọi người cần đi toilet không? Trước tiên cứ thỏa thuận như vậu, nhưng lần sau ta sẽ không dừng xe lại đâu.
Trịnh Xá cười cười nói:
- Coi như xong, cứ ăn thực phẩm chúng ta mang theo cũng được, coi như là cảm tạ ngươi đã dẫn chúng ta cùng đi tới trạm kiểm tra.
Vừa mừng vừa ngạc nhiên, Jill thấy Trịnh Xá lấy từ trong Nạp giới ra hai cái bình thủy tinh nhỏ, hắn lấy từ mỗi bình thủy tinh ra một viên tròn nhỏ:
- Ăn hết đi, một viên là thực phẩm dạng nén, một viên là nước uống ở trạng thái cố định......
Nói xong, hắn cầm hai viên tròn trông giống như viên thuốc đưa tới.
Jill cầm hai viên tựa thuốc này lên nhìn nhìn với vẻ là lạ, mãi đến lúc nàng thấy Trịnh Xá cũng ngửa cổ nuốt vài viên vào bụng mới từ từ đem mấy viên nọ ngậm vào. Nhưng không đợi đến lúc nàng có phản ứng gì, đột nhiên từ bên ngoài siêu thị truyền đến tiếng động âm vang ong ong, nghe vậy, bọn sáu người Trịnh Xá lập tức chạy ra ngoài, chỉ để lại Jill và hai gã tân nhân đứng đó sững sờ.
Bên ngoài siêu thị, có ba chiếc phi cơ trực thăng bay ngang qua đỉnh đầu mọi người, mơ hồ có thể thấy trực thăng chở đầy lính đánh thuê, mà trực thăng...... chính là hy vọng của mọi người để hoàn thành nhiệm vụ trong phim kinh dị lần này!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.