Vô Hạn Khủng Bố

Quyển 18 - Chương 5: Tình tiết kịch bản nằm ngoài phim? (2)

Zzhty

03/04/2013

Trịnh Xá cười khổ, vẩy vẩy chỗ máu thịt bầy nhầy trên tay, không đợi hắn tiếp tục nói, tên Urgals còn sống đã nhũn hết cả người, quỳ rạp xuống đất, bắt đầu tuôn hết tất cả những chuyện mà hắn biết ra.

- Tà thần đại nhân khống chế công chúa tinh linh. Đúng thế, chỉ có pháp sư mới có thể đối phó được với pháp sư, không, ngài cũng có thể...

Tên Urgals này đã bị dọa đến phát khiếp, không những nói năng lắp bắp mà cả lời lẽ cũng lộn xộn không đầu không đuôi.

Trịnh Xá nhíu mày, hắn đã xem qua Eragon, tự nhiên là biết cái gã gọi là Tà thần đó chính là tay sai số một của quốc vương Galbatorix, một ma pháp sư có thể triệu hồi sinh vật ma giới. Trong phim gốc hắn cũng là một kẻ sử dụng pháp thuật có thực lực mạnh mẽ, thậm chí còn mạnh hơn công chúa tinh linh Arya cũng là người sử dụng phép thuật, đến đoạn cuối phim thiếu chút nữa thì đã giết chết chết diễn viên chính Eragon, có thể gọi là một trong những kẻ có thực lực hiếm hoi trong Eragon.

- Cũng tốt, trực tiếp giải quyết hắn cũng được...

Trịnh Xá hơi thấp giọng lẩm bẩm, tiếp đó quay sang tên Urgals, nói:

- Đưa ta tới chỗ Tà thần ở. Đừng có giở trò với ta, động tĩnh vừa rồi không biết đã lôi kéo bao nhiêu thủ vệ đến đây, vứt bỏ ngươi tìm một tên khác dẫn đường cũng rât dễ dàng.

Gã Urgals hoảng sợ, gật đầu liên tục, chỉ thấy hắn miễn cưỡng đứng dậy, toàn thân run bần bật, cũng không biết hắn lấy sức mạnh từ đầu, cố gắng bước theo hành lang tiến về phía trước. Trên đường đi quả nhiên gặp phải rất nhiều binh lính Urgals tới cản đường, đương nhiên, bọn chúng có tới chẳng qua chỉ làm mặt đất có thêm một đống thi thể nát vụn mà thôi. Trịnh Xá giờ phút này giống như Sở Hiên đã nói lúc trước, lực lượng quá mạnh mẽ, đã hoàn toàn có thể coi thường cái gọi là “thế” và “trí” rồi.

Tòa cung điện này từ bên ngoài nhìn vào thì có vẻ hùng vĩ, dù sao nó cũng được xây dựng dựa vào vách núi, có chút dáng vẻ của lâu đài châu Âu thời trung cổ, nhưng nói về quy mô thì lại không lớn lắm, căn bản không thể so được với các thành phố khổng lồ của phương Đông cổ đại. Nhưng đến khi Trịnh Xá tiến vào kinh thành này mới phát hiện, tính toán của bọn họ lúc trước có lẽ đều sai lầm hết. Toàn thành này so với bọn họ tưởng tượng còn rộng lớn hơn nhiều, bởi vì còn được xây dựng xuống sâu phía, tạo thành cả một thành phố dưới lòng đất, bộ phận lộ ra trên mặt đất chưa được đến một phần mười tổng thể diện tích.

- Sao? Các ngươi đều chỉ là binh lực bảo vệ vòng ngoài? Sâu bên trong là sinh vật như thế nào? Đúng rồi, quốc vương Galbatorix của các ngươi đang ở đâu?

Trịnh Xá vừa đi vừa hỏi, còn người dẫn đường vẫn là tên Urgals mà hắn bắt sống lúc đầu tiên. Qua một đường giết chóc, tên này đã sớm tuyệt hết tâm tư chạy trốn, dù sao hắn cũng đã tận mắt nhìn thấy Trịnh Xá tay không đồ sát hơn trăm Ugals, sức mạnh này căn bản không phải một con người có thể có được, vì thế người trước mắt đã sớm bị hắn coi là ác ma.

- Bên trong đều là sinh vật từ ma giới mà Tà thần đại nhân hoặc quốc vương bệ hạ triệu hồi. Giới hạn tối đa mà chúng tôi có thể tới là tầng hầm thứ hai, binh lính canh giữ đó là kỵ sĩ đen, còn tiếp theo nữa thì chúng tôi không biết. Tà thần đại nhân sống ở tầng hầm thứ ba, còn quốc vương thì hình như ở tầng thấp nhất của tòa thành này...

Urgals cẩn thận đáp.



“Quả nhiên... Trong thành phố này đúng là có sức mạnh vượt ra khỏi kịch bản Eragon, chỉ là sao nghe lại quen như vậy? Kỵ sĩ rồng, thành phố ngầm, pháp sư, cự long, kỵ sĩ đen... Đây không phải thuần túy là Dragone&Dungeon sao? Quy tắc vô cùng vô tận, chư thần nhiều như rác, vu yêu chạy đầy đường, cái gì mà vị diện, cái gì mà ma giới... Vị diện? Đúng rồi! Vị diện!”

Trịnh Xá trong lòng chợt động, hắn nhớ tới vị diện trong quy tắc Dragon&Dungeon. Bất kỳ vị diện nào đều có pháp tắc riêng của nó, không gian tồn tại cùng độ lớn của mỗi vị diện đều khác nhau, mà trong vũ trụ thì tràn ngập vô số các vị diện... Điều này không phải có chút tương tự như thế giới luân hồi sao? Mỗi thế giới đều có điểm khác biệt, hoặc là sức mạnh loại ma pháp truyền thuyết chiếm chủ đạo, hoặc là sức mạnh khoa học kỹ thuật chiếm chủ đạo, thậm chí còn có vô số quái vật cùng sinh vật khác, tất cả không phải là thể hiện của thế giới luân hồi sao?

“Chẳng lẽ, ý nghĩa thật sự của bộ phim Eragon này là nằm ở tầng cuối cùng của hoàng cung?”

Trịnh Xá vừa đi vừa trầm tư, đến khi hắn cùng Urgals bước tới một cầu thang dẫn xuống dưới, Trịnh Xá đột ngột rùng mình. Không biết vì sao, khi hắn vừa bước xuống tầng này, năng lượng vampire cùng nội lực trong cơ thể hắn bỗng trở nên xung động, đặc biệt là nội lực cứ tự động lưu chuyển trong người, giống như là lúc hắn đang vận công.

Urgals cũng bắt đầu run rẩy, nhìn qua có vẻ cũng không phải sợ hãi, mà là phản ứng tự nhiên của thân thể hắn. Tầng này rõ ràng là lạnh lẽo hơn tầng trên nhiều, không, nói một cách chính xác là một loại âm khí, khiến cho người ta cảm thấy cả người phát lạnh.

- Bắt đầu từ chỗ này chúng tôi không được phép đi xuống nữa, chỉ thỉnh thoảng Tà thần đại nhân cần đưa thứ gì nặng nề xuống thì mới cho chúng tôi khiêng vào đến tầng ba...

Urgals vừa rùng mình vừa nói.

“Đường phía dưới hắn cũng không thông thạo, vậy cứ bắt một tên kỵ sĩ đen đi. Cũng không biết đó là loại sinh vật gì, thuận tiện đánh giá qua sức chiến đấu của chúng cũng được...”

Trịnh Xá nhíu mày nhìn tên Urgals gãy tay trước mặt, tên này có vẻ cũng đã nhận ra điều gì, đầy vẻ sợ hãi nhìn Trịnh Xá. Một lúc sau, Trịnh Xá mới thở dài, nói:

- Ngươi đi đi, có thể chạy được bao xa thì chạy, dù sao ta cũng không nhận ra ngươi, lần sau gặp lại cũng sẽ lập tức ra tay, đã hiểu chưa? Tự mình cầu phúc đi.

Nói đoạn, Trịnh Xá cũng không để ý tới hắn nữa, trực tiếp bước xuống tầng dưới.

Toàn thành này càng đi xuống một tầng lại càng rộng lớn, tạo nên một thành phố dưới đất hình cái phễu ngược, cộng thêm những khối đá thô tháp cùng lối đi âm u khiến cho nó thật sự có chút không khí quỷ dị của D&D. Có điều, Trịnh Xá chẳng có tâm trí nào mà ở đây dạo chơi quan sát cái gì, hắn chạy loạn khắp nơi một lúc cuối cùng cũng dần dần hiểu rõ được địa hình này nơi này.

- Đây là tầng hầm thứ hai, ta tiếp tục đi xuống dưới. Triệu Anh Không, ngươi tiếp tục thăm dò các tầng trên, xem xem có những chỗ nào kỳ quái không. Imhotep, ngươi có lấy được tin tức hữu dụng gì từ thương nhân trong thôn làng không?



Trịnh Xá tìm kiếm một lát rồi cũng thấy một cầu thang đi xuống dưới. Hắn đứng trên cầu thang, mở tấm thẻ kim loại bạc ra, hỏi qua tình huống hai người kia một chút, bắt đầu thực hiện chức trách đội trưởng của mình.

- Không có tin tức quan trọng gì, bất quá, bọn họ có vẻ rất e ngại thảo luận về những chuyện liên quan đến công chúa tinh linh Arya... Đúng rồi, còn có một tin tức rất thú vị. Ta nghe bọn họ nói qua về thần thoại của thế giới này, nghe nói, rất lâu trước đây, loài người cùng loài rồng không hề cùng nhau chiến đấu, cũng không có kỵ sĩ rồng tồn tại. Cho đến khi ma quỷ xâm nhập vào thế giới này, loài người và loài rồng đơn độc không thể chống cự nổi đám ma quỷ đó, vì thế bọn họ mới tập hợp lại, hình thành tổ hợp chiến đấu như kỵ sĩ rồng. Sau đó trải qua một thời gian dài chiến đấu, bọn họ đẩy lùi được ma quỷ về địa ngục, còn nơi phong ấn lối vào địa ngục... Chính là ở phía dưới cung điện thủ đô. Ngươi thấy cái tin này thế nào?

Imhotep đáp lại.

- Lối vào địa ngục à? Đây đúng là một tin tức rất quan trọng. Bây giờ ta đang ở lối xuống tầng tầng tiếp theo, phía dưới không biết có thứ gì. Để đảm bảo an toàn, trước tiên cứ để ta đi thăm do một chút đã. Cứ như vậy đi, mọi người hoàn thành nhiệm vụ của mình. Sở Hiên, chú ý tình huống phía mấy người Zero, có việc gì thì thông báo cho ta biết, đã hiểu chưa?

Trịnh Xá trịnh trọng nói với Sở Hiên, kết quả lại là một khoảng im lặng, tên khốn Sở Hiên này hẳn là lại chìm đắm vào công pháp tu chân rồi.

- Bỏ đi, không cần tên đần độn ấy nữa, chúng ta cứ hoàn thành xong nhiệm vụ của mình thôi.

Trịnh Xá vừa nói vừa gấp tấm thẻ kim loại vào, tiếp đó bóp bóp trán bước xuống tầng hầm thứ ba.

Khung cảnh tầng ngầm thứ ba cũng không có gì khác tầng hai, chỉ là khí tức lạnh lẽo càng thêm nồng nặc. Trịnh Xá cũng là người tài cao mật lớn, căn bản không sợ trong đó có cơ quan hay sinh vật gì, cứ ngang nhiên bước đi trong hành lang. Vừa mới đi được một hai phút, cách đó không xa chợt truyền tới tiếng áo giáp va chạm, sau khi bước qua một lối rẽ, Trịnh Xá quả nhiên nhìn thấy một đám vệ binh mặc giáp trụ màu đen xuất hiện trước mặt.

Đám quân lính này toàn thân trên dưới đều được áo giáp bao bọc, hơn nữa áo giáp đó còn không ngừng tỏa ra một loại khí tức màu đen, bộ dạng có chúng tương tự với Ringwraith trong Lord of the Rings, chỉ là áo giáp không được ấn tượng và hào hoa như Ringwairth mà thôi.

- Kỵ sĩ đen? Nhìn qua cũng có chút uy thế đấy.

Trịnh Xá nhìn đám kỵ sĩ đen đứng cách đó mấy chục mét, bọn chúng có khoảng hai mươi tên, xếp thành đội hình chỉnh tề, tiến về phía trước. Khi bọn chúng trông thấy Trịnh Xá liền dùng tốc độ cùng tư thế gần như đồng loạt rút cự kiếm bên hông ra, nếu như không phải có đội hình sắp xếp trước sau thì thật sự giống như ảnh phản chiếu trong gương.

Hành lang rộng khoảng ba mết, nếu như cầm trọng kiếm hai tay thì chỉ đủ cho hai tên kỵ sĩ đen tấn công tới chỗ hắn, nhưng như vậy cũng đủ rồi. Đám kỹ sĩ này mười phần mạnh mẽ, tên đi đầu tiên khi còn cách Trịnh Xá vài mét liền vung kiếm chém tới, không ngờ còn sinh ra cả đao gió cắt về phía hắn, tuy uy lực không quá mạnh nhưng nếu là người bình thường thì chắc chắn không thể thoát nổi.

Trịnh Xá nhíu mày, giậm chân một cái lao về phía tên kỵ sĩ đen này, nhân lúc kiếm của nó còn chưa kịp thu về đã vung quyền đấm thẳng vào ngực nó. Tiếng kim loại va chạm vang lên chói tai, nhưng khiến cho người ta phải kinh ngạc là tên kỵ sĩ đen đó chỉ bị lõm chỗ ngực xuống, đẩy ngã mấy tên đứng đằng sau ra vài mét rồi lại đứng lên như không có việc gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Hạn Khủng Bố

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook