Quyển 12 - Chương 7: Tình tiết kịch bản ngoài ý muốn
Zzhty
03/04/2013
Carlos rõ ràng là đã bị dọa đến phát khiếp, khi tiếng của Trịnh Xá vang lên trong đầu hắn, tên này đang làm chuyện mờ ám, hình như là tra xét danh sách nhân viên quản lý trung, cao tầng của công ty Umbrella, hơn nữa nhìn bộ dạng hắn cũng không kiếm được thân phận hợp lý cho lắm nên khi Trịnh Xá lên tiếng hắn suýt chút nữa thì ngã uỵch xuống đất.
“Trịnh Xá? Người nhiễm G – virus sau khi chết linh hồn vẫn tồn tại sao? Mẹ kiếp, sao lại có chuyện kinh khủng đến mức ấy chứ?”
Carlos rất sợ hãi, nhất thời còn không suy nghĩ cẩn thận nổi, chỉ biết liên tưởng đến mấy chuyện linh hồn, quỷ quái.
Trịnh Xá có chút dở khóc dở cười, vội vàng nói:
“Bình tĩnh nào, ta còn chưa chết, chẳng qua chỉ là dùng ý thức trao đổi thôi, ta làm sao lại biến thành linh hồn được? Tên khốn nhà ngươi đừng có rủa ta chết sớm vậy chứ?”
Carlos trầm mặc một lúc lâu rồi mới thở ra mấy hơi thật dài nói:
“Ngươi dùng cách gì vậy? Không ngờ lại có thể truyền tiếng nói tới ý thức người khác, người không biết lại còn tưởng gặp quỷ.... Ngươi làm thế nào mà thoát được? Trịnh Xá, lúc đó tất cả chiến hữu của ngươi đều bị... Bọn ta cũng bị những kẻ đó đánh ngất mang đi. Sau khi thoát khỏi đó nghe người ta kể lại thì hình như sau khi bọn ta chạy khỏi đó không lâu, công ty Umbrella liền bắn tên lửa hạt nhân vào thành phố, trước lúc đó ngươi cũng không thể thoát ra được... Ngươi làm thế nào mà sống sót vậy?”
Trịnh Xá nghe Carlos nhắc lại tình cảnh lúc đó, trong lòng cũng ngổn ngang trăm mối, vốn định đưa đẩy mấy câu nói dối nhưng khi thật sự phải nói thì hắn lại chỉ biết ngây ngốc thở dài:
“Đó thật sự là... Một lời khó nói hết.”
Carlos cũng thở dài, tất cả đồng đội của hắn đều mất mạng trong thành phố đó, hắn chính là người sống sót duy nhất trong đội lính đánh thuê, mặc dù trong bộ phim kinh dị đó đã quen được vài chiến hữu mới nhưng với cái chết của các đồng đội cũ hắn vẫn cảm thấy vô cùng đau buồn.
Hai người trầm mặc một thoáng rồi Carlos bỗng hỏi:
“Trịnh Xá, biết được ngươi bình yên là tốt quá rồi, nếu có ngươi hỗ trợ, bọn ta nhất định có thể cứu Alice ra!”
Trịnh Xá nghe vậy mới thật sự là sửng sốt, theo kịch bản phim Resident Evil 2 mà hắn biết, đến cuối phim tất cả mọi người, kể cả nữ nhân vật chính đều lên trực thăng, nhưng bị sức ép từ vụ nổ hạt nhân lan tới làm phi cơ bị hỏng, nữ nhân vật chính đã chết khi trực thăng rơi. Sau đó công ty Umbrella tìm được nơi máy bay rơi, dùng công nghệ cao hồi sinh nữ nhân vật chính, hơn nữa còn cố gắng xóa ký ức của nàng để tiện không chế, nhưng Alice lại khôi phục được trí nhớ như một kỳ tích, tiếp đó được một nhóm chiến hữu trong đó có Carlos hỗ trợ thoát khỏi căn cứ tại trụ sở chính của công ty Umbrella...
“Đúng rồi, hiện tại cách lúc Resident Evil 2 kết thúc không lâu lắm, mà tính huống chúng ta tiến vào thế giới phim kinh dị này cũng vừa khéo đúng lúc bọn họ chuẩn bị cứu Alice nên mới có thể nghe được chuyện này...”
Trịnh Xá nghĩ đến xuất thần đột nhiên trong đầu lại vang lên thanh âm vô hồn, lạnh lẽo, mãi mãi không biến đổi của Chủ Thần.
“Tình tiết kịch bản trước khi Resident Evil 3 bắt đầu, trong vòng hai mươi ngày, đánh thức và cứu Alice thoát ra, ba người trong đội nhận được một chi tiết kịch tình cấp B, 5000 điểm thưởng. Nếu sau hai mươi ngày không cứu được Alice hoặc Alice tử vong, delete ba người bất kỳ trong đội. Ngoài ra không được dùng bất kỳ biện pháp nào để tìm hiểu nội dung Resident Evil 3 từ nhân vật trong phim, nếu không mỗi câu nói sẽ bị trừ từ 100 tới 1000 điểm...”
Nghe rõ cả đoạn thông báo, Trịnh Xá có chút sững sờ, đầu tiên là hắn không biết may mắn hay xui xẻo nhận được tình tiết kịch bản cho nửa đội, mặc dù điểm thưởng và chi tiết kịch tình cũng không quá nhiều nhưng cộng lại cũng được 15000 điểm thưởng và một chi tiết cấp A, ngoài ra theo đúng kịch bản phim thì nhiệm vụ cứu Alice có vẻ cũng không quá nguy hiểm, tình tiết kịch bản này có thể coi như được tặng không.
“Chuyện này xong rồi... Còn cái không được dùng bất kỳ biện phám gì để tìm hiểu nội dung Resident Evil 3 từ nhân vật trong phim thì có ý nghĩa gì đây?”
Trịnh Xá còn đang trầm tư, Carlos đã lên tiếng:
“...Lúc ấy bọn ta từ trên trực thăng rơi xuống nhưng Alice đã hi sinh nên bọn ta mới tự bỏ đi, may mà lúc đó bọn ta gặp...”
Trịnh Xá vừa nghe vừa suy nghĩ đột nhiên tiếng thông báo trừ điểm của Chủ Thần vang lên khiến hắn lập tức biết là không hay. Nếu Carlos tiếp tục nói chắc chắn sẽ nhắc đến nội dung Resident Evil 3, đây là một phần trong những cấm kỵ của Chủ Thần trong nhiệm vụ này vì thế hắn chỉ có thể vội vàng chuyển đề tài:
“Chuyện này tạm thời chưa cần nói, hiện tại có vài vấn đề quan trọng... Ví dụ như các ngươi có biết chỗ Alice bị giam không? Canh phòng nơi đó thế nào? Ngươi cần ta làm cái gì?”
Carlos vốn đang muốn kể lại tình hình sau khi chạy trốn nhưng nếu Trịnh Xá đã nói vậy thì hắn cũng chỉ có thể chuyển đề tài theo:
“Hiện tại bọn ta cũng chưa tìm hiểu được nhiều lắm, chỉ biết là Alice đang được chữa trị trong căn cứ công ty Umbrella, sau khoảng mười ngày hoặc thậm chí là lâu hơn cơ thể cô ấy mới hồi phục hoàn toàn. Trong thời gian này bọn ta có thể tìm biện pháp thăm dò vị trí cụ thể cũng như lập kế hoạc chi tiết, ngươi cảm thấy thế nào?”
Trịnh Xá thở ra một hơi đáp:
“Cũng chỉ có thể làm như vậy, hiện tại ta đang ở tầng 41, chuyện chỗ ngươi đại khái đến lúc nào có thể hoàn thành? Sau đó chúng ta sẽ gặp mặt bàn bạc một chút, còn mấy người Jill đâu? Tất cả cùng gặp mặt một chuyến đi.”
Carlos hơi chần chừ một chút rồi mới đáp:
“Việc của ta còn cần khoảng nửa tiếng nữa, mặc dù không biết ngươi làm thế nào tới được trên tầng 40 nhưng ở trên đó cứ hai tiếng đồng hồ sẽ có một lần tuần tra toàn bộ tầng lầu, còn khoảng hai mươi phút nữa sẽ tới lần tuần tra tiếp theo, nếu ngươi thật sự không thể rời khỏi chỗ đó không bằng tới tầng bên ta đi, ta còn một thân phận có thể đưa ngươi cùng rời khỏi đây.”
Trịnh Xá mỉm cười đáp:
“Không cần, ta đã có thể đi lên thì tự nhiên cũng sẽ có cách rời đi... Cứ quyết định như vậy nhé, ta sẽ rời đây trước, sau đó... sau đó sẽ đợi ngươi ở bên kia quảng trường, cứ yên tâm, ta tự có biện pháp tìm ra ngươi...”
“Vậy thì còn nhóm của Jill, lát nữa bọn ta sẽ cùng...”
Carlos còn đang nói, Trịnh Xá đã ngắt liên lạc ý thức giữa hai bên, đến lúc này hắn mới cười khổ ngồi phịch xuống ghế, ngắt ngắt tóc trán bắt đầu khổ sở suy tính, tình tiết kịch bản vừa dẫn phát vừa rồi có khác biệt rất lớn với dự tính của Trịnh Xá làm kế hoạch ban đầu của hắn trở nên hoàn toàn không phù hợp.
Vốn Trịnh Xá muốn từ chỗ Carlos tìm kiếm một ít tin tức về công ty Umbrella ví dụ như vị trí căn cứ nghiên cứu, phân bố, mức độ bảo vệ, có gì cần chú ý hay không, ai mà ngờ được Carlos lại chẳng cho hắn biết được thông tin gì mà còn ấn thêm một nhiệm vụ, hơn nữa nhiệm vụ này còn bị giới hạn thời gian.
- Hóa ra ý Sở Hiên là thế này... Tình huống đột ngột phát sinh tốt có, xấu có, không thể lần nào tình huống bộc phát cũng có thể khống chế được, cũng không phải lần nào cũng là chuyện tốt, ví dụ như lần này nếu nhiệm vụ tình tiết kịch bản thất bại không phải là sẽ bị delete hay sao?
Trịnh Xá cười khổ, lẩm bẩm nói.
Một lúc lâu sau hắn mới đứng dậy, gỡ máy chặn dòng khỏi dây mạng, rồi nói với Chiêm Lam:
“Chiêm Lam, giúp ta quét hình khu vực gần ban công từ tầng 29 đến tầng 20, đánh dấu những người có thể khống chế, sau đó tùy ý chọn một người khống chế là được...”
Chiêm Lam ừ một tiếng, hơn mười giây sau liền đáp:
“Xong, người bị khống chế ở tầng 20 đã được đánh dấu... Ngươi không sao chứ? Trịnh Xá, hình như ngươi đang có tâm sự gì đó?”
Trịnh Xá khẽ cười, đi tới chỗ cửa sổ, tiếp đó hắn đạp lên hư không nhảy ra ngoài đồng thời nói với Chiêm Lam:
“Chiêm Lam, ngươi cảm thấy Sở Hiên có quan trọng với đội chúng ta không?”
Chiêm Lam ừm một tiếng chắc chắn nói:
“Đương nhiên là quan trọng, nói thật, lần trước trong Starship Troopers chúng ta sở dĩ có thể chiến thắng toàn là vì có hắn trong đội... Ngươi có vấn đề gì với hắn sao? Hai người lại có mâu thuẫn gì à?”
Đây cũng không phải là Chiêm Lam lo lắng quá nhiều, dù sao cách đây rất lâu, quan hệ giữa Trịnh Xá và Sở Hiên đúng là nửa địch nhân nửa đối thủ, mãi đến khi Trịnh Xá dần dần trở thành đội trưởng Trung Châu đội, Sở Hiên sau khi chết được hồi sinh lại, hai người mới trở thành đội viên cùng một đội.
“Không, sao lại như vậy được...”
Trịnh Xá lập tức cười đáp, hắn ở giữa không trung sử dụng một lần Nguyệt bộ rồi mới trả lời trong ý thức:
“Không có mâu thuẫn gì cả, ta chỉ cảm thấy có chút lo âu, gần như là thấy phương hướng mà đoàn đội phải đi có chút mơ hồ thôi...”
“Rất nhiều chuyện đều như trăm sông đổ về biển, khó có thể có một con đường tuyệt đối chính xác. Bố cục và an bài cho tương lại của một đoàn đội cũng vậy, sắp xếp của Sở Hiên quá nặng tính lợi ích và đặt cược, tính toán về nhân tính quá ít, nhưng bố cục như vậy rất ổn định, thành công là thành công, hỏng chuyện là hỏng chuyện, một phát ăn luôn, còn bố cục của trí giả kia thì lại lấy biến số làm chủ, có thể trong tuyệt cảnh phát sinh kỳ tích, cũng có thể giữa sinh lộ lại đập đầu vào đá....”
“Đây mới là chuyện khiến ta lo âu...”
Trịnh Xá rời khỏi tòa nhà như thế nào tạm thời không cần kể chi tiết, nhờ Chiêm Lam hỗ trợ hắn cũng không mất nhiều công sức để thoát ra, ngược lại sau khi thong dong rời khỏi còn rảnh rỗi cùng Chiêm Lam tới một quán cà phê gần đó.
Hai người uống mấy ngụm cà phê, Trịnh Xá mới khẽ nói:
- Chiêm Lam, em cảm thấy lần này anh làm có đúng không? Bỗng dưng lại thêm một biến số, mặc dù anh vẫn luôn nói tận lực tìm kiếm càng nhiều điểm thưởng và chi tiết kịch tình càng tốt, tận lực hoàn thành càng nhiều tình tiết kịch bản càng tốt, rút ngắn khoảng cách giữa chúng ta và Ác Ma đội, nhưng lần này đúng là anh đã lỗ mãng....
Chiêm Lam đang cầm cốc cà phê có vẻ ngơ ngẩn, đến khi Trịnh Xá hỏi lại lần thứ hai cô gái này mới bỏ cốc xuống, le lưỡi, mỉm cười nói:
- Kỳ thật cũng không có gì lỗ mãng cả, dù sao anh cũng đã cân nhắc kỹ càng rồi, có thể tìm kiếm tin tức từ các nhân vật trong phim, dù liên quan tới nhiệm vụ tình tiết kịch bản hay liên quan đến hành động lần này của chúng ta thì những tin tức này đều có thể giúp đoàn đội không lâm vào khốn cảnh, đây tuyệt đối không phải lỗ mãng. Hơn nữa, có thể chung sống hóa bình với nhân vật trong phim, nhận được tin tức và hỗ trợ từ họ, không phải đây chính là khác biệt giữa chúng ta và tiểu đội luân hồi Ác Ma sao?
Trịnh Xá gật đầu nói:
- Mặc dù nói vậy cũng không sai nhưng lần này mục đích chúng ta tới thế giới Resident Evil là để kiếm Progenitor virus! Khi đã có tiền đề như vậy rồi mà lại còn đi chọc vào nhiệm vụ tình tiết kịch bản khác, may mà nhiệm vụ này không xung đột với việc đánh cắp Progenitor virus nếu không sẽ phải bỏ qua việc trộm virus hoặc là chia làm hai đội để làm việc, như vậy sức chiến đấu của cả đội sẽ giảm mạnh, thậm chí có thể tử vong khi làm nhiệm vụ... Đây có lẽ là nguyên nhân Sở Hiên không muốn anh tiếp xúc với Carlos, thời gian không thích hợp, địa điểm cũng không thích hợp sẽ dẫn đến rất nhiều biến số cũng gây ảnh hưởng lớn tới cả đội....
Chiêm Lam cười nhẹ không nói gì nữa, lúc trong quán cà phê xuất hiện một khoảng lặng hiếm có, Chiêm Lam như chìm vào không khí xung quanh, mặc cho Trịnh Xá đang bàn chính sự, vẻ mặt nàng vẫn ôn hòa, giữ nụ cười thản nhiên.
- ... Trịnh Xá, anh ngồi yên uống cà phê đi được không?
Chờ lúc Trịnh Xá vừa ngừng lời, Chiêm Lam bỗng khẽ nói.
Trịnh Xá ngẩn người, hắn vốn đang quan tâm đến chuyện đoàn đội sinh tử tồn vong, đang nghiêm nghiêm túc túc đột nhiên chuyển sang chuyện tình cảm thiếu nữ, nhất thời còn không định thần lại được. Suy nghĩ mấy giây sau hắn mới hiểu ý Chiêm Lam, chỉ biết cười khổ, im lặng cầm cốc cà phê lên nhấm một ngụm, cố xua đi cảm giác xấu hổ.
Chiêm Lam cũng mỉm cười nhấp một ngụm cà phê, thì thào:
- Từ sau khi tiến vào thế giới luân hồi phim kinh dị, đã lâu không được ngồi yên tĩnh uống cái gì đó rồi... Hơn nữa còn là cùng anh yên lặng uống nước. A a, tự nhiên lại cảm thấy chúng ta tựa hồ đang ở thế giới hiện thực, chẳng có gì giống thế giới phim kinh dị cả...
- Nếu không có T – virus, không có vũ khí sinh hóa, đối với những người này mà nói, đây chính là thế giới hiện thực của họ.
Trịnh Xá nghe vậy cũng có chút cảm thán, hắn cảm nhận không khí thanh bình yên lặng xung quanh, bỗng thấy lòng mình cũng như bình hòa lại.
Chiêm Lam mỉm cười không nói nữa, yên lặng ngồi đối diện với Trịnh Xá, lắng nghe tiếng nhạc nhẹ trong quán cà phê, nhìn bộ dạng có vẻ rất thoải mái. Trịnh Xá đang còn muốn nói thêm về tình tiết kịch bản dẫn phát ra hôm nay, nhưng nhìn dáng vẻ trữ tình của Chiêm Lam như vậy, hắn mấy lần muốn lên tiếng nhưng lời nói lên đến miệng lại quay ngược vào trong, cuối cùng chỉ có thể lẳng lặng ngồi đó cùng Chiêm Lam nghe nhạc.
Thời gian chậm rãi trôi qua, đến gần bốn giờ chiều, Chiêm Lam mới cười nói:
- Trịnh Xá, hắn ra khỏi tòa nhà rồi, muốn ta liên lạc với hắn không?
Trịnh Xá chờ đến bây giờ cũng đủ oải người, vốn muốn thảo luận một chút với Chiêm Lam về tình huống đoàn đội trong tương lai nhưng nhìn người ta ra vẻ nhi nữ tình hoài như thế hắn chỉ có thể bắt đắc dĩ ngồi tại chỗ, lúc này mới đứng bật dậy nói:
- Kết nối ý thức ta với hắn đi.
Carlos đang từ trong cao ốc đi ra, hắn vừa tới gần quảng tường tiếng của Trịnh Xá đã vang lên trong ý thức hắn, tên này hiển nhiên đã có chuẩn bị, khi tiếng nói vang lên hắn chỉ hơi run người một chút rồi lập tức vô cùng bình thường tiếp tục bước tới.
Đến lúc gặp nhau trong một ngõ nhỏ, hai người lại than thở một trận, Carlos còn đang muốn nói lại chuyện diễn ra sau Resident Evil 2 nhưng Trịnh Xá đã lập tức chuyển đề tài, lần trước hắn đã bị trừ mấy trăm điểm thưởng rồi, cứ tiếp tục nữa sẽ thành điểm âm mà bị delete mất.
- Mấy người Jill cũng đều ở trong thành phố này, nếu họ biết các ngươi không việc gì chắc chắn sẽ rất vui.
Carlos hớn hở nói..
Trịnh Xá cùng Chiêm Lam nhìn nhau cười, hắn bấy giờ mới nói:
- Thế này đi, các đồng đội ta cũng ở trong thành phố này, bọn ta muốn đột nhập vào công ty Umbrella tìm một số thứ, nhưng lại không thông thạo tình hình trong đó. Ngươi cứ gọi cả nhóm Jill tới, sau đó chúng ta thương lượng hành động tiếp theo... Đồng thời cũng để cứu Alice.
Carlos đương nhiên là đáp ứng đồng thời cũng nhắc nhở Trịnh Xá trong thành phố này có không ít mật thám của công ty Umbrella, dù sao trung tam thành phố này cũng là trụ sở chính mà công ty công bố với bên ngoài nên có một số nhân viên tình báo của công ty Umbrella cũng chẳng có gì là lạ. Một người bình thường đi bên người, một nữ hầu bàn xinh xắn, hoặc một cảnh sát đang tuần tra, đủ mọi loại người, thậm chí cả ông chủ quán trọ họ đang ở cũng có thể là mật thám của công ty Umbrella.
- Đương nhiên cũng không thể khoa trương như vậy nhưng tóm lại các ngươi nên cẩn thận một chút. Từ những tin tức mà bọn ta tìm được, công ty Umbrella rất đề phòng những người biết được chuyện xảy ra tại thành phố Raccoon, nếu để bọn chúng phát hiện người như vậy chắc chắn sẽ bị đưa vào trụ sở tẩy não hoặc thậm chí tiêm T – virus qua xử lý, trong căn cứ số lượng Nemesis... sợ rằng đã lên tới hơn trăm tên.
Carlos thở dài rồi đi khỏi con ngõ.
Trịnh Xá vốn không còn chuyện gì nữa nhưng mấy câu Carlos nói trước khi đi khiến hắn phải cau mày, mấy chục giây sau còn bắt đầu ngắt ngắt tóc trán, Chiêm Lam kỳ quái hỏi:
- Sao vậy? Có chuyện gì à? Chẳng lẽ Carlos là mật thám của công ty Umbrella?
- Không.
Lúc này Trịnh Xá đã tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba, mô phỏng phương thức suy luận của Tiêu Hoành Luật, nói:
- Không, không phải Carlos có chuyện mà là Sở Hiên có chuyện mới đúng... Khốn thật, mô phỏng người khác luôn chậm hiểu như vậy, nếu là Tiêu Hoành Luật hắn nhất định có thể sớm nhận ra Sở Hiên đang muốn làm gì, ít nhất cũng không khiến ta lần nào cũng bị Sở Hiên tính kế, làm việc không công cho hắn...
Lần này Chiêm Lam thật sự cảm thấy kỳ lạ, tò mò hỏi:
- Rút cuộc là thế nào? Sở Hiên hình như cũng không làm gì đặc biệt mà, cho dù khi chúng ta ử trong cao ốc trộm mật mã hắn cũng không làm gì lạ...
- Chính bởi vì hắn không làm gì mới chứng mình rằng hắn trong lòng có quỷ.
Trịnh Xá ngắt ngắt tóc trán cười khổ nói:
- Kế hoạch của hắn ta đại khái cũng hiểu được, bất quá còn phải nhờ Carlos nhắc nhở. Đúng thế, một khi phát hiện người biết sự kiện Resident Evil phát sinh sẽ lập tức bắt vào trong nội bộ căn cứ. hoặc là tẩy não, hoặc là tiêm T – virus, tóm lại đều là đưa vào trong căn cứ đúng không? Đây cũng chính là kế hoạch của Sở Hiên, hắn muốn ta tự mình làm mồi nhử lọt vào căn cứ, sau đó từ trong đó lấy trộm Progenitor virus, còn ta thì cứ nai lưng ra giúp hắn kiếm tiền.
Chiêm Lam kinh ngạc nói:
- Chắc là không phải vậy chứ? Nếu Sở Hiên thật sự tính toán như vậy thì sao lúc trước hắn lại nhắc nhở ngươi? Cứ để ngươi lộ thân phận trong cao ốc đi, sao lại nói ngươi không nên tiếp xúc với mấy người Carlos, dự phòng xuất hiện biến số quá lớn? Ta nghĩ Sở Hiên có lẽ là không làm thế đâu?
Trịnh Xá khoát tay bất đắc dĩ nói:
- Không làm như vậy thì không phải là Sở Hiên, tính kế với vả người trong đội, đây mới là phong cách làm việc ưa thích của hắn. Cứ nghĩ thử mà xem, việc trộm mật mã, ngoài ta ra, Triệu Anh Không chẳng phải càng thích hợp hơn sao? Dù là ẩn nấp lén lút hay thuần thục máy vi tính, trên thực tế cô ấy mới là lựa chọn tốt nhất cho nhiệm vụ này...
Lúc này hai người đã ra khỏi con ngõ, Trịnh Xá đứng bên đường tùy ý gọi một chiếc taxi, sau khi lên xe hắn thông qua ý thức trao đổi với Chiêm Lam:
“Nhưng Triệu Anh Không thì không thể đi làm nhiệm vụ này được, bởi vì kỹ thuật máy tính của cô ấy có thể hỗ trợ Sở Hiên nên chỉ có thể do ta đi làm, có điều chúng ta đều quên mất một chuyện, đó là trước khi lấy được mật mã bọn họ có thể dùng máy tính làm cái gì chứ? Cho dù làm gì được thì tác dụng cũng chẳng lớn, Sở Hiên chỉ lợi dụng danh nghĩa máy tính chế ra từng bước của nhiệm vụ này, khiến ta trở thành lựa chọn duy nhất có thể hoàn thành được, cứ như vậy ta cũng sẽ bại lộ trước camera giám sát của công ty Umbrella.”
“Chắc chắn là hắn vẫn nhớ một chuyện ta từng kể là tại Resident Evil 2, ta tự xưng là người mang G – virus... Công ty Umbrella nhất định là cực kỳ muốn bắt sống ta, Sở Hiên hắn cũng biết...”
“Trịnh Xá? Người nhiễm G – virus sau khi chết linh hồn vẫn tồn tại sao? Mẹ kiếp, sao lại có chuyện kinh khủng đến mức ấy chứ?”
Carlos rất sợ hãi, nhất thời còn không suy nghĩ cẩn thận nổi, chỉ biết liên tưởng đến mấy chuyện linh hồn, quỷ quái.
Trịnh Xá có chút dở khóc dở cười, vội vàng nói:
“Bình tĩnh nào, ta còn chưa chết, chẳng qua chỉ là dùng ý thức trao đổi thôi, ta làm sao lại biến thành linh hồn được? Tên khốn nhà ngươi đừng có rủa ta chết sớm vậy chứ?”
Carlos trầm mặc một lúc lâu rồi mới thở ra mấy hơi thật dài nói:
“Ngươi dùng cách gì vậy? Không ngờ lại có thể truyền tiếng nói tới ý thức người khác, người không biết lại còn tưởng gặp quỷ.... Ngươi làm thế nào mà thoát được? Trịnh Xá, lúc đó tất cả chiến hữu của ngươi đều bị... Bọn ta cũng bị những kẻ đó đánh ngất mang đi. Sau khi thoát khỏi đó nghe người ta kể lại thì hình như sau khi bọn ta chạy khỏi đó không lâu, công ty Umbrella liền bắn tên lửa hạt nhân vào thành phố, trước lúc đó ngươi cũng không thể thoát ra được... Ngươi làm thế nào mà sống sót vậy?”
Trịnh Xá nghe Carlos nhắc lại tình cảnh lúc đó, trong lòng cũng ngổn ngang trăm mối, vốn định đưa đẩy mấy câu nói dối nhưng khi thật sự phải nói thì hắn lại chỉ biết ngây ngốc thở dài:
“Đó thật sự là... Một lời khó nói hết.”
Carlos cũng thở dài, tất cả đồng đội của hắn đều mất mạng trong thành phố đó, hắn chính là người sống sót duy nhất trong đội lính đánh thuê, mặc dù trong bộ phim kinh dị đó đã quen được vài chiến hữu mới nhưng với cái chết của các đồng đội cũ hắn vẫn cảm thấy vô cùng đau buồn.
Hai người trầm mặc một thoáng rồi Carlos bỗng hỏi:
“Trịnh Xá, biết được ngươi bình yên là tốt quá rồi, nếu có ngươi hỗ trợ, bọn ta nhất định có thể cứu Alice ra!”
Trịnh Xá nghe vậy mới thật sự là sửng sốt, theo kịch bản phim Resident Evil 2 mà hắn biết, đến cuối phim tất cả mọi người, kể cả nữ nhân vật chính đều lên trực thăng, nhưng bị sức ép từ vụ nổ hạt nhân lan tới làm phi cơ bị hỏng, nữ nhân vật chính đã chết khi trực thăng rơi. Sau đó công ty Umbrella tìm được nơi máy bay rơi, dùng công nghệ cao hồi sinh nữ nhân vật chính, hơn nữa còn cố gắng xóa ký ức của nàng để tiện không chế, nhưng Alice lại khôi phục được trí nhớ như một kỳ tích, tiếp đó được một nhóm chiến hữu trong đó có Carlos hỗ trợ thoát khỏi căn cứ tại trụ sở chính của công ty Umbrella...
“Đúng rồi, hiện tại cách lúc Resident Evil 2 kết thúc không lâu lắm, mà tính huống chúng ta tiến vào thế giới phim kinh dị này cũng vừa khéo đúng lúc bọn họ chuẩn bị cứu Alice nên mới có thể nghe được chuyện này...”
Trịnh Xá nghĩ đến xuất thần đột nhiên trong đầu lại vang lên thanh âm vô hồn, lạnh lẽo, mãi mãi không biến đổi của Chủ Thần.
“Tình tiết kịch bản trước khi Resident Evil 3 bắt đầu, trong vòng hai mươi ngày, đánh thức và cứu Alice thoát ra, ba người trong đội nhận được một chi tiết kịch tình cấp B, 5000 điểm thưởng. Nếu sau hai mươi ngày không cứu được Alice hoặc Alice tử vong, delete ba người bất kỳ trong đội. Ngoài ra không được dùng bất kỳ biện pháp nào để tìm hiểu nội dung Resident Evil 3 từ nhân vật trong phim, nếu không mỗi câu nói sẽ bị trừ từ 100 tới 1000 điểm...”
Nghe rõ cả đoạn thông báo, Trịnh Xá có chút sững sờ, đầu tiên là hắn không biết may mắn hay xui xẻo nhận được tình tiết kịch bản cho nửa đội, mặc dù điểm thưởng và chi tiết kịch tình cũng không quá nhiều nhưng cộng lại cũng được 15000 điểm thưởng và một chi tiết cấp A, ngoài ra theo đúng kịch bản phim thì nhiệm vụ cứu Alice có vẻ cũng không quá nguy hiểm, tình tiết kịch bản này có thể coi như được tặng không.
“Chuyện này xong rồi... Còn cái không được dùng bất kỳ biện phám gì để tìm hiểu nội dung Resident Evil 3 từ nhân vật trong phim thì có ý nghĩa gì đây?”
Trịnh Xá còn đang trầm tư, Carlos đã lên tiếng:
“...Lúc ấy bọn ta từ trên trực thăng rơi xuống nhưng Alice đã hi sinh nên bọn ta mới tự bỏ đi, may mà lúc đó bọn ta gặp...”
Trịnh Xá vừa nghe vừa suy nghĩ đột nhiên tiếng thông báo trừ điểm của Chủ Thần vang lên khiến hắn lập tức biết là không hay. Nếu Carlos tiếp tục nói chắc chắn sẽ nhắc đến nội dung Resident Evil 3, đây là một phần trong những cấm kỵ của Chủ Thần trong nhiệm vụ này vì thế hắn chỉ có thể vội vàng chuyển đề tài:
“Chuyện này tạm thời chưa cần nói, hiện tại có vài vấn đề quan trọng... Ví dụ như các ngươi có biết chỗ Alice bị giam không? Canh phòng nơi đó thế nào? Ngươi cần ta làm cái gì?”
Carlos vốn đang muốn kể lại tình hình sau khi chạy trốn nhưng nếu Trịnh Xá đã nói vậy thì hắn cũng chỉ có thể chuyển đề tài theo:
“Hiện tại bọn ta cũng chưa tìm hiểu được nhiều lắm, chỉ biết là Alice đang được chữa trị trong căn cứ công ty Umbrella, sau khoảng mười ngày hoặc thậm chí là lâu hơn cơ thể cô ấy mới hồi phục hoàn toàn. Trong thời gian này bọn ta có thể tìm biện pháp thăm dò vị trí cụ thể cũng như lập kế hoạc chi tiết, ngươi cảm thấy thế nào?”
Trịnh Xá thở ra một hơi đáp:
“Cũng chỉ có thể làm như vậy, hiện tại ta đang ở tầng 41, chuyện chỗ ngươi đại khái đến lúc nào có thể hoàn thành? Sau đó chúng ta sẽ gặp mặt bàn bạc một chút, còn mấy người Jill đâu? Tất cả cùng gặp mặt một chuyến đi.”
Carlos hơi chần chừ một chút rồi mới đáp:
“Việc của ta còn cần khoảng nửa tiếng nữa, mặc dù không biết ngươi làm thế nào tới được trên tầng 40 nhưng ở trên đó cứ hai tiếng đồng hồ sẽ có một lần tuần tra toàn bộ tầng lầu, còn khoảng hai mươi phút nữa sẽ tới lần tuần tra tiếp theo, nếu ngươi thật sự không thể rời khỏi chỗ đó không bằng tới tầng bên ta đi, ta còn một thân phận có thể đưa ngươi cùng rời khỏi đây.”
Trịnh Xá mỉm cười đáp:
“Không cần, ta đã có thể đi lên thì tự nhiên cũng sẽ có cách rời đi... Cứ quyết định như vậy nhé, ta sẽ rời đây trước, sau đó... sau đó sẽ đợi ngươi ở bên kia quảng trường, cứ yên tâm, ta tự có biện pháp tìm ra ngươi...”
“Vậy thì còn nhóm của Jill, lát nữa bọn ta sẽ cùng...”
Carlos còn đang nói, Trịnh Xá đã ngắt liên lạc ý thức giữa hai bên, đến lúc này hắn mới cười khổ ngồi phịch xuống ghế, ngắt ngắt tóc trán bắt đầu khổ sở suy tính, tình tiết kịch bản vừa dẫn phát vừa rồi có khác biệt rất lớn với dự tính của Trịnh Xá làm kế hoạch ban đầu của hắn trở nên hoàn toàn không phù hợp.
Vốn Trịnh Xá muốn từ chỗ Carlos tìm kiếm một ít tin tức về công ty Umbrella ví dụ như vị trí căn cứ nghiên cứu, phân bố, mức độ bảo vệ, có gì cần chú ý hay không, ai mà ngờ được Carlos lại chẳng cho hắn biết được thông tin gì mà còn ấn thêm một nhiệm vụ, hơn nữa nhiệm vụ này còn bị giới hạn thời gian.
- Hóa ra ý Sở Hiên là thế này... Tình huống đột ngột phát sinh tốt có, xấu có, không thể lần nào tình huống bộc phát cũng có thể khống chế được, cũng không phải lần nào cũng là chuyện tốt, ví dụ như lần này nếu nhiệm vụ tình tiết kịch bản thất bại không phải là sẽ bị delete hay sao?
Trịnh Xá cười khổ, lẩm bẩm nói.
Một lúc lâu sau hắn mới đứng dậy, gỡ máy chặn dòng khỏi dây mạng, rồi nói với Chiêm Lam:
“Chiêm Lam, giúp ta quét hình khu vực gần ban công từ tầng 29 đến tầng 20, đánh dấu những người có thể khống chế, sau đó tùy ý chọn một người khống chế là được...”
Chiêm Lam ừ một tiếng, hơn mười giây sau liền đáp:
“Xong, người bị khống chế ở tầng 20 đã được đánh dấu... Ngươi không sao chứ? Trịnh Xá, hình như ngươi đang có tâm sự gì đó?”
Trịnh Xá khẽ cười, đi tới chỗ cửa sổ, tiếp đó hắn đạp lên hư không nhảy ra ngoài đồng thời nói với Chiêm Lam:
“Chiêm Lam, ngươi cảm thấy Sở Hiên có quan trọng với đội chúng ta không?”
Chiêm Lam ừm một tiếng chắc chắn nói:
“Đương nhiên là quan trọng, nói thật, lần trước trong Starship Troopers chúng ta sở dĩ có thể chiến thắng toàn là vì có hắn trong đội... Ngươi có vấn đề gì với hắn sao? Hai người lại có mâu thuẫn gì à?”
Đây cũng không phải là Chiêm Lam lo lắng quá nhiều, dù sao cách đây rất lâu, quan hệ giữa Trịnh Xá và Sở Hiên đúng là nửa địch nhân nửa đối thủ, mãi đến khi Trịnh Xá dần dần trở thành đội trưởng Trung Châu đội, Sở Hiên sau khi chết được hồi sinh lại, hai người mới trở thành đội viên cùng một đội.
“Không, sao lại như vậy được...”
Trịnh Xá lập tức cười đáp, hắn ở giữa không trung sử dụng một lần Nguyệt bộ rồi mới trả lời trong ý thức:
“Không có mâu thuẫn gì cả, ta chỉ cảm thấy có chút lo âu, gần như là thấy phương hướng mà đoàn đội phải đi có chút mơ hồ thôi...”
“Rất nhiều chuyện đều như trăm sông đổ về biển, khó có thể có một con đường tuyệt đối chính xác. Bố cục và an bài cho tương lại của một đoàn đội cũng vậy, sắp xếp của Sở Hiên quá nặng tính lợi ích và đặt cược, tính toán về nhân tính quá ít, nhưng bố cục như vậy rất ổn định, thành công là thành công, hỏng chuyện là hỏng chuyện, một phát ăn luôn, còn bố cục của trí giả kia thì lại lấy biến số làm chủ, có thể trong tuyệt cảnh phát sinh kỳ tích, cũng có thể giữa sinh lộ lại đập đầu vào đá....”
“Đây mới là chuyện khiến ta lo âu...”
Trịnh Xá rời khỏi tòa nhà như thế nào tạm thời không cần kể chi tiết, nhờ Chiêm Lam hỗ trợ hắn cũng không mất nhiều công sức để thoát ra, ngược lại sau khi thong dong rời khỏi còn rảnh rỗi cùng Chiêm Lam tới một quán cà phê gần đó.
Hai người uống mấy ngụm cà phê, Trịnh Xá mới khẽ nói:
- Chiêm Lam, em cảm thấy lần này anh làm có đúng không? Bỗng dưng lại thêm một biến số, mặc dù anh vẫn luôn nói tận lực tìm kiếm càng nhiều điểm thưởng và chi tiết kịch tình càng tốt, tận lực hoàn thành càng nhiều tình tiết kịch bản càng tốt, rút ngắn khoảng cách giữa chúng ta và Ác Ma đội, nhưng lần này đúng là anh đã lỗ mãng....
Chiêm Lam đang cầm cốc cà phê có vẻ ngơ ngẩn, đến khi Trịnh Xá hỏi lại lần thứ hai cô gái này mới bỏ cốc xuống, le lưỡi, mỉm cười nói:
- Kỳ thật cũng không có gì lỗ mãng cả, dù sao anh cũng đã cân nhắc kỹ càng rồi, có thể tìm kiếm tin tức từ các nhân vật trong phim, dù liên quan tới nhiệm vụ tình tiết kịch bản hay liên quan đến hành động lần này của chúng ta thì những tin tức này đều có thể giúp đoàn đội không lâm vào khốn cảnh, đây tuyệt đối không phải lỗ mãng. Hơn nữa, có thể chung sống hóa bình với nhân vật trong phim, nhận được tin tức và hỗ trợ từ họ, không phải đây chính là khác biệt giữa chúng ta và tiểu đội luân hồi Ác Ma sao?
Trịnh Xá gật đầu nói:
- Mặc dù nói vậy cũng không sai nhưng lần này mục đích chúng ta tới thế giới Resident Evil là để kiếm Progenitor virus! Khi đã có tiền đề như vậy rồi mà lại còn đi chọc vào nhiệm vụ tình tiết kịch bản khác, may mà nhiệm vụ này không xung đột với việc đánh cắp Progenitor virus nếu không sẽ phải bỏ qua việc trộm virus hoặc là chia làm hai đội để làm việc, như vậy sức chiến đấu của cả đội sẽ giảm mạnh, thậm chí có thể tử vong khi làm nhiệm vụ... Đây có lẽ là nguyên nhân Sở Hiên không muốn anh tiếp xúc với Carlos, thời gian không thích hợp, địa điểm cũng không thích hợp sẽ dẫn đến rất nhiều biến số cũng gây ảnh hưởng lớn tới cả đội....
Chiêm Lam cười nhẹ không nói gì nữa, lúc trong quán cà phê xuất hiện một khoảng lặng hiếm có, Chiêm Lam như chìm vào không khí xung quanh, mặc cho Trịnh Xá đang bàn chính sự, vẻ mặt nàng vẫn ôn hòa, giữ nụ cười thản nhiên.
- ... Trịnh Xá, anh ngồi yên uống cà phê đi được không?
Chờ lúc Trịnh Xá vừa ngừng lời, Chiêm Lam bỗng khẽ nói.
Trịnh Xá ngẩn người, hắn vốn đang quan tâm đến chuyện đoàn đội sinh tử tồn vong, đang nghiêm nghiêm túc túc đột nhiên chuyển sang chuyện tình cảm thiếu nữ, nhất thời còn không định thần lại được. Suy nghĩ mấy giây sau hắn mới hiểu ý Chiêm Lam, chỉ biết cười khổ, im lặng cầm cốc cà phê lên nhấm một ngụm, cố xua đi cảm giác xấu hổ.
Chiêm Lam cũng mỉm cười nhấp một ngụm cà phê, thì thào:
- Từ sau khi tiến vào thế giới luân hồi phim kinh dị, đã lâu không được ngồi yên tĩnh uống cái gì đó rồi... Hơn nữa còn là cùng anh yên lặng uống nước. A a, tự nhiên lại cảm thấy chúng ta tựa hồ đang ở thế giới hiện thực, chẳng có gì giống thế giới phim kinh dị cả...
- Nếu không có T – virus, không có vũ khí sinh hóa, đối với những người này mà nói, đây chính là thế giới hiện thực của họ.
Trịnh Xá nghe vậy cũng có chút cảm thán, hắn cảm nhận không khí thanh bình yên lặng xung quanh, bỗng thấy lòng mình cũng như bình hòa lại.
Chiêm Lam mỉm cười không nói nữa, yên lặng ngồi đối diện với Trịnh Xá, lắng nghe tiếng nhạc nhẹ trong quán cà phê, nhìn bộ dạng có vẻ rất thoải mái. Trịnh Xá đang còn muốn nói thêm về tình tiết kịch bản dẫn phát ra hôm nay, nhưng nhìn dáng vẻ trữ tình của Chiêm Lam như vậy, hắn mấy lần muốn lên tiếng nhưng lời nói lên đến miệng lại quay ngược vào trong, cuối cùng chỉ có thể lẳng lặng ngồi đó cùng Chiêm Lam nghe nhạc.
Thời gian chậm rãi trôi qua, đến gần bốn giờ chiều, Chiêm Lam mới cười nói:
- Trịnh Xá, hắn ra khỏi tòa nhà rồi, muốn ta liên lạc với hắn không?
Trịnh Xá chờ đến bây giờ cũng đủ oải người, vốn muốn thảo luận một chút với Chiêm Lam về tình huống đoàn đội trong tương lai nhưng nhìn người ta ra vẻ nhi nữ tình hoài như thế hắn chỉ có thể bắt đắc dĩ ngồi tại chỗ, lúc này mới đứng bật dậy nói:
- Kết nối ý thức ta với hắn đi.
Carlos đang từ trong cao ốc đi ra, hắn vừa tới gần quảng tường tiếng của Trịnh Xá đã vang lên trong ý thức hắn, tên này hiển nhiên đã có chuẩn bị, khi tiếng nói vang lên hắn chỉ hơi run người một chút rồi lập tức vô cùng bình thường tiếp tục bước tới.
Đến lúc gặp nhau trong một ngõ nhỏ, hai người lại than thở một trận, Carlos còn đang muốn nói lại chuyện diễn ra sau Resident Evil 2 nhưng Trịnh Xá đã lập tức chuyển đề tài, lần trước hắn đã bị trừ mấy trăm điểm thưởng rồi, cứ tiếp tục nữa sẽ thành điểm âm mà bị delete mất.
- Mấy người Jill cũng đều ở trong thành phố này, nếu họ biết các ngươi không việc gì chắc chắn sẽ rất vui.
Carlos hớn hở nói..
Trịnh Xá cùng Chiêm Lam nhìn nhau cười, hắn bấy giờ mới nói:
- Thế này đi, các đồng đội ta cũng ở trong thành phố này, bọn ta muốn đột nhập vào công ty Umbrella tìm một số thứ, nhưng lại không thông thạo tình hình trong đó. Ngươi cứ gọi cả nhóm Jill tới, sau đó chúng ta thương lượng hành động tiếp theo... Đồng thời cũng để cứu Alice.
Carlos đương nhiên là đáp ứng đồng thời cũng nhắc nhở Trịnh Xá trong thành phố này có không ít mật thám của công ty Umbrella, dù sao trung tam thành phố này cũng là trụ sở chính mà công ty công bố với bên ngoài nên có một số nhân viên tình báo của công ty Umbrella cũng chẳng có gì là lạ. Một người bình thường đi bên người, một nữ hầu bàn xinh xắn, hoặc một cảnh sát đang tuần tra, đủ mọi loại người, thậm chí cả ông chủ quán trọ họ đang ở cũng có thể là mật thám của công ty Umbrella.
- Đương nhiên cũng không thể khoa trương như vậy nhưng tóm lại các ngươi nên cẩn thận một chút. Từ những tin tức mà bọn ta tìm được, công ty Umbrella rất đề phòng những người biết được chuyện xảy ra tại thành phố Raccoon, nếu để bọn chúng phát hiện người như vậy chắc chắn sẽ bị đưa vào trụ sở tẩy não hoặc thậm chí tiêm T – virus qua xử lý, trong căn cứ số lượng Nemesis... sợ rằng đã lên tới hơn trăm tên.
Carlos thở dài rồi đi khỏi con ngõ.
Trịnh Xá vốn không còn chuyện gì nữa nhưng mấy câu Carlos nói trước khi đi khiến hắn phải cau mày, mấy chục giây sau còn bắt đầu ngắt ngắt tóc trán, Chiêm Lam kỳ quái hỏi:
- Sao vậy? Có chuyện gì à? Chẳng lẽ Carlos là mật thám của công ty Umbrella?
- Không.
Lúc này Trịnh Xá đã tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba, mô phỏng phương thức suy luận của Tiêu Hoành Luật, nói:
- Không, không phải Carlos có chuyện mà là Sở Hiên có chuyện mới đúng... Khốn thật, mô phỏng người khác luôn chậm hiểu như vậy, nếu là Tiêu Hoành Luật hắn nhất định có thể sớm nhận ra Sở Hiên đang muốn làm gì, ít nhất cũng không khiến ta lần nào cũng bị Sở Hiên tính kế, làm việc không công cho hắn...
Lần này Chiêm Lam thật sự cảm thấy kỳ lạ, tò mò hỏi:
- Rút cuộc là thế nào? Sở Hiên hình như cũng không làm gì đặc biệt mà, cho dù khi chúng ta ử trong cao ốc trộm mật mã hắn cũng không làm gì lạ...
- Chính bởi vì hắn không làm gì mới chứng mình rằng hắn trong lòng có quỷ.
Trịnh Xá ngắt ngắt tóc trán cười khổ nói:
- Kế hoạch của hắn ta đại khái cũng hiểu được, bất quá còn phải nhờ Carlos nhắc nhở. Đúng thế, một khi phát hiện người biết sự kiện Resident Evil phát sinh sẽ lập tức bắt vào trong nội bộ căn cứ. hoặc là tẩy não, hoặc là tiêm T – virus, tóm lại đều là đưa vào trong căn cứ đúng không? Đây cũng chính là kế hoạch của Sở Hiên, hắn muốn ta tự mình làm mồi nhử lọt vào căn cứ, sau đó từ trong đó lấy trộm Progenitor virus, còn ta thì cứ nai lưng ra giúp hắn kiếm tiền.
Chiêm Lam kinh ngạc nói:
- Chắc là không phải vậy chứ? Nếu Sở Hiên thật sự tính toán như vậy thì sao lúc trước hắn lại nhắc nhở ngươi? Cứ để ngươi lộ thân phận trong cao ốc đi, sao lại nói ngươi không nên tiếp xúc với mấy người Carlos, dự phòng xuất hiện biến số quá lớn? Ta nghĩ Sở Hiên có lẽ là không làm thế đâu?
Trịnh Xá khoát tay bất đắc dĩ nói:
- Không làm như vậy thì không phải là Sở Hiên, tính kế với vả người trong đội, đây mới là phong cách làm việc ưa thích của hắn. Cứ nghĩ thử mà xem, việc trộm mật mã, ngoài ta ra, Triệu Anh Không chẳng phải càng thích hợp hơn sao? Dù là ẩn nấp lén lút hay thuần thục máy vi tính, trên thực tế cô ấy mới là lựa chọn tốt nhất cho nhiệm vụ này...
Lúc này hai người đã ra khỏi con ngõ, Trịnh Xá đứng bên đường tùy ý gọi một chiếc taxi, sau khi lên xe hắn thông qua ý thức trao đổi với Chiêm Lam:
“Nhưng Triệu Anh Không thì không thể đi làm nhiệm vụ này được, bởi vì kỹ thuật máy tính của cô ấy có thể hỗ trợ Sở Hiên nên chỉ có thể do ta đi làm, có điều chúng ta đều quên mất một chuyện, đó là trước khi lấy được mật mã bọn họ có thể dùng máy tính làm cái gì chứ? Cho dù làm gì được thì tác dụng cũng chẳng lớn, Sở Hiên chỉ lợi dụng danh nghĩa máy tính chế ra từng bước của nhiệm vụ này, khiến ta trở thành lựa chọn duy nhất có thể hoàn thành được, cứ như vậy ta cũng sẽ bại lộ trước camera giám sát của công ty Umbrella.”
“Chắc chắn là hắn vẫn nhớ một chuyện ta từng kể là tại Resident Evil 2, ta tự xưng là người mang G – virus... Công ty Umbrella nhất định là cực kỳ muốn bắt sống ta, Sở Hiên hắn cũng biết...”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.