Chương 3: Kịch chiến Tank
Anh Lạc Chung Ly
24/04/2014
- Chú Bill, đưa cho cháu một khẩu súng. Cháu có thể giúp đỡ!
Mặc Ly không muốn ăn không ngồi rồi trốn trên lưng Francis trong khi bốn người khác đều đang ra sức chém giết Zombie. Phía trước thấp thoáng thấy được dấu hiệu chữ thập đỏ của bệnh viện. Bây giờ cô đã có dũng khí sống sót. Nhất định cô phải gia nhập chiến đấu!
- Cháu biết bắn súng sao?
Bill rút khẩu súng lục bên hông ném cho Mặc Ly. Thiếu nữ vươn tay tiếp được khẩu súng, bắt đầu ngắm bắn mục tiêu đang điên cuồng chạy đến từ phía xa.
- Nếu như cháu…
“Phanh—!”
Một con Zombie vừa bò lên nóc xe bị ngã xuống. Mặc Ly nháy mắt mấy cái, có phần không nắm chắc khẩu súng, thế là đổi tay trái vòng qua cổ Francis, tay phải cầm súng, lại bắn chết một con Zombie đang cố gắng thoát khỏi vòng vây.
- Thú vị đấy!
Tiếng súng nổ gần sát bên tai làm Francis cảm thấy đau đớn. Tuy động tác ngắm bắn của Mặc Ly cực kỳ không đủ tiêu chuẩn, hơn nữa cực kỳ chậm chạp, nhưng xác suất bắn trúng lại gần như là trăm phần trăm, tựa hồ cũng không có nguy hiểm run tay bắn nhầm, là trợ lực rất tốt cho bọn họ, phòng ngừa có cá lọt lướt lẻn đến gần.
- Tốt lắm! Nếu có ai phát hiện băng đạn súng lục thì hãy đưa hết cho Mặc Ly. Cô nhóc này sẽ tiết kiệm đạn hơn đám dê xồm các cậu! – Hiển nhiên Bill rất hài lòng với biểu hiện của Mặc Ly, tiếp tục nhấc súng máy bắn phá, thỉnh thoảng mắng vài câu thô tục.
Mặc Ly hơi chột dạ le lưỡi. Cô phát hiện tinh thần lực lại có khả năng đề cao xác suất trúng đích của mình. Chỉ cần ổn định tâm thần, rất dễ dàng khóa chặt mục tiêu. Hơn nữa những Kẻ Lây Nhiễm như vậy, hoặc có thể gọi chúng bằng cái tên thông dụng hơn là quái vật Zombie, chỉ cần bắn trúng là cơ bản đi đời nhà ma, không cần phải headshot.
Tuy giết loại Zombie này chỉ có 1 điểm, nhưng thịt muỗi cũng là thịt. Nếu như có thể giết được trăm hai chục con, cũng có một khoản thu không nhỏ.
Thế là dưới sự hỗ trợ của bốn người, Mặc Ly thanh thản ngắm bắn. Tiểu đội năm người nhanh chóng di chuyển.
Có vẻ như tất cả đều đang tiến hành theo kế hoạch. Nhưng Mặc Ly vẫn có cảm giác nguy hiểm. Từ khi bước chân vào thế giới Left 4 Dead khủng bố này, loại cảm giác này vẫn không có biến mất, cứ như đang có ánh mắt của một kẻ đi săn đang chăm chú nhìn mình, chờ mình buông lỏng trong tích tắc sẽ nhào ra cắn đứt cổ mình.
Cô không biết thứ đó chính là giác quan thứ sáu, giác quan thần bí có thể dự cảm được nguy hiểm.
Khoảng cách đến bệnh viện Từ Ái càng ngày càng gần. Mặc Ly lờ mờ nhìn thấy ở phía xa có một tấm bảng quảng cáo chỉ hướng đi cho bọn họ. Còn có nửa giờ! Mặc Ly nhất định phải đưa bốn người tới bệnh viện trước khi nhiệm vụ chính kết thúc. Nếu không tất cả nỗ lực của mình sẽ đổ xuống sông xuống biển!
“Grừ…” Một tiếng gầm giận dữ thiếu chút nữa làm cho Mặc Ly ném khẩu súng xuống.
“Ầm— Ầm—” Mặt đất bị chấn động, dự báo một sinh vật nguy hiểm đang tiến đến gần bọn họ.
- Tank! Chết tiệt! Vừa ổn định một lúc đã đuổi kịp rồi! – Louis nhổ một bãi nước bọt, nhìn bốn người hét lớn – Ai còn có bom? Bình nổ cũng được! Nếu không xử lý gã này thì chúng ta không thể tiếp tục đi tới!
Không ngờ lại là Tank! Một loại hình Kẻ Lây Nhiễm đặc biệt, hình thể khổng lồ cường tráng, cánh tay cực kỳ cơ bắp, lực công kích cũng rất cao. Mặc Ly vẫn luôn gọi nó là “The Hulk”!
Mặc Ly cảm thấy cuộc đời cô tới đây là chấm hết. Đây không phải là game trên máy vi tính! Mà việc con Tank thích làm nhất là…
Một bóng đen xuất hiện trên đầu Mặc Ly. Mặc Ly còn chưa kịp phản ứng đã bị Francis ném ra ngoài. Nền xi măng nơi cô đứng lúc trước đã bị một chiếc xe hơi đập lõm xuống một khối.
Mặc Ly ôm mông, đau đến mức nhe răng trợn mắt. Còn chưa kịp đứng lên, một chiếc xe đã đập về phía mình.
- A…! – Mặc Ly hét lên một tiếng, dùng cả tay chân lăn sang một bên. Vụn đất đá văng lên đâm vào khuôn mặt, cô cảm giác nửa khuôn mặt của mình đã bị hủy hoại rồi. Nhưng cuối cùng vẫn tránh thoát một kích trí mệnh. Lập tức, cô lợi dụng thân thể nhỏ gầy chui xuống dưới gầm một chiếc xe tải, quan sát tình huống bên ngoài.
Tank có được những bắp thịt vạm vỡ đến mức ngay cả quán quân đô vật đều phải ghen tị. Cánh tay của nó mạnh mẽ dị thường. Toàn thân không giống những con Zombie khác thiếu tay chân hay da thịt lở loét, mà là cơ bắp hoàn chỉnh trăm phần trăm! Bốn người khác trốn trong một căn phòng thay nhau bắn Tank. Nhưng viên đạn gần như không thể xuyên thấu lớp da cứng rắn của Tank.
Tank gầm lên giận dữ ném ra tất cả những gì nắm trong tay, tạo thành những tiếng vang nhức óc, thậm chí đánh bay cả đám Zombie.
“Phải xử lý như thế nào đây? Mình có cần nổ súng không? Nếu như nổ súng sẽ hấp dẫn sự chú ý của Tank, mình sẽ bị nó giết chết!”
Mặc Ly nắm chặt khẩu súng lục bảo mệnh. Chỉ cần nhìn khổ người như thế kia cũng đủ biết một khi mình bị phát hiện, Tank chỉ cần quơ tay một cái cũng đủ đập bẹp mình.
- Đi chết đi! – Đột nhiên, Bill xông ra từ sau kệ sách báo, ném vật thể trong tay về phía con Tank đang nhổ cột điện.
Quỹ đạo rơi của bình nổ chậm lại trong mắt Mặc Ly, quay cuồng nện lên trên cơ bắp cường tráng của Tank, nhanh chóng lan ra toàn thân.
“Grừ…!” Tank thống khổ gầm lên, dùng tốc độ còn nhanh hơn Zombie bình thường xông về phía Bill, duỗi ra nắm đấm chuẩn bị đánh bay con người dám thương tổn nó.
Bill trốn phía sau kệ sách báo, nhưng một quyền của Tank đấm xuyên qua kệ sách báo. Tiếng rên thống khổ của Bill bị chôn vùi sau đống đá vụn.
- Bill! Đồ quái vật khốn khiếp!
Louis nhìn thấy đồng bạn của mình bị vùi lấp dưới đống hoang tàn, khuôn mặt đỏ lên, ôm lấy súng máy điên cuồng nã vào Tank. Tank lập tức chạy về phía Louis.
“Hỏng rồi! Bill không thể chết!”
Mặc Ly đột nhiên nghĩ đến nếu chết một người sẽ bị trừ 500 điểm, đột nhiên bò ra khỏi gầm xe. Nhìn thấy Zoe đỡ Bill đã tạm thời được an toàn, hết sức lôi hắn ra khỏi đống đá vụn, trái tim đập mạnh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Sau khi Tank bị bình nổ đánh trúng sẽ rất dễ tiêu diệt. Nhưng tốc độ cùng lực sát thương của nó sẽ tăng lên một tầng. Mặc Ly lảo đảo dựa một chân vào ô tô bên cạnh, thuận tay đánh chết hai con Zombie, nòng súng chĩa vào Tank, lại hạ xuống.
“Oanh—!”
Một chiếc xe hơi bị Tank đập về phía trước. Louis bắt chước Mặc Ly lăn trên mặt đất, tránh thoát công kích.
Một loại mùi cay độc, khác với mùi hôi cùng máu tanh chui vào mũi Mặc Ly. Thiếu nữ mẫn cảm với mùi cay độc lập tức hắt xì một cái… Cô mẫn cảm với xăng!
Xăng…? Đúng, chính là xăng!
Mặc Ly trước mắt sáng ngời. Vừa rồi Tank đập nhiều xe hơi như vậy, thuận tiện cũng đập hư rất nhiều bình xăng. Mà chiếc ô tô bên cạnh Louis đang không ngừng tràn xăng ra ngoài.
- Louis! Hãy dẫn Tank đến chiếc ô tô bên cạnh chú. Bình xăng ô tô bị ngã! – Mặc Ly vừa ngắm bắn Tank, vừa lui về sau gọi Louis.
Hiển nhiên đối phương biết Mặc Ly muốn làm gì, lập tức nâng súng bắn vào đầu Tank.
- Come on, gã cơ bắp! Có giỏi thì tới giết tao nè!
“Grừ…!” Thân thể Tank còn đang bốc cháy. Nó bắt đầu chảy máu. Nhưng miệng vết thương nhỏ bé đó không có bao nhiêu tác dụng. Nó gầm lên, tiện tay ném tảng xi măng xuống đất, chạy về phía Louis.
Mặc Ly ngã sấp xuống đất, hai tay nâng súng lục ngắm ngay bãi xăng dưới ô tô. Đau đớn nóng rực trên má cũng không ảnh hưởng cô tập trung theo dõi hướng di chuyển của Tank. Cơ hội chỉ có một lần, bỏ qua thì phải trả giá một mạng người!
Tank ngày càng gần sát mục tiêu…
Tank vượt qua ô tô!
Mặc Ly không chút do dự bóp cò. Tất cả xe bị biển lửa cắn nuốt, cũng quấn lấy con Tank đang gầm lên giận dữ.
“Giết chết Tank, được thưởng 500 điểm, một huy hiệu vinh dự cấp D (Lính mới thưởng thêm).”
Mặc Ly rốt cục buông khẩu súng trên tay. Đến bây giờ cô mới phát hiện có một mảnh thủy tinh vỡ cắm vào lòng bàn tay. Chất lỏng cô vẫn nghĩ là mồ hôi lạnh thật ra là máu tươi.
- Mặc Ly, mau rời khỏi chỗ đó! Đằng sau cậu… Chiếc xe sau lưng cậu sắp nổ!
Vốn đang giúp đỡ Bill băng bó vết thương Zoe vui mừng quay đầu lại nhìn cô gái Trung Quốc đã xử lý Tank, nhưng khuôn mặt vui mừng nháy mắt biến thành hoảng sợ. Cô nhìn thấy chiếc xe sau lưng Mặc Ly đang bốc cháy, xăng đã chảy đến bên cạnh thiếu nữ.
Mặc Ly kinh ngạc quay lại, thấy ngọn lửa đã lan tới bên chân mình. Vừa định đứng lên chạy trốn, chân phải đau đớn khiến đầu óc Mặc Ly trống rỗng, vấp trúng đá vụn lại té nhào xuống đất. Nhìn ô tô đang phát ra từng tiếng “Bùm bùm lốp bốp”, trái tim Mặc Ly gần như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, hai chân mềm nhũn không thể đứng dậy được.
Thiếu nữ dùng cả tay chân, lấy phương pháp nguyên thủy nhất vừa bò vừa lăn, đến bên cạnh Francis muốn tiếp ứng mình.
- Hai người mau gục xuống! – Tiếng thét chói tai của Zoe như muốn hấp dẫn tất cả Zombie chạy đến đây.
Mặc Ly gắng sức lao về phía trước. Đầu gối dường như đã bị mài rách da, kéo thành vệt máu trên nền đất. Sau đó ôm lấy đầu mìm, hoảng sợ nhắm mắt chờ đợi nổ mạnh.
Một giây… Hai giây… Ba giây…
Chỉ nghe thấy tiếng ngọn lửa cháy bùm bùm lốp bốp.
Mặc Ly lặng lẽ dời tay nhìn về phía sau. Ngọn lửa cắn nuốt chiếc xe đang lẳng lặng bốc cháy. Bên cạnh cô, Francis nhấc lên áo khoác che kín đầu ngột ngại nhìn chiếc xe, khuôn mặt trướng thành màu gan heo nhìn rất buồn cười.
- …
- …
- Ha ha… Mình… mình cứ nghĩ nó sẽ nổ mạnh như trong phim… – Zoe ngại ngùng che mặt.
- Chúng ta hiện tại không khác gì một đám nạn dân Châu Phi.
Người chân chính bị dư ba của trận nổ ném bay ra ngoài – Louis mặt dính dầy tro bụi trở lại đội ngũ. Nhìn thấy Mặc Ly tình cảnh còn thê thảm hơn mình liền cười ha ha.
- Tạo hình của cậu giống y chang Witch! Em gái Witch!
Chẳng qua quần áo rách nát một tý, sắc mặt trắng bệch một tý, vết thương trên người nhiều một tý! Cười đi! Cười nữa tôi cắn chết ông!
Mặc Ly bị nghẹn không ra tiếng, chỉ có thể dùng ánh mắt giết chết đối phương. Nhưng chính thái độ đối thoại không khách khí này mới khiến quan hệ của bọn họ càng thêm thân mật.
Đột nhiên cô cảm thấy rất bi thương. Những nhân vật tương tự như NPC trò chơi này không hề do dự giao phía sau lưng cho mình, có thể không cần lý do bảo vệ mình bị hôn mê… Mà những người từng trải kia, lại không chút do dự không chút lý do vứt bỏ mình.
Cảm giác thê lương khó nói thành lời này, khiến cho sự sợ hãi càng thêm cô tịch… Nếu như, mình có thể sống sót, lại nên dùng thái độ nào đối mặt với đám người Triệu Đông?
Mặc Ly không muốn ăn không ngồi rồi trốn trên lưng Francis trong khi bốn người khác đều đang ra sức chém giết Zombie. Phía trước thấp thoáng thấy được dấu hiệu chữ thập đỏ của bệnh viện. Bây giờ cô đã có dũng khí sống sót. Nhất định cô phải gia nhập chiến đấu!
- Cháu biết bắn súng sao?
Bill rút khẩu súng lục bên hông ném cho Mặc Ly. Thiếu nữ vươn tay tiếp được khẩu súng, bắt đầu ngắm bắn mục tiêu đang điên cuồng chạy đến từ phía xa.
- Nếu như cháu…
“Phanh—!”
Một con Zombie vừa bò lên nóc xe bị ngã xuống. Mặc Ly nháy mắt mấy cái, có phần không nắm chắc khẩu súng, thế là đổi tay trái vòng qua cổ Francis, tay phải cầm súng, lại bắn chết một con Zombie đang cố gắng thoát khỏi vòng vây.
- Thú vị đấy!
Tiếng súng nổ gần sát bên tai làm Francis cảm thấy đau đớn. Tuy động tác ngắm bắn của Mặc Ly cực kỳ không đủ tiêu chuẩn, hơn nữa cực kỳ chậm chạp, nhưng xác suất bắn trúng lại gần như là trăm phần trăm, tựa hồ cũng không có nguy hiểm run tay bắn nhầm, là trợ lực rất tốt cho bọn họ, phòng ngừa có cá lọt lướt lẻn đến gần.
- Tốt lắm! Nếu có ai phát hiện băng đạn súng lục thì hãy đưa hết cho Mặc Ly. Cô nhóc này sẽ tiết kiệm đạn hơn đám dê xồm các cậu! – Hiển nhiên Bill rất hài lòng với biểu hiện của Mặc Ly, tiếp tục nhấc súng máy bắn phá, thỉnh thoảng mắng vài câu thô tục.
Mặc Ly hơi chột dạ le lưỡi. Cô phát hiện tinh thần lực lại có khả năng đề cao xác suất trúng đích của mình. Chỉ cần ổn định tâm thần, rất dễ dàng khóa chặt mục tiêu. Hơn nữa những Kẻ Lây Nhiễm như vậy, hoặc có thể gọi chúng bằng cái tên thông dụng hơn là quái vật Zombie, chỉ cần bắn trúng là cơ bản đi đời nhà ma, không cần phải headshot.
Tuy giết loại Zombie này chỉ có 1 điểm, nhưng thịt muỗi cũng là thịt. Nếu như có thể giết được trăm hai chục con, cũng có một khoản thu không nhỏ.
Thế là dưới sự hỗ trợ của bốn người, Mặc Ly thanh thản ngắm bắn. Tiểu đội năm người nhanh chóng di chuyển.
Có vẻ như tất cả đều đang tiến hành theo kế hoạch. Nhưng Mặc Ly vẫn có cảm giác nguy hiểm. Từ khi bước chân vào thế giới Left 4 Dead khủng bố này, loại cảm giác này vẫn không có biến mất, cứ như đang có ánh mắt của một kẻ đi săn đang chăm chú nhìn mình, chờ mình buông lỏng trong tích tắc sẽ nhào ra cắn đứt cổ mình.
Cô không biết thứ đó chính là giác quan thứ sáu, giác quan thần bí có thể dự cảm được nguy hiểm.
Khoảng cách đến bệnh viện Từ Ái càng ngày càng gần. Mặc Ly lờ mờ nhìn thấy ở phía xa có một tấm bảng quảng cáo chỉ hướng đi cho bọn họ. Còn có nửa giờ! Mặc Ly nhất định phải đưa bốn người tới bệnh viện trước khi nhiệm vụ chính kết thúc. Nếu không tất cả nỗ lực của mình sẽ đổ xuống sông xuống biển!
“Grừ…” Một tiếng gầm giận dữ thiếu chút nữa làm cho Mặc Ly ném khẩu súng xuống.
“Ầm— Ầm—” Mặt đất bị chấn động, dự báo một sinh vật nguy hiểm đang tiến đến gần bọn họ.
- Tank! Chết tiệt! Vừa ổn định một lúc đã đuổi kịp rồi! – Louis nhổ một bãi nước bọt, nhìn bốn người hét lớn – Ai còn có bom? Bình nổ cũng được! Nếu không xử lý gã này thì chúng ta không thể tiếp tục đi tới!
Không ngờ lại là Tank! Một loại hình Kẻ Lây Nhiễm đặc biệt, hình thể khổng lồ cường tráng, cánh tay cực kỳ cơ bắp, lực công kích cũng rất cao. Mặc Ly vẫn luôn gọi nó là “The Hulk”!
Mặc Ly cảm thấy cuộc đời cô tới đây là chấm hết. Đây không phải là game trên máy vi tính! Mà việc con Tank thích làm nhất là…
Một bóng đen xuất hiện trên đầu Mặc Ly. Mặc Ly còn chưa kịp phản ứng đã bị Francis ném ra ngoài. Nền xi măng nơi cô đứng lúc trước đã bị một chiếc xe hơi đập lõm xuống một khối.
Mặc Ly ôm mông, đau đến mức nhe răng trợn mắt. Còn chưa kịp đứng lên, một chiếc xe đã đập về phía mình.
- A…! – Mặc Ly hét lên một tiếng, dùng cả tay chân lăn sang một bên. Vụn đất đá văng lên đâm vào khuôn mặt, cô cảm giác nửa khuôn mặt của mình đã bị hủy hoại rồi. Nhưng cuối cùng vẫn tránh thoát một kích trí mệnh. Lập tức, cô lợi dụng thân thể nhỏ gầy chui xuống dưới gầm một chiếc xe tải, quan sát tình huống bên ngoài.
Tank có được những bắp thịt vạm vỡ đến mức ngay cả quán quân đô vật đều phải ghen tị. Cánh tay của nó mạnh mẽ dị thường. Toàn thân không giống những con Zombie khác thiếu tay chân hay da thịt lở loét, mà là cơ bắp hoàn chỉnh trăm phần trăm! Bốn người khác trốn trong một căn phòng thay nhau bắn Tank. Nhưng viên đạn gần như không thể xuyên thấu lớp da cứng rắn của Tank.
Tank gầm lên giận dữ ném ra tất cả những gì nắm trong tay, tạo thành những tiếng vang nhức óc, thậm chí đánh bay cả đám Zombie.
“Phải xử lý như thế nào đây? Mình có cần nổ súng không? Nếu như nổ súng sẽ hấp dẫn sự chú ý của Tank, mình sẽ bị nó giết chết!”
Mặc Ly nắm chặt khẩu súng lục bảo mệnh. Chỉ cần nhìn khổ người như thế kia cũng đủ biết một khi mình bị phát hiện, Tank chỉ cần quơ tay một cái cũng đủ đập bẹp mình.
- Đi chết đi! – Đột nhiên, Bill xông ra từ sau kệ sách báo, ném vật thể trong tay về phía con Tank đang nhổ cột điện.
Quỹ đạo rơi của bình nổ chậm lại trong mắt Mặc Ly, quay cuồng nện lên trên cơ bắp cường tráng của Tank, nhanh chóng lan ra toàn thân.
“Grừ…!” Tank thống khổ gầm lên, dùng tốc độ còn nhanh hơn Zombie bình thường xông về phía Bill, duỗi ra nắm đấm chuẩn bị đánh bay con người dám thương tổn nó.
Bill trốn phía sau kệ sách báo, nhưng một quyền của Tank đấm xuyên qua kệ sách báo. Tiếng rên thống khổ của Bill bị chôn vùi sau đống đá vụn.
- Bill! Đồ quái vật khốn khiếp!
Louis nhìn thấy đồng bạn của mình bị vùi lấp dưới đống hoang tàn, khuôn mặt đỏ lên, ôm lấy súng máy điên cuồng nã vào Tank. Tank lập tức chạy về phía Louis.
“Hỏng rồi! Bill không thể chết!”
Mặc Ly đột nhiên nghĩ đến nếu chết một người sẽ bị trừ 500 điểm, đột nhiên bò ra khỏi gầm xe. Nhìn thấy Zoe đỡ Bill đã tạm thời được an toàn, hết sức lôi hắn ra khỏi đống đá vụn, trái tim đập mạnh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Sau khi Tank bị bình nổ đánh trúng sẽ rất dễ tiêu diệt. Nhưng tốc độ cùng lực sát thương của nó sẽ tăng lên một tầng. Mặc Ly lảo đảo dựa một chân vào ô tô bên cạnh, thuận tay đánh chết hai con Zombie, nòng súng chĩa vào Tank, lại hạ xuống.
“Oanh—!”
Một chiếc xe hơi bị Tank đập về phía trước. Louis bắt chước Mặc Ly lăn trên mặt đất, tránh thoát công kích.
Một loại mùi cay độc, khác với mùi hôi cùng máu tanh chui vào mũi Mặc Ly. Thiếu nữ mẫn cảm với mùi cay độc lập tức hắt xì một cái… Cô mẫn cảm với xăng!
Xăng…? Đúng, chính là xăng!
Mặc Ly trước mắt sáng ngời. Vừa rồi Tank đập nhiều xe hơi như vậy, thuận tiện cũng đập hư rất nhiều bình xăng. Mà chiếc ô tô bên cạnh Louis đang không ngừng tràn xăng ra ngoài.
- Louis! Hãy dẫn Tank đến chiếc ô tô bên cạnh chú. Bình xăng ô tô bị ngã! – Mặc Ly vừa ngắm bắn Tank, vừa lui về sau gọi Louis.
Hiển nhiên đối phương biết Mặc Ly muốn làm gì, lập tức nâng súng bắn vào đầu Tank.
- Come on, gã cơ bắp! Có giỏi thì tới giết tao nè!
“Grừ…!” Thân thể Tank còn đang bốc cháy. Nó bắt đầu chảy máu. Nhưng miệng vết thương nhỏ bé đó không có bao nhiêu tác dụng. Nó gầm lên, tiện tay ném tảng xi măng xuống đất, chạy về phía Louis.
Mặc Ly ngã sấp xuống đất, hai tay nâng súng lục ngắm ngay bãi xăng dưới ô tô. Đau đớn nóng rực trên má cũng không ảnh hưởng cô tập trung theo dõi hướng di chuyển của Tank. Cơ hội chỉ có một lần, bỏ qua thì phải trả giá một mạng người!
Tank ngày càng gần sát mục tiêu…
Tank vượt qua ô tô!
Mặc Ly không chút do dự bóp cò. Tất cả xe bị biển lửa cắn nuốt, cũng quấn lấy con Tank đang gầm lên giận dữ.
“Giết chết Tank, được thưởng 500 điểm, một huy hiệu vinh dự cấp D (Lính mới thưởng thêm).”
Mặc Ly rốt cục buông khẩu súng trên tay. Đến bây giờ cô mới phát hiện có một mảnh thủy tinh vỡ cắm vào lòng bàn tay. Chất lỏng cô vẫn nghĩ là mồ hôi lạnh thật ra là máu tươi.
- Mặc Ly, mau rời khỏi chỗ đó! Đằng sau cậu… Chiếc xe sau lưng cậu sắp nổ!
Vốn đang giúp đỡ Bill băng bó vết thương Zoe vui mừng quay đầu lại nhìn cô gái Trung Quốc đã xử lý Tank, nhưng khuôn mặt vui mừng nháy mắt biến thành hoảng sợ. Cô nhìn thấy chiếc xe sau lưng Mặc Ly đang bốc cháy, xăng đã chảy đến bên cạnh thiếu nữ.
Mặc Ly kinh ngạc quay lại, thấy ngọn lửa đã lan tới bên chân mình. Vừa định đứng lên chạy trốn, chân phải đau đớn khiến đầu óc Mặc Ly trống rỗng, vấp trúng đá vụn lại té nhào xuống đất. Nhìn ô tô đang phát ra từng tiếng “Bùm bùm lốp bốp”, trái tim Mặc Ly gần như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, hai chân mềm nhũn không thể đứng dậy được.
Thiếu nữ dùng cả tay chân, lấy phương pháp nguyên thủy nhất vừa bò vừa lăn, đến bên cạnh Francis muốn tiếp ứng mình.
- Hai người mau gục xuống! – Tiếng thét chói tai của Zoe như muốn hấp dẫn tất cả Zombie chạy đến đây.
Mặc Ly gắng sức lao về phía trước. Đầu gối dường như đã bị mài rách da, kéo thành vệt máu trên nền đất. Sau đó ôm lấy đầu mìm, hoảng sợ nhắm mắt chờ đợi nổ mạnh.
Một giây… Hai giây… Ba giây…
Chỉ nghe thấy tiếng ngọn lửa cháy bùm bùm lốp bốp.
Mặc Ly lặng lẽ dời tay nhìn về phía sau. Ngọn lửa cắn nuốt chiếc xe đang lẳng lặng bốc cháy. Bên cạnh cô, Francis nhấc lên áo khoác che kín đầu ngột ngại nhìn chiếc xe, khuôn mặt trướng thành màu gan heo nhìn rất buồn cười.
- …
- …
- Ha ha… Mình… mình cứ nghĩ nó sẽ nổ mạnh như trong phim… – Zoe ngại ngùng che mặt.
- Chúng ta hiện tại không khác gì một đám nạn dân Châu Phi.
Người chân chính bị dư ba của trận nổ ném bay ra ngoài – Louis mặt dính dầy tro bụi trở lại đội ngũ. Nhìn thấy Mặc Ly tình cảnh còn thê thảm hơn mình liền cười ha ha.
- Tạo hình của cậu giống y chang Witch! Em gái Witch!
Chẳng qua quần áo rách nát một tý, sắc mặt trắng bệch một tý, vết thương trên người nhiều một tý! Cười đi! Cười nữa tôi cắn chết ông!
Mặc Ly bị nghẹn không ra tiếng, chỉ có thể dùng ánh mắt giết chết đối phương. Nhưng chính thái độ đối thoại không khách khí này mới khiến quan hệ của bọn họ càng thêm thân mật.
Đột nhiên cô cảm thấy rất bi thương. Những nhân vật tương tự như NPC trò chơi này không hề do dự giao phía sau lưng cho mình, có thể không cần lý do bảo vệ mình bị hôn mê… Mà những người từng trải kia, lại không chút do dự không chút lý do vứt bỏ mình.
Cảm giác thê lương khó nói thành lời này, khiến cho sự sợ hãi càng thêm cô tịch… Nếu như, mình có thể sống sót, lại nên dùng thái độ nào đối mặt với đám người Triệu Đông?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.