Vô Hạn Lưu: Chân Giẫm Hai Thuyền
Chương 3: Chung Cư Số 4 (Phụ Bản 1)
Mai
25/04/2024
[Người chơi Nguyễn Tinh Nhã, cố mà sống sót đi.]
“...” Khịa đấy à?
Vút!
Keng!
Vừa dứt lời, phía sau cậu vang lên tiếng bịch bịch vang dội, gã Tín Đồ phóng dao nhỏ về phía cậu: “Chết đi!”
“Á á! Trời má! Mụ nội mày! Híc!” Nguyễn Tinh Nhã hiểm hiểm né qua con dao, bị hù rớt nước mắt.
Cộp! Cốp!
Tiếng bước chân của gã ta, nhanh hơn trước rất nhiều. Cứ tiếp tục chạy nữa, thể lực cạn kiệt của cậu sẽ không chống đỡ nổi.
Bị xiên là cái chắc!
Đành phải liều một phen.
Nguyễn Tinh Nhã trước khi bị Tín Đồ cầm dao chém đã tăng tốc chạy nước rút lấy đà, búng người lên, đưa tay cầm đầu tường, nghiêng người, ném cả cơ thể qua.
Trèo tường, là biện pháp duy nhất cậu có thể nghĩ ra. Tường hai bên không cao, gạch có hoa văn hình mũi tên nhỏ chỉ lên, đó có thể là gợi ý.
Hai bên hẻm nhỏ này ngoài bức tường song song tạo thành một lối đi nhỏ hẹp. Hoặc là chạy đến chết rồi bị phanh thây, hai là đánh cược đúng sai, tìm đường sống khác.
Cậu không tin trò chơi sẽ chỉ thiết lập một cửa tử.
Khi làm một bài toán, không có hai đối tượng thì không hình thành một đẳng thức cân bằng được.
Bài toán nào mà không có lời giải? Hoặc là sai đề mới không giải được thôi.
*Thụ đang so sánh hai đối tượng là người chơi và NPC như 2 mệnh đề tương đương trong một bài toán
Hệ thống cho lựa chọn 2, đủ để biết, NPC dù lực lượng có mạnh tới cỡ nào, cũng sẽ có hạn chế.
Bịch!
Xoẹt!
Vừa mới quăng người qua bờ tường bên kia, dao của Tín Đồ đã ghim thẳng vào vách tường, chỗ mà cậu sẽ chạy đến.
Nguyễn Tinh Nhã chân chạm đất bên bờ tường bên kia, vội vàng nhìn xem gã ta có đuổi theo không.
Tín Đồ vẫn đang tiếp tục chạy vội, tiếng bước chân vang lên không ngừng, không có dấu hiệu ngừng lại, đến khi mất hút.
“Phù...”
Cậu xoa mồ hôi ướt đẫm mi mắt, đứng im tại chỗ chờ phục hồi lại hô hấp. Khiếp, nếu mà cậu phản ứng chậm một giây, thì sẽ bị chặt làm 2 khúc.
“...”
Đáng sợ quá, từ khi nào mà cậu lại bị cuốn vào chuyện chết chóc như vậy chứ?
Trên đường về? Hay sớm hơn nữa, lúc tiếp xúc với đám đồng nghiệp tà giáo?
Nếu như là trò chơi thì, cậu thử mở miệng: “Giao diện trò chơi?”
[Ting!]
“Áu!” Nguyễn Tinh Nhã chút gan dạ đã dùng hết, nơm nớp lo sợ.
Xuất hiện trước mặt cậu đúng là một giao diện game, tên nhân vật, ID đều có đủ. Đối với một người chơi game mà nói, rất quen thuộc. Cơ hồ là có tất cả các thông tin cơ bản về cậu, thật đáng sợ.
Có cả nút EXIT, nhưng cậu ấn bao nhiêu lần cũng không ăn thua.
Nguyễn Tinh Nhã bây giờ không có thời gian nghiên cứu sâu hơn là thế lực của Thần kinh nào thao túng tất cả, tiếng thông báo hệ thống đã cắt ngang.
[Tên phụ bản 00004: Chung Cư Số 4
Bối cảnh: Năm 1994, Chung Cư Số 4 chính thức được mở bán. Nhưng bao năm qua, số người ở vẫn chưa từng tăng lên. Lý do là tại sao?
Số người tham gia hiện tại: 5
Nhiệm vụ chính (?): Tìm ra người bất thường nhất.
Thời gian: 24 giờ]
Nguyễn Tinh Nhã lạnh toát hết cả người, tìm ra người bất thường nhất? như thế nào mới được tính là bất thường?
Người đã chết sao?
Chung cư Số 4, tới cái tên cậu cũng chưa từng nghe qua. Nếu là ở thành phố mình đang sống cậu phải có ấn tượng mới đúng.
“Là sao mậy?”
[23:59:12]
Đáp lại cậu là đếm ngược của hệ thống.
“...Móe.”
Sự tình càng ngày càng không hợp lý, cậu lại không thể moi thông tin gì từ con hệ thống bất lương kia được.
Đúng rồi, còn 4 người nữa cũng bị chộp vào đây giống cậu, chỉ cần hỏi một trong số bọn họ là được.
Trèo qua con hẻm bị Tín Đồ truy sát, lại là một con hẻm khác, nhưng lần này, cậu đã thấy đường ra.
Cuối con hẻm bên tay trái, có một tòa chung cư 5 lầu, hai chữ Số 4 nghiêng ngả lóe sáng dưới ánh đèn đường.
Nhìn từ bên ngoài, chỉ là một tòa chung cư hơi cũ kỹ, bức tường vài chỗ loang lỗ như nước sơn bị bóc ra. May mà không phải nhà ma, an tâm rồi.
Chung cư Số 4, chính là nó rồi.
Nguyễn Tinh Nhã vừa muốn đi qua, hệ thống lạnh như băng thanh âm lại tới nữa: [Người chơi, có một item vừa gửi tới, quà tân thủ của cậu.]
Triệu hồi ra giao diện hệ thống, nhấn vào item, xuất hiện trên tay cậu là một lọ thuốc nhỏ có chú thích.
[Thuốc Của Thần: Tăng sức mạnh ngẫu nhiên, nếu người chơi may mắn, có thể mở ra được cả sức mạnh cấp SSS!
Hướng dẫn sử dụng: Không biết đổ vô họng uống thì chết luôn đi.
Lời khuyên: Sao cũng chết, uống chi cho mệt họng.]
Nguyễn Tinh Nhã muốn tăng xông: “...” Quả nhiên, con hàng hệ thống này rất muốn cậu đi chết.
Hệ thống nhắc nhở, vậy tức là dù mức độ của phó bản này có đơn giản đi nữa, xác suất bị giết chết là 30%. Item tăng sức mạnh, làm cho tân nhân có thể cầm cự vượt qua được vài phút đầu game, xem như là đặc quyền của người mới.
Cậu mở nắp ra uống ừng ực cạn bình thuốc, mặc kệ nó có độc hay không, sớm muộn gì cũng chết, bị độc chết còn tốt hơn bị phanh thây.
Nguyễn Tinh Nhã đang chờ đợi cảm giác cả người bốc lửa, hoặc là đau đớn ập tới, giống như trong phim, nam chính đau quằn quại tiếp nhận năng lực phi thường.
Nhưng không có gì xuất hiện cả, cái rắm cũng không có. Trên phim đều là lừa gạt người, con hệ thống dỏm.
Hệ thống bực bội: [Nhiệm vụ phụ: Trong vòng 3 phút phải có mặt tại sảnh lớn chung cư Số 4. (02:59)]
Nguyễn Tinh Nhã nếu bây giờ đi qua cũng phải mất vài phút: “...”
“...” Khịa đấy à?
Vút!
Keng!
Vừa dứt lời, phía sau cậu vang lên tiếng bịch bịch vang dội, gã Tín Đồ phóng dao nhỏ về phía cậu: “Chết đi!”
“Á á! Trời má! Mụ nội mày! Híc!” Nguyễn Tinh Nhã hiểm hiểm né qua con dao, bị hù rớt nước mắt.
Cộp! Cốp!
Tiếng bước chân của gã ta, nhanh hơn trước rất nhiều. Cứ tiếp tục chạy nữa, thể lực cạn kiệt của cậu sẽ không chống đỡ nổi.
Bị xiên là cái chắc!
Đành phải liều một phen.
Nguyễn Tinh Nhã trước khi bị Tín Đồ cầm dao chém đã tăng tốc chạy nước rút lấy đà, búng người lên, đưa tay cầm đầu tường, nghiêng người, ném cả cơ thể qua.
Trèo tường, là biện pháp duy nhất cậu có thể nghĩ ra. Tường hai bên không cao, gạch có hoa văn hình mũi tên nhỏ chỉ lên, đó có thể là gợi ý.
Hai bên hẻm nhỏ này ngoài bức tường song song tạo thành một lối đi nhỏ hẹp. Hoặc là chạy đến chết rồi bị phanh thây, hai là đánh cược đúng sai, tìm đường sống khác.
Cậu không tin trò chơi sẽ chỉ thiết lập một cửa tử.
Khi làm một bài toán, không có hai đối tượng thì không hình thành một đẳng thức cân bằng được.
Bài toán nào mà không có lời giải? Hoặc là sai đề mới không giải được thôi.
*Thụ đang so sánh hai đối tượng là người chơi và NPC như 2 mệnh đề tương đương trong một bài toán
Hệ thống cho lựa chọn 2, đủ để biết, NPC dù lực lượng có mạnh tới cỡ nào, cũng sẽ có hạn chế.
Bịch!
Xoẹt!
Vừa mới quăng người qua bờ tường bên kia, dao của Tín Đồ đã ghim thẳng vào vách tường, chỗ mà cậu sẽ chạy đến.
Nguyễn Tinh Nhã chân chạm đất bên bờ tường bên kia, vội vàng nhìn xem gã ta có đuổi theo không.
Tín Đồ vẫn đang tiếp tục chạy vội, tiếng bước chân vang lên không ngừng, không có dấu hiệu ngừng lại, đến khi mất hút.
“Phù...”
Cậu xoa mồ hôi ướt đẫm mi mắt, đứng im tại chỗ chờ phục hồi lại hô hấp. Khiếp, nếu mà cậu phản ứng chậm một giây, thì sẽ bị chặt làm 2 khúc.
“...”
Đáng sợ quá, từ khi nào mà cậu lại bị cuốn vào chuyện chết chóc như vậy chứ?
Trên đường về? Hay sớm hơn nữa, lúc tiếp xúc với đám đồng nghiệp tà giáo?
Nếu như là trò chơi thì, cậu thử mở miệng: “Giao diện trò chơi?”
[Ting!]
“Áu!” Nguyễn Tinh Nhã chút gan dạ đã dùng hết, nơm nớp lo sợ.
Xuất hiện trước mặt cậu đúng là một giao diện game, tên nhân vật, ID đều có đủ. Đối với một người chơi game mà nói, rất quen thuộc. Cơ hồ là có tất cả các thông tin cơ bản về cậu, thật đáng sợ.
Có cả nút EXIT, nhưng cậu ấn bao nhiêu lần cũng không ăn thua.
Nguyễn Tinh Nhã bây giờ không có thời gian nghiên cứu sâu hơn là thế lực của Thần kinh nào thao túng tất cả, tiếng thông báo hệ thống đã cắt ngang.
[Tên phụ bản 00004: Chung Cư Số 4
Bối cảnh: Năm 1994, Chung Cư Số 4 chính thức được mở bán. Nhưng bao năm qua, số người ở vẫn chưa từng tăng lên. Lý do là tại sao?
Số người tham gia hiện tại: 5
Nhiệm vụ chính (?): Tìm ra người bất thường nhất.
Thời gian: 24 giờ]
Nguyễn Tinh Nhã lạnh toát hết cả người, tìm ra người bất thường nhất? như thế nào mới được tính là bất thường?
Người đã chết sao?
Chung cư Số 4, tới cái tên cậu cũng chưa từng nghe qua. Nếu là ở thành phố mình đang sống cậu phải có ấn tượng mới đúng.
“Là sao mậy?”
[23:59:12]
Đáp lại cậu là đếm ngược của hệ thống.
“...Móe.”
Sự tình càng ngày càng không hợp lý, cậu lại không thể moi thông tin gì từ con hệ thống bất lương kia được.
Đúng rồi, còn 4 người nữa cũng bị chộp vào đây giống cậu, chỉ cần hỏi một trong số bọn họ là được.
Trèo qua con hẻm bị Tín Đồ truy sát, lại là một con hẻm khác, nhưng lần này, cậu đã thấy đường ra.
Cuối con hẻm bên tay trái, có một tòa chung cư 5 lầu, hai chữ Số 4 nghiêng ngả lóe sáng dưới ánh đèn đường.
Nhìn từ bên ngoài, chỉ là một tòa chung cư hơi cũ kỹ, bức tường vài chỗ loang lỗ như nước sơn bị bóc ra. May mà không phải nhà ma, an tâm rồi.
Chung cư Số 4, chính là nó rồi.
Nguyễn Tinh Nhã vừa muốn đi qua, hệ thống lạnh như băng thanh âm lại tới nữa: [Người chơi, có một item vừa gửi tới, quà tân thủ của cậu.]
Triệu hồi ra giao diện hệ thống, nhấn vào item, xuất hiện trên tay cậu là một lọ thuốc nhỏ có chú thích.
[Thuốc Của Thần: Tăng sức mạnh ngẫu nhiên, nếu người chơi may mắn, có thể mở ra được cả sức mạnh cấp SSS!
Hướng dẫn sử dụng: Không biết đổ vô họng uống thì chết luôn đi.
Lời khuyên: Sao cũng chết, uống chi cho mệt họng.]
Nguyễn Tinh Nhã muốn tăng xông: “...” Quả nhiên, con hàng hệ thống này rất muốn cậu đi chết.
Hệ thống nhắc nhở, vậy tức là dù mức độ của phó bản này có đơn giản đi nữa, xác suất bị giết chết là 30%. Item tăng sức mạnh, làm cho tân nhân có thể cầm cự vượt qua được vài phút đầu game, xem như là đặc quyền của người mới.
Cậu mở nắp ra uống ừng ực cạn bình thuốc, mặc kệ nó có độc hay không, sớm muộn gì cũng chết, bị độc chết còn tốt hơn bị phanh thây.
Nguyễn Tinh Nhã đang chờ đợi cảm giác cả người bốc lửa, hoặc là đau đớn ập tới, giống như trong phim, nam chính đau quằn quại tiếp nhận năng lực phi thường.
Nhưng không có gì xuất hiện cả, cái rắm cũng không có. Trên phim đều là lừa gạt người, con hệ thống dỏm.
Hệ thống bực bội: [Nhiệm vụ phụ: Trong vòng 3 phút phải có mặt tại sảnh lớn chung cư Số 4. (02:59)]
Nguyễn Tinh Nhã nếu bây giờ đi qua cũng phải mất vài phút: “...”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.