Vô Hạn Lưu: Nhân Vật Bị Nghi Ngờ Là Bật Hack!
Chương 3: Vòng Tuyển Chọn Trên Biển
Thập Vĩ Thố
22/08/2023
Phòng họp phát sóng trực tiếp yên tĩnh.
Sau một lúc lâu, Vệ Gia Quốc lẩm bẩm: “… Kém quá.” Nối tiếp lời vừa nói.
Đúng là vận khí kém chứ còn gì nữa?
Vất vả lắm mới thoát ra được trong nước, lại lập tức vào miệng cá lớn.
Đây là rất xui xẻo mà.
Trịnh Khắc lắc đầu, vươn tay chuẩn bị chuyển cảnh, khán giả cũng rời đi một nửa.
… Hòa Ngọc đã chết, phòng phát sóng trực tiếp của cậu cũng sắp biến mất.
Ngay lúc Trịnh Khắc sắp ấn chuyển cảnh, sóng nước trên màn hình cũng từ từ tĩnh lặng, bộ dáng hoàn chỉnh của cá lớn lộ ra.
Cùng lúc, tay Trịnh Khắc cứng đờ.
Đôi mắt hắn lại mở to, còn khoa trương hơn so với vừa nãy, tròng mắt như sắp rớt ra đến nơi. Thậm chí, vì khiếp sợ, hắn há to miệng, cả người cũng dại ra, gân xanh trên trán nổi lên, tay lập tức siết chặt con chuột.
Bên cạnh, đám người Vệ Gia Quốc gần như cũng phản ứng giống y đúc hắn. Sóng bình luận cũng lập tức trống rỗng, như trong khoảnh khắc này, tất cả mọi người đều kinh ngạc đến nỗi không làm ra được phản ứng gì.
Trên màn hình, cá lớn lộ ra nửa cái đầu nổi trên mặt nước biển, mà trên đầu nó, Hòa Ngọc, người “đã bị nuốt vào” nằm trên đó.
Cậu cứ lẳng lặng nằm trên đó, híp nửa mắt lại, giống như cậu đã nằm ở đó từ đầu.
Phòng phát sóng trực tiếp vẫn còn, Hòa Ngọc vẫn chưa chết.
Một lúc lâu sau, giọng Diệp Khai Quân khàn khàn…
“Tua ngược lại… Xem lại vừa nãy đã xảy ra cái gì…”
Phát sóng trực tiếp quay lại, pha quay chậm.
Họ thấy rõ ngay lúc việc kia xảy ra.
Cá lớn há to miệng cắn đến chỗ Hòa Ngọc, cái miệng như bồn máu to, hoàn toàn có thể nuốt Hòa Ngọc vào!
Nhưng nay lúc nó cắn xuống, chân Hòa Ngọc giẫm một cái, người đàn ông gầy yếu tái nhợt đến gần hàm trên của cá lớn.
Sau đó, cậu nhanh chóng lộn mèo trong nước, cả người như không có xương, gần như dính sát vào hàm trên của cá lớn, dùng một tư thế cực kỳ xảo quyệt, gập người lại, nhảy lên đầu cá lớn.
Động tác thuần thục như biểu diễn nghệ thuật, chứ không phải đang tránh né cái tấn công chí mạng của cá lớn.
Vị trí cậu nằm rất tốt, cá lớn không thể nhìn thấy đỉnh đầu của mình, mà người cậu gầy yếu, đối với cân nặng của con người nhỏ bé, rất khó khiến cá lớn chú ý.
… Đương nhiên, chỉ sợ cá lớn cũng không nghĩ đến, thế mà có người dám nằm trên đầu nó.
Nó dừng lại tại chỗ, giống như đang suy nghĩ, vì sao vừa nãy mình đã nuốt đồ ăn và nhưng vẫn không có cảm giác gì?
Đồ ăn quá nhỏ?
Trong mắt cá lớn chợt hiện lên tia hoang mang, sau đó, nó nhìn xung quanh, không ngửi được mùi đồ ăn, bèn nhắm mắt lại nổi trong nước.
Mặc kệ ánh sáng mặt trời chiếu trên đỉnh đầu mình, tư thái lười biếng.
Phòng họp phát sóng trực tiếp của Lam Tĩnh vẫn rất yên tĩnh, mà sóng bình luận đã tràn ngập ngay lập tức…
“Tua ngược lại xem! Trời ơi, người này phản ứng nhanh quá!”
“Với cả người cậu ta mềm quá rồi, là siêu năng lực à?”
“Tên người này là gì thế? Thật tốt, cậu ta đã thành công thu hút sự chú ý của tôi, tôi muốn xem vận khí của cậu ta còn có thể tốt đến đâu!”
“Vận khí tốt +1”
“Tôi cảm thấy cũng không hẳn là vận khí tốt… Từ thoát khỏi cỏ nước rồi chạy trốn khỏi miệng cá lớn, thí sinh 2333 vẫn có một chút năng lực…”
“Vậy cũng vô dụng, cậu ta vẫn ở trên đầu cá lớn chưa rời đi, lúc nào cũng có khả năng xảy ra chuyện!”
…
Sóng bình luận trực tiếp chưa bao giờ náo nhiệt như vậy, tim Vệ Gia Quốc như muốn nhảy ra khỏi lông ngực, hắn có hơi chờ mong mà nhìn về phía màn hình.
Mà bên cạnh, Trịnh Khắc nhíu mày: “Sao cậu ấy còn không tìm biện pháp rời đi?”
Diệp Khai Quân gấp gần chết: “Đúng vậy, bây giờ cá lớn đã buông lỏng cảnh giác, sao cậu ấy còn không nhanh chóng rời đi, đợi đến lúc cá lớn chuyển động, cậu ấy sẽ không thoát được nữa!”
Trịnh Khắc thở dài: “Vẫn là quá ít kinh nghiệm, trước kia Hòa Ngọc chỉ là ngôi sao tuyến mười tám, không trải qua huấn luyện đặc biệt. Vừa nãy là may mắn trốn được, sau…”
Hắn không nói câu tiếp theo nhưng tất cả mọi người đều hiểu.
Bất kể đám người Vệ Gia Quốc hay công dân vũ trụ trong phòng phát sóng trực tiếp, ai cũng đang khó hiểu, sao Hòa Ngọc không nhân cơ hội rời đi?
“Gan cậu ta lớn vậy sao?”
“Ha ha, đây là tìm chết! Cá lớn ở biển cũng không phải đùa giỡn!”
“Không thú vị, tôi đi đây.”
“Tôi phải đợi xem cậu ta chết thế nào, người này to gan ghê, chắc chắn lúc chết sẽ rất xấu.”
Nhưng mà…
Nhìn thấy nội dung trên sóng bình luận, Hòa Ngọc không kìm được mà giật nhẹ khóe miệng.
Sau một lúc lâu, Vệ Gia Quốc lẩm bẩm: “… Kém quá.” Nối tiếp lời vừa nói.
Đúng là vận khí kém chứ còn gì nữa?
Vất vả lắm mới thoát ra được trong nước, lại lập tức vào miệng cá lớn.
Đây là rất xui xẻo mà.
Trịnh Khắc lắc đầu, vươn tay chuẩn bị chuyển cảnh, khán giả cũng rời đi một nửa.
… Hòa Ngọc đã chết, phòng phát sóng trực tiếp của cậu cũng sắp biến mất.
Ngay lúc Trịnh Khắc sắp ấn chuyển cảnh, sóng nước trên màn hình cũng từ từ tĩnh lặng, bộ dáng hoàn chỉnh của cá lớn lộ ra.
Cùng lúc, tay Trịnh Khắc cứng đờ.
Đôi mắt hắn lại mở to, còn khoa trương hơn so với vừa nãy, tròng mắt như sắp rớt ra đến nơi. Thậm chí, vì khiếp sợ, hắn há to miệng, cả người cũng dại ra, gân xanh trên trán nổi lên, tay lập tức siết chặt con chuột.
Bên cạnh, đám người Vệ Gia Quốc gần như cũng phản ứng giống y đúc hắn. Sóng bình luận cũng lập tức trống rỗng, như trong khoảnh khắc này, tất cả mọi người đều kinh ngạc đến nỗi không làm ra được phản ứng gì.
Trên màn hình, cá lớn lộ ra nửa cái đầu nổi trên mặt nước biển, mà trên đầu nó, Hòa Ngọc, người “đã bị nuốt vào” nằm trên đó.
Cậu cứ lẳng lặng nằm trên đó, híp nửa mắt lại, giống như cậu đã nằm ở đó từ đầu.
Phòng phát sóng trực tiếp vẫn còn, Hòa Ngọc vẫn chưa chết.
Một lúc lâu sau, giọng Diệp Khai Quân khàn khàn…
“Tua ngược lại… Xem lại vừa nãy đã xảy ra cái gì…”
Phát sóng trực tiếp quay lại, pha quay chậm.
Họ thấy rõ ngay lúc việc kia xảy ra.
Cá lớn há to miệng cắn đến chỗ Hòa Ngọc, cái miệng như bồn máu to, hoàn toàn có thể nuốt Hòa Ngọc vào!
Nhưng nay lúc nó cắn xuống, chân Hòa Ngọc giẫm một cái, người đàn ông gầy yếu tái nhợt đến gần hàm trên của cá lớn.
Sau đó, cậu nhanh chóng lộn mèo trong nước, cả người như không có xương, gần như dính sát vào hàm trên của cá lớn, dùng một tư thế cực kỳ xảo quyệt, gập người lại, nhảy lên đầu cá lớn.
Động tác thuần thục như biểu diễn nghệ thuật, chứ không phải đang tránh né cái tấn công chí mạng của cá lớn.
Vị trí cậu nằm rất tốt, cá lớn không thể nhìn thấy đỉnh đầu của mình, mà người cậu gầy yếu, đối với cân nặng của con người nhỏ bé, rất khó khiến cá lớn chú ý.
… Đương nhiên, chỉ sợ cá lớn cũng không nghĩ đến, thế mà có người dám nằm trên đầu nó.
Nó dừng lại tại chỗ, giống như đang suy nghĩ, vì sao vừa nãy mình đã nuốt đồ ăn và nhưng vẫn không có cảm giác gì?
Đồ ăn quá nhỏ?
Trong mắt cá lớn chợt hiện lên tia hoang mang, sau đó, nó nhìn xung quanh, không ngửi được mùi đồ ăn, bèn nhắm mắt lại nổi trong nước.
Mặc kệ ánh sáng mặt trời chiếu trên đỉnh đầu mình, tư thái lười biếng.
Phòng họp phát sóng trực tiếp của Lam Tĩnh vẫn rất yên tĩnh, mà sóng bình luận đã tràn ngập ngay lập tức…
“Tua ngược lại xem! Trời ơi, người này phản ứng nhanh quá!”
“Với cả người cậu ta mềm quá rồi, là siêu năng lực à?”
“Tên người này là gì thế? Thật tốt, cậu ta đã thành công thu hút sự chú ý của tôi, tôi muốn xem vận khí của cậu ta còn có thể tốt đến đâu!”
“Vận khí tốt +1”
“Tôi cảm thấy cũng không hẳn là vận khí tốt… Từ thoát khỏi cỏ nước rồi chạy trốn khỏi miệng cá lớn, thí sinh 2333 vẫn có một chút năng lực…”
“Vậy cũng vô dụng, cậu ta vẫn ở trên đầu cá lớn chưa rời đi, lúc nào cũng có khả năng xảy ra chuyện!”
…
Sóng bình luận trực tiếp chưa bao giờ náo nhiệt như vậy, tim Vệ Gia Quốc như muốn nhảy ra khỏi lông ngực, hắn có hơi chờ mong mà nhìn về phía màn hình.
Mà bên cạnh, Trịnh Khắc nhíu mày: “Sao cậu ấy còn không tìm biện pháp rời đi?”
Diệp Khai Quân gấp gần chết: “Đúng vậy, bây giờ cá lớn đã buông lỏng cảnh giác, sao cậu ấy còn không nhanh chóng rời đi, đợi đến lúc cá lớn chuyển động, cậu ấy sẽ không thoát được nữa!”
Trịnh Khắc thở dài: “Vẫn là quá ít kinh nghiệm, trước kia Hòa Ngọc chỉ là ngôi sao tuyến mười tám, không trải qua huấn luyện đặc biệt. Vừa nãy là may mắn trốn được, sau…”
Hắn không nói câu tiếp theo nhưng tất cả mọi người đều hiểu.
Bất kể đám người Vệ Gia Quốc hay công dân vũ trụ trong phòng phát sóng trực tiếp, ai cũng đang khó hiểu, sao Hòa Ngọc không nhân cơ hội rời đi?
“Gan cậu ta lớn vậy sao?”
“Ha ha, đây là tìm chết! Cá lớn ở biển cũng không phải đùa giỡn!”
“Không thú vị, tôi đi đây.”
“Tôi phải đợi xem cậu ta chết thế nào, người này to gan ghê, chắc chắn lúc chết sẽ rất xấu.”
Nhưng mà…
Nhìn thấy nội dung trên sóng bình luận, Hòa Ngọc không kìm được mà giật nhẹ khóe miệng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.