Vô Hạn Lưu: Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Phá Vỡ
Chương 9: Cổ Trạch
Điều Văn Hoa Bình
23/05/2022
Đâu chỉ là không dám xuống xe, Kiều Nguyên Bân chú ý tới Cố Hề Lịch mấy lần đều bị dọa sợ tới mức mặt mày trắng bệch, cả người run rẩy. Những chuyện xảy ra trước mắt này đại khái là chuyện đáng sợ nhất cô gặp phải trong đời, nhưng từ những lời cô nói có thể nghe ra được, cô không hối hận, sẽ như vậy là có tín ngưỡng nào đó chống đỡ cô, nói trắng ra, loại tín ngưỡng này chính là yêu.
Kiều Nguyên Bân: “Em rất yêu người nhà của mình.”
Cố Hề Lịch cười: “Bọn họ cũng rất yêu em.”
Những người như Cố Hề Lịch xuất hiện tại Lĩnh Vực Vong Linh khó tránh khỏi bị dán nhãn bình hoa, xác thật cô cũng là một đại tiểu thư, người không rời xa tận thế hắc ám không nuôi ra được tính cách như vậy. Nhưng những điều này không mâu thuẫn với việc cô là một người nhạy cảm, dưới áp lực cao cô sẽ trưởng thành rất nhanh, hơn nữa cũng đủ thông minh.
Kiều Nguyên Bân có chút cảm động, nguyên nhân là vì Cố Hề Lịch là một tiểu thư được cưng chiều, thế nên những hành động của cô càng hiếm có, sự bình tĩnh của cô lại càng đặc biệt hơn.
Kiều Nguyên Bân: “Cố gắng sống sót đi……”
Cố Hề Lịch khi nhắc tới người nhà cười đến ngọt ngào như mật: “Ừ, em sẽ sống đến ngày có thể đoàn tụ với họ, từ nay về sau gia đình sẽ không bao giờ chia lìa”.
……
Thực Vật Mạnh Nhất Hoa Miệng Rộng từ khi bị baba chữ vàng vả mặt, sau đó không dám bình luận nữa, thật sâu bị chủ phòng kỳ ba hấp dẫn, phỏng đoán câu nào của cô là thật, câu nào là giả, đoán đến vui vẻ vô cùng. Hắn không muốn rời đi, đáng khinh yên lặng nhìn trộm. Lúc đầu hắn bị giao diện thông tin cá nhân của chủ phòng nhắc nhở, cho nên vẫn luôn chú ý tới giá trị trên bảng, phát hiện phía dưới phòng phát sóng trực tiếp phía xuất hiện một thanh năng lượng sau khi người giấy bị thiêu hủy.
Thực Vật Mạnh Nhất Hoa Miệng Rộng lập tức dò hỏi nhân viên chăm sóc khách hàng, nhân viên trả lời cái này liên quan tới năng lực thiên phú của chủ phòng. Vì để người xem phòng phát sóng trực tiếp càng hiểu rõ hơn về thiên phú của chủ phòng, thanh năng lượng vừa mới được thêm vào. Hắn muốn hỏi kỹ hơn thì nhân viên bảo để hắn tự khám phá.
Lúc thanh năng lượng xuất hiện, đã còn nửa cột. Sau đó Thực Vật Mạnh Nhất Hoa Miệng Rộng liền phát hiện khi chủ phòng nói chuyện, thanh năng lượng thỉnh thoảng lại tăng lên một chút.
Khi chủ bá nói xong tình huống trong nhà, lộ ra nụ cười cũng là lúc thanh năng lượng lập tức tăng gấp đôi10000
???
Không phải chỉ có một mình Thực Vật Mạnh Nhất Hoa Miệng Rộng phát hiện, vàng sẽ luôn tỏa sáng, lúc này số lượng người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đã lên tới năm con số, không ít người xem cũng để ý.
[Phòng phát sóng trực tiếp của Cố Hề Lịch]
【 Mọi người có nhìn thấy không? Thanh năng lượng bỗng nhiên tăng gấp đôi ……】
【 Tại hạ lớn mật suy đoán, chỉ cần chủ phòng nói dối, lời nói dối sẽ chuyển hóa thành năng lượng dự trữ ……】
【 Cho nên mới vừa rồi chủ bá nói đều là giả? Vừa rồi tôi xem mà nước mắt như trào ra, biểu hiện của vị đại tiểu thư xinh đẹp vì không muốn liên lụy người nhà, một mình tiến vào Lĩnh Vực Vong Linh này chính là thiết lập nhân vật? 】
_______________________
Kiều Nguyên Bân nấu mì nước suông, nhưng lại không có mì sợi, thế nên cô ta đành cán mì bằng tay, rồi rắc thêm chút muối. Không ai phàn nàn gì, mọi người đều đói bụng, mì nấu khá ngon nhưng không có thịt, nếu không bảo đảm sẽ có người biểu hiện chứng buồn nôn mắc ói. Có gì ăn nấy là người thông minh, ăn không vô cũng không ai rảnh đi khuyên. Hoa Mông dẫn đầu ăn xong chén mì, sau đó một mình đi vào phòng người hầu, thời gian ở bên trong có hơi lâu, không biết có phải anh ta phát hiện ra manh mối gì không.
Mì sợi số lượng vừa đủ, Cố Hề Lịch ăn sạch không chừa gì.
Kiều Nguyên Bân hỏi cô: “Em buồn ngủ không?”
Cố Hề Lịch: “Không buồn ngủ.”
Kiều Nguyên Bân: “Không cần nói dối, em hẳn cũng mệt rồi. Trong phòng bếp có nhiều đồ ăn như vậy, chứng tỏ trạm này chúng ta phải đánh lâu dài, hơn nữa lại còn có chỗ cho du khách khi mệt có thể ngủ nghỉ.”
Bản đồ cho thấy lầu hai có sáu phòng đều không khóa, dựa theo kinh nghiệm của Kiều Nguyên Bân, đây là cho du khách dùng để nghỉ ngơi. Đừng thấy nơi này không phân biệt ngày hay đêm, bây giờ là mấy giờ cũng không biết, nhưng con người là cần phải nghỉ ngơi, không thể cứ gắng gượng mãi, đồng hồ sinh học sẽ nhắc nhở họ nghỉ ngơi.
Cố Hề Lịch đến giờ đã ngáp hai lần, Kiều Nguyên Bân còn nói cô khẳng định chưa từng thức đêm, hâm mộ cô ở tận thế không biết đã trải qua những ngày tháng thần tiên gì. Cố Hề Lịch chỉ ngượng ngùng cười, nhìn chằm chằm lên cầu thang tầng hai có vẻ lo lắng. Kiều Nguyên Bân liền hiểu, cô gái này có lẽ ước gì thân thể có thể biết cố gắng một chút, tốt nhất cơ thể đừng đưa ra tín hiệu mệt mỏi, tinh thần sung mãn có thể trực tiếp thông qua Lĩnh Vực Vong Linh.
Nhưng ở cổ trạch là nhất định phải đánh lâu dài.
Hoa Mông sau khi ra khỏi phòng người hầu liền quyết định lên tầng hai.
Ngay khi bước lên cầu thang xoắn ốc, có thể biết kiến trúc này không chỉ có hai tầng như bản đồ đã vẽ. Cầu thang vẫn kéo dài lên phía trên, nhưng không ai biết cuối cầu thang là tầng thượng hay tầng ba. Bản đồ không cung cấp thông tin, loại tin tức nửa che nửa đậy này dù là người mới cũng cảm thấy không đúng.
Bản năng của Cố Hề Lịch mách bảo với cô, muốn đi tiếp lên trên sẽ không dễ dàng. Có một cánh cửa nằm bên trái cầu thang, treo ổ khóa như trong bản đồ thể hiện, đường đi về hướng sáu căn phòng không bị ngăn cản. Không có khả năng thật sự toàn bộ tách ra ở, Hoa Mông bèn yêu cầu nam nữ tách ra trụ trong một phòng, trước tiên nghỉ ngơi một lát.
Kiều Nguyên Bân: “Em rất yêu người nhà của mình.”
Cố Hề Lịch cười: “Bọn họ cũng rất yêu em.”
Những người như Cố Hề Lịch xuất hiện tại Lĩnh Vực Vong Linh khó tránh khỏi bị dán nhãn bình hoa, xác thật cô cũng là một đại tiểu thư, người không rời xa tận thế hắc ám không nuôi ra được tính cách như vậy. Nhưng những điều này không mâu thuẫn với việc cô là một người nhạy cảm, dưới áp lực cao cô sẽ trưởng thành rất nhanh, hơn nữa cũng đủ thông minh.
Kiều Nguyên Bân có chút cảm động, nguyên nhân là vì Cố Hề Lịch là một tiểu thư được cưng chiều, thế nên những hành động của cô càng hiếm có, sự bình tĩnh của cô lại càng đặc biệt hơn.
Kiều Nguyên Bân: “Cố gắng sống sót đi……”
Cố Hề Lịch khi nhắc tới người nhà cười đến ngọt ngào như mật: “Ừ, em sẽ sống đến ngày có thể đoàn tụ với họ, từ nay về sau gia đình sẽ không bao giờ chia lìa”.
……
Thực Vật Mạnh Nhất Hoa Miệng Rộng từ khi bị baba chữ vàng vả mặt, sau đó không dám bình luận nữa, thật sâu bị chủ phòng kỳ ba hấp dẫn, phỏng đoán câu nào của cô là thật, câu nào là giả, đoán đến vui vẻ vô cùng. Hắn không muốn rời đi, đáng khinh yên lặng nhìn trộm. Lúc đầu hắn bị giao diện thông tin cá nhân của chủ phòng nhắc nhở, cho nên vẫn luôn chú ý tới giá trị trên bảng, phát hiện phía dưới phòng phát sóng trực tiếp phía xuất hiện một thanh năng lượng sau khi người giấy bị thiêu hủy.
Thực Vật Mạnh Nhất Hoa Miệng Rộng lập tức dò hỏi nhân viên chăm sóc khách hàng, nhân viên trả lời cái này liên quan tới năng lực thiên phú của chủ phòng. Vì để người xem phòng phát sóng trực tiếp càng hiểu rõ hơn về thiên phú của chủ phòng, thanh năng lượng vừa mới được thêm vào. Hắn muốn hỏi kỹ hơn thì nhân viên bảo để hắn tự khám phá.
Lúc thanh năng lượng xuất hiện, đã còn nửa cột. Sau đó Thực Vật Mạnh Nhất Hoa Miệng Rộng liền phát hiện khi chủ phòng nói chuyện, thanh năng lượng thỉnh thoảng lại tăng lên một chút.
Khi chủ bá nói xong tình huống trong nhà, lộ ra nụ cười cũng là lúc thanh năng lượng lập tức tăng gấp đôi10000
???
Không phải chỉ có một mình Thực Vật Mạnh Nhất Hoa Miệng Rộng phát hiện, vàng sẽ luôn tỏa sáng, lúc này số lượng người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đã lên tới năm con số, không ít người xem cũng để ý.
[Phòng phát sóng trực tiếp của Cố Hề Lịch]
【 Mọi người có nhìn thấy không? Thanh năng lượng bỗng nhiên tăng gấp đôi ……】
【 Tại hạ lớn mật suy đoán, chỉ cần chủ phòng nói dối, lời nói dối sẽ chuyển hóa thành năng lượng dự trữ ……】
【 Cho nên mới vừa rồi chủ bá nói đều là giả? Vừa rồi tôi xem mà nước mắt như trào ra, biểu hiện của vị đại tiểu thư xinh đẹp vì không muốn liên lụy người nhà, một mình tiến vào Lĩnh Vực Vong Linh này chính là thiết lập nhân vật? 】
_______________________
Kiều Nguyên Bân nấu mì nước suông, nhưng lại không có mì sợi, thế nên cô ta đành cán mì bằng tay, rồi rắc thêm chút muối. Không ai phàn nàn gì, mọi người đều đói bụng, mì nấu khá ngon nhưng không có thịt, nếu không bảo đảm sẽ có người biểu hiện chứng buồn nôn mắc ói. Có gì ăn nấy là người thông minh, ăn không vô cũng không ai rảnh đi khuyên. Hoa Mông dẫn đầu ăn xong chén mì, sau đó một mình đi vào phòng người hầu, thời gian ở bên trong có hơi lâu, không biết có phải anh ta phát hiện ra manh mối gì không.
Mì sợi số lượng vừa đủ, Cố Hề Lịch ăn sạch không chừa gì.
Kiều Nguyên Bân hỏi cô: “Em buồn ngủ không?”
Cố Hề Lịch: “Không buồn ngủ.”
Kiều Nguyên Bân: “Không cần nói dối, em hẳn cũng mệt rồi. Trong phòng bếp có nhiều đồ ăn như vậy, chứng tỏ trạm này chúng ta phải đánh lâu dài, hơn nữa lại còn có chỗ cho du khách khi mệt có thể ngủ nghỉ.”
Bản đồ cho thấy lầu hai có sáu phòng đều không khóa, dựa theo kinh nghiệm của Kiều Nguyên Bân, đây là cho du khách dùng để nghỉ ngơi. Đừng thấy nơi này không phân biệt ngày hay đêm, bây giờ là mấy giờ cũng không biết, nhưng con người là cần phải nghỉ ngơi, không thể cứ gắng gượng mãi, đồng hồ sinh học sẽ nhắc nhở họ nghỉ ngơi.
Cố Hề Lịch đến giờ đã ngáp hai lần, Kiều Nguyên Bân còn nói cô khẳng định chưa từng thức đêm, hâm mộ cô ở tận thế không biết đã trải qua những ngày tháng thần tiên gì. Cố Hề Lịch chỉ ngượng ngùng cười, nhìn chằm chằm lên cầu thang tầng hai có vẻ lo lắng. Kiều Nguyên Bân liền hiểu, cô gái này có lẽ ước gì thân thể có thể biết cố gắng một chút, tốt nhất cơ thể đừng đưa ra tín hiệu mệt mỏi, tinh thần sung mãn có thể trực tiếp thông qua Lĩnh Vực Vong Linh.
Nhưng ở cổ trạch là nhất định phải đánh lâu dài.
Hoa Mông sau khi ra khỏi phòng người hầu liền quyết định lên tầng hai.
Ngay khi bước lên cầu thang xoắn ốc, có thể biết kiến trúc này không chỉ có hai tầng như bản đồ đã vẽ. Cầu thang vẫn kéo dài lên phía trên, nhưng không ai biết cuối cầu thang là tầng thượng hay tầng ba. Bản đồ không cung cấp thông tin, loại tin tức nửa che nửa đậy này dù là người mới cũng cảm thấy không đúng.
Bản năng của Cố Hề Lịch mách bảo với cô, muốn đi tiếp lên trên sẽ không dễ dàng. Có một cánh cửa nằm bên trái cầu thang, treo ổ khóa như trong bản đồ thể hiện, đường đi về hướng sáu căn phòng không bị ngăn cản. Không có khả năng thật sự toàn bộ tách ra ở, Hoa Mông bèn yêu cầu nam nữ tách ra trụ trong một phòng, trước tiên nghỉ ngơi một lát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.