Chương 49: Tiệm Trà Sữa 7
Khinh Vân Đạm
21/02/2024
Chu Lâm bị đổi mới thế giới quan, “Tình huống thế mà hỏng bét như vậy sao?”
Vân Hân lắc lắc điện thoại, “Tin tức mới nhất, nhiệt độ cao nhất ngoài phòng là 45 độ, khu vực mất điện đã có trẻ em ngất xỉu.”
Chu Duệ trầm mặc, rất lâu sau nói thầm một câu, “Đây là muốn bức điên người mà.”
Chu Duệ cho rằng, anh ấy đã biết tình thế trước mắt nghiêm trọng cỡ nào. Không ngờ trở lại phòng thuê, mới phát hiện anh áy vẫn đánh giá thấp.
Quạt điện cầm về nhà, cắm điện, lập tức "khò khè" thổi lên. Nhưng mà gió đi ra ngoài...... Sao lại là gió nóng vậy?
Trong phòng vốn đã ngột ngạt, quạt điện thổi vào, cảm giác như tất cả hơi nóng đều thổi qua. Hơn nữa nhiệt độ cao đưa đến loại cảm giác khó chịu trong lòng, cũng không có vì mở quạt điện mà giảm bớt chút nào.
Chu Duệ vốn nằm ở trên giường ép mình đi vào giấc ngủ, kết quả bốn mươi phút trôi qua, anh ấy vẫn thanh tỉnh.
Điên rồi, thật sự muốn điên rồi.
Không có cách nào, Chu Duệ chỉ có thể mở điều hòa lên.
Khí lạnh mát mẻ thổi thẳng tới, nóng bức, sự nóng nảy lập tức bị xua tan. Chỉ là không vui vẻ được mấy phút, “Ba - -" nhảy cầu dao.
Chu Duệ: "......”
May mắn không phải mất điện khu vực.
Chu Duệ mở nguồn điện một lần nữa, lại mở quạt điện, rốt cục ngủ ngon giấc.
Sáng sớm hôm sau, anh ấy vội vàng đi làm vào giờ cao điểm. Trước khi ra khỏi cửa đã bị bà chủ nhà ngăn lại, “Nhận được thông báo, cục điện lực nói tháng sau bắt đầu tăng tiền điện, mỗi số điện là con số này.”
Bà chủ nhà ra dấu.
Trán Chu Duệ gân xanh nhảy dựng. Động chút là cúp điện, dùng thiết bị điện hơi nhiều chút đã nhảy cầu dao, hiện tại tiền điện còn tăng giá...... ăn cướp mà!
Người thuê nhà không lên tiếng, hoàn toàn không ảnh hưởng bà chủ tiếp tục nói, “Cậu biết đấy, cục điện lực thu tôi bao nhiêu, tôi thu các cậu bấy nhiêu. Đi làm sắp muộn rồi nhỉ? Nhanh lên, đừng bị trừ tiền lương.”
Nói xong, bà ta rời đi.
Lưu Chu Duệ nghiến răng nghiến lợi tại chỗ.
Lúc nghỉ trưa, ba người thay phiên nhau nghỉ ngơi.
Chu Lâm ra ngoài ăn cơm, trở về tán gẫu với Vân Hân, “Nghe nói hôm qua một siêu thị gần đó mất điện mấy tiếng, lúc bật lại, thực phẩm đông lạnh đã không còn tươi nữa. Siêu thị định ném những thực phẩm đó đi, rất nhiều người vây quanh tranh giành.
“Mùa hè cắt điện, mấy thứ đó còn có thể ăn sao?” Vân Hân hoài nghi.
“Hẳn là có thể.” Chu Lâm thật ra cũng không xác định, “Ta thấy rất nhiều người đang cướp.”
Chu Duệ ngồi không yên, “Đến phiên tôi nghỉ ngơi.”
Vừa nói vừa nhanh chân chạy ra ngoài.
“Này, đừng đi - - " Vân Hân thấy trên người Chu Duệ đột nhiên xuất hiện sương mù dày đặc màu xám nhạt, vừa định ngăn cản, không ngờ Chu Duệ đã chạy không thấy bóng dáng.
Chuyện này cũng không thể tính là không nghe khuyên.
Người căn bản không nghe rõ lời cô nói.
“Làm sao vậy?” Chu Lâm nghi hoặc.
“Có dự cảm không tốt lắm.” Vân Hân nói.
Nhưng sương mù màu xám nhạt chỉ là bị thương nhẹ, sẽ không tổn thương đến tính mạng, cô không ngăn được thì đơn giản không ngăn nữa.
Chu Lâm hăng hái, “Cô có giác quan thứ sáu à?”
“Ừ.” Vân Hân gật đầu, “Không thường có cảm ứng, nhưng mỗi lần cảm ứng đều rất chuẩn.”
"Oa --" Chu Lâm vừa phát ra một tiếng thán phục, đã ý thức được không đúng, “Giác quan thứ sáu của cô tại sao phải ngăn cản cậu ta, không cho cậu ta đi ra ngoài?"
Vân Hân nhún vai.
Chu Lâm, “...... Sẽ không phải là tôi quá lắm miệng, sẽ hại cậu ta đấy chứ?”
Khi Chu Duệ chạy tới, siêu thị quả thật đang vứt bỏ hàng hóa, mà bên cạnh cũng quả thật vây quanh rất nhiều người đang chọn lựa nhặt nhặt.
Thấy thế, anh ấy trực tiếp gia nhập.
Vân Hân lắc lắc điện thoại, “Tin tức mới nhất, nhiệt độ cao nhất ngoài phòng là 45 độ, khu vực mất điện đã có trẻ em ngất xỉu.”
Chu Duệ trầm mặc, rất lâu sau nói thầm một câu, “Đây là muốn bức điên người mà.”
Chu Duệ cho rằng, anh ấy đã biết tình thế trước mắt nghiêm trọng cỡ nào. Không ngờ trở lại phòng thuê, mới phát hiện anh áy vẫn đánh giá thấp.
Quạt điện cầm về nhà, cắm điện, lập tức "khò khè" thổi lên. Nhưng mà gió đi ra ngoài...... Sao lại là gió nóng vậy?
Trong phòng vốn đã ngột ngạt, quạt điện thổi vào, cảm giác như tất cả hơi nóng đều thổi qua. Hơn nữa nhiệt độ cao đưa đến loại cảm giác khó chịu trong lòng, cũng không có vì mở quạt điện mà giảm bớt chút nào.
Chu Duệ vốn nằm ở trên giường ép mình đi vào giấc ngủ, kết quả bốn mươi phút trôi qua, anh ấy vẫn thanh tỉnh.
Điên rồi, thật sự muốn điên rồi.
Không có cách nào, Chu Duệ chỉ có thể mở điều hòa lên.
Khí lạnh mát mẻ thổi thẳng tới, nóng bức, sự nóng nảy lập tức bị xua tan. Chỉ là không vui vẻ được mấy phút, “Ba - -" nhảy cầu dao.
Chu Duệ: "......”
May mắn không phải mất điện khu vực.
Chu Duệ mở nguồn điện một lần nữa, lại mở quạt điện, rốt cục ngủ ngon giấc.
Sáng sớm hôm sau, anh ấy vội vàng đi làm vào giờ cao điểm. Trước khi ra khỏi cửa đã bị bà chủ nhà ngăn lại, “Nhận được thông báo, cục điện lực nói tháng sau bắt đầu tăng tiền điện, mỗi số điện là con số này.”
Bà chủ nhà ra dấu.
Trán Chu Duệ gân xanh nhảy dựng. Động chút là cúp điện, dùng thiết bị điện hơi nhiều chút đã nhảy cầu dao, hiện tại tiền điện còn tăng giá...... ăn cướp mà!
Người thuê nhà không lên tiếng, hoàn toàn không ảnh hưởng bà chủ tiếp tục nói, “Cậu biết đấy, cục điện lực thu tôi bao nhiêu, tôi thu các cậu bấy nhiêu. Đi làm sắp muộn rồi nhỉ? Nhanh lên, đừng bị trừ tiền lương.”
Nói xong, bà ta rời đi.
Lưu Chu Duệ nghiến răng nghiến lợi tại chỗ.
Lúc nghỉ trưa, ba người thay phiên nhau nghỉ ngơi.
Chu Lâm ra ngoài ăn cơm, trở về tán gẫu với Vân Hân, “Nghe nói hôm qua một siêu thị gần đó mất điện mấy tiếng, lúc bật lại, thực phẩm đông lạnh đã không còn tươi nữa. Siêu thị định ném những thực phẩm đó đi, rất nhiều người vây quanh tranh giành.
“Mùa hè cắt điện, mấy thứ đó còn có thể ăn sao?” Vân Hân hoài nghi.
“Hẳn là có thể.” Chu Lâm thật ra cũng không xác định, “Ta thấy rất nhiều người đang cướp.”
Chu Duệ ngồi không yên, “Đến phiên tôi nghỉ ngơi.”
Vừa nói vừa nhanh chân chạy ra ngoài.
“Này, đừng đi - - " Vân Hân thấy trên người Chu Duệ đột nhiên xuất hiện sương mù dày đặc màu xám nhạt, vừa định ngăn cản, không ngờ Chu Duệ đã chạy không thấy bóng dáng.
Chuyện này cũng không thể tính là không nghe khuyên.
Người căn bản không nghe rõ lời cô nói.
“Làm sao vậy?” Chu Lâm nghi hoặc.
“Có dự cảm không tốt lắm.” Vân Hân nói.
Nhưng sương mù màu xám nhạt chỉ là bị thương nhẹ, sẽ không tổn thương đến tính mạng, cô không ngăn được thì đơn giản không ngăn nữa.
Chu Lâm hăng hái, “Cô có giác quan thứ sáu à?”
“Ừ.” Vân Hân gật đầu, “Không thường có cảm ứng, nhưng mỗi lần cảm ứng đều rất chuẩn.”
"Oa --" Chu Lâm vừa phát ra một tiếng thán phục, đã ý thức được không đúng, “Giác quan thứ sáu của cô tại sao phải ngăn cản cậu ta, không cho cậu ta đi ra ngoài?"
Vân Hân nhún vai.
Chu Lâm, “...... Sẽ không phải là tôi quá lắm miệng, sẽ hại cậu ta đấy chứ?”
Khi Chu Duệ chạy tới, siêu thị quả thật đang vứt bỏ hàng hóa, mà bên cạnh cũng quả thật vây quanh rất nhiều người đang chọn lựa nhặt nhặt.
Thấy thế, anh ấy trực tiếp gia nhập.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.