Chương 32: Viện Dưỡng Lão Khôi Phục Sức Khỏe (9)
Khinh Vân Đạm
19/12/2023
"Kết quả nghiên cứu cho thấy, phụ nữ có ưu thế đặc biệt về thuộc tính 'tinh thần', cũng chính là tục xưng 'phụ nữ có giác quan thứ sáu nhạy bén', nhưng khi 'tinh thần' thấp, giác quan thứ sáu có phản ứng, bản thân có thể cũng không biết giác quan thứ sáu muốn người ấy đi làm gì. Theo thuộc tính 'tinh thần' tăng lên, sẽ có một loại mơ hồ, cảm giác bức thiết muốn làm một việc. Đợi đến khi phá 3, chính thức có được siêu năng lực, sẽ rõ ràng hơn loại cảm giác này dự đoán gì. Cũng sẽ hiểu rõ hơn, làm thế nào vận dụng năng lực của mình. ‘Sức lực', 'linh mẫn', 'cơ thể' cũng tương tự. Nhân tiện, hai vệ sĩ ngoài phòng, một 'sức lực' vượt quá ba, một 'cơ thể' vượt quá ba, đều bị cô đánh gục."
Vân Hân làm như không nghe thấy, “Nói nửa ngày cô vẫn không nói cho tôi biết, vì sao lại tìm tôi và Ngô Bằng tới.
Bạch Vi thẳng thắn nói, “Biết trước nguy hiểm, lẩn tránh nguy hiểm, khiến tất cả mọi người được cứu. Tôi muốn cứu bọn họ, cần lực lượng của các người."
“Các ông bà cụ có biết chuyện này không?” Vân Hân hỏi.
“Không biết.” Bạch Vi trả lời
"Trước đó đã làm khảo sát. Nếu ngày mai sắp chết, bọn họ hy vọng biết ngày mai sẽ chết. Chết, sợ hãi sống qua ngày hôm nay, hay là lựa chọn gì cũng không biết, gặp phải chuyện ngoài ý muốn đột nhiên chết đi. Họ chọn "không biết gì cả". Vì vậy, tôi đã sắp xếp cho họ rất nhiều bài giảng, và một trong số đó là 'Nếu thực tế là một trò chơi', họ có thể nghĩ, đó là một trò chơi. Đó là một giả thuyết, một bài giảng."
"Cho nên," Vân Hân nhạy bén ý thức được, "Nếu đơn phương thông báo, người được thông báo không tin 'Trò chơi tiến hóa' tồn tại, cũng sẽ bị như vậy."
Sẽ bị kết luận là "người biết chuyện bất hợp pháp"?
“Đúng." Bạch Vi thừa nhận, "Chuyện này cũng làm cho công việc của tôi thêm khó khăn. Có lúc thuận miệng một câu, hoặc là dùng từ không đúng, giẫm dây vượt qua giới hạn, đồng nghiệp có thể bởi vậy mà gặp phải nguy hiểm.”
Vân Hân lại hỏi, "Tại sao là tôi?”
"Trong sự cố rò rỉ mật đường tiết lộ, cô sớm đưa đồng nghiệp đi, cứu mười một người." Bạch Vi tỉ mỉ đếm.
“Trước khi khách sạn Thế Giới Mới sụp đổ, cô và đồng nghiệp Đồng Giai lần lượt báo cảnh sát, mà cô ấy lại không có năng lực dự đoán nguy hiểm. Còn cả đoạn thời gian trước, đêm hôm khuya khoắt cô ra ngoài siêu thị mua đồ ăn vặt, trên đường về nhà gặp phải cướp cầm dao. Kết quả tên cướp bị cô đè lại, còn bị đưa đến cục cảnh sát. Sau khi điều tra, người này từng bị bệnh nặng. Sau khi khỏi bệnh, sức lực, độ nhạy cảm, cơ thể đều hơi tăng lên mức độ khác nhau. Cô có thể bắt được gã ta, chứng tỏ tố chất thân thể không giống người bình thường."
“Tuy rằng,” Bạch Vi vừa nói vừa nhìn ra ngoài cửa, “Cũng không biết vượt qua tiêu chuẩn 3 chưa. Chỉ có thể nói cô quá khiêm tốn, không thường sử dụng năng lực, cho nên tư liệu không đầy đủ.”
Vân Hân hơi đau đầu.
Cái thứ siêu năng lực này, thật sự là chút đạo lý cũng không nói. Trước đó, cô hoàn toàn không biết bọn cướp ngăn cô lại cũng không bình thường.
Còn gì nữa?” Vân Hân hỏi, “Còn biết gì nữa?”
"Sau đó chúng tôi tra xét quê hương tổ tiên của cô, phái người đến địa phương tiến hành điều tra sâu hơn, phát hiện ra có chuyện thú vị hơn." Bạch Vi đưa ra một chồng giấy tài liệu, “Vân gia, nghe nói là thế gia vu nữ (phù thủy). Không chỉ những đứa trẻ sinh ra luôn là con gái, mà còn bắt đầu từ khi còn nhỏ, đã thể hiện tài năng kinh người. Mà cô, từ ngày sinh ra đã tự mang theo cảm ứng giác quan thứ sáu cường đại. Từ nhỏ đến lớn đưa ra cảnh báo sớm, một xấp như vậy, toàn bộ đều chính xác." Bạch Vi ý chỉ độ dày trang giấy.
“Không hổ là tài phiệt, qua nhiều năm như vậy, đã thay đổi cuộc sống thành thị, chuyện xưa lịch cũ lâu năm còn có thể bị lật ra.” Vân Hân tự giễu cười cười.
"Chỉ cần từng xảy ra rồi thì sẽ có dấu vết, có dấu vết thì có thể tra ra, bất kể là tồn tại ở bên trong giấy ghi chép, hay là tồn tại ở trong trí nhớ người." Bạch Vi nói như vậy.
Vân Hân làm như không nghe thấy, “Nói nửa ngày cô vẫn không nói cho tôi biết, vì sao lại tìm tôi và Ngô Bằng tới.
Bạch Vi thẳng thắn nói, “Biết trước nguy hiểm, lẩn tránh nguy hiểm, khiến tất cả mọi người được cứu. Tôi muốn cứu bọn họ, cần lực lượng của các người."
“Các ông bà cụ có biết chuyện này không?” Vân Hân hỏi.
“Không biết.” Bạch Vi trả lời
"Trước đó đã làm khảo sát. Nếu ngày mai sắp chết, bọn họ hy vọng biết ngày mai sẽ chết. Chết, sợ hãi sống qua ngày hôm nay, hay là lựa chọn gì cũng không biết, gặp phải chuyện ngoài ý muốn đột nhiên chết đi. Họ chọn "không biết gì cả". Vì vậy, tôi đã sắp xếp cho họ rất nhiều bài giảng, và một trong số đó là 'Nếu thực tế là một trò chơi', họ có thể nghĩ, đó là một trò chơi. Đó là một giả thuyết, một bài giảng."
"Cho nên," Vân Hân nhạy bén ý thức được, "Nếu đơn phương thông báo, người được thông báo không tin 'Trò chơi tiến hóa' tồn tại, cũng sẽ bị như vậy."
Sẽ bị kết luận là "người biết chuyện bất hợp pháp"?
“Đúng." Bạch Vi thừa nhận, "Chuyện này cũng làm cho công việc của tôi thêm khó khăn. Có lúc thuận miệng một câu, hoặc là dùng từ không đúng, giẫm dây vượt qua giới hạn, đồng nghiệp có thể bởi vậy mà gặp phải nguy hiểm.”
Vân Hân lại hỏi, "Tại sao là tôi?”
"Trong sự cố rò rỉ mật đường tiết lộ, cô sớm đưa đồng nghiệp đi, cứu mười một người." Bạch Vi tỉ mỉ đếm.
“Trước khi khách sạn Thế Giới Mới sụp đổ, cô và đồng nghiệp Đồng Giai lần lượt báo cảnh sát, mà cô ấy lại không có năng lực dự đoán nguy hiểm. Còn cả đoạn thời gian trước, đêm hôm khuya khoắt cô ra ngoài siêu thị mua đồ ăn vặt, trên đường về nhà gặp phải cướp cầm dao. Kết quả tên cướp bị cô đè lại, còn bị đưa đến cục cảnh sát. Sau khi điều tra, người này từng bị bệnh nặng. Sau khi khỏi bệnh, sức lực, độ nhạy cảm, cơ thể đều hơi tăng lên mức độ khác nhau. Cô có thể bắt được gã ta, chứng tỏ tố chất thân thể không giống người bình thường."
“Tuy rằng,” Bạch Vi vừa nói vừa nhìn ra ngoài cửa, “Cũng không biết vượt qua tiêu chuẩn 3 chưa. Chỉ có thể nói cô quá khiêm tốn, không thường sử dụng năng lực, cho nên tư liệu không đầy đủ.”
Vân Hân hơi đau đầu.
Cái thứ siêu năng lực này, thật sự là chút đạo lý cũng không nói. Trước đó, cô hoàn toàn không biết bọn cướp ngăn cô lại cũng không bình thường.
Còn gì nữa?” Vân Hân hỏi, “Còn biết gì nữa?”
"Sau đó chúng tôi tra xét quê hương tổ tiên của cô, phái người đến địa phương tiến hành điều tra sâu hơn, phát hiện ra có chuyện thú vị hơn." Bạch Vi đưa ra một chồng giấy tài liệu, “Vân gia, nghe nói là thế gia vu nữ (phù thủy). Không chỉ những đứa trẻ sinh ra luôn là con gái, mà còn bắt đầu từ khi còn nhỏ, đã thể hiện tài năng kinh người. Mà cô, từ ngày sinh ra đã tự mang theo cảm ứng giác quan thứ sáu cường đại. Từ nhỏ đến lớn đưa ra cảnh báo sớm, một xấp như vậy, toàn bộ đều chính xác." Bạch Vi ý chỉ độ dày trang giấy.
“Không hổ là tài phiệt, qua nhiều năm như vậy, đã thay đổi cuộc sống thành thị, chuyện xưa lịch cũ lâu năm còn có thể bị lật ra.” Vân Hân tự giễu cười cười.
"Chỉ cần từng xảy ra rồi thì sẽ có dấu vết, có dấu vết thì có thể tra ra, bất kể là tồn tại ở bên trong giấy ghi chép, hay là tồn tại ở trong trí nhớ người." Bạch Vi nói như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.