[Vô Hạn Lưu] Xoắn Ốc Hải Đăng

Chương 17: Vật sưu tầm bị mất 2

Thiên Trạch Thời Nhược

15/04/2023

Trình Đình Vũ chào hỏi đối phương: "Đợi lát nữa tôi vào, nhưng tôi không đảm bảo rằng tôi có thể mang thi thể của dì ấy ra ngoài."

Vệ Tư Thịnh tỏ vẻ thấu hiểu, rồi đưa chiếc rương phong ấn thi thể và một đôi bao tay mỏng cho Trình Đình Vũ.

[Rương phong ấn hiệu "Tuốc nơ vít" (sơ cấp): rương đạo cụ có khả năng ngăn cản rò rỉ năng lượng nhất định.]

[Găng tay hiệu "Tuốc nơ vít" (sơ cấp): Đạo cụ có khả năng cách ly năng lượng nhất định.]

—— Sự xuất hiện của găng tay bảo vệ có nghĩa rằng tiếp xúc với thi thể người chơi ở trạng thái không bảo hộ có tiềm ẩn nguy cơ nhất định.

Trình Đình Vũ hôm nay là lần đầu tiên nhìn thấy những thứ trước mặt, bất quá đôi mắt liến thoắng đọc thuyết minh giúp cô vững như lão cẩu, duy trì nhân thiết "người chơi có kinh nghiệm phong phú đến từ khu hoang vu", thậm chí còn có thể mỉm cười với Vệ Tư Thịnh nói: "Găng tay của "Tuốc nơ vít"?"

Vệ Tư Thịnh gật đầu: "Đây cũng nằm trong gói bảo hiểm mà dì mua lúc trước."

Trình Đình Vũ thuận miệng hỏi một câu: "Vậy tại sao không mua dịch vụ thu thập xác?"

Vệ Tư Thịnh thành thật: "Kỳ thật có mua, bất quá công ty bảo hiểm bận rộn không kém đội thanh tra, đại khái còn phải chờ trên dưới một tháng."

—— Nếu như cư dân chính thức mua bảo hiểm thành phố F0631 gặp nguy hiểm rơi vào phó bản, như vậy mặc kệ là đội thanh tra hay là công ty bảo hiểm "Tuốc nơ vít" đều sẽ tận khả năng nhanh chóng phản ứng, nhưng nếu như vị cư dân kia đã ngoẻo, mức độ ưu tiên của tình huống sẽ bị hạ thấp, vô cùng là tiêu chuẩn kép.

Trình Đình Vũ khẽ gật đầu với khách hàng, cầm rương và găng tay, khoác chiếc áo khoác dày mua ngày hôm qua, sải bước vào nơi ở của Vệ Hành.

Hiện tại đã là cuối mùa thu, cỏ cây trong hoa viên từng được chủ nhân tỉ mỉ xử lý toàn bộ nay đã héo tàn, bùn đất cũng trở nên cứng rắn, càng đến gần căn nhà, càng có cảm giác bị khí lạnh ăn mòn.

Trình Đình Vũ cắm chìa khóa vào ổ khóa cửa chính, cô đeo găng tay chống lạnh trước, nhưng cái lạnh khó có thể bỏ qua vẫn lan lên đầu ngón tay rồi lên cẳng tay dọc theo chiếc chìa khóa.

Theo mô tả của Vệ Tư Thịnh, anh ta chỉ nhận thấy cái lạnh bất thường khi đã bước vào nhà.

Nhưng mà lúc Trình Đình Vũ đến, chỉ cần đứng gần cửa, cũng đã cảm nhận rõ ràng được sự bất thường.

Cô khựng lại một giây rồi hờ hững mở cửa bước vào nhà.

Cửa gỗ ở sau lưng Trình Đình Vũ không tiếng động khép lại, ánh sáng mặt trời bị chặn hoàn toàn trong nháy mắt kia, khí lạnh trong phòng càng thêm căm buốt tận xương.

Trình Đình Vũ còn có thể thích nghi——trước khi cô bước vào, cô đã thoa dầu thuốc chống cảm lạnh.

Dầu thuốc có tác dụng chậm rãi, làm Trình Đình Vũ không đến mức bị lạnh đến quá mức khó chịu.

Đây là một căn nhà rất có sinh khí, trên tường ở cửa ra vào treo một tấm gương cũ, thuận tiện cho người ra ngoài sửa sang lại dung nhan.

Giờ này khắc này, mặt gương chiếu ra hình ảnh Trình Đình Vũ.

Sau hai lần vào phó bản, đau đớn bên mắt phải cô đã không còn nghiêm trọng như ban đầu, mà dần dần trở nên ôn hòa, đau đớn ở mức độ có thể kiểm soát được, đồng thời cảm giác kỳ lạ khi sử dụng năng lực cũng yếu đi rất nhiều.

Trình Đình Vũ không chút để ý mà liếc mặt gương một cái, chợt dừng bước chân.

Cô phát hiện, bên cạnh hình ảnh chính mình trong gương soát ra từng dòng chữ thuyết minh.

【 họ tên: Trình Đình Vũ 】

【 năng lực: [ mật đồng ****]】

【 trạng thái: [* có xu hướng ổn định *]】

【 thời gian hạ nhiệt: 0】

【 trạng thái đặc thù: [cảm giác giá lạnh dị thường], [không thể quay đầu lại]】

【 giá trị sinh mệnh (khỏe mạnh): 99/100】

Trình Đình Vũ quay đầu, nhìn mặt gương.

Cô còn nhìn được trạng thái của chính mình?

—— thông quan phó bản có thể gia tăng năng lực của người chơi, nếu Trình Đình Vũ có xem qua phần trạng thái cá nhân của bản thân trước đây, sẽ phát hiện, thông tin liên quan đến bản thân càng ngày càng phong phú.

Tầm mắt Trình Đình Vũ xẹt qua cái số liệu khác, dừng lại ở con số sau phần thời gian hạ nhiệt.



"......"

Làm một người hôm qua hôm kia vừa thu phục phó bản nhà chống rét, cô có vài phần ý kiến với cái số "0" này.

Trình Đình Vũ thở dài ở trong lòng, vấn đề thời gian hạ nhiệt vô pháp giải quyết ngay trong một chốc một lát, trước mắt càng quan trọng là [cảm giác giá lạnh dị thường] và [không thể quay đầu lại], cô dừng tầm mắt trên hai cái trạng thái này, thực mau liền thấy hai hàng miêu tả chi tiết.

[cảm giác giá lạnh dị thường (đang hoạt động): luồng khí lạnh kỳ lạ đang lan rộng sẽ liên tục làm suy yếu giá trị sinh mệnh của vật sống trong phạm vi, trước khi rời khỏi khu vực tương ứng, trạng thái này không thể bị loại bỏ.]

[không thể quay đầu lại: quy tắc ra đời từ nguyện vọng của con người, trường hợp quay đầu lại sẽ khiến tổn thương đến từ [cảm giác giá lạnh dị thường] nhân lên gấp bốn lần.]

Trình Đình Vũ dựa vào kinh nghiệm trò chơi phong phú trước khi xuyên qua lý giải một chút, đã hiểu debuff [cảm giác giá lạnh dị thường] hoạt động ra sao.

Thứ đồ chơi này không chỉ làm giảm thanh máu mà còn khóa thanh máu.

Sức khỏe của cô đã giảm xuống còn 99/100, hơn nữa bởi vì [cảm giác giá lạnh dị thường] không thể bị loại bỏ, cho dù bên cạnh có trị liệu, cũng chẳng thể khôi phục.

Trình Đình Vũ không vội vã đi sâu hơn.

Cô có chút để ý dấu ngoặc (đang hoạt động) đằng sau [cảm giác giá lạnh dị thường].

Mặc kệ là đội thanh tra, công ty bảo hiểm "Tuốc nơ vít", hay là các bài đăng trên diễn đàn đều phán đoán phó bản của dì Vệ Tư Thịnh tương đối an toàn, không cần lập tức xử lý.

Nhưng theo trải nghiệm của Trình Đình Vũ, cái phó bản này đang liên tục biến hóa, luồng không khí lạnh lẽo kỳ lạ tràn ngập không khí dường như có sức sống mãnh liệt và đang không ngừng trưởng thành.

Trình Đình Vũ tiếp tục đi về phía trước, [cảm giác giá lạnh dị thường] là một cái debuff không thể loại bỏ, nói cách khác, ở trong phó bản, người chơi tốt nhất không nên dừng lại ở một chỗ, cần nhanh chóng hành động, rút ngắn thời gian, trước khi cô đến đã ghi nhớ kết cấu căn nhà trong đầu —— tiền sảnh và phòng khách thông với nhau, hành lang bên phải phòng khách có thể dẫn đến phòng làm việc, về phần phòng ngủ thì ở cuối hành lang.

Sau khi bước vào phòng khách, Trình Đình Vũ thoáng tạm dừng một chút.

Trên bàn cà phê phủ vải lanh màu xanh da trời có một bộ ấm trà bằng sứ xinh đẹp và bát trái cây, trong tủ có nhiều hộp đựng trà khác nhau.

Có lẽ vì nhiệt độ thấp nên trái cây trong bát không có dấu hiệu thối rữa rõ rệt.

Đánh giá từ cách bài trí ấm cúng của phòng khách, Vệ Hành hẳn là một người sinh hoạt rất có phong cách.

Trình Đình Vũ khẽ cười, sau đó đi về hành lang phía bên phải.

Một cú rẽ tựa hồ vẫn chưa kích phát hiệu lực của [không thể quay đầu lại], Trình Đình Vũ ở trong lòng cân nhắc, nếu còn thời gian sau khi kết thúc nhiệm vụ, liền thử quẹo trái hai lần đủ 90 độ, nhìn xem có thể lấp liếm cơ chế [không thể quay đầu lại] hay không......

Nơi ở của Vệ Hành cũng không tính quá lớn, từ phòng khách đến hành lang cũng liền mười bước, nhưng Trình Đình Vũ thanh máu có hạn lại không lập tức tiến vào hành lang.

Cô nhìn thấy một vũng máu tươi, lúc này đang lan rộng ra bên ngoài.

Hơi lạnh khắc nghiệt tràn ngập mọi ngóc ngách trong nhà, nhưng máu không vì thế mà đông lại.

[huyết mạch sinh cơ: chủ nhân của bọn chúng đã chết, nhưng bọn chúng tựa hồ còn sống.]

Trình Đình Vũ vẫn chưa nghi ngờ rằng chủ nhân của vũng máu là Vệ Hành, bởi vì ở trên hành lang hiện giờ có một thi thể đàn ông nằm vắt ngang, cô tạm dừng một giây, nắm tay phải đập nhẹ vào lòng bàn tay trái, lầm bầm lầu bầu: "Đúng rồi, Vệ Tư Thịnh còn có một em gái......"

*

Bên ngoài phó bản.

Làm người ủy thác nhiệm vụ, Vệ Tư Thịnh kiên nhẫn chờ đợi kết quả công tác của Trình Đình Vũ.

Vào cửa được 5 phút, chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên, tên người gọi đến là "Vệ Tư Quỹ", nhìn là biết đây chính là người nhà Vệ Tư Thịnh.

Vệ Tư Thịnh ấn nghe: "Tư Quỹ?"

"Anh, tạm thời anh đừng vào nhà của dì."

Vệ Tư Thịnh khó hiểu: "Vì sao?"

Vệ Tư Quỹ giọng nói khàn khàn: "Em tuyên bố nhiệm vụ trên diễn đàn, mời người đến nhà mang thi thể của dì ra ngoài, vừa rồi công ty bảo hiểm nói cho em, người kia đã xảy ra chuyện."

Vệ Tư Thịnh cả kinh: "Em mời người? Khi nào?"

Vệ Tư Quỹ: "6 giờ sáng hôm nay." Hơi ngừng, hỏi, "Đã xảy ra chuyện gì?"

Vệ Tư Thịnh ngập ngừng: "Anh cũng mời người qua." Ngẩng đầu, nhìn về phía căn nhà, sắc mặt trắng bệch, "Vừa năm phút trước, đã tiến vào phó bản."



*

Trình Đình Vũ không biết bản thân và người ủy thác cơ hồ là cùng lúc biết được tin tức "Vệ Tư Quỹ cũng mời người vào phó bản, hơn nữa người kia đã bất hạnh bỏ mình", cô chỉ là hơi hơi cúi xuống, quan sát cẩn thận thi thể trước mặt.

Đây là một người đàn ông trên dưới 30 tuổi, lồng ngực có một vết thương tựa hồ là bị lưỡi dao sắc bén mở rộng ra, lộ ra lổm ngổm nội tạng bên trong.

Máu tươi từ miệng vết thương của anh ta không ngừng tuôn chảy trên mặt đất.

"......"

Giờ này khắc này, Trình Đình Vũ có loại cảm giác vi diệu "giáo viên nói cho đề bài trắc nghiệm dễ qua môn rồi lại đột nhiên cho câu hỏi khó".

Xuyên qua da thịt bị cắt, Trình Đình Vũ thấy được trái tim người chết.

Kỳ thật khoảng cách giữa cô và người đã chết là ít nhất hai mét, nhưng mà thị lực "mật đồng" làm cô dễ dàng nắm bắt được các chi tiết cụ thể trên thi thể kia.

Trái tim đỏ tươi vẫn chưa mất đi hơi ấm của người đàn ông không chìm vào giấc ngủ cùng chủ nhân, ngược lại tiếp tục đập nhịp nhàng.

Trình Đình Vũ im lặng một lát, rồi lấy điện thoại di động từ trong túi ra ——

Các tác phẩm văn học đa dạng đọc được trước khi xuyên qua vẫn là tương đối tin cậy, tỷ như khi gặp phải tình huống nguy hiểm, các dụng cụ liên lạc hoặc dụng cụ cung cấp thông tin trên người nhân vật chính hơn phân nửa sẽ xuất hiện đủ loại trục trặc, chẳng hạn như sập nguồn, chẳng hạn như mất tín hiệu.

Trình Đình Vũ giờ phút này gặp được loại thứ hai.

Hơn nữa không chỉ là không thể gọi điện thoại, một ít công năng không cần internet như máy tính, xem thời gian, đều vô dụng, tựa hồ ở trong khoảng thời gian ngắn, điện thoại di động từ một thiết bị hiện đại khoa học kỹ thuật lùi lại thành một cục gạch kim loại đơn thuần.

Gặp được tình huống ngoài ý muốn, trực tiếp thoát khỏi phó bản là một lựa chọn hợp lý.

Trình Đình Vũ lý trí biết nên làm như thế nào, nhưng cô lại không lập tức đem ý tưởng thực thi thành hành động.

Cô luôn biết có một sự mâu thuẫn khó hiểu trong tính cách của mình.

Thông thường mà nói, Trình Đình Vũ sẽ cẩn thận suy nghĩ, hành động lý trí, nhưng mà lại dễ dàng bởi vậy cảm thấy nhàm chán, sẽ chủ động tìm kiếm một ít kích thích.

"Vì cả đội thanh tra và công ty bảo hiểm đều không cử bất kỳ ai đến, nên tình hình hẳn vẫn nằm trong phạm vi có thể kiểm soát được."

Trình Đình Vũ lầm bầm lầu bầu một câu, cô không rời phó bản, mà nghiêng người về phía trước, cẩn thận quan sát cơ quan nội tạng vẫn đang có mạch đập, lại từ [Ba lô leo núi hàng đẹp giá rẻ] lấy ra cuộn dây thừng, cách một khoảng cách, nhẹ nhàng kéo thi thể lại.

—— Vị trí của đối phương đã vượt qua cửa trước phòng làm việc, với hạn chế đặc thù của phó bản là [không thể quay đầu lại], so với đi đến bên cạnh người chết, kéo người chết lại với cô là sự lựa chọn an toàn hơn.

Vết máu màu đỏ kéo thật dài trên hành lang, vô cùng tươi đẹp.

Sau khi kéo xác chết lại, Trình Đình Vũ lại nhìn rương và bao tay ở trong tay người đàn ông, hình dạng tương tự với trang bị của cô.

Trong không khí tràn đầy sức sống bất thường, hàn khí sống động mà quay chung quanh người cô.

Trình Đình Vũ cúi đầu, nhìn chăm chú vào người chết lồng ngực.

【 Trái tim không ngừng đập:

Tên thật: huyết nhục · sinh mệnh quá tải;

Cấp bậc: [vô quang];

Trạng thái: biến dạng. 】

Trình Đình Vũ cảm thấy đau đớn ở mắt phải ngày càng tồi tệ.

Quan sát xác chết của người chơi tốn nhiều công sức hơn quan sát những thứ khác.

Nếu thanh máu có thể được hiển thị dưới dạng phần trăm, thì cô hiện chỉ còn khoảng 60% trạng thái.

Người chết trước mặt đã có hoặc không nhận ủy thác của Vệ Tư Quỹ, mạch máu gắn liền với trái tim anh ta vẫn đang rỉ máu ra sàn.

Ở trong mắt Trình Đình Vũ, cơ quan nội tạng đỏ tươi cũng đang tỏa ra ánh sáng đỏ khó thể bỏ qua.

Trình Đình Vũ mang bao tay, nhặt trái tim lên rồi bỏ nó vào rương phong ấn năng lượng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện [Vô Hạn Lưu] Xoắn Ốc Hải Đăng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook