Vô Hạn Thự Quang

Quyển 5 - Chương 12: Doanh địa tị nạn

Zzhty

03/05/2015

Trốn thoát!

Đây là tiếng lòng của tất cả mọi người.

Gã nam tử kia thật quá đáng sợ, sức mạnh đó nhân loại có thể nắm giữ được sao?

Sau khi phi xa bay được một đoạn, gã nam tử trên nóc nhà gào thét giận dữ, bảy tám tầng trên cùng cũng theo đó mà bạo liệt sụp đổ. Hỏa diễm hắc sắc vươn dài ra không trung, mọi thứ bên trong đều bị hóa khí, nhiệt độ tăng vọt, ít nhất cũng phải mấy ngàn độ. Tiếng gầm thét rung trời tựa như của dã thú vậy.

Chẳng qua cũng may là tốc độ của phi xa rất nhanh, thoáng cái đã đi được mấy ngàn thước nên theo thời gian trôi qua mảnh hắc diễm sau lưng rốt cục bị các tòa cao ốc ngăn cản. Mọi người cuối cùng cũng thở phào được một hơi nhẹ nhõm. Song chẳng mấy chốc mà cả bọn lại phát hiện ra nhiệt độ xung quanh tựa hồ cao hơn bên ngoài, phần đuôi còn bốc cháy hừng hực cùng khói bụi mù mịt. Xem ra chiếc xe không trụ được mấy chốc nữa.

Sở Hạo ngồi trên ghế lái nhấn liền mấy nút, xong xuôi mới nhìn vào gương chiếu hậu: “Trương Hằng! Thế nào rồi? Ngươi không sao chứ? Vừa rồi vận dụng kỹ năng viên đạn thời gian phải không? Ta chẳng phải đã nói trước khi thu được thuộc tính có năng lượng hoặc huyết thống nào đó thì không được sử dụng gia tốc cao hơn gấp 3 lần sao?”

Trương Hằng hiện giờ căn bản không còn sức mà mở miệng nữa rồi, cơ thể thỉnh thoảng lại phun ra vài tia máu khiến cả người toàn huyết, ngay cả cơ bắp dưới da cũng xuất hiện vết ngấn khiến hắn nhìn không khác gì một người sứ sắp bị vỡ vụn. Toàn thân trên dưới không kiếm được chỗ nào gọi là lành lặn.

Viên đạn thời gian- Gia tốc X lần, chính là kỹ năng Trương Hằng đổi. Lúc còn ở chủ thần không gian hắn đã đem các đặc tính nói với Sở Hạo. Kỹ năng này có thể giúp hắn đề thăng tốc độ cùng lực phản ứng trên diện rộng. Cực hạn của nó là gia tốc 9 lần. Nếu thực sự đạt tới con số ấy thì khủng bố đến mức nào khỏi nói cũng biết.

Nhưng gia tốc càng cao thì phụ tải với cơ thể càng lớn. Gấp hai lần thì còn chưa thấy gì nhưng nếu tăng lên nữa thì sẽ cảm thấy cơ thể dường như sắp bị xé rách, thậm chí dẫn tới tử vong. Vì vậy Sở Hạo mới đề nghị Trương Hằng đổi lấy một loại thuộc tính mang năng lượng hoặc huyết thống nào đó như tử linh pháp sư của Ares hay nội lực giống của J. Dùng số năng lượng ấy để phát động kỹ năng đồng thời giảm bớt gánh nặng với thân thể. Trước khi thu được mấy thứ như vậy thì tuyệt đối không được dùng gia tốc quá con số ba.

Trương Hằng vừa rồi nhoáng một cái đã tung ra gia tốc gấp năm vì từ trên người nam tử cánh dơi kia hắn ngửi thấy mùi nguy hiểm. Tuy rằng may mắn sống sót nhưng cơ bắp, mạch máu, cốt cách, nội tạng, thậm chí thần kinh đều chịu tổn thương, vừa vào trong xe thì cơn sốc cũng lập tức kéo tới khiến cả người hoàn toàn tê liệt.

Lúc Sở Hạo hô lên, Trương Hằng đã không còn tri giác gì nữa rồi. Ares sau khi kiểm tra một chút liền lấy thuốc xịt cầm máu ra bôi lên người hắn, đồng thời hét lớn: “Sở Hạo, phải lập tức tiến hành giải phẫu cho Trương Hằng. Hắn bị chảy máu trong, tình trạng rất đáng sợ. Nếu không cấp cứu kịp thời thì chúng ta không giữ nổi hắn nữa đâu!”



Sở Hạo thấy Trương Hằng rơi vào hôn mê, vội mở miệng hỏi: “Tối đa còn bao nhiêu thời gian!”

Ares thoáng trầm mặc một chút rồi nói: “Tối đa còn năm phút. Trong vòng năm phút mà không tiến hành giải phẫu toàn thân thì hắn sẽ…”

“… Bám chắc!”

Sở Hạo hô lớn. Từ đuôi xe phóng ra cột hỏa trụ màu xanh da trời, tốc độ liền tăng lên tới cực hạn. Tuy rằng làm thế sẽ khiến ngọn lửa cùng khói bụi ở đuôi xe mạnh hơn, tiến dần tới trạng thái phế liệu, nhưng hiện giờ làm gì còn sức mà để ý nhiều như vậy.

Tốc độ lúc này đoán chừng vượt qua trực thăng, so với máy bay phản lực cũng không kém hơn bao nhiêu, chỉ hai ba phút sau mọi người đã tới vùng ven. Bay qua mảnh đất hoang rộng lớn tới một sơn cốc khá thấp, cả bọn không nhịn được kinh hô.

Bên dưới xuất hiện một mảnh kiến trúc cùng khoảng hơn nghìn nhân loại. Khi phi xa tới trên đỉnh đầu, người bên dưới đều tò mò ngửa cổ nhìn lên. Bỗng dưng xuất hiện một chiếc xe bay, muốn không thu hút sự chú ý cũng khó. Song vốn đều là người sinh hoạt trong xã hội hiện đại, tất nhiên sẽ không vì một cỗ phi xa mà quá kinh ngạc, nhất là sau mấy ngày trải qua thảm trạng u linh quỷ quái tấn công, mà thứ phía trước rõ ràng là sản phẩm khoa kỹ! {khoa học kỹ thuật}

“Doanh địa tị nạn!”

Mấy người trên xe đều hô to. Trong phim cũng xuất hiện những nơi thế này, mọi người từ trong thành thị chạy ra đã tự phát thành lập những nơi trú chân tạm thời. Ở đây cơ bản không có sản phẩm khoa kỹ hiện đại, hoàn toàn là khu vực dã ngoại hoang vu. Kể từ đây cũng có thể tuyên cáo văn minh nhân loại lui bước, thậm chí hủy diệt.

Thế nhưng mọi người trên xe khi thấy khu doanh trại liền cực kỳ hưng phấn, bởi chiếc phi xa đang dùng sắp biến thành đống sắt vụn đến nơi rồi, hơn nữa bên trong còn có người bị thương. Trương Hằng nếu không được phẫu thuật gấp thì không thể kiên trì được nữa. Mà khu doanh địa trước mặt chắc chắn không thể xuất hiện u linh quỷ quái ngay được, vừa vặn để mọi người tránh nạn!

“Chuẩn bị hạ cánh!”

Sở Hạo rống lên một tiếng, đồng thời điều khiển phi xa hạ thấp độ cao, nhưng vừa được một đoạn ngắn nó liền rơi thằng xuống, đến khi gần chạm đất mới tà tà bay lên. Mọi người trong xe bị dọa cho toát mồ hôi hột. Đám người sống ở doanh địa thấy thế cũng hoảng sợ không thôi. May mà sau đó không xảy ra sự cố nào nữa, rốt cuộc an ổn dừng lại sát biên giới của doan địa.

“Mau mau, nhanh!”



Một phút sau, mấy người trong doanh địa khiêng đám người Ares chạy vào trong, vừa đi vừa hô cần bác sĩ, chẳng qua Ares cũng vội hét lên: “Tôi là bác sĩ, là bác sĩ ngoại khoa tốt nhất. Tôi cần trợ thủ, thuốc, thiết bị giải phẫu đơn giản nhưng phải sạch sẽ. Nhờ các vị!”

Mấy người sống sót này khi chạy ra khỏi thành thị đều mang trên người các loại thương thế khác nhau. Bởi thế doanh địa có một gian phòng y tế đơn giản cùng một ít thiết bị. Trước khi vào, Ares thay lên mình một bộ blue trắng phau, đồng thời quay đầu nói với đám Sở Hạo: “Giao cho tôi… tôi sẽ cứu sống Trương Hằng!” Dứt lời liền trực tiếp bước vào bên trong.

Đến lúc này, mấy người Sở Hạo rốt cuộc cũng thả lỏng được một chút. Mười gã cảnh sát cùng quân nhân của doanh địa thấy thế liền bước tới hỏi thăm lai lịch bọn họ cùng chiếc phi xa đặc biệt đang đỗ bên ngoài.

Người nam tử da đen bỗng nhiên rút từ trong ngực ra một tấm huy chương: “Tôi là cảnh sát hình sự thuộc Interpol, Ali Junior Banda, đây là giấy chứng nhận của tôi. Tôi đang phụ trách điều tra một tổ chức tội phạm quốc tế, vừa tìm được chứng cứ của bọn chúng thì gặp phải chuyện này, sau đó bọn họ nói…”

Ali đang định nhắc tới sự tình liên quan đến chủ thần không gian và mấy thứ liên quan thì đột nhiên một thanh âm băng lãnh vang lên trong đầu hắn, nói rằng không được tiết lộ những thông tin đó cùng với một loạt chú ý đi kèm. Trên trán gã cảnh sát Interpol này lập tức xuất hiện cả đống mồ hôi hột, không biết nên nói tiếp ra sao.

Sở Hạo thấy thế vội tiếp lời Ali: “Lúc ấy u linh cùng quỷ quái xuất hiện khắp nơi, tôi vừa vặn gặp mấy người bọn họ, cả vị cảnh sát Interpol này nữa. Khi đó hắn đánh chết cũng không tin trên đời có ma quỷ, còn nói bọn tôi đang bốc phét nữa chứ. Mà cả đám chạy được ra ngoài cũng là nhờ phát minh của tôi… À, các vị thấy rồi đó, tôi là một nhà khoa học dân gian, các vị gọi tôi là dân khoa cũng được. Ack, đấy không phải trọng điểm. Tôi hy vọng có thể phát minh ra phương tiện vừa chạy được dưới đất lại có thể bay lượn trên trời. Chính là chiếc phi xa ngoài kia kìa. Lúc vừa thành công lại gặp phải tai nạn u linh này. Vì sự tình quá nguy cấp nên tôi đành dùng vật mẫu vừa mới làm ra để đưa mọi người thoát khỏi thành phố. Đáng tiếc, dù sao cũng chỉ là sản phẩm thử nghiệm, vừa bay được một lát đã bốc khói rồi, xem ra tính an toàn còn chưa đảm bảo!” Nói đến đây Sở Hạo còn khẽ nhún vai một cái, biểu lộ sự nuối tiếc cùng bất mãn.

Ali nghe xong lại rơi vào tình cảnh khó xử, không biết có nên phản bác lời Sở Hạo hay là mặc nhận cho qua, song nét mặt của hắn lại bị người trong doanh địa hiểu nhầm thành gã đang xấu hổ.

“… U linh!”

Viên cảnh sát dẫn đầu chừng hơn năm mươi tuổi, cười khổ quay nhìn xung quanh, nét mặt mấy người đó đều lộ vẻ sợ hãi cực độ, bấy giờ hắn mới đưa tay về phía Sở Hạo: “Hoan nghênh các vị gia nhập với chúng tôi. Mà cậu cảnh sát này, tất cả chúng tôi đều có thể làm chứng cho sự tình u linh…”

“Chúng thật sự tồn tại đấy!”

“Tôi tận mắt nhìn thấy một người bị nó hấp nuốt linh hồn!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Hạn Thự Quang

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook