Vô Hạn Thự Quang

Quyển 13 - Chương 17: Phân tích

Zzhty

27/11/2017

Dịch giả: Phan Ngọc

Cứu vớt một vị diện...

Suy cho cùng thì phải làm như thế nào để cứu vớt một vị diện?

Tuy đến bây giờ thì Sở Hạo đã đạt được đến hai quyền hạn cấp F bằng việc hai lần cứu vớt vị diện thành công. Nhưng suy cho cùng hai lần đó đều rất mơ hồ. Ngoại trừ cái lần tiêu diệt toàn bộ các kẻ thù xâm lấn vị diện thì có thể xem như cứu vớt được một vị diện, tình huống còn lại thì cũng rất là khó nói.

Song sau đó Sở Hạo cũng đã có một vài suy đoán. Rất có thể mấu chốt để mà cứu vớt vị diện không phải là tiêu diệt người xâm nhập. Rất có khả năng, cái gọi là cứu vớt, nhất định là khi vị diện bị uy hiếp chí mạng, ví dụ như văn minh chi lý bị nghiền nát, từ đó khiến cho vị diện bị biến chất, hoặc có thể là sự đe dọa do người xâm nhập từ vị diện khác gây ra, có khả năng hủy diệt toàn bộ vị diện. Mà thực sự thì người xâm nhập hiển nhiên cũng không có cách nào trực tiếp hủy diệt toàn bộ vị diện được cả, cũng giống như người châu Âu xâm chiếm châu Mỹ thời xưa vậy, họ cũng chỉ là chiếm được vàng bạc châu báu chứ không có hủy diệt lục địa, cũng giống như người ngoài hành tinh xâm chiếm Trái Đất, chúng cũng chỉ có thể tiêu diệt nhân loại và lấy được tài nguyên Trái Đất chứ không hề hủy diệt toàn bộ Trái đất. Nói tóm lại phần lớn người xâm nhập đều không hề có ý định hủy diệt vị diện, hay cũng có thể nói là chúng không thể hủy diệt Trái Đất.

Từ đó, Sở Hạo suy luận ra hai phương pháp cứu vớt vị diện. Một là cứu lấy văn minh chi lý của vị diện đó. Hai là giết chết những người xâm nhập có khả năng hủy diệt vị diện.

Như vậy trước mắt ở vị diện Clash of the Titans này, phải làm như thế nào để cứu vớt nó? Hoặc có thể nói là... dạng nguy hiểm mà vị diện này phải đối mặt là gì?

Chẳng lẽ, hình chiếu của Titan chi tổ mà Chủ thần đề cập chính là kẻ xâm nhập đến từ vị diện khác sao?

Không thể nào! Sở Hạo ngay lập tức phủ nhận ý nghĩ này. Bởi vì bất kể theo truyền thuyết hay thần thoại nào, hay là trong cả nội dung phim, những Titan cổ đại đó đều là sinh vật ở vị diện Clash of the Titans, hơn nữa trong đó có Kronos chính là người sinh ra Zeus - vua của chúng Thần, vậy nên dù thế nào cũng không thể coi là sinh vật đến từ vị diện khác được.

Nhưng như vậy thì rốt cuộc nguy hiểm đến từ đâu? Sở Hạo cho rằng việc tiêu diệt toàn bộ Titan cũng sẽ không thể ngay lập tức cứu vớt được vị diện này, bởi nhiệm vụ mà Chủ thần đưa ra rõ ràng là cứu vớt vị diện chứ không có nói tới phải giết chết những vị thần Titan kia. Hiển nhiên đấy là hai nhiệm vụ không liên quan... Cứu vớt một vị diện mà văn minh chi lý của nó không hề có dấu hiệu tan vỡ, cũng chẳng hề có bóng dáng của những kẻ thù từ vị diện khác xâm nhập....

Suy đi tính lại, Sở Hạo càng lúc càng nhìn rõ ra được vấn đề. Bởi vì vị diện này quá là đặc thù, lại không hề có kẻ thù xâm lấn, văn minh chi lý của nó cũng không hề gặp nguy hiểm, nhưng mà Chủ thần lại đưa ra gợi ý rõ ràng là nó sắp tan vỡ, điều này... chẳng phải giống với thế giới thực tế của hắn sao?

Rõ ràng cũng không hề có kẻ thù từ vị diện khác tới, văn minh chi lý cũng không có dấu hiệu tan vỡ, vậy mà tại sao Meme lại hoành hành? Hơn nữa, còn có thể nhìn ra được dễ dàng rằng tần số xuất hiện của những thứ đó ngày càng nhiều? Tất cả những điều đó đều là dấu hiệu của tận thế. Nhưng nguyên nhân là gì chứ? Hoàn toàn không hề có chút manh mối nào...



Có lẽ... sau khi cứu vớt được vị diện này, biết đâu hắn lại có thể làm cho vị diện của hắn phát sinh ra kịch biến thì sao a...

Đêm hôm đó không ai nói với ai câu gì. Rạng sáng ngày hôm sau, toàn bộ nơi đóng quân bắt đầu trở nên bận rộn, những quân nhân tinh nhuệ đã sớm rời giường, sau đó tất cả bắt đầu sắp xếp lại toàn bộ quân tư trang vốn đã chuẩn bị từ ngày hôm qua trên bãi cát. Cách đó không xa, năm tiểu đội trinh sát đã nhận lệnh xuất kích, đi đo đạc điều tra địa hình xung quanh, rồi sau đó quay chụp tất cả lại. Đến tầm giữa trưa, trên tay mỗi quân nhân đều đã có một bản đồ đơn giản của vùng phụ cận.

Nhắc tới Sở Hạo, hắn cực kỳ dễ dàng thích ứng với bầu không khí của quân đội này. So với những quân nhân trong trại thì hắn thức dậy còn sớm hơn. Vừa rời giường là hắn đã bắt đầu chuẩn bị các loại ma pháp có thể sẽ cần sử dụng trong ngày, sau đó lưu trữ toàn bộ vào trong Thần cách. Đây là việc mà hắn làm hàng ngày, kiên trì liên tục như thế này, thì hắn mới có thể dự trữ được mấy trăm ma pháp bên trong Thần cách. Việc này một ngày cũng không thể dừng lại.

Mà sau khi toàn bộ quân nhân đã rời giường thì hắn và sĩ quan Balton cũng đang tiến hành bàn bạc rồi. Theo đó thì khoảng 3/5 người sẽ tiếp tục vận chuyển vật tư từ trong Bán Vị Diện ra ngoài, còn 2/5 kia thì sẽ tiếp tục dọn dẹp bãi cát, một phần nhỏ thì sẽ sử dụng những dụng cụ hỗ trợ rồi tập hợp thành một tiểu đội trinh sát đi thăm dò và vẽ địa đồ khu vực.

Cứ như vậy, đến giờ ăn trưa, phần lớn quân nhân ở các tiểu đội đều tạm nghỉ ngơi, bao gồm cả tiểu đội trinh sát cũng đã trở về. Nhưng mà 2/5 số người đang làm việc trên bờ cát thì không, bọn họ báo cáo lại về sự việc kỳ quái phát sinh trên bờ cát.

Đầu tiên, trên bờ cát này, kể cả xa xa ngoài rặng đá ngầm, bọn họ không hề phát hiện thấy bất kỳ sinh vật biển nào, cá, cua, tôm, hay các sinh vật giáp xác thì cũng đều rất ít, gần như không có,

Đây là chuyện cực kỳ bất thường. Phải nói rằng thế giới này là nơi rất chi là hoang vắng, nhiều nơi còn chưa có con người đi tới, giống như bờ biển này vậy, có khi vài chục năm rồi chưa ai tới cũng nên. Theo lý mà nói, nếu mà con người chưa hề xuất hiện ở đây thì sinh vật biển phải là vô cùng phong phú, chứ không có thập phần thưa thớt như thế này. Số lượng thưa thớt như thế này thì chỉ có thể xuất hiện ở mấy cái khu du lịch, danh lam thắng cảnh gần biển ở thế giới hiện đại vậy.

Sở Hạo và Trương Hằng liếc mắt nhìn nhau, dù hai người không hề nói gì nhưng họ cũng đều nghĩ tới cùng một thứ. Trong cốt truyện của phim gốc có một cảnh, đó là đoạn đầu phim khi mà nhân vật chính và bố nuôi của hắn ngồi câu cá, họ không tài nào câu nổi một con. Theo như cuộc đối thoại của bọn họ, trường hợp như thế này là vô cùng dị thường. Do đó họ mới cho rằng điều này chính là hình phạt mà các Thần giành cho loài người.

Mà khác với Trương Hằng, Sở Hạo là người đã hấp thu được Thần cách, nên hắn biết được rằng, dù cho các Thần có năng lực rất mạnh mẽ nhưng cũng chẳng thể nào có khả năng can thiệp đến những thứ như thế này ở trần gian.

Trên cơ bản, tất cả các sinh vật đi theo con đường từ Thần trở thành Thần thượng thần để đạt đến siêu thoát, trước khi đạt đến cấp độ Thần thượng thần đều bị trói buộc trong một vị diện. "Thần" cũng chỉ là những cá thể mạnh mẽ tự xưng làm chủ vị diện, đứng bên trên tất cả mà thôi. Đại khái thì “Thần” cũng rất khó mà tử vong, bởi vì cho dù thân thể hay thậm chí là Thần hỏa hoặc Thần cách có bị nghiền nát, thì vẫn luôn có một phần bản chất sinh mệnh được kéo vào bên trong Tinh Giới. Cứ như thế, chỉ cần ở vị diện đó tiếp tục có những sinh vật thờ phụng, sinh ra tín ngưỡng không ngừng thì sẽ giúp "Thần" trùng sinh. Vì thế mới nói rằng cách hồi sinh của các "Thần" là cách an toàn nhất trong tất cả các cách.

Nhưng có được tất có mất, với việc phụ thuộc quá nhiều vào cách hồi sinh này, thân phận của các Thần dần dần bị biến tướng trở thành một loại ký sinh trùng đối với vị diện nơi họ tồn tại. Để có thể tránh được sự bài xích đối với ý thức của vị diện, các Thần phải luôn luôn cố gắng bảo vệ các quy tắc và sự cân đối về năng lượng trong vị diện, ngoài ra họ còn phải bảo hộ cho quá trình hình thành nền văn minh của nhân loại. Trên thực tế, cho dù là ở những vị diện không ma như trái đất, từ thời trung cổ con người đã luôn luôn phần nào được các Thần bảo hộ, từ đó mới sinh ra được các tín ngưỡng tôn giáo, chứ không phải tất cả tôn giáo đều là bịp bợm như những con người hiện đại luôn nói.

Đương nhiên, việc các Thần bảo hộ con người phát triển văn minh, phát triển tín ngưỡng cùng tôn giáo, thậm chí việc các Thần điều tiết năng lượng ở vị diện để giữ được sự cân bằng thì cũng là vì lợi ích của bản thân họ cả. Ví dụ như việc họ bảo hộ con người phát triển nền văn minh, tôn giáo là vì nếu làm như vậy họ sẽ có càng nhiều tín đồ, con người sẽ tin tưởng họ hơn, mà với việc họ liên tục tìm cách điều tiết năng lượng ở vị diện cũng là cách để họ lĩnh ngộ Thiên đạo, giúp Thần cách của họ mạnh mẽ hơn.



Những tin tức này đều đến từ Thần cách bên trong cơ thể Sở Hạo, tuy rằng chưa được hoàn chỉnh, nhưng chí ít cũng tốt hơn là không biết gì. Hơn thế nữa, nhờ vào trải nghiệm ở Chủ thần không gian, tổ chức Kẻ phản nghịch, và tham khảo một vài tin tức trong DND, hắn còn suy ra một lượng lớn tin tức khác.

Dù là Thần, chỉ cần chưa đạt đến vị trí Thần thượng thần, thì họ vẫn còn phải phụ thuộc vào vị diện chủ. Lúc này mà họ làm nên việc gì đó khiến con người oán thán, ví dụ như ý định phá hủy vị diện, tiêu diệt văn minh chi lý, thì dù có là Thần họ cũng vẫn sẽ bị bản năng của bị diện bài xích. Một khi họ bị vị diện bài xích thì ngay đến Thần hỏa cũng chẳng thể bảo toàn được, kinh khủng hơn có thể lập tức lăn ra chết.

Hơn nữa vị diện cũng có nhiều kiểu, vị diện cao ma, trung ma, không ma... cho nên dù Thần có mạnh mẽ đến mức nào cũng khó mà gây nguy hại gì đến vị diện được. Còn đâu mấy cái chuyện mà Thần trừng phạt loài người, Thần giáng tai họa xuống cho loài người thì cũng chỉ có trong tiểu thuyết mà thôi, vì điều đó là không thể xảy ra, nếu thật thì chỉ có thể là do bản thân vị diện đó đã sắp tan vỡ, không còn có thể trói buộc được Thần linh nữa, hoặc là chính các Thần vì đã sống quá lâu mà tự tìm đường chết.

Như tình hình trước mắt này, rõ ràng là toàn bộ sinh vật trong đại dương đã bị biến mất hoàn toàn. Điều này thì chẳng Thần nào có thể làm được, trừ khi là Thần của Thần. Nhưng xét đến những vị thần ở đỉnh Olympus như Zeus, Poseidon thì chắc chắn chưa đạt đến trình độ đó. Vậy nên có thể nói là vốn chẳng có cái gì gọi là tai họa các Thần giáng xuống cả. Đi theo lối suy luận đó, ta liền có thể thấy ngay điều thú vị ở đây...

Nhắc tới cốt truyện của Clash of the Titans, chính là nói về việc giữa các Thần và loài người xảy ra mâu thuẫn, sau đó con người không còn tin tưởng vào các Thần nữa, mà còn muốn lật đổ họ. Trước việc đó, các Thần cũng không thể cam chịu, liền nghĩ ra đủ mọi cách để ép buộc con người thờ phụng bọn họ một lần nữa. Vấn đề là ở trong bộ phim cũng có phần mờ ám. Xuyên suốt bộ phim là những tình tiết chỉ ra rằng các Thần tàn bạo ác độc, yêu cầu con người hiến tế, rồi còn nguyền rủa con người biến thành quái vật... Còn về chi tiết các Thần còn giáng tai họa, không cho con người thức ăn, xóa sổ toàn bộ thú vật, làm sinh vật biển biến mất... thì chỉ là những chi tiết nhỏ nhặt được giấu trong những lời thoại của các nhân vật.

Cứ như vậy thì ta có thể thấy ngay được điểm thú vị đó rồi. Các Thần khẳng định đều không phải là một lũ ngu ngốc. Bọn họ vốn tồn tại nhờ vào sự thờ phụng và tín ngưỡng của nhân loại nên họ chẳng thể nào tự nhiên lại đi trừng phạt con người cả. Chẳng hơi đâu mà đang yên đang lành họ lại đi tiêu diệt toàn bộ sinh vật, phá hủy hệ sinh thái để con người mất đi nguồn thức ăn cả, bởi vì vốn bọn họ cũng không thể làm vậy... Mà cứ coi như là có khả năng làm được đi chăng nữa thì bọn họ cũng chẳng điên mà đi làm điều đó, bởi như phân tích ở trên thì điều đó không khác gì là hành động tự sát.

Nhìn theo khía cạnh của loài người. Nếu như mưa thuận gió hòa, Thần linh phù hộ, thu hoạch vụ mùa thành công, muốn săn bắn con gì là có con đó, muốn đánh bao nhiêu cá là có bấy nhiêu, cuộc sống ấm no, tài sản sung túc, hơn thế còn nhận thức được tất cả là nhờ Thần linh ban cho, thì làm sao mà loài người lại tự nhiên đi làm cái trò ngu ngốc là hoài nghi Thần thánh, chống lại chúng Thần? Cho dù Thần có tàn bạo, cho Thần có yêu cầu con người hiến tế, cho dù các Thần có nguyền rủa con người thành quái vật, nhưng mà đối với đại đa số tầng lớp bên dưới thì luôn đặt tín ngưỡng tôn giáo của họ lên hàng đầu, vì vậy cho dù tầng lớp ở trên có muốn chống đối các Thần thì cũng sẽ trực tiếp bị bạo dân phản lại rồi giết chết chứ các Thần còn chẳng cần quan tâm đến.

Tiếp đó ta có thể đưa ra kết luận hợp lý nhất, logic nhất chính là nhất định trước đó đã từng xảy ra một trận thiên tai cực kỳ kinh khủng, tuyệt diệt thực vật cùng sinh vật, đất đai màu mỡ cũng trở nên cằn cỗi. Với sự kiện đó, những con người vẫn luôn thờ phụng các Thần, cả tầng lớp bên dưới lẫn bên trên, đều bắt đầu sinh ra hoài nghi, cũng chỉ vì họ không có gì ăn, không có gì để mà sinh tồn nên bắt đầu phản kháng, cũng bởi vì với những kiến thức hạn hẹp họ kết luận tất cả đều là do các Thần.

Đồng thời, các Thần cũng không có cách nào ngăn cản tai họa kia xảy ra cùng những hậu quả sau đó, cho nên họ mới bó tay chịu trận, rồi sau cùng là dẫn phát đến sự kiện ở hai phần phim Clash of the Titans...

Đúng như thế, Cuối cùng Sở Hạo cũng có thể khẳng định, đưa ra kết luận rằng thế giới này, hoặc vị diện này đang chết dần chết mòn rồi. Chính vì thế nên mới nảy sinh ra cái tình huống mà Thần chiến tranh với con người như thế này, kỳ thực chẳng khác gì cảnh cấu xé lẫn nhau trước khi chết của con người và thú vật trên một con tàu sắp chìm cả...

Lúc này Sở Hạo híp mắt nhìn về phía đường chân trời, nơi đang ẩn hiện huyết sắc...

Là... Meme?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Hạn Thự Quang

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook