Quyển 9 - Chương 42: Rivendell và... hòa thượng?
Zzhty
04/10/2016
- Mọi người nhanh chân nữa lên!
Nhìn thấy đại quân Orc đang điên cuồng ập tới, Gandalf sốt ruột lớn tiếng thúc giục, bởi vì nếu rơi vào giữa vòng vây của đối phương, trừ hai pháp sư trong đội ngũ là ông ta và Sở Hạo ra, những người còn lại đều khó mà thoát khỏi cái chết.
Dĩ nhiên những người còn lại đều biết tính nghiêm trọng của tình hình hiện tại, muốn không biết cũng khó, chỉ cần nhìn uy thế của đám Orc đông nghìn nghịt là đủ hiểu rồi. Trước mặt đại quân như vậy, đội ngũ của bọn họ chắn chắn không thể nào chống cự, một khi bị cuốn vào, sợ là ngay cả xác cũng sẽ chẳng còn. Tất cả đều toàn lực chạy giữ mạng, mà các thành viên Bắc Băng Châu đội thì càng nhanh chân, bởi vì bọn họ biết dưới ngọn núi đá này có một lối đi trực tiếp dẫn đến thủ đô của người Elf, đây chính là sinh lộ duy nhất trong thời điểm hiện tại.
Chỉ có điều tốc độ của kỵ binh Orc quá nhanh, một số toán Orc phân tán ra lúc trước đã sắp đuổi đến nơi, mà giờ khắc này khoảng cách tới núi đá ít nhất còn một trăm mét, tiếp tục chạy như vậy, nhiều khả năng mọi người sẽ bị gần trăm tên Orc này cầm chân, khi đó tất cả sẽ phải bỏ mạng tại đây.
- Trương Hằng! TIER! Kéo dài thời gian!
Sở Hạo lớn tiếng gọi một câu, tiếp đó liền đứng lại hai mắt nhắm nghiền, khi hắn mở mắt ra, cấm quang thuật được triển khai ngay trước hướng tiến lên của đám Orc, khu vực đó lập tức trở nên tối đen, không thể nhìn ra được chút ánh sáng nào. Hai người Trương Hằng cùng TIER cũng đã đứng vững lại, TIER đứng chắn trước mặt Trương Hằng, trên tay cầm hai chiếc nỏ hiện đại, khi gọi bọn họ lại Sở Hạo đã lấy vũ khí từ trong mảnh vỡ á không gian ra.
Không chỉ có Trương Hằng và TIER, cả Gandalf và Thorin, cùng với cung thủ người lùn kia cũng dừng lại, khi mọi người bắt đầu xạ kích, Gandalf liền nhích tới gần Sở Hạo, thấp giọng hỏi:
- Ngày hôm nay quyền hạn phép thuật của ngươi còn bao nhiêu... tốt nhất không nên lãng phí.
Trong lòng Sở Hạo khẽ động, hắn lắc đầu:
- Quyền hạn phép thuật của ta cũng không còn nhiều, bất quá có lẽ vẫn đủ để giao chiến thêm một vài lần nữa.
Gandalf trầm mặc một chút, sau đó lại nói:
- Quyền hạn phép thuật của ngươi thật là cao, xem ra Chí cao thần rất là sủng ái ngươi... nhưng mà có thể tiết kiệm được thì vẫn nên tiết kiệm.
(Thu được thêm một số tin tức a, giới hạn sức mạnh, rồi đến quyền hạn phép thuật... chẳng lẽ đây là lý do thế giới này rơi xuống thành vị diện thấp ma, thậm chí dần chuyển thành không ma? )
Sở Hạo không có trả lời, chỉ tập trung ánh mắt về phía mấy người Trương Hằng, với khoảng cách như hiện tại, uy lực xạ kích được thể hiện một cách rõ rệt, sau vài giây ngắn ngủi đã có hơn chục tên Orc bị bắn gục, bất quá vẫn không thể hạ được toàn bộ đối phương, đám kỵ binh Orc còn lại đều liều mạng xông về phía trước, tên gần nhất chỉ còn cách Trương Hằng vài chục mét, gần như sau nháy mắt sẽ tiếp cận.
Dưới tình hình như vậy, Sở Hạo lại một lần nữa nhắm mắt xây dựng mô hình hỏa cầu thuật, tích tắc sau một quả cầu lửa màu cam đã rơi vào giữa hàng ngũ của đám Orc đi tiên phong, tiếng nổ kịch liệt xuất hiện, lập tức có chục tên Orc bị nổ văng ra xa, đám Orc đang lao tới còn lại cũng vì vậy mà di chuyển ngập ngừng đôi chút. Nhân cơ hội này, Trương Hằng và cung thủ người lùn liền liên tục xạ kích, hai chiếc nỏ trong tay TIER cũng đồng thời phát động, đây chính là nỏ hợp kim hiện đại được chế tác theo nguyên lý cơ học, uy lực trong cự ly ngắn gần như có thể so được với súng trường, thậm chí tính xuyên thấu còn có phần mạnh hơn.
Trong lúc mấy người Sở Hạo kéo dài thời gian, các thành viên còn lại của Bắc Băng Châu đội và những người lùn khác đều đã chạy tới được khu vực núi đá, chỗ đó có một lỗ hổng lớn, tất cả mọi người đều không chần chờ nhảy xuống. Kỳ thực đây cũng không phải là nhảy một cách liều mạng, trước đó mọi người đều đã sớm nhìn thấy tình hình phía dưới thông qua quét hình tinh thần lực, dưới đó là một hang động rất rộng rãi, từ hang động này di chuyển một lúc sẽ gặp thông đạo kết nối với Rivendell.
Đồng dạng, Sở Hạo cũng thông qua quét hình tinh thần lực nhìn thấy tình cảnh xung quanh, cách mọi người khoảng gần một kilomet có một đội binh lính người Elf, số lượng chỉ khoảng hơn bảy trăm, nhưng mà bọn họ có ngựa tốt, trang bị vũ khí tốt, đội hình rất nghiêm chỉnh, hoàn toàn đối lập so với quân đoàn lộn xộn vô trật tự của đám Orc. Những binh lính người Elf đều đã phát hiện ra quân Orc, mà quân Orc thì chỉ nhắm mắt nhắm mũi đuổi theo những người lùn, khi tất cả quân Orc đã tề tụ lại, bao vây khu vực núi đá, những binh lính người Elf này liền triển khai tập kích từ phía sau, quét qua thảo nguyên với tốc độ nhanh như gió.
Giờ khắc này, mấy người Sở Hạo đã hoàn thành nhiệm vụ kéo dài thời gian, tất cả đều theo lỗ hổng trượt xuống hang động dưới đáy núi đá, người ở sau cùng làm nhiệm vụ cản phá chính là TIER, khi hắn vừa lao vào lỗ hổng, đám kỵ binh Orc gần nhất liền đồng loạt ném vũ khí của mình ra, một loạt búa rìu đao kiếm đâm vào sau lưng TIER, thoạt nhìn có vẻ đều cắm rất sâu, giống như đã đụng đến tận xương cốt.
Mà sau khi đã xuống đến nơi, những người lùn và Gandalf đều nhanh chóng lao đến chỗ TIER, bọn họ đều nhìn thấy đống vũ khí đang cắm trên người hắn, mức độ thương thế như vậy có thể xem là uy hiếp đến tính mạng rồi. Tất cả đều hết sức hồi hộp, chỉ có TIER là vẫn lạnh lùng như thường, bình tĩnh gỡ từng thanh vũ khí sau lưng xuống, từ khi bắt đầu đến lúc gỡ xong không hề nháy mắt lấy một cái.
Chứng kiến một màn này, những người xung quanh đều âm thầm nuốt nước bọt, nét mặt của Gandalf cũng cứng lại, khóe mắt thoáng run rẩy. Thấy vậy Sở Hạo liền cười lớn, đồng thời nói với những người còn lại:
- Tất cả thành viên trong đội lính đánh thuê của ta, mỗi người đều có điểm đặc sắc riêng... Mọi người không nên ngạc nhiên như vậy, ha ha...
Những người lùn chỉ liếc mắt nhìn nhau, không ai lên tiếng truy hỏi, dù sao mỗi người đều có tuyệt chiêu và bí mật riêng, không tiện nói cho người ngoài, Gandalf cũng không thắc mắc gì cả, chỉ nhanh chóng bước lên phía đầu đội ngũ, bắt đầu dẫn đường cho mọi người. Mọi người cứ thẳng tiến như vậy, sau khi vượt qua một góc rẽ, trước mắt tất cả liền xuất hiện một thành phố vô cùng mỹ lệ, không giống như kiến trúc của nhân loại, cổ điển trang nhã, mờ ảo lạ lùng, đồng thời cũng lộng lẫy đến mức đáng sợ.
- Thung lũng Imladris, còn được biết với cái tên khác...
Gandalf nhìn thành phố đang hiện ra trước mắt, nói với vẻ đầy hoài niệm.
Bilbo Baggins cũng thì thào:
- Rivendell, thủ đô của người Elf...
Gandalf mỉm cười:
- Đây là ngôi nhà thân thuộc cuối cùng ở phía đông biển cả, một trong số vài nơi hiếm hoi trên toàn đại lục Middle Earth mà chúng ta có thể thoải mái dừng chân.
Thorin nhìn cảnh vật với vẻ lạnh đạm, hắn quay đầu lại trầm giọng nói với Gandalf:
- Đây chính là kế hoạch bấy lâu của ông đúng không? Dẫn chúng ta đến đây, muốn chúng ta cầu xin tiếp viện từ kẻ địch!
Gandalf cũng trầm giọng đáp:
- Thorin Oakenshield! Ở đây không có bất kỳ kẻ địch nào, nếu có địch ý nào xuất hiện, chỉ có thể là do ngài mà thôi!
Sau khi nghe vậy, Thorin cũng ngừng một chút rồi mới nói tiếp:
- Ông nghĩ bọn Elf sẽ ban phước cho chuyến đi của chúng ta ư? Nhất định họ sẽ cố ngăn cản chúng ta!
Gandalf suy nghĩ giây lát, sau đó nói:
- Dĩ nhiên rồi, nhưng mà chúng ta cần có lời giải cho bản đồ, trên đó là chữ viết từ kỷ nguyên thứ nhất, chính vì thế cho nên chúng ta cần phải có sự trợ giúp của ngài Elrond, lãnh chúa Rivendell. Thorin, nếu như ngài muốn hành trình của mình thành công, muốn khôi phục lại Lonely Mountain, vậy hãy biết cách tỏ ra khôn khéo, và biết cách tôn trọng!
Thorin liền trở nên trầm mặc, Gandalf thở ra một hơi rồi nói:
- Vì vậy, cứ để chuyện giao thiệp cho ta, ta sẽ là người mở lời.
Thorin giống như đã bị thuyết phục, chỉ một mực im lặng không nói gì, mặc cho Gandalf dẫn đường, từ con đường trên vách núi hướng xuống phía dưới, khoảng cách đến Rivendell càng lúc càng gần. Không bao lâu, sau khi bước chân lên một cây cầu, đi ngang qua vài bức tượng chạm khắc cực tinh xảo, mọi người đã nhìn thấy tại lối vào của Rivendell, nơi đó có một số người Elf và nhân loại đang đứng...
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt tất cả người lùn và các thành viên Bắc Băng Châu đội đều nảy lên một cái, một bên là phản ứng khi gặp mặt với người Elf, bên còn lại thì là bản năng sau khi nhìn thấy đám người kia...
Hòa thượng! Là hòa thượng! Thế giới The Lord of the Rings vốn không hề có cái nghề này!
Hẳn là... thành viên của Ấn châu đội sao!
Nhìn thấy đại quân Orc đang điên cuồng ập tới, Gandalf sốt ruột lớn tiếng thúc giục, bởi vì nếu rơi vào giữa vòng vây của đối phương, trừ hai pháp sư trong đội ngũ là ông ta và Sở Hạo ra, những người còn lại đều khó mà thoát khỏi cái chết.
Dĩ nhiên những người còn lại đều biết tính nghiêm trọng của tình hình hiện tại, muốn không biết cũng khó, chỉ cần nhìn uy thế của đám Orc đông nghìn nghịt là đủ hiểu rồi. Trước mặt đại quân như vậy, đội ngũ của bọn họ chắn chắn không thể nào chống cự, một khi bị cuốn vào, sợ là ngay cả xác cũng sẽ chẳng còn. Tất cả đều toàn lực chạy giữ mạng, mà các thành viên Bắc Băng Châu đội thì càng nhanh chân, bởi vì bọn họ biết dưới ngọn núi đá này có một lối đi trực tiếp dẫn đến thủ đô của người Elf, đây chính là sinh lộ duy nhất trong thời điểm hiện tại.
Chỉ có điều tốc độ của kỵ binh Orc quá nhanh, một số toán Orc phân tán ra lúc trước đã sắp đuổi đến nơi, mà giờ khắc này khoảng cách tới núi đá ít nhất còn một trăm mét, tiếp tục chạy như vậy, nhiều khả năng mọi người sẽ bị gần trăm tên Orc này cầm chân, khi đó tất cả sẽ phải bỏ mạng tại đây.
- Trương Hằng! TIER! Kéo dài thời gian!
Sở Hạo lớn tiếng gọi một câu, tiếp đó liền đứng lại hai mắt nhắm nghiền, khi hắn mở mắt ra, cấm quang thuật được triển khai ngay trước hướng tiến lên của đám Orc, khu vực đó lập tức trở nên tối đen, không thể nhìn ra được chút ánh sáng nào. Hai người Trương Hằng cùng TIER cũng đã đứng vững lại, TIER đứng chắn trước mặt Trương Hằng, trên tay cầm hai chiếc nỏ hiện đại, khi gọi bọn họ lại Sở Hạo đã lấy vũ khí từ trong mảnh vỡ á không gian ra.
Không chỉ có Trương Hằng và TIER, cả Gandalf và Thorin, cùng với cung thủ người lùn kia cũng dừng lại, khi mọi người bắt đầu xạ kích, Gandalf liền nhích tới gần Sở Hạo, thấp giọng hỏi:
- Ngày hôm nay quyền hạn phép thuật của ngươi còn bao nhiêu... tốt nhất không nên lãng phí.
Trong lòng Sở Hạo khẽ động, hắn lắc đầu:
- Quyền hạn phép thuật của ta cũng không còn nhiều, bất quá có lẽ vẫn đủ để giao chiến thêm một vài lần nữa.
Gandalf trầm mặc một chút, sau đó lại nói:
- Quyền hạn phép thuật của ngươi thật là cao, xem ra Chí cao thần rất là sủng ái ngươi... nhưng mà có thể tiết kiệm được thì vẫn nên tiết kiệm.
(Thu được thêm một số tin tức a, giới hạn sức mạnh, rồi đến quyền hạn phép thuật... chẳng lẽ đây là lý do thế giới này rơi xuống thành vị diện thấp ma, thậm chí dần chuyển thành không ma? )
Sở Hạo không có trả lời, chỉ tập trung ánh mắt về phía mấy người Trương Hằng, với khoảng cách như hiện tại, uy lực xạ kích được thể hiện một cách rõ rệt, sau vài giây ngắn ngủi đã có hơn chục tên Orc bị bắn gục, bất quá vẫn không thể hạ được toàn bộ đối phương, đám kỵ binh Orc còn lại đều liều mạng xông về phía trước, tên gần nhất chỉ còn cách Trương Hằng vài chục mét, gần như sau nháy mắt sẽ tiếp cận.
Dưới tình hình như vậy, Sở Hạo lại một lần nữa nhắm mắt xây dựng mô hình hỏa cầu thuật, tích tắc sau một quả cầu lửa màu cam đã rơi vào giữa hàng ngũ của đám Orc đi tiên phong, tiếng nổ kịch liệt xuất hiện, lập tức có chục tên Orc bị nổ văng ra xa, đám Orc đang lao tới còn lại cũng vì vậy mà di chuyển ngập ngừng đôi chút. Nhân cơ hội này, Trương Hằng và cung thủ người lùn liền liên tục xạ kích, hai chiếc nỏ trong tay TIER cũng đồng thời phát động, đây chính là nỏ hợp kim hiện đại được chế tác theo nguyên lý cơ học, uy lực trong cự ly ngắn gần như có thể so được với súng trường, thậm chí tính xuyên thấu còn có phần mạnh hơn.
Trong lúc mấy người Sở Hạo kéo dài thời gian, các thành viên còn lại của Bắc Băng Châu đội và những người lùn khác đều đã chạy tới được khu vực núi đá, chỗ đó có một lỗ hổng lớn, tất cả mọi người đều không chần chờ nhảy xuống. Kỳ thực đây cũng không phải là nhảy một cách liều mạng, trước đó mọi người đều đã sớm nhìn thấy tình hình phía dưới thông qua quét hình tinh thần lực, dưới đó là một hang động rất rộng rãi, từ hang động này di chuyển một lúc sẽ gặp thông đạo kết nối với Rivendell.
Đồng dạng, Sở Hạo cũng thông qua quét hình tinh thần lực nhìn thấy tình cảnh xung quanh, cách mọi người khoảng gần một kilomet có một đội binh lính người Elf, số lượng chỉ khoảng hơn bảy trăm, nhưng mà bọn họ có ngựa tốt, trang bị vũ khí tốt, đội hình rất nghiêm chỉnh, hoàn toàn đối lập so với quân đoàn lộn xộn vô trật tự của đám Orc. Những binh lính người Elf đều đã phát hiện ra quân Orc, mà quân Orc thì chỉ nhắm mắt nhắm mũi đuổi theo những người lùn, khi tất cả quân Orc đã tề tụ lại, bao vây khu vực núi đá, những binh lính người Elf này liền triển khai tập kích từ phía sau, quét qua thảo nguyên với tốc độ nhanh như gió.
Giờ khắc này, mấy người Sở Hạo đã hoàn thành nhiệm vụ kéo dài thời gian, tất cả đều theo lỗ hổng trượt xuống hang động dưới đáy núi đá, người ở sau cùng làm nhiệm vụ cản phá chính là TIER, khi hắn vừa lao vào lỗ hổng, đám kỵ binh Orc gần nhất liền đồng loạt ném vũ khí của mình ra, một loạt búa rìu đao kiếm đâm vào sau lưng TIER, thoạt nhìn có vẻ đều cắm rất sâu, giống như đã đụng đến tận xương cốt.
Mà sau khi đã xuống đến nơi, những người lùn và Gandalf đều nhanh chóng lao đến chỗ TIER, bọn họ đều nhìn thấy đống vũ khí đang cắm trên người hắn, mức độ thương thế như vậy có thể xem là uy hiếp đến tính mạng rồi. Tất cả đều hết sức hồi hộp, chỉ có TIER là vẫn lạnh lùng như thường, bình tĩnh gỡ từng thanh vũ khí sau lưng xuống, từ khi bắt đầu đến lúc gỡ xong không hề nháy mắt lấy một cái.
Chứng kiến một màn này, những người xung quanh đều âm thầm nuốt nước bọt, nét mặt của Gandalf cũng cứng lại, khóe mắt thoáng run rẩy. Thấy vậy Sở Hạo liền cười lớn, đồng thời nói với những người còn lại:
- Tất cả thành viên trong đội lính đánh thuê của ta, mỗi người đều có điểm đặc sắc riêng... Mọi người không nên ngạc nhiên như vậy, ha ha...
Những người lùn chỉ liếc mắt nhìn nhau, không ai lên tiếng truy hỏi, dù sao mỗi người đều có tuyệt chiêu và bí mật riêng, không tiện nói cho người ngoài, Gandalf cũng không thắc mắc gì cả, chỉ nhanh chóng bước lên phía đầu đội ngũ, bắt đầu dẫn đường cho mọi người. Mọi người cứ thẳng tiến như vậy, sau khi vượt qua một góc rẽ, trước mắt tất cả liền xuất hiện một thành phố vô cùng mỹ lệ, không giống như kiến trúc của nhân loại, cổ điển trang nhã, mờ ảo lạ lùng, đồng thời cũng lộng lẫy đến mức đáng sợ.
- Thung lũng Imladris, còn được biết với cái tên khác...
Gandalf nhìn thành phố đang hiện ra trước mắt, nói với vẻ đầy hoài niệm.
Bilbo Baggins cũng thì thào:
- Rivendell, thủ đô của người Elf...
Gandalf mỉm cười:
- Đây là ngôi nhà thân thuộc cuối cùng ở phía đông biển cả, một trong số vài nơi hiếm hoi trên toàn đại lục Middle Earth mà chúng ta có thể thoải mái dừng chân.
Thorin nhìn cảnh vật với vẻ lạnh đạm, hắn quay đầu lại trầm giọng nói với Gandalf:
- Đây chính là kế hoạch bấy lâu của ông đúng không? Dẫn chúng ta đến đây, muốn chúng ta cầu xin tiếp viện từ kẻ địch!
Gandalf cũng trầm giọng đáp:
- Thorin Oakenshield! Ở đây không có bất kỳ kẻ địch nào, nếu có địch ý nào xuất hiện, chỉ có thể là do ngài mà thôi!
Sau khi nghe vậy, Thorin cũng ngừng một chút rồi mới nói tiếp:
- Ông nghĩ bọn Elf sẽ ban phước cho chuyến đi của chúng ta ư? Nhất định họ sẽ cố ngăn cản chúng ta!
Gandalf suy nghĩ giây lát, sau đó nói:
- Dĩ nhiên rồi, nhưng mà chúng ta cần có lời giải cho bản đồ, trên đó là chữ viết từ kỷ nguyên thứ nhất, chính vì thế cho nên chúng ta cần phải có sự trợ giúp của ngài Elrond, lãnh chúa Rivendell. Thorin, nếu như ngài muốn hành trình của mình thành công, muốn khôi phục lại Lonely Mountain, vậy hãy biết cách tỏ ra khôn khéo, và biết cách tôn trọng!
Thorin liền trở nên trầm mặc, Gandalf thở ra một hơi rồi nói:
- Vì vậy, cứ để chuyện giao thiệp cho ta, ta sẽ là người mở lời.
Thorin giống như đã bị thuyết phục, chỉ một mực im lặng không nói gì, mặc cho Gandalf dẫn đường, từ con đường trên vách núi hướng xuống phía dưới, khoảng cách đến Rivendell càng lúc càng gần. Không bao lâu, sau khi bước chân lên một cây cầu, đi ngang qua vài bức tượng chạm khắc cực tinh xảo, mọi người đã nhìn thấy tại lối vào của Rivendell, nơi đó có một số người Elf và nhân loại đang đứng...
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt tất cả người lùn và các thành viên Bắc Băng Châu đội đều nảy lên một cái, một bên là phản ứng khi gặp mặt với người Elf, bên còn lại thì là bản năng sau khi nhìn thấy đám người kia...
Hòa thượng! Là hòa thượng! Thế giới The Lord of the Rings vốn không hề có cái nghề này!
Hẳn là... thành viên của Ấn châu đội sao!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.