Vô Hạn Thự Quang

Quyển 12 - Chương 18: Trận chiến trong bóng tối bắt đầu

Zzhty

11/04/2017

Dịch giả: White_3N

"Đội trưởng, làm như vậy không phải là đánh rắn động cỏ sao?"

Văn hoá của Hồng Hoang đại lục cực thịnh, tuy rằng xâm lấn vị diện khác, thậm chí huỷ diệt toàn bộ vị diện, nhưng Hồng Hoang nhân loại không hề xem nhẹ văn minh của các vị diện bên ngoài, cũng không xuất hiện thể loại Duy ngã độc tôn/Tự cho mình là quan trọng nhất, coi bất kỳ nền văn minh khác đều là rác rưởi, cái gọi là biển chứa trăm sông, được cho là lớn, toàn bộ đa nguyên vũ trụ, có gì có thể lớn hơn Hồng Hoang đại lục? Đây chính là hạch tâm tiên thiên từ khi mới sáng lập của đa nguyên vũ trụ, chính là trung tâm của đa nguyên vũ trụ, cái này còn chưa đủ lớn sao?

Trong toàn bộ giáo dục và tuyên truyền của Hồng Hoang nhân loại đều một mực thể hiện tư tưởng, đó chính là vật đua trời lựa, cầu nguyện là vô dụng, quân tử phải tự mình cố gắng, có hai điểm không cần phải thuyết giáo, điểm thứ nhất là tuyệt đối đa số loài người trong xã hội Hồng Hoang đều biết sự phát triển văn minh của một vị diện hay một vùng tự nhiên phải được tiến hành dựa trên điều kiện phù hợp nhất của vị diện hoặc vùng đó. Đơn cử là nếu như một thế giới tràn ngập rừng cây, đầm lầy, dã thú, độc trùng, như vậy thì phù hợp nhất để phát triển cơ bản là loại văn minh rừng mưa nhiệt đới, ví dụ như văn minh Maya cổ đại, lại ví dụ như, một phần lớn đất đai là sa mạc, nóng bức, hơn nữa là vùng hoặc vi diện thiếu thốn nước cực độ, như vậy sẽ phát triển văn minh cùng loại với văn minh Trung Đông hoặc Ai Cập cổ đại, cái gọi là lên núi kiếm ăn, xuống sông uống nước kỳ thực chính là vậy.

Chính bởi vì như thế, có học giả của Hồng Hoang nhân loại từng làm qua nghiên cứu, chính là khống chế một số ít nhân loại bên ngoài vị diện, sau đó đưa bọn họ đến các vị diện và thế giới khác biệt, tiếp đó dạy bọn họ phát triển văn minh của Hồng Hoang đại lục, nhưng đến cuối cùng những nền văn minh này đều gần như toàn diệt, bởi vì văn minh của Hồng Hoang nhân loại chỉ phù hợp với nơi có tài nguyên vô tận, ó diện tích đất đai lớn đến mức vô cùng, trong một số trường hợp, ngược lại không hữu dụng bằng nền văn minh gốc sẵn có ở những thế giới kia, kể từ đó, Hồng Hoang nhân loại vô cùng coi trọng việc thu thập tri thức từ các vị diện khác, sự phát triển văn minh, thậm chí là lịch sử và các loại nghệ thuật, những điều này xem như là Hồng Hoang nhân loại tự mình mở rộng hậu cần, mà như thế càng thêm dung nạp nhân tâm, từ sau đời của Nhân Hoàng, văn minh nhân loại lại càng thêm cường thịnh, đã áp bức được thế lực do Băng Phượng lãnh đạo, khiến cho bộ phận Hồng Hoang vạn tộc còn sót lại này ngay cả lộ diện cũng không dám, đã là thế lực mạnh nhất toàn bộ đa nguyên vũ trụ, không ai hơn được.

Mà tại lúc này, thứ mà thanh niên có kiểu tóc thời thượng kia vừa mở miệng nói chính là thành ngữ, người xung quanh đều nghe hiểu cả, điều này không có chút nào khó hiểu cả, nhân loại trong Hồng Hoang đã sớm không có cái gọi là đánh rắn động cỏ rồi, khi đi ra ngoài Hồng Hoang nhân loại đều có các dụng cụ bảo đảm bọn họ sẽ không bị độc trùng tập kích, nhưng mà ở vị diện khác họ cũng không dám bảo đảm, đối với những người có vốn hiểu biết về văn minh của nhân loại ở vị diện khác như bọn họ mà nói, hiển nhiên là biết rõ ý nghĩa của câu thành ngữ đánh rắn động cỏ.

Thanh niên trầm tính gật đầu nói: "Đúng vậy a, chính là muốn đánh rắn động cỏ."

Lời này vừa nói ra, mấy người bên cạnh thanh niên đều cực kỳ sợ hãi, trong đó người thiếu nữ da vàng kia lập tức nói: "Đội trưởng, ngươi không nên xem thường tiểu đội luân hồi a, có những video hình ảnh ghi chép về quá trình chiến đấu của tiểu đội luân hồi, nhưng mà ở ba đại học viện là tư liệu quan trọng nhất, không biết có bao nhiêu tiểu đội xem qua, đội trưởng chưa có xem sao?"

Thanh niên trầm tính nhẹ nhàng cười nói: "Xem qua dĩ nhiên là xem rồi, nhưng mà rất nhiều chuyện dựa vào tình huống thực tại thì khác, phương thức xử lý cũng sẽ không giống nhau. Ví dụ như chúng ta bây giờ, đầu tiên xác nhận một chút, văn minh của thế giới này cơ bản không gây uy hiếp đối với chúng ta, đầu tiên nơi này là vị diện không ma, tiếp theo trình độ khoa học công nghệ nơi đây còn không đạt tới việc có thể chuyển đổi điện năng, năng lượng nguyên tử, phóng xạ, tâm linh, hoặc là các loại năng lượng khác thành Linh lực tiêu chuẩn, vẫn còn khá kém. Vì thế, đối với chúng ta mà nói, dưới tình huống từng đơn vị lính quy mô nhỏ căn bản không gây uy hiếp, cho nên kẻ địch chính yếu nhất của chúng ta không phải văn minh của vị diện này."

" Kẻ địch chủ yếu của chúng ta theo như suy đoán có lẽ có sự tồn tại của tiểu đội luân hồi, điểm này có hai khả năng, một là bọn họ cũng ở vị diện này, hai là bọn họ không có mặt ở nơi đây, nếu không ở vị diện này thì mọi việc sẽ tốt hơn. Tuy là chúng ta bố trí trận pháp tiêu hao quá nhiều, nhưng mà một khi thành công xác định điểm tọa độ, có thể xâm lấn, như vậy chúng ta lấy được ban thưởng học phần, tiền tài, giá trị tín dụng, thậm chí bằng khen của quân đội, bằng khen chính phủ, dân chúng ca ngợi vân vân, chúng ta trở về sẽ đạt được thu hoạch gấp trăm nghìn lần, sự lãng phí này là đáng giá đấy."



"Nhưng nếu xác nhận có tiểu đội luân hồi ở tại vị diện này, như vậy bố trí trận pháp này có đến hai tác dụng, đầu tiên hiển nhiên là tăng cường lực chiến đấu và bảo vệ an toàn của chúng ta, những tiểu đội luân hồi kia thực lực thành viên mạnh yếu không đồng nhất, mạnh thậm chí có ánh sáng tâm linh thậm chí là cường giả Thánh nhân, yếu thì không có khác biệt gì lớn so với người bình thường. Hơn nữa kỹ năng của bọn họ vô cùng quỷ dị, nếu không chú ý mà gặp phải, thực lực của chúng ta căn bản không dám nói là không có sơ hở, trận này một khi đã bố trí tốt, an toàn của chúng ta nhất định sẽ được bảo đảm, đây là điểm thứ nhất."

"Thứ hai, chính là muốn xác nhận đồng thời tìm xem có khả năng tồn tại của tiểu đội luân hồi này, hơn nữa đây cũng là một khảo nghiệm thực lực a, trận của chúng ta không hoàn chỉnh, thực lực của chúng ta cũng không đủ cao, cho nên dùng thực lực của chúng ta là điểm ranh giới thực lực càng tiếp cận, như vậy lại càng có thể cảm ứng được điểm bố trí trận pháp một cách rõ ràng thông qua huyết mạch kêu gọi, nếu như thực lực quá yếu hoặc quá mạnh thì sẽ khó cảm nhận hơn, đương nhiên nếu như thực lực của đối phương quá mạnh như vậy bọn họ cũng có thể cảm ứng được dựa vào năng lực nhập vi, nhưng mà đây cũng là một loại tình huống khác, cái này tạm thời không đề cập tới, hiện tại cách làm của ta rất đơn giản, đánh rắn động cỏ, sau đó..."

" Nói chung là thế, bất kể là đối với chúng ta, hay là đối với bọn họ... Chúng ta không thể bỏ qua vị diện này, chúng ta đã không có đường lui, nếu không có vị diện hiến tế, Meme sau mười tám nghìn năm phong ấn... sẽ lại thôn phệ toàn bộ Hồng Hoang nữa a!"

"Chúng ta không có đường lui..."

Sở Hạo nói như thế.

"Nhìn có vẻ lần luân hồi này nhiệm vụ rất nhẹ nhàng, chẳng hạn có thể có rất nhiều quái vật, nhưng mà chúng ta biết rõ nội dung cốt truyện nên sẽ rất an toàn, nhưng trên thực tế không phải là như thế, nếu thật sự theo như lời Varotian thì chính vị diện đặc thù nhúng tay vào, như vậy căn bản thời gian cũng không đứng về phe chúng ta!"

Sở Hạo có chút buồn rầu đứng lên từ sàn nhà, thoáng đi vài bước, lúc này mới tiếp tục nói: " Hiện tại để ta phân tích một chút tình huống của chúng ta, đầu tiên là kẻ địch chính thức của chúng ta, không phải những thứ ngoài kia, như bọn quái thú côn trùng vô năng chẳng hạn, chúng có lẽ là phiền toái, nhưng không phải kẻ địch, địch nhân chính thức của chúng ta là vị diện đặc thù duy nhất đang muốn xâm lấn nơi đây.”

"Vị diện kia cường đại đến không thể tưởng tượng nổi, khẳng định hiện tại chúng ta không đủ sức địch nổi, thậm chí ta cho rằng tập hợp toàn bộ các đội ngũ trong thế giới luân hồi cũng không thể đối kháng, chênh lệch quá xa, chúng ta chỉ vẻn vẹn là tiểu đội, chỉ là tập hợp của vài người, và kẻ xâm nhập là cả một nền văn minh, sự chênh lệch quá lớn, đứng trước nền văn minh này chúng ta quả thực giống như con sâu cái kiến, cho nên đừng nghĩ đến chuyện lấy lực trực tiếp đấu với nền văn minh này, như vậy, đây chính là nhiệm vụ chính thức của thế giới luân hồi này."

"Trước khi quân đội của vị diện đặc thù tiến vào, phải đóng điểm kết nối với vị diện! Nếu không, chúng ta tuyệt đối tử vong!"

Sở Hạo nói đến đây, vẻ nôn nóng có vẻ giảm xuống chút ít, lại ngồi xuống tiếp tục nói: "Vì việc này là điều kiện tiên quyết, thời gian của chúng ta kỳ thực chỉ còn lại khoảng hai đến ba ngày, nhưng như thế thì lại không đảm bảo, thời gian bảo đảm an toàn nhất là bốn mươi tám tiếng đồng hồ, muốn trong bốn mươi tám tiếng đồng hồ đóng điểm kết nối với vị diện kia, độ khó việc này không phải nhỏ..."



"Đầu tiên là thời gian bốn mươi tám tiếng đồng hồ, tính cả thời gian chúng ta nghỉ ngơi, tìm kiếm, bố cục, thời gian chiến đấu, tiếp theo là trận pháp của người xâm nhập từ vị diện kia, cùng với vị trí mà bọn chúng bố trí trận pháp, chỉ hai điểm này, cũng đủ để cho chúng ta mệt mỏi rồi, hơn nữa vừa rồi Varotian cũng đề cập tới rồi, đạn hạt nhân là cấm kỵ a."

Sở Hạo nói với vẻ có chút tiếc nuối, những người bên cạnh đều đổ mồ hôi và ra vẻ bất lực.

Thật vậy, vừa rồi Sở Hạo đã hỏi Varotian về chuyện làm thế nào đóng điểm kết nối với vị diện, và vấn đề trọng yếu kỳ thực chỉ có một, đó chính là có thể trực tiếp dùng đạn hạt nhân oanh tạc để đóng điểm kết nối, nhưng mà rất đáng tiếc đáp án lấy được lại là không thể, hoặc có thể nói là hủy bỏ một phần.

Theo như lời Varotian, loại kết nối với vị diện đặc thù duy nhất này có khả năng, dù là chuyện có tỷ lệ nhỏ nhất, có thể tình cờ gây ra hỗn độn loạn lưu, thông qua đạn hạt nhân oanh kích điểm kết nối phía bên này có khả năng phong bế thông đạo nhưng mà cũng có khả năng mở lớn thông đạo. Bởi vì đây là vị diện chủ động kết nối vào vị diện khác, cho nên cũng có thể phát sinh bất kỳ tình huống nào, đây là chuyện không thể dự đoán được.

Muốn đóng cửa thông đạo của vị diện, bình thường chỉ có hai biện pháp, một là chờ đợi thời gian chậm rãi trôi qua, dựa vào hỗn độn loạn lưu sẽ có cơ may tự động ngắt kết nối, điều kiện tiên quyết là không có người duy trì thông đạo đó.

Và một biện pháp khác, đó là đi vào phía bên kia của điểm kết nối, dùng năng lượng khổng lồ tiến hành công kích, khiến cho điểm tọa độ của vị diện bị xáo trộn, như thế sẽ ngăn được kết nối, có điều đối với người khác khi đã tiến vào một vị diện khác thì căn bản không có khả năng trở về. Tuy nhiên chuyện này đối với tiểu đội luân hồi mà nói cũng không phải chuyện lớn, bọn họ không cần trở về bên này, chỉ cần trở về Chủ thần không gian là xong, và theo như lời Varotian, mặc dù là ở đặc thù vị diện duy nhất, Chủ thần cũng có thể trực tiếp kéo bọn họ về, chỉ cần nhiệm vụ hoàn thành, cho nên bọn họ cũng không cần lo lắng những thứ này.

"Tóm lại như ta đã nói... Đây chính là bố cục và kế hoạch ta vừa nhắc tới..."

Hai mắt Sở Hạo dường như mang theo một loại cảm xúc điên cuồng.

"Chia làm hai đội, một đội bắt đầu tiếp cận điểm kết nối vị diện, và đội còn lại sẽ chào đón đối thủ của chúng ta thật nồng hậu..."

"Đạn hạt nhân! Các ngươi bảo ta cuồng đạn hạt nhân cũng không sao cả rồi, ta muốn có đạn hạt nhân, ít nhất cũng phải có mười viên! Và mang đến địa điểm... Viên thứ nhất ở Washington..."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Hạn Thự Quang

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook