Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 17: Chiến hữu

Thiên Thu Vô Ngân

13/04/2013

Brừm.... Một chiếc xe 12 chỗ cỡ nhỏ đang lao trên đường cái trước mặt họ đầy lũ Zombie tầng tầng lớp lớp chặn đường.

Rầm.... 1 con Zombie bị xe cán bay ra đằng sau nhưng nó vẫn ngượng đứng dậy được còn lấy sức đuổi theo chiếc xe kia. Trên xe bây giờ đang có 4 người ngồi đó là đoàn người Bảo Lâm đang kiểm tra lại vũ khí có trong người mình. Sau khi kiểm kê qua một lần Bảo Lâm thông báo với mọi người trong đoàn.

_ Chúng ta còn 2 quả lựu đạn nổ mạnh còn lại tất cả vẫn còn nguyên.

Ra ngồi một bên suy nghĩ một hồi rồi nói.

_ Chúng ta bây giờ cần phải tìm gấp một bệnh viện để chế thuốc khử mùi ngay nếu không đến 80% là chúng ta chưa sống được 7 ngày thì đã bị lũ Zombie này vây chết ở đây không thể kiếm được đò ăn, còn nữa Ro anh cảnh báo em khẩu AK47 kia tuy là vô hạn đạn nhưng chỉ có thể cày trong thời gian 7 phút, sau 7 phút phải nghỉ 5 phút để làm lạnh nòng súng. Chúng ta bây giờ đang cực kì nguy hiểm nếu bây giờ chúng ta vào bệnh viện kiếm thuốc khử mùi thì cơ hội sống chủa chúng ta chỉ khoảng 60% mọi người hãy quyết định đi.

Bảo Lâm suy nghĩ một hồi thấy không đi thì sống 20% đi thì sống 60% nên đồng ý theo kế hoạch của Ra ngay, cũng không biết vì sao hắn lại tín nhiệm Ra đến thế có lẽ hắn từ khi chiến đấu cùng với nhau đã mặc nhận rằng Ra là một chiến hữu mà mình có thể chung vai chiến đấu, hắn quay sang Ra nhìn thẳng vào mắt hắn và nói.

_ Được cứ như thế đi, nếu hôm nay chúng ta có thể sống sót qua bộ phim này thì phải cảm ơn anh nhiều, anh có lẽ là một trí giả hàng đầu sao lại vào thế giới này?

Ra sửng sốt một chút rồi quay sang nhìn mặt Ro thấy Ro gật đầu không nói gì thì Ra quay sang Lâm mỉm cười đáp lại.

_ À anh có lẽ không hiểu chúng tôi là người của chính phủ nuôi dưỡng từ thời bé tôi và Ro cùng nhau lớn lên có thể coi như anh em ruột. Như anh đã biết anh em tôi là sát thủ chuyên nghiệp thường ngày chết bao giờ cũng không ai biết. Đến khi anh em chúng tôi nhận được một nhiệm vụ ám sát một nguyên thủ quốc gia được tình nghi là một kẻ phản đảng, đúng lúc ấy chúng tôi đã thành công nhưng sau khi trở về nhà thì chúng tôi ngay lập tức bị chính phủ ban lệnh giết người diệt khẩu, tôi và Ro đã trốn thoát khỏi tay chân của bọn chúng nhưng không thể ngờ được người thân của tôi trong chính phủ cũng bị bọn họ thanh trừ vì chán nản về quốc gia của mình lúc 2 người chúng tôi đang lên mạng gửi những thông tin phạm tội của tên kia đi thì gặp được câu hỏi kia và được chuyển đến đây còn anh và cô ấy thì sao?

Bảo Lâm sửng sốt một chút quay đầu lại nhìn hắn mỉm cười đáp lại.

_ Tôi hả tôi là một người học sinh bình thường thôi nhưng tôi luôn cảm thấy mình đang thối rữa ra nhìn mọi người trên đường tôi thấy được trong mắt bọn họ không sống vì danh thì sẽ sống vì lợi không hề có ngoại lệ, tôi cảm thấy tất cả đều đáng chết, tôi cảm thấy mình sống rất mệt mỏi tôi muốn có một sự giải thoát và 1 lần khi tôi lên mạng thì thấy câu hỏi kia hiện ra trên máy vi tính của tôi và cứ thế tôi đã vào thế giới này bộ phim đầu tiên của tôi là Alien Vs Predator tôi vất vả lắm mới giết được Queen 2 con Alien và vài chục con ấu trùng nên có 5500 điểm một chi tiết cấp C một chi tiết cấp D nên cường hoá huyết thống Ngũ Trảo Thần Long của phương đông còn cô ấy là sinh mạng thể do tôi tạo ra cũng coi như là một vệ sĩ đi theo tôi mỗi lúc chiến đấu và ở cùng tôi, nhưng tôi tạo ra cô ấy không phải vì để bảo vệ mình hay là để thoả mãn nhu cầu sinh lý của mình mà tôi tạo ra cô ấy chỉ là để tôi có được cảm giác được yêu thương cảm giác được tôi vẫn là một con người chỉ vậy thôi.

Nghe hắn nói xong Ra cũng chỉ mỉm cười với hắn rồi quay lại nhìn vào tờ báo trên tay mình tìm bệnh viện ở chỗ nào sau khi tìm một lúc hắn quay sang với đoàn người nói.

_ Bây giờ đi thẳng 20km sau đó rẽ trái khoảng 5km nữa là đến nơi Minh Thư cô cởi cái balô kia ra lấy những thứ cần thiết rồi đưa đồ co Ro giữ đi nó có tố chất thân thể hơn cô có thể giảm bớt gánh nặng trong đoàn.

Sau khi an bài xong và phân phát lại vũ khí Bảo Lâm vì an toàn của Minh Thư bèn đen khẩu Siver trả lại cho nàng rồi như cũ cầm 2 quả lựu đạn 1 khẩu lục và cây thương quyền uy để cận chiến. Minh Thư vốn lo lắng cho hắn bèn đưa súng trả lại cho hắn nhưng hắn kiêm quyết không nhận bảo là để bảo đảm an toàn cho nàng rồi dặn nàng cây súng Siver này bắn Zombie không cần bắn vào đầu cũng được chỉ cần là trúng người thì sẽ bị mục rữa không có ngoại lệ. Khẩu AK47 vẫn ở trong tay của tên Ro kia. Ro thấy hắn chỉ cần khẩu này là đủ lên cầm khẩu lục của mình đưa lại cho Ra để tăng thêm hoả lực.Trong khi xe đang đi gần đến ngã rẽ đường đi đến bệnh viện thì bỗng nghe tiếng súng.

Đoàng....Đoàng.... Tạch....tạch... vang lên liên tục họ quay sang quan sát xung quanh bỗng thấy một đoàn Zombie cầm súng nhằm chỗ bọn họ nẵ súng bắn tới cả đoàn người sử sốt một chút rồi cúi thấp người lại để không bị trúng đạn lạc tuy lũ Zombie bắn rất giở nhưng cẩn thận đạn lạc vẫn hơn. Mọi người cúi xuống mở cửa sổ ra bắn trả lại. Ro không thể bình tĩnh nổi hét lên với mọi người trong đoàn.

_ Mẹ nó thế giới này điên cả rồi Zombie cũng biết sử dụng vũ khí có còn cho ai sống nữa không đây.



Trong lúc đang chạy thì Bảo Lâm thấy chỗ bọn lính Zombie kia có một chiếc xe bọc thép của quân đội thì mừng như điên hét lên với mọi người.

_ Mọi người quay lại đi chỗ bọn lính kia có một chiếc xe bọc thép khá chắc chắn chỉ cần có nó thì chúng ta sẽ không sợ lũ tởm lợm kia chặn đường nữa.

Minh Thư không nói 2 lời lập tức quay đầu xe. Két.... tiếng bánh xe trượt trên mặt đường chiếc xe 12 chỗ cỡ nhỏ lập tức chuyển hướng nhằm chiếc xe bọc thép kia chạy tới. Tiếng súng của lũ Zombie kia càng thêm giữ dội ngày càng gần hơn. Chiếc xe 12 chỗ cỡ nhỏ dừng lại ngay trước chỗ chiếc xe bọc thép kia khoảng chừng 20m thì cửa xe bật mở ra bốn người trong đoàn lấu cửa làm lá chắn nhằm hướng lũ lính Zombie kia nổ súng liên tục.

Đoàng...đoàng... tiếng súng vang lên liên tiếp 2 bên đọ súng một lúc thì dĩ nhiên bên Zombie liên tục đổ xuống một lúc sau thì bọn chúng bổ xuống hết Bảo Lâm hét lên với mọi người phía sau.

_ Nhanh đi! lên thôi .

Cả 4 người nhằm hướng chiếc xe bọc thép chạy tới xung quanh bọn họ đã lác đác xuất hiện bóng giáng của bọn Zombie khác , đoàn người khi chạy đến gần chiếc xe bọc thép đằng sau bọn họ Ra là người có tố chất thân thể kém nhất nên hơi bị tụt lại phía sau nhưng hắn vẫn cố cắn răng chạy tiếp theo đoàn.

Á... một tiếng hét vang lên đằng sau lưng 3 người nhìn lại thì thấy Ra đã bị một tên Zombie nằm sấp trên mặt đường chụp lấy chân và cạp 1 cái. Ra lập tức lấy khẩu súng của mình ra nhằm hướng đầu con Zombie bắn nát đầu của nó . Bị thương ở chân nhưng hắn vẫn cố gắng gượng chạy tiếp đến chỗ đoàn người đằng sau hắn lũ Zombie chạy lại chỉ cách có 10m. Thấy thế Ro mất hết bình tĩnh định chạy lại giải cứu cho Ra nhưng hắn chưa kịp chạy lại gần Ra biết mình đã không tránh được nữa muốn giữ mạng sống cho em mình liền hét lên.

_ Ro đi mau không cần phải lo cho anh không được quay đầu lại lên chếc xe bọc thép ấy rồi chạy với 2 người kia mau.

Ro chỉ còn trơ mắt nhìn anh của mình sắp bị Zombie xâu xé lệ đã rơi đầy mặt. Trong khi hắn còn đang ngẩn ngơ nhìn Ra sắp bị xé xác thì một bóng người nhanh như một tia chớp xuất hiện ở chỗ mà Ra đang nằm.

Xoẹt.... một tiếng lập tức những tên Zombie tính từ người Ra trong phạm vi bán kính 5m đều bị cắt đứt đôi người . Bóng đen ấy hiện ra chính là Bảo Lâm trong tay hắn vẫn cầm cây thương quyền uy kia dùng báng thương quỵet qua 1 cái mà Zombie vẫn bị chặt đôi người đủ thấy sức lực của hắn mạnh thế nào. Hắn lập tức ôm lấy Ra nhằm hướng chiếc xe bọc thép kia nhảy lại lúc này Minh Thư đã và được trong xe và đang khởi động. Ro lập tức bị cảnh tượng phía trước làm cho bất ngờ, hắn chưa kịp hoàn hồn thì bóng người kia đã chạy đến trước mặt hắn Lâm quay mặt hét to với hắn.

_ Chạy mau ngươi muốn ở lại làm thức ăn cho chúng à!

Ro lập tức hoàn hồn lại chạy nhanh về phía chiếc xe bọc thép kia. Khi 3 người đã lên được chiếc xe bọc thép kia Bảo Lâm không nói một lời bỏ Ra từ trên người hắn xuống nằm vào trong tay trái cầm thương lên ngăn cản những con Zombie đang lại gần cửa . Ro cũng không rảnh cầm lấy khẩu AK47 giơ lên nã súng.

Đùng....Đùng... tiếng súng vang lên liên tục cùng với tiếng thương múa xoẹt ...xoẹt... những con Zombie vừa vào đến cửa lập tức bị ngăn ở ngoài đúng 30S sau giọng nói của Minh Thư vang lên.

_ Được rồi đã khởi động được xe, giữ chắc em đóng cửa đây.

Rù..Rù.... Cánh cửa phía sau đuôi xe đang từ từ được đưa lên đóng lại. Rầm... đến khi chiếc cửa thép kia được đóng lại thì mọi người lập tức thở phào một cái

Brừm..... chiếc xe lập tức chuyển bánh nhằm hướng lũ Zombie chạy thẳng tới không một chút nương tình.



Bép... những Zombie ở trước cản đường lập tức bị đằn nát không thương tiếc. Mọi người trên xe thở phào một hơi nhẹ nhõm. Lâm quay lại gỡ chiếc balô trên vai mình ra đặt xuống đất một hồi tìm được một chiếc Valy rất nhỏ có hệ thống tự động giữ lạnh lập tức lấy từ đó ra một chiếc súng chích dịch rồi mỉm cười đi đến chỗ Ra đang nằm.

Xịt.... chiếc súng đã đâm sâu vào da của Ra sau một hồi hắn rút kim chích ra rồi cất chiếc súng kia vào chiếc Valy nhỏ khoá lại cẩn thận rồi dùng băng gạc băng lại chỗ bị Zombie cắn. Lập tức miệng viết thương của Ra đã được cầm máu rồi từ từ khỏi dần làm cho 2 anh em sát thủ kia được một sự ngạc nhiên bất ngờ. Sau khi băng bó xong hắn lại cất mọi thứ vào trong cái balo của mình sau đó quay sang Ra nói.

_ Đã tiêm phòng và băng bó xong, giờ thấy trong người như thế nào?

Ra nhìn lại chỗ mới băng bó của mình rồi quay lại chỗ Bảo Lâm nhàn nhạt nói.

_ Đã xong nếu như cứ bình phục như bây giờ thì có lẽ đến sáng sẽ hồi phục đến 95% sức chiến đấu.

Bảo Lâm khi nghe hắn nói xong thì chỉ gật đầu mỉm cười sau đó thu dọn lại đống lôn xộn kia. Ro khi thấy anh mình đã không việc gì nữa thì chạy lại nắm lấy tay của anh mình rồi quay sang nói với Bảo Lâm.

_ Cám ơn anh chúng tôi nợ anh cuộc sống này.

Bảo Lâm nghe thế thì sửng sốt một chút rồi cười cười đáp lại.

_ Chúng ta là chiến hữu nếu không có sự cho phép của tôi thì không ai được chết đó là lệnh! Mà nè cũng đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó đàn ông không thể chảy nước mắt trước đàn ông.

Ro nghe thế thì mặt đỏ lên vội cãi lại.

_ Ai nói tôi khóc hả? Đây chỉ là hiện tượng chảy mồ hôi ra từ mắt thôi anh...

Hắn chưa nói xong Ra đã đưa tay ra ngăn miệng hắn lại rồi nhìn thật sâu vào mắt Bảo Lâm nói.

_ Anh là một người rất thú vị.

Nói xong hắn đưa nay lên trước và nói.

_ Rất vui vì được làm chiến hữu của anh.

Bây giờ hắn cũng nở một nụ cười trên khuôn mặt hiền lành của hắn nhưng Bảo Lâm cảm thấy không hề có một cảm giác đáng sợ như trước kia nữa hắn sửng sốt một chút rồi đem tay ra bắt tay với Ra cả 3 người đàn ông trên xe bật cười ha hả sau đó không ai nói với nhau một lời nào chiếc xe bọc thép trên đường vẫn lăn bánh đi thẳng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Hạn Tiến Hóa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook