Chương 22: Mở cơ nhân toả tầng thứ 3 đội trưởng xuất hiện
Thiên Thu Vô Ngân
13/04/2013
Khi tỉnh lại thì hắn đã ở trong không gian chủ thần cả người đang được chữa trị trong một ánh sáng màu trắng nhu hoà. Những vết thương trên người hắn đã phục hồi nhanh đến chóng mặt chỉ một lúc sau toàn bộ cơ thể hắn đã được chữa trị xong xuôi, chân hắn vừa chạm đất đã có một thân thể mềm mại như không xương quấn lấy hắn nàng khóc thật to như muốn trút bỏ hết các nỗi phiền muộn trong lòng của nàng. Khóc thảm thiết một hồi mới nhớ ra ở đây còn có 4 con mắt đang nhìn chằm chằm tình cảnh của 2 người Minh Thư ngay lập tức rúc thật sâu người vào trong thân thể của Lâm không giám ló mặt ra ngoài , Lâm thấy nàng ngượng ngùng như thế thì ha hả cười to vài tiếng bế xốc nàng vào phòng trước khi bế nàng vào phòng còn có nói vọng lại thật to.
_ Tôi đi nghỉ cả 2 người hãy chế tạo tình yêu cho riêng mình đi sáng mai ai dám đến gõ cửa phòng tôi thì kẻ đó sẽ biết tay! Mỗi người có thể chọn một phòng ở chỉ cần tưởng tượng ra căn phòng mình cần rồi vào là được.
Nói xong hắn bế xốc nàng vào phòng không hề để ý đến 2 tên kia đang đứng như trời trồng ở ngoài nữa. Vừa vào phòng hắn đã ôm cả người nàng nhảy thẳng lên chiếc giường êm ái lột mặt nạ của nàng ra lập tức khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng hiện ra trước mặt hắn.
Hắn nhìn thẳng vào khuôn mặt kiều diễm và tuyệt mỹ kia, bây giờ hắn cảm thấy khuôn mặt này thật là thân thuộc và gần gũi, trong đầu hắn không hề có một tí dục vọng nào hắn cảm thấy bất an nếu nàng mà gặp bất cứ nguy hiểm gì thì hắn chắc sẽ không sống nổi mất ngay bây giờ mắt hắn đã uớt đẫm , trong tình cảnh nguy hiểm kia có lẽ động lực sống duy nhất của hắn chính là nàng, đúng nàng là lẽ sống của hắn không có nàng hắn không đáng để sống tiếp cuộc đời này nữa.
Tách... Một giọt nước mắt rơi xuông khuôn mặt của nàng , hắn biết như thế này là không đúng nhưng hắn không thể dừng lại được, ngay lúc này đây hắn cảm thấy sợ hãi dù là đối đầu với Queen hay là tên Zombie khủng bố kia hắn vẫn giữ được bình tĩnh nhưng lúc này đây hắn cảm thấy thật sự sợ hãi hắn sợ rằng một ngày nào đó hắn sẽ không thể gặp được khuôn mặt này nữa, hắn thực sự cảm thấy tâm hồn của mình thật sự mệt mỏi.
Một bàn tay mềm mại nhẹ nhàng đưa lên gỡ chiếc mặt nạ đã rách của hắn rồi lau nước mắt cho hắn xua tan đi cơn mệt mỏi trong lòng hắn tiếp cho hắn thêm nghị lực để sống, lúc này đây nàng vẫn cứ khuôn mặt đó thật hiền từ nhẹ nhàng nhìn thẳng vào mắt hắn mỉm cười, một nụ cười ấm áp đến từ nội tâm làm cho người ta cảm thấy thật yên bình, nụ cười làm cho hắn quyên đi tất cả phiền muộn trong lòng khiến hắn biết được lẽ sống của cuộc đời này.
Hắn mạnh mẽ cầm chặt lấy cánh tay của nàng đưa lên mặt của mình, giữ ở đó một thời gian hắn đã lấy lại được bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt nàng một lúc rồi hắn mở miệng hỏi nàng một câu.
_ Có phải là anh quá yếu đuối không?
Nàng mỉm cười hai cánh tay mềm mại ôm lấy đầu hắn dựa vào ngực mình nàng nói.
_ Anh có nghe trái tim này đang nói gì không? Nó nói rằng trái tim này tâm hồn này chỉ có mình anh, nếu anh mệt mỏi thì đây sẽ là chỗ nghỉ chân của anh, nếu anh thấy vui sướng thì đây sẽ là nơi anh chia sẻ, nếu anh buồn phiền thì đây sẽ là nơi anh tìm lại niềm vui của chính mình. Nên anh đừng lo gì cả cứ làm những gì mà mình muốn, làm những gì mà mình thích chỉ cần anh nhớ có một người luôn luôn nhớ tới anh và trông mong anh trong trái tim này có mình bóng của một người thế là được rồi.
Đến đây nàng không nói gì nữa tất cả trong phòng thật tĩnh lặng không một tiếng động. Nước mắt của hắn không sao kìm nén được cứ trào ra không thể ngừng lại được hắn nằm xuống dựa vào người nàng, nàng nói thầm vào tai hắn thật khẽ.
_ Chỉ đêm nay thôi anh hãy yếu đuối cứ khóc thoải mái đi để ngày mai sẽ thật mạnh mẽ để còn bảo vệ em nữa chứ.
Nói xong nàng chỉ để yên lặng cho hắn nằm trong lòng nàng không gian yên tĩnh xung quanh tạo nên một vẻ bình yên lạ thường, nơi này đúng là nơi thân thuộc nhất của hắn đúng nàng chính là nhà là nơi luôn luôn chào đón hắn trở về bình yên và đẹp đẽ mãi mãi là như thế.
Sáng sớm hôm sau khi hắn tỉnh dậy thì đã không thấy nàng đâu nữa, tâm thần hắn lâm vào hoảng loạn điên cuồng quay sang đi tìm bóng giáng của nàng, đến một lúc sau khi hắn tìm đến nhà bếp thì thấy nàng đang nhẹ nhàng làm thức ăn cho hắn vẫn một nụ cười thánh thiện trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng cánh tay thoăn thoắt xử lý các món ăn miệng còn ngân nga một ca khúc nào đó mà hắn nghe thấy quen quen.
Hắn thấy nàng như thế không nỡ quấy rầy nàng nhưng vẫn còn buổi họp mặt giữa các chiến hữu nữa nên hắn nhẹ nhàng ho khan một cái đánh thức nàng đang trong quá trình nấu ăn tỉnh lại, nàng quay mặt lại nhìn hắn cười nhẹ nhàng rồi tiếp tục công việc của mình. Đến đây hắn nhẹ nhàng nói với nàng.
_ Em nấu nhiều nhiều một chút nhé để anh sang gọi 2 tên kia sang đây cùng nhau dùng bữa.
Nàng nghe xong chỉ gật đầu nhẹ nhàng với hắn rồi tiếp tục nấu ăn. Đến đây hắn mới an tâm chút ít rồi đi thẳng ra khỏi phòng đến trước không gian chủ thần gọi to.
_ Tập họp! Tập họp!.....
Cạch... không lâu sau có một bóng người đi ra từ phòng cuối cùng bên trái trông hắn vẫn điềm đạm như vậy, vẫn nụ cười hiền lành ở trên khuôn mặt nhưng ẩn ẩn đằng sau nó là một bóng ma dấu hình không cần nói cũng biết hắn chính là Ra. Ra vừa đi ra khỏi phòng nhìn thấy khuôn mặt của Lâm hắn ngẩn người một lát rồi sau đó mỉm cười đáp lại với Lâm như một lời chào buổi sáng .
Cạch.... một cánh cửa phòng thứ 3 cách phòng của Ra đã được mở ra từ trong đó đi ra 2 người đó là Ro và một mỹ nhân tóc vàng khuôn mặt và làn da kiểu phương tây trông dáng bốc lửa thành thục. Khi hắn vừa đi ra khỏi phòng đã bật cười ha hả tay trái vẫn còn vòng qua bóp bóp đôi gò bồng đào của mỹ nhân thành thục kia làm cho nàng đỏ mặt không thôi.
Khi ra đến thì hắn nhìn thấy Ra đứng một bên mình hình như cũng mới ra khỏi phòng, giữa sân tập trung Lâm đang đứng đó mỉm cười với 2 người, Ro cũng như Ra khi nhìn thấy Lâm cũng như Ro phải giật mình ngẩn người một cái rồi cười ha hả đi đến chào hỏi.
_ Ô hô ! Ai thế này có phải là Lâm của chúng ta không nhỉ? Ài... Khuôn mặt của anh như thế hèn gì lúc trước phải đeo mặt nạ.
Lâm nhìn 2 người một chút rồi nói.
_ Được rồi. Hai người vào phòng tôi ăn sáng đi vợ tôi đã nấu bữa sáng rồi còn chờ 2 người nữa thôi.
Ra nghe thế cũng không nói gì bước thẳng đến chỗ Lâm còn Ro thì tiếp tục cười cợt nhả rồi cũng đi theo sau. 3 người sau khi vào phòng của Lâm được dẫn đến ngay phòng bếp vừa mở cửa ra định vào thì một giọng nói nhẹ nhàng êm đềm truyền ra làm ấm lòng người.
_ Mọi người đến rồi à, vào ăn nhanh đi khỏi thức ăn nguội hết.
Khi 4 người bước vào phòng 3 người Ra, Ro và mỹ nhân phương tây kia lập tức ngẩn người ra khi nhìn thấy vẻ đẹp của Minh Thư . Ngoài vẻ đẹp đến kỳ dị ra toàn thân nàng còn toả ra một khí chất hồ mị hút hồn bất cứ người nào bất kể nam hay nữ . Thấy 3 bức tượng kia như thế Lâm thấy không ổn bèn ho khan một cái đánh thức cả 3 người kia lại rồi cười ha hả nói.
_ Mọi người vào ăn thôi đừng để thức ăn nguội mất thì không ngon đâu.
Khi nói xong hắn đi vào trước chọn một chỗ ngồn ở một bên người nàng rồi sau đó đặt mông ngồi xuống. Cả 3 người kia sau khi tỉnh lại cũng chia nhau đi lại ngồi xuống trước bàn. Các món trên bàn ăn có lẽ tỷ phú ở ngoài đời lâu lâu mới được ăn thôi, từ chai rượu vang 200 năm cho đến các món sơn hào hải vị ở đây đều có hết cả chiếc bàn rộng tràn ngập các món ăn thượng hạng. Mọi người trên bàn ăn trừ đầu bếp ra tất cả đều không hề để ý đến hình tượng của mình vồ lấy như những người chết đói lâu ngày, ngay cả người bình thường điềm đạm như Ra cũng phải đưa tay giật lấy đĩa thức ăn trên bàn ăn ngấu nghiến.
Sau 15 phút tất cả thức ăn trên bàn đều bị tiêu diệt hết, đến đây Ro nhanh như cắt kéo Lâm đang chuẩn bị dọn bàn ăn cùng Minh Thư lại thì thầm.
_ Này không ngờ 2 người lại có bộ mặt thật như thế đấy hèn gì tôi thấy cả 2 người đều đeo mặt nạ.
Nghe xong Lâm chỉ nhìn sang mỹ nhân tóc vàng ở gần hắn một cái rồi mỉm cười với hắn một cái rồi thì thầm trả lời.
_ Một con mèo ba tư à không ngờ cậu còn có sở thích hơi khác tôi đấy coi chừng chưa ra chiến trường chết mà cẩn thận bị hấp khô trước đó.
Ro thấy hắn như thế cũng không chịu thua phản bác.
_ Anh yếu sinh lý thì đừng gép tôi vào cùng với anh nhé tôi từng được xưng là tình vương đấy nhé đảm bảo vượt ải trảm tướng đêm ngày không biết mệt mỏi là gì.
Lâm nghe thế thì không cho là thật khịt mũi hừ nhẹ một tiếng rồi hỏi lại.
_ Tình vương cái gì? Nhìn thấy địch thủ của cậu sáng sớm vẫn non tươi mơn mởn thế mà đây là lần đầu nhé thế mà cũng gọi là vượt ải trảm tướng cả đêm không mệt.
Ro thấy mình bị coi thường thì không hề thoải mái khịt mũi một cái rồi phản bác.
_ Thế anh hay lắm đi mà nói tôi, sức chiến đấu được bao nhiêu mà đòi.
Lâm không hề đáp trả lại hắn mà chỉ cho hắn nhìn lại chỗ Minh Thư và mỹ nhân tóc vàng kia đang dọn chén đĩa nói nhỏ với Ro.
_ Tôi không cần giải thích gì nhiều ngày bây giờ chúng ta đánh cược ngày mai nếu ai có thể làm cho cô gái của mình không dậy khỏi giường sẽ thắng , cuộc thi này sẽ diễn ra khi nào người nào ngã ngũ trước người thua sẽ phải đến trước mặt người thắn quỳ xuống trước người thắng bái làm sư phụ O.K.
Ro cũng với vẻ mặt cợt nhả cười với hắn.
_ Một lời đã định, tôi có đổi điểm được một cái máy chấm công bằng tránh người ăn gian để xem người nào sẽ làm sư phụ hé ...hé...
Nói xong cả 2 người đàn ông đều cười lên hô hố. Lâm quay lại nhìn Ra vẫn điềm đạm ở một bên vừa ăn xong chậm rãi làm vệ sinh rồi quay sang hỏi Ro.
_ Này anh cậu có vấn đề gì về ấy..ấy không?
Ro hoảng hồn vội lấy tay bịt chặt miệng Lâm lại gấp rút cảnh báo.
_ Nói khẽ thôi! Không phải anh ấy có vấn đề đâu mà là vợ anh ấy ở ngoài đời vẫn còn sống nên có lẽ anh ấy sẽ không tạo ra một sinh mạng thể đâu.
Lâm nghe thế cũng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Suy nghĩ một chút rồi đưa tất cả mọi người ra ngoài không gian chủ thần xem xét lại tình trạng của mình lúc này.
Tên: Trương Bảo Lâm
Huyết thống: Long nhân
Đã mở cơ nhân toả tầng thứ 2
Sức mạnh cơ bắp: 417
Trí Lực: 147
Tinh thần lực: 321
Tế bào hoạt lực : 412
Phản xạ thần kinh: 453
Miễn dịch lực: 327
Minh Thư
Là vệ sĩ của Bảo Lâm
Chưa mở cơ nhân toả
Huyết thống: Hồ nhân
Sức mạnh cơ bắp: 272
Trí lực: 180
Tinh thần lực:172
Tế bào hoạt lực: 217
Phản xạ thần kinh: 232
Miễn dịch lực: 204
Sau khi xem xong hắn thấy tất cả vẫn bình thường đứng yên ở mốc lúc trước khi mình vào làm nhiệm vụ ở không gian kia nhưng mình đã mở cơ nhân toả tầng thứ 2 rồi xem tiếp điểm số mà hắn đạt được làm hắn thật sự vui mừng như điên.
11253 điểm 1 chi tiết kịch tình cấp D, 2 chi tiết cấp B thật là quá khủng bố rồi với số điểm này thì mình có thể dễ dàng tấn cấp sức chiến đấu của cả 2 người. Đến đây hăn quay sang hỏi thông số của 2 người kia. Ro và Ra cũng quay mặt lại hắn trả lời
Tên: Trần Đức Cường
Huyết thống: Nhân loại
Đã mở cơ nhân toả tầng thứ 1
Sức mạnh cơ bắp: 301
Trí Lực: 114
Tinh thần lực: 124
Tế bào hoạt lực : 283
Phản xạ thần kinh: 307
Miễn dịch lực: 201
Tên: Trần Thiên Quân
Huyết thống: Nhân loại
Chưa mở cơ nhân toả
Sức mạnh cơ bắp: 213
Trí Lực: 327
Tinh thần lực: 258
Tế bào hoạt lực : 457
Phản xạ thần kinh: 358
Miễn dịch lực: 117
Ro có 4521 điểm và hai chi tiết cấp D. Ra thì có đến 5207 và một chi tiết cấp B và một chi tiết cấp D
Sau khi nghe xong tất cả đều chọn cái mình cần chuẩn bị mua vào thì tên người dẫn đạo hiện ra nói với Lâm
_ Ha ha. Xin chúc mừng người đầu tiên mở cơ nhân toả tầng thứ 2 của không gian chủ thần này thật không ngờ chỉ mới có hai bộ phim mà chú mày đã mở cơ nhân toả đầu tiên rồi. Được rồi theo luật chủ thần người đầu tiên trong đội mở cơ nhân toả tầng thứ 2 sẽ được hỗ trợ mở tầng thứ 3 . Bây giờ hãy từ từ nhắm mắt lại cẩn thận cảm nhận luồng sức mạnh mới đi.
Trong đầu Lâm lập tức bị chấn động mãnh liệt, cả người tức thì bị ép tiến nhập vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê, nếu như là trong mắt người ngoài nhìn vào sẽ thấy cả người Lâm chậm rãi từ mặt đất nổi lên bồng bềnh lơ lửng giữa không trung, từ trên người dẫn đạo bay ra một số điểm sáng, không ngừng tuôn vào thân thể hắn, âm thanh lạnh lẽo của chủ thần vang lên.
"Mở ra chức vụ đội trưởng ........ Thẩm tra cường độ mở cơ nhân tỏa, cường độ cơ sở là...... mở ra cơ nhân tỏa tầng thứ hai, tiến hóa một bậc, trước mắt cường độ là mở ra cơ nhân tỏa tầng thứ ba ....... Dung hợp bắt đầu.........."
Sau một hồi thì âm thanh ấy lại một lần nữa vang lên.
"...... Dung hợp hoàn tất! Thu được tư cách Đội trưởng, đạt được cấp độ mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba.......... hoàn thành nhiệm vụ........."
Bây giờ hắn chân chính trở thành đội trưởng của Đông Nam Á đội
_ Tôi đi nghỉ cả 2 người hãy chế tạo tình yêu cho riêng mình đi sáng mai ai dám đến gõ cửa phòng tôi thì kẻ đó sẽ biết tay! Mỗi người có thể chọn một phòng ở chỉ cần tưởng tượng ra căn phòng mình cần rồi vào là được.
Nói xong hắn bế xốc nàng vào phòng không hề để ý đến 2 tên kia đang đứng như trời trồng ở ngoài nữa. Vừa vào phòng hắn đã ôm cả người nàng nhảy thẳng lên chiếc giường êm ái lột mặt nạ của nàng ra lập tức khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng hiện ra trước mặt hắn.
Hắn nhìn thẳng vào khuôn mặt kiều diễm và tuyệt mỹ kia, bây giờ hắn cảm thấy khuôn mặt này thật là thân thuộc và gần gũi, trong đầu hắn không hề có một tí dục vọng nào hắn cảm thấy bất an nếu nàng mà gặp bất cứ nguy hiểm gì thì hắn chắc sẽ không sống nổi mất ngay bây giờ mắt hắn đã uớt đẫm , trong tình cảnh nguy hiểm kia có lẽ động lực sống duy nhất của hắn chính là nàng, đúng nàng là lẽ sống của hắn không có nàng hắn không đáng để sống tiếp cuộc đời này nữa.
Tách... Một giọt nước mắt rơi xuông khuôn mặt của nàng , hắn biết như thế này là không đúng nhưng hắn không thể dừng lại được, ngay lúc này đây hắn cảm thấy sợ hãi dù là đối đầu với Queen hay là tên Zombie khủng bố kia hắn vẫn giữ được bình tĩnh nhưng lúc này đây hắn cảm thấy thật sự sợ hãi hắn sợ rằng một ngày nào đó hắn sẽ không thể gặp được khuôn mặt này nữa, hắn thực sự cảm thấy tâm hồn của mình thật sự mệt mỏi.
Một bàn tay mềm mại nhẹ nhàng đưa lên gỡ chiếc mặt nạ đã rách của hắn rồi lau nước mắt cho hắn xua tan đi cơn mệt mỏi trong lòng hắn tiếp cho hắn thêm nghị lực để sống, lúc này đây nàng vẫn cứ khuôn mặt đó thật hiền từ nhẹ nhàng nhìn thẳng vào mắt hắn mỉm cười, một nụ cười ấm áp đến từ nội tâm làm cho người ta cảm thấy thật yên bình, nụ cười làm cho hắn quyên đi tất cả phiền muộn trong lòng khiến hắn biết được lẽ sống của cuộc đời này.
Hắn mạnh mẽ cầm chặt lấy cánh tay của nàng đưa lên mặt của mình, giữ ở đó một thời gian hắn đã lấy lại được bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt nàng một lúc rồi hắn mở miệng hỏi nàng một câu.
_ Có phải là anh quá yếu đuối không?
Nàng mỉm cười hai cánh tay mềm mại ôm lấy đầu hắn dựa vào ngực mình nàng nói.
_ Anh có nghe trái tim này đang nói gì không? Nó nói rằng trái tim này tâm hồn này chỉ có mình anh, nếu anh mệt mỏi thì đây sẽ là chỗ nghỉ chân của anh, nếu anh thấy vui sướng thì đây sẽ là nơi anh chia sẻ, nếu anh buồn phiền thì đây sẽ là nơi anh tìm lại niềm vui của chính mình. Nên anh đừng lo gì cả cứ làm những gì mà mình muốn, làm những gì mà mình thích chỉ cần anh nhớ có một người luôn luôn nhớ tới anh và trông mong anh trong trái tim này có mình bóng của một người thế là được rồi.
Đến đây nàng không nói gì nữa tất cả trong phòng thật tĩnh lặng không một tiếng động. Nước mắt của hắn không sao kìm nén được cứ trào ra không thể ngừng lại được hắn nằm xuống dựa vào người nàng, nàng nói thầm vào tai hắn thật khẽ.
_ Chỉ đêm nay thôi anh hãy yếu đuối cứ khóc thoải mái đi để ngày mai sẽ thật mạnh mẽ để còn bảo vệ em nữa chứ.
Nói xong nàng chỉ để yên lặng cho hắn nằm trong lòng nàng không gian yên tĩnh xung quanh tạo nên một vẻ bình yên lạ thường, nơi này đúng là nơi thân thuộc nhất của hắn đúng nàng chính là nhà là nơi luôn luôn chào đón hắn trở về bình yên và đẹp đẽ mãi mãi là như thế.
Sáng sớm hôm sau khi hắn tỉnh dậy thì đã không thấy nàng đâu nữa, tâm thần hắn lâm vào hoảng loạn điên cuồng quay sang đi tìm bóng giáng của nàng, đến một lúc sau khi hắn tìm đến nhà bếp thì thấy nàng đang nhẹ nhàng làm thức ăn cho hắn vẫn một nụ cười thánh thiện trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng cánh tay thoăn thoắt xử lý các món ăn miệng còn ngân nga một ca khúc nào đó mà hắn nghe thấy quen quen.
Hắn thấy nàng như thế không nỡ quấy rầy nàng nhưng vẫn còn buổi họp mặt giữa các chiến hữu nữa nên hắn nhẹ nhàng ho khan một cái đánh thức nàng đang trong quá trình nấu ăn tỉnh lại, nàng quay mặt lại nhìn hắn cười nhẹ nhàng rồi tiếp tục công việc của mình. Đến đây hắn nhẹ nhàng nói với nàng.
_ Em nấu nhiều nhiều một chút nhé để anh sang gọi 2 tên kia sang đây cùng nhau dùng bữa.
Nàng nghe xong chỉ gật đầu nhẹ nhàng với hắn rồi tiếp tục nấu ăn. Đến đây hắn mới an tâm chút ít rồi đi thẳng ra khỏi phòng đến trước không gian chủ thần gọi to.
_ Tập họp! Tập họp!.....
Cạch... không lâu sau có một bóng người đi ra từ phòng cuối cùng bên trái trông hắn vẫn điềm đạm như vậy, vẫn nụ cười hiền lành ở trên khuôn mặt nhưng ẩn ẩn đằng sau nó là một bóng ma dấu hình không cần nói cũng biết hắn chính là Ra. Ra vừa đi ra khỏi phòng nhìn thấy khuôn mặt của Lâm hắn ngẩn người một lát rồi sau đó mỉm cười đáp lại với Lâm như một lời chào buổi sáng .
Cạch.... một cánh cửa phòng thứ 3 cách phòng của Ra đã được mở ra từ trong đó đi ra 2 người đó là Ro và một mỹ nhân tóc vàng khuôn mặt và làn da kiểu phương tây trông dáng bốc lửa thành thục. Khi hắn vừa đi ra khỏi phòng đã bật cười ha hả tay trái vẫn còn vòng qua bóp bóp đôi gò bồng đào của mỹ nhân thành thục kia làm cho nàng đỏ mặt không thôi.
Khi ra đến thì hắn nhìn thấy Ra đứng một bên mình hình như cũng mới ra khỏi phòng, giữa sân tập trung Lâm đang đứng đó mỉm cười với 2 người, Ro cũng như Ra khi nhìn thấy Lâm cũng như Ro phải giật mình ngẩn người một cái rồi cười ha hả đi đến chào hỏi.
_ Ô hô ! Ai thế này có phải là Lâm của chúng ta không nhỉ? Ài... Khuôn mặt của anh như thế hèn gì lúc trước phải đeo mặt nạ.
Lâm nhìn 2 người một chút rồi nói.
_ Được rồi. Hai người vào phòng tôi ăn sáng đi vợ tôi đã nấu bữa sáng rồi còn chờ 2 người nữa thôi.
Ra nghe thế cũng không nói gì bước thẳng đến chỗ Lâm còn Ro thì tiếp tục cười cợt nhả rồi cũng đi theo sau. 3 người sau khi vào phòng của Lâm được dẫn đến ngay phòng bếp vừa mở cửa ra định vào thì một giọng nói nhẹ nhàng êm đềm truyền ra làm ấm lòng người.
_ Mọi người đến rồi à, vào ăn nhanh đi khỏi thức ăn nguội hết.
Khi 4 người bước vào phòng 3 người Ra, Ro và mỹ nhân phương tây kia lập tức ngẩn người ra khi nhìn thấy vẻ đẹp của Minh Thư . Ngoài vẻ đẹp đến kỳ dị ra toàn thân nàng còn toả ra một khí chất hồ mị hút hồn bất cứ người nào bất kể nam hay nữ . Thấy 3 bức tượng kia như thế Lâm thấy không ổn bèn ho khan một cái đánh thức cả 3 người kia lại rồi cười ha hả nói.
_ Mọi người vào ăn thôi đừng để thức ăn nguội mất thì không ngon đâu.
Khi nói xong hắn đi vào trước chọn một chỗ ngồn ở một bên người nàng rồi sau đó đặt mông ngồi xuống. Cả 3 người kia sau khi tỉnh lại cũng chia nhau đi lại ngồi xuống trước bàn. Các món trên bàn ăn có lẽ tỷ phú ở ngoài đời lâu lâu mới được ăn thôi, từ chai rượu vang 200 năm cho đến các món sơn hào hải vị ở đây đều có hết cả chiếc bàn rộng tràn ngập các món ăn thượng hạng. Mọi người trên bàn ăn trừ đầu bếp ra tất cả đều không hề để ý đến hình tượng của mình vồ lấy như những người chết đói lâu ngày, ngay cả người bình thường điềm đạm như Ra cũng phải đưa tay giật lấy đĩa thức ăn trên bàn ăn ngấu nghiến.
Sau 15 phút tất cả thức ăn trên bàn đều bị tiêu diệt hết, đến đây Ro nhanh như cắt kéo Lâm đang chuẩn bị dọn bàn ăn cùng Minh Thư lại thì thầm.
_ Này không ngờ 2 người lại có bộ mặt thật như thế đấy hèn gì tôi thấy cả 2 người đều đeo mặt nạ.
Nghe xong Lâm chỉ nhìn sang mỹ nhân tóc vàng ở gần hắn một cái rồi mỉm cười với hắn một cái rồi thì thầm trả lời.
_ Một con mèo ba tư à không ngờ cậu còn có sở thích hơi khác tôi đấy coi chừng chưa ra chiến trường chết mà cẩn thận bị hấp khô trước đó.
Ro thấy hắn như thế cũng không chịu thua phản bác.
_ Anh yếu sinh lý thì đừng gép tôi vào cùng với anh nhé tôi từng được xưng là tình vương đấy nhé đảm bảo vượt ải trảm tướng đêm ngày không biết mệt mỏi là gì.
Lâm nghe thế thì không cho là thật khịt mũi hừ nhẹ một tiếng rồi hỏi lại.
_ Tình vương cái gì? Nhìn thấy địch thủ của cậu sáng sớm vẫn non tươi mơn mởn thế mà đây là lần đầu nhé thế mà cũng gọi là vượt ải trảm tướng cả đêm không mệt.
Ro thấy mình bị coi thường thì không hề thoải mái khịt mũi một cái rồi phản bác.
_ Thế anh hay lắm đi mà nói tôi, sức chiến đấu được bao nhiêu mà đòi.
Lâm không hề đáp trả lại hắn mà chỉ cho hắn nhìn lại chỗ Minh Thư và mỹ nhân tóc vàng kia đang dọn chén đĩa nói nhỏ với Ro.
_ Tôi không cần giải thích gì nhiều ngày bây giờ chúng ta đánh cược ngày mai nếu ai có thể làm cho cô gái của mình không dậy khỏi giường sẽ thắng , cuộc thi này sẽ diễn ra khi nào người nào ngã ngũ trước người thua sẽ phải đến trước mặt người thắn quỳ xuống trước người thắng bái làm sư phụ O.K.
Ro cũng với vẻ mặt cợt nhả cười với hắn.
_ Một lời đã định, tôi có đổi điểm được một cái máy chấm công bằng tránh người ăn gian để xem người nào sẽ làm sư phụ hé ...hé...
Nói xong cả 2 người đàn ông đều cười lên hô hố. Lâm quay lại nhìn Ra vẫn điềm đạm ở một bên vừa ăn xong chậm rãi làm vệ sinh rồi quay sang hỏi Ro.
_ Này anh cậu có vấn đề gì về ấy..ấy không?
Ro hoảng hồn vội lấy tay bịt chặt miệng Lâm lại gấp rút cảnh báo.
_ Nói khẽ thôi! Không phải anh ấy có vấn đề đâu mà là vợ anh ấy ở ngoài đời vẫn còn sống nên có lẽ anh ấy sẽ không tạo ra một sinh mạng thể đâu.
Lâm nghe thế cũng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Suy nghĩ một chút rồi đưa tất cả mọi người ra ngoài không gian chủ thần xem xét lại tình trạng của mình lúc này.
Tên: Trương Bảo Lâm
Huyết thống: Long nhân
Đã mở cơ nhân toả tầng thứ 2
Sức mạnh cơ bắp: 417
Trí Lực: 147
Tinh thần lực: 321
Tế bào hoạt lực : 412
Phản xạ thần kinh: 453
Miễn dịch lực: 327
Minh Thư
Là vệ sĩ của Bảo Lâm
Chưa mở cơ nhân toả
Huyết thống: Hồ nhân
Sức mạnh cơ bắp: 272
Trí lực: 180
Tinh thần lực:172
Tế bào hoạt lực: 217
Phản xạ thần kinh: 232
Miễn dịch lực: 204
Sau khi xem xong hắn thấy tất cả vẫn bình thường đứng yên ở mốc lúc trước khi mình vào làm nhiệm vụ ở không gian kia nhưng mình đã mở cơ nhân toả tầng thứ 2 rồi xem tiếp điểm số mà hắn đạt được làm hắn thật sự vui mừng như điên.
11253 điểm 1 chi tiết kịch tình cấp D, 2 chi tiết cấp B thật là quá khủng bố rồi với số điểm này thì mình có thể dễ dàng tấn cấp sức chiến đấu của cả 2 người. Đến đây hăn quay sang hỏi thông số của 2 người kia. Ro và Ra cũng quay mặt lại hắn trả lời
Tên: Trần Đức Cường
Huyết thống: Nhân loại
Đã mở cơ nhân toả tầng thứ 1
Sức mạnh cơ bắp: 301
Trí Lực: 114
Tinh thần lực: 124
Tế bào hoạt lực : 283
Phản xạ thần kinh: 307
Miễn dịch lực: 201
Tên: Trần Thiên Quân
Huyết thống: Nhân loại
Chưa mở cơ nhân toả
Sức mạnh cơ bắp: 213
Trí Lực: 327
Tinh thần lực: 258
Tế bào hoạt lực : 457
Phản xạ thần kinh: 358
Miễn dịch lực: 117
Ro có 4521 điểm và hai chi tiết cấp D. Ra thì có đến 5207 và một chi tiết cấp B và một chi tiết cấp D
Sau khi nghe xong tất cả đều chọn cái mình cần chuẩn bị mua vào thì tên người dẫn đạo hiện ra nói với Lâm
_ Ha ha. Xin chúc mừng người đầu tiên mở cơ nhân toả tầng thứ 2 của không gian chủ thần này thật không ngờ chỉ mới có hai bộ phim mà chú mày đã mở cơ nhân toả đầu tiên rồi. Được rồi theo luật chủ thần người đầu tiên trong đội mở cơ nhân toả tầng thứ 2 sẽ được hỗ trợ mở tầng thứ 3 . Bây giờ hãy từ từ nhắm mắt lại cẩn thận cảm nhận luồng sức mạnh mới đi.
Trong đầu Lâm lập tức bị chấn động mãnh liệt, cả người tức thì bị ép tiến nhập vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê, nếu như là trong mắt người ngoài nhìn vào sẽ thấy cả người Lâm chậm rãi từ mặt đất nổi lên bồng bềnh lơ lửng giữa không trung, từ trên người dẫn đạo bay ra một số điểm sáng, không ngừng tuôn vào thân thể hắn, âm thanh lạnh lẽo của chủ thần vang lên.
"Mở ra chức vụ đội trưởng ........ Thẩm tra cường độ mở cơ nhân tỏa, cường độ cơ sở là...... mở ra cơ nhân tỏa tầng thứ hai, tiến hóa một bậc, trước mắt cường độ là mở ra cơ nhân tỏa tầng thứ ba ....... Dung hợp bắt đầu.........."
Sau một hồi thì âm thanh ấy lại một lần nữa vang lên.
"...... Dung hợp hoàn tất! Thu được tư cách Đội trưởng, đạt được cấp độ mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba.......... hoàn thành nhiệm vụ........."
Bây giờ hắn chân chính trở thành đội trưởng của Đông Nam Á đội
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.